Vì sao thế nhỉ

Vì sao thế nhỉ ▪️First Principles Thinking - Tư duy nguyên bản
bắt đầu bằng câu hỏi "Vì sao?"
(1)

VÒNG LẶP TỔN THƯƠNG: KHI TA TỰ LÀM ĐAU CHÍNH MÌNH“Tại sao tôi luôn là người chịu tổn thương? Rốt cuộc tôi đã làm gì sai?...
22/08/2025

VÒNG LẶP TỔN THƯƠNG: KHI TA TỰ LÀM ĐAU CHÍNH MÌNH

“Tại sao tôi luôn là người chịu tổn thương? Rốt cuộc tôi đã làm gì sai?” Đây là một câu hát nổi tiếng, và có lẽ cũng là câu mà tôi luôn tự hỏi mình nhiều nhất khi bản thân mắc trầm cảm.
Tôi thường xuyên cảm thấy bản thân bị tổn thương, nhạy cảm hệt như một chú mèo con, không muốn cho ai chạm vào, chỉ co tròn và rúc trong cái hộp nhỏ, từ chối tiếp xúc với thế giới bên ngoài vì cảm thấy sợ hãi.

Mãi tới một ngày nọ tôi mới hiểu ra rằng, kỳ thực chính tôi đã làm tổn thương bản thân chứ chẳng phải do ai hết. Nếu phải dùng một cụm từ để hình dung thì có lẽ là “tự dằn vặt mình”. Hễ tình cờ nghe người khác nói gì đó, tôi đều tự gán vào bản thân rồi cảm thấy bị tổn thương vô cớ. Hay thậm chí chỉ nhìn thấy mặt trời lặn thôi mà tôi cũng cảm thấy đau thương.

Tôi đã từng đọc được một lý giải độc đáo về tình huống này: “Có lẽ trong tiềm thức của người tiêu cực, họ nghĩ rằng bản thân cần những cảm xúc tiêu cực đó”. Nghe thì có vẻ khó hiểu, nhưng bạn có thể hiểu rằng bệnh tật khiến não bộ sinh ra ảo giác, giống như Lâm Đại Ngọc hay tự dằn vặt mình, điều đó khiến những người tiêu cực rơi vào vòng lặp của những thông tin hạn hẹp và không thể thoát ra.
--------------------
Nếu bạn đang mỏi mệt vì phải gồng mình, hoặc đã quá quen với việc chịu đựng trong im lặng, hãy thử than khải cuốn sách "VÌ SAO TÔI LUÔN LÀ NGƯỜI CHỊU TỔN THƯƠNG?" này nhé!

VÌ SAO TÔI LUÔN LÀ NGƯỜI CHỊU TỔN THƯƠNG?“Tôi luôn cảm thấy mình lạc lõng ngay cả khi đứng giữa những người thân quen.Tô...
20/08/2025

VÌ SAO TÔI LUÔN LÀ NGƯỜI CHỊU TỔN THƯƠNG?
“Tôi luôn cảm thấy mình lạc lõng ngay cả khi đứng giữa những người thân quen.
Tôi cười, tôi nói, nhưng bên trong chỉ là khoảng trống không tên mà chẳng ai nhìn thấy.
Tôi cố gắng mạnh mẽ, nhưng mỗi lần gục ngã lại chẳng có ai đỡ tôi đứng dậy.
Và rồi tôi tự hỏi: Phải chăng chính sự tồn tại của mình đã là lý do để mình phải chịu tổn thương?”
Có những người luôn cảm thấy bản thân mình như một con cá sắp chết đuối, vùng vẫy trong khoảng không vô hình, nhưng lại không thể thốt lên tiếng kêu cứu.
Có những người vẫn cố gắng hòa mình vào đám đông, nhưng tâm trí thì lạc lõng ở nơi chẳng ai chạm tới.
Có những người mỏi mệt đến mức chỉ muốn biến mất, nhưng lại sợ rằng sự biến mất ấy sẽ chẳng ai nhận ra.
--------------------
Nếu bạn đang mỏi mệt vì phải gồng mình, hoặc đã quá quen với việc chịu đựng trong im lặng, hãy thử tìm đọc cuốn sách "VÌ SAO TÔI LUÔN LÀ NGƯỜI CHỊU TỔN THƯƠNG?" này nhé!
Tham khảo cuốn sách dưới bình luận nha!

Vì sao một quân Tốt có thể thay đổi cả bàn cờ?Trong mắt nhiều người, quân Tốt là quân cờ yếu ớt nhất trên bàn cờ vua. Nó...
18/08/2025

Vì sao một quân Tốt có thể thay đổi cả bàn cờ?

Trong mắt nhiều người, quân Tốt là quân cờ yếu ớt nhất trên bàn cờ vua. Nó không thể đi lùi, cũng chẳng thể nhảy vọt như Mã hay tung hoành như Hậu. Từng bước đi của nó chậm chạp, hạn hẹp, tưởng như chẳng đáng kể. Nhưng chính sự khiêm nhường ấy lại ẩn chứa một sức mạnh tiềm tàng có thể xoay chuyển cục diện cả ván cờ.

David Shenk trong cuốn "Ván cờ bất tử" đã viết thế này:
“Với dân ngoại đạo, việc thiệt một Tốt trông có vẻ bình thường, nhưng về cuối ván cờ, nó có thể dễ dàng tạo ra sự khác biệt như giữa đêm và ngày, thất bại thảm hại và chiến thắng giòn giã – một phần nhờ khả năng của Tốt trong việc bảo vệ quân khác, và một phần nhờ tiềm năng của Tốt trong việc được phong thành Hậu nếu đi tới hàng cuối cùng. Không kỳ thủ nghiêm túc nào lại dễ dàng từ bỏ quân Tốt cả.”

Điều này cũng nhắc chúng ta về lời của Chủ tịch Hồ Chí Minh:
“Lạc nước hai xe đành bỏ phí,
Gặp thời một Tốt cũng thành công.”

Trong cờ vua, một nước đi nhỏ cũng có thể thay đổi số phận của cả ván đấu. Và trong cuộc đời, không phải lúc nào ta cũng được bắt đầu ở vị trí trung tâm hay với ưu thế vượt trội. Xuất phát điểm có ý nghĩa rất lớn, nó trao cho ta điều kiện ban đầu, như một quân Hậu mạnh mẽ hay một quân Mã linh hoạt. Nhưng chỉ nhìn vào điểm xuất phát thì chưa đủ. Giá trị thực sự của một con người còn nằm ở hành trình tiến lên, ở khả năng chịu đựng gian khó để tìm cơ hội.

Quân Tốt trên bàn cờ cũng vậy. Nó thường là quân bị đem ra hy sinh, dễ bị xem thường, phải bước đi chậm rãi và không thể rẽ ngang lối. Nhưng chính sự bền bỉ ấy lại tạo nên sức mạnh. Mỗi bước đi của Tốt đều đòi hỏi sự kiên nhẫn, chấp nhận thử thách, và tin rằng chỉ cần đi tiếp, cuối cùng sẽ đến lúc nó được phong Hậu viết lại cục diện cả bàn cờ.

Ván cờ bất tử không chỉ là ván đấu kinh điển giữa Anderssen và Kieseritzky ở thế kỷ 19, mà còn là một minh chứng cho triết lý này. Trong ván cờ ấy, những quân Tốt tưởng như bị bỏ đi lại góp phần mở ra thế trận bất tử, để từ đó cả thế giới kỳ nghệ phải kinh ngạc. Và cuốn sách cũng nhắc chúng ta rằng: đời người, như một ván cờ, luôn là sự giằng co giữa hy sinh và hy vọng, giữa cái ta buộc phải từ bỏ và cái ta đang khao khát hướng tới.

Không phải ai cũng được trao cơ hội trở thành Mã hay Hậu ngay từ đầu. Nhiều người trong chúng ta chỉ giống như những quân Tốt, âm thầm bước đi ở hàng thấp nhất, dễ bị đánh giá thấp. Nhưng Tốt có một phẩm chất đặc biệt: nó có thể chọn tiến lên. Từng bước nhỏ, chậm rãi nhưng kiên trì, chính là con đường duy nhất để nó tiến gần hơn đến sự chuyển hóa.

Và trong cuộc đời cũng vậy. Có thể bạn đang cảm thấy mình chỉ là một quân cờ nhỏ, bị kẹp giữa muôn vàn thách thức. Nhưng hãy nhớ, ngay cả quân Tốt cũng có quyền lựa chọn bước tiếp. Một quyết định học thêm kỹ năng mới, một lần dám thử thách bản thân, hay chỉ đơn giản là kiên nhẫn hoàn thành một việc tưởng chừng nhỏ bé tất cả đều có thể là nước đi mở ra bàn cờ mới cho bạn.

Đôi khi, chiến thắng lớn nhất không phải là lập tức trở thành Hậu hay làm thay đổi cả cục diện ngay tức thì, mà là vượt qua được nỗi sợ, sự ngần ngại, để kiên nhẫn tiến về phía trước. Và biết đâu, một ngày nào đó, bạn sẽ ngạc nhiên khi nhận ra chính những bước đi nhỏ, kiên định và âm thầm, mới viết nên “ván cờ bất tử” của riêng mình.

Tham khảo cuốn sách dưới mục bình luận nha!

Điều khiến Vì sao thế nhỉ hạnh phúc nhất trong quá trình làm podcast có lẽ là khi mình nhận ra, những điều mình làm, nga...
17/08/2025

Điều khiến Vì sao thế nhỉ hạnh phúc nhất trong quá trình làm podcast có lẽ là khi mình nhận ra, những điều mình làm, ngay trong một căn phòng nhỏ của chính mình đây, lại có thể chạm tới ai đó ở một nơi rất xa.

Mình nhớ như in cái khoảnh khắc nhận được tin nhắn của một người chị này, chị kể rằng chị đã nghe podcast trong giai đoạn phải trải qua một mất mát rất lớn, khi chị đang bầu 6-7 tháng và chồng chị thì mới qua đời, chị kể lúc ấy cứ nhắm mắt mà không thể ngủ nổi, chị đã nghe podcast visaothenhi và cảm thấy thoái mái. "Nghe giọng đọc đó rất thoải mái và không nghe được giọng khác ấy", câu nói ấy đã làm mình không kìm được nước mắt. Khi ấy, mình tin rằng bản thân đã đi đúng đường. Ấy là hạnh phúc, khoảnh khắc ấy mình thấy mình được thuộc về, thấy những điều mình tin là nhỏ bé lại có thể khiến một ai đó dịu lại, dũng cảm hơn một chút. Và như vậy, là đủ để mình tiếp tục.

Mình cũng gửi gắm thật nhiều những tâm tư vào "Giữa những lần sinh ra". Mình hy vọng sau khi đọc xong "Giữa những lần sinh ra", độc giả - những người đang cảm thấy bản thân chưa từng thuộc về nơi nào, sẽ thấy mình không cô đơn.

Trong cuốn sách này, có rất nhiều nhân vật đã từng cảm thấy như họ chẳng thuộc về đâu cả: một đứa trẻ bị bỏ rơi, một con mèo hoang, một người cha đồng tính, một cậu thanh niên đứng giữa ngã rẽ cuộc đời mà không biết mình muốn gì… Họ đều từng lạc lõng, từng bị thương, từng sống trong cảm giác không ai thực sự nhìn thấy mình. Và rồi họ đã sống. Dù có thể rất chậm, rất âm thầm, nhưng họ vẫn đi tiếp, vẫn cố gắng tử tế, vẫn giữ cho mình một tia sáng rất nhỏ để không hoàn toàn biến mất.

Ủng hộ cuốn sách của lại đây nha!
Link đặt sách:
- Shopee: https://tinyurl.com/giuanhunglansinhra-sp
- Tiki: https://tinyurl.com/giuanhunglansinhra-tiki

Mình vẫn nhớ cái nắng gắt của mùa hè năm đó, khi trong tay vẫn nắm rung động đầu đời, vẫn nhớ những cái ôm đầy phấn khíc...
16/08/2025

Mình vẫn nhớ cái nắng gắt của mùa hè năm đó, khi trong tay vẫn nắm rung động đầu đời, vẫn nhớ những cái ôm đầy phấn khích, cả những cái hôn chỉ nằm lại trên đôi má. Tình cảm khi ấy thắm thiết và trong trẻo đến vô ngần, vậy mà sâu trong lòng vẫn lẩn khuất một nỗi bâng khuâng khó gọi tên. Có lẽ vì thế người ta gọi tình đầu là mối tình dang dở, bởi những rung động đầu tiên thường gắn với sự ngây thơ, vụng dại, và cả những tiếc nuối vì chưa biết yêu sao cho trọn vẹn.

Kí ức về tháng năm đó, về những rung động đầu đời, tựa như cơn gió nhẹ thoảng qua, mang theo hương vị ngọt ngào của những ngày tháng còn dang dở, chưa hoàn hảo nhưng lại đẹp đẽ đến nao lòng. Tất cả đều trong trẻo, tinh khôi như một bức tranh vẽ vội bằng màu nắng. Theo năm tháng trôi qua, những điều chưa trọn vẹn ấy dần trở thành những mảnh ghép ký ức, vừa ngọt ngào, vừa chua xót, khiến lòng ta không khỏi day dứt và vấn vương.

Trong số radio tới đây, chúng ta hãy lại cùng ngồi lại để lắng nghe những lá thư mang theo tâm tư gửi tới tình đầu của mình nhé.

Cậu mến ơi, nếu đã cầm trên tay cuốn sách, nhớ cho Vì sao thế nhỉ xin những cảm nhận của cậu sau khi đọc xong "Giữa nhữn...
15/08/2025

Cậu mến ơi, nếu đã cầm trên tay cuốn sách, nhớ cho Vì sao thế nhỉ xin những cảm nhận của cậu sau khi đọc xong "Giữa những lần sinh ra" nhé!

Đọc từng dòng của các cậu mà lòng cứ rưng rưbg, có điều gì đó khó tả lắmmm! ✨
Cùng tham gia nha!

Những gì ta gặp phải ở thời thơ ấu phải chăng sẽ theo ta suốt đời? Có những chấn thương không nằm ở da thịt, không hiện ...
13/08/2025

Những gì ta gặp phải ở thời thơ ấu phải chăng sẽ theo ta suốt đời?

Có những chấn thương không nằm ở da thịt, không hiện hình thành sẹo, nhưng lại len lỏi vào mọi ngóc ngách của đời người — âm thầm, bền bỉ, không buông tha.

Chúng bắt đầu từ một tiếng quát, một lần bị xem thường, một cái nhìn lạnh tanh, hay một khoảnh khắc bị bỏ rơi giữa cơn hoảng loạn mà chẳng ai để tâm. Những mảnh vụn nhỏ ấy tích tụ dần, đan lại thành một lớp g*i mỏng ôm lấy tâm hồn, đến khi lớn lên, ta cũng chẳng thể gỡ ra được nữa.
Người ta hay nghĩ nỗi đau rồi sẽ qua, rằng thời gian sẽ chữa lành tất cả. Nhưng với chấn thương từ thời còn thơ bé, thời gian không xóa hết mà chỉ giấu đi. Nó nằm đó, dưới lớp vỏ cứng cỏi mà ta cố dựng lên, chực chờ nứt ra vào những khoảnh khắc yếu mềm nhất.

Chấn thương thời thơ ấu không chết đi. Nó thay hình đổi dạng — thành cơn giận không lý do, thành sự dè chừng với người lạ, thành cảm giác tội lỗi mỗi khi được hạnh phúc, thành thói quenxấu, ngay cả khi chẳng còn ai làm tổn thương ta nữa.

Và cứ thế, nó theo ta vào tuổi trưởng thành, lẩn khuất trong từng lựa chọn, từng mối quan hệ, từng giấc ngủ chập chờn không an yên. Nó khiến ta dần quen với những chiếc lồng vô hình — nơi ta tự nhốt mình trong im lặng, trong cam chịu, trong cái bóng mờ nhạt của chính mình. Không ai dạy ta phải chữa lành. Rồi ta chợt nhận ra, nỗi đau mà ta luôn chạy trốn ngày xưa, ta vẫn mắc kẹt ở trong đó, chạm tay lên lồng ngực mình và hỏi: “Tại sao mình vẫn thấy đau?” Rồi nhận ra, có những đứa trẻ trong ta chưa bao giờ được ôm lấy.

Chấn thương không biến mất. Nhưng ta có thể học cách sống mà không để nó dẫn đường. Ta có thể chọn mở lồng — dù đôi cánh còn run rẩy, dù chẳng ai chắc ngoài kia có tự do hay bão giông. Ít nhất, ta đã không còn im lặng. Ít nhất, ta đã quyết định không cam chịu, không từ bỏ.

Nếu cảm thấy đồng cảm với những chia sẻ này, hãy thử tìm đọc cuốn sách "Giữa những lần sinh ra" của Vì sao thế nhỉ nhé!

Những bài viết đầu tiên Review về cuốn sách "Giữa những lần sinh ra" đã  bắt đầu được lên sóng. Các cậu ơi, tham gia cùn...
13/08/2025

Những bài viết đầu tiên Review về cuốn sách "Giữa những lần sinh ra" đã bắt đầu được lên sóng. Các cậu ơi, tham gia cùng Vì sao thế nhỉ ✨nha!

Tên thí sinh: Nguyễn Minh Chánh

Nội dung bài dự thi:

Tôi đọc Giữa những lần sinh ra vào một buổi chiều mưa dài và nặng. Thành phố ngoài kia bị bọc trong một lớp xám đặc quánh của những đám mây, và từng hạt mưa rơi xuống như nhịp tim của một người đã mệt mỏi rất lâu.

Tôi mở sách ra, không nghĩ rằng chỉ vài trang đầu thôi, mình đã bị kéo vào một không gian khác một nơi vừa yên tĩnh vừa hỗn loạn, nơi quá khứ, hiện tại và những câu hỏi về bản thể xoắn chặt vào nhau như những sợi dây không thể gỡ. Thùy Linh viết chậm, câu chữ như có sức nặng riêng, không ồn ào nhưng đủ để âm thầm chạm đến phần sâu nhất trong tâm trí người đọc. Chị không cố kể một câu chuyện “đẹp” hay “trọn vẹn”, mà để nó trần trụi, g*i góc, đôi khi mơ hồ như chính đời sống. Giữa những dòng văn, những câu hỏi hiện lên, không phải để bạn trả lời ngay, mà để nó ở đó, gõ nhịp đều đặn vào suy nghĩ: Bạn đang sống vì điều gì? Những mất mát ta từng đi qua có phải là bài học mà ta buộc phải thấu hiểu? Những người ta gặp… có phải là mối nhân duyên từ kiếp trước? Và có phải mỗi lần đau là một lần ta được sinh ra lần nữa…? Tôi đã từng nghĩ mình hiểu rõ câu trả lời. Nhưng khi đọc cuốn sách, tôi nhận ra nhiều năm qua mình đã sống theo quán tính thức dậy, làm việc, mỉm cười, giao tiếp như thể đó là cách duy nhất để tồn tại. Tôi mang trên mình nhiều “vai diễn” được kỳ vọng: người con ngoan, đồng nghiệp đáng tin, bạn bè tử tế. Nhưng chưa bao giờ tôi thật sự hỏi: Mình tồn tại để làm gì? Mình sống vì ai, vì điều gì?

Những nhân vật trong Giữa những lần sinh ra không hoàn hảo, họ gãy vụn, họ cô đơn, họ hoang mang, họ mất mát. Có người mất người thương, có người mất niềm tin, có người mất chính bản thân mình. Nhưng bằng một cách nào đó, từ những mảnh vụn ấy, họ “sinh ra” một phiên bản khác yếu ớt hơn ở một số mặt, nhưng mạnh mẽ hơn ở những chỗ cần thiết. Tôi nhớ những ngày đầu sau khi cha mất. Cả thế giới như rút hết màu sắc. Tôi không còn biết mình đang sống hay chỉ đang tồn tại. Mỗi ngày trôi qua như một cuộn phim quay chậm, âm thanh mờ dần, chỉ còn lại một khoảng trống lạnh lẽo. Mãi nhiều tháng sau, tôi mới nhận ra, chính nỗi đau đó đã xé toạc lớp vỏ mạnh mẽ giả tạo mà tôi vẫn khoác lên. Tôi học cách chậm lại, lắng nghe nhiều hơn, yêu thương nhiều hơn vì hiểu rằng chẳng có ai bên cạnh ta mãi mãi.

Cuốn sách khiến tôi tin hơn vào chữ “duyên”. Có những người chỉ xuất hiện vài phút, vài ngày, vài tháng, nhưng để lại dấu ấn sâu hơn cả những người ở cạnh ta nhiều năm. Thùy Linh viết về những linh hồn tìm nhau giữa biển người không phải vì lý do logic nào, mà chỉ vì đã từng thuộc về nhau từ lâu lắm rồi. Tôi nghĩ đến một người bạn cũ. Chúng tôi chỉ đồng hành cùng nhau một quãng ngắn, nhưng đủ để tôi nhớ mãi ánh mắt và câu nói “Mình tin bạn sẽ ổn” vào ngày tôi yếu đuối nhất. Giờ 1 đây, mỗi khi mỏi mệt, tôi lại nghe câu nói đó vang lên, như một sợi dây kéo tôi trở lại.

Điều tôi thích ở Giữa những lần sinh ra là cách nó không cố áp đặt lời giải. Nó không bảo bạn “nên” sống thế nào, không khuyên “phải” quên đi nỗi đau. Nó để bạn tự đối thoại với chính mình, để những câu hỏi âm thầm bén rễ, rồi một ngày bạn tự tìm ra câu trả lời cho riêng mình. Sách giống như một tấm gương nhưng thay vì phản chiếu ngoại hình, nó phản chiếu tất cả những phiên bản của bạn qua từng “lần sinh ra”: đứa trẻ hồn nhiên, người trẻ hoang mang, người trưởng thành sứt sẹo… tất cả vẫn là bạn. Và tôi nhận ra: lớn lên từ những vụn vỡ không phải là “hàn gắn” để trở lại như trước, mà là chấp nhận những vết nứt như một phần của mình. Vì đôi khi, chính qua những vết nứt ấy, ánh sáng mới lọt vào. Sau khi gấp sách lại, tôi không khóc. Nhưng có một sự nhẹ nhõm len vào tim, như thể vừa buông xuống một viên đá đã mang quá lâu. Tôi không chắc mình đã tìm được hết câu trả lời cho những câu hỏi hiện sinh mà Thùy Linh đặt ra, nhưng tôi biết mình đã “sinh ra” thêm một lần nữa yên tĩnh hơn, bình thản hơn, và cũng dũng cảm hơn.

Tôi tin rằng, với mỗi người, Giữa những lần sinh ra sẽ là một cuộc trò chuyện rất khác. Có người sẽ đọc và thấy như đang nghe một bản nhạc buồn. Có người sẽ thấy nó là một cuốn nhật ký của chính mình. Còn với tôi, nó là một tấm bản đồ không chỉ chỉ đường, mà còn nhắc rằng con đường ấy là của riêng mình, và mình có quyền đi chậm, đi nhanh, hay dừng lại để thở. Vì thế, nếu ai hỏi tôi cuốn sách này nói về điều gì, tôi sẽ không trả lời ngay rằng “nó về sự mất mát và tái sinh”. Tôi sẽ nói: Nó là tấm gương để bạn thấy những lầnsinh ra của chính mình.

VÌ SAO CÓ NHIỀU NGƯỜI MẮC VẤN ĐỀ KIỂ.M S.OÁT GIA ĐÌNH, CON CÁI ĐẾN MỨC BỆ.NH H.OẠN?Có những ngôi nhà, khi khép cửa lại, ...
11/08/2025

VÌ SAO CÓ NHIỀU NGƯỜI MẮC VẤN ĐỀ KIỂ.M S.OÁT GIA ĐÌNH, CON CÁI ĐẾN MỨC BỆ.NH H.OẠN?

Có những ngôi nhà, khi khép cửa lại, không còn là nơi trú ẩn an toàn mà trở thành nhà tù. Ở đó, quyền lực và sự kiểm soát được xem là “tình thương”, tiếng khóc thay cho tiếng cười, và mỗi thành viên chỉ tồn tại trong vai trò mà người đứng đầu sắp đặt. 7 Năm Bóng Tối của Jeong You Jeong mở ra cánh cửa của một ngôi nhà như thế, để ta thấy rõ thứ bóng tối không đến từ đêm đen hay bóng mây che khuất, mà đến từ chính con người trong ngôi nhà ấy.

Nhân vật Oh Young Je – cha của cô bé Se Ryung, không coi gia đình là nơi để yêu thương, mà là lãnh địa riêng cần duy trì “trật tự tuyệt đối”. Những “quy tắc” của hắn khắc nghiệt đến mức lạnh lùng: “Đã dạy là đừng có nhìn Young Je trừng trừng bằng ánh mắt như thể đang nhìn một “thằng kh.ốn n.ạn” như vậy. Đã dạy là phải trả lời “Vâng”. Đã dạy là trong vòng 10 giây là phải thực thi việc được giao. Chỉ một sai lệch nhỏ, hình phạt sẽ ập đến như một bản án không được phép kêu oan.

Ngôi nhà ấy không bao giờ yên tĩnh. Nó chất đầy âm thanh của dây thắt lưng q.uất xuống, đồ đạc va đập, thậm chí hắn còn cuon.g h.iế.p vợ để buộc cô khuất phục “đến tận xương tủy”, phải khai ra điều mình muốn nghe và van xin tha thứ. Với Se Ryung, hắn thực hiện những “lần điều chỉnh” thể x.ác bằng cách siết c.ổ, đá.nh vào mặt, và đ.ập đầu cô bé vào tường. Hắn yêu thích việc dùng thắt lưng da đen để “kiểm điểm” con gái, khiến cô bé g.ãy cả m.ũi.

Với Young Je, "mọi thứ phải ở đúng chỗ của nó" và ai cũng phải "nghiêm túc tuân thủ mọi quy định". Chính những hành động kiểm soát và trừng phạt người thân ấy đã khiến Oh Young Je ngày càng tự mãn về quyền được h.ạ nh.ục và trừng ph.ạt bất cứ ai làm trái ý hắn, mở đầu cho chuỗi toan tính tỉ mỉ suốt bảy năm trời để trả thù những kẻ dám xâm phạm “đồ của hắn” - thế giới quyền lực tuyệt đối của hắn.

Với Se Ryung, tuổi thơ không có khái niệm “an toàn”, chỉ có nỗi sợ rình rập. Với người vợ, tình yêu chẳng còn tồn tại, chỉ còn những lần quỵ ngã trước bạ.o lực thể xác lẫn tinh thần. Young Je gọi đó là “dạy dỗ”. Hắn tin mình đang giữ gìn kỷ luật, và trong niềm tin méo mó ấy, hắn tìm thấy kho.ái cả.m từ nỗi đau của người khác.

Bóng tối trong hắn không tự nhiên mà có. Nó được nuôi lớn từ một tuổi thơ dưới bàn tay gia trưởng của người cha b.ạo lực, từ đặc quyền “thiếu gia làng Se Ryung” và từ một xã hội lặng im, nơi sự kiểm soát của đàn ông trong gia đình vẫn được coi là “bình thường”. Chính sự im lặng ấy đã tạo điều kiện để bóng tối ấy không ngừng lớn lên, biến thành bi kịch của rất nhiều người.
Điều đáng buồn là, hình tượng Young Je không chỉ tồn tại trong tiểu thuyết. Ở ngoài đời, vẫn có kẻ người coi v.ợ con, người thân gia đình như “tài sản”, và thường xuyên sử dụng b.ạo l.ực để bảo vệ “quyền sở hữu” đó.

7 Năm Bóng Tối không chỉ kể lại một tấn bi kịch, mà còn cho thấy một “căn bệnh” đang âm thầm len lỏi trong xã hội: khi trẻ em lớn lên trong môi trường kiểm soát và b.ạo lực, chúng học cách im lặng, chịu đựng, và rồi mang theo những tổn thương không thể chữa lành vào phần đời còn lại. Những nỗi đau không kết thúc khi chúng lớn lên mà tiếp tục tồn tại, lặng lẽ lan truyền sang thế hệ sau.

Đây là lời cảnh tỉnh rằng khi môi trường và văn hóa lệch lạc cùng tiếp tay, một con người có thể lớn lên với niềm tin méo mó và tạo ra những nỗi đau không thể chữa lành cho xã hội.

(Phân tích qua tác phẩm 7 Năm Bóng Tối - Jeong You Jeong)
Tham khảo cuốn sách dưới mục bình luận nhé!

✨🌸 Bạn đang sống vì điều gì?Những nỗi đau, mất mát ta từng đi qua – có phải là bài học mà ta bắt buộc phải thấu hiểu?Nhữ...
11/08/2025

✨🌸
Bạn đang sống vì điều gì?
Những nỗi đau, mất mát ta từng đi qua – có phải là bài học mà ta bắt buộc phải thấu hiểu?
Những người ta gặp… có phải là mối nhân duyên có từ kiếp trước?
Có phải mỗi lần đau là một lần ta được “sinh ra” lần nữa…?

Nếu đã từng bắt gặp chính mình trong những dòng chữ ấy,
Nếu có điều gì đó âm thầm lay động trong bạn sau khi gấp lại trang cuối cùng...
👉🏻✨Hãy tham gia cuộc thi “LỚN LÊN TỪ NHỮNG VỤN VỠ’ - REVIEW SÁCH “GIỮA NHỮNG LẦN SINH RA” của SkyBooks nha!

✨CUỘC THI VIẾT “LỚN LÊN TỪ NHỮNG VỤN VỠ’ - REVIEW SÁCH “GIỮA NHỮNG LẦN SINH RA”✨

Viết ra điều bạn cảm nhận - Chạm vào phần sâu nhất trong mình

"Giữa những lần sinh ra" là cuốn tiểu thuyết đầu tay của tác giả Thùy Linh (Visaothenhi! Podcast) mang đậm tính hiện sinh, đặt ra những câu hỏi đau đáu về bản thể, ký ức, sự tồn tại, tình yêu, sự mất mát và khả năng tái sinh của con người:

- Bạn đang sống vì điều gì?
- Những nỗi đau, mất mát ta từng đi qua – có phải là bài học mà ta bắt buộc phải thấu hiểu?
- Những người ta gặp… có phải là mối nhân duyên có từ kiếp trước?
- Có phải mỗi lần đau là một lần ta được “sinh ra” lần nữa…

Nếu đã từng bắt gặp chính mình trong những dòng chữ ấy,
Nếu có điều gì đó âm thầm lay động trong bạn sau khi gấp lại trang cuối cùng...

💌 Skybooks trân trọng mời bạn tham gia cuộc thi “LỚN LÊN TỪ NHỮNG VỤN VỠ’ - REVIEW SÁCH “GIỮA NHỮNG LẦN SINH RA” – Một không gian để bạn viết cho chính mình, và cùng lan tỏa thông điệp chữa lành, trân trọng cuộc sống đến nhiều trái tim khác.

📌THỂ LỆ CUỘC THI
Đối tượng: Tất cả độc giả đã đọc (hoặc đang đọc) cuốn sách Giữa những lần sinh ra
Hình thức dự thi:
- Viết bài review (cảm nhận, suy ngẫm, chiêm nghiệm) từ cuốn sách Giữa những lần sinh ra
- Không giới hạn về độ dài (khuyến khích từ 300-1000 từ)
- Bài dự thi gửi kèm hình ảnh bất kỳ phù hợp với bài viết hoặc hình ảnh chụp cuốn sách “Giữa những lần sinh ra”
- Bài dự thi gửi về với chúng mình qua link dưới đây: https://tinyurl.com/cuocthivietlonlentunhungvunvo

- Bài dự thi sẽ được up lên Album CUỘC THI VIẾT “LỚN LÊN TỪ NHỮNG VỤN VỠ’ - REVIEW SÁCH “GIỮA NHỮNG LẦN SINH RA” trên fanpage Skybooks trong vòng 72 giờ sau khi tác giả gửi bài dự thi.

- Hình ảnh tham gia cuộc thi, trước khi gửi về ban tổ chức, nhờ các bạn vui lòng lồng thêm khung hình sau:
https://drive.google.com/file/d/19wx0xrYQTuNelHSXvvai4soeU3Bi9d50/view?usp=sharing

- Bài dự thi phải thuộc quyền sở hữu của người tham gia dự thi, do chính người tham gia sáng tác, không vay mượn từ bất cứ ai. Đồng thời bài viết cũng chưa từng đăng tải trên các trang mạng xã hội, sách báo, diễn đàn và trang cá nhân.

⭐ TIÊU CHÍ CHẤM ĐIỂM
- Cảm xúc chân thực: Những rung động, suy ngẫm từ chính quá trình đọc sách
- Chiêm nghiệm sâu sắc: Góc nhìn cá nhân về các chủ đề hiện sinh, tái sinh, linh hồn...
- Cách viết truyền cảm: Dùng từ mạch lạc, lay động, tạo được kết nối với người đọc
- Sự sáng tạo: Không chỉ review sách, hãy cho thấy bạn đã “đối thoại” với cuốn sách theo cách riêng.

📌THỜI GIAN DIỄN RA
- Thời gian nhận bài dự thi: Từ 10/8 đến hết 10/09/2025
- Công bố kết quả: 20/09/2025 trên fanpage Skybooks

⭐CƠ CẤU GIẢI THƯỞNG
- 1 Giải Nhất: 2.000.000đ tiền mặt + (phần quà đặc biệt từ tác giả Visaothenhi!)
- 1 Giải Nhì: 1.000.000đ tiền mặt
- 2 Giải Khuyến khích: mỗi giải 1 combo 3 cuốn sách Skybooks chọn lọc

✍️THÀNH PHẦN BAN GIÁM KHẢO
- Tác giả Thùy Linh (Visaothenhi! Podcast) - Tác giả cuốn sách “Giữa những lần sinh ra”.
- BTC Skybooks: đội ngũ truyền thông.

❤Đừng ngần ngại chia sẻ hành trình của bạn cùng “Giữa những lần sinh ra”. Tác giả Thùy Linh và Skybooks rất mong nhận được thật nhiều bài dự thi đầy cảm xúc từ bạn đọc!

Có bao giờ cậu từng nghĩ về một phiên bản khác của chính mình đang sống một cuộc đời khác ở một hành tinh song song? Nơi...
10/08/2025

Có bao giờ cậu từng nghĩ về một phiên bản khác của chính mình đang sống một cuộc đời khác ở một hành tinh song song?

Nơi những lời yêu thương chưa kịp ngỏ được cất lên, những hành động chưa kịp thực hiện được hoàn thành, nơi những điều "giá như" trở thành những lựa chọn đúng đắn, kịp thời?

Mình tin rằng, mỗi trái tim đều cất giấu một câu chuyện như thế. Một mối tình, một cảm xúc, dù chỉ là thoáng qua, nhưng lại in sâu trong ký ức. Chúng mình tiếc nuối vì một khoảnh khắc chần chừ, một sự im lặng khó nói, hay chỉ đơn giản là vì chưa đúng thời điểm. Ở vũ trụ này, mình là người chưa đủ dũng cảm để nói ra, cậu ấy là người chưa đủ sẵn sàng để đón nhận. Nhưng ở một chiều không gian song song nào đó, biết đâu mình đã không giữ im lặng, và cậu ấy cũng sẽ chẳng quay lưng bước đi.

Và hôm nay, hãy cùng "Vì Sao Thế Nhỉ! Radio đến với những lá thư của những mối tình còn bỏ ngỏ, những yêu thương chưa từng được cất thành lời, và cả những rung động vẫn khắc khoải đợi chờ một cái tên nhé!

Cuốn sách "Giữa những lần sinh ra” của  là một tiểu thuyết được cấu trúc từ 9 truyện ngắn – 9 mảnh đời, 9 lần hiện sinh ...
09/08/2025

Cuốn sách "Giữa những lần sinh ra” của là một tiểu thuyết được cấu trúc từ 9 truyện ngắn – 9 mảnh đời, 9 lần hiện sinh khác nhau.

Dù hình thức là truyện ngắn, nhưng các câu chuyện vẫn cùng chung một mạch cảm xúc, một chủ đề bao trùm: đó là hành trình con người đi qua nỗi đau, đi qua những mất mát, cô đơn, cả những hoài nghi và hy vọng, để rồi tìm lại được chút ánh sáng cuối cùng của sự tồn tại trong kiếp sống ấy…

Thú thực, mỗi ""lần sinh ra"" đều lại là một nỗi đau rất riêng, bởi mình hiểu rằng khi sống, nào có ai không đau khổ, nhưng con người vốn giỏi thích nghi mà, bởi bậy mà mỗi kiếp sống sau sẽ lại tròn đầy hơn. Có thể con người sẽ không được chữa lành ngay lập tức, nhưng mình tin đã có một điều gì đó, lặng lẽ gieo vào lòng họ một niềm tin nhỏ: rằng ta có thể bắt đầu lại, thêm một lần nữa.

Trong cuốn sách thứ 2 này, Vì sao thế nhỉ lại chọn cách kể chuyện này, vì mình tin, tin rằng: có những điều chỉ có thể kể bằng những lát cắt, bằng ký ức vụn vỡ, bằng tiếng thở dài của nhiều số phận, thay vì một hành trình tuyến tính.

Mình viết "Giữa những lần sinh ra" và thực sự mong cuốn sách sẽ như một lời thủ thỉ với những người từng thấy mình vô hình: “Mình thấy cậu, thấy cả những nỗi đau cậu phải trải qua.”

Có thể bạn từng không được yêu đúng cách, nhưng điều đó không có nghĩa bạn không đáng yêu. Có thể bạn từng không thuộc về nơi nào, nhưng điều đó không có nghĩa bạn mãi không có chốn quay về.

Mình không kỳ vọng cuốn sách này sẽ chữa lành ai, nhưng mình hy vọng, khi đọc nó, cậu sẽ tạm dừng lại ở một câu, một đoạn nào đó – và thấy lòng mình dịu đi một chút. Chỉ cần thế thôi, có lẽ cũng đã là một “lần sinh ra” rồi.

Address

Hanoi
100000

Alerts

Be the first to know and let us send you an email when Vì sao thế nhỉ posts news and promotions. Your email address will not be used for any other purpose, and you can unsubscribe at any time.

Contact The Business

Send a message to Vì sao thế nhỉ:

Share

Category