Tâm Tỉnh Thức

Tâm Tỉnh Thức Nơi an nhiên cho tâm hồn tĩnh tại
(2)

🙏🙏🙏Hôm nay mùng 10.01 âm lịch ngày vía Tài Lộc, đại chúng nhất tâm đảnh lễ tôn giả Sivali.Đức Phật nói rằng trong hàng t...
07/02/2025

🙏🙏🙏Hôm nay mùng 10.01 âm lịch ngày vía Tài Lộc, đại chúng nhất tâm đảnh lễ tôn giả Sivali.

Đức Phật nói rằng trong hàng thánh chúng đệ tử của người, duy chỉ có tôn giả Sivali là bậc nhất tài lộc, Ngài đi đến đâu thì phước báo đi đến đó, bởi vô lượng kiếp quá khứ Ngài đã bố thí và cúng dường rất nhiều.
Những ai có duyên thấy được tôn giả Sivali mà khởi lên tâm cung kính, đảnh lễ và khen ngợi thì sẽ đặng vô lượng phước báo về tài lộc, phước đức và may mắn...

Nam Mô Bổn Sư Thích Ca Mâu Ni Phật
Nam Mô Đệ Nhất Tài Lộc Sivali Tôn Giả.



🆘🆘🆘 LỜI CẦU KHẨN TỪ MỘT NGƯỜI MẸ MẤT CON: LIỆU CON CÓ CÒN Ở ĐÂU ĐÓ TRÊN THẾ GIAN NÀY…"Mẹ tìm con trai sinh năm 2006, mất...
12/10/2024

🆘🆘🆘 LỜI CẦU KHẨN TỪ MỘT NGƯỜI MẸ MẤT CON: LIỆU CON CÓ CÒN Ở ĐÂU ĐÓ TRÊN THẾ GIAN NÀY…
"Mẹ tìm con trai sinh năm 2006, mất tích năm 2011.
Đã 12 năm kể từ ngày con mất tích, mẹ luôn đau đáu về con, không biết con đang ở đâu, có khỏe không, con có nhớ đến mẹ không?
Mẹ là Cao Thị Nhường, sinh năm 1982, quê ở Tam Nông, Phú Thọ. Năm 2006, mẹ có sinh con và đặt tên là Trần Huy Hoàng. Con rất thông minh, kháu khỉnh, đáng yêu.
Khi còn nhỏ, bố con là Trần Sơn Thủy đi làm xa, thi thoảng mới về. Hai mẹ con mình có thuê căn chung cư tầng 2, B6 ở Việt Trì. Ngày con đi học mẫu giáo ở tầng 1 của chung cư, mẹ đi làm. Tối về con chơi với chị Huyền, chị Hiền nhà bá Sáu.
Vào năm con 4 tuổi, con bị thoát vị bẹn trái và có mổ nội soi. Vì vậy, phía bẹn con có một vết sẹo dài bằng ngón tay.
Năm 2011, khi con 5 tuổi, vì kinh tế khó khăn nên mẹ có gửi con ở nhà bá Kiên là chị gái của mẹ để đi làm xa. Hàng ngày, con có ở nhà chơi với anh Quý, chị Mai.
Tuy nhiên, mới đi làm được hơn 1 tháng thì chiều tối ngày 4/9/2011, mẹ như chết đứng khi nghe điện thoại báo rằng con đã bị mất tích khi hai bác đang nấu cơm dưới nhà, con ngồi xem phim ở nhà trên nhưng khi lên thì không thấy con đâu.
Suốt nhiều ngày liền, mẹ cùng tất cả mọi người, kể cả các chú các bác công an, nhà báo đăng bài tìm kiếm khắp nơi nhưng không thấy con.
Thời gian ấy, mẹ như phát điên, phát rồ khi nhận được bất kì cuộc gọi nào thấy đứa bé nào giống con là cũng bắt xe đi tìm. Thậm chí, làm đơn cầu cứu khắp nơi hay đi cúng bái, kêu cầu để nhờ mọi người tìm con nhưng không thấy.
Suốt 12 năm qua, lúc nào mẹ cũng nhớ về con, tìm mọi cách để tìm kiếm con mà chưa thể gặp lại con trai của mẹ. Mấy hôm vừa rồi, xem được chương trình tivi, thấy có cậu bé bị mất tích khi mới 4 tuổi vẫn tìm thấy được về với gia đình sau 20 năm mà mẹ lại nuôi hy vọng nên mẹ viết bài này, nhờ cộng đồng mạng và mọi người chia sẻ giúp mẹ có thể tìm được đứa con thất lạc 12 năm của mẹ.
Năm nay con cũng 18 tuổi, con ở đâu? Có khỏe không? Nếu con đọc được những dòng này mong con liên lạc với mẹ, để mẹ gặp lại con dù chỉ một lần cho an lòng.
Mong mọi người, mỗi người một lượt chia sẻ để giúp mẹ con em có cơ hội gặp được nhau, tìm được đứa con đã thất lạc nhiều năm của mình.
Nếu có thông tin gì về cháu Trần Huy Hoàng, sinh năm 2006 xin liên lạc với mẹ cháu là Cao Thị Nhường, sinh năm 1982, hiện đang ở khu 15 xã Bắc Sơn (Khu 6 xã Hương Nha cũ), huyện Tam Nông, tỉnh Phú Thọ.
Số điện thoại: 0368318852
Xin cảm ơn mọi người.
Xin chia sẻ lên các hội nhóm Bắc + Trung + Nam để chị sớm tìm thấy con.
Chia sẻ làm phúc cho người mẹ đau khổ này mọi người nhé!

Lý giải Thiên Tai dưới góc nhìn Nhân Quả qua lời Phật dạy!Theo Phật Giáo, mọi biến động trong tự nhiên và xã hội đều là ...
14/09/2024

Lý giải Thiên Tai dưới góc nhìn Nhân Quả qua lời Phật dạy!

Theo Phật Giáo, mọi biến động trong tự nhiên và xã hội đều là hệ quả của "Nghiệp" – là kết quả của hành vi, lời nói và ý nghĩ của mỗi cá nhân và cả tập thể trước đó.

Đức Phật nhấn mạnh rằng không ai ngoài chính chúng ta là người chịu trách nhiệm cho những hệ quả trong cuộc sống của mình.

Mọi sự đều do Nhân Quả mà thành. Sự rung chuyển của thiên nhiên chính là phản ánh rõ rệt nhất mối tương quan giữa con người và Vũ Trụ.

Sự cân bằng có thể bị phá vỡ và thiên nhiên dần trở nên khắc nghiệt hơn, theo Đức Phật, một trong 5 nguyên nhân chính là do "hành động phi pháp của con người".

Trong Kinh Tăng Nhất A-hàm, Ngài cũng dạy rằng, khi người dân sống trái Pháp, không tuân thủ đạo đức, thiên tai, dịch b.ệ.nh và ch.iến tr.a.nh sẽ phát sinh. Những hành động phi pháp như tham lam, ái d.ục khiến nguồn Phước của nhân loại suy giảm, kéo theo tai họa.

Vậy nên, những thiên tai như bão Yagi vừa qua không chỉ đơn thuần là sự biến đổi vô thường của tự nhiên mà còn là lời nhắc nhở sâu sắc về trách nhiệm chung của mỗi người chúng ta với môi trường.

Thực tế là bất kỳ chuyện gì ở đời cũng có hai mặt.
Sự thật thương tâm không thể phủ nhận là đất nước ta đang trải qua thời kỳ khó khăn và thiệt hại nặng nề sau bão lũ.
Nhưng hãy thử một lần nhìn nhận ở một khía cạnh khác, phải chăng thiên tai cũng là cơ hội để giúp thanh lọc, phơi bày những sự tham lam, chủ quan, cố chấp và những vết đen đã và đang tồn đọng bấy lâu nay trong tâm thức con người?!

Phải chăng đây chính là lúc để chúng ta có cơ hội bừng tỉnh, chuyển hóa và hồi sinh thành một tâm thức mới, mạnh mẽ hơn, trí tuệ hơn, trong sạch hơn? Bởi không ai khác, chính chúng ta là người đang cần tự cứu lấy mình!

Thiên tai là hệ quả của những nguyên nhân sâu xa. Không ai có thể nắm bắt hay kiểm soát hoàn toàn, nhưng chúng ta có thể cải thiện, giảm thiểu nguy cơ và bình an trước biến động bằng cách thay đổi từ chính mình!

Phật giáo khuyên rằng để cải thiện tình hình, mỗi người cần tự kiểm điểm lại cách sống của mình, sống có đạo đức và thuận theo Pháp.

Trong đó, mỗi cá nhân hãy ý thức việc giữ giới, bố thí và tu thiền để sửa mình, từ đó giảm bớt tâm mong cầu, sống đơn giản biết đủ. Chỉ có như vậy, thiên tai và khổ đau mới được giảm thiểu, mang lại bình an, hòa hợp bền vững giữa con người và thiên nhiên.

Chỉ khi có Chánh Kiến - tức cái Thấy, Biết đúng đắn như thật, ta mới không để cảm xúc và những đau khổ của Bản ngã giật dây, cuốn theo dòng xoáy của Tham Sân Si mà lãng quên Sự thật và bình an vốn dĩ ở nơi chính mình.

Thay vì trách móc hay đổ lỗi, chúng ta nên nhìn nhận rằng các biến động thời gian vừa qua là lời cảnh tỉnh sâu sắc để ta sớm dừng lại.

Hãy hiểu rằng mỗi cá nhân đều có khả năng thay đổi thế giới xung quanh bằng cách gieo lại những hạt giống thiện lành trong ta.

——
Sau bão lũ, bên cạnh việc cứu nạn, cứu trợ đồng bào tái thiết lập cuộc sống, điều quan trọng không kém là chúng ta cần ý thức thay đổi tư duy và hành động thật sớm.
Việc trồng cây, gây rừng, quay về tu tập, sống đơn giản, hạn chế tiêu thụ quá mức nhu cầu cần thiết chính là hạt giống giúp Trái Đất dần trong xanh trở lại.

Hãy nhớ rằng, mỗi ý thức và hành động đúng đắn của bạn ngày hôm nay sẽ mang lại một tương lai bình an cho tất cả vào ngày mai.

Cùng nhau sống có ý thức, sống với Chánh Kiến và cùng chung tay lan toả điều Tử Tế bay xa các bạn nhé!

-—-
Bạn nghĩ thế nào về góc nhìn này? Cùng chia sẻ dưới mục bình luận nhé!

Nam mô A di đà Phật! 🙏🙏🙏Nam mô đại từ đại bi cứu khổ cứu nạn Quán thế âm Bồ Tát! 🙏🙏🙏Cầu mong mưa đừng rơi nữa, nước lũ đ...
11/09/2024

Nam mô A di đà Phật! 🙏🙏🙏
Nam mô đại từ đại bi cứu khổ cứu nạn Quán thế âm Bồ Tát! 🙏🙏🙏
Cầu mong mưa đừng rơi nữa, nước lũ đừng lên nữa cho nhà nhà, người người được bình an! 🙏🙏🙏

2024

Ngày mới cùng nhau nhất tâm niệm:Nam Mô Đại Bi Quán Thế Âm Bồ TátNguyện hồi hướng công đức này cho bão lũ thiên tai sớm ...
10/09/2024

Ngày mới cùng nhau nhất tâm niệm:
Nam Mô Đại Bi Quán Thế Âm Bồ Tát

Nguyện hồi hướng công đức này cho bão lũ thiên tai sớm được hoá giải, xin cho mưa thuận gió hoà, muôn dần ấm no an lành




Bạn sẽ không bao giờ hối hận khi thích bức ảnh này ❤️Ta lang thang giữa chợ đờiĐi tìm hạnh phúc, ai mời mà muaVị đời đắn...
26/08/2024

Bạn sẽ không bao giờ hối hận khi thích bức ảnh này ❤️

Ta lang thang giữa chợ đời
Đi tìm hạnh phúc, ai mời mà mua
Vị đời đắng mặn cay chua
Cảm thông thì ít, ganh đua thì nhiều.
Nỗi buồn một mớ chợ chiều
Đôi gánh tủi cực tiêu điều bi thương
Ai rao một nắm thiện lương
Cho ta đổi lấy cả rương bạc vàng.
Cao sang phú quý chẳng màng
Mong cầu một chữ bình an khó tìm
Chân tình cất ở trong tim
Đâu ai đem bán mà xin mua về.
Chợ đời gian trá ê chề
Đừng cố giành giật não nề phù vân
Chi bằng dựa chính bản thân
Quay về buông bỏ tham sân nhẹ lòng.
Gieo nhân đức, tự vun trồng
Tưới nguồn nước thiện cánh đồng tốt tươi
Bao dung nắng chiếu nụ cười
Thu hoạch hạnh phúc, cuộc đời bình an.



Cảm ơn bạc bẽo của ngườiCho ta nếm đủ khóc cười hôm quaNgười gieo thương tổn xót xaĐể ta tỉnh ngộ nhận ra thương mình.Cả...
12/07/2024

Cảm ơn bạc bẽo của người
Cho ta nếm đủ khóc cười hôm qua
Người gieo thương tổn xót xa
Để ta tỉnh ngộ nhận ra thương mình.
Cảm ơn người cạn nghĩa tình
Bỏ mặc ta lại một mình đêm đen
Để ta tự kiếm ánh đèn
Kiên cường chống chọi sau phen bão đời.
Cảm ơn người đã đổi dời
Ngày đông giá rét buông lơi hẹn thề
Để ta chua chát tái tê
Tự quàng khăn ấm, cơn mê tỉnh rồi.
Cảm ơn người bạc như vôi
Đã gieo chữ bội, xé đôi tim này
Khổ đau ngã gục hôm nay
Dạy cho ta biết đắng cay vị gì.
Cảm ơn cả quãng xuân thì
Người đã lấy hết đến khi đủ đầy
Người quay gót, nát thân gầy
Dạy ta bài học, để nay trưởng thành.
Cảm ơn người đã bước nhanh
Buông tay để mặc tình xanh lỡ làng
Dạy ta thấm nỗi trái ngang
Để có người khác nhẹ nhàng bên ta.
Nâng niu, trân quý, xót xa
Dịu dàng ôm lấy đời ta ấm nồng

PHẬT THUYẾT KINH ĐẠI PHƯỚC ĐỨCChính tôi được nghe như vậy: Một thuở nọ khi Đức Thế Tôn cư ngụ gần thành Xá Vệ, tại Tu Vi...
20/06/2024

PHẬT THUYẾT KINH ĐẠI PHƯỚC ĐỨC
Chính tôi được nghe như vậy: Một thuở nọ khi Đức Thế Tôn cư ngụ gần thành Xá Vệ, tại Tu Viện Cấp Cô Độc, trong vườn Kỳ Đà. Hôm đó, trời đã về khuya, có một vị Thiên Giả hiện xuống thăm Ngài, hào quang và vẻ đẹp của Thiên Giả làm sáng cả vườn cây. Sau khi đảnh lễ Đức Thế Tôn; vị Thiên Giả đứng sang một bên và cung kính tham vấn Ngài bằng một bài kệ:
Nhiều Thiện Nhân thao thức
Muốn biết về Phước Đức
Để sống được an lành
Xin Đức Thế Tôn chỉ dạy.
Sau đây là lời Đức Thế Tôn:
Nên tránh kẻ xấu ác
Hãy gần bậc hiền lành
Tôn kính bậc đáng kính
Là Phước Đức lớn nhất.
Sống trong môi trường tốt
Đã tạo tác nhân lành
Được đi trên đường chánh
Là Phước Đức lớn nhất.
Có học, có nghề hay
Biết hành trì giới luật
Biết nói lời ái ngữ
Là Phước Đức lớn nhất.
Được phụng dưỡng mẹ cha
Yêu thương gia đình mình
Được hành nghề an lạc
Là Phước Đức lớn nhất.
Sống ngay thẳng, bố thí
Giúp quyến thuộc thân bằng
Hành xử không tỳ vết
Là Phước Đức lớn nhất.
Tránh không làm điều ác
Nên xa các tội lỗi
Không say sưa nghiện ngập
Tinh cần làm việc lành
Là Phước Đức lớn nhất.
Biết khiêm cung lễ độ
Tri túc và biết ơn
Không bỏ việc học đạo
Là Phước Đức lớn nhất.
Biết kiên trì, phục thiện
Thân cận bậc Thánh Hiền
Dự pháp đàm học hỏi
Là Phước Đức lớn nhất.
Sống tinh cần, tỉnh thức
Học chân lý nhiệm mầu
Thực chứng được Niết Bàn
Là Phước Đức lớn nhất.
Sống chung đụng nhân gian
Tâm không hề lay chuyển
Phiền não hết an nhiên
Sống hoàn toàn an tịnh
Là Phước Đức lớn nhất.
Cứ sống được như thế
Đi đâu cũng an lành
Tới đâu cũng hạnh phúc
Thật Phước Đức vô biên.

Đời không sóng gió tâm không sáng ,Đạo chẳng gian nan đạo chẳng thành.Tiền tài biết đủ thân không nhọc ,Da...
29/05/2024

Đời không sóng gió tâm không sáng ,
Đạo chẳng gian nan đạo chẳng thành.
Tiền tài biết đủ thân không nhọc ,
Danh lợi không tham Đức mới cao...
🙏🙏🙏

VỀ GIÀ.Về già, đôi mắt mờ điNhìn đời lại tỏ hơn khi chưa mờĐôi tai nghễnh ngãng lơ mơVẫn nghe rất rõ đôi bờ thanh âm.Về ...
25/05/2024

VỀ GIÀ.
Về già, đôi mắt mờ đi
Nhìn đời lại tỏ hơn khi chưa mờ
Đôi tai nghễnh ngãng lơ mơ
Vẫn nghe rất rõ đôi bờ thanh âm.
Về già, hít thở khó khăn
Nên càng trân quý mỗi làn hơi ta
Vì không thể biết chăng là
Liệu còn hít thở vào ra mấy lần?
Về già, ta chậm bước chân
Mỗi lần chạm đất - một lần thấy thương
Đã qua trăm vạn nẻo đường
Hỏi bao nhiêu nẻo vấn vương chân mình?
Về già, trọng nghĩa trọng tình
Cần người tri kỷ bên mình lắm thay
Nhiều thứ tưởng trong tầm tay
Nay đang nắm chặt, mai bay mất rồi.
Về già, buông bỏ đi thôi
Đã đánh đổi cả quãng đời thanh xuân
Giờ đây trong cõi hồng trần
Ba phần hối tiếc, bảy phần phôi pha.
Hỏi đâu hạnh phúc tuổi già?
Vô cùng đơn giản - đó là An Yên!

XE CHÁO LÒNG CỦA NGƯỜI MẸ "MỘT TAY" NUÔI GIẤC MƠ CON LÀM BÁC SĨ: KỂ CẢ CON MUỐN HỌC TIẾN SĨ, CHA MẸ VẪN SẼ CỐ GẮNG!Quán ...
23/05/2024

XE CHÁO LÒNG CỦA NGƯỜI MẸ "MỘT TAY" NUÔI GIẤC MƠ CON LÀM BÁC SĨ: KỂ CẢ CON MUỐN HỌC TIẾN SĨ, CHA MẸ VẪN SẼ CỐ GẮNG!

Quán cháo "đặc biệt" trên là của cô Lê Thị Lệ Nga (56 tuổi), hình ảnh cô Nga cặm cụi xoay xở với nồi cháo khổng lồ đã trở nên quen thuộc với người dân nơi đây. Nhiều người vẫn hay gọi cô Nga với cái tên “mẹ Nga c*ụt tay nuôi con gái học Y”. Bởi nồi cháo nhỏ mỗi ngày, tuy bình dân nhưng đã và đang nuôi dưỡng giấc mơ áo blouse trắng cho đứa con gái út của cô Nga.
"Nó học giỏi lắm, không học thêm học nếm gì mà vẫn thi đỗ vào trường Y. Tôi vui vì con được đi học, thực hiện ước mơ của cháu. Còn khóc vì lo, lao động chân tay như mình thì kiếm đâu ra 50 triệu đồng học phí mỗi năm bây giờ".
Thời điểm đó, nhiều người khuyên gia cảnh khó khăn thì nên để cho mấy đứa thôi học, ở nhà đi làm phụ giúp gia đình. Nhưng nhìn lại đứa con gái út ham được đến trường đến lớp, cô Nga lại không nỡ, rồi cứ thế hai vợ chồng động viên nhau tiếp tục cố gắng.
Mới năm ngoái, cô Nga được chẩn đoán mắc ung thư nhưng may mắn phát hiện sớm, chữa trị kịp thời. Sau trận bệnh đó, cô không dám nghỉ dù chỉ một ngày vì “nghỉ rồi thì lấy tiền đâu đóng học phí”.
Theo lời cô Nga, cô con gái út đang thực tập tại một bệnh viện lớn của TP.HCM. Dù chặng đường phía trước vẫn còn lắm chông chênh, mong sao giấc mơ làm bác sĩ của con gái út sớm thành hiện thực để vợ chồng cô Nga vơi đi phần nào những khó khăn.

"ĐUMA, ĐÃ NGHÈO CÒN GẶP MẠT NỮA :((" Chiều nay có việc ra quận 1, thay vì vào quán cà phê đợi ngư...
22/05/2024

"ĐUMA, ĐÃ NGHÈO CÒN GẶP MẠT NỮA :(("

Chiều nay có việc ra quận 1, thay vì vào quán cà phê đợi người quen, tôi tấp xe vào chỗ ngã 3 Bùi Viện - Cống Quỳnh ngồi trên lề đường ngắm người qua lại.
Một bà già vừa đẩy xe xôi mặn ra chưa kịp bán đã có một anh chàng tâm thần tấp vào, xòe tay xin. Bà già chửi thề:
- Đù má! Đã nghèo mà còn gặp mạt nữa !.
Nói thế nhưng Bà vẫn lấy hộp ra xúc xôi cho anh tâm thần. Đưa hộp xôi cho anh chàng tâm thần, Bà già lẩm bẩm:
- Nghèo thì đã nghèo rồi! Ngồi sát vào trong tường ăn đi ông!
Trong lúc anh chàng tâm thần ăn, Bà lại vét chõ xôi và hỏi vọng vào trong:
- Ăn no không, lại lấy thêm miếng cháy để dành tối đói có cái mà ăn.

Sài Gòn tánh kỳ, mà cũng ấm áp ghê ta ❤

Ngày mới, niệm Phật, Hoạ sẽ rời xa, Phúc sẽ đến.Nam Mô A Di Đà Phật.🙏🙏🙏Nam Mô Quán Thế Âm Bồ Tát 🙏🙏🙏
17/05/2024

Ngày mới, niệm Phật, Hoạ sẽ rời xa, Phúc sẽ đến.
Nam Mô A Di Đà Phật.🙏🙏🙏
Nam Mô Quán Thế Âm Bồ Tát 🙏🙏🙏



TRÁI TIM NGƯỜI CHAMột ngày nọ, Cha tới mượn tiền tôi. Cha nói sức khỏe không tốt, cần phải tới bệnh viện để kiểm tra tổn...
11/05/2024

TRÁI TIM NGƯỜI CHA

Một ngày nọ, Cha tới mượn tiền tôi. Cha nói sức khỏe không tốt, cần phải tới bệnh viện để kiểm tra tổng quát, vậy nên tôi đã gửi tiền cho Cha.
Không ngờ, chưa được bao lâu, Cha lại gọi điện tới, nói muốn mua một chiếc xe điện 3 bánh. Tôi lưỡng lự một lúc, Cha dường như nghe thấy sự do dự của tôi bèn nói:
“Con cho Cha một nửa, Cha tự bỏ ra một nửa, đem bán mấy con dê nhà nuôi”.
Nghe thấy vậy, tôi liền mềm lòng. Mấy năm gần đây, Cha tôi đã nuôi hơn chục con dê, nuôi lớn rồi lại đem bán để trang trải chi tiêu hàng ngày. Sau khi Mẹ tôi mất đi, tôi muốn đón Cha lên thành phố ở chung, Cha quyết không chịu đi.
Thằng em trai đang sống ở thị trấn cũng muốn đón Cha tới, nhưng Cha nói đã quen với cuộc sống ở quê, quen với những người trong thôn nên không muốn rời đi.
Không có cách nào thuyết phục, đành theo ý Cha. Tuy nhiên, muốn biếu Cha chi phí sinh hoạt hàng ngày ông cũng không lấy, lần nào cũng nói, cuộc sống thôn dã đơn giản, chi phí ít, cũng không tiêu gì. Mà bây giờ… chuyển tiền cho Cha, nhưng tôi vẫn cảm thấy có gì đó không đúng.
3 tháng trôi qua, tôi quyết định đưa con gái về nhà thăm Cha.
Cửa nhà khóa, chú hàng xóm nói Cha tôi đang đi chăn dê. Tôi bèn dắt con gái xuống dốc, từ xa đã nhìn thấy đàn dê, tới gần mới thấy Cha đang ngồi ngủ bên gốc cây, bên cạnh trải một tấm vải, trên tấm vải có một cái bánh đã ăn được một nửa, một túi dưa muối nhỏ, còn có một bình nước… Trong lòng chợt thấy chua xót, tôi liền gọi: “Cha ơi”!
Cha giật mình tỉnh giấc, hồi lâu sau mới nói:
“Con bé này, sao về nhà mà không báo trước?”.
Con gái tôi liền giành nói trước: “Mẹ con nói muốn cho ông ngoại một bất ngờ”.
Cha tôi thực sự rất vui mừng, không nói thêm với tôi điều gì, chỉ kéo cháu gái tới làm quen với bầy dê bảo bối của mình. Một bầy dê nho nhỏ có trên chục con, Cha tôi vui vẻ nói:
“Đợi thêm một khoảng thời gian nữa có thể bán được rồi, chắc chắn sẽ bán được rất nhiều tiền! Bây giờ giá dê đang tăng”.
Về tới nhà, trong sân có chút bừa bộn, chiếc xe 3 bánh Cha tôi đã đi nhiều năm nằm ở một góc sân.
Tôi thuận miệng liền hỏi:
“Cha, chiếc xe 3 bánh Cha mới mua đâu rồi?”.
Ông bối rối trả lời:
“Cha… vẫn chưa mua! Nghe người ta nói tháng sau giá sẽ giảm”.
Trong lúc tôi dọn dẹp ngoài sân, nghe thấy Cha gọi điện cho thằng em trai nói:
“Chị gái con về nhà, tối nay con cũng về nhà cùng ăn cơm đi!”.
Sau đó Cha còn dặn nhỏ một câu:
“Mua thêm nhiều đồ ăn ngon nhé”!
Tôi định nói vài câu, rồi lại thôi. Hồi trước, tôi luôn để ý tới sự thiên vị của cha mẹ. Bởi vì sự đố kỵ lúc còn nhỏ mà tôi luôn xa cách thằng em trai, sau đó thì giận dỗi quyết định thi vào một trường đại học thật tốt, cuối cùng có thể hãnh diện rời khỏi nhà.
Sau khi tốt nghiệp đại học, tôi vào làm việc ở một công ty nước ngoài khá tốt, còn em trai tôi miễn cưỡng cũng học xong trung cấp nghề, trở thành một công nhân làm trong một dây chuyền lắp ráp tại thị trấn, thằng út lại càng ngưỡng mộ và tôn trọng tôi hơn.
Buổi chiều, thằng em trai mang theo con về nhà, còn mua rất nhiều đồ.
Cha tôi đích thân xuống bếp, cùng với em trai làm rất nhiều món ngon, đều là những món tôi ưa thích. Lúc Mẹ tôi còn sống, Cha tôi chưa từng nấu ăn. Thật kỳ lạ là mỗi món ăn Cha làm đều giống y như mùi vị thức ăn Mẹ nấu. Ăn từng miếng, tôi dường như sắp khóc.
Buổi tối, tôi ngồi nói chuyện với Cha trong sân, chỉ là không ngờ tới, ông vòng vo một hồi lâu, nói từ chuyện trong thôn, nói tới việc lúc còn sống Mẹ tôi muốn xây lại nhà,… cuối cùng mới nói tới vấn đề chính:
“Các con, nếu như không quá khó khăn, có thể… con biết đấy, thằng em của con…”
Tôi ngắt lời ông, hỏi:
“Cha, sửa nhà cần bao nhiêu tiền”, trong lòng đột nhiên có một nỗi buồn không thể diễn đạt bằng lời.
“Khoảng, khoảng 200 triệu …..”, giọng của ông nhỏ lại, liền lập tức bổ sung, “nếu bán được bầy dê cũng sẽ được vài chục triệu”.
Tôi ngạc nhiên một lúc, 200 triệu với tôi cũng không phải là con số nhỏ, tôi ngập ngừng nói: “Cha, đợi con về nhà tính lại rồi nói, cũng không phải vấn đề quá lớn”.
Ông cúi thấp đầu nói:
“Con gái, làm khó con rồi. Con xem có thể được bao nhiêu, Cha già rồi, sẽ không tiêu tốn khoản nào nữa….”.
Tôi cười nhẹ. trong ánh trăng mờ ảo, chắc chắn Cha không thấy được sự cay đắng trong nụ cười đó.
Bàn bạc với chồng về chuyện của Cha, cả nửa ngày, anh ấy cũng không nói gì, chồng tôi không phải một người nhỏ mọn, nhưng năm nay, tình cảnh của anh ấy còn tệ hơn tôi. Chồng tôi mở một công ty xuất khẩu nhỏ, bây giờ đến tiền lương cũng trở thành vấn đề.
Cuối cùng anh ấy nói:
“Em đưa tiền cho Cha đi, chúng ta tự thắt chặt chi tiêu chút, vẫn có thể chịu được”.
Nửa tháng sau khi tôi chuyển tiền cho Cha, tôi gặp được một người họ hàng lên thành phố làm việc, trong lúc trò chuyện tôi liền thuận miệng hỏi:
“Nhà của con đã bắt đầu sửa lại chưa ạ”?
Ông ấy hơi ngạc nhiên:
“Không thấy Cha con nói tới việc sửa lại nhà!”, nghĩ một lúc người đó nói, “Đúng rồi, Cha con đem dê bán hết rồi, giúp em trai con mua một chiếc xe giao hàng nhỏ, em trai con không còn làm ở chỗ cũ nữa, đã tự lái xe đi giao hàng rồi. Kiếm được kha khá...".
Trái tim tôi giống như bị ném vào băng vậy, cảm thấy thực sự lạnh lẽo.
Hoá ra Cha đã nói dối tôi, từ đầu tới cuối luôn đứng về phía thằng em trai, thiên vị tới mức nói dối tôi lấy tiền giúp đỡ nó, không thể oán hận Cha nhưng có bao nhiêu bất mãn chính tôi cũng không rõ.
Về tới nhà, tôi không thể chịu đựng được nữa, nhốt mình trong phòng vệ sinh, vừa mở nước vừa khóc một trận.
Vài ngày sau đó, tôi đều không chủ động gọi điện thoại cho Cha. Cuối cùng cũng làm Cha gọi trước, tôi chỉ trả lời lấy lệ, Cha cũng đành phải cúp máy. Nhưng không ngờ rằng, đó lại là lần cuối cùng tôi được nghe giọng của ba...
3 ngày sau, tôi nhận được điện thoại của thằng em trai, nói rằng Cha đã qua đời vì bị nhồi máu cơ tim... bỗng nhiên nhớ lại cuộc điện thoại 3 ngày trước, những lời dặn dò vụn vặt cùng sự lạnh lùng của tôi, khiến tôi không thể nhớ nổi.
Lập tức trở về nhà, lần đầu tiên tôi và thằng em trai ôm nhau khóc, lúc Mẹ mất tôi vẫn có thể dựa vào vòng tay Cha, còn bây giờ... tất cả những oán trách đối với Cha đều bị sự ra đi đột ngột này làm tan đi hết, chỉ còn sự đau thương bao trùm lấy tôi.
Sau khi lo liệu xong hậu sự của Cha, lúc rời đi, thằng em trai tiễn tôi tới bến xe rồi nói:
"Chị ơi, hãy thường về nhà nhé, Cha Mẹ đều không còn, nhưng nhà của chúng ta vẫn còn".
Một câu nói đó đã khiến cho tôi vốn đã khóc tới cạn nước mắt lại dâng lên dòng lệ. Nắm tay thằng em trai tôi dặn dò nó giữ gìn sức khỏe rồi lên xe đi. Tôi đã nghĩ rằng, có thể sau này tôi sẽ không thường về nơi được gọi là nhà của chúng tôi nữa!
Trải qua vài ngày, tôi mới có thể bình tĩnh lại sau việc Cha qua đời...
Nhưng cuộc đời con người, quả thật là hoạ vô đơn chí, chuyện bất hạnh lại tiếp tục xảy tới, công ty của chồng tôi gặp sự cố, anh ấy bị khách hàng lừa mất toàn bộ tài sản.
Chồng tôi lúc đó gần như sụp đổ, từ một người không bao giờ uống rượu lại thành kẻ say sưa tối ngày. Tôi vô cùng lo lắng, sốt ruột, lại không có cách nào có thể giúp đỡ, suy nghĩ một đêm, cuối cùng quyết định bán nhà.
Trưa ngày hôm đó thằng em trai gọi điện tới, sau khi Cha mất, thằng em ngược lại rất thường xuyên gọi điện thoại tới. Tôi không có tâm trạng nói chuyện với nó, nó cũng hiểu được sự nôn nóng của tôi, nhẫn nại hỏi, tôi cố gắng mới nói được hết cho thằng út nghe.
Không ngờ được rằng, em trai tôi ngồi tàu hỏa, sáng hôm sau liền tới, bước vào nhà không nói gì hết, từ trong tay lấy ra một cọc tiền. "Chị, đây là 500 triệu, không nhiều, dùng giải quyết trước đã".
Tôi vô cùng ngạc nhiên hỏi:
"Tiền này em lấy ở đâu?". "Một phần từ mấy tháng nay em chở hàng kiếm được 300 triệu, nhà trên thị trấn không được bao nhiêu, chỉ có điều có được từng này...".
Tôi cảm động, cầm tiền đưa lại cho em trai, nói:
"Chị không thể cầm tiền của em".
Nó vội vã nói:
"Chị ơi, năm ngoái xưởng đóng cửa, em và vợ bị mất việc, muốn mua một chiếc xe chở hàng nhưng không có tiền, chị đã đưa ba 400 triệu, nói Cha đưa cho em, còn dặn Cha không được cho tụi em biết là tiền của chị".
Tôi ngây người, em trai nói tiếp:
"Cha nói, hồi nhỏ, đều là chị nhường em, bởi vì em là em, bây giờ em phải bảo vệ chị, bởi vì chị là con gái. Cha còn nói, tới lúc Cha không còn nữa, em chính là nhà của chị...".
"Cha"!
Tôi quay đầu, nước mắt rơi xuống như mưa. Tôi là đứa con bất hiếu! Sao lại không hiểu cho sự khổ tâm của Cha. Cha đã biết trước không còn sống được bao lâu, lại càng biết tôi vốn là đứa kiêu ngạo, ngay cả người thân cũng sẽ không nhờ vả dựa dẫm, chính vì vậy đã để lại sự yêu thương, dành cho tôi sau này.
Lúc đầu, khi Cha mượn tiền tôi, trong lòng Cha đã biết khó xử, đã phải dùng bao nhiêu dũng khí. Nhưng Cha vẫn làm vậy, chỉ để khi ông mất đi, chúng tôi còn có chỗ dựa, còn có người thân.
Thì ra đứa con mà ông yêu thương nhất lại chính là tôi. Tôi quay lại ôm lấy em trai, không thể nói một lời nào, chỉ ôm thật chặt nó.
Giây phút này, Cha tôi đang ở trên thiên đường cũng cảm thấy an lòng, bởi vì đứa con được sống trong tình yêu của ông mà hoàn toàn không biết, cuối cùng đã hiểu được tất cả.

Address

Hanoi
10000

Telephone

+84936051372

Website

Alerts

Be the first to know and let us send you an email when Tâm Tỉnh Thức posts news and promotions. Your email address will not be used for any other purpose, and you can unsubscribe at any time.

Contact The Business

Send a message to Tâm Tỉnh Thức:

Share