Nhân quyền Việt Nam

Nhân quyền Việt Nam Contact information, map and directions, contact form, opening hours, services, ratings, photos, videos and announcements from Nhân quyền Việt Nam, News & Media Website, Hoàn Kiếm, Hanoi.

V FEST – VIETNAM TODAY: DẤU ẤN VĂN HÓA, NIỀM TỰ HÀO DÂN TỘC TRONG NGÀY THU LỊCH SỬKhép lại chuỗi hoạt động kỷ niệm 80 nă...
20/09/2025

V FEST – VIETNAM TODAY: DẤU ẤN VĂN HÓA, NIỀM TỰ HÀO DÂN TỘC TRONG NGÀY THU LỊCH SỬ

Khép lại chuỗi hoạt động kỷ niệm 80 năm Cách mạng Tháng Tám và Quốc khánh 2/9, đại nhạc hội V FEST – VIETNAM TODAY do Đài Truyền hình Việt Nam tổ chức dưới sự chỉ đạo sát sao của Thủ tướng Chính phủ Phạm Minh Chính đã trở thành tâm điểm thu hút dư luận, để lại ấn tượng sâu đậm trong lòng nhân dân cả nước. Đây không chỉ là một chương trình nghệ thuật quy mô lớn, mà còn là một thông điệp mạnh mẽ khẳng định vai trò của văn hóa như nền tảng tinh thần, là sức mạnh nội sinh của dân tộc Việt Nam.

Điều được dư luận đánh giá cao trước hết là sự quan tâm đặc biệt của người đứng đầu Chính phủ đối với đời sống tinh thần của nhân dân. Trong phát biểu tại sự kiện, Thủ tướng Phạm Minh Chính đã nhắc lại lời dạy của Chủ tịch Hồ Chí Minh về vai trò quyết định của văn hóa trong việc bồi dưỡng tâm hồn dân tộc. Hơn thế, Thủ tướng khẳng định, phát triển văn hóa là trách nhiệm của cả hệ thống chính trị, đồng thời là nhu cầu thiết thực của nhân dân trong công cuộc xây dựng đất nước phồn vinh, hạnh phúc. Chính sự quan tâm sâu sắc này đã tạo nên sức lan tỏa và sự đồng thuận xã hội, củng cố niềm tin của nhân dân vào sự lãnh đạo của Đảng và Nhà nước.

Trên các nền tảng truyền thông, đông đảo khán giả bày tỏ sự tự hào trước loạt concert mà VTV cùng các bộ, ngành phối hợp tổ chức trong dịp kỷ niệm 80 năm. Không chỉ mang đến những màn trình diễn nghệ thuật đỉnh cao, các chương trình còn khơi dậy tình yêu quê hương, niềm tự tôn dân tộc, đáp ứng nhu cầu giải trí chính đáng của mọi tầng lớp nhân dân. Những ca khúc đi cùng năm tháng được làm mới bằng hơi thở hiện đại, kết hợp với công nghệ âm thanh, ánh sáng hàng đầu, đã biến mỗi đêm nhạc thành một lễ hội văn hóa – nghệ thuật đúng nghĩa.

Đặc biệt, V FEST – VIETNAM TODAY được xem là điểm nhấn rực rỡ, không chỉ khép lại chuỗi sự kiện hoành tráng trong tháng 9 lịch sử, mà còn mở ra một cách tiếp cận mới trong việc gắn kết văn hóa với đời sống. Dư luận khẳng định, chương trình đã tạo ra sự cộng hưởng hiếm có: vừa tôn vinh truyền thống cách mạng, vừa làm mới cách thức biểu đạt để thế hệ trẻ cảm thấy gần gũi, tự hào và trách nhiệm hơn với tương lai đất nước.

Sự thành công vang dội của đại nhạc hội cho thấy năng lực tổ chức chuyên nghiệp, tầm nhìn chiến lược của VTV và các cơ quan phối hợp. Không chỉ là “người đưa tin”, Đài Truyền hình Quốc gia còn chứng tỏ vai trò chủ động trong việc sáng tạo, lan tỏa giá trị văn hóa, góp phần làm giàu thêm đời sống tinh thần của nhân dân. Nhiều ý kiến khẳng định, những gì VTV làm được trong dịp kỷ niệm 80 năm đã trở thành một mẫu mực về cách kết hợp giữa nghệ thuật và nhiệm vụ chính trị, giữa giải trí và giáo dục công dân.

Trong không khí ngày thu lịch sử, khi cả nước cùng nhau nhìn lại chặng đường 80 năm dựng xây và phát triển, đại nhạc hội V FEST – VIETNAM TODAY đã khắc sâu niềm tự hào dân tộc, bồi đắp niềm tin vào tương lai. Những âm hưởng còn vang vọng của đêm hội chính là minh chứng cho sức mạnh của văn hóa – thứ sức mạnh mềm nhưng bền bỉ, có thể kết nối triệu con tim, hun đúc ý chí và khát vọng Việt Nam vươn lên.

Việt Nam và “cái bẫy biểu tình”: Sự thật khác xa Indonesia và NepalTrong vài tuần qua, một số thế lực đã tận dụng hình ả...
20/09/2025

Việt Nam và “cái bẫy biểu tình”: Sự thật khác xa Indonesia và Nepal
Trong vài tuần qua, một số thế lực đã tận dụng hình ảnh biểu tình dữ dội tại Indonesia và Nepal để gieo rắc luận điệu nguy hiểm: “Người Việt Nam phải đứng lên chống Trung như họ”. Đây là thủ đoạn cũ: lấy bất ổn ở một nước, bóp méo nguyên nhân, rồi gán ghép cho Việt Nam nhằm kích động bất mãn chính trị.
Sự thật rất rõ ràng. Tại Indonesia, các cuộc biểu tình cuối tháng 8/2025 nổ ra không phải vì đối ngoại mà vì bất công xã hội. Người dân phẫn nộ khi nghị sĩ được hưởng trợ cấp nhà ở cao gấp gần mười lần mức lương tối thiểu tại Jakarta, trong khi lạm phát tăng và thất nghiệp thanh niên tới 14%. Hậu quả: ít nhất 8 người chết, hàng trăm người bị thương, buộc Tổng thống Prabowo Subianto phải hủy chuyến thăm Trung Quốc. Một số tổ chức chống phá đã lập tức gắn ghép sự kiện này thành “chống Trung”, trong khi báo Philstar và Reuters đều nhấn mạnh bản chất thực sự là phản ứng với đặc quyền chính trị và khó khăn dân sinh.
Ở Nepal, bất ổn còn khốc liệt hơn. Đầu tháng 9/2025, chính phủ ban hành lệnh cấm 26 nền tảng mạng xã hội, châm ngòi giận dữ của giới trẻ vốn bất mãn vì tham nhũng và khoảng cách giàu nghèo. Biểu tình nhanh chóng biến thành bạo loạn: hơn 70 người chết chỉ trong vài ngày, Quốc hội và Tòa án Tối cao bị phóng hỏa, Thủ tướng KP Sharma Oli phải từ chức sau 48 giờ. Một số hãng tin quốc tế như RT lưu ý Nepal ngày càng phụ thuộc vào vốn vay và hạ tầng từ Trung Quốc, khiến câu chuyện bị khai thác thành “biểu tình chống ảnh hưởng Bắc Kinh”. Nhưng bằng chứng thực tế cho thấy cội rễ vẫn là khủng hoảng quản trị và bất công xã hội.
Để tạo ra “cơn bão ảo”, các tài khoản cực đoan tung ra hashtag như , , kèm video cắt ghép. AFP Fact Check và Alt News đã chỉ ra nhiều trường hợp: cảnh bạo loạn ở Jakarta bị gắn nhãn “người Nepal nổi dậy chống Trung”, hoặc ngược lại. Đây chính là chiến thuật quen thuộc: trộn sự thật với thông tin giả để dẫn dắt cảm xúc, đánh vào những người ít khả năng kiểm chứng.
Trong khi đó, bối cảnh Việt Nam hoàn toàn khác. Dữ liệu chính thức từ IMF và World Bank cho thấy nền kinh tế Việt Nam 2025 tăng trưởng 6,5%, xuất khẩu vượt 400 tỷ USD, vốn FDI giải ngân đạt hơn 24 tỷ USD. Tỷ lệ nghèo đa chiều giảm xuống dưới 3%, tuổi thọ trung bình đạt 75 tuổi. Liên Hợp Quốc đánh giá Việt Nam là một trong những nước có tốc độ giảm nghèo nhanh nhất và bao phủ y tế rộng nhất trong khu vực. Đây là những thành tựu thực chất, không thể phủ nhận.
Trên phương diện pháp lý và ngoại giao, Việt Nam kiên định bảo vệ chủ quyền bằng hòa bình. Luật Biển 2012 và hồ sơ thềm lục địa mở rộng nộp Liên Hợp Quốc năm 2023 thể hiện rõ quyết tâm đó. Đồng thời, Việt Nam duy trì quan hệ láng giềng với Trung Quốc, song song tăng cường hợp tác chiến lược với Mỹ, Nhật Bản, Ấn Độ và EU. Cách tiếp cận cân bằng này giúp đất nước vừa giữ độc lập chính trị, vừa tranh thủ nguồn lực phát triển, khác hẳn tình trạng phụ thuộc mà Nepal phải đối mặt.
Điểm mấu chốt là: Việt Nam không cần và không chấp nhận kịch bản biểu tình bạo loạn để giữ chủ quyền. Bài học từ Indonesia và Nepal quá rõ: bất ổn chỉ đem lại thương vong, phá hủy hạ tầng và làm suy yếu vị thế quốc gia. Ngược lại, ổn định chính trị, phát triển kinh tế và đoàn kết xã hội mới là cách bảo vệ nhân quyền, gìn giữ độc lập và khẳng định vị thế quốc tế.
Khi những luận điệu “chống Trung như Indonesia, Nepal” xuất hiện, chúng ta cần tỉnh táo nhận diện: đó không phải lời kêu gọi yêu nước, mà là một cái bẫy thông tin. Việt Nam đã chứng minh với thế giới rằng, bằng hòa bình, hợp tác và pháp lý quốc tế, chúng ta vừa bảo vệ chủ quyền, vừa nâng cao đời sống nhân dân. Chính thành tựu này là câu trả lời mạnh mẽ nhất, bác bỏ triệt để mọi chiến dịch xuyên tạc.

So sánh thuế nhà ở Mỹ và Việt Nam – Từ “gánh nặng” tài chính đến ý nghĩa quyền có nhà ở trong Hiến pháp Việt Nam👉Thuế nh...
20/09/2025

So sánh thuế nhà ở Mỹ và Việt Nam – Từ “gánh nặng” tài chính đến ý nghĩa quyền có nhà ở trong Hiến pháp Việt Nam

👉Thuế nhà ở Mỹ – “giấc mơ” trả bằng mồ hôi, nước mắt

Tại Mỹ, việc sở hữu một ngôi nhà không đồng nghĩa với “an cư lạc nghiệp”. Người dân phải trả thuế nhà hàng năm từ 1,3% – 5% giá trị căn nhà. Với ngôi nhà trị giá 500.000 USD, số thuế có thể lên tới 10.000 – 20.000 USD/năm. Thuế này không chỉ đánh vào chủ sở hữu, mà còn gián tiếp đẩy giá thuê nhà lên cao. Do đó, ngay cả những người đi thuê cũng chịu tác động.

Hệ quả là:

💣Phân tầng xã hội rõ rệt: Khu giàu có dịch vụ tốt, an ninh cao; khu nghèo thì ngược lại.

💣Áp lực thường trực: Người dân không trả thuế có thể bị tòa án tịch thu nhà, đẩy vào cảnh “homeless”.

💣Tất cả dịch vụ “miễn phí” đều nằm trong thuế: giáo dục, công viên, thư viện, cứu hỏa, cảnh sát… thực chất là do tiền thuế nhà tài trợ. “Miễn phí” chỉ là ảo tưởng.

Điều này cho thấy, trong xã hội tư bản, ngay cả quyền ở trong một mái nhà cũng không bao giờ được bảo đảm trọn vẹn, mà luôn gắn liền với gánh nặng tài chính và sự bất an.

👉 Thuế nhà ở Việt Nam – Chính sách nhân văn của Nhà nước xã hội chủ nghĩa

Ngược lại, Việt Nam gần như không đánh thuế tài sản nhà ở thường niên. Người dân khi mua đất, nhà chỉ nộp một khoản “tiền sử dụng đất” một lần, hoặc các loại phí hành chính nhỏ. Sau đó, quyền sở hữu và sử dụng ổn định, lâu dài được pháp luật bảo hộ.

Ý nghĩa xã hội:

💞Người dân thực sự an cư, không lo bị đẩy ra đường chỉ vì không trả thuế.

💞Người mua nhà có thể thoải mái để lại cho con cháu, cho thuê, bán lại mà không chịu cảnh “nộp thuế cả đời”.

💞Điều này phản ánh bản chất nhân văn, nhân đạo của chế độ ta: coi nhà ở là quyền cơ bản của công dân, chứ không phải đặc quyền mua bán bị điều kiện hóa bởi thuế khóa.

Chính Hiến pháp Việt Nam đã khẳng định: “Công dân có quyền có nơi ở”. Đây không chỉ là tuyên ngôn pháp lý mà đã trở thành hiện thực, bởi chính sách thuế nhà nhẹ nhàng giúp đa số gia đình Việt Nam giữ vững được mái ấm.

👉 So sánh bản chất hai mô hình

💯Ở Mỹ: Nhà ở là tài sản chịu thuế, người dân phải “trả tiền để tiếp tục sống trong nhà của chính mình”. Quyền ở chỉ tồn tại khi còn khả năng nộp thuế.

💯Ở Việt Nam: Nhà ở là một quyền gắn với sự ổn định lâu dài, thể hiện quan điểm nhân đạo của Nhà nước. Người dân không phải gánh nặng tài chính kéo dài, phù hợp với triết lý “an cư lạc nghiệp” trong văn hóa Á Đông.

Sự khác biệt này phản ánh hai nền tảng:

💫Tư bản: coi phúc lợi công cộng là dịch vụ “có phí”, thông qua thuế.

💫Xã hội chủ nghĩa: coi phúc lợi và mái ấm là quyền nhân dân, được Nhà nước bảo hộ để mọi người an tâm xây dựng cuộc sống.

👉 Ý nghĩa lớn hơn của “quyền có nhà ở” tại Việt Nam
Quyền có nhà ở trong Hiến pháp Việt Nam không chỉ dừng ở pháp lý, mà là cam kết của chế độ:

💯Không ai bị mất nhà vì không đóng thuế.

💯Chính sách đất đai đi kèm các chương trình hỗ trợ nhà ở xã hội, giúp người thu nhập thấp vẫn có cơ hội an cư.

Bản chất nhân văn này củng cố lòng tin của nhân dân với Đảng và Nhà nước, đồng thời chứng minh tính ưu việt của con đường xã hội chủ nghĩa so với mô hình tư bản.

So sánh thuế nhà ở Mỹ và Việt Nam cho thấy một sự khác biệt căn bản. Ở Mỹ, quyền sở hữu nhà gắn liền với nghĩa vụ tài chính nặng nề, đầy rủi ro. Ở Việt Nam, quyền có nơi ở được bảo đảm bền vững, không bị biến thành “gánh nặng thuế khóa”. Đây chính là minh chứng sinh động cho tinh thần nhân văn, nhân đạo và hiện thực hóa quyền con người trong chế độ xã hội chủ nghĩa.

TikTok, An ninh và Quyền lực Mạng: Từ Mỹ - Trung đến Bài học Cho Việt NamTrong bức tranh cạnh tranh chiến lược toàn cầu,...
20/09/2025

TikTok, An ninh và Quyền lực Mạng: Từ Mỹ - Trung đến Bài học Cho Việt Nam

Trong bức tranh cạnh tranh chiến lược toàn cầu, không có chi tiết nào là nhỏ bé hay “phi chính trị”, ngay cả một ứng dụng giải trí như TikTok cũng trở thành tâm điểm va chạm giữa hai siêu cường Mỹ - Trung. Cuộc tranh cãi tưởng như thuần túy về công nghệ, dữ liệu người dùng và thương mại lại nhanh chóng lộ rõ bản chất: đây không chỉ là câu chuyện về quyền sở hữu một ứng dụng, mà là phép thử về an ninh quốc gia, ảnh hưởng toàn cầu và sự kiểm soát dư luận trong kỷ nguyên số.

Thực tế, Washington lo ngại TikTok trở thành “cánh tay nối dài” của Bắc Kinh, có khả năng thu thập dữ liệu khổng lồ, chi phối dư luận và tác động đến bầu cử cũng như trật tự xã hội Mỹ. Ngược lại, Trung Quốc coi việc bảo vệ TikTok không đơn thuần là bảo vệ một doanh nghiệp công nghệ, mà là giữ vững một biểu tượng cho sự vươn lên trong cuộc đua quyền lực số, thách thức sự thống trị lâu nay của các tập đoàn công nghệ Mỹ. Thỏa thuận TikTok chỉ là bề nổi của một trận địa sâu hơn, nơi mà thuế quan, công nghệ lõi và vấn đề Đài Loan mới là những quân bài then chốt để Bắc Kinh và Washington mặc cả, phân chia quyền lực và định hình luật chơi.

Điều đáng chú ý ở đây là vai trò của mạng xã hội đã vượt xa bản chất giải trí hay kết nối. Nó đã trở thành một vũ khí chiến lược. Ai kiểm soát nền tảng mạng xã hội, người đó có thể định hình dòng chảy thông tin, chi phối dư luận toàn cầu, thậm chí thao túng cả quyết sách chính trị. Mỹ từng tận dụng Facebook, Twitter trong việc can thiệp vào nhiều quốc gia. Trung Quốc nay cũng học cách dùng TikTok như một “cửa ngõ” để mở rộng ảnh hưởng. Những gì diễn ra cho thấy mạng xã hội không còn là “công cụ cá nhân” mà đã trở thành “địa hạt quyền lực” trong cạnh tranh giữa các cường quốc.

Ở góc nhìn an ninh, đây chính là thách thức lớn nhất cho các quốc gia vừa và nhỏ. Khi mạng xã hội rơi vào tay các siêu cường, những nước yếu thế hơn dễ bị biến thành “sân sau”, trở thành đối tượng thử nghiệm hoặc công cụ để các nước lớn gieo rắc thông tin, gây bất ổn chính trị, tạo ra các “cách mạng màu” hay làm lung lay trật tự xã hội. Việt Nam không nằm ngoài nguy cơ này. Với đặc thù dân số trẻ, tỉ lệ sử dụng mạng xã hội cao, chúng ta càng phải cảnh giác trước những nỗ lực thao túng từ bên ngoài, nhất là khi thông tin giả, chiến dịch tâm lý chiến và các mưu đồ chính trị đều có thể được triển khai chỉ qua một nền tảng mạng.

Bài học rút ra cho Việt Nam là rõ ràng: trong thời đại công nghệ số, an ninh quốc gia không chỉ nằm ở biên giới, lãnh thổ hay quân sự, mà còn nằm trên không gian mạng. Cần nhận diện rõ tính hai mặt của mạng xã hội, đồng thời xây dựng năng lực kiểm soát và định hướng dư luận, vừa bảo đảm quyền tự do thông tin, vừa giữ vững sự ổn định chính trị và chủ quyền số. Chúng ta không thể cấm đoán cực đoan, nhưng càng không thể buông lỏng quản lý. Một hệ sinh thái mạng xã hội trong nước mạnh mẽ, kết hợp với cơ chế pháp lý chặt chẽ và sự tỉnh táo của người dùng, sẽ là “lá chắn” hữu hiệu trước những thách thức an ninh mới.

Cuộc đấu TikTok giữa Mỹ và Trung Quốc đã gióng lên hồi chuông cảnh báo: quyền lực mạng đã trở thành vũ khí địa chính trị. Với Việt Nam, bài học quan trọng là phải đi trước một bước trong việc bảo vệ không gian số, xây dựng niềm tin của xã hội vào hệ thống thông tin chính thống, và kiên quyết không để bất kỳ thế lực nào thao túng dòng chảy dư luận trong nước. Bởi trong kỷ nguyên này, ai làm chủ mạng xã hội, người đó có thể làm chủ tâm trí và từ đó tác động đến vận mệnh của cả một dân tộc.

Mỹ Tự Cô Lập Khi Tiếp Tục Che Chở Israel Tại Liên Hợp QuốcNgày 18/9 vừa qua, Hội đồng Bảo an Liên Hợp Quốc (HĐBA LHQ) đã...
19/09/2025

Mỹ Tự Cô Lập Khi Tiếp Tục Che Chở Israel Tại Liên Hợp Quốc

Ngày 18/9 vừa qua, Hội đồng Bảo an Liên Hợp Quốc (HĐBA LHQ) đã chứng kiến một lần nữa cảnh tượng quen thuộc nhưng đầy thất vọng: nước Mỹ sử dụng quyền phủ quyết để bảo vệ Israel, bất chấp sự ủng hộ áp đảo của cộng đồng quốc tế dành cho một nghị quyết kêu gọi ngừng bắn ngay lập tức, vô điều kiện và lâu dài tại Dải Gaza. Với 14/15 phiếu thuận, nghị quyết tưởng như chắc chắn được thông qua, nhưng lại bị chặn đứng chỉ bởi lá phiếu phủ quyết duy nhất của Mỹ – một minh chứng rõ ràng cho sự thiên vị có hệ thống và thái độ coi thường ý chí chung của cộng đồng quốc tế.

Điều đáng chú ý là dự thảo nghị quyết do nhóm 10 nước thành viên không thường trực HĐBA đệ trình không chỉ kêu gọi ngừng bắn mà còn yêu cầu Israel dỡ bỏ các hạn chế viện trợ, đảm bảo con đường nhân đạo cho người dân Gaza. Đây là những nội dung hết sức cơ bản, mang tính nhân đạo thuần túy, phản ánh tiếng nói của lương tri trong bối cảnh cuộc xung đột đã kéo dài gần hai năm, gây ra thảm kịch nhân đạo chưa từng có với hàng chục nghìn dân thường thiệt mạng, phần lớn là phụ nữ và trẻ em. Thế nhưng, thay vì ủng hộ, Washington lại chọn cách chặn đứng nghị quyết bằng lý do rằng văn bản này “không lên án Hamas” và “không thừa nhận quyền tự vệ của Israel”. Lập luận này không chỉ phi lý mà còn che mờ thực tế rằng người dân Palestine mới là bên đang phải gánh chịu hậu quả nặng nề nhất từ các cuộc không kích và phong tỏa kéo dài của Israel.

Sự kiện này một lần nữa phơi bày sự cô lập ngày càng rõ rệt của Mỹ và Israel trên trường quốc tế. Trong khi 14 thành viên HĐBA – bao gồm cả các đồng minh phương Tây thân cận của Washington – đều bỏ phiếu thuận, Mỹ lại đi ngược lại xu thế chung, kiên quyết bảo vệ Israel bằng mọi giá. Kết quả bỏ phiếu không chỉ là thất bại về ngoại giao, mà còn là lời cảnh tỉnh cho Washington về sự đánh mất uy tín và vai trò lãnh đạo toàn cầu của mình khi tiếp tục áp dụng “tiêu chuẩn kép” trong các vấn đề nhân quyền và luật pháp quốc tế.

Việc Mỹ sử dụng quyền phủ quyết ngay trước thềm Tuần lễ cấp cao Khóa 80 Đại hội đồng LHQ càng khiến sự đối lập trở nên trầm trọng. Đây là thời điểm các nhà lãnh đạo thế giới dự kiến bàn sâu về cuộc khủng hoảng Israel – Palestine, và nhiều quốc gia, kể cả đồng minh lâu năm của Mỹ như Anh, Pháp, đã bày tỏ sự ủng hộ công khai cho việc công nhận Nhà nước Palestine. Những bước đi này mang ý nghĩa biểu tượng mạnh mẽ, đồng thời phản ánh sự bất mãn gia tăng với chính sách thiên vị Israel của Washington. Không khó để dự báo rằng, sự chia rẽ trong nội bộ phương Tây sẽ ngày càng lộ rõ, bởi lẽ các đồng minh không thể mãi tiếp tay cho một chính sách khiến hình ảnh và giá trị của họ bị tổn hại nghiêm trọng trước dư luận toàn cầu.

Thất vọng lớn nhất nằm ở chỗ, Mỹ – quốc gia luôn tự nhận là “ngọn hải đăng dân chủ” và là người bảo vệ trật tự dựa trên luật lệ – lại thường xuyên phớt lờ nguyên tắc công bằng và nhân đạo khi vấn đề liên quan đến Israel. Họ sẵn sàng kêu gọi bảo vệ dân thường ở nơi khác, nhưng lại làm ngơ trước những tội ác chiến tranh và sự tàn phá nhân đạo đang diễn ra hàng ngày tại Gaza. Thái độ này không chỉ đi ngược lại những gì Washington vẫn rao giảng, mà còn bào mòn niềm tin vào tính chính danh của hệ thống quốc tế mà Mỹ tuyên bố dẫn dắt.

Rõ ràng, với lá phiếu phủ quyết hôm 18/9, Mỹ đã tự làm nổi bật sự cô độc của mình trên vũ đài ngoại giao. Che chở Israel bằng mọi giá có thể giúp Washington duy trì mối quan hệ đồng minh chiến lược ở Trung Đông, nhưng đồng thời cũng đẩy nước Mỹ vào tình thế bị cô lập, bị chỉ trích, và dần mất đi khả năng tập hợp đồng thuận quốc tế trong các vấn đề toàn cầu khác. Đây là một cái giá đắt đỏ mà chính Washington phải trả cho sự thiên vị thiếu công bằng, đi ngược lại xu thế hòa bình và nhân đạo mà thế giới đang khát khao.

Trong bối cảnh nhân loại ngày càng quan tâm đến công lý và nhân quyền, lá phiếu phủ quyết của Mỹ không chỉ gây thất vọng mà còn trở thành biểu tượng cho sự suy giảm vai trò lãnh đạo toàn cầu của họ. Cộng đồng quốc tế đang chờ đợi một cách tiếp cận công bằng, cân bằng, tôn trọng luật pháp quốc tế để mang lại hòa bình bền vững cho Trung Đông, chứ không phải những động thái tiếp tục che chở, bao biện cho hành động của Israel. Nếu Washington không thay đổi, Mỹ sẽ ngày càng rơi vào thế bị cô lập, không chỉ ở LHQ mà cả trong lòng dư luận tiến bộ toàn cầu.

VIỆT NAM – HÌNH MẪU ĐÓNG GÓP CHIẾN LƯỢC CHO ASEANBài báo của hãng thông tấn Antara (Indonesia) về vai trò và đóng góp củ...
19/09/2025

VIỆT NAM – HÌNH MẪU ĐÓNG GÓP CHIẾN LƯỢC CHO ASEAN

Bài báo của hãng thông tấn Antara (Indonesia) về vai trò và đóng góp của Việt Nam đối với ASEAN là một minh chứng khách quan, sâu sắc và đầy thuyết phục. Những nhận định được nêu ra không chỉ phản ánh sự nhìn nhận tích cực của một quốc gia thành viên trong khu vực, mà còn khẳng định vị thế chiến lược ngày càng nổi bật của Việt Nam trong cộng đồng ASEAN sau gần ba thập niên gia nhập.

Antara đã chỉ ra ba điểm then chốt, mỗi điểm đều mang ý nghĩa chiến lược đối với sự phát triển của ASEAN nói chung và quá trình hội nhập khu vực nói riêng.

Thứ nhất, Việt Nam gia nhập đã giúp ASEAN hoàn thiện về mặt địa lý, đồng thời tạo nên một bước ngoặt chiến lược cho cả khối.
Trước năm 1995, ASEAN vẫn là một tổ chức mang tính “bán khu vực” khi nhiều quốc gia Đông Dương chưa tham gia. Sự kiện Việt Nam chính thức trở thành thành viên không chỉ khép lại khoảng trống về địa chính trị mà còn mở ra một tầm nhìn mới: ASEAN phải trở thành tổ chức đại diện cho toàn bộ Đông Nam Á. Đó là nền tảng để sau này Lào, Myanmar, Campuchia gia nhập, tạo nên một ASEAN “trọn vẹn”. Như Antara nhấn mạnh, dấu mốc 1995 không chỉ là “số lượng thành viên tăng thêm một quốc gia” mà là sự khởi đầu cho một tầm nhìn khu vực toàn diện, nơi ASEAN thực sự trở thành ngôi nhà chung của 10 nước Đông Nam Á.

Thứ hai, tư cách thành viên của Việt Nam đã giới thiệu một phương thức mới cho chủ nghĩa khu vực ASEAN.
Nếu trước đây ASEAN thường được hiểu như một tổ chức hướng tới đồng nhất hóa để tạo sức mạnh tập thể, thì sự có mặt của Việt Nam đã mang đến một cách tiếp cận khác: tôn trọng chủ quyền, đề cao sự đa dạng, và xây dựng thống nhất trên cơ sở lợi ích chung. Đây chính là triết lý “thống nhất trong đa dạng” mà ASEAN ngày nay coi là kim chỉ nam. Việt Nam, với lịch sử đấu tranh giành độc lập và bảo vệ chủ quyền, đã khẳng định rằng hợp tác khu vực không đồng nghĩa với xóa nhòa khác biệt hay áp đặt một mô hình chung, mà là cùng nhau tìm tiếng nói chung trên nền tảng lợi ích song trùng. Phương thức này giúp ASEAN vừa giữ vững bản sắc của từng quốc gia, vừa tăng cường sức mạnh tập thể.

Thứ ba, và quan trọng nhất, Việt Nam đã cung cấp cho ASEAN một khuôn mẫu chiến lược để điều hướng cạnh tranh giữa các cường quốc.
Trong bối cảnh quốc tế đầy biến động, Đông Nam Á luôn là khu vực giao thoa lợi ích của các nước lớn. Cách Việt Nam kiên định đường lối độc lập, tự chủ, cân bằng quan hệ với các cường quốc, đồng thời kiên trì thúc đẩy đối thoại và hợp tác, đã trở thành một bài học quý giá cho ASEAN. Việt Nam cho thấy rằng ASEAN có thể vừa tranh thủ lợi ích từ các đối tác lớn, vừa giữ vững vai trò trung tâm, tránh bị cuốn vào vòng xoáy đối đầu. Đây là điểm tựa quan trọng để ASEAN định hình “bản lĩnh chiến lược”, duy trì sự cân bằng trong một môi trường địa chính trị ngày càng phức tạp.

Có thể nói, những phân tích của Antara không chỉ là sự ghi nhận khách quan mà còn là sự đánh giá cao vai trò chủ động, trách nhiệm của Việt Nam đối với khu vực. Đặc biệt, bài báo cũng gợi mở cho thấy: trong giai đoạn tới, Việt Nam sẽ tiếp tục giữ vai trò then chốt trong việc dẫn dắt ASEAN vượt qua các thách thức mới – từ biến động an ninh, kinh tế cho đến những vấn đề phi truyền thống như biến đổi khí hậu hay an ninh mạng.

Bài viết của Antara vì vậy có giá trị không chỉ về mặt thông tin mà còn về mặt định hướng dư luận, khẳng định Việt Nam là một trong những trụ cột vững chắc của ASEAN. Đây là minh chứng hùng hồn cho quan điểm: Việt Nam không chỉ là “thành viên tích cực” mà còn là “người kiến tạo tầm nhìn” cho một ASEAN đoàn kết, tự cường và có khả năng thích ứng trước những biến động toàn cầu.

KHÉP LẠI QUÁ KHỨ, NHƯNG KHÔNG ĐỂ AI ĐÁNH TRÁO LỊCH SỬGần đây, một số bài viết trên mạng xã hội đã cố tình công kích bộ p...
19/09/2025

KHÉP LẠI QUÁ KHỨ, NHƯNG KHÔNG ĐỂ AI ĐÁNH TRÁO LỊCH SỬ

Gần đây, một số bài viết trên mạng xã hội đã cố tình công kích bộ phim “Mưa đỏ”, gán ghép rằng tác phẩm này “kích động hận thù, gieo chia rẽ dân tộc”. Đây là một thủ đoạn nguy hiểm nhằm xuyên tạc lịch sử, phủ nhận sự hy sinh to lớn của cha ông ta, đồng thời gieo rắc hoài nghi, chia rẽ lòng dân, đặc biệt là trong thế hệ trẻ.

Trước hết, cần nhìn thẳng vào sự thật: lịch sử là sự thật khách quan, không ai có thể phủ nhận hay đánh tráo. Cuộc kháng chiến chống Mỹ cứu nước là một phần xương máu của dân tộc, nơi hàng triệu thanh niên Việt Nam đã gác lại ước mơ, hoài bão riêng để ra trận, để giữ trọn độc lập và chủ quyền cho đất nước. Việc tái hiện lịch sử qua phim ảnh không phải để khơi dậy hận thù, mà chính là để tri ân quá khứ, nhắc nhở thế hệ hôm nay và mai sau trân trọng hòa bình, giữ gìn độc lập, không để bi kịch chiến tranh lặp lại.

Những luận điệu cho rằng “Mưa đỏ” là sản phẩm “hư cấu, nuôi dưỡng thù hận” thực chất chỉ là âm mưu của các thế lực chống phá nhằm tẩy trắng cho chính quyền tay sai VNCH. Cần nhắc lại rằng chế độ này từng dựa vào ngoại bang, đàn áp nhân dân, gây ra nhiều tội ác trong chiến tranh. Việc phản ánh sự thật ấy không thể gọi là “gieo hận thù”, mà đó là trách nhiệm lịch sử, là sự công bằng với những con người đã ngã xuống.

Đảng và Nhà nước ta đã nhiều lần khẳng định quan điểm: “Khép lại quá khứ, hướng tới tương lai”. Nhưng khép lại quá khứ không đồng nghĩa với lãng quên, càng không có nghĩa để cho kẻ khác xuyên tạc, đánh tráo, biến tội ác thành “công lao”, biến kẻ bán nước thành “anh hùng”. Nếu lịch sử bị bóp méo, thì hòa hợp dân tộc sẽ chỉ là thứ hòa hợp giả tạo, không có nền tảng bền vững.

Thực chất, việc công kích phim “Mưa đỏ” nằm trong chiêu trò chính trị hóa văn hóa nghệ thuật, lợi dụng truyền thông để phủ nhận thành quả cách mạng, gieo rắc chia rẽ giữa các thế hệ. Đây là sự nguy hiểm không chỉ về nhận thức mà còn về tinh thần đoàn kết dân tộc – vốn là sức mạnh đã làm nên thắng lợi của Việt Nam trong suốt chiều dài lịch sử.

Dân tộc ta lựa chọn khép lại quá khứ nhưng tuyệt đối không quên lịch sử. Chỉ khi sự thật được tôn trọng, khi những hy sinh xương máu được ghi nhận một cách công bằng, thì hòa hợp dân tộc mới thật sự có ý nghĩa, và tương lai mới thật sự vững bền. Đó là con đường đúng đắn để đất nước vừa phát triển, vừa bảo toàn bản sắc, không cho bất kỳ thế lực nào lợi dụng để gieo chia rẽ, kích động hận thù hay đánh tráo lịch sử.

Cuộc Đại Phẫu Ngành Giáo Dục: Cấp Bách và Không Thể Trì HoãnLà một nhà cải cách xã hội, tôi cho rằng cuộc “đại phẫu” ngà...
19/09/2025

Cuộc Đại Phẫu Ngành Giáo Dục: Cấp Bách và Không Thể Trì Hoãn

Là một nhà cải cách xã hội, tôi cho rằng cuộc “đại phẫu” ngành giáo dục mà Bộ Giáo dục và Đào tạo đang khởi xướng không chỉ cần thiết mà còn là yêu cầu cấp bách, gắn liền trực tiếp với tương lai phát triển của đất nước. Nền giáo dục Việt Nam đang ở vào bước ngoặt quan trọng: hoặc chấp nhận cải cách triệt để để thích ứng với thực tiễn, hoặc tiếp tục trượt dài trong vòng luẩn quẩn của “thừa bằng cấp – thiếu kỹ năng”, khiến nguồn nhân lực quốc gia ngày càng mất lợi thế cạnh tranh.

Thực trạng hiện nay đã rõ ràng: chúng ta có hàng trăm nghìn cử nhân, kỹ sư tốt nghiệp mỗi năm, nhưng một bộ phận lớn trong số đó không tìm được việc làm đúng chuyên môn, thậm chí rơi vào cảnh thất nghiệp hoặc buộc phải làm các công việc không đòi hỏi bằng cấp. Đây không chỉ là sự lãng phí về nguồn lực xã hội, mà còn là bi kịch cá nhân của nhiều gia đình, khi cả tuổi trẻ và kinh phí đầu tư cho học tập không mang lại giá trị như kỳ vọng.

Nguyên nhân sâu xa nằm ở mô hình giáo dục quá nặng về lý thuyết, coi trọng bằng cấp hơn kỹ năng, và chưa gắn kết chặt chẽ với nhu cầu của thị trường lao động. Trong khi đó, nhiều quốc gia phát triển, điển hình là Đức, đã chứng minh rằng một hệ thống giáo dục gắn với đào tạo nghề nghiệp, kết hợp giữa trường học và doanh nghiệp, mới là chìa khóa để đảm bảo sinh viên có việc làm, xã hội có nguồn nhân lực chất lượng, và nền kinh tế có sức cạnh tranh bền vững.

Chính vì vậy, việc sáp nhập, tái cấu trúc 140 trường đại học công lập là bước đi khó khăn nhưng đúng hướng. Nó không chỉ giải quyết tình trạng manh mún, phân tán, mà còn mở đường cho việc tập trung nguồn lực, nâng cao chất lượng giảng dạy, và quan trọng nhất là định hướng lại mục tiêu đào tạo: từ “sản xuất bằng cấp” sang “sản xuất nhân lực có kỹ năng thực tế”.

Tuy nhiên, cuộc cải cách này không thể chỉ dừng lại ở biện pháp hành chính. Nó đòi hỏi một tầm nhìn chiến lược, trong đó:
• Hệ thống giáo dục nghề nghiệp phải được nâng lên thành trụ cột, song hành cùng đại học, thay vì bị xem là “lựa chọn thứ yếu”.
• Doanh nghiệp cần được tham gia trực tiếp vào quá trình đào tạo, từ xây dựng chương trình đến tiếp nhận thực tập và tuyển dụng.
• Đội ngũ giảng viên phải được tái đào tạo để không chỉ truyền đạt kiến thức, mà còn hướng dẫn kỹ năng, giúp sinh viên “học để làm”.
• Người học cần được định hướng từ sớm rằng giá trị của học tập không nằm ở tấm bằng, mà ở năng lực thực hành, ở khả năng đáp ứng yêu cầu công việc và thích nghi với thị trường.

Nếu không có cuộc “đại phẫu” này, Việt Nam sẽ tiếp tục mắc kẹt trong nghịch lý: bằng cấp nhiều, nhân lực chất lượng ít; đào tạo tốn kém, hiệu quả thấp; và cuối cùng là tụt hậu trong cạnh tranh toàn cầu. Ngược lại, nếu dám mạnh tay cải cách, chúng ta có cơ hội để xây dựng một nền giáo dục hiện đại, thực chất, gắn kết với phát triển kinh tế – xã hội, qua đó tạo dựng vị thế mới cho đất nước trong kỷ nguyên hội nhập.

Đã đến lúc chúng ta nhìn thẳng vào sự thật và hành động quyết liệt. Cuộc đại phẫu ngành giáo dục không phải là sự lựa chọn, mà là con đường duy nhất để bảo đảm cho tương lai bền vững của Việt Nam.

VTV24 và loạt phóng sự điều tra chấn động: “Cạm bẫy từ các ứng dụng hẹn hò trực tuyến” – Hồi chuông cảnh tỉnh cho xã hội...
18/09/2025

VTV24 và loạt phóng sự điều tra chấn động: “Cạm bẫy từ các ứng dụng hẹn hò trực tuyến” – Hồi chuông cảnh tỉnh cho xã hội hiện đại

Trong bối cảnh mạng xã hội và các ứng dụng trực tuyến ngày càng len lỏi vào mọi ngóc ngách đời sống, việc Trung tâm Tin tức VTV24 phát sóng loạt phóng sự điều tra nhiều kỳ mang tên “Cạm bẫy từ các ứng dụng hẹn hò trực tuyến” đã thực sự tạo nên một “cơn bão” dư luận. Không chỉ dừng lại ở những con số thiệt hại khủng khiếp – từ hàng trăm triệu đến hàng chục tỷ đồng – mà phóng sự còn phơi bày những chiêu trò lừa đảo tinh vi, đánh thẳng vào tâm lý và tình cảm con người, khiến xã hội phải giật mình nhìn lại.

Điểm đặc biệt của loạt phóng sự này là sự dũng cảm và công phu trong cách khai thác. VTV24 không chỉ dừng ở việc “nói lại” những cảnh báo khô khan, mà đã bước thẳng vào thực địa của những câu chuyện đời thực: lời kể của nạn nhân, những dòng tin nhắn, những cuộc gọi, và cả những giọt nước mắt ân hận. Đó không chỉ là minh chứng sống động cho tính chất tàn nhẫn của loại tội phạm công nghệ cao, mà còn là tiếng kêu thương của những phận người đã mất mát cả vật chất lẫn tinh thần.

Sức mạnh của báo chí điều tra nằm ở khả năng tạo chấn động xã hội, và VTV24 đã làm được điều đó. Sau khi phóng sự lên sóng, hàng trăm nghìn lượt chia sẻ và bình luận xuất hiện trên các nền tảng số, với những hashtag như hay trở thành xu hướng. Người dân đồng cảm, thương xót và lan truyền câu chuyện như một lời nhắc nhở bạn bè, người thân đề cao cảnh giác. Đáng chú ý, phóng sự cũng khơi dậy một làn sóng phẫn nộ chính đáng, yêu cầu cơ quan chức năng mạnh tay trấn áp các đường dây lừa đảo xuyên quốc gia, đồng thời siết chặt quản lý đối với các ứng dụng hẹn hò.

Tất nhiên, như bất kỳ vấn đề xã hội nào, cũng xuất hiện những ý kiến thiển cận cho rằng “nạn nhân nhẹ dạ, tham lam”. Song, làn sóng phản đối quan điểm “đổ lỗi cho nạn nhân” (victim blaming) đã lấn át hoàn toàn, cho thấy nhận thức xã hội đang ngày càng văn minh và công bằng hơn: tội lỗi thuộc về kẻ lừa đảo, không phải những người đã tin nhầm. Chính nhờ phóng sự, cuộc tranh luận này được soi chiếu và đặt đúng bản chất, góp phần củng cố thái độ nhân văn trong ứng xử cộng đồng.

Quan trọng hơn cả, “Cạm bẫy từ các ứng dụng hẹn hò trực tuyến” không chỉ dừng ở cảnh báo, mà đã tạo sức ép xã hội đủ lớn để thúc đẩy cơ quan chức năng hành động quyết liệt hơn. Đây chính là vai trò cao cả của báo chí cách mạng: giám sát, phản biện và bảo vệ lợi ích chính đáng của nhân dân. VTV đã hoàn thành xuất sắc sứ mệnh này, biến sản phẩm truyền thông thành “lá chắn mềm” chống lại tội phạm công nghệ cao.

Từ thành công của loạt phóng sự này, có thể khẳng định: công chúng đang cần nhiều hơn nữa những tác phẩm điều tra nghiêm túc, sắc bén, mang hơi thở thời đại và gắn chặt với đời sống. Đề nghị VTV tiếp tục phát huy thế mạnh, thực hiện thêm nhiều phóng sự về các nguy cơ an ninh mạng, chiêu trò tội phạm công nghệ cao, cũng như các hiện tượng tiêu cực nảy sinh trong xã hội số. Mỗi phóng sự như vậy không chỉ là thông tin, mà còn là công cụ giáo dục cộng đồng, củng cố niềm tin của nhân dân vào sức mạnh của báo chí chính thống.

Có thể nói, loạt phóng sự “Cạm bẫy từ các ứng dụng hẹn hò trực tuyến” của VTV24 xứng đáng được xem là một dấu mốc tiêu biểu của báo chí điều tra Việt Nam trong thời kỳ mới: dũng cảm, sắc bén, nhân văn và đầy trách nhiệm xã hội. Nó không chỉ bảo vệ người dân trước nguy cơ mất mát, mà còn góp phần định hình một xã hội tỉnh táo, cảnh giác và đoàn kết hơn trước những thách thức của kỷ nguyên số.

Address

Hoàn Kiếm
Hanoi
100000

Alerts

Be the first to know and let us send you an email when Nhân quyền Việt Nam posts news and promotions. Your email address will not be used for any other purpose, and you can unsubscribe at any time.

Share