10/10/2024
Đã bao giờ, vì một lời nói hay chuyện ngoài ý muốn khiến cậu nhó lại kí ức mình từng quên chưa? Ý tớ là kí ức mình muốn quên ấy, ác mộng mà bản thân không bao giờ muốn nhớ lại ấy?
Tớ nói trước nhé. Tớ có những câu chuyện mà không muốn cho ai biết và cậu cũng thế. Tớ dấu rất kĩ, nhưng có một ngày họ vô tình nhắc đến chuyện ấy ,cũng có thể là cố tình nhắc lại. Mỗi lần nhớ tới câu chuyện tăm tối ấy, tớ không dám nhắm mắt đi ngủ. Thực sự thì câu chuyện ấy lâu rồi, đây cũng không phải lần đầu tớ vô thức nhớ lại ,cũng có tác động bên ngoài. Tớ ghét những cơn ác mộng ấy ,nó khiến tớ mệt mỏi, sợ hãi,... Tớ đã và đang có xu hướng làm hại bản thân, nói sao nhỉ, tớ tự làm tổn thương chính mình khi mình nhớ lại sự việc ấy. Tệ thật, tớ đã dừng được hành động ấy được gần 2 năm nay rồi. Và vì bất cứ lí do gì đó, tớ đã và đang trở lại vòng lặp ấy.
Dạo này, hàng chục vết thương xuất hiện trên người tớ. Ở mức độ không để lại sẹo, tớ chỉ làm mình đau để tỉnh táo một thời gian, bớt suy nghĩ tiêu cực. Không phải hành dộng tốt, nhưng nó khiến tớ biết nhìn vào thực tế, tập trung vào cơn đau và không còn suy nghĩ đến việc tồi tệ ấy nữa.
Tớ sợ để lại trên cơ thể những vết sẹo, lạ nhỉ, làm đau bản thân lại sợ sẹo? Mẹ tớ đã từng vô tình chứng kiến tớ làm đau bản thân, sàn nhà nhỏ từng giọt máu. Tớ rất sợ máu, kiểu mà thấy máu thì cơ thể tớ run rẩy, tớ không dám nhìn nó, tớ không bình tĩnh được khi thấy nó. Mẹ tớ ôm tớ khóc rất lâu, không hỏi lí do, chỉ ôm tớ khóc đến khi tớ mệt lả và ngủ trong vòng tay mẹ. Tỉnh lại, vết thương của tớ đã được vệ sinh và băng bó lại. Mẹ tớ không hỏi lí do, cũng không ép buộc tớ điều gì. Mẹ mong tớ hãy yêu chính mình, vì tớ bị thương, mẹ tớ đau lắm. Mẹ tớ không muốn sau này tớ hối hận khi nhìn những vết sẹo ấy,....
Tớ kể ra, không khuyến kích mọi người làm theo. Tớ nói ra, để cậu và tớ biết yêu và thương chính mình.
Hy vọng, tớ và cậu hãy tự yêu chính mình, sau đó hãy yêu thương người xung quanh. Giảm thiểu tối đa những lần tổn thương bản thân nhé!