16/07/2025
Hương mùa hè
Không dịu dàng mơn man như mùa xuân, không có sự đổi thay rõ rệt của cây lá như mùa thu, càng không được nhiều người mong ngóng như mùa đông – mùa hè đột ngột hiện diện trong quỹ đạo thời gian theo cách ít được mong chờ nhất: nắng và nóng. Ở miền Nam nói chung và Sài Gòn nói riêng, đó còn là khoảng thời gian của những cơn mưa bất chợt kiểu sáng đi làm nắng rực rỡ chan hòa, chiều về đã bì bõm chạy xe bơi trong biển nước.
Thế nhưng dù nắng gắt hay mưa giông, mùa hè cũng dẫn ta về những miền nhớ nhung khắc khoải đủ hương, đủ vị và rực rỡ sắc màu.
Mùa hè nơi vùng quê miền Bắc nước Ý trong bộ phim Call me by your name là không khí hội hè dưới ánh nắng ngọt ngào như mật, những tán cây xanh trùng điệp. Đó là những ngày hè đầy hơi nước ẩm ướt, của rượu gạo ngọt và hương lúa non trong bộ phim Little forest. Là một Mùa hè chiều thẳng đứng đầy âm thanh và hơi thở cuộc sống Hà Nội.
Mùa hè của những cô cậu học sinh, của tất cả những ai đã từng đi qua thời áo trắng hoa mộng là sắc đỏ phượng vĩ, lẫn trong sắc bằng lăng tím và tiếng ve kêu râm an một góc sân trường.
Chùm phượng vĩ em cầm là tuổi tôi mười tám
Thuở chẳng ai hay thầm lặng mối tình đầu…
Đó là mùa nhớ, mùa của những ký ức trong trẻo nhất. Dưới tán phượng có những dòng lưu bút viết cho nhau thay lời không dám nói, có những cái nắm tay len lén ngượng ngùng, có những cái ôm siết chặt thay lời chúc cho kỳ thi căng thẳng. Lễ bế giảng của những học sinh cuối cấp luôn mang theo những phức cảm kỳ lạ, vừa mong chờ, vừa có đôi chút dửng dưng. Chờ là vì rồi cái ngày trưởng thành ấy cũng đến. Mà dửng dưng cũng vì sao nó đến nhanh quá, mới đó phượng còn xanh um lá, chuyển sang lấm tấm nụ thế mà giờ đã đỏ rực cả sân trường. Cơn mưa ào ạt trút xuống, cánh phượng lả tả đầy sân và bài nhạc trên chiếc loa phát thanh vô tình hay hữu ý càng làm khung cảnh ấy đóng đinh trong trí nhớ bao thế hệ học trò:
Hàng ghế đá xanh tàng cây góc sân trường
Hành lang ấy xa vội xa bước chân người
Bạn thân hỡi ta khắc ghi trong lòng
Những ước mơ hồng ngày tháng chờ mong…
Theo thời gian, những thế hệ học trò sau này cũng không còn nhiều mối liên hệ với hoa phượng nữa. Có nhiều thứ khác thay thế, nhiều mối quan tâm khác. Nhưng hoa phượng thì vẫn mãi ở đó, đúng hè sẽ b**g nở cùng tiếng ve như hồi còi báo hiệu vào hè. Ở Việt Nam, Hải Phòng được mệnh danh là thành phố hoa phượng đỏ - nơi có những tuyến phố, con đường dành riêng cho loài cây này. Vũng Tàu cũng là nơi để lại ấn tượng với du khách với con đường hoa phượng trồng ven núi lớn hay rải rác ven biển như nét chấm phá đầy màu sắc của thành phố biển sôi động. Thậm chí chẳng cần đi đâu xa, loanh quanh vài con đường bất kỳ ở Sài Gòn, đường Trần Nhân Tôn (Quận 10), Nguyễn Trường Tộ (Quận 4) hay ở những ngôi trường THPT trong lòng thành phố, ta đều có thể bắt gặp hình ảnh quen thuộc của loài cây này. Thậm chí bạn có thể đi qua con đường đó cả trăm lần, qua cả chục năm nhưng chẳng bao giờ để ý. Chỉ khi hè về, sắc đỏ rực lên như ngọn lửa bắt mắt bạn mới ngỡ ngàng nhận ra loài cây lạ mà quen.
Những chiều hè không vội vàng chạy trốn một cơn giông, tôi hay ngẩn ngơ ngắm hoa bằng lăng tím nở rộ ở hai bên đường bờ kè Hoàng Sa Trường Sa, nấn ná vòng vèo trên đại lộ Đông Tây – nơi có hàng cây sưa nở hoa vàng rực hay rẽ vào hướng cầu Ba Son xem người ta thả diều. Bọn trẻ con thích thú ngắm nhìn những con diều đầy sắc màu chao lượn trên bầu trời xanh. Người lớn đưa con đi chơi tranh thủ hoài niệm một thời tuổi thơ từng xé bao nhiêu trang giấy tập, vót bao nhiêu que tre tự làm diều.
Những ngày này chạy ngang nhiều con đường Sài Gòn, nơi góc chợ hay ven đường lại dễ dàng bắt gặp những xe trái cây chở theo hương vị mùa hè từ những khu vườn quê: chôm chôm bao ngon, sầu riêng bao ăn, măng cụt bao rẻ… Và cả những quả mận căng tròn, vải thiều đỏ rực từ miền bắc. Bất giác bao ký ức tuổi thơ lại ùa về trong tâm trí. Bạn nhớ mùa hè của năm nào đó lâu lắm trước kia được tận hưởng những ngày không sách vở áp lực thi cử ở nhà ông bà ngoại – nơi khu vườn có ve kêu, có tiếng dế, có bầy chim sâu, có lớp cỏ ướt đẫm sương đêm, tiếng mưa tí tách ở mấy cái lu nước sau hè và lắm khi giật mình thon thót vì tiếng quả sầu riêng rụng. Với những đứa trẻ thành phố mà nói, khu vườn mùa hè ở quê chẳng khác gì vườn cổ tích: đầy âm thanh, rực rỡ sắc màu và còn pha chút kỳ bí, huyền hoặc mở ra bao cuộc phiêu lưu kỳ thú. Những ký ức đó theo người ta mãi kể cả khi đã trở về phố thị, khi đã lớn lên, đi xa đến đâu.
Nói về ẩm thực ngày hè thật khó để bình chọn đâu là món tuyệt vời nhất. Người ưa dân giã thì chỉ cần tô canh cua rau đay ăn kèm cà ghém muối xổi. Người cầu kỳ nhất định sẽ đi chợ mua bằng được rổ mơ ngon đem ngâm rượu và chờ đợi kết tinh của thời gian. Lớp trẻ chốn văn phòng như chúng tôi thì chỉ cần một buổi sáng “trốn việc” ra góc đường uống ly café ngắm phố phường hay một chiều xong hết deadline tắt máy tính, điện thoại ngồi quán vỉa hè nhấm nháp ly beer mát lành.
Mùa hè biếng nhác vì những cơn mưa, mùa hè đỏng đảnh bởi những ngày nắng gắt. Thế nhưng mùa hè lại là lúc những chú kén mạnh mẽ phá tổ, bứt phá khỏi những giới hạn. Người chọn cho mình một công việc làm thêm, học một môn nghệ thuật hoặc đơn giản là ghi danh vào một chuyến đi tình nguyện đến một vùng đất xa xôi hẻo lánh. Mùa hè cho ta năng lượng để làm tất cả những điều như thế. Nhiều người chọn bắt đầu một cuộc phiêu lưu đến vùng đất mới: leo núi, lặn biển hay chạy xe dọc ngang trên những cung đường đất nước.
Còn bạn, mùa hè làm có làm bạn nhớ đến điều gì? Một ký ức gắn với một loài hoa, mùi hương hay âm thanh nào? Có vùng đất nào làm bạn nhớ, có điều gì bạn muốn thực hiện? Và nếu thế thì:
Mình phải sống như mùa hè năm ấy
Em muốn mình sống mãi những mùa xanh.
(Bài hát The summer – Nguyễn Thiên Ngân dịch)
📸: chị Phương