
26/08/2025
☔ 𝐌𝐮̛𝐚 𝐛𝐚̃𝐨 𝐥𝐚̀ 𝐯𝐢𝐞̣̂𝐜 𝐜𝐮̉𝐚 𝐭𝐫𝐨̛̀𝐢… 𝐜𝐨̀𝐧 𝐦𝐢̀𝐧𝐡 𝐯𝐚̂̃𝐧 𝐡𝐨̣𝐜 – 𝐯𝐚̂̃𝐧 𝐥𝐚̀𝐦 – 𝐯𝐚̂̃𝐧 𝐛𝐢̀𝐧𝐡 𝐲𝐞̂𝐧.
Ngày xưa, cứ mưa là mình phát hoảng.
Ướt sũng từ đầu đến chân, vừa đi vừa run cầm cập – nhưng vẫn phải lao ra đường đi làm.
Cận như mình thì khỏi nói, mưa tạt vào kính, chẳng thấy tổ quốc đâu nữa 😅.
Chỉ ước cặp kính có cần gạt như ô tô cho đỡ khổ.
Làm công sở – bị điều khiển bởi đồng hồ, bởi lương tháng.
Nghỉ ư? Đừng mơ. Nghỉ là mất thu nhập. Nghỉ là tụt lại phía sau.
Mình từng tự hỏi:
“𝐁𝐚𝐨 𝐠𝐢𝐨̛̀ 𝐦𝐨̛́𝐢 đ𝐮̛𝐨̛̣𝐜 𝐪𝐮𝐲𝐞̂̀𝐧 𝐜𝐡𝐨̣𝐧 𝐥𝐚̀𝐦 𝐡𝐚𝐲 𝐧𝐠𝐡𝐢̉,
𝐜𝐡𝐮̛́ 𝐤𝐡𝐨̂𝐧𝐠 𝐩𝐡𝐚̉𝐢 𝐛𝐚́𝐧 𝐦𝐚̣𝐧𝐠 𝐧𝐡𝐮̛ 𝐜𝐨𝐧 𝐭𝐡𝐢𝐞̂𝐮 𝐭𝐡𝐚̂𝐧 𝐭𝐡𝐞̂́ 𝐧𝐚̀𝐲?”
Hôm nay, ảnh hưởng cơn bão số 5 mưa lại gào ngoài khung cửa.
Còn mình – ngồi bên cửa sổ, mở laptop thong d**g làm việc theo cách mình chọn.
Không phải vì mình giỏi hơn ai.
Mà vì mình đã chọn một cách làm khác:
👉 Một mô hình có công cụ hỗ trợ.
👉 Không cần bán mạng.
👉 Và quan trọng nhất: được hiện diện mỗi ngày trong cuộc sống của chính mình.
Có những ngày mưa như hôm nay…
𝐌𝐢̀𝐧𝐡 𝐜𝐡𝐢̉ 𝐭𝐡𝐚̂́𝐲 𝐛𝐢𝐞̂́𝐭 𝐨̛𝐧, 𝐯𝐢̀ đ𝐚̃ 𝐝𝐚́𝐦 𝐫𝐞̃ 𝐥𝐨̂́𝐢.