18/09/2025
Vợ пgoạι tìпҺ vớι ȏпg Һàпg xóm 60 tuổι và cáι kết kҺι пgườι cҺồпg Ьιết sự tҺật kҺιếп aι cũпg пgҺẹп lòпg...Đúc là một пgườι ƌàп ȏпg Һιḕп làпҺ, cҺăm cҺỉ. AпҺ làm tҺợ Һồ, sáпg ƌι làm sớm, tṓι mớι vḕ. Bao пăm qua, aпҺ vẫп пgҺĩ mìпҺ là пgườι ƌàп ȏпg maү mắп vì có ƌược một пgườι vợ xιпҺ ƌẹp, ƌảm ƌaпg пҺư Yếп . Yếп ít пóι, sṓпg пộι tȃm, Һaү cườι пҺưпg cườι cҺỉ ƌể cҺe gιấu ƌιḕu gì ƌó mà Đúc cҺưa Ьao gιờ Һιểu ƌược.
Họ có một con trai 5 tuổi, kháu khỉnh, ngoan ngoãn. Cuộc sống tưởng chừng viên mãn.
Cho đến một ngày... khi Ông Sáu chuyển đến sống ở căn nhà sát vách.
Ông Sáu ngoài 50, góa vợ, là người đàn ông từng trải, giàu có và có vẻ ngoài phong trần. Ông ăn nói nhỏ nhẹ, ánh mắt lúc nào cũng như nhìn xuyên qua người khác. Hàng xóm bắt đầu rỉ tai nhau về quá khứ của ông – một người từng là chủ thầu xây dựng lớn ở thành phố, sau biến cố gia đình thì bán hết tài sản, về quê sống ẩn dật.
Yến gặp Ông Sáu lần đầu vào một buổi sáng. Đúc đi làm từ sớm. Yến dắt con đi học về thì Ông Sáu đang đứng cắt tỉa cây trước cổng.
“Cô Yến đấy à? Con trai ngoan quá. Mới sáng mà đã thấy đẹp như hoa rồi.” – ông cười, ánh mắt vừa đủ thân thiện nhưng cũng vừa đủ khiến người ta phải giật mình.
Yến thoáng đỏ mặt, vội gật đầu chào rồi dắt con vào nhà. Nhưng từ hôm ấy, những lần chạm mặt bắt đầu nhiều lên. Lúc thì ông cho trái cây quê, lúc thì chỉ xin một ly nước lạnh. Ông ta nhẹ nhàng, không ồn ào, không làm gì sai – nhưng cái cách ông nhìn Yến khiến cô cảm thấy mình… lại là phụ nữ.
Yến từng là hoa khôi của trường. Nhưng từ khi lấy Đúc , cô chấp nhận làm một người phụ nữ của gia đình: nấu ăn, giặt giũ, trồng rau, lo cho con. Những tháng ngày lặp đi lặp lại khiến cô dần quên mất mình từng khao khát điều gì. Đúc hiền, thương vợ, nhưng anh vô tâm. Cả ngày đi làm về chỉ muốn ăn, ngủ, rồi sáng hôm sau lại đi. Đêm xuống, họ nằm cạnh nhau nhưng cách nhau như có bức tường vô hình.
Chính lúc ấy... ánh mắt của Ông Sáu lại hiện lên trong tâm trí cô.
Một chiều muộn, khi Đúc còn chưa về, trời đổ mưa bất chợt. Yến....👇👇👇👇