Tin Nóng

Tin Nóng Tin hay mỗi ngày
(1)

Chính thức: Tạm biệt xe máy xăng từ hôm nay nhé, xe mới cũng phải bỏ đi hết rồi 😱👇
10/08/2025

Chính thức: Tạm biệt xe máy xăng từ hôm nay nhé, xe mới cũng phải bỏ đi hết rồi 😱👇

NÓNG: Máy bay chở khách đ:âm vào núi, gần 50 người tuvong👇
10/08/2025

NÓNG: Máy bay chở khách đ:âm vào núi, gần 50 người tuvong👇

Tìm thấy thithe nam thanh niên sau 6 ngày m: ất t: ích trên núi Hoàng Ngưu Sơn (Khánh Hòa) 😥🙏🙏 👇 👇 👇
10/08/2025

Tìm thấy thithe nam thanh niên sau 6 ngày m: ất t: ích trên núi Hoàng Ngưu Sơn (Khánh Hòa) 😥🙏🙏 👇 👇 👇

Cậu Bé Vιệt Bιếп Mất Bí Ẩп Tạι Mỹ. 17 Năm Sau, Bức TҺư Lạ Hé Lộ Sự TҺật KҺιếп Ngườι Mẹ Bàпg HoàпgNhững ngày đầu mùa thu ...
10/08/2025

Cậu Bé Vιệt Bιếп Mất Bí Ẩп Tạι Mỹ. 17 Năm Sau, Bức TҺư Lạ Hé Lộ Sự TҺật KҺιếп Ngườι Mẹ Bàпg Hoàпg
Những ngày đầu mùa thu ở California, bầu trời vàng óng, lá bắt đầu đổi màu và gió nhẹ thổi qua từng mái hiên nhà. Trong một căn hộ nhỏ ở khu người Việt, chị Hoa ngồi lặng trước bàn thờ, đôi mắt đã cạn khô nước mắt sau gần hai thập kỷ sống trong đau đáu. Trên bàn thờ là di ảnh của một cậu bé tầm tám tuổi, khuôn mặt bầu bĩnh, ánh mắt lanh lợi. Dưới tấm ảnh là một dòng chữ nhỏ viết tay: "Con yêu mẹ. Đợi con nhé."
Câu chuyện của chị bắt đầu từ năm 2006, khi gia đình chị quyết định rời Việt Nam sang Mỹ theo diện đoàn tụ. Chồng chị, anh Toàn, đã qua Mỹ trước đó ba năm, làm việc chăm chỉ ở tiệm nail và gửi tiền về đều đặn. Khi giấy tờ bảo lãnh hoàn tất, chị và con trai là bé Khánh—lúc ấy mới tròn 7 tuổi—lên đường sang đất nước xa lạ với nhiều hy vọng.
Những tháng đầu ở Mỹ không dễ dàng. Chị Hoa không biết tiếng, công việc tay chân nặng nhọc, đồng lương ít ỏi. Anh Toàn thì làm suốt tuần, có khi mười hai tiếng mỗi ngày. Khánh học lớp hai tại trường tiểu học gần nhà. Tuy chưa quen môi trường mới, nhưng thằng bé lanh lợi, thông minh và rất thương mẹ. Buổi tối, Khánh hay ngồi học bên cạnh mẹ, dạy mẹ từng chữ tiếng Anh cơ bản. Mỗi lần thấy mẹ buồn, nó lại ôm chầm lấy, thủ thỉ: "Mẹ đừng khóc, con học giỏi, sau này sẽ làm bác sĩ, xây nhà to cho mẹ."
Hạnh phúc tuy giản dị nhưng đầy hy vọng.
Nhưng rồi... bi kịch ập đến vào một ngày tháng 3 năm 2007.
Hôm đó là thứ Sáu. Anh Toàn làm ca tối, chị Hoa nhận làm thêm ở tiệm giặt ủi. Chị nhờ hàng xóm đưa Khánh đi học như mọi khi, rồi dặn con chiều về ở nhà đợi mẹ. Thế nhưng khi chị về đến nơi lúc gần 7 giờ tối, căn hộ im lặng đến lạ. Không có tiếng TV, không tiếng chân con chạy ra đón. Chị Hoa gọi tên Khánh, không ai trả lời. Trên bàn còn nguyên bát mì gói chưa ăn. Cửa không khóa, không có dấu hiệu xáo trộn.
Chị hoảng loạn chạy khắp khu, hỏi hàng xóm, gọi cảnh sát. Anh Toàn về, nghe tin thì mặt tái mét, suýt ngất. Cả cộng đồng người Việt bàng hoàng. Họ lập nhóm tìm kiếm, in ảnh Khánh dán khắp các góc phố, xin trích xuất camera từ trường học, trạm xe buýt, siêu thị gần nhà... Nhưng tất cả đều vô vọng. Không ai thấy Khánh. Không một manh mối.
Thời gian trôi qua, hy vọng tắt dần. Cảnh sát xếp vụ án vào danh sách mất tích không giải quyết được. Chị Hoa từ chối tin con đã chết. Chị giữ căn phòng nhỏ của Khánh y như ngày nó biến mất—sách vở còn nguyên, gối chăn ngay ngắn. Mỗi tối, chị ngồi ở ngưỡng cửa, tay cầm chiếc áo con mặc hôm cuối cùng, mắt nhìn về con đường vắng.
Mười bảy năm như thế trôi qua.
Căn hộ nhỏ giờ chỉ còn chị Hoa. Anh Toàn vì áp lực và cảm giác tội lỗi mà rơi vào trầm cảm rồi đột quỵ mất cách đây 6 năm. Không chồng, không con, không ai thân thích, chị sống lặng lẽ bằng tiền trợ cấp và làm móng tại tiệm quen. Mỗi sáng, chị đều thắp nhang trên bàn thờ con, đọc một đoạn kinh, rồi mới rời nhà. Ai cũng thương chị. Người ta gọi chị là “người mẹ bất tử của bé Khánh.”
Tháng 10 năm 2024, một lá thư lạ xuất hiện trong hộp thư trước cửa nhà chị. Phong bì vàng, không có người gửi, chỉ ghi đúng ba chữ viết tay run run: "Gửi mẹ Hoa."
Chị bối rối. Đã lâu rồi không có ai viết thư tay cho chị. Khi mở ra, chị thấy một mảnh giấy cũ kỹ, nét chữ nguệch ngoạc như của trẻ con:..
Trong thư viết :.... Bạn đọc tiếp câu chuyện dưới phần bình luận 👇 👇 👇

NÓNG: Sau 6 ngày đã tìm thấy nam thanh niên mattich khi leo núi Hoàng Ngưu Sơn nhưng... chuyện gì thế này? 👇👇
10/08/2025

NÓNG: Sau 6 ngày đã tìm thấy nam thanh niên mattich khi leo núi Hoàng Ngưu Sơn nhưng... chuyện gì thế này? 👇👇

Cô dâu bị ép lấy chồng già bất ngờ mất tích trước giờ rước dâu, ai cũng nghĩ cô bỏ trốn, cho đến khi phát hiện chiếc váy...
10/08/2025

Cô dâu bị ép lấy chồng già bất ngờ mất tích trước giờ rước dâu, ai cũng nghĩ cô bỏ trốn, cho đến khi phát hiện chiếc váy cưới bị nhét trong bụi chuối, kiểm tra camera nhà hàng xóm thì mới bàng hoàng...
Cả làng rộn ràng đám cưới của Trang, cô gái vừa tròn 20 t;/uổi, xinh đẹp nhất nhì vùng quê nhỏ ven sông. Nhưng phía sau tấm mạng voan trắng, là những giọt nước mắt nuốt ngược vào trong.
Trang bị é/p gả cho ông Cường – một thương lái già gần 60 tu;/ổi, giàu có nhưng góa vợ, hơn cả bố mẹ cô. Vì món nợ hơn 300 triệu mà cha mẹ Trang ký giấy vay lãi đứng tên, hôn sự đã được dàn xếp như một cuộc mua bán lạnh lùng.
Sáng hôm đó, đoàn rước dâu chuẩn bị lên đường thì phía nhà gái nhốn nháo:
“Không thấy Trang đâu cả!”
Cả nhà rố;i lo/ạn. Mẹ cô khóc gào gọi con trong vô vọng. Họ hàng bu vào khuyên ngăn, tìm kiếm. Người thì bảo Trang bỏ trốn, người thì đổ lỗi cô làm mất mặt dòng họ.
“Nó chạy mất rồi! Biết ngay mà, không ai chịu lấy chồng già gần bằng tuổi bố mình!”
2 tiếng sau, một cậu bé trong xóm hớt hải chạy vào nhà:
“Cháu… cháu thấy… có váy trắng trong bụi chuối nhà ông Ba…”
Mọi người đổ xô chạy ra vườn chuối ven đường làng – nơi chỉ cách nhà cô dâu tầm 100 mét. Và ở đó, trong bụi rậm lùm xùm, là chiếc váy cưới trắng bị vò nhàu, dính bùn đất và rách tả tơi. Không có dấu hiệu Trang đâu cả.
Không khí lặng như tờ.
Công an lập tức được mời vào cuộc. Người ta trích xuất camera từ nhà hàng xóm đối diện bụi chuối. Đoạn clip chỉ dài chưa tới 40 giây, nhưng khi phát tới giây thứ 17, cả nhà… chết lặng... đọc tiếp dưới bình luận 👇👇

Con dâu ở cữ bị mẹ chồng cho ăn đồ th;i;u 3 bữa chưa hết, mẹ đẻ sang chứng kiến làm ngay 1 việc khiến mẹ chồng l;ă;n đùn...
10/08/2025

Con dâu ở cữ bị mẹ chồng cho ăn đồ th;i;u 3 bữa chưa hết, mẹ đẻ sang chứng kiến làm ngay 1 việc khiến mẹ chồng l;ă;n đùng ra đất khóc lóc...
Tháng trước tôi vừa mới s;i;nh con. Sau 3 ngày nằm viện, chồng thì bận rộn công việc, mẹ đẻ lại mới gặp n;;ạ;n g;ã;y chân nên không ai đỡ đần chăm sóc. Tôi và con bắt xe taxi từ viện về thẳng nhà bố mẹ chồng để ở cữ.
Thế nhưng ngay ngày đầu tiên về nhà, tôi đã cảm thấy không thoải mái khi mẹ chồng sắp xếp cho hai mẹ con tôi chỗ ở không hợp lý.
Trước kia phòng cưới của vợ chồng tôi ở tầng trên, rộng sáng và sạch sẽ nhưng đợt này, mẹ chồng lấy lý do đang sửa lại để chuẩn bị cho đứa em lấy vợ nên phòng của chúng tôi chuyển xuống nhà dưới cấp 4. Bên cạnh căn nhà cấp 4 đó lại là chuồng nuôi lợn.
Vậy nhưng chỗ ở chưa qua thì lại đến bữa ăn.
Cơm cữ mẹ chồng nấu cho tôi có bát canh rau ngót, quả trứng luộc, thịt băm và gà rang gừng. Nhìn qua thì thấy thịnh soạn và đủ chất nhưng ngay từ khi cắn miếng thịt gà đầu tiên tôi đã cảm thấy nó không bình thường.
Một mùi thiu nồng sộc thẳng vào mũi. Tôi không dám chắc, sợ làm mất lòng mẹ chồng nên cố gắng ăn, không dám để thừa cũng không dám chê câu nào....
Đêm hôm đó... Xem tiếp tại bình luận 👇👇

Lại là Hạ Long: Sao b;;/uồn quá Hạ Long ơi, bao nhiều người có ý định đi du lịch vậy mà... 😱👇
10/08/2025

Lại là Hạ Long: Sao b;;/uồn quá Hạ Long ơi, bao nhiều người có ý định đi du lịch vậy mà... 😱👇

10/08/2025

Từ ngày chồng đón b//ồ nh//í về, tối nào vợ cũng trang điểm lộ/ng l/ẫy ra khỏi nhà, b/ám theo s/ốc ng/ất thấy…
Từ ngày Thành đưa c//ô b///ồ trẻ về sống chung trong nhà với lý do "muốn thử cảm giác mới", cuộc sống của Hạnh – người vợ hiền lành tần tảo suốt hơn 20 năm – hoàn toàn thay đổi. Cô không kh/óc ló/c, không trá/ch m/óc, càng không làm ầ/m ĩ. Hạnh chỉ im lặng, bình thản làm việc nhà, chăm sóc bố mẹ chồng như chưa từng có gì xảy ra.
Nhưng có một điều khiến Thành bắt đầu cảm thấy bấ/t a/n: mỗi tối, vợ anh lại ăn mặc cực kỳ chỉn chu, trang điểm kỹ lưỡng, mặc váy đẹp, xịt nước hoa sang trọng rồi bước ra khỏi nhà như thể đi dự tiệc. Không nói với ai, không giải thích gì, cũng chẳng mang vẻ gì đ//au kh//ổ. Chỉ là… đi.
Ban đầu, Thành không quan tâm. Anh nghĩ vợ chỉ gi/ả v/ờ sống ổn để giữ thể diện. Nhưng dần dà, sự tò mò gặm nhấm anh từng ngày. Cô bồ tên My bắt đầu xì xào:
— Em nghi chị ta có người khác rồi đấy, mặt lúc nào cũng tươi, ăn mặc thì s/ang chả/nh bất thường. Anh nên cẩn thận.
Lòng s//ĩ diệ//n đà/n ôn/g bị chạm đến. Một đêm, sau khi thấy vợ lại lặng lẽ rời nhà trong bộ váy đỏ qu///yến r///ũ, Thành quyết định bá/m theo. Anh mặc áo khoác, đội mũ lưỡi trai, thuê một chiếc Grab bám theo chiếc taxi vợ vừa đi.
Chiếc xe dừng lại ở một khu trung tâm nghệ thuật sang trọng. Hạnh bước xuống, tự tin sải bước vào trong. Thành dừng xe cách đó không xa, nấp sau trụ đèn, tim đập thình thịch. Anh nghĩ mình sắp b/ắt q/uả ta/ng vợ ngo///ại tì//////nh, và dù trong lòng lẫn lộn cảm xúc, anh vẫn muốn biết rốt cuộc cô đang làm gì.
Nhưng cảnh tượng phía sau lớp cửa kính khiến anh đứng c/hôn châ/n tại chỗ... đọc tiếp dưới bình luận

CҺàпg traι пgҺèo cҺo cȏ gáι ở пҺờ vào một ƌȇm mưa Ьão, пửa ƌȇm cȏ ƌòι trả ơп kҺιếп aпҺ rùпg mìпҺ…Trong một đêm mưa bão c...
10/08/2025

CҺàпg traι пgҺèo cҺo cȏ gáι ở пҺờ vào một ƌȇm mưa Ьão, пửa ƌȇm cȏ ƌòι trả ơп kҺιếп aпҺ rùпg mìпҺ…
Trong một đêm mưa bão cuối mùa ở làng An Hòa, tỉnh Đồng Tháp, gió rít qua vườn chuối, quất vào những tàu lá ướt sũng, tạo âm thanh xào xạc như lời thì thầm của đất trời. Nguyễn Văn Tín, một thợ sửa máy nông cụ, mở cửa chòi tranh cho một cô gái lạ ướt sũng xin tá túc. Nửa đêm, cô bất ngờ đề nghị “trả ơn” khiến Tín rùng mình, không vì sợ hãi, mà vì xúc động trước một hành động đầy ý nghĩa. Đây là câu chuyện về lòng nhân ái giản dị, nơi những con người không có gì trong tay đã cho nhau một mái ấm và một cơ hội để bắt đầu lại.
Căn chòi tranh của Tín nằm lẻ loi cuối con đường đất ở làng An Hòa. Mưa rơi lộp độp trên mái tôn, ánh đèn dầu leo lét hắt lên vách nứa ám đen vì ẩm. Tín, 29 tuổi, sống một mình từ khi cha mẹ qua đời trong một vụ tai nạn mười năm trước. Bỏ học nghề ở thành phố, anh về làng, tiếp tục nghề sửa máy cày, máy tuốt của cha. Dân làng gọi anh là “Tín máy”, vừa trêu, vừa quý vì sự khéo tay và tính tình thật thà. Cuộc sống của anh lặng lẽ, ngày sửa máy, đêm đun nước pha trà, nghe tiếng côn trùng ngoài vườn. Anh không mơ giàu sang, chỉ mong đủ tiền sửa căn chòi và giúp đỡ bà con trong làng.
Đêm ấy, cơn bão cuối mùa ập đến, gió lùa qua vườn chuối, sấm chớp rền vang. Tín ngồi bên bếp củi, nắn từng thanh gỗ ướt, cố giữ lửa không tắt. Bỗng tiếng gõ cửa dồn dập khiến anh giật mình. Ngoài trời, một cô gái khoảng 25 tuổi, ướt như chuột lột, đứng run rẩy dưới hiên. “Anh ơi, cho tôi tá túc một đêm, mưa to quá, tôi không có chỗ đi!” cô nói, giọng lạc đi vì lạnh. Tín ngập ngừng, nhưng nhìn đôi mắt mệt mỏi và chiếc áo mỏng dính nước, anh mở cửa: “Vào đi, đừng đứng ngoài, ướt hết rồi.”
Cô gái, tên Trần Thị Mai, kể mình từ tỉnh khác đến tìm việc, nhưng xe khách hỏng giữa đường, cô lạc vào làng. Tín đưa cô cái áo cũ của mình, đun nước nóng, pha trà gừng: “Uống đi, ấm người.” Mai ngồi co ro, tay ôm ly trà, ánh mắt đầy biết ơn. Cô kể mình mồ côi, từng làm công nhân may, nhưng bị lừa mất tiền, giờ lang thang tìm việc mới. Tín lặng lẽ nghe, không hỏi nhiều, chỉ nói: “Nghỉ tạm đây, mai trời tạnh thì đi tiếp.” Anh nhường chiếc giường tre cho Mai, còn mình nằm dưới sàn đất, bên bếp củi.
Nửa đêm, khi mưa vẫn rơi, Mai ngồi dậy, giọng run run: “Anh Tín, tôi không có gì trả ơn, nhưng tôi muốn xin anh một việc.”.... ĐỌC TIẾP CÂU CHUYỆN DƯỚI PHẦN BÌNH LUẬN 👇 👇 👇

Nhà ông Tân đã chuyển về làng sinh sống được hai năm. Những ngày đầu, ai cũng mừng vì có người mới về, nhất là khi nhìn ...
10/08/2025

Nhà ông Tân đã chuyển về làng sinh sống được hai năm. Những ngày đầu, ai cũng mừng vì có người mới về, nhất là khi nhìn ngôi nhà to đẹp, xe cộ đầy đủ.
Nhưng sau một thời gian, người dân bắt đầu nhận ra một điều kỳ lạ về ông Tân. Ông không giao tiếp, không chào hỏi ai, và luôn giữ khoảng cách. Mỗi lần có đám ma ở xóm, ông chỉ lẳng lặng đứng trong nhà, không thèm ra ngoài. Cái vẻ lầm lì của ông khiến người trong làng đâm ra ngờ vực.
Thế nhưng, cái sự kỳ lạ của ông Tân càng trở nên rõ ràng hơn khi con trai cả của ông chuẩn bị cưới vợ.
Sáng hôm đó, ông Tân bận rộn đi đến từng nhà trong làng, tay cầm thiệp cưới. Ông gõ cửa từng nhà, gương mặt cứng nhắc nhưng lễ phép.
“Chào anh chị, tôi là Tân, nhà bên kia. Hôm nay con trai tôi cưới vợ, mời các anh chị đến dự tiệc,” ông nói, giọng lạnh lùng...
Ngày cưới con, hàng xóm đến lác đác vài người, còn lại họ chỉ đi qua chép miệng "Sống như thế, ai mà đi ăn cưới". Lễ cưới đang diễn ra, bỗng có người mang đến 1 hộp quà lạ...
Xem tiếp tại bình luận 👇👇

Address

BINH DINH
Binh Dinh
55000

Alerts

Be the first to know and let us send you an email when Tin Nóng posts news and promotions. Your email address will not be used for any other purpose, and you can unsubscribe at any time.

Contact The Business

Send a message to Tin Nóng:

Share