Đà Nẵng 43

Đà Nẵng 43 Hãγ bấm ᴄɦữ 'THEO DÕI' Ƅêп рҺảі 👉

24/07/2025

Tiếng vỗ tay vang dội khắp hội trường khi dải băng đỏ trước cổng viện dưỡng lão Từ Tâm được cắt đứt bởi chính tay Tuấn. Ánh đèn flash chớp nhoáng liên tục từ hàng chục ống kính máy ảnh ghi lại khoảnh khắc người thừa kế tập đoàn Đại Phát tuyên bố hoàn thành công trình phúc lợi lớn nhất vùng.
"Thưa quý vị," Tuấn mỉm cười, tay giơ lên chào cử tọa, "Từ Tâm không chỉ là nơi an dưỡng tuổi già mà còn là nơi chúng ta tôn trọng quá khứ, bảo vệ những ký ức từng bị lãng quên."
Tiếng vỗ tay vang lên như sóng dậy. Dàn phóng viên chen chúc nhau phía dưới, tranh nhau ghi hình. Những quan chức mặc vest đắt tiề/n gật đầu hài lòng. Một bà sơ đứng gần bục phát biểu thì thầm với người bên cạnh: "Quả là quý ông. Tuấn rất giống cha mình khi còn trẻ."
Ngay lúc ấy, giữa đám đông trang nghiêm, một tiếng h/ét chói tai vang lên như x/é rá/ch bầu không khí: "Tuấn!"
Cả sân viện lặng đi. Một bóng người lao vụt ra từ hàng ghế. Đó là một bà cụ khắc khổ, tóc xơ trắng, đôi chân đi khập khiễng, khuôn mặt đầy nếp nhăn nhưng ánh mắt dữ dội như lửa cháy. Bà lao qua đám đông như một cơn cuồng phong, vừa g/ào vừa kh/óc: "Tuấn! Mẹ đây con ơi! Là mẹ!"
Tuấn khựng lại trên bục. Những từ ấy như một lưỡi d/ao đ/âm vào thái dương anh. Tay anh nắm chặt micro, mặt tái nhợt. "Gì vậy? Ai... ai thế kia?", một nhà báo thốt lên. Vệ sĩ lập tức xông đến, nhưng bà cụ đã kịp nhào đến trước bục, qu/ỳ gục xuống chân Tuấn, hai tay r/un rẩy níu lấy ống quần anh.
"Con không nhớ mẹ sao? Tuấn, là mẹ đây, mẹ Hương! Mẹ vẫn sống, vẫn chờ con!"
"Trời ơi...", Tuấn thì thầm. Mắt anh dán chặt vào khuôn mặt khắc khổ kia. Dưới lớp bụi thời gian, có điều gì đó rất quen thuộc, rất đ/au đớn. Bà cụ ngẩng đầu lên nhìn anh, ánh mắt ngấn lệ: "Con giống hệt cha con lúc trẻ, nhưng con không phải á/c như hắn, phải không? Hắn... hắn đã cướp con khỏi mẹ!"
"Cút ra!", vệ sĩ h/ét lên. Một người túm lấy bà cụ, kéo mạnh ra sau. Bà vẫn vùng vẫy, g/ào lên đ/iên dại: "Đừng! Đừng kéo tôi! Chính nó là con tôi! Tuấn! Hắn lừa con, con phải tin mẹ!"
Tuấn đứng ch/ết chân. Một nữ nhân viên điều dưỡng hốt hoảng chạy tới đỡ lấy bà cụ: "x/in l/ỗi quý vị!", cô nói vội vã. "Bà Diễm là b/ệnh nhân m/ất trí nhớ. Chúng tôi đã nhiều lần kiểm tra. Bà thường xuyên tưởng mình là mẹ của những người nổi tiếng."
"Không!", bà cụ g/ào lên, vùng dậy khỏi tay cô điều dưỡng, nhưng hai vệ sĩ đã giữ chặt. "Tôi là Hương! Tôi là vợ của ông Phát, là mẹ của đứa con mà hắn cướp đi!"
Một làn sóng xì xào lan ra khắp đám đông. "Có thật không vậy?", "Bà ấy nói tên ông Phát, cha của Tuấn cơ mà?", "Không thể nào!" Một nhà báo tên Phúc từ tờ Hà Nội Mới bật máy ghi âm, thì thầm với đồng nghiệp: "Chụp đi, chụp hết! Đây có thể là tin chấn động!"
Tuấn thì vẫn đứng im. Trong lòng anh vang vọng những tiếng nói cũ, những hình ảnh mơ hồ từ thời thơ ấu: một người đàn bà bị xóa khỏi ký ức, một cái tên từng bị cha anh nghiến răng khi nhắc tới: "Đừng bao giờ nói đến con đàn bà đó! Nó đã chọn ph/ản b/ội m/áu mủ!"
Anh quay sang nhìn Dũng, trợ lý thân cận đang bối rối. "Anh có tin lời bà ấy không?", Tuấn hỏi khẽ.
Dũng lúng túng: "Tôi... tôi không biết thưa ông. Nhưng bà ấy biết tên cha anh và tên anh nữa, lúc nãy tôi nghe thấy rõ."
Vị Chủ tịch Ủy ban Thành phố, ông Thịnh, thì thầm với Tuấn: "Tốt nhất nên đưa bà ấy rời khỏi đây, tránh ảnh hưởng truyền thông."
Tuấn gật đầu, không nói gì thêm. Anh bước xuống khỏi bục, đi thẳng vào trong tòa nhà, mặc cho tiếng bà cụ vẫn vọng lại sau lưng: "Con ơi, đừng bỏ mẹ nữa! Mẹ đã sống như một con m/a suốt 40 năm! Đừng để mẹ ch/ết mà con không biết mẹ là ai!" Cửa kính khép lại, cắt ngang tiếng g/ào.
Đêm đó, Tuấn không tài nào ngủ được. Anh ngồi trong thư phòng, ánh đèn vàng rọi lên gương mặt căng thẳng. Trên bàn là tập hồ sơ nhân sự của viện dưỡng lão Từ Tâm. "Bà ấy tên thật là gì?", Tuấn lẩm bẩm, mở danh sá/ch b/ệnh nhân. Dưới mục "b/ệnh nhân đặc biệt", anh thấy dòng tên: Hương, tuổi 68, tình trạng rối loạn hoang tưởng giai dẳng. Ghi chú: Thường xuyên gọi tên con trai là Tuấn, không xá/c minh được.
Tay anh r/un. Anh gõ vào bàn: "Không thể là trùng hợp", anh thì thầm. "Không ai có thể biết cái tên ấy, không phải một người đ/iên bình thường."
Dũng bước vào, tay cầm tá/ch cà phê: "Anh vẫn chưa nghỉ sao?"
"Cậu nghĩ sao nếu tôi nói cha tôi có thể đã làm điều gì đó để che giấu mẹ tôi?", Tuấn hỏi, mắt không rời hồ sơ.
Dũng nhíu mày: "Chuyện đó là bất khả thi phải không? Ông Phát là người sáng lập cả một đế chế từ thiện, ai lại dám nghi ngờ ông ấy?"
Tuấn nhìn Dũng, ánh mắt không còn chắc chắn như xưa: "Chính vì thế", anh nói chậm rãi, "tôi phải tìm hiểu."
"Anh sẽ làm gì?"
Tuấn đứng dậy, gấp hồ sơ lại: "m/ai tôi sẽ quay lại Từ Tâm, nhưng lần này không phải với tư cá/ch người bảo trợ, mà là một đứa con đi tìm mẹ."
Ánh mặt trời buổi sáng dọi qua cửa kính thư phòng của Tuấn nhưng chẳng có gì ấm áp. Anh ngồi im lặng, tay lật đi lật lại quyển album cũ mà Dũng vừa tìm được từ kho lưu trữ tầng hầm. "Tôi tìm thấy nó trong thùng giấy đã ngả màu", Dũng nói. "Có vẻ bị bỏ xó nhiều năm rồi, nhưng anh nên xem."
Tuấn chăm chú nhìn những tấm ảnh đã úa vàng: ảnh anh lúc ba bốn tuổi ngồi trong lòng cha ông Phát, vẻ mặt nghiêm nghị và chỉnh tề. Nhưng không hề có một tấm nào chụp cùng mẹ. Không một bức. Anh gập album lại, im lặng.
"Có bao giờ ông ấy nói với anh về mẹ không?", Dũng hỏi.
Tuấn nhìn ra ngoài cửa sổ một lúc lâu rồi khẽ nói: "Chưa từng. Tử tế chỉ một lần, khi tôi còn nhỏ. Tôi nhớ tôi hỏi tại sao những bạn cùng lớp đều có mẹ đưa đón còn tôi thì không."
Dũng ngồi xuống ghế đối diện, chờ đợi.
"Hôm đó tôi hỏi "Cha ơi, mẹ con đâu?" và ông ấy đang đọc báo, gập tờ báo lại, đặt xuống bàn rồi ông cúi xuống nhìn tôi và nói rõ ràng như thế này...", giọng Tuấn bỗng hạ thấp: "Đừng bao giờ nhắc tới con đàn bà đó trước mặt ta! Nó đã ph/ản b/ội m/áu mủ! Nó không xứng đáng được gọi là mẹ!"
Dũng nuốt khan: "Ông ấy có vẻ rất giận?"
"Không, không phải giận", Tuấn lắc đầu, lạnh như băng. "Khi ông ấy nói chữ "ph/ản b/ội", tôi cảm thấy da tôi tê dần. Mãi về sau, tôi cũng chẳng dám hỏi lại."
Xem tiếp 👇

Rơi nước mắt với mong ước xuất ngoại của cặp song sinh người Việt tuvong thương tâm sau t:ai n;ạ:n ở Đức, giờ tất cả đã…
24/07/2025

Rơi nước mắt với mong ước xuất ngoại của cặp song sinh người Việt tuvong thương tâm sau t:ai n;ạ:n ở Đức, giờ tất cả đã…

Bão Dante sắp hình thành gần Biển Đông ngay sau bão số 3, sẽ ảnh hưởng đến những khu vực nào?👇
24/07/2025

Bão Dante sắp hình thành gần Biển Đông ngay sau bão số 3, sẽ ảnh hưởng đến những khu vực nào?👇

Cập nhật rạng sáng 24/7: Giá vàng miếng lên cao nhất 3 tháng qua, ai đang ôm chú ý
24/07/2025

Cập nhật rạng sáng 24/7: Giá vàng miếng lên cao nhất 3 tháng qua, ai đang ôm chú ý

Ấm lòng giữa b;i kị;ch: Một trường đại học ra quyết định khó tin với nam sinh 18t mất 4 người thân trong vụ l/ật tàu Vịn...
24/07/2025

Ấm lòng giữa b;i kị;ch: Một trường đại học ra quyết định khó tin với nam sinh 18t mất 4 người thân trong vụ l/ật tàu Vịnh Xanh 58 👇

Thương quá Nghệ An ơi: Lũ lịch sử 5.000 năm mới xảy ra đổ về trong đêm, người dân cấ/p t/ốc th/áo ch/ạy, th/iệt h/ại nặn...
24/07/2025

Thương quá Nghệ An ơi: Lũ lịch sử 5.000 năm mới xảy ra đổ về trong đêm, người dân cấ/p t/ốc th/áo ch/ạy, th/iệt h/ại nặng nề

Trời ơi cứ tưởng bão đã qua, bà con chưa kịp thở phào lại nghe tin d:.ữ😢👇👇
24/07/2025

Trời ơi cứ tưởng bão đã qua, bà con chưa kịp thở phào lại nghe tin d:.ữ😢👇👇

Chú trâu chảy nước mắt qu//ỳ lạ//y bên m/ộ chủ nhân mới qua đời, hình ảnh khiến cả làng cảm động...Trưa mùa hè nắng gắt....
24/07/2025

Chú trâu chảy nước mắt qu//ỳ lạ//y bên m/ộ chủ nhân mới qua đời, hình ảnh khiến cả làng cảm động...Trưa mùa hè nắng gắt. Mặt trời rọi xuống cánh đồng làng An Phú như muốn thiêu cháy từng tấc đất, từng ngọn cỏ. Thế nhưng, giữa bầu không khí oi ả đó, tiếng mõ trâu lốc cốc và tiếng roi nhẹ nhàng của ông Bảy Tình vẫn vang vọng. Người ta đã quen với hình ảnh ông – người nông dân ngoài sáu mươi tuổi – cần mẫn dắt chú trâu to lớn có màu đen ánh – con trâu tên là Đen – đi cày đồng từ lúc mờ sáng đến tận chiều tà.
Ông Bảy không có con cái, cũng chẳng có họ hàng thân thiết. Cả cuộc đời ông gắn liền với mảnh ruộng cha mẹ để lại và con trâu mà ông nuôi từ nhỏ như một người bạn thân, một đứa con ruột thịt. Đen không chỉ là sức kéo mà là người bạn tâm giao, là chỗ dựa tinh thần cho ông Bảy suốt bao năm tháng cô đơn.
Mỗi buổi chiều, sau khi cày bừa xong, ông thường ngồi cạnh Đen dưới bóng cây đa đầu làng, vỗ về cái lưng đầy mồ hôi của nó, nói chuyện vu vơ như thể tâm sự với người tri kỷ:
– Mày biết không, nếu không có mày, chắc tao cũng chẳng trụ nổi đến giờ...
Đen nghe ông nói thì cụp tai, phe phẩy cái đuôi dài như tỏ vẻ hiểu chuyện. Lạ thay, dường như nó thật sự hiểu. Có lần, ông Bảy bị cảm nặng, nằm liệt giường gần tuần. Đen không chịu ăn cỏ, cũng không chịu rời khỏi sân. Mỗi ngày, nó đều đi vòng quanh ngôi nhà rồi dừng lại bên cửa sổ, nơi ông Bảy nằm, thở dài như chờ đợi.
Làng An Phú từ lâu đã xem mối quan hệ giữa ông Bảy và Đen như một giai thoại. “Trâu với người như hình với bóng”, các cụ già thường nói vậy. Trẻ nhỏ trong làng hay rủ nhau ra đồng chỉ để ngắm ông Bảy dắt trâu đi, học cách ông nói chuyện dịu dàng với Đen và ngắm ánh mắt lặng lẽ mà thông minh của chú trâu.
Năm ấy, mùa gặt đến sớm. Ông Bảy vẫn hăng hái gặt lúa, chất từng bó lên xe do Đen kéo. Nhưng rồi một hôm, ông ngất ngay giữa đồng. Người làng vội đưa ông về. Bác sĩ ở trạm y tế xã chỉ thở dài: ông bị đột quỵ, tuổi già lại làm việc quá sức.
Đêm hôm đó, cả làng An Phú lặng đi. Không phải chỉ vì mất một người nông dân giỏi, mà còn vì không ai biết con trâu Đen sẽ ra sao.
Ngày tang lễ, người ta không thể tin vào mắt mình khi thấy Đen đứng lặng trước linh cữu. Nó không rống, không giãy dụa, chỉ đứng yên, hai dòng nước mắt lăn dài xuống má. Đến khi người ta đưa linh cữu ra nghĩa trang sau làng, Đen lặng lẽ đi theo, không ai dắt.
Khi hạ huyệt, con trâu đột nhiên quỳ xuống, cúi đầu, gục mặt vào đất. Cả làng nín lặng. Một bà cụ run giọng nói:
– Nó đang lạy chủ của nó đấy…
Một giọt nước mắt khác rơi xuống từ khóe mắt Đen. Có người vội chụp lại khoảnh khắc ấy, nhưng rồi cũng cúi đầu, không dám chụp thêm. Bởi hình ảnh ấy không chỉ xúc động, mà còn là linh thiêng, là đau đớn không thể diễn tả thành lời...(Còn tiếp 👇)

Đêm nay Nghệ An lại không ngủ, Thủ tướng yêu cầu ứng phó khẩn cấp mưa lũ lịch sử cao nhất trong 5000 năm qua 👇👇
24/07/2025

Đêm nay Nghệ An lại không ngủ, Thủ tướng yêu cầu ứng phó khẩn cấp mưa lũ lịch sử cao nhất trong 5000 năm qua 👇👇

Khoảnh khắc c;ứu của 25 hành khách trên xe ô tô khách kẹt giữa lũ d:ữ ở Nghệ An
24/07/2025

Khoảnh khắc c;ứu của 25 hành khách trên xe ô tô khách kẹt giữa lũ d:ữ ở Nghệ An

Bão số 3 vừa tan, sáng mai 24/7 bà con có khả năng lại đón thêm tin d:.ữ ở Biển Đông
24/07/2025

Bão số 3 vừa tan, sáng mai 24/7 bà con có khả năng lại đón thêm tin d:.ữ ở Biển Đông

Address

Da Nang

Alerts

Be the first to know and let us send you an email when Đà Nẵng 43 posts news and promotions. Your email address will not be used for any other purpose, and you can unsubscribe at any time.

Contact The Business

Send a message to Đà Nẵng 43:

Share