Thợ Nhôm Quê Miền Tây

Thợ Nhôm Quê Miền Tây Chia sẻ cuộc sống của một thợ nhôm miền Tây

ăefaewf
10/08/2025

ăefaewf

29/07/2025

LÀM THỢ NHÔM MÀ NON TAY THÌ RÁNG MÀ CHỊU

Mấy cha bây giờ ra đời, khôn hết rồi. Chớ cái hồi nảo hồi nao, lúc tui mới chập chững ra làm riêng, thì ngu y chang như mấy con cá lia thia thấy mồi là đớp. Mà ngu thì ráng chịu thôi, trách ai bây giờ. Tui kể cho mấy cha nghe cái cú lừa đầu đời của tui, một bài học mà tui phải trả bằng tiền và cả uy tín non nớt của mình.

Hồi đó tui mới ra riêng, vốn liếng không có nhiều, làm cái gì cũng phải tính tới tính lui từng đồng. Nhận được một công trình là mừng lắm, mà cũng ráng làm sao cho chi phí nó thấp nhất để còn có lời mà xoay sở. Thì đúng cái lúc đó, có một cha ở đâu lạ hoắc chạy xe tải tới xưởng tui, gạ gẫm.

Ổng nói ổng có nguồn nhôm giá tốt lắm, bán không có theo cây, mà bán theo ký. Ổng nói ngon ngọt lắm, nào là nhôm nào mà hổng là nhôm, mua theo ký nó rẻ hơn được một mớ, mình làm cho khách giá cạnh tranh mà lời lại nhiều hơn. Tui nghe mà ham. Cái bụng nó cũng nghi nghi, sao lại có vụ bán nhôm theo ký được, nhưng cái máu ham rẻ nó lớn hơn. Tui gật đầu lấy một mớ về làm thử cho cái nhà cấp bốn của một khách hàng ở gần đây.

Lúc dỡ hàng xuống, tui đã thấy nó hơi sai sai. Thanh nhôm nhìn nó dại lắm, nước sơn trắng mà nó không có trong, nó cứ đục đục sao đó. Cầm lên thì cũng nặng, nhưng cảm giác nó không có đặc, nó hơi xốp xốp. Mà lỡ phóng lao rồi thì phải theo lao thôi. Tui tự an ủi, chắc nó dzậy thôi chớ có gì đâu.

Tới lúc bắt tay vô làm tui mới thấy cảnh. Cái máy cắt của tui bình thường cắt nhôm xịn nó ngọt xớt, mà cắt cái nhôm này nó cứ sần sùi, lại hay bị mẻ. Bắt con vít vô thì nó không ăn, cứ như mình bắt vô miếng xốp dzậy. Tui phải lựa con vít lớn hơn, làm cũng cực hơn bình thường. Lúc đó tui chỉ mong làm cho mau mau xong để giao cho rồi. Tới lúc giao, nhìn xa thì cũng tươm tất, chủ nhà họ không phải dân trong nghề nên cũng gật đầu cho qua. Tui nhận tiền xong mà trong lòng thấy mình khôn ghê, tiết kiệm được cả mớ tiền vật tư.

Tui khôn được đúng ba tháng.

Qua được mấy trận mưa đầu mùa, chủ nhà gọi cho tui, giọng hớt hải. Chú Ngọn ơi, chú qua coi nhà con với, mấy cái cửa nó bị gì kỳ lắm. Tui nghe là thấy trong bụng không ổn rồi, chạy qua liền. Trời đất ơi, tui tới nơi mà muốn độn thổ. Nguyên dàn cửa trắng tinh của tui, giờ nó sùi lên như bánh tráng nướng bị dính nước. Mấy chỗ gần bản lề, nó còn ố vàng, rỉ ra một thứ bột trắng như muối. Nhìn gớm ghiếc không thể tả. Cánh cửa thì nó hơi cong vênh, đóng hết vào rồi mà vẫn thấy ánh sáng lọt qua khe.

Lúc đó tui mới biết, cái thứ "nhôm ký" đó chính là nhôm tái chế, nhôm phế liệu nó nấu lại. Nó tạp chất tùm lum, kết cấu thì lỏng lẻo. Nó chỉ được cái mã bên ngoài thôi. Gặp mưa, gặp gió là nó lòi cái bộ mặt thật ra liền.

Mặt mũi tui nóng ran. Nỗi nhục nhã nó còn lớn hơn cả sự tiếc tiền. Tui quay qua nói với chủ nhà một câu, cái này lỗi của con, tại con ham rẻ. Chú thím cho con một tuần, con sẽ đập bỏ hết, làm lại nguyên dàn cửa mới cho chú thím, con không lấy thêm một ngàn nào hết.

Nguyên tuần đó tui phải chạy vạy khắp nơi. Tui quyết định không thể làm ăn kiểu này được nữa. Tui chạy xe hơn mấy chục cây số, tìm tới tận đại lý lớn. Tui nói thẳng, bán cho tui loại nhôm nào tốt nhất, có tên có tuổi, có bảo hành đàng hoàng.

Bởi dzậy sau này, tui cạch tới già mấy cái đồ không rõ nguồn gốc. Tui thà đi xa một chút mà lựa ngay cái hàng của Nhôm Thanh Bình tui làm. Ít ra trên mỗi cây nhôm nó dập cái tên mấy hãng của nó nhập về, có cái tem bảo hành nước sơn. Mình cầm cái thanh nhôm nó chắc nịch, nước sơn nó khôn, mình biết mình đang cầm cái gì trong tay. Làm cho khách cái cửa mà mình dám vỗ ngực bảo hành chục năm. Dzậy nó mới là làm ăn lâu dài, chớ ba cái vụ "nhôm ký" kia là tự mình gi.ết mình, gi.ết luôn cả cái uy tín mà mình gầy dựng.

Cú lừa đó nó đau, nhưng mà nó đáng. Nó dạy cho thằng thợ ham rẻ là tui biết được, ở đời này, không có cái gì ngon bổ mà rẻ hết. Nhất là trong cái nghề cần sự bền vững, an toàn này

CHỦ NHÀ ĐÃ NHẬN HÀNG, TRẢ ĐỦ TIỀN THÌ MẮC MỚ GÌ TUI PHẢI QUAY LẠI SỬA?Tui hỏi mấy cha một câu thiệt tình, khi mình làm x...
28/07/2025

CHỦ NHÀ ĐÃ NHẬN HÀNG, TRẢ ĐỦ TIỀN THÌ MẮC MỚ GÌ TUI PHẢI QUAY LẠI SỬA?

Tui hỏi mấy cha một câu thiệt tình, khi mình làm xong một món đồ cho người ta, người ta coi hàng, gật đầu khen đẹp, rồi móc ví trả tiền sòng phẳng, bo thêm cho mình một ít uống cà phê, dzậy là xong chuyện chưa? Xong rồi chớ gì nữa. Tiền trao cháo múc, thuận mua vừa bán. Sau đó có chuyện gì thì ráng chịu, mắc mớ gì tới mình nữa.

Nói nghe nó phũ, mà hồi xưa có lúc tui cũng đã nghĩ dzậy đó. Nhưng cái lương tâm của thằng thợ nó không cho phép tui sống kiểu đó được.

Tui nhớ có lần tui nhận làm nguyên dàn cửa cho một cái nhà mới cất ở dưới Bình Minh. Nhà đó của hai vợ chồng còn trẻ, tích góp mãi mới cất được cái tổ ấm. Tui dồn hết tâm sức vô làm, từ khâu đo đạc, cắt nhôm, vô kính, từng con vít tui cũng siết cho nó ngay ngắn. Tới ngày lắp đặt, mọi thứ đều ngon ơ. Dàn cửa lên đẹp không chê vào đâu được, trắng tinh, thẳng thớm.

Hai vợ chồng chủ nhà đi theo tui nghiệm thu từng cánh cửa. Họ mừng ra mặt. Cô vợ cứ tấm tắc khen, trời ơi cửa chú Ngọn làm đẹp quá, nhà con sáng hẳn lên. Anh chồng thì vỗ vai tui nói, cảm ơn chú nhiều, chắc chắn quá chú ơi. Họ vui vẻ thanh toán hết phần tiền còn lại, còn dúi thêm vào tay tui mấy trăm bạc, nói con gửi chú uống nước.

Tui dọn đồ nghề ra về mà cái bụng nó phơi phới. Làm thợ mà được khách hàng hài lòng, công nhận công sức của mình thì còn gì sướng bằng. Tối đó về nhà, tui còn khoe với vợ là bữa nay gặp được chủ nhà dễ thương, công việc suôn sẻ.

Dzậy mà không hiểu sao, đang ăn cơm, tự nhiên trong đầu tui nó hiện lên cái hình ảnh của một cái góc ke cửa. Cái góc nối ở cánh cửa sổ phòng ngủ phía sau. Tui nhớ mang máng là lúc siết con vít cuối cùng, cái ke nó bị hở ra một chút xíu. Một chút xíu thôi, chắc chừng nửa phân, không để ý kỹ không tài nào mà thấy được.

Lúc đó tui tặc lưỡi cho qua. Chủ nhà cũng đâu có thấy. Tổng thể cái cửa vẫn đẹp, vẫn chắc chắn. Nhưng không hiểu sao, cái hình ảnh cái khe hở nửa phân đó nó cứ lởn vởn trong đầu tui. Nó như cái g*i trong mắt dzậy đó. Tui ăn cơm mà thấy nó hổng có ngon. Tui ngồi xem ti vi mà đầu óc cứ để đâu đâu.

Vợ tui thấy dzậy mới hỏi, bộ ông làm sao mà mặt mày đăm chiêu dzậy? Tui gạt đi, nói không có gì. Nhưng mà tự mình đâu có lừa dối mình được. Tối đó lên giường nằm, tui trằn trọc không tài nào ngủ được. Tui cứ nghĩ, mình là thợ, mình lấy tiền của người ta thì phải giao lại một sản phẩm hoàn hảo. Một cái lỗi dù nhỏ nhất, nó cũng là một cái lỗi. Nó thể hiện sự cẩu thả, sự thiếu tôn trọng khách hàng và thiếu tôn trọng chính cái nghề của mình.

Để cái lỗi đó lại, có thể chủ nhà không bao giờ biết. Tui vẫn có tiền, vẫn có tiếng là thợ giỏi. Nhưng chỉ có tui biết. Tui biết mình đã làm một việc không tới ngọn tới ngành. Và mỗi lần nghĩ tới cái nhà đó, tui sẽ lại nhớ tới cái khe hở đó. Cái bụng nó cứ lợn cợn, khó chịu vô cùng. Cái giấc ngủ của thằng thợ nó quan trọng lắm.

Sáng hôm sau, tui dậy sớm hơn thường lệ. Tui không nói không rằng, lấy bộ đồ nghề, leo lên xe chạy thẳng xuống nhà của hai vợ chồng hôm qua. Tới nơi, thấy tui xuất hiện, họ ngạc nhiên lắm, hỏi chú tới có việc gì không ạ, bộ có trục trặc gì hả chú?

Tui không nói nhiều. Tui dẫn họ tới ngay cái cửa sổ phòng ngủ. Tui chỉ tay vào cái khe hở nhỏ xíu đó rồi nói, hôm qua tui về ngủ không được vì cái lỗi này. Nó nhỏ, ông bà không thấy đâu, nhưng tui thấy. Lỗi là của tui. Giờ để tui tháo cánh cửa này ra, mang về xưởng tui làm lại cho nó khít rịt rồi tui mang lên lắp lại. Tui không lấy thêm một đồng nào hết.

Hai vợ chồng họ đứng hình mất mấy giây. Rồi họ nhìn tui bằng một ánh mắt mà tui sẽ không bao giờ quên được. Đó là sự ngạc nhiên xen lẫn nể phục. Anh chồng nắm tay tui nói, trời ơi có nửa phân chứ mấy, tụi con không thấy gì luôn á chú. Chú có tâm quá.

Tui chỉ cười rồi nói, cái tâm của thằng thợ nó nằm ở mấy chỗ nhỏ nhặt này nè con.

Dzậy đó. Mắc mớ gì phải quay lại sửa hả? Vì cái mình bán cho người ta không chỉ là một bộ cửa. Cái mình bán là sự an tâm, là uy tín, là cái tên của mình. Chủ nhà có thể trả tiền cho bộ cửa, nhưng cái lương tâm của mình thì vô giá. Ngủ một giấc ngon sau một ngày làm việc mệt nhoài, nó đáng giá hơn mấy trăm bạc tiền công hay chút thời gian bỏ ra để sửa một cái lỗi nhỏ. Mấy cha nhớ lấy lời tui.

27/07/2025

ÔNG THỢ NHÔM NÀO CÓ KỶ NIỆM VỚI NHÔM GỈ THÌ ĐỌC NGAY

Cái hồi đó tui còn là thằng trai trẻ, sức dài vai rộng, mới ra nghề được vài năm. Lúc đó ở cái xứ Miền Tây của mình làm gì có nhôm hệ, nhôm hộp ngon lành như bây giờ. Sang lắm thì có cửa gỗ, còn không thì cứ cửa sắt mà tới. Thằng thợ nào biết hàn, biết gò là coi như có cái nghề trong tay để kiếm cơm rồi.

Tui nhớ hoài cái dạo đó, có một ông khách bên Cái Răng. Ổng là cán bộ về hưu, cất được cái nhà tường coi cũng dữ dằn lắm. Ổng qua xưởng tui, vỗ vai tui cái bốp rồi nói, chú mầy làm cho tui cái cổng rào chính cho nó ra dáng nghen. Tui nghe mà cái bụng nó mừng rơn. Được người ta tin tưởng giao cho cái mặt tiền của cả căn nhà, lúc đó tui nghĩ mình ngon ơ rồi, phen này phải trổ hết tài nghệ cho người ta lác mắt chơi.

Trời đất ơi, nói thì nghe oai chứ bắt tay vô làm nó cực trăm bề. Sắt hồi đó nó đặc ruột, nặng chịch. Hai ba thằng gồng mình mới khiêng nổi một cây dài. Rồi thì đo, thì cắt. Tiếng máy cắt nó rít lên muốn điếc cái lỗ tai. Xong tới đoạn hàn, lửa hàn xè xè, mùi khét lẹt, khói bay mù mịt. Mồ hôi mẹ mồ hôi con nó túa ra ướt đẫm cái áo vá quàng sau lưng. Tui thì cứ cặm cụi, nắn nót từng mối hàn, gò từng cái hoa văn cho nó thẳng thớm. Tui tự nhủ, đây là cái cổng để đời của mình, phải làm cho nó đẹp, cho nó chắc.

Cực nhất là cái khâu sơn. Mấy cha bây giờ sướng rồi, nhôm nó sơn tĩnh điện sẵn hết. Hồi đó tui phải tự pha sơn, tự quét. Tui nghe lời mấy ông thợ già, nói muốn cửa sắt bền thì khâu chống gỉ phải làm cho kỹ. Tui ra tiệm mua loại sơn chống gỉ tốt nhất. Tui quét một lớp, rồi đem phơi nắng cho nó khô rang. Khô xong tui lại lôi vào, lật mặt kia, quét thêm một lớp nữa. Kỹ còn hơn thầy bùa vẽ bùa nữa. Xong hai lớp chống gỉ, tui mới tới hai lớp sơn màu. Tui làm tỉ mỉ tới mức con ruồi bay qua còn phải trượt chân té.

Ngày chở cái cổng đi giao, tui hãnh diện lắm. Nó nặng kinh khủng, mấy anh em hò dô mãi mới đặt nó lên được xe ba gác. Tới nơi, lắp vào ngay ngắn, tui nhìn cái cổng đen bóng, vững chãi dưới nắng mà lòng nó phơi phới. Ông chủ nhà ra xem, gật gù khen đẹp, khen chắc. Ổng trả tiền sòng phẳng, còn cho thêm mấy chục bạc uống cà phê. Lúc đó tui thấy cái nghề này nó sướng thiệt.

Nhưng mà cái sự đời nó trớ trêu. Cái sướng nó đi rồi, cái lo nó mới tới. Đêm đó về nhà, tui nằm mà ngủ hổng có được. Tui cứ nghĩ tới cái cổng. Lỡ như trời mưa thì sao, lỡ như lớp sơn mình làm nó không đủ dày, lỡ như chỉ một hai tháng sau nó bắt đầu rỉ sét từ mấy cái kẽ hàn thì sao. Cái chữ lỡ đó nó ám ảnh tui suốt mấy tuần liền.

Rồi thì mùa mưa nó cũng tới. Cái trận mưa đầu mùa của xứ Miền Tây nó dai dẳng, nó sụt sùi cả ngày lẫn đêm. Tui ở nhà mà lòng lo ngay ngáy. Thiệt tình không phải nói điêu, tui đã tính đạp xe chạy qua nhà ổng để coi cái cổng một lần cho yên tâm. Vợ tui cản lại, nói ông khùng hả, người ta cười cho. Tui không đi, nhưng cái bụng thì cứ nóng như lửa đốt. Tui sợ sáng mai ngủ dậy, nghe tin người ta réo tên mình vì cái cổng mới tinh đã bắt đầu rỉ sét. Tới công chuyện luôn.

May sao lần đó không sao. Nhưng nỗi ám ảnh thì còn hoài. Sau này tui mới hiểu, làm ra một sản phẩm tốt nó chưa đủ. Phải làm ra một sản phẩm mà cả người dùng lẫn thằng thợ đều có thể ngủ ngon giấc, không phải nơm nớp lo sợ thời tiết. Cái cửa sắt nó có thể đẹp đó, có thể chắc đó, nhưng cái nỗi lo về gỉ sét của nó thì muôn đời.

Đó là câu chuyện đầu tay của tui, một bài học lớn về trách nhiệm và sự bền vững của sản phẩm. Nó dạy cho tui rằng, cái giá trị của người thợ không chỉ nằm ở tay nghề hàn gò, mà còn nằm ở sự lựa chọn vật liệu để mang lại sự an tâm dài lâu cho khách hàng. Chuyện cũng lâu rồi, mà mỗi lần nghĩ lại vẫn thấy y nguyên.

CẦM LÊN NHẸ HỀU LÀ BIẾT ĐỒ DỎM, NÓI SAI TUI BỎ NGHỀ Tui nói thẳng cho mấy cha nghe, cái quan niệm của cánh thợ già tụi t...
27/07/2025

CẦM LÊN NHẸ HỀU LÀ BIẾT ĐỒ DỎM, NÓI SAI TUI BỎ NGHỀ

Tui nói thẳng cho mấy cha nghe, cái quan niệm của cánh thợ già tụi tui hồi đó nó đơn giản lắm. Cái gì cầm lên nó phải nặng, nó phải đầm tay thì mới là đồ tốt. Cây búa phải nặng, cái đe phải chắc, thì thanh sắt làm cửa nó cũng phải y chang dzậy. Tui đã từng tuyên bố xanh rờn với mấy thằng đệ, cái thứ gì mà cầm lên nó nhẹ hều, phe phẩy như miếng giấy là đồ dỏm, đồ bỏ, xài ba bữa là banh xác. Tui nói sai tui bỏ nghề.

Cái đầu mình hồi đó nó cứng như đá dzậy đó. Cho tới một ngày, tui quê một cục.

Tui nhớ cái bữa đó trời nắng chang chang, thằng bạn tui tên Hoàng, nó chạy xe máy từ trên Sài Gòn về. Sau xe nó có chở theo mấy thanh gì dài ngoằng, quấn vải kỹ lắm. Nó vô tới xưởng tui, mồ hôi nhễ nhại, mặt mày hớn hở khoe, Ê Ngọn, có đồ chơi mới nè, trên thành phố người ta đang chuộng cái này lắm.

Nó mở ra, tui nhìn thấy mấy thanh kim loại màu trắng sữa, bóng loáng. Nhìn sơ qua thì đẹp, có mấy cái rãnh, cái hèm nhìn lạ mắt. Tui mới tính đưa tay đỡ phụ nó một đầu. Tui gồng mình, tính dùng sức y như khiêng cây sắt đặc. Ai dè vừa chạm vô, tui hụt một cái muốn té nhào. Trời đất ơi nó nhẹ hều. Tui cầm nguyên một thanh dài ba bốn mét lên bằng một tay, phe phẩy ngon ơ.

Tui quăng nó xuống đất nghe cái "keng", rồi tui phá lên tui cười. Tui chỉ vô mặt thằng Hoàng tui nói, mày chở cái thứ đồ chơi con nít này từ trên đó về đây làm gì dzậy? Cái này làm hàng rào cho mấy con gà nó ở còn không nên, nói chi làm cửa cho người ta. Mày tính giỡn mặt với tao hả Hoàng?

Thằng bạn tui nó không cãi, mặt nó chỉ tủm tỉm. Nó nói ông cứ từ từ rồi sẽ biết. Nó thách tui với nó ráp thử một cái cửa sổ nhỏ. Tui thì đang máu, nghĩ phen này phải làm cho nó thấy cái sự lợi hại của sắt thép, tui nhận lời liền.

Thằng Hoàng nó lôi cái máy cắt nhỏ xíu của nó ra. Tui còn bĩu môi, cái máy này cắt giấy chắc còn không đứt. Dzậy mà nó đặt thanh nhôm lên, nhấn một cái, "roẹt", một đường cắt ngọt lịm, láng o, không một miếng ba-via. Tui đứng hình mất mấy giây. Tui cưa sắt muốn rụng cái nách mới được một đường, mà nó làm nhẹ như không.

Rồi tới khúc ráp góc. Hồi đó làm cửa sắt, ráp bốn góc cho nó vuông vức là cả một vấn đề. Còn thằng Hoàng, nó bắt cái ke nhôm, siết mấy con vít. Bốn góc nó khít rịt lại với nhau, vuông chằn chặn, một sợi tóc cũng không lọt qua được. Tui đứng kế bên, cái miệng từ từ hết cười nổi. Tay chân tui bắt đầu thấy ngứa ngáy.

Chỉ chưa đầy nửa tiếng, nó ráp xong nguyên cái khung cửa sổ. Nó đẩy qua cho tui, nói ông Ngọn kiểm tra thử đi. Tui cầm lên, vẫn thấy nó nhẹ. Nhưng tui thử bẻ, thử vặn, nó cứng ngắc. Nó không hề ọp ẹp như tui tưởng. Cái hay của nó không nằm ở sức nặng, mà nằm ở mấy cái gân, cái rãnh trợ lực bên trong. Nó được tính toán hết rồi.

Đỉnh điểm là lúc nó lắp thử cái bản lề rồi đóng mở. Cánh cửa trượt trên bản lề, kêu một tiếng "rẹt" nghe êm ru. Im phăng phắc. Hoàn toàn không có tiếng "két" hay tiếng kim loại va vào nhau cành cạch như cửa sắt.

Tới lúc đó, tui biết mình sai rồi. Sai bét nhè. Cái quan niệm cũ kỹ của mình nó trật lất. Tui nhìn thằng bạn, mặt nóng ran, chỉ biết gãi đầu cười hề hề. Thiệt tình, quê không còn chỗ nào mà giấu mặt.

Cái ngày hôm đó đã dạy cho tui một bài học lớn. Sức mạnh của một vật nó không chỉ nằm ở cân nặng. Nó còn nằm ở cái đầu, ở sự tính toán, ở cái khôn của vật liệu. Mình làm thợ, mà cái đầu mình không chịu mở ra để học cái mới, cứ khư khư ôm lấy cái cũ thì sớm muộn gì cũng bị nghề nó đào thải.

Cho nên sau này, tui sửa lại câu nói của mình. Cầm lên nhẹ hều chưa chắc là đồ dỏm. Mà cái thằng thợ nào chỉ biết nhìn cân nặng để phán xét chất lượng, thì thằng đó mới chắc chắn là thợ "dỏm". Tui nói sai, tui cũng bỏ nghề luôn.

Cách bảo quản nến thơm an toàn khi sử dụng 🍃✨Cắt bớt tim nến mỗi lần đốt để không bị sinh ra khói đen.✨Bảo quản ở nới kh...
03/08/2024

Cách bảo quản nến thơm an toàn khi sử dụng 🍃
✨Cắt bớt tim nến mỗi lần đốt để không bị sinh ra khói đen.
✨Bảo quản ở nới khô ráo, tránh ánh nắng trực tiếp.
✨Phải luôn đậy nắp khi không sử dụng để nến không tiếp xúc với bụi bẩn, côn trùng.
✨Hạn chế để nến thơm dính nước sẽ khó đốt hơn và bị mất mùi .
Đến với https://nenthomannhien.com/ để biết thêm chi tiết hơn nhé 👍
💥Nến thơm An Nhiên - Hương thơm lưu lại trong tâm trí

Tránh nhầm lẫn và gây khó khăn trong quá trình mua hàng với chính sách của An Nhiên.Bạn sẽ được giải đáp tất tần tật về ...
02/08/2024

Tránh nhầm lẫn và gây khó khăn trong quá trình mua hàng với chính sách của An Nhiên.

Bạn sẽ được giải đáp tất tần tật về các thắc mắc trong quá trình đặt và mua hàng tại Chính sách mua hàng.

Ngoài ra, khi đơn hàng có lỗi phát sinh, hãy truy cập ngay Chính sách đổi trả để được hỗ trợ nhanh chóng và kịp thời nhất nhé.

Tham khảo thêm những chính sách khác của chúng tôi tại đây nhé
https://nenthomannhien.com/chinh-sach-van-chuyen-giao-nhan-cua-an-nhien/

3 Sai Lầm Cần Tránh Khi Sử Dụng Nến Thơm!1. Không cắt bấc nến trước khi đốt     ✨Nhiều người bỏ qua bước cắt bấc nến, dẫ...
01/08/2024

3 Sai Lầm Cần Tránh Khi Sử Dụng Nến Thơm!
1. Không cắt bấc nến trước khi đốt
✨Nhiều người bỏ qua bước cắt bấc nến, dẫn đến ngọn lửa cao, bùng bùng, tạo ra nhiều khói đen và làm giảm tuổi thọ nến.
2. Đốt nến quá lâu
✨Để nến cháy liên tục trong nhiều giờ liền, thậm chí qua đêm, có thể khiến nến nóng chảy quá mức, tạo ra nhiều khói và ảnh hưởng đến chất lượng không khí.
3. Đặt nến ở vị trí không phù hợp
💥Đặt nến gần quạt, cửa sổ có gió lùa, hoặc gần các vật liệu dễ cháy như rèm cửa, sách vở,... có thể khiến ngọn lửa bùng phát, gây nguy cơ hỏa hoạn.
>> Chấm (.) để được tư vấn và xem thêm chi tiết sản phẩm tại:
https://nenthomannhien.com/

✨NẾN THƠM, BẢO BỐI ĐÁNH BAY MÙI KHÓ CHỊU ✨❗Mùi hôi, ẩm mốc xuất hiện trong nhà làm bạn khó chịu❗️❗️Mùi hôi liên tục xuất...
29/07/2024

✨NẾN THƠM, BẢO BỐI ĐÁNH BAY MÙI KHÓ CHỊU ✨

❗Mùi hôi, ẩm mốc xuất hiện trong nhà làm bạn khó chịu❗️

❗️Mùi hôi liên tục xuất hiện khiến sức khỏe bạn bị ảnh hưởng❗️

❗️Đừng quên nến thơm còn có công dụng khử mùi❗️

❗️Sử dụng nến thơm sẽ giúp bạn đánh bay mùi khó chịu ❗️

🫶Hãy tận dụng hương thơm của nến thơm để đẩy lùi những mùi hôi ẩm mốc trong không gian sống của bạn.🫶

✨Nến Thơm An Nhiên-Hương thơm lưu lại trong tâm trí✨

Nếu bạn chưa biết cách tắt nến thơm mà không cần đến phụ kiện thì hãy để An Nhiên bật mí cho bạn 3 cách tắt nến thơm đơn...
28/07/2024

Nếu bạn chưa biết cách tắt nến thơm mà không cần đến phụ kiện thì hãy để An Nhiên bật mí cho bạn 3 cách tắt nến thơm đơn giản mà không cần đến phụ kiện.
https://nenthomannhien.com/cach-tat-nen-thom-dung-cach-khong-can-phu-kien/
Nến thơm An Nhiên khôg chỉ cung cấp cho bạn những sản phẩm nến thơm chất lượng mà còn cung cấp cho bạn những thông tin bổ ích tuyệt vời. Hãy truy cập vào https://nenthomannhien.com/ để nhận những thông tin bổ ích và các chương trình khuyến mãi hấp dẫn ngay nhé!

Hãy đến với trang chủ của chúng tôi để biết thêm thông tin về nến thơm cũng như các sản phẩm và quà tặng ưu đãi nhé, hi vọng các bạn sẽ thích trang của chúng tôi và lựa chọn những sản phẩm phù hợp với mình.

Quà tặng nến thơm tinh tế mang lại những ý nghĩa sâu sắc 🍃✨Mang lại lời chúc cho một khởi đầu mới đầy tốt đẹp, suôn sẻ t...
27/07/2024

Quà tặng nến thơm tinh tế mang lại những ý nghĩa sâu sắc 🍃
✨Mang lại lời chúc cho một khởi đầu mới đầy tốt đẹp, suôn sẻ tràn đầy năng lượng tích cực
✨Mình đang gửi đi một lời chúc tốt lành, mang lại sự an ủi và động viên
✨Một món quà nhỏ nhưng đầy ý nghĩa thể hiện sự quan tâm, chăm sóc của người tặng dành cho người nhận
⚡️Đến với nenthomannhien.com để biết thêm chi tiết nhé 🌷
🍃Nến thơm An Nhiên - Hương thơm lưu lại trong tâm trí

Bí ẩn đêm 26/7 bạn đã biết?Xem đến cuối để trầm trồ nhé 🫨Website: nenthomannhien.comEmail: annhiencandles@gmail.com     ...
26/07/2024

Bí ẩn đêm 26/7 bạn đã biết?
Xem đến cuối để trầm trồ nhé 🫨

Website: nenthomannhien.com
Email: [email protected]

/7

Address

Cái Răng
Can Tho

Telephone

+84397651256

Website

Alerts

Be the first to know and let us send you an email when Thợ Nhôm Quê Miền Tây posts news and promotions. Your email address will not be used for any other purpose, and you can unsubscribe at any time.

Contact The Business

Send a message to Thợ Nhôm Quê Miền Tây:

Share