A DI ĐÀ PHẬT

A DI ĐÀ PHẬT Contact information, map and directions, contact form, opening hours, services, ratings, photos, videos and announcements from A DI ĐÀ PHẬT, Media, An Giang, Chaudok.

🌷 TÁM PHÁP VÀNG CHO NGƯỜI NỮ THÀNH TỰU ĐỜI NÀY VÀ ĐỜI SAUThứ khiến con người mất hết phước không phải là nghèo, mà là ki...
22/10/2025

🌷 TÁM PHÁP VÀNG CHO NGƯỜI NỮ THÀNH TỰU ĐỜI NÀY VÀ ĐỜI SAU

Thứ khiến con người mất hết phước không phải là nghèo, mà là kiêu mạn. Còn thứ khiến một người được cả thế gian kính trọng, không phải là sắc đẹp hay địa vị, mà là đức hạnh và tâm biết tri ân.

Ngày xưa, thời Đức Phật còn tại thế, có một người nữ được gọi là Visākhā , vị thí chủ bậc nhất, vừa trí tuệ, vừa từ bi, vừa đảm đang.
Một hôm, bà đến đảnh lễ Đức Thế Tôn và hỏi:
“Bạch Thế Tôn, làm sao để người nữ thành tựu hạnh phúc ở đời này và đời sau?”

Đức Phật từ bi dạy rằng: “Này Visākhā, nếu người nữ đầy đủ tám pháp này, sẽ thành tựu chiến thắng ở đời này và đời sau. Đời này và đời sau đều nằm trong bàn tay của nàng.”

🌼 BỐN PHÁP CHIẾN THẮNG Ở ĐỜI NÀY
1.Khéo làm các công việc. Người nữ có đức hạnh không phải ở lời nói ngọt ngào, mà ở bàn tay siêng năng và trái tim trách nhiệm. Một người phụ nữ khéo léo trong việc tổ chức, chu toàn, chăm sóc… là người đem lại bình an cho cả gia đình. Bởi người nữ chính là nền móng của ngôi nhà. Khi người mẹ an, con cái mới an, khi người vợ thuận, chồng mới hưng thịnh.
2.Biết thâu nhiếp lòng người. Nghĩa là đắc nhân tâm, dùng lòng từ và trí tuệ để cảm hóa người khác. Người nữ hiền lành, biết lắng nghe, biết nói lời ái ngữ, dù không quyền cao chức trọng vẫn khiến muôn người kính phục. Bởi sức mạnh của người phụ nữ không nằm ở tiếng quát tháo, mà nằm ở năng lượng từ bi trong ánh mắt và giọng nói.
3.Sở hành vừa ý chồng. Không phải là phục tùng, mà là hiểu và thuận theo Đạo. Biết mềm khi cần, biết cứng khi phải, biết giữ hòa khí để gia đình là nơi an trú, không là chiến trường. Người vợ hiểu đạo, biết lắng nghe và sống bằng đức, chính là nữ Bồ Tát trong đời thường.
4.Biết giữ gìn tài sản. Tiền bạc là phương tiện, nhưng người có trí thì biết dùng tiền để tạo phước, chứ không để phước bị rơi rụng.
Người nữ biết tiết chế chi tiêu, biết giúp đỡ người nghèo, biết tích phước cho chồng con, đó chính là biết gìn giữ phước báu đời này.

=>Thành tựu bốn pháp này, người nữ chiến thắng ở đời này, nghĩa là hạnh phúc, vững vàng, và được cả thế gian kính nể.

🌸 BỐN PHÁP CHIẾN THẮNG Ở ĐỜI SAU
1.Đầy đủ lòng tin (Tín). Người nữ có đức tin sâu vào nhân quả, tin rằng mọi hạnh phúc hay khổ đau đều do mình gieo nhân, thì sẽ không còn oán trách, mà biết tu sửa chính mình. Tin Tam Bảo, quy y Phật, Pháp, Tăng, là gieo hạt giống giải thoát cho muôn kiếp về sau.
2.Đầy đủ giới đức (Giới). Người nữ giữ giới là người biết tự bảo vệ phước báu của chính mình. Không sát sinh để được trường thọ, không trộm cắp để được giàu sang, không tà dâm để được an vui trong hôn nhân, không vọng ngữ để được người tin, không uống rượu để giữ thân tâm sáng suốt.Giữ giới chính là hàng rào bảo vệ phước báu.
3.Đầy đủ bố thí (Thí). Bố thí không chỉ là tiền bạc, mà còn là lời nói lành, nụ cười, sự tha thứ và lòng cảm thông. Người nữ hay bố thí, hay giúp người, chính là người gieo phước để đời đời không rơi vào khổ cảnh. Bởi ai mở rộng trái tim, thì phước trời đất tự nhiên mở lối cho họ.
4.Đầy đủ trí tuệ (Tuệ). Khi có đủ Tín, Giới , Thí, thì trí tuệ tự sinh. Người nữ có trí biết rằng tất cả đều vô thường, biết thương mà không chấp, biết làm mà không cầu báo, sống giữa đời mà lòng vẫn an nhiên như đóa sen giữa bùn.
=>Thành tựu bốn pháp này, người nữ chiến thắng ở đời sau, nghĩa là được sinh về cõi lành, tiếp tục gieo hạt giống giác ngộ cho kiếp vị lai.

Mọi phước báu đều có nguyên nhân.
Một người nữ hiền lành, sống có đạo, biết nói lời ái ngữ, biết giữ giới, chính là đang gieo nhân thiên đường giữa trần gian.
Ngược lại, người nữ kiêu mạn, buông lời ác khẩu, sống ích kỷ, dù giàu có bao nhiêu cũng sớm thấy phước tàn, duyên rã.

Nhân quả không bao giờ sai.
Hôm nay ta nói một lời thiện, ngày mai lòng người sẽ nở hoa.
Hôm nay ta biết cảm ơn, ngày mai trời đất sẽ biết trả ơn cho mình.
Người phụ nữ có nhan sắc là nhờ phước cũ, nhưng người phụ nữ có đức hạnh và trí tuệ là do phước hiện tại đang nở. Nếu đời này, người nữ biết hạ cái tôi, sống khiêm cung, vun bồi tám pháp vàng Đức Phật dạy, thì đời này an vui, đời sau thịnh vượng.

Đời này rơi vào trong tay nàng, đời sau cũng rơi vào trong tay nàng.
Đức Phật dạy Visākhā
Nam Mô Bổn Sư Thích Ca Mâu Ni Phật
🙏🙏🙏

THỌ TAM QUY Y NGŨ GIỚI NHƯ NÀO MỚI CÓ THẦN HỘ PHÁP HỘ GIỚIHỏi: Thời Mạt Pháp căn tánh chúng sanh cạn cợt, giới luật khôn...
21/10/2025

THỌ TAM QUY Y NGŨ GIỚI NHƯ NÀO MỚI CÓ THẦN HỘ PHÁP HỘ GIỚI

Hỏi: Thời Mạt Pháp căn tánh chúng sanh cạn cợt, giới luật không cách nào thanh tịnh. Xin hỏi sau khi thọ Tam quy Ngũ giới liệu vẫn có thần hộ pháp bảo hộ không?

Đáp: Câu này hỏi rất hay! Kinh điển nói với chúng ta thọ trì Tam quy có 36 vị thần hộ pháp, thọ trì Ngũ giới mỗi giới có 5 vị thần hộ giới. Thọ trì toàn bộ 5 giới bạn sẽ có 25 vị thần hộ giới, 36 vị thần hộ pháp ngày đêm bảo hộ bạn. Nhưng nếu Tam quy Ngũ giới bạn thọ trì không phải là thật, bạn hoàn toàn không làm được là hữu danh vô thực. Vậy thì thần hộ pháp, thần hộ giới liệu có bảo hộ bạn không? Điều này tôi nghĩ không cần tôi trả lời, bản thân mọi người cũng biết. Thần hộ pháp đi rồi, cho nên mới có chuyện oan gia trái chủ, linh quỷ dựa thân.

Linh quỷ dựa thân rất nhiều, ở Trung Quốc, ở nước ngoài chúng ta đều thấy rất nhiều, nếu như có thần hộ pháp những oan gia trái chủ này không dám dựa thân. Chuyện này có ví dụ minh họa, bạn xem "Từ Bi Tam Muội Thủy Sám". Câu chuyện của Quốc sư Ngộ Đạt: Quốc sư Ngộ Đạt là cao tăng mười đời hiếm có, tu hành rất khá, không đọa ba đường ác. Mặc dù không nâng lên nhưng cũng không đọa ba đường ác, sau khi qua đời, đời sau lại sanh vào cõi người, hơn nữa lại xuất gia. Đời thứ mười công hạnh của ông nâng cao tới bậc nhất thế gian, cao tăng Đại Đức của thế gian, làm thầy của Hoàng đế, Quốc sư đời thứ mười.

Hoàng thượng cúng dường ông một chiếc ghế thái sư, chiếc ghế này được điêu khắc từ trầm hương rất quý giá, chúng ta biết mua trầm hương tính theo lạng. Bạn nói xem ghế thái sư này quý giá biết bao, bảo tọa trầm hương Hoàng thượng cúng dường cho thầy mình. Sau khi ông tiếp nhận sanh tâm ngạo mạn, vừa sanh ra ý niệm này, thần hộ pháp của ông liền rời đi, oan gia trái chủ tìm đến. Trên người của ông mọc ra mụn ghẻ mặt người, suýt chút nữa mất mạng.

Từ chỗ này thấy được quy giới của bạn chính là Tam quy Ngũ giới thanh tịnh, thật sự có thần hộ pháp. Nếu như không thanh tịnh không có thần hộ pháp, nhất định phải biết điều này.

Tam quy là gì? Quy y Phật “giác mà không mê”, từ điên đảo mê hoặc chúng ta quay đầu nương tựa tánh giác, đây gọi là Quy y Phật thật sự.

Hòa Thượng Tịnh Không
A Di Đà Phật xin thường niệm
___________________

Xin Phật A Di Đà
Tiếp dẫn con vãng sanh
Về Tây Phương Cực Lạc
Nguyện đem công đức này
Hướng về khắp tất cả
Đệ tử và chúng sanh
Đồng vãng sanh Tịnh Độ

A Di Đà Phật
A Di Đà Phật
A Di Đà Phật
___________________

Xem thêm những bài viết và video khai thị khác của Hòa Thượng Tịnh Không:
https://www.youtube.com//videos

NHỮNG SAI LẦM NGƯỜI NIỆM PHẬT DỄ GẶP VÀ PHẢI ĐỀ PHÒNGThầy Hạ, Lão cư sĩ Hạ Liên Cư làm những bài thơ này trong Đạo Tràng...
21/10/2025

NHỮNG SAI LẦM NGƯỜI NIỆM PHẬT DỄ GẶP VÀ PHẢI ĐỀ PHÒNG

Thầy Hạ, Lão cư sĩ Hạ Liên Cư làm những bài thơ này trong Đạo Tràng Niệm Phật năm 1944.

Thầy điều khiển Phật thất rất là nghiêm cẩn và theo đúng Chánh Pháp: Những người chánh thức tham dự đều bế quan Niệm Phật. Mục đích của những bài thơ này là để khuyến khích đại chúng nỗ lực tu trì trong Niệm Phật Thất.

Những lời khuyên dạy này đều là những kinh nghiệm thật tiễn mà Thầy đã trải qua và viết thành thơ để làm kim chỉ nam cho mọi người. Đoạn đầu trong bài thứ nhất nói về những sai lầm mà người Niệm Phật rất dễ gặp và phải nên đề phòng.

Niệm Phật kỵ nhất
Tinh thần tán loạn)

Hai câu đầu nói người niệm Phật tư tưởng không tập trung, không có tinh thần, tâm trạng không vui, ý chí trầm mặc, không hăng hái, tạp niệm vô cùng nếu không hồn trầm thì là trạo cử, những thử này đều là tối kỵ.
Lại còn (Tiếng niệm mơ hồ), âm thanh không rõ ràng, người khác nghe không rõ, tự mình nghe cũng không rõ.
(Trước nhanh sau chậm), lúc mở đầu niệm rất nhanh, càng niệm càng chậm, càng không hăng hái.
(Không có âm điệu), lúc đại chúng cùng nhau niệm Phật thường gõ mõ để giữ cho nhịp điệu của câu niệm Phật của mọi người được đều nhau. Lúc mỗi người niệm Phật ở nhà cũng có thể dùng mõ, nếu không dùng mõ cũng phải niệm có nhịp điệu rõ ràng thì dễ nhiếp tâm hơn. Nhịp điệu của mỗi chữ trong câu niệm Phật cũng phải đều nhau, không được khi nhanh khi chậm. Âm thanh của mỗi chữ trong Phật hiệu cũng phải có nhịp điệu, không được khi lớn khi nhỏ. Nhịp điệu tiết tấu rất quan trọng, nếu niệm có nhịp điệu thì dễ thành công hơn.
Nếu còn (Lại không nối liền) thì càng tệ hơn. Câu sau không tiếp theo câu trước, niệm Phật quan trọng nhất là (Tịnh niệm tương kế) (Tịnh niệm nối liền, liên tục hoài).
(Tâm không hợp miệng), miệng thì niệm Phật nhưng mà tâm lại suy nghĩ tính toán chuyện khác. Đang niệm Phật mà nghĩ lung tung: “Ông đó đối xử với tôi thiệt là không tốt chút nào, nghĩ xong rồi lại nhớ phải mua cái TV mới. Còn một tình huống khác nữa là tạp niệm quá nhiều, liên tiếp nổi lên hoài không thể dẹp hết được. Điều này không cần lo, đây là một hiện tượng tự nhiên trong quá trình niệm Phật, không cần để ý tới. Bí quyết trị bệnh vọng tưởng là: “Mặc cho vọng niệm sôi nổi, tôi chỉ nghe tiếng niệm Phật rõ ràng”.

(Thanh không nhiếp niệm)

Âm thanh của câu niệm Phật có tác dụng rất lớn. Điều quan trọng trong pháp môn niệm Phật là miệng niệm rồi, tai nghe tiếng Phật hiệu của mình niệm. Cho nên muốn nhiếp hết sáu căn thì trước hết phải thâu nhiếp lưỡi và tai trước. Ý cũng phải tưởng câu Phật hiệu này, tay lần chuỗi, mắt nhìn tượng Phật, mũi ngửi được hương cúng Phật, Nhiếp lục căn quan trọng nhất là nhiếp nhĩ căn. Lúc một mình niệm Phật thì tốt nhất là niệm theo cách “Kim Cang Trì”, nghĩa là niệm khe khẻ đủ mình nghe, vừa nghe được âm thanh mình niệm và vừa dưỡng hơi thở. Niệm thầm không ra tiếng cũng có thể nghe, nhưng mà khó nghe hơn. Âm thanh lớn nhỏ cũng có thể thay đổi: lúc tán loạn hoặc phiền não khởi lên thì có thể niệm lớn tiếng. Dùng âm thanh đè nén ý niệm. Đến khi niệm được thanh tịnh rồi thì có thể niệm nhỏ tiếng lại.

Tốt nhất là phải nghe được âm thanh mình niệm, âm thanh này có thể giúp mình nhiếp tâm. Đây là sự đặc biệt thù thắng của pháp môn niệm Phật. Người xưa nói: “Lấy âm thanh làm Phật sự”. Cực Lạc thế giới là nơi có pháp âm tuyên lưu, người nghe được thì tự nhiên niệm Phật, niệm Pháp, niệm Tăng. Tiếng niệm Phật này là pháp âm, phải niệm được có âm điệu rõ ràng và liên tục không ngừng, lúc niệm phải chân thành, khẩn thiết và thanh tịnh. Âm thanh bạn niệm này là âm thanh diệu đức, đối tượng bạn niệm là vị Phật có vạn đức trang nghiêm, âm thanh niệm này tự nhiên là âm thanh vạn đức trang nghiêm. Diệu thanh vô thượng thù thắng này lại từ tai đi thẳng vào tâm thức và gia trì tự tâm. Tự cảm tự ứng rất vi diệu và rất khó suy lường được. Cho nên quan trọng nhất là ở chỗ niệm rồi tự mình nghe tiếng niệm đó.

(Nuôi dưỡng ý thức)

Nếu lúc niệm trong tâm phiền tạp tán loạn, thì âm thanh niệm Phật tự nhiên rất tạp loạn khó nghe. Tâm không chuyên chú thì tai nghe cũng không rõ. Âm thanh niệm ra không có tác dụng nhiếp tâm thì càng không thể nhiếp hết lục căn được. Trái lại còn có ảnh hưởng xấu là “nuôi dưỡng ý thức”. Nếu bạn niệm rất lơ là, bạn không những là không “chuyển thức thành trí”, mà bạn còn bồi dưỡng thêm cho thức. Chúng ta tu tập mục đích là chuyển tám thức thành bốn trí. Chúng ta niệm Phật là đem ý thức phân biệt chuyển thành “diệu quan sát trí”. Nếu chúng ta niệm Phật mà không theo âm điệu, tán loạn, không tập trung tinh thần, không liên tục, tâm tưởng chuyện không giống như miệng niệm, âm thanh niệm không thể nhiếp được tâm, cách niệm này không những là không chuyển thức mà lại còn dưỡng thức. Cổ đức than là niệm như vậy thì quá uổng.
Thân người khó được, trung quốc (1) khó sanh, Phật pháp khó gặp, khó nghe.
Tịnh độ khó tin mà bạn tin được, bạn lại chịu niệm Phật. Nhưng mà bạn lại niệm cách này cho nên người xưa mới than thở: niệm cách này thì (vĩnh viễn rất khó thành phiến).

Niệm Phật đến khi nhất tâm bất loạn thì rất khó, trước hết phải đạt được niệm Phật thành phiến (thành khối) trước. Chúng ta phải niệm đến thành phiến, ít thì mười mấy câu, nhiều thì ba mươi câu, năm mươi câu. Nếu nhiều nữa thì có đến một xâu, hai xâu (chuỗi).

Niệm Phật thành phiến nghĩa là trong thời gian niệm này, tâm định trên câu niệm Phật, tâm không loạn, từ đầu đến cuối đều là một câu Nam Mô A Di Đà Phật. Trình độ của mình như thế nào mình hoàn toàn biết rõ. Cho nên cách niệm như trên đã nói thì rất khó thành phiến, phải nên tránh, phải nên phòng ngừa.

Trích từ pháp liệu Thơ Nhắc Nhở Người Niệm Phật của cư sĩ Bồ Tát giới tử Hoàng Niệm Tổ.

Nguyên văn bài thơ của thầy Hạ Liên Cư:

Bài thứ nhất làm tại Cực Lạc Am, Đạo Tràng Niệm Phật:

Nguyên văn:

Niệm Phật Tối Kỵ

Tinh Thần hoản tán

Tự cú mơ hồ

Tiên khoái hậu mạn

Ký vô âm tiết

Hựu bất liên quán

Tâm bất ứng khẩu

Thanh bất nhiếp niệm

Khinh hốt dưởng thức

Cổ Đức sở Thánh

Như thử niệm pháp

Vĩnh nan thành phiến

Thanh hòa vận ổn

Tự chánh âm viên

Mạo thiết miên mật

Trầm trước an nhàn

Thanh hiệp hô tâm

Tâm ứng hô thanh

Tâm thanh tương y

Vọng niệm tự thanh

Phật Hiệu như châu

Niệm đâu như tuyến

Phân tắc các ly

Hiệp tắc thành xuyến

Tâm bất ly Phật

Khẩu bất ly niệm

Như tuyến quán châu

Tương tục bất đoạn

Vị năng nhất tâm

Tiên cầu chuyên niệm

Vị năng bất loạn

Tiên học thành phiến

Chân cần chân chuyên

Công hiệu tự kiến

Vô tu vấn nhân

Hoàn thỉnh tự nghiệm
===

Niệm Phật kỵ nhất

Tinh thần tán loạn

Tiếng niệm mơ hồ

Trước nhanh sau chậm

Không có âm điệu

Lại không nối liền

Tâm không hợp miệng

Thanh không nhiếp niệm

Nuôi dưỡng ý thức

Người xưa than rằng

Cách niệm như vậy

Rất khó thành phiến

Tiếng hòa nhịp đều

Chữ ngay âm tròn rõ

Thành khẩn khắn khít

Điềm đạm an nhàn

Thanh hợp với tâm

Tâm hợp với thanh

Thanh tâm nối liền

Vọng niệm tự dứt

Phật hiệu như châu

Tâm như sợi dây

Phân thì cách ly

Hiệp thì thành xâu

Tâm không rời Phật

Miệng không rời niệm

Như dây xỏ châu

Liên tục không dứt

Chưa được nhất tâm

Trước cầu chuyên niệm

Chưa được không loạn

Trước học thành phiến

Thiệt là chuyên cần

Hiệu quả tự thấy

Không phải hỏi người

Hãy xin tự xét.

NAM MÔ A DI ĐÀ PHẬT

Nam Mô A Di Đà Phật.                                         TỰ MÌNH PHẢI BIẾT KIỂM ĐIỂM SOI LẠI CÁI NÀO LÀ TẬT XẤU NGHI...
21/10/2025

Nam Mô A Di Đà Phật. TỰ MÌNH PHẢI BIẾT KIỂM ĐIỂM SOI LẠI CÁI NÀO LÀ TẬT XẤU NGHIÊM TRỌNG NHẤT CỦA MÌNH, ĐEM TẬT XẤU ĐÓ SỬA ĐỔI LẠI THÌ ĐÂY LÀ CHÂN TU.

Hành thiện, tích đức có khó, có dễ. Sao gọi là khó - dễ?

“Tu hành”, hành là hành vi, đem hành vi sai lầm, cách nhìn sai lầm đối với vũ trụ nhân sinh, cách nghĩ sai lầm, cách nói, cách làm sai lầm chỉnh sửa trở lại thì gọi là tu hành.

Sao gọi là sai lầm? Cái gì là chính đáng?

Chính đáng là thiện, sai lầm là ác. Đoạn ác, tu thiện phải hạ công phu tại chỗ này. Tập khí ác, thói xấu ác của chúng ta quá nhiều, cải chính như thế nào vậy?

Cổ thánh tiên hiền dạy người, phải bắt tay từ chỗ khó khắc phục nhất. Chỗ khó khắc phục nhất mà bạn có thể khắc phục được thì những cái khác sẽ dễ dàng thôi. Nho, Phật đều nắm vững nguyên tắc này. Mỗi một người tập khí phiền não không giống nhau, tự mình phải biết, tự mình phải thường xuyên kiểm điểm, phải thường xuyên soi lại, cái nào là tật xấu nghiêm trọng nhất của ta, ta phải bắt tay làm từ chỗ nàytrước.

Tật xấu tham tài thì trước tiên ta ra tay từ bố thí tài, tật xấu tham sắc thì ra tay xa lìa sắc. Tóm lại, phải biết mình tật xấu ở chỗ nào. Biết được tật xấu của mình thì người này đã giác ngộ rồi. Đem tật xấu sửa đổi lại, đó là công phu thật sự, là công phu thực tiễn, đây là chân tu.

Cho nên tu hành, quý vị nhất thiết không được làm sai. Mỗi ngày đọc mấy quyển kinh, niệm mấy câu Phật hiệu, đó không gọi là tu hành, mà đó chỉ là hình thức, không phải thực chất. Phải ở trên thực chất mà hạ công phu! Hình thức là làm mẫu cho người chưa có học Phật, người vẫn không biết tu hành thấy, đây là thuộc về độ tha. Công phu thực chất mới là tự lợi chân thật. Không có tự lợi thực chất, mà bạn làm ra hình mẫu cho người ta thấy, người ta vừa nhìn đã tỏ rồi,đây là đồ giả, không phải thật, không đáng một xu! Cái giả dạng này chỉ có thể lừa người ngu thế gian.

Thế gian này, người thật sự có kiến thức, có nhãn quan, có đức hạnh, bạn làm sao có thể lừa được họ? Người ta thấy rất rõ ràng, rất minh bạch, nhưng không nói với bạn mà thôi. Tại sao không nói với bạn? Có nói cũng vô dụng, chỉ tạo khẩu nghiệp; nói mà bạn không chịu nghe, bạn cũng không chịu sửa thì nói để làm gì? Bạn thật sự có thể tiếp nhận, có thể hối cải thì những người này sẽ giúp đỡ bạn, sẽ nói cho bạn biết. Bạn không biết hối cải, Phật Bồ Tát nhìn thấy bạn cũng không nói một câu nào, vì không muốn kết oán thù với bạn.

Ở trong đây nêu ra một số công án rất đáng để chúng ta phản tỉnh. Có thể sửa đổi là bước công phu đầu tiên của đoạn ác tu thiện. Tiến thêm một bước nữa, phải có thể nhẫn thì công phu của bạn mới có thể gìn giữ, không bị mất đi.

Cho nên, trong lục độ của Bồ Tát, bố thí có thể tu phước, nhẫn nhục có thể tích đức. Tu phước mà không thể nhẫn được thì chỉ có phước đức, không cócông đức. Mọi người chúng ta đều biết, phước đức không thể giải quyết vấn đề. Sinh tử là việc lớn, đường luân hồi thì hiểm trở, bạn không có công đức chân thật thì làm thế nào đây? Nhất là hiện nay, trong đời loạn này, mọi lúc mọi nơi, không biết lúc nào chúng ta sẽ gặp tai họa và bị cướp đi mạng sống. Sau khi mất mạng rồi sẽ đi về đâu? Đây là vấn đề lớn.

Người có sinh thì chắc chắn có tử. Chúng ta không nên kiêng kỵ tử, không nên sợ tử, phải dùng trí tuệ cao độ đối diện với hiện thực, tự cầu phước nhiều. Người chân thật thông đạt Phật Pháp biết được trong Phật Pháp không có sinh tử, mà trong Phật pháp gọi là chuyển biến. Đây mới là chân tướng sự thật chân thật.

Thái Thượng Cảm Ứng Thiên (tập 16)
Người giảng: Lão Pháp Sư Tịnh Không
A DI ĐÀ PHẬT”Cầu sinh Tây Phương Cực Lạc

Nam Mô A Di Đà Phật.                                       VÀO CÁC NGÀY VÍA PHẬT BỒ TÁT KHÔNG NÊN TỔ CHỨC PHÓNG SANH QUY...
21/10/2025

Nam Mô A Di Đà Phật. VÀO CÁC NGÀY VÍA PHẬT BỒ TÁT KHÔNG NÊN TỔ CHỨC PHÓNG SANH QUY MÔ LỚN.

Từ bi biểu hiện ở không giết, không hại chúng sanh, yêu thương che chở chúng sanh, điều này rất phổ biến bởi đệ tử Phật. Không sát sanh, không những không sát sanh mà còn phải thường xuyên phóng sanh. Phóng sanh là cứu hộ sinh mạng chúng sanh, là việc tốt, việc tốt đứng đầu trong các việc tốt.

Phóng sanh, cũng phải có trí huệ, không có trí huệ thì bị người ta gạt. Vào những ngày lễ vía của Phật Bồ Tát nào không nên tổ chức phóng sanh quy mô lớn. Ở Hongkong có. Tôi cũng từng tham gia mấy lần. Đến lễ Phật đản, lễ vía của Bồ Tát Quán Âm, mọi người phóng sanh.

Những người săn bắt động vật, sáng sớm ngày hôm đó họ đi ra ngoài đánh bắt. Tại sao vậy? Bởi hôm nay có mối làm ăn. Những người phóng sanh như vậy thì đã trở thành hại sinh mạng rồi. Chư vị không phóng sanh thì người ta không đi lên núi để bắt, chư vị phóng sanh họ nghĩ đủ các cách đi đánh bắt và ngược lại đã hại chúng sanh. Đây không phải phóng sanh mà hại sanh.

Nên phóng sanh thế nào? Không phải ngày lễ tùy duyên tùy phận, hôm nay đi chợ mua rau, nhìn thấy cá nhìn thấy động vật, còn có một số gà vịt bị đem bán, nhiều cá, còn có chim nhỏ chúng không phải vì chúng ta phóng sanh mà bị bắt vậy thì đúng rồi.

Ngày nay chúng ta nhìn thấy rất nhiều chùa làm không đúng pháp, muốn phóng sanh trước đó một tuần thì thông báo với những người đánh bắt. Chúng tôi muốn bao nhiêu! Các ông nhanh chóng đi bắt. Sai rồi! Số vật bị đánh bất bị chư vị hại không cảm ơn chư vị mà oán hận chư vị.

Do đó phải hiểu rõ, sự phải có phương tiện. Mỗi ngày đi chợ mua rau thì thường xuyên phóng sinh. Không nên vào những ngày vía của Phật Bồ Tát đó là biểu diễn đó là thể hiện, đó là tạo tội nghiệp. Việc phóng sanh đó không có công đức, không thể không biết.

TỊNH ĐỘ ĐẠI KINH KHOA CHÚ 2014-2017
(Giảng lần thứ 4)
PHẨM 25: CHÁNH NHÂN VÃNG SANH:
Nhân Chính Của Vãng Sanh
Tập 332
Hòa thượng Thích Tịnh Không chủ giảng.
Giảng tại: Hiệp hội Giáo dục Phật Đà HongKong.
Thời gian: Ngày 13 tháng 5 năm 2016.
Dịch giả: Minh Tâm và Chân Hạnh Ánh
Giảo chánh: Thích Thiện Trang.
Ban Biên Dịch Hoa Tạng Huyền Môn.

KHI NGỦ SAY, CÁI THÂN NÀY CÓ THỂ BỊ KHIÊNG ĐI, HUỐNG CHI CÒN MUỐN GIỮ LẤY VÀNG BẠC, CHÂU BÁU. KHÔNG BUÔNG XUỐNG THÌ TÂM ...
20/10/2025

KHI NGỦ SAY, CÁI THÂN NÀY CÓ THỂ BỊ KHIÊNG ĐI, HUỐNG CHI CÒN MUỐN GIỮ LẤY VÀNG BẠC, CHÂU BÁU. KHÔNG BUÔNG XUỐNG THÌ TÂM NHỌC NHẰN, THÂN KHỔ SỞ. DÙ CHƯ PHẬT CÓ HẾT LỜI CHỈ BẢO THÌ CŨNG NHƯ ''GÃI NGỨA NGOÀI GIÀY''

Người thế gian thường nói: “Sanh chẳng đem đến, chết chẳng mang theo”, vì chúng ta chưa chết nên vẫn còn muốn giữ chặt. Thật ra mỗi người chúng ta, mỗi buổi tối đều phải chết một lần. Khi ngủ say, cái thân này có bị khiêng đi, chúng ta đều chẳng biết, huống chi còn muốn giữ lấy vàng, bạc, châu báu! Thế gian không có một thứ chi là của mình, vì thế, không có một thứ chi có được, bao gồm cả thân thể chính mình đều không có được. Ngay cả thân thể còn không có được, huống chi vật ngoài thân!

Do vậy chúng ta phải giác ngộ, nhất định phải mở rộng tầm nhìn, phải nhìn thấu, khi chúng ta thật sự buông xuống sẽ được đại tự tại, đó mới hạnh phúc khoái lạc thật sự. Vì thế, buông xuống là lẽ đương nhiên, phải buông xuống, vì sao? Chẳng thể có được [thứ gì]. Nếu đã là [thứ gì cũng đều] không thể được, vì sao không chịu buông xuống? Nếu có được, dù ta không buông xuống đi nữa, Phật cũng vẫn gật đầu, vẫn tán thành, nhưng dù chúng ta có nghĩ tưởng như thế nào đi nữa, tất cả đều là không, đều chẳng thể được, đều là trống rỗng!

Vì thế, Phật dạy chúng ta buông xuống, tuyệt đối là đúng đắn. Vì sao Ngài dạy chúng ta buông xuống? Vì thật sự chúng ta không thể nào có được. Do vậy, người mê hoặc rất tội nghiệp, “tâm nhọc nhằn, thân khổ sở”, những thứ chúng ta không thể có lại muốn có cho được, cho nên mới khổ! Thân lẫn tâm đều khổ.

Nếu không buông xuống, dù hết thảy chư Phật có dạy chúng ta thì vẫn như “gãi ngứa ngoài giày”, không dễ gì thấu hiểu được. Chúng ta buông xuống một phần sẽ thấu hiểu một phần; chúng ta buông xuống hai phần sẽ thấu hiểu hai phần; buông xuống càng nhiều, thấu hiểu càng nhiều hơn nữa. Vì thế, nhất định phải từ buông xuống mới thấy được hiệu quả, đấy gọi là Phật pháp chân chính.

Ví như chúng ta đọc trọn khắp Tam Tạng mười hai bộ kinh, đọc đến thuộc lòng, có thể đọc làu làu từ phần cuối đến phần đầu, nhưng không thể buông xuống thì vẫn vô dụng, sự hiểu biết về Phật pháp của chúng ta chỉ là văn tự ngoài da. Thật ra, có hiểu rõ văn tự hay không? Vẫn là chẳng hiểu văn tự! Cần phải thật sự đích thân chứng đến cảnh giới, sau đó, xem văn tự trong các kinh do đức Phật đã giảng, chúng ta mới thật sự hiểu được.

Đây chính là chỗ khó khăn trong Phật pháp. Chỗ khó khăn này cũng chính là chỗ dễ dàng của Phật pháp, vì Phật pháp là pháp môn Bất Nhị, khó và dễ không hai. Vì sao nói là khó? Không buông xuống sẽ khó. Học hơn mấy trăm năm, đọc thuộc Tam Tạng mười hai bộ kinh, nhưng chẳng lãnh hội, không hiểu, không phải là khó hay sao?

Tại sao nói là dễ? Buông xuống sẽ dễ dàng, đã thật sự buông xuống, dẫu chưa đọc một bộ kinh nào, như Lục Tổ Huệ Năng đại sư chưa từng đọc một bộ kinh nào, nhưng kinh gì Ngài cũng đều hiểu hết, [nên nói] là dễ. Do vậy khó hay dễ là ở chỗ nào? Chỉ là chịu buông xuống hay không mà thôi.

NHÌN THẤU LÀ TRÍ HUỆ CHÂN THẬT -PS TỊNH KHÔNG
XIN THƯỜNG NIỆM A DI ĐÀ PHẬT _()_

CHÚNG SANH TẠO CÔNG ĐỨC RỘNG LỚN ĐẾN NHƯỜNG NÀO, CHỈ CẦN BẠN TÙY HỶ MỌI CÔNG ĐỨC ĐÓ SẼ BIẾN THÀNH CỦA BẠN !Thứ năm là “t...
20/10/2025

CHÚNG SANH TẠO CÔNG ĐỨC RỘNG LỚN ĐẾN NHƯỜNG NÀO, CHỈ CẦN BẠN TÙY HỶ MỌI CÔNG ĐỨC ĐÓ SẼ BIẾN THÀNH CỦA BẠN !

Thứ năm là “tùy hỷ công đức”; nhằm phá điều gì?
Phá ganh tỵ, chướng ngại. Vì ganh tỵ, chướng ngại là bệnh chung của hết thảy phàm phu, ai nấy đều có, lại còn vô cùng nghiêm trọng! Nếu là kẻ ganh tỵ bậc hiền năng, sẽ chướng ngại, phá hoại người ta, tội ấy khá nặng! Người tốt ấy có thể làm rất nhiều chuyện tốt trong xã hội, lợi ích xã hội, lợi ích quần chúng, lợi ích quốc gia. Quý vị chướng ngại người ấy, đối với người ấy là chuyện nhỏ, người ấy chẳng oán hận quý vị, đối với người ấy chẳng có chuyện gì, nhưng tội kết ở chỗ nào? Khá nhiều người không thể được người ấy tạo lợi ích, xã hội không thể đạt được lợi ích, quốc gia không thể đạt được lợi ích, kết tội từ chỗ này! Chớ nên không hiểu đạo lý này, đạo lý này rất sâu. Tổn hại một người, phá hoại một người, chuyện này rất nhỏ, chẳng có gì ghê gớm, nhưng quý vị phải biết: Sức ảnh hưởng của người ấy to cỡ nào, tội lỗi của quý vị lớn cỡ đó! Sức ảnh hưởng của người ấy sâu cỡ nào, ảnh hưởng rộng ngần nào, đó là những điều kiện để kết tội quý vị. Thời gian ảnh hưởng lâu dài, trong tương lai, thời gian quý vị đọa trong địa ngục sẽ dài. Ảnh hưởng rất rộng, quý vị sẽ chịu tội trong địa ngục càng nhiều. Đạo lý là như vậy đó, chúng ta chớ nên không biết điều này.
Vì vậy, đức Phật dạy chúng ta tùy hỷ công đức. Thấy người khác tốt đẹp, bèn toàn tâm toàn lực giúp đỡ, thành tựu người ấy, quyết định chẳng thể gây chướng ngại. Chẳng có sức để giúp đỡ, bèn khen ngợi, hy vọng người có sức nghe chúng ta khen ngợi bèn phát tâm giúp đỡ, thành tựu người ấy, đó là chúng ta tu tùy hỷ công đức. Tức là nói trong tương lai, người ấy có công đức lớn cỡ nào, người tùy hỷ có công đức to bằng cỡ đó. Người ấy có thể làm chuyện lợi ích quốc gia, dân tộc, chuyện lợi ích hết thảy chúng sanh, người ấy làm nhiều chuyện, có ảnh hưởng lớn cỡ nào, ảnh hưởng lâu cỡ nào, người tùy hỷ bèn được một phần công đức giống hệt như người ấy. Người ấy còn phải sốt sắng tu tập, người tùy hỷ chẳng cần tu, chỉ là phát tâm, quý vị liền thấy đã đạt được công đức. Trái lại, ganh tỵ, chướng ngại, quý vị liền tạo tội nghiệp to lớn. Quý vị tùy hỷ, khi có ý niệm tùy hỷ, toàn bộ công đức của người ấy biến thành của quý vị. Do đó, đức Phật đã xếp chuyện này, quý vị thấy điều này được xếp vào trong mười nguyện Phổ Hiền có ý nghĩa rất sâu, công đức ấy vô lượng vô biên.

ÂN SƯ TỊNH KHÔNG.
TỊNH ĐỘ ĐẠI KINH GIẢI DIỄN NGHĨA – Tập 130.
Giảng Kinh Vô Lượng Lần Thứ XI - Đại Thừa Vô Lượng Thọ Kinh Giải
Chủ giảng: Lão pháp sư Tịnh Không.

Phát bồ đề tâm, nhất hướng chuyên niệm:A Di Đà Phật, cầu vãng sanh Tây Phương Cực Lạc Thế Giới.

Hoan nghênh chia sẻ, công Đức vô lượng.
#恭送菩薩回返極樂

TÙY THỜI NIỆM PHẬT, MUỐN NIỆM THÌ NIỆM, QUÊN CŨNG KHÔNG SỢ, NHỚ RA LẠI MAU CHÓNG NIỆM TIẾP, ĐÂY CHÍNH LÀ TÍCH CÔNG LŨY Đ...
19/10/2025

TÙY THỜI NIỆM PHẬT, MUỐN NIỆM THÌ NIỆM, QUÊN CŨNG KHÔNG SỢ, NHỚ RA LẠI MAU CHÓNG NIỆM TIẾP, ĐÂY CHÍNH LÀ TÍCH CÔNG LŨY ĐỨC !

Bất định khóa là tùy thời niệm Phật, muốn niệm thì niệm. Có lúc được mười niệm thì quên mất. Quên cũng không sợ, nhớ ra lại mau chóng niệm tiếp, đây là tích công lũy đức. Tích công lũy đức chính là tu như vậy. Trong trường hợp có đại chúng, không thích hợp để niệm Phật, thì niệm Phật trong tâm. Trong tâm cứ một câu tiếp nối một câu không gián đoạn, nhưng miệng không phát ra tiếng, cũng không động môi. Người khác hoàn toàn chẳng hay biết, phương pháp này nếu sử dụng một cách thành thục rồi, đó là người đại phước báu, đại thiện căn, đại trí huệ. Tranh thủ từng giây từng phút, không có trí huệ ắt được trí huệ, trí huệ khai mở. Không có phước báu, phước báu liền hiện tiền, đúng thật là phước huệ song tu. Rất dễ, không khó. Tâm là phải phát đại tâm, phát đại tâm phải hộ trì Phật Pháp. Công đức hộ trì Phật Pháp là lớn nhất. Hộ trì như thế nào? Một câu Phật hiệu niệm không ngừng, chính là hộ trì. Tâm lượng rộng lớn, muốn giúp đỡ chúng sanh khổ nạn, nhưng bản thân chẳng có cái phước ấy, thì cầu Phật lực gia trì. Phật, Bồ Tát sẽ an bài cho bạn, bạn chỉ cần y giáo phụng hành, như lý như pháp. Phật, Bồ Tát sẽ gia trì bạn, thỏa mãn cho nguyện vọng của bạn.

HOÀ THƯỢNG TỊNH KHÔNG 🙏🏻
Nam Mô A Di Đà Phật 🪷🪷🪷
Xin thường nhớ Phật niệm Phật cầu sanh Tây phương cực lạc

Nam Mô A Di Đà Phật.                                            Ở THẾ GIAN NÀY AI LÀ NGƯỜI THIỆN, AI LÀ NGƯỜI ÁC ?Mọi ng...
19/10/2025

Nam Mô A Di Đà Phật. Ở THẾ GIAN NÀY AI LÀ NGƯỜI THIỆN, AI LÀ NGƯỜI ÁC ?

Mọi người thấy tôi học Phật đã năm mươi mấy năm rồi, tôi cũng chứng minh cho các bạn, trước mắt thì thấy là tôi bị thiệt thòi, bị mắc lừa, nhưng về sau thì có phước báu rất lớn.

Khi bị xúc phạm, chúng ta đừng để trong tâm sự trở ngại này, trong tâm vẫn thản nhiên như không, hãy tìm cách tránh xa là được.

Sau khi tránh xa thì biển rộng trời cao, tôi thường nói, sau khi bỏ đi thì quang minh sắc vàng, thù thắng vô cùng. Tất cả các chướng nạn, nhà Phật gọi là ma chướng, không phải là ma, mà là Phật Bồ-tát thị hiện ra ở nơi đó, cũng là Phật Bồ-tát đến để thử thách.

Bị thử thách mà bạn qua được thì lập tức được thăng cấp, nếu thử thách mà bị rớt thì sao? Thử thách bị rớt thì bạn bị đọa lạc xuống dưới. Lúc nào cũng có những chướng nạn, tất cả đều là thử thách. Hằng ngày chịu thử thách nhỏ, thử thách lớn, mỗi ngày chúng ta qua được thì mỗi ngày đều được thăng cấp.

Vậy là bạn được tự tại, phiền não giảm, trí huệ tăng, chắc chắn không sanh phiền não. Đối với những người đến gây phiền não, không những ta không có tâm oán hận mà phải có tâm cảm ân, tại sao vậy?

Vì họ đến để thử thách ta, họ đến hủy báng ta, xem ta có nổi giận không, xem ta có chấp nhận không.

Người đến thử thách ta, nếu ta không tiếp nhận, không nổi giận, vậy là ta đã vượt qua rồi.
Nếu ta tiếp nhận, rất hận họ, rất giận họ, vậy là ta bị đọa rồi, bạn nói xem họ là Phật hay là ma? Nếu họ đến hủy báng ta, ta liền nổi giận, oán hận họ, thì họ là ma, vậy là ta đã gặp ma rồi. Họ dến hủy báng ta, ta không nổi giận, ta chẳng có một chút sân hận nào, ta phải cám ơn họ vì họ đã tiêu nghiệp chướng cho ta, vậy họ chính là Phật.

Cổ Đức thường nói không Phật cũng không ma, Phật hay ma đều là do chính tâm của mình biến hiện ra. Bạn vừa niệm thanh tịnh bình đẳng giác thì tất cả đối phương đều là Phật không phải là ma. Nếu bạn niệm mê tà nhiễm thì mười phương tất cả chư Phật đều là ma, không có vị nào là Phật. Cho nên xin nói với quý vị, bên ngoài không Phật cũng không ma.
Phật từ đâu đến?
Bản thân chúng ta vừa niệm giác chánh tịnh thì cả thảy đều là Phật, mê tà nhiễm thì tất cả là ma, bạn phải biết cái đạo lý này, đây là chân lý.

Sau đó thì bạn có thể nhận thức được, người ở thế gian này, ai là người thiện, ai là người ác. Bạn dùng tâm thiện đối xử với họ thì chẳng có ai không phải là người thiện, mọi người đều là người tốt. Khi phiền não của bạn nổi lên thì hết thảy mọi người đều là người ác, không có người tốt. Đây chính là ở trong kinh thường nói, cảnh chuyển theo tâm. Bản thân bạn nếu chuyển được cảnh giới thì bạn mới có sự an lạc.

Cho nên an lạc hay phiền não đều là do chính tâm của bạn tạo ra, bạn làm sao lại trách người? Bạn có thể chuyển được cảnh giới rồi, trong kinh Lăng-nghiêm có nói: "Nhược năng chuyển vật tức đồng Như Lai (người có thể chuyển vật thì đồng với Như Lai)".

Vậy thì bạn chẳng kém gì Phật Bồ-tát. Bản lĩnh của Phật Bồ-tát chính là chuyển cảnh giới, phàm phu đáng thương chính là bị cảnh giới chuyển. Bị cảnh giới chuyển, vậy làm sao bạn có thể ra khỏi sáu nẻo luân hồi? Bạn có thể chuyển được cảnh giới thì lập tức ra khỏi.

ÂN SƯ TỊNH KHÔNG.
PHẬT THUYẾT ĐẠI THỪA VÔ LƯỢNG THỌ
TRANG NGHIÊM THANH TINH BÌNH ĐẮNG GIÁC KINH _ Tập 326

Address

An Giang
Chaudok

Website

Alerts

Be the first to know and let us send you an email when A DI ĐÀ PHẬT posts news and promotions. Your email address will not be used for any other purpose, and you can unsubscribe at any time.

Share