
17/07/2022
Ở Việt Nam, mình thấy cực kỳ thiếu những lớp học tiền sản một cách chính thống, hướng dẫn cha mẹ những điều căn bản khi chăm sóc em bé. Trước lúc sinh, 2 vợ chồng mình có tham gia lớp học tiền sản của 1 cửa hàng chuyên đồ mẹ và bé, họ kết hợp với 1 vài bác sĩ sản để hướng dẫn bố mẹ. Việc đó mình thấy rất tốt, tuy nhiên, nó mới chỉ dừng lại ở một số ít những kĩ năng thôi như: cách rặn đẻ, cách nhận biết cơn đau, sau khi sinh thì cách bế, cách chọn bình sữa, núm vú, cách tắm, cách rửa mặt cho bé… Tuy nhiên, tại thời điểm đó, ít bác sĩ hướng dẫn cách xử trí những tình huống chăm sóc con đặc biệt như khi con sặc sữa, khi con táo, khi con vặn mình dẫn đến nôn trớ, khi con quấy khóc buổi đêm… Một người bạn của mình sống ở nước ngoài chia sẻ trước khi sinh, 2 bố mẹ bắt buộc phải đến bệnh viện để học tất cả các kĩ năng, các tình huống trong chọn đồ, chăm sóc trẻ sơ sinh, cách sơ cứu… và phải mua đầy đủ các trang thiết bị, ví dụ ghế ngồi xe hơi, nếu không thì sẽ bị phạt rất nặng.
Yêu thương con là bản năng, nhưng chăm sóc con là kỹ năng. Mà kỹ năng thì phải học, phải thực hành mới có thể làm được. Khi Teppi về nhà, mình đã rất luống cuống. Mặc dù trước đó mình đã đọc sách, xem yotube, trao đổi bạn bè rất nhiều, nhưng đến cả bế mình cũng k dám mạnh dạn bế con luôn! Mình luống cuống k biết thay bỉm, k biết cho ti bình, k biết tắm, và khi con khóc mình lại càng hoang mang vì chả hiểu vì sao con khóc?! Toàn bộ việc cho con ăn đều do chồng mình đảm nhiệm hết! Bế con, thay bỉm, thay quần áo, giặt quần áo cho con,… chồng mình cũng làm hết! Mình cảm thấy stress vô cùng vì thấy mình cứ vô dụng thế! Thời điểm đó, gần như chồng mình ở kè kè 24/24. Nếu có đi ra ngoài mua đồ hay làm gì thì cũng phải canh cách xa giờ ăn của con vì nếu không thì con sẽ chết đói :))) Thậm chí là khi ngủ đêm chồng mình cũng nằm cạnh con, còn mình thì nằm riêng 1 góc để ngủ cho yên. Ban ngày mình sẽ trông con, còn đến ban đêm thì chồng sẽ trông, để yên cho vợ ngủ. Mà thực ra ban đêm mình cũng chả ngủ yên được vì cứ 3h lại dạy hút sữa 1 lần. Chưa kể k hiểu sao khi có con, mình lại thính ngủ vô cùng. Chỉ cần bạn í cọ cựa 1 cái mình cũng biết và tình. Nhưng ban đêm thì chồng chăm con hết, mình k làm j cả, chỉ cố ngủ đủ thôi. Giai đoạn đầu chồng mình nhờ chăm con mà giảm được khối cân :)))) Chồng mình có lẽ cùng nhận ra vợ đang stress nên lúc nào cũng động viên vợ chăm con đơn giản thôi mà, có j mà phải lo, ko làm được thì để chồng làm tất. Nhiều khi con ọ oẹ khóc làm mình cũng mắt mũi đỏ hoe vì bất lực :((( mà đúng là mình bất lực thật! Giờ tâm sự lại những chuyện đã qua lại thấy khoảng thời gian đó ùa về, cảm xúc vẫn rõ mồn một. Mình cực kỳ thông cảm với những bà mẹ stress sau sinh, trầm cảm sau sinh, vì chính mình cũng trải qua như vậy, mặc dù mình k muốn như thế, nhưng mình vẫn ý thức được là tâm lý mình bất ổn vô cùng.
Trải qua nhiều khó khăn mới nhận thấy ko j là ko thể. Mình rất cảm ơn gia đình đã luôn luôn bên cạnh, động viên, hỗ trợ và đặc biệt cảm ơn ông chồng béo, đảm đang, giúp vợ tất cả mọi thứ ko nề hà. Bài post sau mình sẽ kể tiếp về sự may mắn của Teppi cũng như những giây phút mình đã đứng tim và khóc oà khi chăm bạn í lúc còn chưa đầy tháng!.
Much love!