27/06/2025
......𝐍𝐠𝐡𝐞̣𝐧 𝐥𝐨̀𝐧𝐠 .....𝐓𝐢𝐞̂́𝐧𝐠 𝐠𝐨̣𝐢 “𝐁𝐢𝐚𝐚𝐚𝐚” 𝐯𝐚𝐧𝐠 𝐥𝐞̂𝐧 𝐫𝐨̂̀𝐢 𝐥𝐚̣̆𝐧𝐠 𝐦𝐚̂́𝐭 𝐭𝐫𝐨𝐧𝐠 𝐤𝐡𝐨𝐚̉𝐧𝐠 𝐬𝐚̂𝐧 𝐜𝐡𝐢𝐞̂̀𝐮.
Thời gian gần đây, nhiều bạn khách ghé Hàn Yên hỏi: “Ủa, sao nay không thấy Bia đâu rồi Anh/Chị?” – chú cún nhỏ hiền lành, ngoan ngoãn, từng nằm lim dim trước cửa Hàn Yên mỗi buổi như một phần không thể thiếu của Hàn Yên.
Sáng 19/6, Bia béo bỗng không còn xuất hiện như mọi ngày. Tụi mình bắt đầu lo lắng, tìm kiếm khắp nơi. Đến khi check mọi camera, Hàn Yên nghẹn lòng – Bia đã bị kẻ xấu dùng súng điện rồi bắt đi. Những hình ảnh cuối cùng đau đớn đến mức tụi mình không thể cầm được nước mắt. Và cũng từ khoảnh khắc ấy, tụi mình biết... không còn hy vọng gặp lại Bia béo nữa rồi.
Một tuần sau đó, Hàn Yên trở nên trầm lặng lạ thường. Không còn tiếng chân quen chạy lạch bạch, không còn ánh mắt tò mò nhìn khách lạ, cũng chẳng còn dáng vẻ háo hức đòi leo lên xe mỗi khi tụi mình chuẩn bị đi đâu. Những anh chị quý Bia, giờ không còn được nựng Bia nữa rồi. 🥹🥹
Luu già - ( chú cún hơn 2 tuổi, tụi mình nuôi trước khi thêm em Bia béo) hay càm ràm, đanh đá :
“Bia, đừng giành ăn nữa!”
“Bia, đi ra ngoài coi!” – giờ không còn ai để chửi mỗi ngày nữa.
Dĩa cơm thừa không còn ai canh chừng bên cạnh.......🥹🥹
Hình như Luu già cũng biết Bia mất rồi, từ hôm đó đến giờ Luu buồn lắm không còn ai chơi, hay để chửi nữa rồi.....
Bia béo không chỉ là chú chó giữ nhà. Bia béo còn là một phần linh hồn của Hàn Yên – là kỷ niệm, là niềm vui, là sự gắn bó mà tụi mình chẳng thể nào thay thế. Những ký ức về Bia sẽ luôn ở lại – từ dáng đi buồn cười, thói quen nằm trước cửa, đến ánh mắt dịu dàng và sự hiện diện thầm lặng nhưng ấm áp.
Tụi mình không trách ai. Chỉ ước một điều giản dị:
"Giá như trên thế giới này, không còn ai ăn thịt chó nữa thì tốt biết bao."
Và… khi viết những dòng này, lòng Hàn Yên như thắt lại. Không phải vì giận dữ, cũng không hẳn vì tuyệt vọng – mà là nỗi buồn âm ỉ khi phải đối diện với sự thật: Bia béo đã không còn ở đây nữa. Chỉ còn lại những khoảng trống, những thói quen quen thuộc nay trở nên đau lòng, và những ánh nhìn thân quen của khách khi tình cờ hỏi han “Hôm nay sao không thấy Bia đâu vậy Anh/Chị?”…
Hàn Yên trống vắng hơn. Mọi người đều cố giấu đi cảm xúc để tiếp tục công việc, nhưng thật lòng mà nói, Bia là điều đặc biệt. Là một phần nhỏ bé nhưng đầy yêu thương của Hàn Yên.
Nếu có thể ước thêm một điều, dù chỉ là 1% hy vọng thôi cũng được, rằng ngoài kia có một điều kỳ diệu đang diễn ra – rằng Bia béo vẫn còn sống, vẫn đang được ai đó thương yêu, vẫn đang lim dim nằm ngủ dưới hiên nhà một ai đó hiền lành... Chỉ cần như vậy thôi, lòng tụi mình cũng thấy nhẹ đi một chút .
Tụi mình chỉ mong Bia béo ở nơi nào đó thật bình yên – nơi không còn nỗi sợ hãi.
Hàn Yên mong một ngày nào đó – dù xa lắm – sẽ lại được thấy ánh mắt quen thuộc ấy, dáng đi chầm chậm ấy, tiếng sủa vang cả khu phố Tân Lập.
Vì Bia béo không chỉ là một chú cún, mà Bia béo còn là một thành viên trong gia đình và là cả một bầu trời ký ức trong tim Hàn Yên.❤️❤️
❤️❤️Mãi thương & nhớ Bia béo❤️❤️
́n ̛ơng