Thùy Trang Review Phim

Thùy Trang Review Phim Page chỉ hóng biến
(1)

Con trai tôi bỏ cả tiểu thư Hà Thành để cưới cô gái nuôi bò trên Điện Biên, đến ngày dạm ngõ tôi chỉ mang đúng 1 triệu l...
03/10/2025

Con trai tôi bỏ cả tiểu thư Hà Thành để cưới cô gái nuôi bò trên Điện Biên, đến ngày dạm ngõ tôi chỉ mang đúng 1 triệu lễ đen, nào ngờ bước chân đến cổng nhà gái tôi ch-ết lặng vì trước mặt không phải căn nhà lụp xụp mà là...

Tôi từng phản đối g;ay gắ;t khi con trai – giám đốc trẻ tuổi, đẹp trai, có bằng thạc sĩ nước ngoài – bỏ tiểu thư Hà Thành nhà mặt phố, bố mẹ quyền lực để cưới… một cô gái chăn bò ở tận Điện Biên.

Nó cãi:

“Mẹ chỉ nhìn bề ngoài, con nhìn thấy cả tương lai ở cô ấy!”

Tôi tức. Tôi thử thách thẳng:

“Muốn lấy thì tự đi dạm ngõ, mẹ chỉ mang đúng 1 triệu lễ đen, xem người ta có khinh không!”

Con tôi gật đầu ngay. Tôi càng bực. Càng muốn cho nhà gái “sáng mắt” vì dám “đào tạo con dâu tương lai” kiểu bùn đất trâu bò.
Ngày dạm ngõ
Tôi đi từ Hà Nội lên Điện Biên, bụng đầy mỉa mai.
Hình dung sẵn cảnh: căn nhà lợp fibro xi măng, mấy con gà bới trước sân, mẹ cô gái răng nhuộm đen móm mém... Nhưng đời không đơn giản vậy.

😱 Bước đến cổng – tôi CHẾT LẶNG!
Trước mặt tôi là… 👇👇

Chồng bắt vợ b/ỏ th;ai để dễ bề đến với người khác, vợ quyết định bỏ tr;ốn vào miền nam sinh con. 7 năm sau cô dắt 2 con...
02/10/2025

Chồng bắt vợ b/ỏ th;ai để dễ bề đến với người khác, vợ quyết định bỏ tr;ốn vào miền nam sinh con. 7 năm sau cô dắt 2 con trai trở về, bắt đầu kế hoạch khiến chồng cũ đ;iêu đ;ứng...Trong đêm mưa tầm tã, cô ôm chặt bụng bầu đang giãy giụa từng cơn đau thắt, từng bước chạy ra khỏi căn nhà từng gọi là tổ ấm. Phía sau lưng, giọng nói lạnh lùng của chồng vẫn vang vọng trong đầu:
"B/ỏ đi. Cái th/ai đó là gánh nặng. Tôi cần tự do."
Bảy năm sau, cô quay trở về, không chỉ với một đứa con trai – mà là hai, và một kế hoạch được chuẩn bị kỹ lưỡng để người đàn ông phản bội ấy phải trả giá…

Hà Nội, mùa thu năm 2018, cái lạnh len lỏi qua từng khe cửa gỗ cũ kỹ. Trong một căn biệt thự sang trọng ở phố Tây Hồ, Ngọc Anh ngồi lặng lẽ trên ghế sofa, tay đặt lên bụng – nơi hai sinh linh bé bỏng đang lớn dần từng ngày. Cô chưa bao giờ nghĩ mình sẽ phải sống trong sợ hãi khi mang th;ai, đặc biệt là sợ… chính chồng mình.

Trí – người chồng mà cô từng yêu đến mù quáng, đã không còn là người đàn ông của ngày đầu. Thành đạt, quyền lực, nhưng cũng dối trá và lạnh lùng. Gần đây, anh hay về muộn, thậm chí có đêm không về. Và rồi, trong một bữa cơm tối vắng lặng, Trí n;ém xuống bàn ly nước lọc, giọng dứt khoát:

— "Ph;á th/ai đi. Anh không muốn đứa trẻ này. Anh sắp có một cơ hội lớn, anh cần tự do."

Ngọc Anh ch/ết l;ặng. Cô không đáp. Cô biết rõ cơ hội mà Trí nhắc tới – là cô con gái của ông Phú, một đại gia bất động sản có quyền thế đang muốn tìm rể. Trí không che giấu tham vọng nữa.

— "Anh điên rồi, Trí. Đó là con anh!" – Ngọc Anh gào lên, nước mắt ứa ra.

— "Là con thì sao? Nó cản đường anh. Em giữ nó thì tự gánh lấy hậu quả."

Đêm đó, Ngọc Anh biết mình không còn lựa chọn. Cô lặng lẽ thu xếp đồ, giấu nhẹm giấy siêu âm song th;ai, nhét vào vali vài bộ quần áo, và trốn khỏi ngôi nhà từng là nơi khởi đầu của tình yêu.

Cô đi về phía Nam – không hề quen ai, không biết sẽ làm gì, chỉ mang theo quyết tâm sống để bảo vệ hai sinh linh bé nhỏ.

Sài Gòn chào đón cô bằng cái nắng gay gắt và sự xô bồ. Nhưng giữa chốn đông đúc ấy, cô tìm được một nhà trọ nhỏ ở Gò Vấp. Chủ trọ – một người phụ nữ từng trải – thương hoàn cảnh của Ngọc Anh nên cho ở nợ vài tháng đầu. Ngọc Anh làm đủ nghề: bán hàng online, nhập đồ second-hand, thậm chí từng dọn vệ sinh nhà hàng. Cô bầu to nhưng không dám nghỉ làm.

Ngày sinh, cô ngất lịm trong phòng trọ vì đau bụng, được chủ trọ đưa đi bệnh viện. Hai đứa trẻ – song thai hai trai – ra đời khỏe mạnh. Cô đặt tên là Minh và Khang, với mong muốn con sẽ sống thông minh và khỏe mạnh, khác với cuộc đời mẹ.

Những năm sau đó là chuỗi ngày dài vừa nuôi con vừa học thêm kỹ năng. Ngọc Anh ghi danh vào một lớp học nghề thẩm mỹ, làm quen với thị trường spa. Nhờ sự kiên cường và đầu óc nhanh nhạy, cô mở được một spa nhỏ tại quận 3 sau 5 năm, dần ổn định.

Hai đứa bé lớn lên ngoan ngoãn, thông minh, thường hay hỏi: "Ba con là ai?" – Cô chỉ mỉm cười, lảng tránh:
— "Ba đang ở rất xa. Mẹ và ba đã từng rất yêu nhau. Nhưng giờ, chỉ có mẹ ở đây thôi."

Đến khi Minh và Khang tròn 7 tuổi, một ngày mưa như năm xưa, cô nhìn mình trong gương. Người phụ nữ từng gầy gò, đau khổ ngày nào nay đã trở thành một người mẹ mạnh mẽ, ánh mắt sắc sảo, khí chất đĩnh đạc. Cô cầm điện thoại, tra vé máy bay về Hà Nội, lẩm bẩm:

— "Đã đến lúc…
Quý độc giả xem thêm tại đây 👇

Dựng rạp cưới ngoài ngõ trước 1 tuần, đến hôm làm tiệc chính thì cả làng không ai đến, vợ chồng tôi sững sờ khi biết bí ...
02/10/2025

Dựng rạp cưới ngoài ngõ trước 1 tuần, đến hôm làm tiệc chính thì cả làng không ai đến, vợ chồng tôi sững sờ khi biết bí mật...
Cách đây 1 tháng, vợ chồng tôi tổ chức đám cưới cho con trai. Cũng như mọi nhà, chúng tôi dựng rạp ngoài ngõ cho tiện. Dĩ nhiên, vào ngày gửi thiệp mời hàng xóm, tôi đã xin phép đàng hoàng vì rạp cưới sẽ ảnh hưởng đến giao thông. Mọi người đều hoan hỉ.
Vì lần đầu cưới con, lại là dân kinh doanh có nhiều bạn bè khách khứa, vợ chồng tôi muốn dựng rạp lớn hơn thường lệ. Thay vì rạp thường, chúng tôi thuê hẳn rạp sự kiện.
Chồng tôi còn quyết định dựng rạp ngoài ngõ trước cả tuần để tiện tiếp đón anh em, bạn bè đến thăm hỏi. Thấy vậy, bố mẹ chồng khuyên: “Làm gì cũng phải nghĩ đến hàng xóm láng giềng. Dựng rạp cả tuần, người ta còn làm ăn gì được nữa”
Nhưng chồng tôi gạt đi: “Gớm, cả đời cưới con được mấy lần mà ông bà cứ lo xa. Hàng xóm phải thông cảm chứ. Bao năm nay con cũng cho họ nhờ mãi rồi”.
Tôi cũng đồng tình với quan điểm đó. Nào ngờ, rắc rối thực sự xảy đến. Xóm tôi có 1 nhà đang xây, 1 nhà thì có kho hàng kinh doanh phải vận chuyển ra vào cả ngày. 👇👇

Nh/ốt vợ sắp sinh vào kho đông lạnh -20 độ để bảo vệ ti//ểu ta///m, chồng không ngờ lại tự đ/ào hu/yệt ch//ôn mình...Ngà...
02/10/2025

Nh/ốt vợ sắp sinh vào kho đông lạnh -20 độ để bảo vệ ti//ểu ta///m, chồng không ngờ lại tự đ/ào hu/yệt ch//ôn mình...

Ngày cưới của tôi và Hoàng từng là niềm mơ ước của nhiều người. Anh ta bảnh bao, thành đạt, biết nói những lời mật ngọt khiến bất cứ người phụ nữ nào cũng xiêu lòng. Tôi từng nghĩ đời mình đã may mắn khi được anh lựa chọn. Nhưng có lẽ, đôi khi hạnh phúc quá trọn vẹn lại chính là khởi đầu của b//i kị//ch.

Ma/ng th/ai đứa con đầu lòng, tôi chỉ mong Hoàng quan tâm hơn. Thế nhưng càng về cuối th/ai k/ỳ, anh càng lạnh nhạt. Đi sớm về khuya, điện thoại luôn úp màn hình, những tin nhắn tôi vô tình thấy đều đầy những lời yêu thương… nhưng không phải dành cho tôi. Tôi đã n/ghi n/gờ, nhưng vẫn chọn im lặng. Tôi tin, rồi con cái ra đời sẽ kéo anh về bên gia đình.

Đêm đị/nh m/ệnh ấy, tôi bụng bầu chín tháng, bước xuống nhà bếp để uống nước. Bất ngờ nghe tiếng cã/i v/ã nhỏ to từ phòng khách. Hoàng và một người ph/ụ n/ữ l/ạ mặt. Cô ta kh/óc l/óc, s/ợ h/ãi nói:

– "Anh ơi, nếu chị ấy biết thì em ch///ết mất. Cái t/hai này… nếu l//ộ ra thì tất cả ta/n ná/t."

Tim tôi thắt lại. Hóa ra, không chỉ phả///n b///ội, Hoàng còn để người khác m/ang th/ai. Tôi lặng người đứng sau cánh cửa, không đủ can đảm bước vào. Nhưng khi tôi định quay đi, một ý nghĩ lạ/nh lù/ng từ miệng anh ta vang lên:

– "Em yên tâm. Chỉ cần chị ta biến mất, mọi chuyện sẽ ổn."

Lời nói ấy khiến tôi như rơi xuống vực thẳm. Tôi đâu ngờ, người chồng đầu gối tay ấp lại có thể nghĩ ra điều độ/c á/c đến vậy.

Sáng hôm sau, Hoàng dịu dàng hiếm thấy, bảo đưa tôi đến bệnh viện kiểm tra sức khỏe. Tôi m/ệt m/ỏi gật đầu. Nhưng thay vì rẽ vào bệnh viện, xe chạy thẳng về phía khu công ty đông lạnh do anh quản lý. Tôi ngờ ngợ hỏi, Hoàng chỉ cười gượng:

– "Anh để đồ ở kho, tiện ghé lấy chút rồi đưa em đi."

Đến nơi, anh dìu tôi bước vào kho lạnh với lý do cần giúp anh kiểm tra hàng hóa. Nhiệt độ -20 độ ập vào khiến tôi r/un lẩ/y bẩ/y. Chưa kịp phản ứng, Hoàng bất ngờ đẩy tôi vào trong, cửa sập lại cùng tiếng khóa “cạch” lạnh lùng.

Tôi g/ào khó/c, đậ/p c/ửa cầ/u x/in. Bụng q/uặn thắ/t, đứa con trong tôi cũng đạp d/ữ d/ội như cảm nhận được hiể//m ngu//y. Lạnh buốt như cắ//t d/a t/hịt, hơi thở biến thành khói trắng mờ mịt. Tôi ru/n rẩ/y, ng/ã qu/ỵ, từng ngón tay tê cứng. Trong bóng tối l/ạnh lẽ/o, tôi chợt hiểu: anh ta thật sự muốn tôi ch//ết để b/ảo v/ệ người đ//àn b//à kia.

Nhưng ông trời có mắt. Trong lúc tu/yệt v/ọng, tôi chợt nhớ trong túi áo khoác còn chiếc điện thoại dự phòng. Tay r/un rẩ/y, tôi gọi cho một người đàn ông, đó chính là... đọc tiếp dưới bình luận 👇

Thử lòng con dâu tham tiền nhưng lười đ:;ẻ, bố chồng giả bệ:;nh sắp ch:;ết rồi cho hẳn 6 tỷ nếu chịu sinh con, cứ tưởng ...
02/10/2025

Thử lòng con dâu tham tiền nhưng lười đ:;ẻ, bố chồng giả bệ:;nh sắp ch:;ết rồi cho hẳn 6 tỷ nếu chịu sinh con, cứ tưởng con dâu sẽ đồng ý ngay lập tức nhưng nào ngờ cô ta nằng nặc đòi tôi đưa tiền trước rồi mới chịu mang bầ:;u, bố chồng cao tay nhử trước 100 triệu nhưng chỉ đúng 3 ngày sau đó...

Tôi là Phúc, 65 tu-ổi, cả đời làm ăn tằn tiện mới có được hơn 6 tỷ tiền tiết kiệm. Con trai tôi, Minh, cưới vợ được 3 năm, cô con dâu tên Thảo – trẻ đẹp, khéo ăn khéo nói nhưng tính khí có phần lười biếng. Suốt mấy năm, hai vợ chồng không chịu sinh con, dù nhà cửa, tiền bạc đã ổn định.

Một hôm, tôi nằm trăn trở cả đêm, trong đầu lóe lên ý nghĩ: “Hay mình thử lòng nó xem, coi nó có thật sự muốn sinh con hay chỉ ham tiền?”

Sáng hôm sau, tôi gọi Thảo vào phòng, giả vờ giọng yếu ớt, tay run run:

“Bố bệ-nh nặng rồi, chắc chẳng sống bao lâu. Bố muốn có cháu bế trước khi nhắm mắt. Nếu con chịu sinh con cho nhà này, bố cho ngay 6 tỷ làm vốn riêng.”

Nghe đến đây, mắt Thảo sáng lên như đèn. Nhưng cô ta không vội đồng ý. Thảo nheo mắt:

“Bố thương con thì bố cứ cho tiền trước. Con có vốn rồi mới yên tâm mang bầu, chứ giờ chưa có gì con không dám liều.”

Tôi cười thầm trong bụng, nhưng ngoài mặt vẫn dịu giọng:

“Tiền nhiều, bố chưa kịp chuyển được. Bố đưa trước 100 triệu để con chuẩn bị, coi như bố tin con. Khi con có bầu, bố sẽ giao hết sổ tiết kiệm cho con.”

Thảo cầm ngay lấy 100 triệu, miệng cảm ơn rối rít, hứa hẹn sẽ làm ngay “nhiệm vụ”.

Nhưng đời không như tôi nghĩ. Chỉ 3 ngày sau khi nhận tiền, con dâu bỗng nhiên... 👇👇

Lương hưu được 17 triệu đồng/tháng, tôi đưa cho con dâu cả 14 triệu đồng để đi chợ, chỉ dám giữ lại 3 triệu thuốc thang ...
02/10/2025

Lương hưu được 17 triệu đồng/tháng, tôi đưa cho con dâu cả 14 triệu đồng để đi chợ, chỉ dám giữ lại 3 triệu thuốc thang lúc ốm đau nhưng nay tôi lại gặp ngay bà thông gia vừa đi ra từ tiệm vàng, tôi số:;c khi biết được số tiền con dâu chu cấp cho cả nhà ngoại mỗi tháng, hóa ra...

Bà Hạnh, 68 tu-ổi, là mẹ chồng của Thu. Cả đời bà làm giáo viên, lương hưu mỗi tháng được 17 triệu đồng. Con trai bà – anh Quang – đi làm xa, mọi việc trong nhà giao cho vợ chồng Quang và Thu quán xuyến. Thươ-ng con dâu mới sinh cháu, lại sợ vợ chồng trẻ thiếu thốn, tháng nào bà cũng đưa hẳn 14 triệu cho Thu đi chợ, lo cơm nước. Bà chỉ giữ lại 3 triệu để phòng lúc trái gió trở trời mua thuốc.

Ai cũng khen bà Hạnh phúc vì tuổi già có con cái phụng dưỡng, chẳng phải lo nghĩ gì. Nhưng dạo gần đây bà thấy cơm canh trong nhà lúc nào cũng đạm bạc lạ thường, thậm chí nhiều hôm bà chỉ thấy toàn rau luộc với canh loãng.

Một sáng đi chợ, tình cờ bà Hạnh bắt gặp bà Thủy – mẹ ruột của Thu, cũng tức là thông gia bên ngoại – từ trong tiệm vàng bước ra, tay cầm một túi nhỏ, mặt mày rạng rỡ.

Bà Hạnh tò mò tiến lại gần:

“Chị Thủy, mua vàng à? Dạo này khá giả ghê nhỉ!”

Bà Thủy cười:

“Thì cũng nhờ con Thu nó gửi tiền đều đặn mỗi tháng chứ còn gì. Có của thì mình tích góp, để dành phòng thân thôi.”

Bà Hạnh sững sờ, giọng lạc hẳn đi:

“Ơ… con Thu lấy tiền đâu mà gửi chị?”

Bà Thủy đáp tỉnh bơ khiến bà Hạnh điếng người... 👇👇

Address

Hanoi
10000

Website

Alerts

Be the first to know and let us send you an email when Thùy Trang Review Phim posts news and promotions. Your email address will not be used for any other purpose, and you can unsubscribe at any time.

Share