01/07/2025
“Nếu cứu được tuổi 40, thì toàn bộ phần đời còn lại sẽ được cứu.”
Bài chia sẻ của cô Kim Mi Kyung – một diễn giả truyền cảm hứng hàng đầu Hàn Quốc, người đã đồng hành với hàng triệu phụ nữ châu Á trên hành trình phát triển bản thân và khởi nghiệp muộn.
Trong buổi diễn thuyết đầy xúc động và chân thực, cô Kim đã nói về tuổi 40 – độ tuổi mà nhiều người cảm thấy như thể đang bước vào “khúc quanh khắc nghiệt nhất” của cuộc đời. Nhưng với góc nhìn sắc sảo, hài hước và thấm đẫm trải nghiệm cá nhân, cô giúp người nghe nhận ra:
“Nếu cứu được tuổi 40, thì toàn bộ phần đời còn lại sẽ được cứu.”
📍40 tuổi – Giai đoạn không thể buông xuôi
Sáng nay trời mưa. Tôi đã lo lắng rằng mọi người sẽ đến muộn, tay xách nách mang những chiếc ô ướt át và gương mặt mệt mỏi. Nhưng may mắn thay, mưa vừa dứt, bầu không khí trở nên trong lành. Tôi nhìn quanh – có người từ tận Jeju, Changwon, Las Vegas, New York… đến đây. Đủ cả 20, 30, rồi 40 tuổi. Nhưng tôi biết rõ: chính những người bước qua tuổi 40 mới thật sự cần phải có mặt ở đây.
Tuổi 30, ta bận rộn làm mẹ, làm vợ, xoay như chong chóng để giữ mọi thứ ổn định. Nhưng đến 40, mọi thứ bắt đầu hiện hình: con không còn dễ dạy, chồng không còn là nơi nương tựa, công việc chững lại, và chính mình cũng chẳng còn biết mình là ai. Ta bắt đầu thấy rõ: không ai cứu được mình ngoài chính mình.
Hôn nhân không phải là cổ tích. Nó giống như một cuộc khởi nghiệp không vốn, hai người trẻ dại góp vốn bằng tình yêu và hy vọng. Nhưng rồi từng chút một, những bản chất chưa từng thấy lộ ra. Sự lười biếng, nóng nảy, vô tâm, ghen tị, mặc cảm – cả từ người kia, và… từ chính mình.
Tuổi 40 là lúc mọi ảo tưởng vỡ tan. Là lúc ta nhìn con mà hiểu rằng: “Con là bản sao của mình”. Là lúc nhìn chồng mà nhận ra: “Mình không thể dựa vào người này mãi”. Là lúc nhìn lại chính mình trong gương và đặt câu hỏi:
“Nếu không bắt đầu lại bây giờ, thì bao giờ mới bắt đầu?”
Tôi đã từng như thế. 40 tuổi, không nhà, không tài sản, ba đứa con, áp lực kinh tế đè nặng. Tôi từng ngồi trên xe giữa đêm, lái về nhà trong nước mắt và mệt mỏi, tự hỏi: “Sao mình phải sống thế này?”. Nhưng tôi hiểu ra: nếu không tự kéo mình dậy, không ai làm điều đó cho mình cả.
📍Từ 40 tuổi, bạn phải bắt đầu “đào sâu”
Cuộc đời 100 năm, bạn không thể sống bằng một nghề từ 25 đến 60 tuổi rồi mong chờ lương hưu. Bạn cần chuẩn bị cho ít nhất 3 lần đổi nghề, đổi vai, đổi cuộc đời.
Bạn cần một “vương quốc” cho riêng mình. Một đam mê, một kỹ năng, một việc gì đó bạn có thể đào sâu 5 năm, 10 năm. Không để nổi tiếng. Mà để sống sót, có giá trị, và tự do. Tôi gọi đó là “digging” – đào sâu vào chính mình.
Chồng tôi 10 năm nay tập thổi saxophone. Có giỏi không? Cũng bình thường thôi. Nhưng anh ấy tìm thấy bản thân trong đó. Và giờ anh có thể mở quán café nhạc sống nhỏ, dạy vài học viên mới bắt đầu, gặp gỡ những người cùng tần số. Và quan trọng nhất: anh ấy không gục ngã sau khi nghỉ hưu.
📍Nếu bạn đang ở tuổi 40…
Đừng phó mặc tương lai cho vận may. Tuổi trẻ có thể sống bằng mộng mơ. Nhưng tuổi 40 cần kế hoạch, thói quen và hành động đều đặn. Mỗi ngày, hãy dậy sớm và hỏi bản thân:
“Tại sao mình phải thức dậy hôm nay?”
Nếu chưa có câu trả lời rõ ràng – bạn cần viết lại kế hoạch đời mình. Bắt đầu bằng một khóa học nhỏ. Một cuốn sách mới. Một việc bạn từng muốn làm nhưng đã gác lại vì gia đình.
Bạn không cần phải bỏ việc để bắt đầu lại. Nhưng bạn cần bắt đầu lại để giữ mình khỏi rơi xuống.
📍Bắt đầu lại, nhưng không bắt đầu muộn
Tôi đã viết sách, mở lớp, chia sẻ hàng nghìn lần – không phải vì tôi đặc biệt. Mà vì tôi không chịu buông xuôi. Tôi tự nói với mình mỗi sáng:
“Mày phải đứng lên. Mày còn chuyện phải làm, mày còn ước mơ chưa sống.”
Nếu bạn đang ở tuổi 40, hãy đầu tư vào chính mình: thời gian, tiền bạc, sự ưu tiên. Cả cho chồng bạn nữa – đừng bỏ mặc anh ấy rơi vào u sầu của đàn ông trung niên. Cả hai cần được “nuôi lớn” như những đứa trẻ cần được khích lệ, dẫn đường.
📍Và cuối cùng…
Bạn có thể sống đến 100 tuổi. Nhưng chất lượng của 100 năm ấy – là do 40 tuổi hôm nay quyết định. Đừng chờ đợi, đừng mong ai khác thay đổi trước. Bạn là người đầu tiên phải thay đổi.
Tôi tin rằng nếu bạn cứu được tuổi 40 của mình, thì toàn bộ phần đời còn lại sẽ được cứu.
“잘할 거야 – Cậu sẽ làm được.”
(Câu nói tôi viết trong mọi cuốn sách của mình, bằng tiếng Hàn và bằng cả trái tim.)