31/05/2025
Khoảng 3 giờ sáng ngày 14/12/1998, nhà giàn ngã nghiêng nhiều giữa con sóng ngọn gió cấp 12. Chiến sĩ Hoàng Văn Thuỷ gọi điện về cho đất liền, giọng của một chàng trai tuổi 21 vừa lo lắng nhưng vẫn bình tĩnh: "Nhà giàn đổ, chúng em sẽ trôi trên biển, chúng em xác định là chết. Nhờ chị báo tin cho bố mẹ em. Chị Vân ơi! Nhà em sắp đổ rồi! Chị Vân ơi... Nhà em... đang.. đ..ổ…!"
Đêm đất liền tối tăm, ai cũng lo lắng, rồi bật khóc. Đúng lúc trong loa vang lên tiếng “đổ” thì một cơn sóng 15 mét trùm qua nóc… Rồi một cơn sóng nữa còn khủng khiếp hơn khiến nhà giàn đổ sụp xuống, anh em buộc dây túm vào lẫn nhau rồi nhảy xuống, chơi vơi quằn quại nhìn nhà giàn sụp đổ giữa cơn bão… Trạm trưởng, đại uý Vũ Quang Chương nhảy xuống cuối cùng, mang theo tài liệu mật và lá cờ Tổ Quốc. Và anh cũng là một trong ba đồng chí hy sinh vào tối ngày hôm ấy… Các anh bị sóng gió cuốn đi đâu, mãi chưa thấy trở về...
Nhà giàn DK1 giờ đã khác rồi, vững chãi hơn, to lớn hơn, đầy đủ hơn, không còn lo sóng to gió lớn nữa, không còn sợ bão gió nữa, cọc nhà giàn cắm thẳng xuống thềm lục địa Tổ Quốc mà vững chãi vô cùng…
---