05/09/2025
Bà cụ 82 tuổi một tuần gửi tiền 14 lần, nhân viên ngân hàng si/nh ngh/i liền gọi 113, khi cửa mở ra ai nấy đều cho/áng vá/ng...
Ngân hàng nhỏ nằm ngay góc phố vốn dĩ chẳng mấy khi đông đúc. Vậy mà suốt một tuần qua, các nhân viên ở đây liên tục chú ý đến một vị khách đặc biệt – một bà cụ đã ngoài tám mươi, lưng đã còng, tóc bạc trắng, dáng đi chậm chạp. Hầu như ngày nào cụ cũng đến, và lần nào cũng yêu cầu chuyển tiền đến cùng một tài khoản, chỉ khác nhau ở số tiền. Tính ra chỉ trong vòng bảy ngày, bà cụ đã gửi đến 14 lần.
Ban đầu, mọi người nghĩ bà cụ có con cháu ở xa, cần hỗ trợ thường xuyên. Nhưng càng về sau, sự việc càng bất thường. Cụ gửi những khoản t/iền không hề nhỏ, có khi cả chục triệu. Mỗi lần ký vào giấy tờ, đôi bàn tay g/ầy gu/ộc của bà ru/n ru/n, ánh mắt thì thấp thoáng sự l/o lắ/ng, như s/ợ h/ãi một điều gì đó.
Nhân viên ngân hàng tên Lan bắt đầu ng/hi ng/ờ. Cô đã khéo léo hỏi chuyện, nhưng bà cụ chỉ ấp úng:
– Tôi… tôi gửi cho cháu tôi, nó cần gấp.
Nhưng Lan nhận ra ánh mắt n/é trá/nh ấy, không giống một người đang vui vẻ giúp đỡ con cháu. Càng nghĩ, cô càng thấy bấ/t a/n. Cô liền báo lại với quản lý chi nhánh. Sau khi bàn bạc, ban lãnh đạo quyết định trình báo cảnh sát, bởi lo ngại cụ bà có thể đang là n/ạn nhâ/n của một vụ l//ừa đả//o hoặc tố//ng ti//ền.
Ngay chiều hôm đó, một tổ c/ông a/n đã cùng nhân viên ngân hàng đến tận nhà cụ. Căn nhà nằm trong một con hẻm nhỏ, cánh cửa gỗ cũ kỹ khép hờ. Khi tiếng gõ cửa vang lên, từ trong chỉ có tiếng thở khò khè của người già vọng ra. Mãi một lúc sau, bà cụ mới ra mở cửa.
Vừa bước vào, tất cả mọi người đều cho/áng vá/ng... đọc tiếp dưới bình luận 👇