Cuộc Sống Hạnh Phúc

Cuộc Sống Hạnh Phúc Sống

Mẹ già bán hết đất hương hỏa để trả nợ cho con trai, đúng 3 tháng sau vợ chồng già bị con trai và con dâu đuổi thẳng ra ...
13/07/2025

Mẹ già bán hết đất hương hỏa để trả nợ cho con trai, đúng 3 tháng sau vợ chồng già bị con trai và con dâu đuổi thẳng ra đường nhưng chúng nào có ngờ bà đã đi gặp công an từ 1 tuần trước đó và tính toán đâu ra đấy...
“Con làm ăn thua lỗ, mẹ bán đất hươ-ng hỏa đi, mẹ không tiếc, miễn là con qua được giai đoạn này…”
Bà cụ run tay ký giấy bán mảnh đất tổ tiên để lại, cầm 2 tỷ trao tận tay cho vợ chồng đứa con trai út.
Ai cũng nghĩ bà khờ. Ngay cả con dâu cũng chép miệng:
“Già rồi còn dại… cho rồi thì khỏi đòi!”
3 tháng sau
– “Nhà này hết chỗ rồi mẹ ạ, tụi con cần không gian làm việc!”
– “Vợ chồng con không kham nổi hai ông bà già nữa đâu!”
Và thế là giữa chiều mưa, hai ông bà dọn đồ ra trước cổng, chỉ còn một túi nylon với vài bộ đồ cũ.
Đúng lúc hàng xóm định chạy ra giúp thì một chiếc xe công an đỗ xịch trước cửa.
Một cán bộ bước xuống, cầm theo tập hồ sơ dày dắt bà cụ vào và rồi lũ con bất hiếu đâu có ngờ... 👇👇

Con trai nhất quyết không cho mẹ về quê kêu là "mẹ ơi tối qua nằm mơ bà nói với con ko được cho mẹ về quê"...người mẹ nh...
13/07/2025

Con trai nhất quyết không cho mẹ về quê kêu là "mẹ ơi tối qua nằm mơ bà nói với con ko được cho mẹ về quê"...người mẹ nhất quyết không nghe sau đó sự cố kh/ủng kh/iếp xảy ra ...
Chiều cuối tuần, trời Sài Gòn nắng như đổ lửa. Mẹ chuẩn bị về quê, tay xếp từng bộ quần áo gọn gàng vào vali, trong khi Tuấn – con trai 10 tuổi – cứ đứng ngồi không yên.
– Mẹ ơi, mẹ đừng đi! – Tuấn nắm chặt tay mẹ, mắt đỏ hoe.
– Mẹ về quê có ba ngày thôi mà, ông ngoại bệnh, mẹ phải về chăm. – Mẹ dịu dàng xoa đầu con.
Tuấn nghẹn ngào, lí nhí:
– Tối qua con mơ… con mơ thấy bà ngoại. Bà đứng cuối giường, tay run run… bà nói: “Không được cho mẹ con về quê. Không được!”
Mẹ khựng lại một chút, gương mặt thoáng chút bối rối.
– Mơ mà con. Bà mấ/t rồi, sao hiện về được. Mình đừng tin mấy chuyện mê tín nghen.
Nhưng Tuấn vẫn bám chặt lấy tay mẹ:
– Con xin mẹ, mẹ đừng đi… lần này mẹ nghe con đi. Mẹ mà đi là có chuyện!
Mẹ dằn nhẹ tay Tuấn ra, cố giữ giọng bình tĩnh:
– Mẹ hiểu con lo cho mẹ, nhưng không thể vì giấc mơ mà mẹ bỏ mặc ông ngoại. Con ngoan, ở nhà với ba, vài hôm mẹ về.
Xe khách rú còi ngoài ngõ. Mẹ bước nhanh ra khỏi nhà, không ngoái lại. Tuấn òa khóc, chạy theo đến tận cổng nhưng chỉ kịp nhìn thấy dáng mẹ khuất dần sau cửa kính.
Chuyến xe lăn bánh được hơn 2 tiếng thì mưa giông nổi lên giữa đèo Bảo Lộc. Tài xế cố chạy nhanh để tránh sạt lở, nhưng bất ngờ…........................ĐỌC TIẾP DƯỚI BÌNH LUẬN 👇

Bố mẹ bán hết nhà cửa riêng để trả nợ cho con trai, 2 năm sau vợ chồng già bị con trai và con dâu đuổi thẳng ra đường nh...
12/07/2025

Bố mẹ bán hết nhà cửa riêng để trả nợ cho con trai, 2 năm sau vợ chồng già bị con trai và con dâu đuổi thẳng ra đường nhưng không ngờ rằng chỉ 3 tháng sau công an tới tận nhà để thông báo quyết định bẽ bàng...

Hai năm trước, ông Bà Hữu - một cặp vợ chồng già sống tại một vùng quê yên bình - quyết định làm điều không tưởng: bán toàn bộ nhà cửa, ruộng vườn, tài sản riêng, gom góp từng đồng để trả món nợ chồng chất cho cậu con trai độc nhất – Tuấn – sau một phi vụ kinh doanh thua lỗ hàng tỷ đồng.

“Còn cái mạng già này, cha mẹ còn sống thì không để con vào t;/ù!” – Ông Hữu tuyên bố chắc nịch khi ký giấy bán căn nhà t-ổ ti-ên để lại.

Tuấn cùng vợ là Mai – người phụ nữ sắc sảo và khôn khéo – rưng rưng cảm động, thề sống thề ch;/ết sẽ phụng dưỡng cha mẹ đến cuối đời. Vợ chồng già dọn về căn nhà nhỏ chật hẹp trong hẻm, sống tằn tiện. Họ tin rằng ít ra, con cái mình biết điều.

Nhưng rồi chỉ sau 2 năm…

— “Bố mẹ ở đây chật chội quá, lại ảnh hưởng chuyện riêng của vợ chồng con. Hay bố mẹ về quê bà ngoại ở tạm?”

— “Quê nào? Bán hết rồi còn đâu chỗ mà về?”

— “Thì… đi đâu đó đi. Con cũng hết cách rồi!”

Ông bà Hữu bị đuổi thẳng khỏi nhà. Họ sống vật vờ nơi gầm cầu, bữa đói bữa no.

Ba tháng sau...

Khi Tuấn và Mai đang ăn tối thì tiếng gõ cửa dồn dập vang lên.

“Mời anh Tuấn và chị Mai hợp tác điều tra!”

Tuấn tái mặt. Mai run lẩy bẩy.

Hóa ra... số tiền trả nợ ngày ấy không phải do Tuấn vay mà chính là... 👇

Con dâu không cho mẹ chồng bật điều hòa vì sợ tốn điện, bỗng 1 ngày nắng cả xóm thấy căn nhà bốc ra thứ m-ùi h;/ôi t;/an...
12/07/2025

Con dâu không cho mẹ chồng bật điều hòa vì sợ tốn điện, bỗng 1 ngày nắng cả xóm thấy căn nhà bốc ra thứ m-ùi h;/ôi t;/anh nồng nặc, họ l-én nhìn qua cửa cổng thì b-ẽ bà-ng khi nhìn thấy...
“Mẹ già rồi, ngồi quạt cho khỏe, bật điều hòa làm gì tốn tiền điện” – là câu cửa miệng con dâu tôi mỗi khi thấy tôi với tay tới điều khiển.
Tôi sống lặng lẽ trong một căn phòng nhỏ sau nhà, không có cửa sổ.
Thỉnh thoảng, thằng cháu nội mới ghé vào, dúi cho cái quạt mini cũ, bảo:
“Bà chịu khó, hè nào chả nóng.”
Tôi không nói gì. Chỉ nghĩ trong đầu: Mình sống thêm vài năm nữa thôi mà…
Rồi đến ngày định mệnh – ngày nắng như thiêu, 41 độ giữa tháng 6. Người trong xóm đi qua đều bịt mũi.
Mùi gì đó từ căn nhà tôi sống bốc ra nồng nặc: tanh, oi, khét.
Một bà cụ hàng xóm lén nhìn qua khe cổng — và ngã quỵ xuống ngay sau đó, không thể ngờ được...

Lấy chồng bác sĩ hí hửng tưởng được nhờ lương cao, nào ngờ đi trực rồi có con với cả bệnh nhân, ngày biết chuyện tôi đến...
12/07/2025

Lấy chồng bác sĩ hí hửng tưởng được nhờ lương cao, nào ngờ đi trực rồi có con với cả bệnh nhân, ngày biết chuyện tôi đến viện không phải để đánh gh;/en mà là để...👇👇
Tôi từng tự hào vì cưới được bác sĩ sản khoa nổi tiếng, nghĩ cuộc sống sau này sẽ đủ đầy, an tâm, tử tế.
Anh nói đi trực suốt, thức trắng mấy đêm liền, tôi không nghi ngờ gì.
Cho đến một ngày, một bức ảnh lặng lẽ được gửi vào inbox Facebook của tôi từ tài khoản lạ:
“Chị nhìn quen người đàn ông này chứ?”
Kèm theo đó là ảnh chồng tôi mặc blouse trắng bế đứa trẻ sơ sinh đỏ hỏn, bên cạnh là một cô gái trẻ đang ngả đầu vào vai anh ta.
Tôi tra hồ sơ. Tự mình tìm đến bệnh viện. Tôi đến quầy tiếp tân – nhưng không phải tìm bác sĩ.
Tôi xuất trình giấy tờ và nhẹ nhàng nói với cả bệnh viện 1 câu khiến chồng cả đời chẳng thể ngóc đầu lên... 👇👇

Vợ phát hiện chồng ngo-ại tì;/nh nhưng không bắt tận tay mà âm thầm thuê nhà đối diện căn hộ b-ồ nhí và rồi 1 đêm mưa ả ...
12/07/2025

Vợ phát hiện chồng ngo-ại tì;/nh nhưng không bắt tận tay mà âm thầm thuê nhà đối diện căn hộ b-ồ nhí và rồi 1 đêm mưa ả ti;/ểu ta--m nhận cái kết ê c;/hề nh--ụ c nh/;ã...
Vợ chồng tôi cưới nhau 8 năm, tưởng hạnh phúc.
Cho đến một đêm… tôi đọc được tin nhắn từ “Trân cưng 🍓”:
“Mai anh đừng đến sớm nha.
Tôi không đánh ghe-n. Không làm ầm.
Tôi lặng lẽ theo dõi, xác định được căn hộ cô ta ở.
Một tuần sau, tôi thuê ngay căn hộ đối diện — tầng và hành lang đối diện trực diện ban công. Không ai biết.
Tôi đặt máy quay. Và Hôm đó là sinh nhật chồng tôi.
Anh bảo bận công tác, không về nhà.
Tôi lặng lẽ bật camera, và… đúng 10h đêm, thấy anh ôm bó hoa to bước vào căn hộ bên kia.
Tôi không khóc. Tôi chỉ rút điện thoại, gửi file video đến nơi cần gửi rồi kèm theo 5 chữ. Và rồi đúng 1 ngày sau, ả tiểu tam ê chề nhận cái kết... 👇👇

Chồng giấ-u vợ lén lút đưa bồ đi du lịch 5 sao trong khi vợ còn chưa ra khỏi đầu làng, không thèm đánh ghen ầm ĩ, đêm đó...
12/07/2025

Chồng giấ-u vợ lén lút đưa bồ đi du lịch 5 sao trong khi vợ còn chưa ra khỏi đầu làng, không thèm đánh ghen ầm ĩ, đêm đó vợ thuê 1 chuyến xe đến trước khách sạn và rồi sau đó...
Cưới nhau 6 năm, chồng tôi chưa từng đưa tôi đi du lịch, dù chỉ một đêm rời khỏi quê.
Nhưng tôi chẳng than vãn — cho đến tối hôm đó, điện thoại anh cắm sạc, tôi thấy dòng tin từ “Bé Thỏ Lạnh Lùng” gửi ảnh hai vé máy bay, phòng khách sạn hạng Executive bên bờ biển:
“Mai đi nha anh, em đặt rồi. Vợ anh ở quê có biết gì đâu!”
Tôi không khóc.
Tôi chỉ mở Google Maps, tìm địa chỉ khách sạn 5 sao bên bờ biển kia, rồi lặng lẽ gọi đặt một chiếc xe VIP đón tôi đi trong đêm.
Sáng hôm sau – trước sảnh khách sạn. Tôi không đi một mình.
Tôi bước xuống xe cùng… với
Khi lễ tân vừa giao thẻ phòng, tôi bước tới chặn tay anh ta trước mặt cả sảnh khách. Tôi lấy ra... 👇👇

Sự TҺật KιпҺ Hoàпg Sau Ca Trực Đȇm: Trưởпg KҺoa CҺuṓc TҺuṓc Mȇ Cưỡпg Hιếp Cȏ Y Tá Mớι”Phía sau những ánh đèn bệnh viện r...
12/07/2025

Sự TҺật KιпҺ Hoàпg Sau Ca Trực Đȇm: Trưởпg KҺoa CҺuṓc TҺuṓc Mȇ Cưỡпg Hιếp Cȏ Y Tá Mớι”
Phía sau những ánh đèn bệnh viện rực rỡ, có những câu chuyện không bao giờ được kể thành lời. Ở một thành phố ven biển mang tên Hòa Thành, nơi mọi người tin rằng ngành y là nơi thiêng liêng nhất, một bi kịch lặng thầm đã diễn ra và vùi dập ước mơ của một cô gái trẻ tên Trần Diễm My.
Diễm My, 24 tuổi, vừa tốt nghiệp thủ khoa ngành điều dưỡng. Không có gia đình làm trong ngành, không mối quan hệ nâng đỡ, cô đến bệnh viện Nhân Đức với hy vọng được làm việc, được giúp người. Với nụ cười luôn thường trực trên môi và đôi mắt chan chứa nhiệt huyết, cô tin rằng mọi cố gắng rồi sẽ được đền đáp.
Ngày đầu đến nhận việc, My được phân công vào Khoa Chăm Sóc Đặc Biệt, tầng sáu, nơi chỉ tiếp nhận bệnh nhân VIP. Mọi thứ ở đây đều bóng bẩy, sạch sẽ và kín đáo. Người phụ trách khu này là bác sĩ Trần Nam, một bác sĩ có tiếng với vẻ ngoài điềm đạm và lịch lãm, được mọi người gọi là "bàn tay vàng" trong giới nội khoa.
Ngay tuần đầu tiên, My đã được sắp xếp trực đêm cùng bác sĩ Nam. Không ai đặt câu hỏi, không ai bàn tán, nhưng My cảm nhận rõ những ánh nhìn ái ngại từ các điều dưỡng viên kỳ cựu. Một người đồng nghiệp tên Lâm, chỉ nhỏ hơn cô vài tuổi, đã từng lén nói: "Ở tầng sáu, phải biết giữ mình."
Ca trực đầu diễn ra yên ả, hoặc ít ra My tưởng vậy. Bác sĩ Nam trò chuyện nhẹ nhàng, kể những kỷ niệm nghề nghiệp đầy cảm hứng, khen cô giỏi giang. Nhưng ánh mắt ông ta, đôi khi lướt quá lâu trên gương mặt cô, khiến My bất an. Vài ngày sau, cô nhận được những tin nhắn từ số lạ,.... Bạn đọc tiếp câu chuyện dưới phần bình luận 👇 👇 👇

Đau quá cȏ ơι, Ьṓ em làm cҺuүệп пàү…” – KҺι cȏ kιểm tra, lιḕп gọι cảпҺ sát!Một buổi sáng trong lành giữa miền quê ven sô...
11/07/2025

Đau quá cȏ ơι, Ьṓ em làm cҺuүệп пàү…” – KҺι cȏ kιểm tra, lιḕп gọι cảпҺ sát!
Một buổi sáng trong lành giữa miền quê ven sông Lam, tại ngôi trường mẫu giáo Tân Bình, cô giáo Hạnh đang loay hoay sắp xếp bàn ghế cho buổi học đầu tuần. Tiếng cười đùa của bọn trẻ vang rộn khắp sân trường, rộn ràng như nắng mai. Nhưng ở một góc nhỏ cạnh dãy lớp học, bé Thảo – cô bé 5 tuổi với đôi mắt đen láy và mái tóc được buộc gọn – lặng lẽ đứng nép sát vào tường, hai tay ôm lấy bụng, gương mặt nhăn nhó.
Thoạt nhìn, Hạnh nghĩ bé chỉ đang giận dỗi điều gì đó như thường lệ. "Thảo con vào đây ngồi, cô kể chuyện nhé?" – cô gọi bằng giọng dịu dàng. Nhưng Thảo không đáp, cũng không di chuyển. Sự im lặng ấy làm Hạnh phải bước đến gần hơn. "Sao vậy con? Mệt à?" – cô hỏi khi khom người xuống ngang tầm mắt bé.
Giọng Thảo nghẹn lại, như đang nuốt lấy từng từ: "Cô ơi, con đau... đau chỗ này..." – tay bé chỉ về vùng bụng dưới, đôi mắt long lanh nhưng đầy sợ hãi. Ánh mắt đó làm Hạnh cảm thấy lạnh người. Cô nhẹ nhàng nắm tay bé, kéo vào một góc khuất trong lớp.
"Thảo à, con tin cô chứ? Con hãy nói thật với cô, cô sẽ giúp con" – cô Hạnh nói với giọng đầy quyết tâm.
Bé Thảo rưng rưng gật đầu. "Ba nói là giúp con... nhưng con đau... con sợ... ba dặn không được kể với.... bạn đọc tiếp câu chuyện dưới phần bình luận 👇 👇 👇

Tôi vừa vẫy vừa gào lên: – Làm ơn chở em tới trường thi với! Em đi thi đại học! Xe em h;ỏng, không có điện thoại! Làm ơn...
11/07/2025

Tôi vừa vẫy vừa gào lên: – Làm ơn chở em tới trường thi với! Em đi thi đại học! Xe em h;ỏng, không có điện thoại! Làm ơn...!!!👇
5h45 sáng. Tôi rời nhà đi thi môn Văn, môn mở đầu kỳ thi THPT Quốc Gia – trận chiến lớn nhất đời học sinh.
Trên vai là ba lô đựng bút thước, giấy tờ. Trong đầu là hàng loạt trích dẫn, dẫn chứng đã học thuộc làu. Tôi tự nhủ: "Chỉ cần đến điểm thi, phần còn lại để văn chương lo."
Nhưng số phận như muốn thử thách tôi một lần cuối.
Khi còn cách trường thi 7 cây số, chiếc xe máy cà tàng của tôi đột nhiên chết máy giữa đường. Tôi luống cuống đề lại, đạp liên tục, mở cốp, lay ổ điện… nhưng vô ích. Rồi tôi sực nhớ – điện thoại đang sạc, sáng nay quên mang theo!
Giữa con đường thưa thớt người qua lại, tôi hoảng loạn vẫy tay xin đi nhờ.
– Chú ơi, cháu đi thi, xe hỏng rồi! Làm ơn cho cháu đi nhờ với!
– Cô ơi, giúp cháu với, cháu không có điện thoại…
Người thì lắc đầu. Người thì tăng ga tránh xa như né một kẻ lừa đảo.
Tôi gào lên giữa đường như một kẻ mất trí. Vô ích.
6h10. Còn hơn 30 phút nữa. Trong đầu tôi chỉ có một lựa chọn duy nhất: chạy.
Tôi quăng xe vào vệ đường, rút tờ giấy báo dự thi nhét túi áo, đeo ba lô và chạy.
Chạy miết. Chạy không ngừng. Qua ngã tư, qua cầu, qua những con phố dần tấp nập. Tim tôi đập loạn. Bụng đói cồn cào. Đầu óc ong ong.
6h40. Vẫn chưa tới.
6h50. Tôi lao như điên vào con đường dẫn đến trường thi. Mồ hôi ướt đẫm lưng áo. Chân như muốn khuỵu xuống.
6h55. Tôi đến nơi.
Nhưng...
Cổng trường đã đóng.
Hai bác bảo vệ đứng gác, ánh mắt lạnh tanh. Một chiếc loa vang lên bên trong:
– Đề thi đã được phát, yêu cầu không cho thí sinh vào sau giờ quy định.
Tôi đập tay vào cánh cổng sắt.
– Làm ơn! Em đi thi! Em bị hỏng xe giữa đường! Em không có điện thoại! Làm ơn…!
Một bác bảo vệ lắc đầu:
– Đúng giờ là nguyên tắc, cháu ơi.
Tôi đứng sững. Rồi quỳ xuống.
Giữa ánh nắng đầu ngày, một nam sinh lớp 12 gục mặt xuống đất, khóc như một đứa trẻ.
– Con xin lỗi bố mẹ… con xin lỗi…
Ngay lúc ấy, một giọng nói vang lên phía sau cánh cổng:
– Khoan đã!.........ĐỌC TIẾP PHẦN 2 CỦA CÂU CHUYỆN DƯỚI BÌNH LUẬN👇

"Mày làm ăn kiểu gì mà chậm chạp thế? Cỏ còn sót đầy kìa. Tối nay không xong thì đừng có mà ăn cơm!" – mợ thường tìm cớ ...
11/07/2025

"Mày làm ăn kiểu gì mà chậm chạp thế? Cỏ còn sót đầy kìa. Tối nay không xong thì đừng có mà ăn cơm!" – mợ thường tìm cớ để mắng, giọng đầy bực dọc.

Hưng cúi đầu, không dám cãi lại. Cậu ý thức được rằng mình đang sống nhờ nhà cậu mợ, không muốn làm họ khó chịu thêm. Nhưng những lời trách mắng của mợ như mũi dao vô hình, cứa sâu vào lòng cậu bé.

Những buổi tối, khi cả nhà quây quần bên mâm cơm đạm bạc, cậu của Hưng thường ngồi ở góc nhà, tay cầm chén rượu. Ông uống đến s;ay, mặc Hưng và mợ tiếp tục cằn nhằn.

— "Cái nhà này sao mà khổ thế. Nuôi thêm một đứa ăn bám... không biết bao giờ mới đỡ được!"

Cậu bé lặng thinh, tay run run cầm đôi đũa, ăn từng miếng cơm nguội ngắt. Cậu của Hưng dù nghe thấy, nhưng chỉ khẽ nhíu mày, rồi lại nhấp thêm ngụm r;ượu, chẳng buồn can thiệp.

Những ngày tháng ấy, Hưng học cách kìm nén nỗi buồn. Cậu thầm mong thời gian trôi nhanh hơn, để mẹ trở về. Để hai mẹ con có thể rời khỏi căn nhà chật hẹp này – nơi cậu luôn cảm thấy lạc lõng và cô đơn.

Trong những đêm nằm trên chiếc giường tre ọp ẹp, cậu bé lặng lẽ khóc. Giấc ngủ chập chờn cùng những giấc mơ về mẹ, về một mái ấm thực sự – nơi có tình thương và nụ cười ấm áp.

Gần đây, Hưng thường xuyên bị những cơn đau bụng hành hạ. Ban đầu, cậu chỉ cảm thấy đau âm ỉ. Nhưng càng ngày, cơn đau càng xuất hiện dày đặc hơn. Đôi lúc đau qu;ặn đến mức Hưng phải dừng mọi việc, ôm bụng ngồi thở dốc.

Dù đ;au đ;ớn, cậu vẫn cố gắng giấu đi. Không dám để cậu mợ biết, vì sợ làm phiền họ, sợ mợ lại mắng.

Một buổi chiều, sau khi dắt trâu về chuồng và hoàn thành công việc ngoài đồng, Hưng thấy bụng đ;au q;uặn hơn mọi ngày. Cậu ôm bụng, khuôn mặt tái nhợt, bước vào nhà với đôi chân run rẩy. Nhìn thấy mợ đang lúi húi trong bếp, Hưng lấy hết can đảm, rụt rè tiến lại gần.

— "Mợ ơi..."

Mợ vẫn bận rộn xếp chồng bát đĩa, không ngẩng lên.

— "Gì nữa?"

Giọng Hưng nhỏ xíu... Bạn đọc tiếp câu chuyện dưới phần bình luận nhé 👇 👇

Cặp đôi vừa cưới 30 phút đã gặp bi kịch k;inh h;oàng…Hà Nội, một chiều thu đầy nắng. Tiếng chuông nhà thờ vang vọng, báo...
11/07/2025

Cặp đôi vừa cưới 30 phút đã gặp bi kịch k;inh h;oàng…Hà Nội, một chiều thu đầy nắng. Tiếng chuông nhà thờ vang vọng, báo hiệu một đám cưới hạnh phúc sắp diễn ra. Ngọc và Minh – một cặp đôi yêu nhau từ thời đại học – cuối cùng cũng bước vào lễ đường sau nhiều năm gắn bó. Ngọc khoác lên mình bộ váy cưới trắng tinh khôi, gương mặt rạng rỡ không giấu nổi niềm hạnh phúc. Minh trong bộ vest lịch lãm, nắm chặt tay cô, ánh mắt tràn đầy yêu thương. Bạn bè, người thân ai nấy đều vui mừng, chúc phúc cho đôi trẻ. Sau khi hoàn tất nghi lễ, cặp đôi bước ra khỏi nhà thờ giữa cơn mưa hoa hồng rực rỡ. Họ cười rạng rỡ khi bước lên chiếc xe hơi sang trọng, chuẩn bị cho chuyến du lịch trăng mật đến Đà Lạt – nơi cả hai luôn mơ ước. Không ai ngờ rằng, chỉ 30 phút sau, một thảm kịch kinh hoàng sẽ ập đến…..
Đọc tiếp dưới bình luận 👇👇

Address

Bac Giang

Website

Alerts

Be the first to know and let us send you an email when Cuộc Sống Hạnh Phúc posts news and promotions. Your email address will not be used for any other purpose, and you can unsubscribe at any time.

Share