𝙍𝙮𝙣 𝙛𝙢

𝙍𝙮𝙣 𝙛𝙢 Contact information, map and directions, contact form, opening hours, services, ratings, photos, videos and announcements from 𝙍𝙮𝙣 𝙛𝙢, 122, Phu Ly.

Ở đây, tình yêu được viết thành từng trang,
Có ngọt ngào, có day dứt, có cả những phút giây bình yên.

🌸 Đừng quên follow fanpage để cập nhật truyện hay mỗi ngày nhé!

[FULL] Nửa đêm mười hai giờ, tôi nhận được một tin nhắn từ chị gá i:Đừng lên lầu! Đừng lên lầu!Nhưng chị đã mấ t tích ba...
07/09/2025

[FULL] Nửa đêm mười hai giờ, tôi nhận được một tin nhắn từ chị gá i:

Đừng lên lầu! Đừng lên lầu!

Nhưng chị đã mấ t tích ba năm rồi.

---

Nửa đêm mười hai giờ, tôi nhận được một tin nhắn từ chị gá i:

Đừng lên lầu! Đừng lên lầu!

Nhưng chị đã mấ t tích ba năm rồi.

1

Tôi nhìn chằm chằm vào tin nhắn đó, trong lò ng vừa kinh hã i vừa hoang mang.

Ba năm trước, chị mấ t tích tại nhà bà ngoại.

Từ sau sự việc ấy, ba mẹ tôi suốt ngày cã i nhau, đổ lỗi cho nhau.

Cuối cùng, họ ly hô n.

Từ đó, tôi số ng cùng mẹ.

Nhưng mẹ đi làm cả ngày, không phải lúc nào cũng chăm sóc được tôi.

Mẹ luôn dặn dò tôi: tuyệt đối không được đến nhà bà ngoại, vì chuyện của chị xảy ra ở đó.

Tôi vẫn luôn nghe lời.

Trong suốt ba năm chị mấ t tích, tôi chưa từng quay lại nhà bà một lần nào.

Nhưng lần này, tôi th ật sự quá nhớ chị.

Dạo gần đây, tôi thường xuyên mơ thấy chị vào nửa đêm. Cả m giác như chị đang gọi tôi về từ một nơi nào đó.

Nghĩ đến những ký ức thuở nhỏ cùng chị số ng ở vùng quê, tôi quyết định giấu mẹ, lén quay về nhà bà ngoại.

Ông bà ngoại rất vui mừng và đón tiếp tôi nồng nhiệt.

Khi trời sập tối, tôi nằm trên chiếc gi ường gỗ từng ngủ cùng chị hồi bé, vừa nằm vừa lướt đi ện thoại.

Đúng mười hai giờ đêm, chuông báo thức mà tôi đã cài sẵn vang lên.

Đó là chuông nhắc tôi đi ngủ.

Tôi vừa ấn nút tắt màn hình thì đi ện thoại bỗng nhiên sáng lên lần nữa.

“Đừng lên lầu! Đừng lên lầu!”

Một tin nhắn từ số đi ện thoại của chị gá i hiện ra.

Tôi sững người, cả m giác như má u trong người cũng lạnh đi.

Nhà bà ngoại là một căn nhà hai tầng kiểu bi ệt thự nhỏ. Trên lầu và dưới lầu đều có ph òng, nhưng tầng trên hầ u hết chỉ để chứa đồ, si nh hoạt hàng ngày ở tầng một là đủ.

Nếu không nhờ tin nhắn đó, có lẽ tôi đã quên mấ t nhà bà còn có tầng hai.

Tôi lập tứ c gọi lại cho chị. Tôi muốn hỏi chị đã đi đâu suốt những năm qua vì sao không về nhà, cũng không liên lạc với ba mẹ.

Thế nhưng đầ u dây bên kia chỉ vang lên một giọng nữ máy móc lặp đi lặp lại: “Số máy quý khách vừa gọi là số không tồn tại.”

m than h lạnh lẽo ấy kh iến tôi thấy bất an tột độ.

2

Bì nh tĩ nh lại, tôi mới nhớ ra số của chị đã bị huỷ từ lâu rồi, sau khi chị mấ t tích.

Nhưng rõ ràng, tin nhắn vừa rồi vẫn còn nguyên trong đi ện thoại, như đang nhắc nhở tôi rằng… chị vẫn còn số ng!

Tôi bật đèn ph òng, gọi đi ện cho mẹ để kể lại chuyện này.

Đi ện thoại đổ chuông rất lâu mới có người bắ t máy.

Giọng mẹ vang lên yếu ớt, như vọng ra từ một căn ph òng tr ống rỗng: Xuân Si nh, con đến nhà bà ngoại rồi à?”

Tôi kể với mẹ rằng mình nhận được tin nhắn từ số của chị khi đang ở đây.

“Mẹ đã dặn con bao nhiêu lần là đừng bao giờ đến nhà bà ngoại rồi mà! Đừng tin…”

Mẹ nói rất nhan h, như thể muốn cả nh báo điều gì đó, nhưng đi ện thoại đột nhiên bị ngắt tín hiệu.

Tôi gọi lại, đi ện thoại chỉ hiện “người dùng đang bận”.

Lúc này, tôi nghĩ đến ba.

Tôi gọi cho ba.

Ba bắ t máy rất nhan h, nhưng điều chào đón tôi không phải là sự lo lắ ng hay quan tâm, mà là tiếng kh óc của một đứa bé.

Tôi còn chưa kịp nói gì thì đã nghe ba, đang bế đứa con gá i mới si nh, gắt gỏng bảo: Xuân Si nh, ba đang bận. Con tự lo cho mình đi…”

Tôi nhìn cuộc gọi vừa bị cúp máy, trong lò ng ngày càng nặng nề.

3

Đêm ở quê tối hơn thành phố rất nhiều. Qua khun g cửa sổ, tôi gần như không thấy được gì ngoài trời.

Tôi trằn trọc mãi không ngủ được.

Tôi quyết định đi ra ngoài xem thử cái cầu thang mà chị đã nhắc đến trong tin nhắn.

Tôi mặc quần áo, mở cửa ph òng.

Ph òng bên cạnh, ông bà ngoại vẫn đang ngủ sa y. Tiếng ngáy của ông vang rõ từ xa.

Đột nhiên, tiếng ngáy im bặt.

Rồi như đang mơ ngủ, ông lẩm bẩm mấ y câu không rõ ràng: “Bà nó ơi, Xuân Si nh về rồi.”

Bà ngoại trở mình tỉnh dậy, giọng lơ mơ: “Về rồi chẳng phải đúng lúc à?”

Đúng lúc? Lúc gì cơ?

Tôi thấy có gì đó lạ lù ng, liền lặng lẽ ghé sát lại nghe tiếp.

Ông ngoại lậ t người nói: “Ừ, không biết đem nó đi hiến tế thì lão th ần ti ên có vui không.”

Bà bật cười khúc kh ích: “Cô gá i vừa tròn mười tám, chắc chắn lão ấy thích lắm. Tôi chỉ sợ nó bỏ tr ốn thôi.”

Câu nói của bà kh iến tôi chấn độ ng.

Ba năm trước, lúc chị mấ t tích, cũng vừa tròn mười tám tu ổi!

Tôi ghé tai sát cánh cửa, không bỏ sót một chữ nào.

“Làm sao nó tr ốn được? Xuân Si nh còn ngốc hơn cả chị nó.” Ông cười khẩy.

Bà ngoại đáp: “Ông chắc nó ngốc th ật chứ? Có khi giờ nó đang đứng nga y ngoài cửa nghe lén đấy!”

Bên trong lập tứ c im phăng phắc.

Tiếng ông bà cùng biến mấ t, như thể tất cả những gì tôi vừa nghe chỉ là ảo giác.

Tôi sợ đến mức lùi lại mấ y bước.

Trong lúc ho ảng lo ạn, tôi nhìn thấy qua khe cửa ph òng ông bà có hai đôi mắ t đang nhìn tôi trừng trừng trong bóng tối, lạnh lẽo đến rợn người.

Tôi hét lên một tiếng thất than h.

Nga y sau đó là tiếng cười khúc kh ích vang lên từ phía sau lưng.

Tôi cứng đờ quay đầ u lại, thấy gương mặ t ông ngoại cách mình chỉ vài bước.
232380

[FULL] Trước khi đính hôn, tôi ph át hi ện bạn tr ai ba năm của mình lại đăng bài đi xem mắ t.Ảnh trong bài là do chính ...
07/09/2025

[FULL] Trước khi đính hôn, tôi ph át hi ện bạn tr ai ba năm của mình lại đăng bài đi xem mắ t.

Ảnh trong bài là do chính tôi chụp, còn nội dun g thì viết: “Nam 30 tu ổi chất lượng cao, ch ân thành tìm bạn đời.”

Trớ tr êu hơn là, dưới phần bình luận, an h ta đang nhiệt tình trả lời các cô gá i: “Độ c thân nhiều năm rồi, đang chờ một người thực sự phù hợp.”

Nga y lúc ấy, tôi nghe thấy giọng an h ta vang lên: “Bảo bối ơi, cuối tuần mình đi xem nhẫn cưới nhé?”

---

Trước khi đính hôn, tôi ph át hi ện bạn tr ai ba năm của mình lại đăng bài đi xem mắ t.

Ảnh trong bài là do chính tôi chụp, còn nội dun g thì viết: “Nam 30 tu ổi chất lượng cao, ch ân thành tìm bạn đời.”

Trớ tr êu hơn là, dưới phần bình luận, an h ta đang nhiệt tình trả lời các cô gá i: “Độ c thân nhiều năm rồi, đang chờ một người thực sự phù hợp.”

Nga y lúc ấy, tôi nghe thấy giọng an h ta vang lên: “Bảo bối ơi, cuối tuần mình đi xem nhẫn cưới nhé?”

1

Đã hai tiếng trôi qua.

Mắ t của Từ Minh vẫn dán chặt vào đi ện thoại, khóe mi ệng còn treo nụ cười nhàn nhạt.

Nụ cười đó tôi quá quen thuộc rồi — mỗi khi an h ta ph át hi ện thứ gì th ú vị là sẽ cười như vậy.

“Tìm thấy gì vui thế?”

Tôi thuận mi ệng hỏi.

Từ Minh nhan h chóng vuốt vài cái rồi mới ngẩng đầ u lên: “Không có gì đâu, chỉ là một video hài hước thôi.”

An h ta đặt đi ện thoại xuống, vươn vai một cái, “An h đi tắm đây.”

Tôi tiếp tục cúi đầ u làm việc, cho đến khi đi ện thoại của an h lại sáng lên.

Một dòng thông báo nổi bật trên màn hình kh óa: “Bạn vừa nhận được 3 bình luận mới cho bài viết ‘Nam 9x chất lượng tìm bạn đời’.”

Ta y tôi khựng lại giữa không trun g, đầ u óc tr ống rỗng.

Tôi vội cầm đi ện thoại lên định xem rõ ràng, nhưng màn hình đã tắt.

Mở kh óa bằng vân ta y?

Tôi đương nhiên không có.

Nhưng nội dun g của thông báo ấy đã in sâu vào đầ u tôi.

Người bạn tr ai sắp đính hôn với tôi lại lén lút đi đăng bài tìm bạn gá i?

Đúng lúc này, giọng an h ta lại vang lên từ trong ph òng tắm: “Bảo bối, cuối tuần mình đi xem nhẫn cưới nhé?”

“Sao vậy? Em trông tái thế.”

An h ta vừa lau tó c vừa đi tới, cúi đầ u định hôn tôi.

Tôi theo phản xạ né người: “Đi ện thoại an h vừa có thông báo.”

“À?”

An h ta cầm lên liếc nhìn, mặ t không ch út biểu cả m: “Lại mấ y cái quảng cáo vớ vẩn, phiền ch ết đi được.”

Rồi tiện ta y né m đi ện thoại lên bàn trà.

“Đói chưa? Gọi đồ ăn nhé.”

Tối hôm đó tôi gần như không chợp mắ t, nằm nhìn trần nhà, trong đầ u cứ hiện lên dòng thông báo kia.

Hay là tôi nhìn nhầm?

Hay chỉ là một cái quảng cáo giả dạng thông báo của ứng dụng?

Nhưng chữ “đăng bài” và “nam 9x chất lượng cao” kết hợp với nhau… rõ ràng là quá cụ thể rồi.

Sáng sớm hôm sau, lúc Từ Minh vẫn còn ngủ, tôi lén lấy đi ện thoại của an h.

Trên màn hình kh óa lại có thêm vài thông báo tương tự.

Tôi thử nhập si nh nh ật của tôi, si nh nh ật của an h, ngày kỷ niệm yêu nhau — tất cả đều sa i.

Cuối cùng không hiểu nghĩ gì, tôi nhập si nh nh ật người yêu cũ của an h ta — mở kh óa thành công.

2

Ph át hi ện này còn kh iến tôi lạnh người hơn cả bài đăng tìm bạn gá i.

Ứng dụng hẹ n hò bị giấu trong một thư mục tên “Công cụ”.

Tôi nhấn vào, tài kh oản tự độ ng đăng nhập.

Ảnh đại diện là một tấm selfie an h ta chụp trong ph òng gym, cơ bụ ng hiện rõ.

Trang chủ hiện ra cho thấy an h ta đã đăng bảy bài viết.

Bài mới nhất là ba ngày trước, tiêu đề nổi bật: “Nam nhân viên IT 30 tu ổi, tìm bạn đời tâm đầ u ý hợp.”

Ng ón ta y tôi run lên không ki ểm so át được, tôi ấn mở bài viết đó…

“Si nh năm 1990, cao 1m78, nặng 75kg, tốt nghiệp đại học và thạc sĩ hệ 985, hiện là qu ản lý sản phẩm tại một công ty công nghệ lớn, thu nhập hàng năm hơn 600 nghìn, có nhà có xe, không nợ nần.”

“Tính cách hoạt bát, yêu thể thao và du lịch.

Hy vọng gặp được em – cô gá i dịu dàng, thấu hiểu, từ 25 đến 28 tu ổi.

Yêu đương không lấy hô n nh ân làm mục tiêu, chính là lừ a đảo.

Mong cùng em xây dựng một tổ ấm hạnh phúc.”

Ảnh đính kèm là tấm hình an h ta đang nghỉ dưỡng ở Maldives.

Tôi nhớ rất rõ, đó là ảnh tôi chụp cho an h ta trong chuyến du lịch kỷ niệm ngày yêu nhau năm ngoái.

Phần bình luận đã có hơn hai mươi lời nhắn, phần lớn là khen ngợi điều ki ện của an h ta kèm theo những lời tự giới thiệu.

An h ta gần như trả lời từng bình luận một, giọng điệu nhiệt tình chẳng khác nào một than h niên FA lâu năm đang khát khao tình cả m.

Tôi lần lượt xem lại những bài đăng trước đó của an h ta, bài cũ nhất cách đây nửa năm.

Khi đó, ch úng tôi vừa bắ t đầ u nói chuyện nghiêm túc về chuyện kết hôn.

Nội dun g các bài viết gần như giống nhau, chỉ thay đổi ch út xíu về cách trình bày:

“Với điều ki ện này tôi đứng ở đâu trên thị trường hô n nh ân?”, “Đà n ôn g lớn tu ổi còn cơ hội không?”, “Ch ân thành tìm người cùng đi hết cuộc đời”…

Trong phần bình luận, an h ta không chỉ tương tác nhiệt tình, mà còn nhiều lần nhấn mạnh rằng: “Hiện tại đang độ c thân”, “Rất muốn có một mối qu an hệ ổn định.”

Điều kh iến tôi bu ồn nôn nhất là, trong một bài viết, an h ta trả lời bình luận hỏi vì sao vẫn độ c thân như sau:

“Người yêu cũ quá ki ểm so át, áp lự c quá nên chia ta y rồi.”

Nhưng rõ ràng đó là th ời gian ch úng tôi vẫn đang yêu nhau!
232593

[FULL] Lần thứ mười tôi cả m nhận được ánh nhìn u ám của nam th ần trường học, tôi nhìn thấy dòng bình luận trên màn hìn...
06/09/2025

[FULL] Lần thứ mười tôi cả m nhận được ánh nhìn u ám của nam th ần trường học, tôi nhìn thấy dòng bình luận trên màn hình:

【Nam chính xuyên về mười năm trước, ph át hi ện vợ mình hiện tại vẫn còn là bạn gá i của người khác, trời như sụp đổ.】

【Thầm yêu nhiều năm, vất vả lắm mới theo đu ổi được vợ, giờ lại phải bắ t đầ u lại từ đầ u.】

【Hiện tại bé Linh Mơ có bạn tr ai rồi, nam chính chỉ có thể nhẫn nhịn.】

【Tôi cả m giác ông ch ú này sẽ không dễ dàng nhẫn nhịn như khi mười chín tu ổi đâu.】

Quả nhiên, giây tiếp theo, tôi nhận được tin nhắn nặc dan h trên đi ện thoại:

【Xin chào, bạn có thể chia ta y được không?】

【Hoặc là… bạn có ngại có thêm một người bạn tr ai không?】

【Tôi đảm bảo, trước khi bạn chia ta y, tôi sẽ ngoan ngoãn giấu mình th ật kỹ.】

---

Lần thứ mười tôi cả m nhận được ánh nhìn u ám của nam th ần trường học, tôi nhìn thấy dòng bình luận trên màn hình:

【Nam chính xuyên về mười năm trước, ph át hi ện vợ mình hiện tại vẫn còn là bạn gá i của người khác, trời như sụp đổ.】

【Thầm yêu nhiều năm, vất vả lắm mới theo đu ổi được vợ, giờ lại phải bắ t đầ u lại từ đầ u.】

【Hiện tại bé Linh Mơ có bạn tr ai rồi, nam chính chỉ có thể nhẫn nhịn.】

【Tôi cả m giác ông ch ú này sẽ không dễ dàng nhẫn nhịn như khi mười chín tu ổi đâu.】

Quả nhiên, giây tiếp theo, tôi nhận được tin nhắn nặc dan h trên đi ện thoại:

【Xin chào, bạn có thể chia ta y được không?】

【Hoặc là… bạn có ngại có thêm một người bạn tr ai không?】

【Tôi đảm bảo, trước khi bạn chia ta y, tôi sẽ ngoan ngoãn giấu mình th ật kỹ.】

1

Chuông tan ti ết môn tự chọn vừa reo, tôi đang thu dọn sách vở thì có một nam si nh cùng lớp ngồi hàng ghế sau bất ngờ dùng bút khẽ chọc vào lưng tôi.

Tôi quay lại thì thấy cậu ấy có ch út că ng th ẳng, mắ t cụp xuống:

Lâm Mơ, cậu… cậu có thể giúp tớ xem bài này được không?”

Tôi gật đầ u, cầm lấy cuốn bài tập toán cao cấp của cậu ấy rồi viết lời giải.

“Hiểu chưa?”

Giảng xong, tôi ngẩng đầ u nhìn cậu nam si nh.

Cậu ấy như mới hoàn hồ n, vành tai đỏ bừng, lắp bắp gật đầ u:

“Hiểu rồi, Lâm Mơ, cậu giỏi th ật đấy.”

Tôi mỉm cười lễ phép:

“Khách sáo rồi, sau này có bài nào không hiểu, cứ hỏi mình nhé.”

Vừa dứt lời, tôi lập tứ c cả m nhận được một ánh nhìn u ám.

Lại nữa rồi.

Tôi nghiêng đầ u nhìn về phía trước chéo bên trái — Trần Tự Bạ ch.

Ngũ quan sắc nét lạnh lù ng, số ng mũ i cao thẳng, làn da tr ắng tr ẻo, càng tôn thêm đôi mắ t đen sâu như hồ nư ớc.

Lúc này, an h ta đang nhìn chằm chằm cậu nam si nh vừa cười với tôi bằng ánh mắ t u oán.

Thấy tôi nhìn qua ánh mắ t an h ta khẽ da o độ ng, nơi đáy mắ t như mang theo cô đơn và bu ồn bã.

Trông chẳng khác nào một ch ú cún nhỏ bị chủ bỏ rơ i, tộ i nghiệp vô cùng.

Mà đây đã là lần thứ mười trong ngày rồi.

Từ sáng đến giờ, chỉ cần có nam si nh nào nói chuyện với tôi, dù là bạn cùng khoá đến xin số liên lạc trên đường hay đàn an h trong câu lạc bộ trao đổi công việc…

An h ta đều xu ất hiện chính xá c, lặng lẽ đứng ở một góc nhìn họ.

Rồi đến khi tôi ph át hi ện, hàng mi lại khẽ run lên, ánh mắ t đầy tộ i nghiệp và cô đơn.

Chuyện này rõ ràng là không bình thường ch út nào.

Rõ ràng tôi và an h ta chưa từng có ch út qu an hệ gì.

Chỉ biết an h ta là nam th ần của đại học A, tính cách lạnh lù ng, đứng đầ u khoa Công nghệ Thông tin.

Ngoài giờ học, tôi rất ít khi ở trường, cũng không ở ký túc xá, nghĩ tới nghĩ lui cũng không hiểu mình đã đắc tộ i an h ta ở chỗ nào.

Đúng lúc tôi không nhịn được, định qua hỏi cho rõ thì trước mắ t bỗng hiện ra hà ng lo ạt dòng bình luận chạy nga ng liên tục:

【Ông ch ú 29 tu ổi sẽ can h chặt vợ, chứ Trần Tự Bạ ch 19 tu ổi chỉ dám tự nhủ mình không có tư cách để gh en.】

【Haha, trong lò ng người chồ ng tu yệt vọ ng nghĩ thầm: mỗi thằng con tr ai đến gần vợ tôi đều không có ý tốt!】

【Nam chính từ 29 tu ổi xuyên về 19 tu ổi, hiện tại vợ vẫn còn là bạn gá i của người khác, trời vốn đã sập, vậy mà bọn con tr ai còn cứ nói chuyện với vợ, càng bự c hơn!】

【Thầm yêu bao năm, vất vả lắm mới có được vợ, giờ phải bắ t đầ u lại từ đầ u, ai mà không phát đi ên cơ chứ!】

……

2

Tôi chớp chớp mắ t, xá c nhận mình không bị hoa mắ t.

Trần Tự Bạ ch thầm thích tôi?

Còn là chồ ng tương lai của tôi?

Hiện tại không phải là Trần Tự Bạ ch 19 tu ổi, mà là Trần Tự Bạ ch – chồ ng tôi từ tương lai xuyên về?

Trong lò ng tôi vẫn còn chấn độ ng, đang cố sắp xếp lại những thông tin này, thì dòng bình luận lại xu ất hiện:

【Hết cách rồi, bây giờ bé Lâm Mơ đang hẹ n hò với than h ma i trúc mã, nam chính chỉ có thể nhịn thôi.】

【Tôi cả m giác ông ch ú này sẽ không dễ nhịn như hồi 19 tu ổi đâu.】

……

Hẹ n hò?

Tôi chợt nhớ ra. Trước đây Giang Khấp — cái thằng nhóc đó từng hẹ n hò với hoa khôi của khoa họ, sau đó bị đá.

Sau lại bị cô hoa khôi mời đến tiệc si nh nh ật.

Cậu ta đã dùng cả một tháng ti ền si nh hoạt, năn nỉ tôi giả làm bạn gá i để lấy lại mặ t mũ i.

Tôi thì không thiếu ti ền, nhưng Giang Khấp quá phiền.

Ngày nào cũng lải nhải bên tai tôi, năn nỉ mãi.

Tôi không chịu nổi nữa nên mới đồng ý giúp cậu ta.

Chẳng lẽ hôm đó bị Trần Tự Bạ ch nhìn thấy?

Đang lúc tôi còn đang thầm mắ ng cái tên trúc mã phiền phức này, thì cậu ta nhắn tới một tin:

【Lâm Mơ, cứ u mạ ng kh ẩn cấp!!!】

Tôi đang định gõ chữ thì cửa sau lớp học bất ngờ bị đẩy mạnh ra.

Giang Khấp, gương mặ t điển tr ai sắc nét, ho ảng hốt chạy vào, một ta y chộp lấy cặp sách của tôi, một ta y kéo tôi chạy ra ngoài.

“Giang Khấp! Cậu…”

— Rầm!

Chiếc ghế đột ngột bật ngược lại, phát ra tiếng độ ng lớn.

Cắ t nga ng lời tôi, cũng làm tôi và Giang Khấp khựng lại.

Quay đầ u nhìn —

Trần Tự Bạ ch đứng ngược sáng, quai hàm siết chặt, ánh mắ t nhìn chằm chằm vào chỗ ta y Giang Khấp đang nắm lấy tôi, trong mắ t ánh lên sự sụp đổ, đa u đớ n và khát khao.

Nga y sau đó, yết hầ u an h ta khẽ chuyển độ ng, giọng khàn khàn:

“Xin lỗi, tôi đứng dậy hơi gấp, không làm hai người sợ chứ?”

Giang Khấp kéo tôi — lúc này tôi còn chưa kịp phản ứng — chạy ra ngoài, vội vàng đáp lại:

“Không sao đâu an h bạn, tan ti ết vội vàng, hiểu mà!”

Bình luận lập tứ c sôi sục vì cả nh này:

【Lần này thì thực sự không nhịn nổi nữa rồi, nào là học si nh ưu tú, nào là đạo đứ c lễ nghi, nào là từ từ tiến tới — vứt hết đi! Tôi phải giành lại vợ tôi!】

【Ma u cho thêm th uốc bổ đi! Kích thích thêm cho ông chồ ng tu yệt vọ ng này, cả m giác sắp phát đi ên th ật rồi!】

【Mơ à, đừng đi mà! Mơ à!】

Tôi hồi tưởng lại cả nh lúc nãy.

Sao cứ có cả m giác lần này Trần Tự Bạ ch th ật sự biến thành một ông chồ ng tu yệt vọ ng bị vợ bỏ rơ i rồi…

3

“Lâm Mơ, này Lâm Mơ ơi, nữ th ần xinh đẹp lại tốt bụ ng, lát nữa cậu không có ti ết đúng không?”

“Lát nữa có buổi tụ tậ p, Mạnh Da o cũng đến, còn dắt theo bạn tr ai cô ấy, cậu đi cùng tớ nha.”

Ngoài cổng trường, Giang Khấp dựa vào chiếc siêu xe mới toan h lòe loẹt của mình, chắp ta y khấn lạ y tôi.

“Giang Khấp, cậu bị bệ nh th ật rồi, hết diễn nổi nữa đâu! Bị cậu kéo đi diễn cái màn này hạ i tớ lỡ mấ t bao nhiêu cơ hội tình du yên rồi!”

Nghĩ đến Trần Tự Bạ ch, tôi liếc cậu ta bằng ánh mắ t nhạt nhẽo, lạnh lù ng từ ch ối.

Giang Khấp sững người một ch út, nhìn tôi hơi kích độ ng:

“Tình du yên? Không phải trước giờ cậu chẳng quan tâm mấ y chuyện đó sao? Thế nào? Nhắm trú ng ai rồi à?”

“Li ên qu an gì đến cậu? Chỉ cho cậu yêu đương, cấ m tớ yêu chắc?”

Tôi liếc cậu ta khinh khỉnh.

“Xì, không giúp thì thôi, ma i tớ ki ếm người mới nga y. Gia này đẹp tr ai thế này cơ mà.”

“Còn cậu, cẩn th ận kẻo bị lừ a đấy. Có cần tớ rộng lượng kiểm tra giúp không?”

“Với cả, sau này tốt nghiệp mà sang nư ớc ngoài, nơi đất khách quê người, đừng có mà năn nỉ tớ chăm sóc đấy nhé.”

Giang Khấp lườm tôi, giọng điệu đầy ch âm ch ọc.

Tôi đá một cái vào bánh xe cưng của cậu ta, cười mà không cười:

“Lo chữa cái tậ t mù đường của cậu trước đi, ai chăm sóc ai chứ.”

Đang lúc nói chuyện, bình luận lại hiện lên:

【Trời đất, hoá ra chị đẹp là giả vờ yêu à? Diễn thôi à?】

【Hahaha, Trần Tự Bạ ch giờ chắc sụp hẳn rồi, kiếp trước từ cấp ba đã thầm yêu, lên đại học vẫn thầm yêu, mãi đến khi nữ chính đi du học về, gặp lại trong buổi tiệc mới dám mư ợn cớ hợp tác công ty để tiếp cận.】

【Đây chính là hậ u qu ả của việc không dám mở mi ệng hỏi, chỉ cần hồi đó lấy can đảm hỏi một câu là xong rồi.】

【Haiz, dù sao thì Trần Tự Bạ ch 19 tu ổi lúc này chẳng có gì cả, còn Lâm Mơ và Giang Khấp là than h ma i trúc mã, môn đăng hộ đối.】

【Xem ra sau này làm ông chủ lớn rồi mà cũng không dám hỏi.】

【Dĩ nhiên là không dám rồi, dù sao hồi đó lúc nữ chính ngỏ ý kết hôn liên minh, cũng toàn nói kiểu mạnh mạnh liên thủ, an h ấy vẫn luôn nghĩ đó là cuộc hô n nh ân vì lợi ích, sau còn âm thầm chuyển phần lớn tài sản sang cho nữ chính.】

……

Đang lúc tôi chăm ch ú đọc mấ y dòng chữ chạy nga ng đó, thì đi ện thoại bỗng run g lên.

Trên màn hình xu ất hiện một tin nhắn nặc dan h:

【Xin chào, bạn có thể chia ta y được không?】

Tôi sững người, còn chưa kịp phản ứng thì tin nhắn mới lại tới:

【Hoặc là… bạn có ngại có thêm một người bạn tr ai không?】

【Tôi đảm bảo, trước khi bạn chia ta y, tôi sẽ ngoan ngoãn giấu mình th ật kỹ.】

Đầ u ng ón ta y tôi dừng trên màn hình, gõ ra ba chữ:

【Trần Tự Bạ ch?】

Còn đang do dự có nên gửi đi không thì Giang Khấp bỗng thò đầ u vào:

“Ai vậy? Chính là người cậu đang thầm thích à?”

Ta y tôi run một cái, lỡ ta y gửi đi mấ t.

Th ái dư ơng gi ật gi ật, tôi tắt luôn màn hình đi ện thoại, lạnh lù ng nhìn Giang Khấp:

“Gì mà làm như của quý thế.”

Giang Khấp khịt mũ i một tiếng, mặ t lạnh mở cửa xe:

“Chở cậu về nhé?”

“Không cần, Tần Nh iễm hẹn tôi đi dạo phố rồi, cậu tự đi đi.”

Vừa nghe đến cái tên Tần Nh iễm, Giang Khấp lập tứ c lên xe, phóng đi luôn, tiếng độ ng cơ rền vang.

4

“Thằng nhóc Giang Khấp đâu rồi? Bản tiểu thư về nư ớc bao nhiêu ngày, mà nó còn chưa thèm đến ra mắ t?”

Tần Nh iễm vén lọn tó c xoăn màu hạt dẻ dày óng, trên gương mặ t xinh đẹp lộ ra ch út bự c bội.

Tôi ngồi trên sofa, th ờ ơ ngắm người mẫu đang trình diễn bộ sưu tập mới nhất.

Giải thích cho cô bạn than h ma i trúc mã lớn lên cùng tôi và Giang Khấp:

“Nó bảo lần trước cậu về, lôi nó ra làm mẫu thực hành, vừa chụp vừa mắ ng, làm nó sợ đến ám ảnh rồi.”

Khóe môi Tần Nh iễm nhếch lên lạnh lù ng:

“Yên tâm, giờ tớ chướng mắ t hắn rồi.”

“Mấ y hôm trước đi nga ng tiệm sửa xe, tớ nhìn thấy một cực phẩm.”

“Lát nữa tớ chở cậu đến xem, tớ nhất định phải lôi người ta ra làm mẫu cho tớ.”

Cực phẩm?

Trong đầ u tôi vụt qua gương mặ t Trần Tự Bạ ch.

Mở đi ện thoại, chạm nhẹ vào màn hình.

Không có tin nhắn.

Tôi khẽ nhướng mà y.

Tối đó, Đại tiểu thư Tần Nh iễm vừa th ỏa mã n sau khi đi dạo phố, cưỡi chiếc xe mới, chở tôi đến tiệm sửa xe kia.

Ông chủ mắ t sáng rỡ chạy ra đón.

Chưa kịp mở mi ệng, Tần Nh iễm đã chỉ về phía một người đà n ôn g không xa:

“Gọi an h ấy qua đây.”

Người đà n ôn g ngẩng đầ u, ánh mắ t lạnh nhạt như ch án đời.

Nhưng khi nhìn thấy tôi, hơi khựng lại một ch út.

Tôi nhìn Trần Tự Bạ ch mặc áo ba lỗ đen, vai rộng eo thon, cơ bắp cá nh ta y rõ ràng rắn chắc, khóe môi khẽ cong lên.

“Sao nào, cực phẩm chưa?”

“Tỷ lệ khuôn mặ t hoàn hảo, tỉ lệ vàng, lên ảnh thì khỏi phải nói.”

Trong mắ t Tần Nh iễm toàn là hừng hực nhiệt hu yết của một người nghệ sĩ.

“Chuẩn đấy, cực phẩm th ật.”

Tôi khẽ đáp, nhìn Trần Tự Bạ ch từ từ bước đến gần.
232804

[FULL] Kẻ địch không đội trời chun g của tôi trong đoàn phim bị ngã đậ p đầ u, trí nhớ quay về năm mười tám tu ổi.Hắn gọ...
06/09/2025

[FULL] Kẻ địch không đội trời chun g của tôi trong đoàn phim bị ngã đậ p đầ u, trí nhớ quay về năm mười tám tu ổi.

Hắn gọi đi ện cho tôi, khi tôi đang livestream.

“Vợ ơi, qu ần ló t của an h rách một lỗ, tuần này ti ền tiêu vặt tăng thêm năm đồng được không?”

Bình luận trong livestream lo ạn như ma trận.

Tôi nghiến ră ng ken két: “Giang Da o, an h câ m mi ệng! An h muốn hủy hoại cái gia đình này à!”

Hắn lập tứ c làm bộ tủi thân: “Tối qua em còn gọi an h là ngoan ngoãn cơ mà~”

Tối hôm đó, tin nhắn riêng của tôi gần như nổ tun g.

【Giang Da o mặc qu ần ló t năm đồng.】

【Giang Da o gọi Tư Vãn là vợ, hai người còn có gia đình.】

【Tình yêu là nh mạnh dĩ nhiên quan trọng, nhưng tình yêu méo mó th ật sự đặc sắc!】

---

Kẻ địch không đội trời chun g của tôi trong đoàn phim bị ngã đậ p đầ u, trí nhớ quay về năm mười tám tu ổi.

Hắn gọi đi ện cho tôi, khi tôi đang livestream.

“Vợ ơi, qu ần ló t của an h rách một lỗ, tuần này ti ền tiêu vặt tăng thêm năm đồng được không?”

Bình luận trong livestream lo ạn như ma trận.

Tôi nghiến ră ng ken két: “Giang Da o, an h câ m mi ệng! An h muốn hủy hoại cái gia đình này à!”

Hắn lập tứ c làm bộ tủi thân: “Tối qua em còn gọi an h là ngoan ngoãn cơ mà~”

Tối hôm đó, tin nhắn riêng của tôi gần như nổ tun g.

【Giang Da o mặc qu ần ló t năm đồng.】

【Giang Da o gọi Tư Vãn là vợ, hai người còn có gia đình.】

【Tình yêu là nh mạnh dĩ nhiên quan trọng, nhưng tình yêu méo mó th ật sự đặc sắc!】

1

Rời khỏi đoàn phim, chị Ninh – qu ản lý của tôi – sắc mặ t không mấ y dễ nhìn, nói: “Giang Da o gặp chuyện rồi.”

Độ ng tác cúi người bước vào xe của tôi khựng lại đôi ch út.

Tôi làm như không có chuyện gì, ngồi vào ghế, buông một câu: “Ch ết chưa?”

Chị Ninh cố gắng nhịn cơn gi ận, khuyên nhủ tôi: “Đừng nói khó nghe vậy, nghe nói khá ng hiêm tr ọng.” “Đã được đưa vào bệ nh vi ện, đầ u bị th ương rồi.” “Hay là tiện đường ghé qua xem một ch út?”

Tôi thong thả lậ t xem tạp chí, th ờ ơ nói: “Hắn còn có đầ u để bị th ương à.” “Tôi với hắn quen thân lắm sao?”

Cả làng giải trí đều biết, tôi và Giang Da o như nư ớc với lử a.

Hễ hai người gặp nhau, chưa bao giờ có kh oảnh khắc yên ổn. Chủ yếu là tôi ch âm ch ọc hắn, hắn lại tỏ vẻ không quan tâm, như thể tôi không tồn tại.

Nhưng tôi lại không thể tr ánh khỏi hắn. Bởi vì ch úng tôi cùng công ty, cùng một người qu ản lý.

Chị Ninh đưa tôi về nhà, sau đó vội vàng chạy đến bệ nh vi ện.

Trước khi đi, chị còn không quên dặn dò: “Nhớ livestream đấy.”

Bộ phim mới sắp phát sóng, cần diễn viên ch úng tôi mở livestream để quảng bá.

Khi chỉnh máy tính, tôi có ch út lơ đãng, ta y rảnh rỗi thì bấm mở WeChat.

Tin nhắn từ “cô Tư” liên tiếp gửi tới.

【Vãn Vãn, con đi thăm Giang Da o đi.】 【Cô và ch ú con chưa kịp về.】 【Nó bị th ương rồi, đừng cã i nhau nữa, nghe lời đi.】 【Vãn Vãn, nể mặ t cô, đối xử tốt với Giang Da o một ch út.】

Tôi miễn cư ỡng mở khun g chat có bi ệt dan h “Sớm muộn gì cũng làm chó của Tư Vãn”.

Soạn bốn chữ: 【Còn số ng không?】

Nga y sau đó, biểu tư ợng dấu chấm than đỏ xu ất hiện.

Ồ, con chó này đã chặn tôi từ lâu rồi.

Một tin tứ c về nam chính của đoàn phim bị rơi từ dây cáp bay ra, gâ y xô n xa o dư lu ận.

Trong ảnh, Giang Da o bất tỉnh, được người ta khiêng lên cáng.

Một người ph ụ nữ lọt vào khun g hình đã làm dấy lên không ít bà n tá n, vì cô ta đang nắm chặt ta y Giang Da o.

Dân mạ ng đo án đó là bạn gá i của hắn.

Chẳng cần nhìn tên tôi cũng biết là ai.

【Mạnh Ân Hi si tình, bước bước theo sau.】 【Chị Mạnh mới là người th ật lò ng với Giang Da o, nhìn lớp trang điểm của chị ấy sắp kh óc lem cả mặ t rồi.】 【Cục dân chính đâu, ma u đem đến đây!】 【Hy vọng Giang Da o tỉnh lại sẽ tốt với Ân Hi hơn, đừng có mãi lạnh lù ng như thế nữa.】

Hình thức đã có, kết quả thế nào thì tù y.

2

Lượng fan trong ph òng livestream không ngừng tăng lên.

Tôi mỉm cười chào hỏi: “Chào buổi tối, tôi là Tư Vãn.”

Hoàn thành phần quảng bá gần như trọn vẹn, còn nửa tiếng nữa mới kết th úc livestream.

Tôi bắ t đầ u chọn vài câu hỏi từ fan để trả lời.

“Không có chuyện phim giả tình th ật đâu, tôi luôn chỉ kính trọng thầy Thẩm như bậc ti ền bối.”

“Kỹ năng hôn của thầy Thẩm thế nào? Câu này bỏ qua.”

“Giang Da o à? Không biết, không quen, ch ết rồi thì thôi.” Tôi trả lời với vẻ mặ t vô cả m, kh iến fan cười ồ.

【Vãn Vãn đúng là ghét Giang Da o ghê hahaha.】 【Đừng có nói lun g tun g, đây không phải là sân khấu của ai đó.】 【Th ật sự rất tò mò, tại sao Tư Vãn và Giang Da o lại ghét nhau đến vậy, ba năm rồi mà không hề cười với nhau.】 【Chẳng lẽ chỉ có mình tôi thấy cặp đôi ch ết đối này rất cuốn sao? Yêu nhau – gi ết nhau, cả m giác cực mạnh luôn.】 【Trời ơi tôi rất muốn thấy hai người họ hợp tác, hai gương mặ t này quá đẹp, có cơ hội không?】

Sự ch ú ý của tôi bị cuốn đi.

Một fan có ID “Giang Da o và Mạnh Ân Hi là định mệ nh” gửi tin nhắn: 【Nếu lần này Giang Da o ch ết th ật, cô có tha thứ cho an h ấy không?】

Tôi nhấp một ngụm nư ớc.

“Qu ản lý ph òng, mời người này ra ngoài.”

Khi fan trong ph òng còn chưa kịp phản ứng, tôi thản nhiên giải thích: “Nguyền rủa người khác ch ết, th ật sự rất bất lịch sự.”

Fan im lặng, chỉ để lại dấu ba chấm.

Lúc này đi ện thoại bên cạnh hiển thị cuộc gọi từ chị Ninh.

Tôi không nghĩ nhiều, bắ t máy nga y trước mặ t fan trong ph òng, cũng không để ý là do ta y vô tình chạm vào, bật luôn loa ngoài.

“Vợ ơi.” Giọng đà n ôn g trong tr ẻo truyền vào tai.

Tôi sững người.

Nhìn kỹ số đi ện thoại, xá c nhận đúng là máy của chị Ninh.

Không thể sa i được!

Đi ện thoại của chị Ninh sao lại ở chỗ Giang Da o?!

Ph òng livestream lập tứ c náo lo ạn.

Giọng của Giang Da o rất đặ c bi ệt, thường xuyên hát nhạc phim chủ đề, dù không xem phim của an h ta nhưng chắc chắn ai cũng từng nghe qua giọng hát đó.

“Khoan, vừa rồi có phải Giang Da o gọi vợ không?”

“Trời ơi, ai tát tôi một cái đi, tôi có nghe nhầm không!”

“Không phải chứ, chẳng lẽ ch úng ta ph át hi ện ra bí mật độ ng trời?”

“Giang Da o bị đoạt hồ n rồi sao?”

Tôi ho khan mấ y tiếng, nhăn mặ t mắ ng an h ta có bị đi ên không.

Không ngờ câu tiếp theo càng kh iến tôi ch ết lặng.

Giang Da o lười biếng nói: “Vợ ơi, qu ần ló t của an h rách một lỗ, tuần này ti ền tiêu vặt tăng thêm năm đồng được không?”

Tôi ch ết lặng.

Ph òng livestream nga y lập tứ c bù ng nổ, fan ùn ùn kéo vào, bình luận dày đặc, hỗn lo ạn như ma trận.

Khi tôi nhận ra có thể đây chỉ là trò đùa ác ý của an h ta, tôi nghiến ră ng ken két: “Giang Da o, an h im mi ệng! An h muốn phá ná t cái gia đình này à!”

An h ta lập tứ c làm bộ tủi thân: “Nhưng tối qua em còn gọi an h là ngoan ngoãn cơ mà~”

“Vợ ơi, trên cổ an h còn dấu hôn của em đấy, em không nhận à?”

Tôi vội vàng tắt đi ện thoại.

Livestream cũng cúp luôn.

Ngồi thừ trên ghế, hai ta y ôm đầ u.

Xong rồi.

Tất cả đều xong rồi.
233030

[FULL] Tôi tu yên bố mình có năng lực thông linh, chỉ sau một đêm đã trở thành streamer huyền học với hàng chục tr iệu n...
06/09/2025

[FULL] Tôi tu yên bố mình có năng lực thông linh, chỉ sau một đêm đã trở thành streamer huyền học với hàng chục tr iệu người hâm mộ.

Mỗi lần có người kết nối với tôi, đều có thể trò chuyện ngắn ngủi với người đã kh uất.

Cho đến khi có một ông lão tó c bạ c phơ mang ra toàn bộ số ti ền tích góp của mình, nhờ tôi giúp tìm một người ch ết trong một vụ án mạ ng.

Tôi hỏi ông ta thân phận của người đó:

“Ông ta là nạ n nh ân sao?”

“Không, hắn là hun g thủ.”

---

Tôi tu yên bố mình có năng lực thông linh, chỉ sau một đêm đã trở thành streamer huyền học với hàng chục tr iệu người hâm mộ.

Mỗi lần có người kết nối với tôi, đều có thể trò chuyện ngắn ngủi với người đã kh uất.

Cho đến khi có một ông lão tó c bạ c phơ mang ra toàn bộ số ti ền tích góp của mình, nhờ tôi giúp tìm một người ch ết trong một vụ án mạ ng.

Tôi hỏi ông ta thân phận của người đó:

“Ông ta là nạ n nh ân sao?”

“Không, hắn là hun g thủ.”

1

Ông lão tên là Trần Quốc Phong, là một cả nh sá t hì nh sự đã nghỉ hưu nhiều năm.

Người ông muốn tìm là Đoạn Nghị – hun g thủ trong vụ thảm án “717” xảy ra tại thành phố này mười chín năm trước.

Mà vụ án mạ ng liên hoàn này, không ai là không biết.

Năm đó chính là do Trần Quốc Phong chủ trì đi ều tr a.

Hun g thủ ra ta y tà n nh ẫn, một gia đình tám người ch ết thảm, từ người lớn đến tr ẻ nhỏ hắn đều không tha.

Phải mấ t gần ba tháng vụ án mới được phá.

Đoạn Nghị trước khi bị bắ t đã sợ tộ i mà tự sá t, để lại một bức thư th ú tộ i kh ai hết toàn bộ vụ án.

Thông linh với một tên hun g thủ tộ i ác tày trời, yêu cầu như vậy đối với tôi đúng là xưa nay chưa từng nghe thấy.

Thấy tôi im lặng, Trần Quốc Phong do dự mở mi ệng: “Không được sao?”

Lượt xem trong ph òng livestream đã vượt quá một tr iệu và vẫn không ngừng tăng.

Tôi không có lý do gì để từ ch ối làn sóng nhiệt này.

Chủ yếu là tôi thực sự tò mò vì sao ông ta lại muốn tìm Đoạn Nghị?

Tộ i ph ạm và cả nh sá t, vốn là hai phe đối lập tự nhiên.

Giữa ông và Đoạn Nghị rốt cuộc có gì đá ng để nói chuyện?

“Tất nhiên là được, chỉ cần tà i ch ính đầy đủ, chuyện gì cũng có thể bàn.”

Đi ện thoại lập tứ c nhận được chuyển kh oản — hai vạn sáu nghìn bảy trăm năm mươi sáu.

Số lẻ đủ cả.

Một cả nh sá t hì nh sự già đã chiến đấ u nơi tuyến đầ u, vậy mà tích góp mấ y chục năm chỉ có chừng đó ti ền, thực sự nằm ngoài dự đo án.

Trần Quốc Phong hít sâu một hơi, “Có thể bắ t đầ u chưa?”

Tôi liếc nhìn đồng hồ.

“Vẫn chưa đến lúc, chờ thêm ch út nữa.”

Ông ấy có vẻ sốt ru ột.

“Cô không phải đang lừ a tôi đấy chứ?”

Bị nghi ngờ năng lực chuyên môn, tôi cũng có giới hạn chịu đựng.

“Những ai hiểu rõ tôi đều biết, thông linh phải bắ t đầ u vào kh oảng mười hai giờ.”

“Nếu ông không tin, tôi chuyển lại ti ền. Mời người kế tiếp.”

Trần Quốc Phong mấp máy môi, nhưng cuối cùng lại nuốt lời xuống.

Tôi cẩn th ận xem kỹ bát tự si nh th ần của Đoạn Nghị, đố t hương cho nghi thức.

Đúng mười hai giờ, tôi cầm lấy chuông bên cạnh.

Mi ệng lẩm nhẩm ch ú tr iệu hồ n, đột nhiên cây nến trước mặ t vụt tắt.

Đèn livestream chớp nháy một lúc rồi cũng ch áy luôn.

Trước ống kính là một mảng tối đen như mực.

Không khí trong ph òng livestream sục sôi đến đỉnh điểm, Trần Quốc Phong bên kia nghiêm nghị nhìn chằm chằm vào tôi.

Đợi tôi mở mắ t ra, chậm rãi cất lời: “Đội trưởng Trần, đã lâu không gặp.”

2.

Trần Quốc Phong sững người, ông dò xé t nhìn tôi đầy nghi hoặc: “Ngươi là Đoạn Nghị?”

Tôi—cũng chính là Đoạn Nghị—gật đầ u.

Cả ph òng livestream lập tứ c nổ tun g.

【Không thể nào! Giả đúng không? Cả nh sá t gặp lại tên hun g thủ năm xưa hắn từng bắ t à!】

【Có phải có kịch bản sẵn rồi không? Nhìn streamer diễn quá rõ luôn!】

【Chắc chắn là giả, nhưng tôi tò mò quá… không biết tiếp theo cả nh sá t sẽ hỏi gì?】

Đôi mắ t từng nhìn thấu vô số người của Trần Quốc Phong lúc này cũng ánh lên vẻ nghi ngờ sâu sắc.

Thông linh với người ch ết vốn đã là chuyện hoang đường.

Ông dường như có ch út hối hận, bắ t đầ u phủ định hành độ ng của chính mình.

“Thôi đi, sao ta lại có thể tin vào một lời nói dố i vụ ng về như vậy chứ?”

Trần Quốc Phong đang định thoát khỏi cuộc gọi thì Đoạn Nghị ngăn ông lại.

Một giọng nam trầm thấp vang lên từ cổ họ ng tôi:

“Đội trưởng Trần, th i th ể thứ tám… ông vẫn chưa tìm thấy à?”
233249

Address

122
Phu Ly
1222

Alerts

Be the first to know and let us send you an email when 𝙍𝙮𝙣 𝙛𝙢 posts news and promotions. Your email address will not be used for any other purpose, and you can unsubscribe at any time.

Share