Phật Pháp Chia Sẻ

Phật Pháp Chia Sẻ Hết Lòng Thành Kính Đảnh Lễ Đức Thế Tôn, Bậc A La Hán Cao Thượng. Đức Ph?

25/10/2025

🌿 ĂN UỐNG LUÔN CHỪNG MỰC, SỐNG TRONG TỈNH GIÁC 🌿
(Theo giảng: Sư Giác Nguyên)



✨ Đức Phật dạy:
“Chính thái độ tâm lý tiêu cực & cách sinh hoạt không lành mạnh sẽ dẫn ta đến biếng lười – hôn trầm – buồn ngủ.”



📖 Chuyện vua Ba-tư-Nặc (Pasenadi)
Một lần, vua vào hầu Phật, than:
• “Bạch Thế Tôn, con là vua muốn gì được nấy, vậy mà ít khi được an lạc, không ngủ được tròn giấc. Ăn xong cứ thấy nặng nề, uể oải…”

Đức Phật dạy:
✨ “Hãy nhớ: Dừng lại trước khi no – ăn ít thì già chậm, tuổi thọ dài.”



🌱 Vua nghe xong thích lắm.
Về, vua dặn một anh lính hầu:
Mỗi lần thấy trẫm ăn nhiều, phải đọc bốn câu kệ này:

🪷 Ăn uống luôn chừng mực
Sống trong sự tỉnh giác
Dừng lại trước khi no
Già chậm – thọ dài lâu.

Từ đó, hễ vua ăn quá 3 chén, lính liền đọc kệ. Vua nghe xong đặt đũa xuống.
Chỉ sau dăm bữa nửa tháng, vua thấy người nhẹ nhàng, đi đứng vững vàng, không còn mệt mỏi buồn ngủ.
Một ngày, vua còn đủ sức đi thăm Phật năm lần!



💡 Chánh niệm ngay từ chuyện ăn uống – nghe giản dị nhưng khó giữ!
Ta thường nuông chiều cái miệng, đầy cái bụng mà quên mất… ăn no thì tâm dễ mệt – thân dễ lười – trí dễ mờ.



📌 Suy tư tiêu cực – sinh hoạt vô độ – chỉ nuôi lớn hôn trầm, thụy miên.
Người tỉnh giác là biết dừng đúng lúc – ăn vừa chừng – giữ Tâm an.



🌸 Một câu kệ để tự nhắc mình:
🪷 No đầy thì mệt, trí mê,
Ăn chừng – sống tỉnh – lại thì tinh thâm.
Nửa chén dừng lại – Pháp thầm,
Một thân nhẹ bổng – Tâm tầm thong d**g.

- Tuệ An -
✨ Namo Tassa Bhagavato Arahato Sammasambuddhassa
(Đảnh lễ Đức Thế Tôn, bậc A-la-hán, bậc Chánh Đẳng Giác)



📌 Ai đọc đến đây, xin hãy giữ lòng chừng mực ngay từ bữa ăn.
Một lần thực hành – một hạt an lạc gieo vào Thân Tâm.



🌿 Tuệ An – Phật Pháp Buddhadharma
Lan tỏa yêu thương – Gieo hạt tỉnh thức

20/10/2025

🌸 THƯ THẦY TRÒ – VÌ SAO ĐỨC PHẬT KHÔNG VIẾT KINH? 🌸

Tác giả: Viên Minh - Nguyễn Hải Bình



Nam-mô A-di-đà Phật!
Thưa Thầy, con thành kính đảnh lễ Thầy.
Con có một vài điều thắc mắc xin Thầy khai thị, con cảm ơn Thầy nhiều ạ.

Theo con được biết, thời Đức Phật đã có chữ viết và phương tiện ghi chép. Đạo Bà-la-môn vốn có trước Đạo Phật cũng đã lưu lại kinh điển của họ.
Vậy tại sao Phật Tổ lại không biên soạn kinh điển để truyền lại cho đời sau những lời dạy nguyên thủy và chân thực nhất của Ngài?

Đành rằng ở một khía cạnh nào đó, ngôn từ – sách vở có thể là vật cản cho việc thực hành. Nhưng con nghĩ, không thể phủ nhận lợi ích của kinh sách. Số người không biết Phật Pháp vốn đã nhiều, nhưng đáng lo hơn là ngay cả những Phật tử cũng chưa hiểu đúng về Ngã Phật dù đã quy y, học đạo.

Một phần lý do là vì kinh điển rối rắm, khó hiểu, có những đoạn pha màu mê tín, thần quyền – không thể do Phật hoặc Tổ Sư thuyết mà do người đời sau thêm thắt.
Con tự hỏi: với Trí tuệ và Thần thông của Đức Phật, sao Ngài không can thiệp, không để lại một bộ kinh chuẩn mực, trường tồn ngàn năm?



Lời khai thị của Thầy:

Đức Phật nói mà như không nói.
Ngôn ngữ chỉ là phương tiện nhỏ bé, không phải yếu tố chính yếu khi Ngài khai thị Chân Lý.

Cái khiến người nghe giác ngộ không phải câu chữ, mà là tâm thái, ánh mắt, nụ cười, năng lượng, từ bi và trí tuệ toả ra nơi Ngài — chạm đến căn cơ người cầu đạo đúng lúc, đúng chỗ, đúng tâm.

Nếu ngôn ngữ là điều trọng yếu, thì Đức Phật chỉ cần ngồi viết kinh, dùng thần thông nhân bản ra vô số bản, truyền cho muôn loài rồi nhập Niết-bàn. Nhưng Ngài không làm thế, vì Chân lý không nằm trong chữ nghĩa, mà nằm trong tự tâm chứng ngộ của mỗi người.

Khi người thợ mộc nói với vua rằng “Bệ hạ chỉ đang nhai lại cặn bã của Thánh nhân”, đó chính là lời cảnh tỉnh.
Sau khi Đức Phật nhập diệt, kinh điển được ghi lại qua trí nhớ — tuy có lợi, nhưng cũng mở đầu cho sự phân phái, tranh nghĩa, chú giải, rồi dần dần Đạo Phật bị biến thành tôn giáo, triết học, tín ngưỡng.

Như vậy, ngôn ngữ chỉ còn là cặn bã của Thánh nhân.
Chân lý vẫn luôn hiện tiền — chỉ vì ta không thấy nên Phật mới chỉ ra.
Ai thấy được liền buông lời, mới thật là ngộ.



Khi đạo sĩ Sāriputta hỏi ngài Assaji:
“Thầy của ngài dạy gì?”,
Assaji không đọc lại bài kinh, chỉ nói:

“Các pháp sinh ra từ một nhân…”

Chính câu ngắn ấy làm Sāriputta bừng tỉnh, trở về tự tánh chân như, ngay nơi thực tại hiện tiền.



Bài kệ kết:

Chân lý ở khắp nơi
Kiếm tìm chi ngôn ngữ
Khi tâm thật thảnh thơi
Chính là Dòng Bất Tử.



🙏 Nếu bạn thấy tâm an khi đọc, hãy chia sẻ để lan toả giáo pháp tỉnh thức.

16/10/2025

✨ 10 ĐIỀU TU TẬP HẰNG NGÀY ✨

🌿 Mười điều nhỏ – nhưng là nền móng lớn.
Mỗi sáng mở mắt, mỗi tối trước khi ngủ – ai còn nhớ chánh niệm thở, còn biết sám hối, còn nguyện sống hiền lành – thì hôm ấy vẫn còn là một ngày đáng sống.



1️⃣ LỄ PHẬT
Lễ ba lạy – không vì Phật cần ta lạy, mà vì ta cần cúi đầu.
Mỗi lần cúi xuống là mỗi lần gỡ bớt ngạo mạn trong ta.



2️⃣ THỌ TAM QUY
Nhắc ba lần: “Quy y Phật – Quy y Pháp – Quy y Tăng.”
Để tự nhủ: từ nay ta không lạc bầy nữa, đã có đường về.



3️⃣ GIỮ NĂM GIỚI
Như giữ chiếc bình trong tay:
Không sát sanh, không trộm cắp, không tà hạnh, không nói dối, không nghiện say mê.
Vì một khi bình nứt – nước tâm cũng tràn ra hoang phí.



4️⃣ RẢI TÂM TỪ
Nghĩ về chúng sanh – thầm nguyện:
“Xin đừng oan trái – đừng làm khổ nhau.
Ai cũng tự gìn giữ, ai cũng được an vui.”



5️⃣ QUÁN VÔ THƯỜNG
Nhắc mình:
“Ta rồi sẽ chết. Người ta thương rồi cũng chết.
Một ngày đã qua – tuổi thọ hao mòn – hãy sống trọn từng phút, đừng hoang phí kiếp này.”



6️⃣ THỰC HÀNH THẬP THIỆN
Nên nhớ: chỉ có thiện pháp mới đỡ được mình.
Bố thí – Trì giới – Siêng tu – Cung kính – Phụng sự – Nghe Pháp – Giảng Pháp – Tùy hỷ – Hồi hướng – Chỉnh tri kiến.



7️⃣ TẬP XẢ THÍ
Xả được bao nhiêu – nhẹ lòng bấy nhiêu.
Giữ làm gì những thứ không mang được sang kiếp sau?



8️⃣ TẬP CHÁNH NIỆM TỈNH GIÁC
Nhìn một việc – biết mình đang nhìn.
Nói một lời – biết lời mình đang gieo.
Mọi hành động – biết nó đang rẽ sang thiện hay bất thiện.



9️⃣ HÀNH THIỀN MỖI NGÀY
Đừng coi thiền như việc của riêng Thiền viện.
Dù chỉ vài phút tĩnh tâm – cũng là vun một góc sạch cho mảnh vườn tâm.



🔟 NHẮC VÔ THƯỜNG – KHỔ – VÔ NGÃ
Ít nhất một lần mỗi ngày:
Nhìn mọi thứ – thấy vô thường.
Nhận mọi nỗi – thấy khổ.
Quán kỹ mình – không tìm thấy cái gì là “ta”.



💚 10 điều – nghe thì dễ – làm được thì sẽ an.
Mỗi ngày còn thở – còn hành trì.
Chỉ cần còn một giọt chánh niệm – là còn một hạt giống giải thoát.



🌱 Xin nguyện ai đọc bài này – biết giữ mình trong từng phút – thắp sáng tỉnh giác – nuôi lớn hạt giống hiền lành – đi tới đâu cũng hoá an lạc.



Tuệ An
Lan tỏa yêu thương – Gieo hạt tỉnh thức

16/10/2025

🌿 BUÔNG BỎ KIỂM SOÁT – GIỮ LÒNG NHẸ NHÀNG



✨ “Chính mong muốn kiểm soát mọi việc khiến ta mệt mỏi và kiệt sức.”
Ta không khổ vì thiếu yêu thương, mà vì bám chấp vào ham muốn, coi nó quá quan trọng và bắt nó phải theo ý mình.

“Mong cầu như lưới giăng
Thả nhẹ, lòng an bằng.”



🌱 Yêu nhưng đừng trói buộc

Khi yêu, ai cũng mong tình cảm bền lâu. Nhưng càng cố giữ chặt, tình yêu lại càng dễ vụn vỡ.
Cố thay đổi người kia chỉ làm khoảng cách thêm xa. Bạn có thích bị soi xét và bị ép làm theo ý người khác không?

“Buộc chặt, yêu hoá khổ
Buông ra, tình thêm rõ.”



🌼 Chấp nhận và sẻ chia

Điều ta có thể làm tốt nhất là chấp nhận, quan tâm và chia sẻ.
Khi còn bên nhau, hãy trân quý nhau hết lòng.
Dù mai này chia xa, cũng chẳng còn gì nuối tiếc.

“Que kem tan chảy dần
Tình đời cũng vậy thôi…”



✨ Yêu hết mình – không ràng buộc

Chẳng ai biết trước điều gì.
Tình yêu như que kem – ta chỉ có thể thưởng thức vị ngọt ấy khi nó còn, không thể làm nó ngừng tan chảy.
Vậy nên, hãy yêu chân thành – và đủ vững để mỉm cười khi nó khép lại.

“Yêu như lá thảnh thơi
Buông như mây cuối trời…”



Trích lời Thiền sư U Jotika
Tuệ An – Phật Pháp Buddha Dhamma
Hạt giống tỉnh thức – An lạc lan xa 🍃

16/10/2025

🌿 BÌNH TÂM ĐỐI MẶT BỆNH NAN Y

Có những câu chuyện đời thật – khi đọc xong, ta chỉ còn biết lặng im… để thấm một bài học vững vàng về chữ “Bình tâm”.

Cách đây hơn 10 năm, Parvathamma – người vợ hiền lành, chất phác của tôi – được chẩn đoán mắc căn bệnh tế bào thần kinh vận động (Motor Neuron Disease). Một căn bệnh hiểm ác mà đến nay, y học vẫn đành bó tay. Cơ bắp tay chân, cổ dần teo rút, mọi sinh hoạt cá nhân đều cần người hỗ trợ.

💧 Không ai chịu nổi cảnh từng tế bào cơ thể chính mình suy kiệt mỗi ngày. Có những đêm, tôi nghe tiếng vợ khóc lặng, rồi vùi mặt vào gối. Chúng tôi đã chạy chữa khắp nơi: Tây y, Đông y, Ayurveda, liệu pháp tự nhiên… tất cả đều vô vọng. Người bạn đời của tôi – như ngọn đèn chao đảo trước gió.



Nhưng bạn biết không?
Chính lúc khổ đau nhất, cô ấy tìm được ngọn đèn bên trong mình.

Vợ tôi quyết định tham gia một khóa thiền Vipassana ở Jaipur, dưới sự hướng dẫn của S.N. Goenka. Chỉ sau ngày thứ tư – ngày Vipassana – cô ấy trở thành một con người khác. Thân thể vẫn bệnh, nhưng trong tâm, cô đã chạm vào suối nguồn bình yên.

Cô ngồi, thở, quán sát cơn đau. Cô mỉm cười. Trong nhà, mọi người vẫn lo lắng, bận rộn thuốc men. Nhưng từ Parvathamma, toát ra một thứ ánh sáng của người đã chấp nhận, đã buông xuống mọi oán than.



💛 Điều lạ lùng nhất:
Những người đến thăm không còn ra về với gánh nặng thương xót. Họ rời đi với đôi mắt sáng hơn, lòng ấm hơn, và dường như… cũng được tiếp thêm dũng khí để sống tiếp phần đời của chính họ.

Cô ấy dạy tôi – và tất cả chúng tôi – hiểu sâu sắc lời thầy Goenkaji từng nhắn nhủ:

“Việc hành thiền của ta cũng chính là sự chuẩn bị cho cái chết.”



Ngày cuối đời, Parvathamma vẫn ngồi vững trên xe lăn.
Cô tha thiết xin lỗi tất cả vì những điều không trọn vẹn trong những năm bệnh tật. Rồi, trong cơn ho cuối cùng, cô ra đi nhẹ như làn mây – không một tiếng than, không một giọt nước mắt hối tiếc.
Đó là cái chết của một thiền sinh chân thật.



Chúng ta ai cũng có một “bệnh nan y” trong cuộc sống: nỗi sợ vô thường, nỗi sợ mất mát. Nhưng chỉ có tâm bình an mới là phương thuốc giúp ta vượt qua bão tố.



🌸 Giữ tâm vững giữa đau thương,
Mỉm cười giữa gió – canh trường lặng yên.
Một đời quán chiếu phước duyên,
Thở ra, nhẹ gánh ưu phiền trần ai.



✨ “Giữa cơn hồng thủy kinh hoàng,
Tự mình là đảo an toàn trú thân.
Giữa màn đêm tối vô song,
Tự mình là ngọn đèn chong soi đường.”
— Thi kệ Hindi | S.N. Goenka



💚 Xin nguyện ai đọc câu chuyện này sẽ biết trân quý từng hơi thở, biết trở về hòn đảo bình an ngay trong chính thân – tâm mình.



Tuệ An
Lan tỏa yêu thương – Gieo hạt tỉnh thức

15/10/2025

🌿 CẢM ƠN NHỮNG ĐIỀU ĐÃ QUA 🌿

Cảm ơn những sớm đông xa
Cho ta biết quý mái nhà ấm êm.
Cảm ơn gió táp bên thềm
Biết che giọt nắng mềm thêm cuộc đời.

Cảm ơn những phút chơi vơi
Để ta mạnh mẽ đứng nơi chính mình.
Cảm ơn giọt lệ lặng thinh
Ươm mầm thương mến, chân tình lớn khôn.

Cảm ơn ngày tháng hao mòn
Mới hay hạnh phúc vẫn còn quanh ta.
Cảm ơn cay đắng thoáng qua
Để câu trân trọng đậm đà tim nhau.

Cảm ơn người hứa rồi mau
Quay lưng chẳng nói một câu dối lòng.
Cảm ơn tình vỡ, mây hồng
Vỡ ra mới thấy tấm lòng còn nguyên.

Cảm ơn tháng tháng triền miên
Dạy ta buông bớt ưu phiền bám dai.
Cảm ơn cuộc sống đổi thay
Biết yêu phút tĩnh, biết say phút lành.

Cảm ơn một thoáng mong manh
Cho ta hiểu đạo còn xanh giữa đời.
Cảm ơn nhân thế, biển khơi
Gom bao ân oán… trả lời: Biết Ơn!

🍃 Ai còn trầy trật chập chờn,
Biết ơn một thoáng đời hơn bạc vàng.💵💸

✨ Tuệ An

14/10/2025

HÀNH TRÌNH TỪ ĐỊNH ĐẾN TUỆ: LÁ THƯ CẢM NIỆM CỦA HÀNH GIẢ TÂM NGỌC GỬI THẦY VIÊN MINH 🌿



Con kính chào Thầy,

Con không biết nói thế nào để thể hiện hết lòng biết ơn và tôn kính của con đối với Thầy. Ngày con viết mail xin Thầy nhận dạy Thiền Vipassanā, lòng con đầy lo lắng — mail gửi đi mà niềm hy vọng thật mỏng manh. Thế rồi Thầy từ bi chấp nhận lời cầu xin, không chỉ hướng dẫn tận tình qua thư mà còn dành thời gian gọi điện chỉ dạy, dù con biết Thầy vô cùng bận rộn.

Câu Thầy dạy: “Phục vụ để hoàn toàn – Hoàn toàn để phục vụ” — chính là tinh thần từ bi và tận tụy của một bậc Minh Sư, mà con nguyện học theo suốt đời.

Ban đầu con lo sợ mình chưa nắm vững kỹ thuật, lỡ hành sai mà không có Thầy bên cạnh thì biết nương tựa nơi đâu. Nhưng nhờ Phật Trời gia hộ và đủ duyên lành, con đã được Thầy chấp nhận chỉ dạy và hướng dẫn từng bước. Hôm nay, con xin báo với Thầy rằng con đã an tâm chuyển sang hành Thiền Vipassanā đúng theo Pháp Thầy dạy, và những hiện tượng xảy ra trên thân đều đúng như lời Thầy từng giảng.



🌼 NGỘ RA TỪ TRONG THỰC HÀNH

Từ khóa tu thứ 8, con nhận ra bấy lâu nay mình tu theo bản ngã. Trong thiền định, con luôn cố gắng đạt kết quả, mong học nhanh để biết nhiều, để mau thoát khổ. Tuy có hỷ lạc, nhưng nếu không nhận ra sớm thì bản ngã sẽ đem khổ đến trong tương lai.

Khi nghe bài pháp “Phân biệt niệm Hơi Thở và Sự Thở – Phân biệt Thiền Định và Thiền Tuệ”, con bừng sáng tâm trí. Con hiểu ra rằng thiền không phải là lập trình giờ giấc hay cố định tư thế, mà là hành trong bốn oai nghi, sống nhẹ nhàng, thư giãn – buông xả để Tánh Biết soi sáng thân tâm.

Giờ đây, con không còn vướng vào việc “giữ chính niệm” như trước. Khi tâm phóng, con biết nó phóng; chỉ vậy thôi, tâm tự quay về. Con hiểu rằng Tinh Tấn không phải là cố gắng căng thẳng, mà là trở về trọn vẹn với thực tại “ở đây và bây giờ”.



💫 NHỮNG TRẢI NGHIỆM THỰC CHỨNG
• Khi xem phim rạp, con thấy – biết – hiểu, nhưng tâm không dao động.
• Khi có người nổi nóng, con quan sát chính mình, không sân hận mà hiểu được tâm người đối diện.

Những đau khổ xưa kia cũng được giải tỏa:
• Với người hiểu lầm mình, con thấy đó chỉ là nghiệp và vô minh của cả hai.
• Với quá khứ lỗi lầm, con nhận ra vô minh là gốc, và nay con điều chỉnh hành vi.
• Với người từng gây đau khổ, con biết ơn họ vì đã giúp con hành thiền, soi rõ bản tâm và hiểu đời hơn.

Giờ đây, con thấy đầu rỗng lặng, tâm trong sáng, biết quan sát mọi hiện tượng sinh – diệt, vô thường – khổ – vô ngã trong từng phút giây đời sống.



🌺 LỜI NGUYỆN VÀ TRI ÂN

Con xin nguyện tinh tấn – chính niệm – tỉnh giác theo lời Thầy chỉ dạy:

Thận trọng – Chú tâm – Quan sát
Trở về – Trọn vẹn – Tỉnh thức
Trong lành – Định tĩnh – Sáng suốt
Rỗng rang – Lặng lẽ – Trong sáng

Con chúc Thầy thượng lộ bình an, chuyến hoằng pháp tại Mỹ và Canada mang đến nhiều an lạc và lợi lạc cho Phật tử gần xa.

Con xin đảnh lễ Thầy,
Tâm Ngọc 🙏



🪷 HỒI ĐÁP CỦA THẦY VIÊN MINH

Tâm Ngọc con,

“Sādhu! Lành thay!”

Con là một hành giả đã tu thiền định lâu năm và đạt thành quả đáng quý, nhưng quan trọng hơn, con đã thấy ra sự giới hạn của nó. Thiền định chỉ mang lại “hiện tại lạc trú”, nếu dính mắc sẽ ngăn cản phát huy tuệ giác, khiến hành giả bị kẹt trong sở đắc và bản ngã.

Con đã chuyển hóa nhanh từ thiền định sang thiền minh sát, điều mà ít ai làm được. Đó là bước ngoặt lớn của người hành thiền chơn chánh.

Thiền Vipassanā không tách rời Giới – Định – Tuệ, vì trong pháp này đã đầy đủ Bát Chánh Đạo. Nếu định quá nhiều sẽ sinh trì trệ; chánh định phải là định trong tuệ, không phải sắc ái hay vô sắc ái.

Một hành giả thiền tuệ đầy đủ Giới – Định – Tuệ (3 trong 1) sẽ phát triển định lực tự nhiên, nhanh hơn người tu theo hướng sở đắc định hữu ngã. Khi đã dính mắc trong sở đắc, rất khó quay lại con đường minh sát.

Thầy rất hoan hỷ và chúc mừng con, đã vượt qua sự dính mắc vào thiền định và bước sang con đường tuệ giác chân thật.

Sādhu lành thay! 🌿

Thầy Viên Minh



👉 Một bức thư và hồi đáp đầy minh triết — nơi hành giả từ bỏ bản ngã để nhận ra ánh sáng trong chính mình.
Nếu bạn đang trên hành trình tu tập, hãy đọc chậm từng dòng, bạn sẽ thấy “tự do là ung dung trong ràng buộc, hạnh phúc là tự tại giữa khổ đau.” ✨

trích Trung tâm hộ tông

14/10/2025

THƯ THẦY TRÒ: “TRỞ VỀ SỐNG TRỌN VẸN VỚI HIỆN TẠI” 🌿
Tác giả: Viên Minh – Thu Hằng



Thầy kính,

Khi con vừa gõ hai chữ “Thầy kính”, nước mắt con cứ chảy vì xúc động. Con xúc động vì nhờ có Thầy mà con được trở về với cuộc sống bình thường này, trở về để sống trọn vẹn với những gì vốn thuộc về con, những điều giản dị mà con đã từng lãng quên.

Khi mới tìm hiểu Phật pháp, con chăm đọc thật nhiều sách. Cho đến một ngày, một vị thầy ở thiền viện hỏi con:

“Cô có hành không? Cô đọc nhiều sách quá dễ bị sở tri chướng lắm. Đọc nhiều rồi tưởng mình giỏi hơn người, sinh ngã mạn. Cô phải hành.”

Câu nói ấy khiến con tỉnh ngộ. Con bỏ đọc sách, bắt đầu thực hành: niệm Phật, đọc kinh, trì chú — nhưng không có pháp nào hợp với con. Sau đó con tìm đến thiền định.

Thời gian đầu, con tưởng mình đã tìm thấy con đường đúng, vì vào định khá nhanh. Thầy dạy thiền còn khen:

“Cô vô nhanh lắm, nhiều thầy tu chưa chắc được như cô đâu, có khi cô tới tam thiền rồi đó.”

Con chỉ mỉm cười, nghĩ chắc Thầy động viên. Nhưng càng hành thiền, tâm con lại càng lo sợ, bất an. Những việc bình thường trước kia con giải quyết nhẹ nhàng, giờ trở nên nặng nề. Giảm định thì vọng động, tăng định thì chao đảo.

Khi hỏi thầy, con chỉ nhận được câu: “Do cô thiếu tỉnh thức.” Nhưng hỏi lại “Tỉnh thức thế nào?” thì câu trả lời vẫn mơ hồ. Con tìm đến nhiều vị khác, vẫn không ai giúp con thoát khỏi khổ tâm. Cuối cùng con dừng thiền, khủng hoảng tinh thần, như rơi vào địa ngục. Con ước gì mình chưa từng biết đến thiền định…

Và rồi, lối thoát đến khi con đọc quyển “Thực Tại Hiện Tiền” của Thầy.
Ngay phần “Chơn – Vọng”, con như tìm thấy ánh sáng. Con thầm nghĩ:

“Thầy là ai mà viết giản dị, dễ hiểu đến vậy? Thầy là ai mà có thể dùng ngôn ngữ vượt khỏi giới hạn của ngôn ngữ?”

Sau đó, con tìm nghe các pháp thoại của Thầy, và ứng dụng lời Thầy dạy trong đời sống. Một hôm, khi tâm con bất an, con buông hết, chỉ trở về cảm nhận trọn vẹn sự bất an ấy. Kỳ lạ thay, chỉ sau vài phút, bất an tan biến.



🌼 PHÉP MẦU CỦA “THẬN TRỌNG – CHÚ TÂM – QUAN SÁT”

Con thử áp dụng vào việc rửa chén buổi tối. Khi rửa chén, thân con tràn đầy hỷ lạc, mát mẻ, cảm giác lan tỏa khắp nhà. Con hiểu ra rằng, không cần “định tâm” bằng cách ngồi thiền, mà trong mọi việc hằng ngày, tâm vẫn có thể tự nhiên định.

Nhưng niềm hỷ lạc ấy không sánh được với sự an lạc sâu xa khi tâm con mở toang ra, đón nhận trọn vẹn mọi thứ quanh mình. Con cảm nhận niềm hạnh phúc trong trẻo, vượt cả thiên đường.
Khi ấy, con bật khóc — khóc vì tri ân Thầy, vì được cởi trói, vì hạnh phúc.

Giờ đây, con hòa mình vào mọi việc: nấu ăn, quét dọn, làm việc… Không còn né tránh. Ai nóng giận, con không bực bội. Dù đôi khi lỡ thất niệm, nhưng vừa biết là thất niệm, con liền tỉnh lại.

Con nhận ra:

“Không ai xấu với mình cả, chỉ là mình thất niệm hay chánh niệm mà thôi.”

Một phát hiện khác khiến con bừng tỉnh: bản ngã có thể đánh lừa mình bằng cái “đúng” và “tốt” do chính nó nghĩ ra. Khi con buông khỏi cái “đúng” đó, con mới thấy được bình an thật sự — giản dị, vắng lặng và trong sáng.

Giờ con hiểu lời Thầy:

“Chỉ cần trở về trọn vẹn tỉnh thức tại đây và bây giờ, chắc chắn sẽ được hạnh phúc.”

Vô vàn tri ân Thầy,
Con.



🌺 THẦY VIÊN MINH HỒI ĐÁP

TH. con,

Thật tuyệt vời con nhỉ. Đọc thư con, Thầy cũng cảm nhận được niềm hỷ lạc và xúc động khi con buông hết tham vọng cầu toàn để trở về với thực tại bình thường.

Bản ngã luôn muốn tích lũy kiến thức, đức Phật gọi là “kiến rừng rậm (trù lâm)”. Chưa đủ, nó còn muốn tìm kiếm sở đắc phi thường dưới danh nghĩa “thiền định” để trốn tránh Sự Thật, mong đạt an lạc trong ảo tưởng.

Tâm thiền thật sự thì không còn lăng xăng tìm kiếm điều gì ngoài thực tại bình thường, phải không con? 🌿



🪷 BÀI KỆ THẦY TẶNG CON

Trong thế giới vô thường
Tìm chi thường, lạc, ngã
Ngay đây tâm tỏ tường
Liền thong d**g tự tại.



Chào con!
Thầy Viên Minh 🙏



✨ Một lá thư thấm đẫm lòng tri ân và sự chuyển hóa kỳ diệu — nơi hành giả nhận ra rằng hạnh phúc không ở nơi nào khác ngoài chính khoảnh khắc này.
Nếu bạn đang mải miết tìm bình an, hãy dừng lại và trở về trọn vẹn với thực tại — ngay đây, bây giờ. 🌸

13/10/2025

🎒 HÀNH TRANG



📖 Đức Phật dạy:

“Trong ba cõi (Dục, Sắc, Vô sắc) và sáu đường (địa ngục, ngạ quỷ, súc sinh, A-tu-la, người, trời) – muốn đi đâu, phải có hành trang tương ứng.”

Như đi Trung Quốc, ta cần visa, passport, tiền vé.
Cũng vậy, muốn về Trời, về Phạm thiên hay giải thoát – mỗi nẻo đều cần một tư lương thích đáng.



🌿 Muốn đi lên – phải gieo nhân lành
• Về trời Dục giới? – Hành Thập thiện.
• Về Phạm thiên? – Phải có Thiền định.
• Muốn thoát sanh tử? – Phải vun Ba-la-mật.

Nếu tam nghiệp bất thiện:
• Thân làm hại mình, hại người.
• Miệng nói chuyện độc hại.
• Ý nghĩ toàn xấu ác.
👉 Chỉ còn con đường đi xuống.



🌱 Từng phút – đang chuẩn bị hành trang
• Sáng mở mắt: hỏi lòng “Hôm nay ta chuẩn bị gì cho kiếp sau?”
• Tối trước khi ngủ: soi lại “Hôm nay ta đã góp gì cho đường về?”

Tam nghiệp hiền thiện ➝ An lạc hiện tiền, hy vọng mai sau.
Tam nghiệp bất thiện ➝ Khổ ngay đây, kiếp sau mù mịt.



🌸 Một câu kệ nhắc lòng:
🪷 Muốn về cõi sáng mà đi,
Hành trang thiện nghiệp – tư lương sẵn sàng.
Chớ mong cõi Tịnh cao sang,
Mà thân – khẩu – ý gieo toàn khổ đau.

- Tuệ An -
✨ Namo Tassa Bhagavato Arahato Sammasambuddhassa



📌 Mỗi ngày, một niệm lành – một viên gạch vững cho con đường tái sanh.
Ai đọc đến đây, xin gieo một hạt tỉnh thức:
Tam nghiệp hôm nay – lối về mai sau.



🌿 Tuệ An – Phật Pháp Buddhadharma
Lan tỏa yêu thương – Gieo hạt tỉnh thức

🪷✨

12/10/2025

✨ NĂM LỢI ÍCH CHO NGƯỜI BIẾT KHAM NHẪN ✨
(Trích Tăng Chi Bộ Kinh – Aṅguttara Nikāya – Hòa Thượng Thích Minh Châu Việt dịch)



Trong Tăng Chi Bộ Kinh, Đức Phật dạy:

“Người có kham nhẫn sẽ được năm điều lợi ích:
– Không nuôi ác tâm.
– Không tạo khẩu nghiệp ác.
– Ít phiền não.
– Được chư thiên hộ trì.
– Khi xả báo thân, sanh về cõi lành.”
(Chương Năm Pháp – Phẩm Mắng Nhiếc)

🌿 Vì sao kham nhẫn quan trọng đến vậy?
Bởi vì con người dễ nóng nảy, dễ phản ứng khi bị ai đó xúc phạm, chỉ trích hay làm điều trái ý mình.
Nhưng chính lúc đó, nếu ta nuôi giận, ta nuôi luôn hạt giống khổ đau và sân hận.
Còn nếu ta nuôi nhẫn, ta giữ được tâm trong sạch, không gieo thêm nghiệp xấu.



🍂 Ví dụ rất đời thường:
Có ai đó nói lời cay đắng với ta, ta giận, ta phản ứng lại ngay, ta sẽ mất bình an, rồi đôi khi nói ra lời làm tổn thương nhau, ác khẩu lập tức thành nghiệp xấu.
Nhưng nếu ta kham nhẫn, ta hít một hơi dài, ta không trả đũa…
Lời nặng kia tan đi, mà tâm ta vẫn không vấy bẩn.
Vậy là ta giữ được phước lành cho mình, không phải gánh thêm hậu quả.
Ai từng nhẫn được một lần, sẽ hiểu: “Nhẫn không phải chịu đựng, mà là bảo vệ chính mình khỏi lửa giận bùng cháy.”



🌿 Người biết nhẫn là người mạnh mẽ thật sự.
Người biết nhẫn, còn được chư thiên hộ trì vì đó là phước hạnh cao quý.
Khi thân hoại mạng chung, người ấy nhẹ lòng, dễ sinh về cõi lành.
Nhẫn là chiếc khiên của người biết tu, là thềm cửa dẫn về tĩnh lặng.



📖 Trích Tăng Chi Bộ Kinh – Aṅguttara Nikāya
Hòa Thượng Thích Minh Châu Việt dịch



🌿 Kệ Tỉnh Thức 🌿

Người nhẫn miệng giữ tâm an
Tiếng đời mặc tiếng trái ngang phủ đầy
Gieo hạt lành, gặt phước này
Tâm như mặt đất đón mưa gió tràn.

— Tuệ An – Phật Pháp Buddha Dhamma
💛 Hiểu để buông – Trở về để an. 🌿

11/10/2025

✨ BẠN CÓ ĐỦ THỜI GIỜ!

Nhiều người than phiền: “Tôi bận rộn lắm, tôi chẳng có thời gian tu tập.” Nhưng nếu bạn từng gặp một bậc hành giả như Dipa Ma, bạn sẽ hiểu ra: vấn đề không nằm ở thời gian, mà ở cách bạn sử dụng thời gian và ưu tiên điều gì trong đời sống này.

🌿 “Không ai ban thêm cho bạn được một giờ đồng hồ nào cả – nhưng bạn có thể ban cho chính mình một phần đời an tĩnh để quay vào bên trong.” – tôi nhớ mãi lời bà dạy.

Bà thường nói:

“Một khi bạn đã nếm được hương vị của sự tỉnh thức, bạn sẽ thấy nó ngọt hơn cả giấc ngủ.”

✨ Nơi nào cũng có thể là thiền viện

Dipa Ma thường nhắc: “Bạn không cần một hang động trên núi. Ngay nơi bếp, bên máy giặt, trong chợ, trong phòng ngủ… tất cả đều là thiền viện.”

Bạn nấu cơm – bạn chánh niệm.
Bạn rửa bát – bạn chánh niệm.
Bạn dỗ con ngủ – bạn chánh niệm.
Chánh niệm chính là ánh đèn, soi rọi cuộc đời bận rộn.

📿 Khi bạn thấy mệt, đừng viện cớ mà buông lung

Bà nói: “Nếu mệt, hãy nghỉ một chút – nhưng nghỉ để tiếp tục tinh tấn, đừng nghỉ để buông lung.”
Giữ năm giới, làm việc thiện, hạn chế những thói quen tiêu cực – đó cũng là thiền.

✨ Chỉ cần một niệm tỉnh, cả ngày đã khác

Nhiều học trò kể rằng chỉ một ngày theo lời bà dạy, bớt ngủ, bớt la cà, bớt phiền não, dành lại vài giờ ngồi yên… thì đã thấy đời sống đổi khác.
Chỉ cần bạn quyết định: “Tôi sẽ dành lại cho mình từng khoảnh khắc quý giá nhất.”



Hãy nhớ: Bạn có đủ thời gian!
Nếu bạn biết thương chính mình, thương nghiệp lành của mình, thương con đường mình đi, thì dù là mẹ bỉm sữa hay người già yếu, bạn vẫn có thể giữ lấy vài hơi thở chánh niệm mỗi ngày.
Đó là điều không ai có thể lấy mất của bạn.



🪷 Giữ một khoảng trời bình an bên trong – ngay cả giữa những bộn bề nhất.
Và cứ thế, bạn sẽ thấy: bạn có đủ thời gian, bạn có đủ phước báu để trở về.



Tuệ An – Phật Pháp Buddha Dhamma
Lan tỏa yêu thương – Gieo hạt tỉnh thức

08/10/2025

GIỮA KHỔ ĐAU LÀ PHÚC DUYÊN: THƯ MỘT NGƯỜI MẸ ĐƠN THÂN GỬI THẦY VIÊN MINH 🌿



Kính thưa Thầy,

Con trên 30 tuổi và là mẹ đơn thân đang sống với đứa con trai còn nhỏ và một mẹ già. Trước đây gia đình con rất giàu có, hiện tại thì cả nhà đều lâm vào khó khăn, con cháu tuy được đầu tư ăn học nhưng chẳng ai làm nên sự nghiệp gì cả, thậm chí còn ngỗ nghịch nữa. Theo sự hiểu biết của con thì đó là nghiệp.

Cha con mất lúc con còn nhỏ tuổi. Kể từ đó gia đình con bắt đầu tan đàn xẻ nghé. Con là nạn nhân của bạo hành từ nhỏ nhưng con đã im lặng cam chịu và chưa một ai biết việc này cả. Con từng rất buồn và bị ám ảnh rất nhiều năm. Khi khôn lớn, tình duyên của con cũng rất lận đận. Con quen bạn trai và cũng rất đau khổ vì mối tình đó. Khi con có thai, anh ấy bỏ con đi, con khổ sở và nhẫn chịu, cũng không oán trách anh ấy. Con được biết đó là nghiệp kiếp trước của mình.

Giờ con thấy mình như người bất đắc chí, làm gì cũng sợ nghiệp. Con từng kinh doanh theo nghề của gia đình là bán sản phẩm làm từ ngành chăn nuôi, nhưng sau thấy trong lòng khó chịu, cảm thấy không thích hợp với nghề này.

Giờ con muốn đi tu nhưng mẹ con lớn tuổi rồi, các anh chị thì không ai ở được với mẹ, con trai con thì còn bé quá. Con từng thăm dò để cho bé xuất gia luôn nhưng bé chưa sẵn sàng.

Thời gian gần đây báo chí cứ nói về các tệ nạn xã hội, lòng con cứ hoang mang lo lắng cho con của con. Con cứ bị ám ảnh, rồi thêm chuyện tình duyên không trọn vẹn, con quen ai cũng có cảm giác sắp chia lìa họ và thường đều là do con tự cắt đứt những mối quan hệ này. Công việc thì con cứ lo sợ mình tạo nghiệp bất thiện. Đi tu thì sợ không ai chăm mẹ và con trai con. Con hoang mang lắm và con kính mong Thầy cho con xin một lời khuyên con phải làm gì?

Con xin cám ơn Thầy và kính chúc Thầy mạnh khoẻ.

Kính thư,
Con, Nguyên Từ



HỒI ĐÁP CỦA THẦY VIÊN MINH 💫

Con,

Đọc thư của con thầy rất xúc động, nhưng con đừng buồn. Chúa nói rất đúng, rằng: “Kẻ nào chịu thiệt thòi trên thế gian này sẽ được ưu tiên trên nước Thiên Đàng.” Lão Tử cũng nói: “Trong phúc có hoạ, trong hoạ có phúc.”

Tuy đây là kiếp sống mà con phải trả nghiệp, nhưng cũng chính nhờ nghiệp quả xấu mà con học ra bản chất vô thường, khổ, vô ngã của đời sống và con mới biết tới Đạo.

Con đừng vội xuất gia, hãy lo tròn bổn phận với mẹ, với con, qua đó mà phát huy trí tuệ và đạo đức. Đừng buồn phiền oán trách ai, cũng đừng chán ghét số phận — vì đó chỉ là pháp vận hành đưa đến để giúp con thấy ra Sự Thật mà sớm thức tỉnh thôi.

Con nên nghe pháp thoại thầy giảng hàng ngày để thấm nhuần đạo lý (website: trungtamhotong.org). Không ai hạnh phúc hơn người lấy đạo vị làm niềm vui giữa cuộc đời đầy gian khổ này.

Thấy ra sự khổ và nguyên nhân của nó chính là giác ngộ giải thoát, chứ không phải tìm chốn bình an. Một ngày kia, khi con đã thấy ra chính mình và cuộc sống, lúc đó con xuất gia mới thật đúng ý nghĩa của nó.

Hãy tự tin — trong con có sẵn tánh giác là viên ngọc quý vô giá, không có bất cứ điều xấu xa tội lỗi nào có thể làm ô nhiễm được nó. Ngược lại, chính nhờ những va chạm đầy nghiệt ngã giữa cuộc đời mới giúp con biết quay về chính mình để thấy ra nguồn hạnh phúc vô tận ấy.

Hãy cảm ơn Pháp đã ban cho con những đắng cay trần thế để con biết trở về nguồn đạo nhiệm mầu. Khi giác ngộ được điều này, thầy đã thốt lên:

“Xin cảm ơn Thượng Đế (Pháp),
cho ta giọt đắng này!”

Và nhận ra rằng:

“Tự do là ung dung trong ràng buộc,
Hạnh phúc là tự tại giữa khổ đau.”

Chúc con đủ bình tĩnh sáng suốt để cảm ơn Pháp đã giúp con thấy được thế nào là ‘ưu tiên trên nước Thiên Đàng’.

Thầy Viên Minh 🙏



👉 Một lá thư đầy xúc động – nơi nỗi khổ nhân sinh được chuyển hóa thành ánh sáng của trí tuệ và lòng từ bi.
Nếu bạn đang mất phương hướng giữa cuộc đời, hãy đọc chậm rãi từng dòng thư này… có thể chính bạn sẽ tìm thấy phần tĩnh lặng sâu nhất trong mình. 🌼

trích Trung tâm hộ tông

Address

Đà Lạt

Website

Alerts

Be the first to know and let us send you an email when Phật Pháp Chia Sẻ posts news and promotions. Your email address will not be used for any other purpose, and you can unsubscribe at any time.

Share