12/12/2025
5 năm đi XKLĐ cự:c kh:ổ nơi xứ người gửi 3 tỷ về cho vợ xây nhà nuôi 2 con, ngày về tôi mất tất cả chỉ vì 1 tờ giấy gói bánh mì.. Tôi không thể nào ng::ờ vợ mình....
Tôi tên Thành, năm nay 33t, quê ở một vùng quê ngh::èo miền Trung nắng gió. Năm 2019, nhìn căn nhà cấp 4 dột nát và bố mẹ g:ià y:ếu, tôi quyết định vay mượn ngân hàng để đi XKLĐ sang Đ.L. Ngày tôi đi, Huệ - vợ tôi đang ma::ng th::ai đứa con đầu lòng được 4 tháng. Ở sân bay, Huệ khóc ướt đẫm vai áo tôi, thề thốt: "Anh cứ yên tâm đi làm, em ở nhà si::nh con, chăm sóc bố mẹ, chờ ngày anh về." Tôi mang theo lời hứa ấy, bước lên máy bay với niềm tin sắt đá.
Cuộc sống nơi xứ người chưa bao giờ là màu hồng. Tôi làm công nhân trong một xưởng cơ khí nặng nhọc, tăng ca triền miên. Có những ngày làm việc 14 tiếng, tay chân rã rời, tôi chỉ dám ăn mì gói để tiết kiệm từng đồng gửi về cho vợ. Mỗi tháng nhận lương, tôi giữ lại một ít đủ sống, còn lại chuyển hết cho Huệ. Qua màn hình điện thoại, tôi thấy căn nhà khang trang dần mọc lên, thấy con trai lớn (bé Bin) lớn lên từng ngày. Năm thứ ba, tôi tranh thủ về phép 2 tuần dịp Tết. Đó là những ngày hạnh phúc ngắn ngủi. Sau khi tôi sang lại Đ.L được một thời gian thì Huệ báo tin có bầ::u bé thứ hai (bé Bống). Tôi mừng rơi nước mắt, tự nhủ cày cuốc thêm 2 năm nữa rồi về hẳn, lúc đó "một vợ hai con, nhà cao cửa rộng" là viên mãn.
Tháng trước, tôi kết thúc hợp đồng về nước. Cảm giác đặt chân xuống mảnh đất quê hương sau 5 năm thật khó tả. Căn nhà 2 tầng tôi gửi tiền về xây đẹp nhất xóm. Huệ ra đón tôi, vẫn xinh đẹp, mặn mà hơn xưa. Nhưng khi nhìn thấy hai đứa trẻ, nụ cười của tôi bỗng sượng lại. Bé Bin 5t và bé Bống 2t đều rất xinh xắn. Nhưng thằng Bin có đôi mắt một mí sắc lẹm, còn bé Bống thì tóc xoăn tự nhiên. Trong khi cả dòng họ nhà tôi và nhà vợ đều mắt hai mí, tóc thẳng. Càng nhìn, tôi càng thấy chúng chẳng có nét nào giống mình.
Trực giác của một người cha khiến tôi bất an, nhưng lý trí lại gạt đi ngay. Tôi tự trách mình đa nghi, xa nhà lâu ngày nên tâm lý không ổn định. Tôi không muốn trở thành gã chồng nhỏ nhen, vừa về đã soi mói vợ con. Nhưng có một điều lạ là thái độ của hàng xóm. Mọi người đến chơi, chúc mừng tôi về nước nhưng ánh mắt họ nhìn tôi rất l::ạ, có chút ái ngại, thương hại.... xem tiếp dưới bình luận....👇👇