25/07/2025
CFS: “Thôi anh cứ yên tâm đi làm, để em về chăm bố mẹ cho…”
Mình cũng ngót nghét gần 35 tuổi, vợ mình kém 2 tuổi…2 vợ chồng có 2 cháu, sau nhiều năm cố gắng thì cũng mua được nhà, mặc dù phần lớn là tiền mình kiếm ra nhưng ko có vợ mình thì chắc chắn mình ko thể nào kiếm ra được tiền để mua nhà, lo cho gia đình vì cô ấy luôn là hậu phương vững chắc của mình, đi làm, đi công tác mình đều an tâm vì đã có cô ấy ở nhà chăm lo cho 2 con…
Cuộc sống của vợ chồng mình cứ như này thì tương lai cũng sẽ rất ổn nhưng giờ bố mẹ mình cũng đã có tuổi, bố năm nay 65 tuổi, mẹ thì 61, bố mình thời gian còn đi làm, công tác do uống nhiều bia rượu nên giờ gan, thận yếu, đã bỏ 1 bên thận, bố lại từng bị tai biến nên chân tay run rẩy, còn mẹ mình thì tiểu đường từ những năm mẹ 40, hơn 40 tuổi đến giờ thì cũng đã nặng, nhiều biến chứng, có nhiều lần mẹ bị tụt đường huyết cũng chóng mặt…
Trước thì bố mẹ còn sức khỏe, còn chăm lo cho nhau được nhưng từ những năm 2022 đến giờ, từ sau dịch thì bố mẹ cũng yếu đi nhiều, mình cũng đã thuê người chăm, rồi nhờ người thân ở quê chăm (có trả tiền đàng hoàng) nhưng rồi cũng ko thể bằng gia đình chăm được… khoảng 3 tháng trở lại đây, mình đắn đo, suy nghĩ, đau đầu vì việc này, căn bản nhà thì có 3 chị em, mình là em trai thứ 2, còn chị cả và em gái đều đi lấy chồng xa, cũng ko có điều kiện về với bố mẹ nhiều nên việc chăm bố mẹ hiện giờ chỉ có mình mới có thể đảm nhận, chị và em gái mình thì ko góp sức đc nhiều nhưng cũng góp tiền mua thuốc thang, cùng hỗ trợ thuê người giúp việc để chăm lo cho bố mẹ…
Hôm qua, ăn cơm xong, 2 vợ chồng ngồi, vợ nhìn mình xong nói:
- Thôi, anh cứ yên tâm đi làm, để em về chăm bố mẹ cho…
- Em chăm làm sao được, còn 2 con, còn công việc trên này.
- Thì nhà mình ko ở đây nữa, bán nhà trên này đi, về quê xây lại nhà cho khang trang, tiền còn thì đầu tư, tiết kiệm, mua lấy 1 cái ô tô để cả nhà đi lại. Công việc của anh cũng ko cố định ở Hà Nội, cũng toàn đi làm cả tuần, có khi đi cả tháng mới về… thì anh cứ về thẳng nhà ông bà nội thôi, mình ko ở Hà Nội nữa.
Xong thấy mình hơi lưỡng lự thì vợ cười:
- Thôi phận làm con, bố mẹ cũng chăm lo cho mình đến giờ thì mình phải chăm lo cho bố mẹ chứ anh. Giờ 2 đứa nhà mình cũng học cấp 1 rồi, lại còn có giúp việc nữa, anh ko phải lo đâu…
Vợ cứ như vậy mà phân tích, rồi nói mình an tâm công việc, còn cô ấy ở nhà chăm lo cho bố mẹ…
Có lẽ, kiếp này mình đã chọn đúng người làm vợ rồi…