08/04/2025
Cải tiến từ những điều nhỏ nhất 🌟
Trong quá trình học tập, tham gia và tổ chức sự kiện. Có một lần mình lead một chuỗi Series chia sẻ về phong cách quản trị Nhật Bản, trong đó có một buổi chia sẻ về Kaizen. Nói nôm na để nhớ là liên tục cải tiến, còn để thấm thì mình chưa sâu sắc tới mức đi chia sẻ lại được.
Triết lý Kaizen nhấn mạnh vào việc nhận diện những vấn đề nhỏ nhặt để liên tục điều chỉnh. Trong nhiều trường hợp, mọi người không nhận ra rằng một tài nguyên nào đó đang bị lãng phí, có những **quy trình kém hiệu quả** nhưng không ai để ý. Kaizen giúp tạo ra **tư duy quan sát** và đặt câu hỏi: *“Làm thế nào để tận dụng tốt hơn?”. (Trích lời Chat GPT). Làm mình nhớ tới câu chuyện cải tiến của cô Tổng thư ký trẻ từ lúc 23 tuổi và sự cải tiến của cổ sau 2 năm (là lúc chạm ngưỡng 25 tuổi).
Hồi mới làm event, quen làm biển tên Đại hội bàn dọc size to, cô ả cũng cứ thế cho in cái biển tên của khách VIP size A4 to oạch ở trên bàn tiệc, thế nên cái bàn tròn 10 người đặt không đủ chỗ luôn. Sau rồi có lần cổ được đi nước ngoài, một chuyến rồi lại hai, ba chuyến, một nước rồi lại hai - ba nước, có nước đi tận 3 lần. Mới thấy người ta làm bé xíu để vừa xinh trên cái đĩa, lụm về học, lần sau in size A7 vừa đủ thôi nha mấy em. Đúng là nhìn hợp lý hơn thật.
Vì cổ vừa nhỏ tuổi mà dáng người cũng nhỏ xíu xiu, trong khi công việc toàn được tiếp xúc với những anh chị lớn cấp cao, xịn xò đỉnh nóc, ban đầu cổ còn thiếu tự tin về bản thân nhiều lắm, đi ra ngoài ngoại giao thấy các bạn xếp cho mình ngồi chỗ VIP, ngại quá cổ lon ton chạy ra ngoài mà các bạn kéo lại bảo không không, em là khách VIP, em phải đứng vào giữa. Trong khi ở quê, cổ quen với việc đứng nhường chỗ cho người khác vì ngại tuổi tác, trong khi xét theo vai vế cấp bậc chính thức, ở quê mình còn VIP hơn, vì mình chủ nhà mà. Sau này cổ cũng mới hiểu rằng, protocol (quy tắc thứ tự) mới là thứ cần tôn trọng và ưu tiên. Vậy nên sau này hiểu rồi, khi đứng với người lớn tuổi, vai to thế nào đi nữa, cổ cũng vẫn thoải mái tự tin, cư xử đúng chừng mực, thể hiện sự kính trọng và khiêm tốn hết mình nhưng không sợ sệt và khép nép.
Cũng là những lần đi dự event khác, cổ thấy nước bạn làm cái visual ghi nhận giải thưởng xịn quá, cổ lại có động lực về học làm theo. Nghĩ lại hồi trước mình làm sao approve cái template nó đồng bóng mà nó vàng chóe, lấp lánh thấy ghê. Đúng là không so sánh không có đau thương, nhưng cổ cũng không tự trách mình, tự nhủ hồi đó mình làm vậy là cũng đã cố gắng làm tốt nhất trong khả năng và kinh nghiệm roài. Hay ở những sự kiện lớn và trang trọng, thấy họ có đeo cái hoa cài riêng cho đại biểu VIP đẹp ghê, về nhà bảo các em học làm theo. Lúc chụp ảnh lên, nhìn sang hơn thật, nhận ra cũng là một cách trân trọng và thể hiện sự chu đáo trong khâu đón tiếp khách mời.
Đi nước bạn người ta đón tiếp mình cỡ đó, nếu lỡ “dám” bỏ tiền ra trả hay đòi chia tiền, các bạn giận liền, bảo m làm vậy lần sau m sang đây t không tiếp nữa. Mình tự biết lần sau không bao giờ dám cho bạn trả tiền khi sang nước mình. Mỗi lần đi là một lần học, học được bao nhiêu cách để làm chỉn chu và chuyên nghiệp hơn, đúng là không có chu đáo nhất, chỉ có chu đáo hơn. Người ta có điều kiện nên không tiếc gì tiền bạc, thời gian chăm sóc mình chuẩn chỉnh từ A tới Z, để ý mình từ việc đi WC (nói không hề phóng đại), giờ mình còn chưa xông xênh thì cũng cố gắng take care bạn cũng phải từ a tới w.
Cứ mạnh dạn đi, đi để quan sát và học hỏi, rồi dần dần muốn biết gì sẽ biết, cần hỏi gì sẽ có người trả lời. Nhờ việc chịu khó đi học và đi hỏi, vừa có thêm kinh nghiệm, trải nghiệm và quan hệ sâu rộng. Nên có lúc mình hay nói sĩ với mọi người là “giờ em chỉ cần ho một cái là có người vội vàng đi xử lý cho em luôn, ghê không” haha. Cảm giác này đúng là một kiểu tự tin tự mình nỗ lực mà có được, không ai có thể lấy đi của mình được.