07/08/2025
CHUYỆN Ô SÀO THIỀN SƯ
Thời cổ đại, những ví dụ về người có duyên tu Đạo, tu Phật rất nhiều. Thi sĩ Bạch Cư Dị là nhà thơ nổi tiếng triều nhà Đường. Lúc ông làm Thái Thú ở Hàng Châu nghe nói thiền sư Đạo Lâm là người đức hạnh cao, liền đến bái phỏng. Bạch Cư Dị thấy thiền sư sống trên cây tùng cao lớn dưới núi liền nói: “Sao thiền sư sống ở nơi nguy hiểm quá vậy?”
Thiền sư Đạo Lâm nói: “Nơi Thái thú sống còn nguy hiểm hơn nhiều.”
Bạch Cư Dị nghe xong không hiểu chút gì, liền nói: “Ta có gì mà nguy hiểm?”
Thiền sư Đạo Lâm nói: “Thân ở nơi quan trường như củi lửa giao tranh, nhưng những người ở trong đó lại thường thường không hiểu được. Như thế còn không nguy hiểm sao?”
Bạch Cư Dị lúc này đã phần nào hiểu được liền gật đầu nói phải. Sau đó, Bạch Cư Dị lại thỉnh giáo tiếp thiền sư Đạo Lâm: “Đạo lý nhân sinh là như thế nào?”
Thiền sư đáp: “Chớ làm các điều ác, những điều thiện nên làm.”
Bạch Cư Dị lại nói: “Đạo lý này thì đứa trẻ 3 tuổi cũng biết!”
Thiền sư Đạo Lâm đáp: “Mặc dù đứa trẻ 3 tuổi cũng biết đạo lý này, nhưng ông lão 80 tuổi cũng làm chưa xong!”
Bạch Cư Dị nghe xong, tâm phục mãi lời của thiền sư. Cũng từ đó, ông bắt đầu bước đi trên con đường tu hành. Ông không chỉ cung kính, kiên định tu hành mà còn mang hết bổng lộc của bản thân mời người tạc tượng Phật, tượng Thần, in kinh Phật khuyên mọi người hướng thiện. Ông cũng khuyên bảo mọi người tin phụng Thần Phật, tin tưởng nhân quả. Đồng thời ông cũng phát thệ nguyện dùng lời văn thơ ở thế gian để ca ngợi Thần Phật, mong kết được thiện duyên vào đời sau.