21/08/2025
Vừa mua được căn chung cư 3 phòng ngủ thì nghe tin chị chồng đòi bế cả con đến ở chung, vợ tôi vùng vằng liền đưa 100 triệu bảo chị ra ở trọ, tôi khuyên thế nào vợ cũng gạt phắt đi, đúng 1 tuần sau cả nhà đứng ngồi không yên khi đứa bé ấy chính là...
Vợ chồng tôi vừa dồn góp, vay mượn khắp nơi mới mua được căn chung cư ba phòng ngủ. Chưa kịp tận hưởng niềm vui, tin s-ét đá-nh đã ập đến: chị chồng đòi bế con về ở cùng.
Vợ tôi nghe vậy liền nổi giận:
“Nhà mình còn chưa ổn định, mới trả góp tháng đầu, làm gì có chỗ mà chứa thêm ai. Em không đồng ý đâu!”.
Nói rồi, cô ấy rút thẳng 100 triệu đưa cho chị chồng:
“Cầm tiền này mà ra ngoài thuê trọ. Nhà này là của vợ chồng em, không ai được chen vào hết!”.
Tôi khuyên nhủ thế nào, vợ cũng gạt phắt đi, còn nói những lời khiến cả tôi cũng chạnh lòng:
“Người dưng chứ có phải ruột rà gì đâu mà phải cưu mang mãi?”.
Chị chồng ôm con đứng lặng, mắt đỏ hoe. Tôi thấy bất nhẫn nhưng không biết làm gì khác.
Thế rồi đúng một tuần sau, khi cả nhà đang cơm nước thì một cuộc điện thoại bất ngờ khiến ai nấy đứng ngồi không yên.
Ở đầu dây bên kia, giọng một người đàn ông nghẹn ngào nói về đứa bé con nhà chị gái.
Cả căn bếp c-hết lặng. Vợ tôi tái mặt, đánh rơi cả bát cơm trên tay. Tôi đứng đơ người, toàn thân lạnh toát, tai ù đi, không thể tin vào những gì mình vừa nghe. Hóa ra...
Lương hưu và khoản kiếm thêm của tôi hơn 21 triệu/tháng nhưng khi con trai hỏi, tôi chỉ nói được 7 triệu, nào ngờ cậu quý tử đã đề nghị về ở chung để xin tiền, tôi cười lớn dọn về nhưng đúng 1 tháng sau con trai tái mặt phải đưa thêm cho tôi 2 triệu/ tháng chỉ vì...
Tôi về hưu đã nhiều năm, mỗi tháng nhận lương hưu cùng chút tiền tiết kiệm, buôn bán thêm lặt vặt cũng ngót nghét hơn 21 triệu. Nhưng bản tính tôi xưa nay vốn giản dị, chẳng thích khoe khoang, lại sợ con cái ỷ lại. Vậy nên mỗi lần con trai hỏi, tôi chỉ cười cười nói lương hưu được có 7 triệu, đủ chi tiêu qua ngày.
Không ngờ một hôm, thằng con trai cùng con dâu hí hửng bàn nhau:
“Bố thu nhập ít thế, thôi bố về ở với vợ chồng con cho vui, còn đỡ tốn kém, chúng con lo cho bố đầy đủ”.
Nghe vậy, tôi cười lớn, gật đầu đồng ý ngay, nghĩ bụng: “Để xem vợ chồng nó chăm sóc thế nào”.
Những ngày đầu, con trai và con dâu tỏ ra hiếu thảo, bữa cơm bữa cháo đều chu đáo, nói năng ngọt xớt. Nhưng được vài tuần, tôi bắt đầu thấy rõ: mỗi lần tôi rút tiền lương hưu ra đóng tiền điện, nước hay đi chợ phụ, con dâu lại để ý, con trai thì bóng gió hỏi:
“Bố, lương hưu ít thế mà tiêu gì nhanh vậy?”
Tôi chỉ im lặng.
Rồi một tối, trong lúc đi làm về, tôi tình cờ nghe thấy vợ chồng nó thì thầm trong phòng:
“Bố nói 7 triệu mà sao thấy bố chi tiêu thoải mái lắm, chắc giấu tiền ở đâu”.
“Ừ, phải dò cho ra. Chứ bố già rồi, tiền cũng để cho ai nữa đâu?”.
Tôi nghe xong chỉ khẽ nhếch môi cười, trong lòng vừa buồn vừa chua xót.
Cho đến đúng một tháng sau ngày tôi dọn về ở, bữa cơm hôm ấy, con trai bất ngờ tái mặt, giọng run run:
“Bố… từ tháng này con xin gửi thêm bố 2 triệu mỗi tháng để… phụ chi tiêu”.
Cả bàn cơm chế-t lặng.
Con dâu mặt biến sắc, con trai cúi gằm không dám nhìn thẳng. Tôi đặt chén cơm xuống, chậm rãi lấy trong túi ra một xấp giấy tờ.
Tôi nhìn thẳng vào mặt hai vợ chồng, giọng đanh lại...
- ĐỌC TIẾP DƯỚI BÌNH LUẬN👇👇👇