Con Đường Bá Chủ

Con Đường Bá Chủ Tiểu thuyết tiên hiệp Con Đường Bá Chủ của tác giả AkayHau

Tất cả địa danh, nhân vật, tôn giáo,... trong truyện hoàn toàn là hư cấu - tưởng tượng.

Nếu có lỡ trùng hợp xin rộng lượng bỏ qua hoặc nhắc nhở mình sẽ sửa đổi. Con Đường Bá Chủ là truyện dài, có bối cảnh rộng lớn, có đầy đủ các yếu tố tình cảm lâm ly bi đát. Tất cả địa danh, nhân vật, tôn giáo,... trong truyện hoàn toàn là hư cấu - tưởng tượng.

Chương 3542  TỬ TUYỆT - NGẠO PHI - VONG MA     “Đột phá đến Bất Hủ, ta không cần lo lắng vấn đề tuổi thọ, có thể vĩnh vi...
22/10/2025

Chương 3542 TỬ TUYỆT - NGẠO PHI - VONG MA



“Đột phá đến Bất Hủ, ta không cần lo lắng vấn đề tuổi thọ, có thể vĩnh viễn ở cạnh baba và mọi người rồi.”

Gương mặt tinh xảo của Tiểu Ngân Nhi tràn ngập quyết tâm, lo lắng trong lòng bấy lâu đã tan thành mây khói.

Binh Nhân Tộc cũng là một chủng tộc có sinh mệnh hoàn chỉnh, cũng bị giới hạn về tuổi thọ như hầu hết giống loài khác.

Binh Nhân Tộc mang hai hình thái là người và vũ khí, tuổi thọ sẽ tác động đến hình người.

Khi đã hao hết tuổi thọ, các Binh Nhân Tộc sẽ mất đi khả năng hoá thành hình người vĩnh viễn, mất luôn linh trí, chỉ còn lại là một kiện binh khí vô tri vô giác, lợi hại hơn binh khí bình thường một chút mà thôi.

Đó là nói dễ nghe, còn nói khó nghe thì sau khi hao hết tuổi thọ… Binh Nhân Tộc chỉ còn lại cái xác là vũ khí vô hồn.

Có lẽ Tiểu Hồng Nhi và Xích Tà chưa từng có suy nghĩ đến vấn đề này, bởi vì cả hai chưa từng đối mặt với cái chết bao giờ.

Trong khi đó, Tiểu Ngân Nhi đã từng chết qua một lần.

Đừng quên, bản thể của nàng vốn là Tuyệt Mệnh Cung – một kiện Binh Nhân Tộc đã chiến tử ở Tiểu Vũ Trụ, may mắn được Thần Huyền Huân thi triển Quy Tắc nhặt lấy, nhằm trở thành một phần thưởng “ngẫu nhiên” được Lạc Nam triệu hoán ra từ “Hệ Thống” mà thôi.

Nhờ có như thế, thi thể của nàng được dung hợp cùng Bắc Đẩu Cung, Tre Cổ Việt biến dị, Bất Tử Thụ mà thu được tân sinh, trở thành một Lạc Thần Cung ngập tràn sức sống.

Sau đó, lại được tiếp xúc với Lạc Nam, Tiểu Hồng Nhi, Xích Tà… rất nhiều người yêu mến, che chở nàng.

Tiểu Ngân Nhi trân trọng và tôn thờ mạng sống thứ hai này của mình, khiến nàng nghĩ về việc hao tổn tuổi thọ, về cái chết.

Hôm nay, cơ hội đột phá Bất Hủ Thần Binh đã đến.

Chỉ cần không chiến tử, nàng sẽ vĩnh viễn có thể ở bên cạnh baba mà Bá Việt Tông rồi.

Cảm nhận được cảm xúc của Tiểu Ngân Nhi, thần sắc Lạc Nam càng trở nên ôn nhu, Bất Hủ Quán Đỉnh nhẹ nhàng tiến vào cơ thể nàng.

Phân tách rồi dung hợp, phá rồi lại lập… Tiểu Ngân Nhi rốt cuộc có được Bất Hủ Thần Khu.

“Yên tâm đi, chỉ cần baba không ngã xuống… ngươi sẽ vĩnh viễn ở bên cạnh chúng ta.” Lạc Nam ấm áp nói.

“Vâng!” Tiểu Ngân Nhi rạng rỡ nở nụ cười.

Xuất thân của nàng vốn bình thường, không có được thiên phú xuất chúng như tỷ tỷ Hồng Nhi… nhưng nàng luôn tự hào vì mình là tồn tại được baba tạo ra.

Nàng sẽ cố gắng để đuổi kịp tỷ tỷ.

Thế là cầm lấy Cửu Hành Thần Đao đã được đun mềm trong Đế Diễm, ưu nhã từng ngụm nhỏ cắn lấy.

Bởi vì đã từng xem qua Tiểu Hồng và Xích Tà thăng cấp, Tiểu Ngân Nhi biết cách tiếp nhận Ý Chí Chung Cực sang thân thể mình để không gây nên Giới Linh bất mãn mà giáng xuống Giới Nộ.

VÙ VÙ VÙ VÙ…

Khí tức không ngừng đề thăng, bình cảnh Bất Hủ đang bị công phá.

Lạc Nam khoanh chân xếp bằng ngồi ở bên cạnh, ý thức cùng Tiểu Ngân Nhi tương liên, thi triển Bá Chủ Quy Tắc hình thành kết giới bao phủ xung quanh.

Hắn muốn tạo ra Cung và Tiễn, muốn cùng nàng sáng tạo thủ đoạn có thể khắc chế Bất Hủ Thần.

Nếu như Xích Tà Ma Pháp của Xích Tà Ma Kích gồm những thủ đoạn khống chế, thôn phệ, huỷ diệt.

Thì với Lạc Thần Cung, hắn muốn những năng lực khác biệt, mang đến những hiệu quả khác biệt.

Ý tưởng hắn đã có rồi…

Hàng tỷ luồng khẩu quyết cao cấp, huyền diệu từ trong Cửu Hành Thần Đao bắn ra sau khi bị Tiểu Ngân Nhi cắn nuốt.

Chúng nó là Công Pháp Bất Hủ của Cửu Hành Thần Đao, cũng khá là lợi hại.

Nhưng Lạc Nam ngay cả nhìn cũng không nhìn, thậm chí hắn hấp thụ những khẩu quyết này, biến chúng nó thành chất dinh dưỡng chỉ để sáng tạo thủ đoạn phù hợp nhất với Tiểu Ngân Nhi.

Hành vi xem nhẹ Bất Hủ Công Pháp như vậy rơi vào mắt người ngoài chính là nghịch thiên, là ngỗ nghịch bất kính và hoang đường.

Nhưng đối với một kẻ đã thăng cấp hai kiện Bất Hủ Thần Binh, đã dung hợp ra Phu Thê Chi Nhãn như Lạc Nam mà nói… thì không gì là không thể cả.

“Baba, vẫn là ưu tiên cấp độ Bất Hủ sao?” Ý niệm của Tiểu Ngân Nhi truyền sang.

“Chuẩn!” Lạc Nam nghiêm nghị hồi đáp:

“Bỏ qua các cảnh giới thấp.”

Mà trong lúc hắn cùng Tiểu Ngân Nhi tiến vào giai đoạn quan trọng, chúng nữ bên ngoài không rảnh rỗi chút nào.

Các tỷ muội đã dần thành công tạo ra Bất Hủ Thần Vật và Công Pháp phù hợp từ Khai Thần Đỉnh, tập trung vào việc tu luyện, trùng kích bình cảnh.

Và đương nhiên việc tu luyện Bất Hủ Công Pháp không thể thiếu giai đoạn đúc nên Bất Hủ Pháp Tướng tương ứng với từng người.

Từng bảng danh sách Nguyên Liệu được đưa ra… mỗi thứ trong đó kém nhất cũng là tài nguyên cấp Siêu Thần, hơn nữa vô cùng quý giá và khó tìm kiếm, thường được bán với giá trên trời.

“Nguyên Thạch bên ngoài còn lại bao nhiêu?” Yên Nhược Tuyết hỏi.

“Phu quân và các tỷ muội đang bế quan cầm hơn một nửa, chúng ta còn gần 500 vạn mỏ.” Trương Nhã Trâm kiểm kê rồi hồi đáp.

“Lệnh cho Tiêu Tài Tộc, dùng 300 vạn mỏ để mua sắm tất cả thứ cần thiết, đảm bảo mỗi người đều đúc được Pháp Tướng.” Yên Nhược Tuyết phân phó.

Rất nhanh, Tiêu Phú tiến đến bẩm báo:

“Kính thưa các phu nhân, có không ít tài nguyên chưa được khai thác hay mang ra giao dịch bao giờ, chúng nó nằm ở những vùng hiểm địa mà Siêu Thần đỉnh cấp cũng ít khi đặt chân tới.”

“Một số khan hiếm đến mức, Tiêu Tài Tộc cũng chưa từng nghe qua.”

“Không sao cả.” Vân Tiêu ung dung nói:

“Những tài nguyên hy hữu và khan hiểm, ta và Yến Linh sẽ phối hợp dò tìm tung tích của chúng.”

“Không sai, còn mấy thứ ở hiểm địa, cứ giao cho chúng ta thu thập.” Hi Vũ, Âu Dương Thương Lan, Lạc Long Nhi biểu lộ tự tin.

Bá Việt Tông hiện tại không thiếu cường giả, trừ những chiến dịch quan trọng như chống lại Cấm Khu cần có Lạc Nam quyết định, hầu hết vấn đề còn lại đều có thể giải quyết bằng tài lực và vũ lực.

“Tiêu Tài Tộc chỉ cần vận dụng mạng lưới quan hệ, cố gắng thu gom tài nguyên trong khả năng.” Vân Tiêu nhàn nhạt nói:

“Phần còn lại giao cho chúng ta.”

“Tuân mệnh!” Tiêu Phú cung kính chắp tay, lại dâng lên một Túi Trữ Vật nói:

“Đây là phần tài nguyên mà các vị Bá Phi cần trước đó, đã thu thập xong.”

“Làm tốt lắm!” Yên Nhược Tuyết hài lòng gật đầu, ra hiệu cho Tiêu Phú rời đi.

“Mọi người tranh thủ đúc Pháp Tướng, chia nhau ra hành động.”

Chúng nữ nhất trí tán thành.

Nhìn lấy lượng Nguyên Thạch khổng lồ đang vơi đi với tốc độ chóng mặt để phục vụ cho việc đột phá toàn diện, cảm giác ngàn vạn mỏ cũng không nhiều lắm.



“Ngươi là gì của hắn?” Một thanh âm trong trẻo vang lên trong đầu.

“Thê tử của hắn.” Mộc Tử Âm ung dung đáp, ánh mắt thành thục đánh giá thanh kiếm đặt trên đùi mình.

Nó là một thanh trường kiếm có phần thân, mũi và lưỡi như pha lê tím, cán kiếm được làm bằng gỗ với những đường vân, kiếm cách có hình dạng của đôi cánh bướm xoè ra hai bên vô cùng tinh tế, mà điểm nổi bật nhất là viên ngọc như một tiểu vũ trụ nằm ở giữa trung tâm.

Bên trong viên ngọc này, ẩn chứa vô vàn quy tắc khác nhau đang luân chuyển, hoà quyện hoàn mỹ.

Chỉ cần một ý niệm của Mộc Tử Âm, tất cả những quy tắc này sẽ chạy dọc theo thân kiếm, gia tăng lực lượng, nhất kiếm trí mạng…

Tử Mộc Kiếm đã biến hoá triệt để sau khi dung hợp cùng Tiệt Đạo Kiếm.

Cân nhắc một phen, Mộc Tử Âm quyết định đặt tên cho nó là Tử Tuyệt Kiếm, Bất Hủ Thần Binh của mình.

“Kiếm Đạo của ngươi rất nguy hiểm, nhưng rõ ràng không phù hợp với ta, tại sao lại cưỡng cầu?” Thanh âm từ Tử Tuyệt Kiếm vang lên.

Chính là tiếng nói của Diệt Quy Thần Chủ, người đã trở thành một phần kiếm linh của Tử Tuyệt Kiếm.

“Đạo chúng ta đương nhiên khác nhau, bởi vì ta là Tử Âm Bá Phi mà không phải bản sao của Diệt Quy Thần Chủ.” Mộc Tử Âm thản nhiên đáp:

“Ta là Kiếm Tu, cũng là Sát Thủ… kiếm của ta nhanh – huyễn, lặng lẽ đoạt mạng con mồi.”

“Mà năng lực của Tiệt Đạo Kiếm, ý thức của ngươi… sẽ trở thành một phần thủ đoạn để ta hoàn thiện hơn.”

Thử tưởng tượng trong lúc nàng ám sát, đối thủ kịp thời đề phòng mà thi triển quy tắc để phòng ngự.

Nhưng thủ đoạn của hắn trước khả năng chém nát quy tắc của Tử Tuyệt Kiếm lại vô dụng đến đáng thương, bất ngờ mà ngã xuống.

Trong khi đó, Tử Tuyệt Kiếm vẫn có thể rút lấy quy tắc của con mồi như chiến lợi phẩm, gia tăng sức mạnh của nàng.

Tử Mộc Kiếm và Tiệt Đạo Kiếm dung hợp thành Tử Tuyệt Kiếm, kế thừa tốc độ và biến ảo, đồng thời cũng giữ được khả năng chém nát quy tắc.

Mộc Tử Âm chưa từng muốn mình trở thành bản sao của Diệt Quy Thần Chủ, nàng vẫn là nàng…

Diệt Quy Thần Chủ đánh giá Kiếm Đạo của nàng nguy hiểm, vậy tại sao lại không thể nguy hiểm hơn nữa?

Giờ đây đã là Kiếm Linh trong tay Mộc Tử Âm, đọc được suy nghĩ của nàng, Diệt Quy Thần Chủ cũng phải kinh dị:

“Quả thật là thê tử của nam nhân kia, các ngươi đều rất tàn nhẫn với kẻ thù.”

“Nếu hiền lành, phu thê chúng ta có thể trèo đến tận đây sao?” Mộc Tử Âm cười lạnh.

Bản thân nàng từ trước đến nay ít khi công khai xuất hiện, cũng không có phong thái hiên ngang lẫm liệt như các nàng Hi Vũ, Võ Tam Nương…

Nhưng mỗi kiếm mà nàng bí mật xuất ra, đều âm hiểm chí cực, luôn tạo nên biến số lớn trong chiến trường.

Đó là Kiếm Đạo mà Mộc Tử Âm hoàn thiện qua từng ngày và theo đuổi đến đỉnh phong.

Diệt Quy Thần Chủ không phản bác được…

“Diệt Quy Thần Chủ - Cấm Thần của Cấm Khu đã chết, hiện tại ngươi là Kiếm Linh của Tử Tuyệt Kiếm.” Mộc Tử Âm nói:

“Ban cho ngươi danh tự Diệt Nữ.”

“Đa tạ chủ nhân ban tên.” Diệt Nữ thở dài:

“Nói thật, ta vốn dĩ không muốn sống tạm bợ… nhưng có thể ở hình thái này, tồn tại trong thân phận này tiếp tục, cũng là kết cục không tồi.”

“Lý tưởng của ngươi là gì? Tại sao gia nhập Cấm Khu?” Mộc Tử Âm hỏi.

“Bất Hủ Thần tuy không thể tiếp tục đột phá cảnh giới… nhưng lại có thể phát triển vô hạn.” Diệt Nữ trầm ngâm, rồi thành thật đáp:

“Ta không tin điều này, ta muốn tìm thấy điểm cực hạn của Bất Hủ, Cấm Khu có lẽ sẽ giúp ta hoàn thành lý tưởng đó.”

“Nhưng hôm nay rơi vào tay các vị, ta cảm thấy các vị cũng có thể làm được…”

“Hoá ra là thế à? Ngươi yên tâm đi!” Mộc Tử Âm tự ngạo nói:

“Nếu Bất Hủ có điểm cuối, phu quân ta chắc chắn sẽ chạm đến đó đầu tiên!”

“Thật rất chờ mong.” Diệt Nữ không phủ nhận, thầm thì:

“Nam nhân mà Thư Vân chọn, ta nghĩ có chút hy vọng.”

“Ngươi hiểu rõ Vân Tiêu tỷ tỷ như vậy, có biết nguyên nhân vẫn lạc của nàng?” Mộc Tử Âm thử dò hỏi.

“Vì nàng cũng giống ta, muốn truy cầu điểm cực hạn của Quy Tắc… vô tình tìm thấy thứ không nên thấy, biết được chuyện không nên biết.” Diệt Nữ run rẩy:

“Ta chỉ đoán như vậy mà thôi.”

“Thôi được rồi.” Mộc Tử Âm hít sâu:

“Chúng ta tu luyện Tử Tuyệt Kiếm Quyết!”

Trong khi đó, một luồng kiếm ý khác ngạo thị càn khôn cũng đang quét ra…

Tịch Lạc Kiếm trôi lơ lửng trước mặt Băng Lam Tịch không có gì thay đổi, vẫn tinh tế tuyệt luân, lưỡi kiếm trong suốt như băng, toả ra hàn khí âm u lạnh lẽo.

Nhưng mà, ẩn trong cái lạnh thấu xương đó lại là một cổ ngạo khí ngất trời, kiêu hãnh không gì tả nổi.

Băng Lam Tịch giữ nguyên hình thái của Tịch Lạc Kiếm, chỉ xem Ngạo Cực Kiếm như đồ ăn giúp kiếm nàng của tiến hoá và thăng cấp mà thôi.

Nhưng bằng vào thiên phú kiếm tu, bằng vào một khoả kiếm tâm trong suốt, nàng vẫn có thể từ Ngạo Cực Kiếm mà ngộ ra một loại “Ngạo” của riêng mình.

Loại ngạo khí này không đến từ sự ngông cuồng vốn có tự xưng là ngạo thị toàn Chung Cực như Binh Ngạo sau khi đã dung hợp cùng Ngạo Cực Kiếm.

Mà là sự kiêu ngạo thật thụ của một vị Bá Phi, của một vị phu nhân tại Bá Việt Tông, của một vị Bất Hủ Kiếm Thần.

Ngạo nhưng không cuồng vọng và ảo tưởng một cách tự xưng, ngạo nhưng có căn cứ và điểm tựa, ngạo vì tên của thanh kiếm này là sự kết hợp giữa tên của nàng và họ của hắn.

Tịch trong Băng Lam Tịch, Lạc trong Lạc Nam.

Nếu phu quân nàng có Bá Kiếm, vậy thì nàng sẽ có Ngạo Kiếm.

Băng Lam Tịch xoá sạch cái ngạo vốn có của Binh Ngạo, lưu lại sự nặng nề và sát phạt của từng nhát kiếm, lưu lại khả năng nhất kiếm hoá vạn kiếm…

Và cả cái loại thủ đoạn đặc thù, bằng cách tạo ra một vùng Thăng Binh Kiếm Thế, có thể thăng cấp vũ khí lên Siêu Thần Binh như Vạn Binh Sơn đã từng…

Tận dụng ưu điểm, loại bỏ khuyết điểm, kiếm của nàng càng thêm hoàn mỹ rồi.

Hài lòng chấp chưởng Tịch Lạc trong tay, Băng Lam Tịch ưu nhã nói:

“Công pháp của ta sẽ là Ngạo Phi Kiếm Quyết!”

KENG!

Lại có kiếm khí trùng thiên, cả một vùng hàng chục vạn dặm trong không gian này đen kịt.

May mắn tầng đầu tiên của Bất Hủ Thần Tháp mênh mông vô hạn, không ai làm ảnh hưởng đến ai.

Ma thế ngút trời, khí tử tử vong buông xuống.

Các vị nữ kiếm thần lần lượt thức tỉnh…

Độc Cô Ngạo Tuyết một thân áo trắng như tuyết, hào quang thánh khiết vô ngần.

Nhưng ở trong tay nàng, thanh Trúc Kiếm kia lại nồng đậm hơi thở tử vong, từng luồng ma khí quấn quanh lấy nó…

Nàng nâng kiếm trong tay quan sát, những nơi lưỡi kiếm lướt qua, sinh cơ cấp tốc biến mất, ngay cả không gian cũng xói mòn, hoá thành từng luồng chất lỏng rơi rụng.

Mọi thứ đều chết chóc…

Tử Trúc Kiếm đã tiến vào Bất Hủ Thần Binh sau khi dung nhập Tuyệt Sinh Ma Kiếm.

Độc Cô Ngạo Tuyết cân nhắc một phen, vuốt ve thân kiếm, ánh mắt nhu hoà…

Nàng giờ đây, không rõ là tiên nữ hay ma nữ…

“Ma Trúc, đó sẽ là tên của ngươi!” Độc Cô Ngạo Tuyết thầm thì.

Hiển nhiên, nàng đã chọn Ma.

Huyết mạch của nàng, kiếm pháp rút cạn sinh mệnh của nàng, kiếm pháp mang đến cái chết của nàng… phù hợp với Ma hơn là Tiên.

Hơn nữa nàng hiểu rằng, dù bản thân là Tiên hay là Ma… nam nhân kia vẫn sẽ yêu nàng.

Diện mạo như tiên nữ, không cản được nàng nhập ma.

Kiếm pháp của nàng, danh xưng – Vong Ma Kiếm Quyết!

Nàng là Ma Kiếm của hắn!



Chúc cả nhà ngủ ngon.
Độc giả có lòng ủng hộ thì thông tin đây ạ:
AgriBank: 1809205083252 - TechcomBank: 8822261998
Momo: 0942.973.261 - Paypal: nguyenphuochau12t2@gmail. com
Mời mọi người đăng ký kênh youtube để nghe audio.

Nghe, like, subscrible audio trên Youtube: https://www.youtube.com/

Copyright (c) 2025 akaytruyen.com

Kênh chính của tất cả truyện của tác giả AkayHau. Xin hãy để lại like và subcribe nếu anh chị thích đón nghe truyện của em.

Chương 3541: PHU THÊ CHI NHÃN     Có Bất Hủ Thần Tháp sừng sững kiên cố, động tĩnh bên ngoài do Đấu Trường Tuyên Cổ gây ...
22/10/2025

Chương 3541: PHU THÊ CHI NHÃN



Có Bất Hủ Thần Tháp sừng sững kiên cố, động tĩnh bên ngoài do Đấu Trường Tuyên Cổ gây ra không làm kinh động đến Lạc Nam.

Bởi vì có kinh nghiệm hơn các lão bà, quá trình dung hợp Thần Vật của hắn và Hồ Khinh Vũ cũng nhanh chóng hơn.

ONG!

Khai Thần Đỉnh rung lên, ý thức của Lạc Nam cùng Hồ Khinh Vũ trở về thân thể.

Hai luồng sáng thần bí từ trong đỉnh bay ra, bắn thẳng vào trong mắt của bọn họ.

Trong thoáng chốc, mắt trái của Lạc Nam và mắt phải của Hồ Khinh Vũ đều đã thay đổi.

Đồng tử nơi mắt trái của Lạc Nam là một vầng trăng khuyết màu trắng trôi lơ lửng, được bao bọc bởi năm vòng xoáy nhỏ luân chuyển xung quanh.

Nếu vầng trăng khuyết trắng kia tượng trưng cho Hồn Đạo, thì năm vòng xoáy nhỏ lại lần lượt đại diện cho năm loại đại đạo là Thời Không, Phật, Ma, Yêu và Bá Chủ Chi Đạo.

Vòng xoáy Thời Không trong suốt, vòng xoáy Phật màu hoàng kim, vòng xoáy Ma có màu đen tuyền, vòng xoáy Yêu là một màu đỏ thẫm, còn Bá Chủ Chi Đạo lại là một màu đồng cổ kính.

Con mắt này hờ hững, uy nghiêm vô thượng, kết hợp một chút tà mị khó thể hình dung, khiến người đối diện vừa chịu áp lực nặng nề, vừa không cách nào nắm bắt.

Ở phía đối diện, Hồ Khinh Vũ khép hờ mắt phải.

“Mở ra ta xem!” Lạc Nam háo hức nói.

Mặc dù ra vẻ háo hức, nhưng hắn đã âm thầm vận chuyển Bất Hủ Thần Hồn và Bá Chủ Quy Tắc gia trì tâm cảnh của mình.

Mi cong rung động, Hồ Khinh Vũ mở mắt.

“Hự...”

Dù đã chuẩn bị cẩn thận, Lạc Nam vẫn suýt chút thất thủ.

Tâm cảnh vẫn liên tục dao động dù đã được Quy Tắc gia trì, có cảm giác ở đối diện không phải người thê tử mà hắn đã sớm quen thuộc mà là một vị tuyệt thế yêu cơ xa lạ, khiến hắn điên đảo tâm hồn.

Không phải diện mạo của Hồ Khinh Vũ đã thay đổi mà là Mị Cốt, Mị Thuật, Mị Đạo của nàng đã được cường hoá lên vô số lần.

Điều này làm không chỉ Lạc Nam, mà bất cứ ai nhìn vào nàng cũng không thấy quen thuộc hay nhàm chán, ngược lại sẽ luôn là sự mới lạ như cái nhìn đầu tiên, u mê không lối thoát, có thể lạc lối vào trong đó vĩnh viễn.

Lạc Nam hít thở không thông, cái cảm giác này vốn không hề lạ lẫm.

Đó là thời điểm ở Việt Long Tinh, thời điểm hắn lần thứ nhất nhìn thấy một tiểu hồ ly với Thiên Sinh Mị Cốt, một tu sĩ nho nhỏ như hắn đã tràn ngập rung động trong lòng, lưu lại ấn tượng không thể phai nhạt.

Lúc này thấy Hồ Khinh Vũ với con mắt yêu mị của nàng, so với thời điểm trong quá khứ đó càng dữ dội hơn.

Mắt của Hồ Khinh Vũ không phức tạp như mắt của hắn, nó chỉ trong veo như màn nước màu hồng nhạt và từng tia gợn sóng lăn tăn đầy tình ý mà thôi.

Nhưng chỉ đơn giản như thế, lại có thể khiến vô số nam nhân trở nên điên cuồng.

Mà khi ánh mắt hai người chạm nhau, màn nước hồng nhạt trong mắt của Hồ Khinh Vũ phản chiếu lấy toàn bộ con mắt của Lạc Nam, hiện lên một vầng khuyết nguyệt, năm cái vòng xoáy phản chiếu như gương.

Khoảnh khắc này, Hồ Khinh Vũ đã có thể điều động Bất Hủ Thần Hồn, Thời Không - Phật - Ma - Yêu - Bá Chủ Quy Tắc.

Mà khi được mắt của nàng phản chiếu, vầng trăng và năm vòng xoáy trong mắt Lạc Nam càng thêm chói sáng và ngưng thực, tất cả quyền năng trở nên mạnh hơn.

Đây chính là sự cộng hưởng giữa đôi mắt này, một cặp Bất Hủ Thần Vật.

Nàng có thể lấy năng lực của hắn, mà hắn cũng sẽ vì nàng mà được cường hoá chiến lực.

“Phu quân...” Hồ Khinh Vũ cười hỏi:

“Chàng thấy thiếp thế nào?”

Chỉ một nụ cười, một câu hỏi lại thắng vô tận xuân dược trong trời đất.

Lạc Nam gầm lên, trực tiếp lao đến bế phốc nàng vào trong lòng theo kiểu công chúa, cười lớn một tiếng:

“Phải thử mới biết được!”

“Tuỳ chàng!” Hồ Khinh Vũ vòng tay ôm lấy cổ hắn, thổ khí như lan.

Tu luyện công pháp Bất Hủ mà cả hai đã sáng tạo, sẽ hiệu quả nhất khi phu thê song tu.

Lạc Nam hôn lên mắt nàng, bờ môi trượt xuống cánh môi đỏ mọng, khoá chặt lấy.

Động ý niệm, đã xuất hiện ở tầng tháp thứ hai, tránh làm phiền đến những người khác.

Nhu tình như nước, mọi thứ Hồ Khinh Vũ đều chiều theo hắn...

Bá Nhãn Mị Hồn Quyết chia làm hai quyển, Đế Bá Quyển thuộc về phu quân, Hậu Mị Quyển thuộc về thê tử.

Trong đó Đế Bá Quyển giúp người luyện lĩnh ngộ sáu loại Đại Đạo, thông qua ánh mắt thi triển thủ đoạn chiến đấu tức thì mà không cần kết ấn hay tu luyện.

Hồn Đồng - Thời Không Đồng - Phật Đồng - Ma Đồng - Yêu Đồng và Bá Đồng.

Hậu Mị Quyển chủ luyện Mị Đạo và khả năng tương thích với sáu loại Đạo của Đế Quyển, vừa mượn quyền năng của Đế Quyển, vừa cường hoá chúng.

Trong lúc tu luyện, hai người phải luôn nhìn nhau, môn công pháp này buộc phu thê cùng luyện.

Khi Lạc Nam kích hoạt con mắt của mình, Mị Đạo tối thượng từ mắt của Hồ Khinh Vũ đã không thể mê hoặc hay ảnh hưởng quá nhiều đến hắn.

Chỉ có Đế mới áp được Hậu.

“Vẫn còn thiếu Pháp Tướng.” Lạc Nam thầm nghĩ:

“Lệnh cho Tiêu Tài Tộc tìm nguyên liệu mới được.”

Hai tôn Pháp Tướng của Bá Nhãn Mị Hồn Quyết đều thiên về Linh Hồn.

Một là Bá Nhãn Hồn Tướng và một là Bá Mị Hồn Tướng.

Hắn có thể nâng cấp và lột xác Thánh Hồn Pháp Tướng của Hồn Đỉnh thành Bá Nhãn Hồn Tướng thông qua công pháp này, còn Hồ Khinh Vũ sẽ đúc ra một Pháp Tướng mới.

Bất quá chuyện này tạm thời ném sang một bên...

“Phu quân, chàng cảm thấy nên đặt tên cho đôi mắt này là gì?” Hồ Khinh Vũ cắn môi nghênh đón nam nhân, mê ly hỏi.

Lạc Nam không có tâm tình trở lời, hắn đang trầm mê vào sự mỹ diệu tuyệt vời của nàng.

“Đáng ghét!” Hồ Khinh Vũ cắn môi, uyển chuyển phối hợp.

Không biết qua bao lâu sau, Lạc Nam thoả mãn ôm kiều thê mị hoặc, vuốt ve làn da mịn màng hoàn mỹ của nàng, cười nói:

“Mắt của ta bỏ một chữ Hồn, gọi là Cấm Kỵ Bá Nhãn.”

“Hoặc Thiên Mị Nhãn đã rất hay, mắt của nàng không cần đổi tên.”

“Nếu gọi cả đôi thì Phu Thê Chi Nhãn là được rồi.”

“Phu Thê Chi Nhãn sao? Thiếp rất thích cách gọi này.” Hồ Khinh Vũ lười biếng nằm trong lòng hắn, lắng nghe nhịp tim đập, những cái đuôi hồ ly mềm mại như bông ôm lấy toàn thân nam nhân, vũ mị nói:

“Chàng phải đối xử tốt với Mộng Tâm tỷ tỷ đó.”

“Còn phải nhắc sao?” Lạc Nam trừng mắt nhìn.

Những loại Bất Hủ Thần Vật theo cặp thì thường có hai khí linh hoặc một khí linh phân tách thành hai, giống như Song Xà Thần Đàn có hai Xà Linh, Phu Thê Chi Nhãn tương tự như vậy.

Hà Mộng Tâm đã phân thân, một nửa ở Cấm Kỵ Bá Nhãn, một nửa ở Hoặc Thiên Mị Nhãn.

Bất Hủ Thần Vật sẽ phát huy tốt nhất khi có khí linh, Lạc Nam không có lý do từ chối Hà Mộng Tâm.

Bởi nếu không có nàng, Cấm Kỵ Bá Nhãn cũng sẽ uẩn dưỡng ra khí linh khác mà thôi.

Sau khi cùng Hồ Khinh Vũ luyện xong Bá Nhãn Mị Hồn Quyết, Lạc Nam lưu lại Nguyên Thạch để nàng bế quan, trùng kích cảnh giới Bất Hủ.

Hắn rời khỏi Bất Hủ Thần Tháp, quyết định sẽ giúp Tiểu Ngân Nhi đột phá Bất Hủ Thần Binh.

Dịch chuyển không gian, xuất hiện ở hậu viện tông môn, có vẻ như Thái Cổ Viện Trưởng đã rời đi.

“Phu quân, đây là Viện Trưởng trả cho chàng.” Vân Tiêu hạ xuống, chuyển Bất Hủ Quán Đỉnh sang.

Hắn gật đầu tiếp nhận, vuốt cằm: “Không biết Ảo Ảnh Chuỷ của y lợi hại đến mức nào?”

Cảm ứng được Tần Mộng Ảnh, Bạch Tố Mai và Cửu Huân Dao đều đột phá thành công, lại thêm bảo bối Thiên Ý đang bế quan, Lạc Nam vui vẻ nói:

“Tông môn chúng ta phát triển không ngừng.”

“Nha đầu đó phá hư Càn Khôn Vạn Phù Trận, chàng bố trí lại đi!” Cửu Huân Dao mỉm cười nói.

Lạc Nam phát hiện Càn Khôn Vạn Phù Trận nát bấy, kinh ngạc nói:

“Bất Hủ Thần Binh nào công phá sao?”

Càn Khôn Vạn Phù Trận được hắn cải tiến, chẳng những khảm thêm Phù chú, mà còn có Bá Chủ Thần Văn gia cố, bình thường chỉ Bất Hủ Thần Binh cực mạnh toàn lực công kích mới phá vỡ được.

“Là Đấu Trường Tuyên Cổ của muội muội.” Lạc Kỳ Nam nở nụ cười:

“Thiên Ý đã được Bất Hủ Thần Vật này, nó xuyên qua vô tận thời không, nghiền nát cả Càn Khôn Vạn Phù Trận của baba.”

“Lợi hại!” Ánh mắt Lạc Nam toả sáng:

“Không hổ là nữ nhi của ta!”

Tạm thời hắn cũng chẳng vội bố trí lại Càn Khôn Vạn Phù Trận, bởi vì trình độ chiến trận của hắn vẫn là Siêu Thần đỉnh phong mà thôi.

Trong khi đó Bá Việt Tông hiện tại đã có Bất Hủ Thần Vật - Diễn Thần Trận Bàn, chờ Hoa Ngọc Phượng đột phá Bất Hủ Chiến Trận Sư, để nàng bố trí lại Càn Khôn Vạn Trận sẽ lợi hại hơn cả hắn.

Đến khi đó hắn lại dùng Bá Chủ Quy Tắc gia trì vào, cam đoan dù là Bất Hủ Thần Binh cũng không phá được trận pháp.

Bá Việt Tông sẽ đứng ở thế bất khả xâm phạm.

“Phu quân, có tin tức Huyết Thế Thần Quan cho thiếp không?” Huyết Yêu Cơ chờ mong hỏi.

Nhìn các tỷ muội lần lượt đột phá Bất Hủ, nữ cường nhân như nàng hơi sốt ruột.

Thân là Tu La Giáo Chủ từng khiến tu sĩ các nơi nghe tin sợ mất mật, có dã tâm là lẽ đương nhiên.

“Huyết Thế Thần Quan ở trong tay Phó Cấm Chủ.” Lạc Nam ngưng trọng nói.

Hắn đã đọc ký ức từ mấy tên Cấm Lão, lại được Hà Mộng Tâm cung cấp thông tin, đã nắm thêm một số tình báo quan trọng ở Cấm Khu.

Với chiến lực của Phó Cấm Chủ, bọn hắn thừa sức một người bình định một đại khu vực như Đông Nam ngày trước.

Nhưng mà nước ở Chung Cực Giới quá sâu, có những tồn tại khiến ngay cả Cấm Chủ và Phó Cấm Chủ cũng phải kiêng kỵ, phải rơi vào thế giằng co.

Vì thế hầu hết các nhiệm vụ bên ngoài thường sẽ giao cho Cấm Thần đi làm...

Vốn Cấm Lão chính là lực lượng bí mật, là quân bài để Cấm Khu tìm ra lối đột phá, nào ngờ vì sự ngông cuồng của Loạn Chiến mà Cấm Lão phơi bày ra ánh sáng.

Điều này khiến một vị Phó Cấm Chủ rất là phẫn nộ, đã quyết định trừng trị Loạn Chiến.

Cách duy nhất để khiến một kẻ ngông cuồng, hiếu chiến và không sợ hãi cái chết phải thống khổ chính là đạp nát tôn nghiêm, sỉ nhục hắn một cách trần trụi.

Vô Ưu đã được lệnh làm...

“Phốc!”

Nghĩ đến đây Lạc Nam suýt chút nôn ra, con bà nó thật sự quá kinh tởm.

“Chàng làm sao thế?” Thấy sắc mặt hắn tái nhợt, chúng nữ quan tâm hỏi.

“Khụ...” Lạc Nam ho khan, vội vàng lắc đầu ra hiệu mình vẫn ổn.

“Huyết Thế Thần Quan lợi hại đến mức ngay cả Phó Cấm Chủ cũng thèm thuồng nó sao?” Huyết Yêu Cơ vui vẻ, đối với cỗ quan tài này càng thêm chờ mong.

“Huyết Thế Thần Quan tuy lợi hại, nhưng nó chỉ là một phần trong thủ đoạn khủng bố của Phó Cấm Chủ.” Lạc Nam hít sâu, lắc đầu:

“Tóm lại muốn đoạt Huyết Thế Thần Quan, tạm thời khá nguy hiểm!”

“Thiếp chờ được.” Huyết Yêu Cơ nhoẻn miệng cười.

“Nàng cứ yên tâm.” Lạc Nam vuốt mái tóc đỏ của thê tử an ủi:

“Với ân oán giữa ta và Cấm Khu, còn báo thù cho Ngọc Sa thì ta nhất định sẽ đoạt lại nó.”

Phần phật...

Thanh âm xé gió vang lên, chỉ thấy Yểm Tuyên, Hoài Khánh, Lâm Tích, ba vị Phó Tông Chủ bay đến.

Lạc Nam vỗ vỗ trán, hắn biết ba nữ này muốn gì.

“Nếu tông chủ đã xuất quan, chúng ta cũng yên tâm đi một chuyến.” Lâm Tích ung dung nói.

“Nhịn không nổi rồi sao?” Lạc Long Nhi hỏi.

“Phải thử một lần, dù trả giá thế nào cũng không tiếc.” Hoài Khánh hừng hực chiến ý.

Yểm Tuyên nhún vai: “Yểm Ma Điện ta đã giao cho Lãnh Tuyệt quản lý, cần gì cứ ra lệnh cho nàng.”

Lạc Nam hiểu chuyện này sớm muộn sẽ xảy ra, ba người này đều là nữ nhân tranh cường háo thắng, đương nhiên sẽ không nguyện ý ngồi một chỗ ở tông môn.

Ngược lại, các nàng đã sớm ấp ủ ý định rời đi, tìm kiếm Bất Hủ Thần Vật phù hợp với mình...

“Chờ chúng ta đột phá Bất Hủ, sẽ quay về làm Phó Tông Chủ của ngươi.” Hoài Khánh siết chặt nắm tay.

“Mỗi người mang theo hai tôn Bất Hủ Thần Thi đi!” Lạc Nam gật đầu.

Hắn không có lý do ngăn cản hoài bão của ba nàng, cũng không muốn cản.

Hắn tin tưởng bằng vào thực lực và tâm tính của từng người, sớm muộn sẽ có Bất Hủ Thần Vật thích hợp.

“Lạc đại ca, muội có thể chỉ cho ba vị Phó Tông Chủ một chút manh mối...” Yến Linh đề nghị.

Thiên Địa Ấn đã trôi nổi trong tay...

“Muội có thể tìm được cả Bất Hủ Thần Vật à?” Lạc Nam và chúng nữ kinh hãi.

Nếu ngay cả Bất Hủ Thần Vật cũng dò xét được, vậy Yến Linh quá nghịch thiên...

“Mỗi kiện Bất Hủ Thần Vật đều có thể ngăn chặn thiên cơ, muội không thể dò ra vị trí chính xác cũng như bản thể của chúng.” Yến Linh lắc đầu, lại nhìn Hoài Khánh tam nữ nói:

“Nhưng muội có thể dò xét ba vị Phó Tông Chủ, chỉ điểm được nơi có cơ duyên phù hợp với các nàng.”

“Được vậy thì quá tốt!” Lâm Tích kích động không thôi.

Tuy rằng cơ duyên là thứ hư vô mờ mịt và luôn đi kèm với hung hiểm, nhưng có được một tia sáng chỉ đường vẫn hơn là lạc lối trong bóng tối.

“Tất cả nhờ vào Yến cô nương!” Hoài Khánh cùng Yểm Tuyên cảm kích chắp tay.

“Các vị theo ta!” Yến Linh ra hiệu.

“Lấy theo Bất Hủ Thần Thi phòng thân trước đã!” Lạc Nam nhắc nhở.

Tám tôn Cương Thi nay chỉ còn lại hai...

Yến Linh mang theo ba vị Phó Tông Chủ vào mật thất, bắt đầu giúp các nàng tìm kiếm ánh sáng.

“Khà khà, có một vị Thiên Cơ Bất Hủ Thần bên cạnh thật là thuận tiện!” Lạc Nam thoả mãn vô cùng.

“Thiên Cơ Đạo bình thường vốn đã rất hiếm, Thiên Cơ Bất Hủ Thần từ cổ chí kim chỉ đếm được trên đầu ngón tay.” Vân Tiêu cảm khái:

“Dù thiếp hay Thái Cổ Viện Trưởng cũng hiểu chút Thiên Cơ Chi Đạo, nhưng so ra không chuyên bằng Yến Linh.”

Mọi người gật đầu, may mắn giải quyết được nhân vật thời Thượng Cổ như Bá Ma, nhờ vậy đạt được Thiên Địa Ấn.

Tuy chiến lực của Thiên Địa Ấn không mạnh, nhưng độ quý giá của nó không thua kém Bất Hủ Thần Vật nào.

“Cho Yến Linh nghỉ ngơi một thời gian, lại nhờ muội ấy tìm kiếm cơ duyên cho các lão bà.” Lạc Nam hài lòng.

Hắn bước đến trung tâm hậu viện, lấy ra Lạc Thần Cung...

“Tiểu Ngân Nhi, bắt đầu thôi!”

Lạc Thần Cung toả sáng, nhân ảnh thánh khiết, cao quý vô hạn của Tiểu Ngân Nhi hiện ra.

Không hoạt bát hiếu động như tỷ tỷ Hồng Nhi, Ngân Nhi là tiểu cô nương điềm tĩnh, dịu dàng.

“Baba, ta đã sẵn sàng!” Tiểu Ngân Nhi nghiêm túc nói,

Lạc Nam gật đầu, tuỳ trường hợp mà sử dụng Khai Thần Đỉnh.

Bởi vì hắn không cần Lạc Thần Cung dung hợp cùng Cửu Hành Thần Đao...

Ăn vào luyện hoá là được rồi...

Đặt tay lên mái tóc bạc như ngân hà của Tiểu Ngân Nhi.

Bất Hủ Quán Đỉnh!
.....

Chúc cả nhà chiều vui vẻ.

Kênh chính của tất cả truyện của tác giả AkayHau. Xin hãy để lại like và subcribe nếu anh chị thích đón nghe truyện của em.

Chương 3540: ĐẤU TRƯỜNG TUYÊN CỔ     ẦM ẦM ẦM...Biển mây lại bao phủ thiên không, từng luồng lôi quang ngưng tụ, từng vị...
21/10/2025

Chương 3540: ĐẤU TRƯỜNG TUYÊN CỔ



ẦM ẦM ẦM...

Biển mây lại bao phủ thiên không, từng luồng lôi quang ngưng tụ, từng vị Chung Cực Phán Quan cao cao tại thượng hiện ra, khiến tất cả sinh linh bên dưới vừa kính ngưỡng, vừa kích động nhưng lại thấy quen thuộc.

Không sai, loại dị tượng như Bất Hủ Thần Kiếp vốn là hiếm hoi, bình thường hàng vạn năm mới có thể chứng kiến một lần, nay lại liên tục xuất hiện trên bầu trời của Bá Việt Tông đến mức mà các tu sĩ đã trở nên quen thuộc.

Bọn hắn biết rằng, lại có Bá Phi muốn đột phá.

Không ngoài dự đoán, ba bóng hình mỹ phụ chân đạp hư không, đối mặt với Thần Kiếp.

Tần Mộng Ảnh đeo Nguyên Cực Đạo Diện trên mặt, liên tục biến hoá thành các dung nhan khác nhau.

Mỗi lần biến hoá, một loại thuộc tính sẽ trở thành chủ đạo.

Kim, Thuỷ, Mộc, Hoả, Thổ, Băng, Phong Lôi, Quang, Ám...

Cứ mỗi lần dung mạo và thuộc tính thay đổi, khí tức của Tần Mộng Ảnh lại đề thăng...

Chiến lực kéo căng đến cực điểm, mười loại Đại Đạo bùng nổ...

Tần Mộng Ảnh phất tay vung ra, thập đại thuộc tính cuồn cuộn dung hợp, vô số loại Bất Hủ Thuộc Tính thô bạo ngưng tụ ra đại ấn.

“Nguyên Cực Phiên Thiên Ấn!”

Một ấn đẩy ra, không gian nổ tung, thuộc tính đầy trời, nghiền nát một đạo Bất Hủ Thần Kiếp vừa trấn xuống.

Ở cách nàng không xa, hai tôn đại xà khổng lồ uốn lượn vào nhau tạo thành một toà tế đàn.

Bạch Tố Mai và Cửu Huân Dao đứng trên tế đàn, cảm thụ được huyết mạch, thể phách, lực lượng... mọi thủ đoạn của mình đều được Song Xà Thần Đàn cường hoá toàn diện.

Song Xà Thần Đàn có tác dụng biến mọi hoàn cảnh trở thành chiến trường ưu thế của hai vị Xà Chủ, cường hoá toàn diện chiến lực của hai vị Xà Chủ, đồng thời có thể hiến tế Xà Huyết cho Chung Cực Giới, áp chế mọi kẻ thù.

Và đương nhiên, chiến lực của hai vị Xà Chủ tại nơi này sẽ gia tăng theo cấp số nhân, thủ đoạn liên kết, tuy hai mà một.

RỐNG!

Hai vị Chung Cực Phán Quan hoá thành hai tôn Bất Hủ Thần Điểu lao vọt xuống, móng vuốt do Kiếp Lôi kết thành muốn vồ vào đầu xà.

Bạch Tố Mai và Cửu Huân Dao không cần nhìn nhau, ý niệm lại tương thông đến kỳ lạ.

Bạch Tố Mai thử nghiệm năng lực mới, một hơi triệu hoán ra hàng chục hư ảnh Nhật Nguyệt Thôn Tinh Xà phía sau.

Hư ảnh này ngưng thụ, biến thành mười vị Bạch Tố Mai hàng thật giá thật.

Trong khi đó, Cửu Huân Dao lại nhếch môi thanh lãnh, Pháp Tướng Vô Tận Mệnh Xà với mấy chục cái đầu dữ tợn hiện ra sau lưng.

Trên đỉnh của từng cái đầu, thình lình chính là Nhật Nguyệt Tinh Thần bừng sáng như những vũ trụ mênh mông hùng vĩ.

Hiển nhiên giờ đây, hai vị Xà Chủ đã có thể sử dụng năng lực của nhau một cách thành thục.

Nhật Nguyệt Thôn Tinh Xà cũng là Vô Tận Mệnh Xà, mà Vô Tận Mệnh Xà cũng chính là Nhật Nguyệt Thôn Tinh Xà.

XÀ!

Số lượng Thần Xà cấp Bất Hủ quá mức kinh khủng, hư ảnh lao lên thương khung, hai tôn chặn đứng móng vuốt của Bất Hủ Thần Điểu, các tôn còn lại bạo phát thế công, vừa quấn chặt và siết lấy, vừa ngưng tụ Thần Kỹ mang tính huỷ diệt trong miệng, ầm ầm bắn ra.

OÀNH OÀNH!

Hai tiếng nổ tung, Bất Hủ Thần Điểu hoá thành hư vô tiêu tán.

“Trời ạ!” Vô số sinh linh rùng mình, các vị Bá Phi thật sự quá mạnh.

“Không tệ!” Yên Nhược Tuyết cùng các tỷ muội nở nụ cười.

“Nguyệt Kỳ, Mộng Ảnh... sắp tới là Tô Nhan, vi sư đã mãn nguyện!” Võ Tam Nương vô cùng tự hào nói.

“BỐP!” Diễm Nguyệt Kỳ đét lên kiều đồn của nàng một cái, ngạo kiều nói:

“Đều đã là tỷ muội!”

Chúng nữ cười khanh khách...

“Chờ Bất Hủ Thần Kiếp kết thúc, thu hồi Nguyên khí và Quy tắc bốn phương kéo về.” Tuế Nguyệt nói:

“Tận dụng làm tài nguyên phát triển tông môn.”

“Chuyện nhỏ!” Hương Trà nhún nhún vai, Nguyên Thần Toả đã chuẩn bị sẵn sàng.

Không lâu sau, vân kiếp tán đi, Thiên Địa Cuồng Hoan lại bị Nguyên Thần Toả bành trướng bao trùm, thu thập sạch sẽ.

Bá Việt Tông lại có thêm ba vị Bất Hủ Thần.

Nhìn thấy thiếu đi không ít tỷ muội, Bất Hủ Thần Tháp lại đang vận chuyển giữa Bá Chủ Chi Thành, ánh mắt Tần Mộng Ảnh loé lên:

“Chúng ta có vẻ đã bỏ lỡ điều gì đó...”

Bạch Tố Mai cùng Cửu Huân Dao cũng nhận ra điểm khác thường.

“Khanh khách...” Hi Vũ trêu chọc nói:

“Chúng ta cùng phu quân đại chiến ba trăm hiệp, các ngươi đương nhiên đã bỏ lỡ rồi.”

“Phi, ai thèm nói chuyện đó.” Tần Mộng Ảnh gắt giọng.

“Có khoảng ba mươi Bất Hủ Thần tấn công Bá Việt Tông, nằm lại 23 tên.” Yên Nhược Tuyết mỉm cười.

“Cái gì?” Ba nữ hít một ngụm khí lạnh:

“Cấm Khu chơi lớn như vậy?”

Không cần đoán cũng biết, có thể xuất động trận hình lớn như thế đương nhiên là Cấm Khu.

“Lớn đến đâu cũng không bằng tông ta.” Âu Dương Thương Lan nhếch môi:

“Chỉ tiếc không thể giải quyết tất cả.”

“Nếu chúng ta sớm hơn một chút đã có thể tham chiến rồi.” Bạch Tố Mai có chút tiếc nuối.

Tần Mộng Ảnh thầm buồn bực, nàng hiếu chiến không thua gì ai.

Nghĩ đến đây liền lườm lườm Diễm Nguyệt Kỳ, muốn gạ nữ nhân này thử sức.

Dù sao vừa mới đột phá, nếu không chiến đấu sẽ rất khó ước tính được thực lực bản thân.

“Không cần phải vội, ta sẽ không bỏ qua vùng Đông Bắc...” Cửu Huân Dao bình thản:

“Bọn hắn muốn thừa cơ đoạt mạng Bá Chủ, đâu thể giả vờ không thấy.”

Tần Mộng Ảnh nghe vậy cảm thấy có lý, đành kiên nhẫn chờ thêm một chút.

ĐÙNG!

Một tiếng nổ đột ngột vang lên, chấn đến Bá Chủ Chi Thành lắc lư liên tục.

Mà không chỉ Bá Chủ Chi Thành, toàn bộ Bá Việt Tông đều đang chấn động.

“Thiên Ý?” Cửu Huân Dao hoảng hốt, bởi vì nàng cảm nhận được vụ nổ xảy ra ở trong cung điện của nữ nhi.

“Ây da, làm giật mình chết ta!” Một thân ảnh kiều tiểu tử bên trong cung điện bay vọt ra ngoài.

Chính là Tiểu Thiên Ý.

Chỉ thấy đầu tóc bù xù, cả người chằng chịt vết thương, Long Ngữ Thần Miện trên đầu rạn nứt, ảm đạm vô quang.

Hiển nhiên vừa trải qua một trận chiến khốc liệt.

Ở trong tay nàng, một tấm lệnh bài đang sụp đổ.

Sự sụp đổ của lệnh bài này tạo ra rung chấn không gian vô cùng dữ dội.

Trước khi lệnh bài vỡ nát, có thể thấy bên trên đó hiện ra con số 99, 5.

Không tròn 100 điểm.

BÙM!

Lệnh bài trực tiếp nổ tung, Bá Việt Tông chao đảo.

Tuế Nguyệt kết ấn chưởng ra, tầng tầng không gian gia cố nơi tu luyện bế quan của các đệ tử, tiến hành bảo vệ.

RĂNG RẮC...

Vô số Trận Văn, Phù Văn của Càn Khôn Vạn Phù Trận sụp đổ.

Không gian băng liệt, phạm vi trăm dặm, ngàn dặm, vạn dặm rồi tiếp tục tràn lan...

Tất cả Bất Hủ Thần Vật đều run rẩy, cảm nhận được có thứ gì đó đang giáng lâm.

“Đáng ghét, vẫn còn thiếu một chút...” Tiểu Thiên Ý bực bội thở hổn hển:

“Thôi dùng tạm, sau này lại đoạt về!”

OÀNH!

Một cái hố đen khổng lồ nổ ra...

“Lại chuyện gì nữa đây?” Toàn tông kinh hãi.

Trong ánh mắt không tưởng tượng nổi của tất cả, từ trong hố đen cự đại, một kiến trúc sừng sững giáng lâm, vượt qua luân hồi vạn cổ mà đến.

Nó vừa xuất hiện trên cao, che hết mặt trời.

RỐNG!

Hỗn Độn Thú sợ nó đè xuống, vội vàng từ trong hỗn độn chạy ra muốn đỡ lấy.

Bất quá nó lo xa, kiến trúc này như có được linh tính, mặc dù giáng lâm gây nên động tĩnh kinh hoàng nhưng nó không thể giáng xuống, ngược lại đang bay giữa không trung.

Tất cả mọi người đã có thể thấy rõ ràng hình dạng của thứ này...

Đây là một toà đấu trường La Mã, nồng đậm hơi thở xa xưa, cổ kính và nguyên thuỷ.

“Trời ạ... chính là nó!” Vạn Xà Cốc Chủ đứng cùng các vị trưởng lão hoảng hốt, đưa tay che miệng.

Nàng đã bại ở trong đấu trường này, đồng thời cũng biết một phần quyền năng không tưởng của nó.

Đấu trường như được đúc thành từ thiên ngoại vẫn thạch, toả ra một cỗ uy nghi không cách nào hình dung.

Mỗi viên đá để đúc nên toà đấu trường này đều như một minh chứng lịch sử cho từng trận chiến khốc liệt.

Sàn đấu được nhuộm bởi máu đỏ, khắp nơi chằng chịt vô số các loại đường văn, bí ngữ xa xưa.

Ở phần đầu của đấu trường, có thể nhìn thấy một pho tượng bằng đá cao chót vót, xuyên thủng cửu thiên.

Mà quan sát pho tượng này, mọi người đều tròn xoe mắt.

Bởi đó là pho tượng của một tiểu nha đầu, sau lưng có hư ảnh Tổ Long giương nanh múa vuốt, toàn thân được bao trùm bởi từng loại quy tắc cường đại dị thường.

Ngoài Tiểu Thiên Ý ra còn có thể là ai?

“Nha đầu này còn được đúc tượng à?” Lạc Kỳ Nam cảm thấy buồn cười.

“Không đúng lắm...” Hương Trà vuốt cằm thầm nghĩ.

Nàng cũng từng có duyên được tham chiến ở nơi này, nhưng mà là ở kiếp trước của nàng.

Theo trí nhớ mơ hồ, toà đấu trường này vẫn còn thiếu chút gì đó...

“Có đến hai pho tượng mới đúng.” Vạn Xà Cốc Chủ thầm nghĩ.

“Có hai pho tượng cơ mà?” Hương Trà bất chợt nhớ ra.

Không sai, khi các nàng tham gia chiến đấu, phần sàn đấu có đến hai đầu, mỗi đầu sẽ có một pho tượng đá không nhìn thấy rõ ràng mặt mũi, hình dạng.

Nhưng giờ đây, đấu trường dù đã giáng lâm, nhưng chỉ có một bên sàn là có tượng, pho tượng cũng đã biến thành hình dạng của Tiểu Thiên Ý rồi.

Trong khi đó, pho tượng ở phía sàn đấu đối diện đã biến mất.

“Chẳng lẽ vì Thiên Ý chiến thắng cuối cùng nên đã mất đi một pho tượng, chỉ còn lại tượng của người chiến thắng là nàng?” Hai nữ âm thầm suy đoán.

Nhưng mặc kệ như thế nào, Thiên Ý đã bình an trở về là thật, lại triệu hoán một kiện Bất Hủ Thần Vật giáng lâm là sự thật.

“Mau ra xem phong thái vô địch!” Tiểu Thiên Ý thả người bay lên, ngạo nghễ đứng giữa đấu trường, chống nạnh cười to:

“Đấu Trường Tuyên Cổ của Tiểu Bá Chủ!”

“Cốc!”

Cửu Huân Dao xuất hiện bên cạnh, cốc lên đầu nữ nhi một cái.

“Mama, sao đánh ta?” Tiểu Thiên Ý phồng má, dáng vẻ oai phong biến mất hết rồi.

“Mau thu hồi đồ chơi của ngươi, muốn phá nát tông môn sao?” Cửu Huân Dao trừng mắt nhìn.

Tiểu Thiên Ý quét mắt quan sát, phát hiện Càn Khôn Vạn Phù Trận đều bị nghiền nát, Đấu Trường nghiền nát không gian mà đến.

Hơn nữa vì kích thước của nó quá to, khiến cả Bá Việt Tông đều chao đảo.

Chỉ có Bất Hủ Thần Tháp là sừng sững không ngã, không bị ảnh hưởng chút nào.

“Hì hì...” Xấu hổ cười le lưỡi.

Tiểu Thiên Ý bay đến pho tượng đá của mình, nhỏ xuống một giọt máu.

Pho tượng hấp thụ, toàn bộ Đấu Trường toả sáng rực rỡ, chiến ý hoá thành thực chất, xông thẳng vân tiêu.

Nhận chủ hoàn tất!

Nhẹ động ý niệm, Đấu Trường Tuyên Cổ cấp tốc thu nhỏ lại, từng chi tiết đều vô cùng tỉ mỉ và trang nghiêm, rơi vào trong lòng bàn tay của nàng.

Cửu Huân Dao lúc này mới đau lòng dáng vẻ chật vật của nữ nhi, nhanh chóng điều động Sinh Mệnh Thần Lực bao phủ, phủi đi bùn đất, chỉnh lại đầu tóc lộn xộn của nàng.

“Mama...” Tiểu Thiên Ý vùi đầu vào nơi mềm mại của mẫu thân làm nũng.

“Thế nào? Thắng rồi còn không vui sao?” Cửu Huân Dao cưng chiều xoa đầu bảo bối.

“Vẫn chưa.” Tiểu Thiên Ý thì thào.

“Hử?” Cửu Huân Dao không nghe rõ.

“Không có gì.” Tiểu Thiên Ý lắc đầu, chỉ là trong mắt vẫn hừng hực lửa quyết tâm.

“Nhị Công Chúa cũng thu được Bất Hủ Thần Vật rồi.”

Chứng kiến cảnh này, toàn bộ Bá Việt Tông đều vui mừng, dù vừa rồi bị doạ không nhẹ cũng chuyển sang kinh hỉ.

Lạc Kỳ Nam bước đến, hứng thú hỏi: “Nó là Tuyên Cổ Đấu Trường sao? Có công năng gì?”

“Bí mật!” Tiểu Thiên Ý cười lém lỉnh:

“Nhưng mạnh hơn Bạch Ấn Điện của tỷ.”

“Haha, cứ chờ xem!” Lạc Kỳ Nam bật cười.

“Baba đâu rồi? Hắn không thấy được phong thái Tiểu Bá Chủ của ta!” Tiểu Thiên Ý nhìn quanh.

“Baba ngươi đang bế quan.” Cửu Huân Dao nói:

“Dung hợp Thần Vật.”

“Hừ, vậy ta phải nhanh chóng đột phá, cho hắn bất ngờ lớn!” Tiểu Thiên Ý yêu kiều nói.

“Đi thôi!” Yên Nhược Tuyết sủng ái khích lệ:

“Chúng ta luôn ủng hộ ngươi.”

“Dì cả!” Nha đầu nhảy sang ôm Yên Nhược Tuyết làm nũng một hồi, rồi lại hướng Vân Tiêu lè lưỡi nghịch ngợm.

Lúc này, Tiểu Thiên Ý mới chạy vào cung điện bế quan.

Nhìn theo bóng dáng lon ton của nàng, nhớ lại khí tức kinh khủng vừa rồi khi Đấu Trường Tuyên Cổ hàng lâm, biểu hiện của chúng nữ ngưng trọng.

“Có thể khiến yêu nghiệt của chúng ta chật vật như vậy, không biết là thần thánh phương nào?” Thuỷ Nương Khanh ánh mắt lấp loé.

“Nước ở Chung Cực rất sâu...” Vân Tiêu cảm khái:

“Không thể xem nhẹ thiên kiêu trong thiên hạ.”
.....

Chúc cả nhà tối vui vẻ.

Kênh chính của tất cả truyện của tác giả AkayHau. Xin hãy để lại like và subcribe nếu anh chị thích đón nghe truyện của em.

Address

Can Tho
90000

Alerts

Be the first to know and let us send you an email when Con Đường Bá Chủ posts news and promotions. Your email address will not be used for any other purpose, and you can unsubscribe at any time.

Contact The Business

Send a message to Con Đường Bá Chủ:

Share