28/09/2025
CEO tặng học bổng cho bé gái ngh///èo, không ngờ chính là con ru//ột anh chưa từng gặp mặt...
Anh Dũng, 42 tuổi, là CEO của một tập đoàn bất động sản nổi tiếng. Thành công, giàu có, có tiếng là người sống lý trí và lạnh lùng. Ít ai biết, sau ánh hào quang đó là một v/ết thư/ơng lòng sâu kín mà anh gi/ấu suốt hơn hai mươi năm.
Năm ấy, Dũng còn là một sinh viên năm cuối ngành kinh tế. Anh yêu s/ay đắ/m một cô gái tên Hạ – dịu dàng, học khoa sư phạm. Họ từng mơ về một căn nhà nhỏ, một mảnh vườn và tiếng cười trẻ thơ. Nhưng rồi, khi Hạ ma/ng th/ai, một bi/ến c/ố lớn xảy ra: Dũng bị gia đình b/ắt đi du học độ/t x/uất do cha mẹ ph/ản đ/ối mối qu//an h//ệ đó. Chuyến đi ấy kéo dài, không liên lạc được. Khi anh trở về, Hạ đã rời khỏi ký túc, không để lại bất cứ dấu vết gì. Anh tìm kiếm trong vô vọng, cuối cùng đành tin rằng cô đã bỏ đi và… không giữ lại đứa trẻ.
Nhiều năm sau, Dũng thành đạt, nhưng trong tim vẫn khuyết một khoảng trống. Anh không kết hôn, chỉ lao vào công việc và các hoạt động thiện nguyện. Mỗi năm, anh đều trao học bổng cho trẻ em nghè/o vượt khó ở các vùng sâu vùng xa – một phần để bù đắp những gì anh thấy mình đã đánh mất.
Năm đó, tại một buổi trao học bổng ở vùng núi, anh bất ngờ chú ý đến một cô bé học lớp 9 tên Vy. Gương mặt gầy, đôi mắt sáng, và cách cô bé lễ phép khiến anh thấy thân quen kỳ lạ.
Vy sống cùng mẹ trong một căn nhà lá chênh vênh. Trong buổi gặp mặt ngắn ngủi, Vy nói rằng em rất thích ngành sư phạm, mong muốn sau này trở thành cô giáo như mẹ. Anh Dũng mỉm cười, xúc động vì nghị lực của cô bé. Anh quyết định hỗ trợ riêng thêm toàn bộ học phí đến đại học.
Nhưng rồi một điều kỳ lạ xảy ra…
Một lần, thư ký của anh vô tình gửi cho anh hồ sơ chi tiết của những học sinh được trao học bổng. Khi đến phần của Vy, anh lặng người.
Tên mẹ: Trần Diệu Hạ.
Từng chữ như bó/p ngh/ẹt lồng ng/ực anh...
- ĐỌC TIẾP DƯỚI BÌNH LUẬN 👇 👇