Nhà Sách Sbooks

Nhà Sách Sbooks -Thức Tỉnh Mục Đích Sống Của Bạn-

Tri thức là Sức mạnh.

Thông qua việc giới thiệu các tác phẩm có giá trị của thế giới, SBOOKS mong muốn trở thành nhịp cầu nối nguồn tri thức nhân loại với dân tộc Việt Nam.

Hại người khác, kiếp sau đầu thai làm trâu trả nghiệpDân gian thường lưu truyền câu “kiếp sau làm trâu làm ngựa để trả n...
08/09/2025

Hại người khác, kiếp sau đầu thai làm trâu trả nghiệp
Dân gian thường lưu truyền câu “kiếp sau làm trâu làm ngựa để trả nợ”, câu nói tưởng chừng suông miệng nhưng thực tế đã có nhiều ứng nghiệm. Con người làm chuyện xấu trái đạo trời thì thường sẽ rơi vào cõi súc sinh trong lục đạo luân hồi. Bài viết này sẽ kể về 2 câu chuyện có thật, vì làm điều ác hại người mà đầu thai làm trâu; trên thân trâu còn có dấu vết lưu lại về kiếp trước để cảnh tỉnh người đời.
Câu chuyện thứ nhất
Năm 1936, vào giữa mùa hè năm Trung Hoa Dân Quốc thứ 25, Lưu Thiên Tích, hội trưởng Hội Phật giáo huyện Hợp Giang, tỉnh Tứ Xuyên, đã ghi chép lại câu chuyện có thật về một người đàn ông sau khi làm việc ác đã phải chuyển sinh thành kiếp trâu bò.
Chuyện kể lại như sau: “Tại huyện Đồng Nhân, tỉnh Quý Châu, có một kẻ vô lại tên Địch Quang Viễn, ông ta thậm chí còn có hành vi thông gian với cháu dâu tên Tiền Thị. Vụ việc này vô tình đã bị chị dâu của Địch Quang Viễn là Thường Thị phát hiện. Địch Quang Viễn và Tiền Thị lo sợ chuyện xấu sẽ bị bại lộ, liền đi mua thuốc độc và lên kế hoạch sát hại Thường Thị”…
Con cái của Thường Thị thấy mẹ mình đang khỏe mạnh lại đột nhiên qua đời rất không bình thường. Họ cho rằng cái chết của mẹ có liên quan đến Địch Quang Viễn, nên muốn điều tra cho rõ ràng. Vào ngày 22/4 năm Trung Hoa Dân Quốc thứ 20, các con của Thường Thị đã đến gặp Địch Quang Viễn để chất vấn, Địch Quang Viễn liền phát lời thề: “Nếu thực sự có làm chuyện đó thì sẽ bị sét đánh chết”.
Qua 8 ngày sau, ngay lúc giữa trưa, khu vực nhà họ Địch đột nhiên trời đất tối tăm, mưa lớn đổ xuống, sấm sét ầm ầm. Hàng xóm của Địch Quang Viễn ở bên ngoài nhìn thấy một tia sét đánh thẳng vào nhà họ Địch. Chỉ trong nháy mắt sau, mọi thứ lại trở lại bình thường, trời quang mây tạnh.
Người hàng xóm vội chạy tới nhà họ Địch thăm hỏi, phát hiện cả Địch Quang Viễn và Tiền Thị đều đã bị sét đánh. Tiền Thị thì chết ngay tại chỗ, còn Địch Quang Viễn vẫn đang thoi thóp. Ông ta nói rằng bản thân đã làm chuyện trái đạo đức nên mới bị sét đánh, cũng nói ông ta và Tiền Thị đều sẽ đầu thai làm trâu ở nhà họ Thạch gần đó. Nói xong liền qua đời.
Người hàng xóm vội chạy đến nhà họ Thạch, quả nhiênThạch gia cũng vừa có 2 nghé con ra đời, một đực một cái. Có điều, ở chỗ mắt, miệng, mũi của nghé cái có lông rũ xuống như che giấu bộ phận dị thường. Mọi người hiếu kỳ nhấc đầu của nó lên xem, chợt thấy rõ hai bầu vú và âm hộ nằm tại nơi đó. Nghé cái có hai chân nhỏ và hình dạng móng chân cũng dị thường, đều cụp xuống dưới.
Có người tới nói chuyện với nghé cái, gọi đích danh Tiền Thị và kể lại quá khứ cho nó nghe, nghé cái dường như hiểu chuyện, lập tức cúi đầu xuống, nước mắt chảy dài, giống như đang xấu hổ và hối hận.
Nhà họ Thạch sau đó đã bán hai con nghé này đi, muốn lấy đó để khuyến thiện, nhắc nhở thế nhân chớ làm điều ác, nếu không sẽ phải luân hồi thành kiếp trâu bò chịu khổ để hoàn trả nợ nghiệp.
Người mua 2 con nghé này của Thạch gia coi chúng như món hàng lạ và đưa đi diễu hành khắp nơi. Vào đầu tháng 5 năm Trung Hoa Dân Quốc thứ 25, người chủ đã đưa 2 con nghé đến chỗ thị trấn của ông Lưu Thiên Tích, hội trưởng Hội Phật giáo huyện Hợp Giang. Khu vực trưng bày được vây kín, ai muốn vào xem phải trả 200 đồng.
Người dân địa phương lũ lượt đến xem chuyện lạ, ngày nào cũng có người xếp hàng dài chờ đợi, phòng triển lãm cũng luôn chật kín người. Quan huyện lúc bấy giờ là Lưu Dụ Trường đã yêu cầu chủ nhân dắt hai con nghé vào văn phòng để chụp ảnh, ghi lại một câu chuyện có thật về nhân quả báo ứng, luân hồi chuyển sinh.
Câu chuyện thứ hai:
Hại người chết oan phải đầu thai thành trâu, trên lưng còn lưu lại danh tính.
Cách đây 65 năm về trước, tại Đài Loan từng xảy ra một vụ án oan: Khi ấy có một người họ Lâm đã vu oan cho người khác, khiến người đó tự sát. Sau khi người họ Lâm kia chết đi, đã phải đầu thai làm trâu, trên lưng vẫn còn lưu lại họ tên của chính mình. Năm đó, một phóng viên của “Nhật báo Dân Thanh” ở Đài Trung đã phỏng vấn chủ nhân của con trâu này và đăng tải tin tức vào ngày 28/1/1956 gây chấn động dư luận…
Vụ việc xảy ra ở thị trấn Hằng Xuân, huyện Bình Đông, Đài Loan. Gia đình nhà Vưu Vạn Kim có con trâu cái sinh ra một nghé con, kỳ lạ là trên lưng nghé con lại xuất hiện 3 chữ “Lâm Tân Giáo”. Ngay khi nhìn thấy 3 chữ “Lâm Tân Giáo”, những ký ức đau thương được chôn giấu trong lòng Vưu Vạn Kim từ hơn 10 năm trước lại hiện lên trong tâm trí ông.
Mười mấy năm về trước, Lâm Tân Giáo vốn là một bác sĩ trong thị trấn Hằng Xuân. Trước khi Đài Loan giành lại độc lập vào ngày 25/10/1945, em trai của Vưu Vạn Kim là Vưu Vạn Đạt vì gia cảnh nghèo khó nên đã tới làm thuê trong nhà của Lâm Tân Giáo.
Có một lần, Lâm gia bị mất trộm hơn 2000 cân thóc, đã dẫn đến một câu chuyện vô cùng thương tâm: Lâm Tân Giáo trong tình huống chưa rõ thực hư, thiếu chứng cứ, lại đổ oan cho Vưu Vạn Đạt, đồng thời báo cảnh sát đến bắt Vưu Vạn Đạt.
Lúc đó, Vưu Vạn Đạt bị cảnh sát đánh đập tra khảo và ép cung, Vưu Vạn Đại ôm hận trong lòng mà không thể nào rửa oan được, cuối cùng đã tự sát để chứng minh sự trong sạch của mình. Không lâu sau, Lâm Tân Giáo cũng qua đời.
Mười năm sau đó, tức là vào năm 1956, con trâu cái trong nhà của Vưu Vạn Kim sinh con, kỳ lạ là lông ở trên lưng nghé con lại hiện ra ba chữ “Lâm Tân Giáo”. Con trai của Lâm Tân Giáo là Lâm Vinh Quán (khi đó 23 tuổi) biết được chuyện này, ngay lập tức tìm cách thông qua hàng xóm để thương lượng với Vưu Vạn Kim, chấp nhận bỏ ra 15 ngàn (Đài tệ) để mua nghé con về nuôi, nhưng đã bị Vưu Vạn Kim từ chối.
Tin tức này sau khi lan truyền ra bên ngoài đã gây chấn động khắp mọi nơi, những ai chứng kiến câu chuyện cũng đều kinh ngạc và tin rằng: “Nhân quả báo ứng là có thật!”.
Lúc sống hại người, sau khi chết phải đầu thai làm súc sinh để trả nghiệp, hơn nữa còn được Trời cao “thụ ký” một cách khéo léo, chuyển sinh vẫn giữ lại chứng cứ, để lưu lại một câu chuyện chân thực về tái sinh trả nghiệp trong lục đạo luân hồi.
Vũ trụ mênh mang, thiên địa trường cửu, nhưng Trời cao có mắt, thời thời khắc khắc đang ghi lại từng lời nói, hành động của con người trên thế gian, và quyết định vận mệnh tương lai của mỗi người.
Có thể nói, con người chết đi không phải là kết thúc báo ứng, mà là khởi đầu cho quả báo ở kiếp sau. Linh hồn mang theo đức và nghiệp rời đi, tiếp tục luân hồi chuyển thế để hưởng phúc báo hay trả nợ nghiệp.
Trong Kinh Phật có giảng: “Muốn biết nhân kiếp trước, xem thụ hưởng đời nay, muốn biết quả kiếp sau, xem việc làm hiện tại”. Hai câu chuyện về chuyển sinh trên đây đều thể hiện được đạo lý nhân quả báo ứng trong luân hồi chuyển sinh, lưu lại bài học cho hậu thế.
Tâm Như biên dịch

Những lời triết lý của bậc cao nhân khiến tâm nhẹ hơnTrong cuộc sống, có nhiều lúc chúng ta không biết phải lựa chọn điề...
08/09/2025

Những lời triết lý của bậc cao nhân khiến tâm nhẹ hơn
Trong cuộc sống, có nhiều lúc chúng ta không biết phải lựa chọn điều gì để tiếp tục cho đúng, hãy cùng chúng tôi tham khảo những lời khuyên chân thành của một bậc trí giả.
Một thanh niên vừa có được công việc mới, nhưng trong quá trình làm việc anh ta luôn cảm thấy mình không được trọng dụng, cùng với đó anh ta gặp phải rất nhiều những không như ý. Khi nghe nói có một bậc trí giả ở gần đó có thể giúp đỡ rất nhiều người tháo gỡ được những rắc rối trong cuộc sống, anh ta đã tìm đến để xin lời khuyên cho mình.
Người thanh niên nói – Khi con bị hiểu lầm con nên đối đãi thế nào?
Bậc trí giả trả lời – Đừng động tâm, thời gian sẽ trả lời.
Người thanh niên – Đối với những gì con đã mất đi thì con phải làm sao?
Bậc trí giả – Nếu con mất đi thứ gì, điều đó có nghĩa là nó chưa bao giờ thực sự thuộc về con, vì vậy không nên hối tiếc.
Người thanh niên – Trong tâm con thường cảm thấy nặng nề mệt mỏi và không được hạnh phúc.
Bậc trí giả – Cuộc sống của con mệt mỏi, chỉ một phần nhỏ của nó đến từ sinh tồn, nhưng phần lớn đến từ so bì và dục vọng. Đừng để nỗi buồn của ngày hôm qua ảnh hưởng đến bản thân con vào ngày hôm nay.
Người thanh niên – Con nên đối đãi với bản thân và những người xung quanh như thế nào?
Bậc trí giả – Hãy thiện đãi với chính mình, cuộc sống vốn không dài. Tình cảm giữa con người là có qua có lại, nên hãy dùng sự chân thành để đối đãi người khác, con sẽ gặt hái được nhiều tình thân.
Nguời thanh niên – Làm thế nào để cân bằng niềm vui và nỗi buồn?
Bậc trí giả – Một người chỉ có một trái tim nhưng có hai tâm nhĩ, một bên cất giữ hạnh phúc và bên kia chứa đựng nỗi buồn, vì vậy hãy nhớ đừng cười quá to, nếu không sẽ đánh thức nỗi buồn bên cạnh.
Người thanh niên – Vì sao một số người luôn thích phàn nàn?
Bậc trí giả – Vì nhiều người luôn nghĩ rằng họ đang nghĩ về cách giúp đỡ người khác. Nhưng trên thực tế, họ chỉ đang sắp xếp lại định kiến ​​của mình.
Người thanh niên – Một số người nói rằng tình yêu sẽ phai dần theo thời gian?
Bậc trí giả – Tình yêu sẽ khiến người ta quên thời gian, nhưng thời gian cũng sẽ khiến người ta quên đi tình yêu.
Người thanh niên – Con nên làm gì nếu cô ấy không chấp nhận tình yêu của con?
Bậc trí giả – Tình yêu không phải là một món đồ. Không là con trả thêm một chút thì sẽ có được nó. Ngay cả khi con có thể cho người ta tất cả, họ cũng có thể không đến bên con. Không phải mối nhân duyên nào cũng có được kết quả như ý, đừng ép buộc bản thân nếu không thể ở bên nhau.
Người thanh niên – Vẻ đẹp nào của người phụ nữ có thể tồn tại mãi mãi?
Bậc trí giả – Dung nhan đẹp nhất đến từ một nhân phẩm đẹp, không có vẻ đẹp nào trên thế giới có thể vượt qua một trái tim thuần khiết và yêu thương.
Người thanh niên – Tại sao con vẫn cảm thấy mình nghèo thế?
Bậc trí giả – Bởi con chưa học được cách cho đi.
Người thanh niên – Nhưng con vốn không có gì, làm sao con có thể cho người khác?
Bậc trí giả – Ngay cả khi con không có gì, con cũng có thể cho người ta: Ánh mắt dịu hiền, những lời khích lệ, ủi an, sự tử tế và mở lòng lắng nghe. Con hãy cho người khác sự bao dung, con sẽ tìm thấy được sự bao dung cho chính mình.
Tâm Như biên dịch

MỘT ĐỜI NGƯỜI CHỈ CẦN NHỚ BA ĐIỀU NÀY..Có bao giờ bạn tự hỏi: Con người rốt cuộc sống vì điều gì?Ta chạy theo biết bao n...
08/09/2025

MỘT ĐỜI NGƯỜI CHỈ CẦN NHỚ BA ĐIỀU NÀY..
Có bao giờ bạn tự hỏi: Con người rốt cuộc sống vì điều gì?
Ta chạy theo biết bao nhiêu thứ: học hành, sự nghiệp, tiền bạc, danh vọng, rồi tình yêu, tình bạn, gia đình… Mỗi giai đoạn lại có những lo toan khác nhau. Nhưng khi ngoảnh đầu nhìn lại, phần nhiều trong số đó giống như cát bụi, nắm trong tay mà chẳng giữ nổi. Thứ còn đọng lại, nhiều khi chỉ là vài vết thương trong tim, vài kỷ niệm ấm áp, và đôi khi là chút tiếc nuối.
Ba điều người xưa truyền lại dưới đây, nghe thì giản dị, nhưng càng đi qua năm tháng, ta mới càng thấm.
Điều thứ nhất: Khi còn trẻ, hãy giữ lòng trong sạch
Tuổi trẻ là đoạn đường tươi đẹp nhất, nhưng cũng mong manh nhất. Ai trong chúng ta chưa từng trải qua cảm giác bồng bột, nông nổi, chỉ vì một ánh mắt hay một cuộc vui thoáng chốc mà bỏ lỡ việc học, bỏ dở một ước mơ? Có khi, chỉ một sai lầm nhỏ ở tuổi ấy, cả một đời cũng chẳng thể quay lại sửa.
Người giữ lòng trong sạch sẽ biết giữ mình trước những cám dỗ của tình cảm, của dục vọng. Không phải để sống khô cứng hay phủ nhận những rung động đẹp đẽ, mà là để biết đặt tâm hồn và trách nhiệm lên trên những thoáng say mê. Bởi tình cảm thật sự đâu cần phải vội vã, mà sẽ đến khi ta đủ trưởng thành để đón nhận.
Khi một người trẻ biết giữ cho tâm mình trong sạch, họ giống như một dòng suối trong, không bị vẩn đục, để rồi mai sau trở thành con sông lớn nuôi dưỡng cả đôi bờ.
Điều thứ hai: Khi vào tuổi tráng niên, hãy giữ lòng hòa ái
Đây là lúc con người sung sức nhất, cũng là lúc dễ bị cuốn vào vòng xoáy hơn thua. Bạn có để ý không, khi còn trẻ ta thường muốn được công nhận, muốn chứng tỏ bản thân, muốn người khác phải nhìn mình bằng ánh mắt ngưỡng mộ. Vì thế mà đôi khi, chỉ một lời nói không vừa tai cũng khiến ta bừng bừng tranh đấu.
Nhưng có bao giờ bạn tự hỏi: Những trận thắng ấy, ta được gì? Có khi, thứ duy nhất còn lại chỉ là một khoảng cách lạnh lẽo giữa ta và người khác, là sự mỏi mệt trong chính trái tim mình.
Người giữ lòng hòa ái sẽ bớt đi hiếu thắng, bớt đi chấp nê. Nhường một bước không phải là thua, mà là mở ra một khoảng trời rộng rãi hơn cho cả mình lẫn người. Người thật sự mạnh mẽ không phải là người luôn thắng kẻ khác, mà là người giữ được bình an cho tâm hồn, dù ở trong muôn vàn sóng gió.
Điều thứ ba: Khi về già, hãy giữ lòng buông xả
Ai cũng nghĩ rằng đến tuổi già, con người sẽ thong d**g, nhưng thật ra, càng già, lòng người lại càng dễ sinh tham chấp. Muốn tích lũy thêm một chút, muốn nắm chặt nhiều hơn, sợ mất, sợ hao. Có những cụ cả đời vất vả, đến khi về già vẫn chưa từng dám sống thoải mái một ngày cho riêng mình, vì cứ lo giữ của, lo sợ không đủ.
Thế nhưng, thử hỏi: Thứ ta giữ khư khư ấy, cuối cùng mang theo được bao nhiêu?
Buông xả không phải là bỏ hết tất cả, mà là buông đi sự nặng nề trong lòng. Khi đã buông, ta mới thấy hóa ra một tách trà nóng, một nụ cười của con cháu, một buổi chiều gió mát… đã là hạnh phúc chẳng gì sánh bằng.
Người giữ lòng buông xả sẽ biết buông bỏ tham cầu, để tâm được nhẹ nhõm như mây.
Một đời người, chỉ cần nhớ ba điều này: Tuổi trẻ, giữ cho mình sự trong sáng; tuổi tráng niên, giữ cho mình sự hòa ái; tuổi già, giữ cho mình sự buông xả.
Nếu làm được vậy, thì dù đường đời có chông g*i, cuối cùng ta vẫn có thể mỉm cười mà nói: Ta đã sống trọn vẹn, không hối tiếc.
Có lẽ, điều đáng sợ nhất không phải là cái chết, mà là sống cả một đời mà chưa từng biết thế nào là bình an trong tâm hồn.

Sưu tầm

THƯƠNG NGƯỜI NHƯNG ĐỪNG QUÊN THƯƠNG MÌNH.Có những người sống như một ngọn nến nhỏ, âm thầm tỏa sáng, chẳng kêu ca, chẳng...
08/09/2025

THƯƠNG NGƯỜI NHƯNG ĐỪNG QUÊN THƯƠNG MÌNH.
Có những người sống như một ngọn nến nhỏ, âm thầm tỏa sáng, chẳng kêu ca, chẳng đòi hỏi ai thắp lại khi ngọn lửa yếu dần. Họ nói năng nhẹ như làn gió sớm, làm gì cũng nghĩ cho người khác. Nhờ thì giúp, bị lấn tới thì cười trừ. Mệt mỏi cũng im lặng, buồn bã cũng giấu trong đáy mắt. Thoạt nhìn, ai cũng nghĩ họ được quý trọng. Nhưng kỳ lạ thay, chính họ lại thường bị quên lãng.

Bởi lòng tốt của họ quá lặng lẽ, giống như mưa đêm tưới mát nhưng chẳng mấy ai nhớ. Dần dần, họ trở thành “người hay chịu đựng” nên mọi người mặc định: họ ổn. Trở thành “người hay tha thứ” nên ai cũng nghĩ: lỡ sai một chút cũng chẳng sao.
Nhưng lòng tốt cũng biết mỏi. Có những đêm nằm xuống, nước mắt rơi không vì ai làm điều tệ, mà vì cả một quãng dài cố gắng chẳng ai nhìn thấy.

Thương người không phải là chịu nhịn mãi cho đến khi tim mỏi. Thương mình không phải là ích kỷ mà là khôn ngoan. Khi bạn cho đi mà không biết nhận lại, bạn giống ngọn nến cháy rực: ấm cho người khác, nhưng dần tàn đi. Khi bạn biết dừng lại, biết nói “không” nhẹ nhàng, bạn không phản bội ai; bạn chỉ đang giữ gìn nguồn sáng để còn thắp cho chính mình và cho người khác về lâu dài.

Nên nếu bạn là người hay sống vì người khác, xin hãy nhớ: bạn cũng cần ôm lấy chính mình. Hãy tử tế, nhưng đừng cam chịu. Hãy hiền, nhưng đừng để ai muốn làm gì cũng được.

Một cánh hoa dù đẹp đến đâu, nếu bị tổn thương liên tục cũng sẽ úa tàn. Và lòng tốt, nếu cho đi vô tận, sẽ chẳng còn ai trân trọng. Thương người nhưng cũng phải biết thương mình. Lòng tốt cũng phải có giới hạn vì ở đời cái gì thường quá rẻ thì người ta không còn trân trọng.
------
Cuộc sống, nếu không thể thay đổi mọi thứ, thì ta học cách thay đổi cách mình đón nhận.
Bắt đầu từ những điều nhỏ nhất, bắt đầu từ hôm nay.
👉 Link sách “Ai rồi cũng sẽ bình yên”: https://sbooks.vn/sach-ai-roi-cung-se-binh-yen-fan-viet-sbooks/

SUY CHO CÙNG, ĐỜI NGƯỜI DANH VỌNG, TIỀN BẠC ĐẾN ĐÂU, ĐẾN CUỐI CÙNG THỨ NGƯỜI KHÁC TÔN TRỌNG BẠN VẪN LÀ NHÂN CÁCHDanh vọn...
08/09/2025

SUY CHO CÙNG, ĐỜI NGƯỜI DANH VỌNG, TIỀN BẠC ĐẾN ĐÂU, ĐẾN CUỐI CÙNG THỨ NGƯỜI KHÁC TÔN TRỌNG BẠN VẪN LÀ NHÂN CÁCH
Danh vọng và tiền bạc giống như ánh đèn sân khấu rực rỡ nhưng chóng tắt. Khi bạn đang đứng ở tâm điểm, mọi ánh mắt đều hướng về, mọi tiếng vỗ tay đều vang rền. Nhưng một khi màn nhung khép lại, ánh đèn tắt đi, thử hỏi còn bao nhiêu người thật lòng ở lại bên bạn?

Có người lầm tưởng rằng, chỉ cần leo cao, đứng ở vị trí ai cũng mơ ước, là tự nhiên được kính trọng. Nhưng thực tế, thứ người khác ngưỡng mộ ở bạn không phải số tiền trong tài khoản hay chiếc ghế bạn đang ngồi, mà là cách bạn dùng những thứ đó. Tiền và quyền có thể khiến người ta tạm thời khom lưng trước bạn, nhưng nhân cách mới khiến họ ngẩng đầu nhìn bạn bằng ánh mắt thật sự tôn trọng.

Nhân cách là thứ không ai có thể lấy đi, trừ khi bạn tự đem bán nó. Nó thể hiện qua cách bạn đối xử với người yếu thế khi bạn đang ở thế mạnh, và cách bạn giữ phẩm giá khi mình rơi xuống đáy. Người có nhân cách, khi mất tiền, vẫn còn người đứng ra giúp đỡ. Ngược lại, kẻ chỉ biết dùng quyền lực và tiền bạc để điều khiển người khác, khi sa cơ, sẽ chỉ còn khoảng trống lạnh lẽo bên cạnh.

Thật mỉa mai, có những kẻ dùng nhân cách làm công cụ đổi lấy danh vọng và tiền bạc, rồi đến lúc mất tất cả mới nhận ra mình chẳng còn gì để bám vào.
Vinh quang rồi sẽ qua, tài sản rồi sẽ cạn. Thứ duy nhất ở lại là tiếng gọi khi người ta nhắc đến tên bạn: là sự kính nể, hay là tiếng cười khẩy? Điều đó, hoàn toàn do cách bạn chọn sống hôm nay.
------------------
📖 Người xưa dạy: Muốn đi xa, trước hết phải biết mình muốn đi đâu. Muốn lập thân, an gia, trị quốc không thể không học đạo lý. Bộ Cổ học kỳ thư là con đường trở về cội rễ minh triết phương Đông: Là những bài học nhỏ nuôi dưỡng nhân cách lớn, là lời thì thầm của tiền nhân thức tỉnh người thời nay.
👉 Link sách tại đây: https://sbooks.vn/boxset-5-sach-co-hoc-ky-thu-sbooks/

Đứng ở đâu, bạn sẽ nhìn thấy thế giới ở đó. Có người mãi nhìn vào vết xước của người khác mà sinh ghen ghét, có kẻ lấy n...
07/09/2025

Đứng ở đâu, bạn sẽ nhìn thấy thế giới ở đó. Có người mãi nhìn vào vết xước của người khác mà sinh ghen ghét, có kẻ lấy nỗi bất an của mình để ném về phía người khác bằng ánh mắt lạnh lùng.
Nhưng càng trưởng thành, bạn sẽ hiểu: không phải tiếng nói nào cũng xứng để mình trả lời, không phải mọi thị phi đều cần lên tiếng.
Bình thản trước lời ra tiếng vào là nghệ thuật của người mạnh mẽ. Không tiêu hao năng lượng vào những cuộc tranh cãi vô nghĩa chính là giữ lại sự sống cho tâm hồn mình. Chỉ dành sự kiên nhẫn cho người thực lòng, chỉ mở lòng với điều đủ ấm áp, đó là đặc quyền của người đã đủ lớn để chọn bình yên.
Ai thực sự quý bạn sẽ luôn âm thầm lắng nghe, ai cố tình làm tổn thương bạn dù họ nói điều gì cũng không đáng để trái tim bạn rung lên vì tức giận.
Giá trị bản thân không nằm trong miệng đời, mà là thứ chỉ bạn mới định nghĩa nổi, bằng sự kiên định, bằng cách sống tử tế với chính mình từng ngày. Bình yên không cần tranh luận. Sự kiên định là lời tuyên ngôn thầm lặng nhất của sức mạnh. Mọi phán xét chỉ là gió thoảng, chỉ trái tim đủ vững vàng mới chạm được tự do.
Giữa thế gian, bạn sẽ gặp người lạnh lùng, cũng có kẻ ấm áp, nhưng tâm hồn bạn hướng về phía nào chính là bức tranh bạn tự vẽ cho đời mình.

Sưu tầm

Mải mê kiếm tiền không tích đức chính là sai lầm lớn nhất đời ngườiCổ nhân có câu: “Có đức mặc sức mà hưởng", con người ...
07/09/2025

Mải mê kiếm tiền không tích đức chính là sai lầm lớn nhất đời người
Cổ nhân có câu: “Có đức mặc sức mà hưởng", con người ta chỉ cần có đức là có tất cả, phúc phận của chúng ta cũng là từ đức mà ra. Có câu: Ông cha không tích đức, cháu con ắt gặp hoạ...
Phật gia giảng lục đạo luân hồi, thiện hữu thiện báo, ác giả ác báo, người sống trái đạo cuối đời ắt gặp quả báo, hoặc giả cháu con phải gánh thay hậu quả.
Nhân sinh vẫn nói: Đời cha ăn mặn, đời con khát nước...
Chuyện xưa kể rằng: Khương Nguyên Long là đại phú gia người trấn Trương Yển, huyện Gian Kim Sơn triều Thanh. Khương Nguyên Long vốn xuất thân từ nông dân áo vải, sau thành phú gia, tất cả điền sản của ông ta phần lớn là dựa vào việc dùng tâm kế mà có được. Ông ta một mặt cho vay lãi cao, một mặt chỉ cần thấy nhà ai có điền trạch tốt liền nhân cơ hội họ gặp gia cảnh khó khăn mà thừa cơ trục lợi: thời gian qua đi, người vay không trả được phải gán gia sản cho ông ta. Với cách làm như vậy, chỉ vẻn vẹn 20 năm, số gia sản của Khương Nguyên Long đã lên tới hàng ngàn mẫu ruộng, vàng bạc kim tiền cũng nhiều vô số. Sau này Khương Nguyên Long sinh được một người con, đặt tên là Khương Đức Chương.
Khương Đức Chương lớn lên ham ăn lười làm, không quan tâm việc nhà cửa mà chỉ tối ngày cờ bạc mua vui, mỗi lần bước chân ra cửa là cầm theo mấy tờ khế ước điền trạch để đánh bạc. Thường thì Khương Đức Chương lấy khế ước điền trạch đem cắm chịu lãi cao để lấy tiền đánh bạc, mượn thì ít trả thì nhiều, có khi mượn của người ta 20 lượng nhưng hôm sau lại bị chủ nợ lừa gạt ghi giấy thành 50 lượng, tuy nhiên cậu ta cũng chẳng thèm bận tâm, cơ bản là không thèm để ý số khế ước đó, cũng chẳng có ý muốn lấy lại. Người khác thấy Khương Đức Chương dễ bị lừa gạt nên ngày càng cố ý lừa nhiều hơn, chỉ chưa đầy 10 năm Khương Đức Chương đã phá sạch tan số tài sản mà cha mình để lại, cuối cùng phải chết vì đói.
Một câu chuyện khác kể về Chu Thánh Chương, người Hoàng Yển Kiều huyện Đan Dương, gia cảnh vốn dĩ cũng chỉ thuộc diện có chút khá giả hơn người bình thường. Tuy nhiên vào một năm Càn Long, lúa mạch bội thu, mỗi đấu có 200 tiền, Chu Thánh Chương may mắn có trăm mẫu ruộng nên thu hoạch được nhiều hơn người khác, lượng lúa mạch thu được rất nhiều. Đã thế năm đó ông ta lại gom tiền mua thêm rất nhiều lúa mạch, tổng cộng có tới gần 4000 thạch.
Sang năm sau, hai vụ xuân thu đều mất mùa, giá lúa lên cao, tuy nhiên Chu Thánh Chương vẫn nhất quyết đóng cửa không bán, đợi đến mùa đông, sông ngòi cạn kiệt, tàu bè không thể lưu thông, thương lái không thể vận chuyển hàng hoá, ngay cả lúa giống cũng phải mang ra ăn. Lúc đó Chu Thánh Chương vẫn giữ 4000 thạch lúa, người dân quanh vùng đều phải đến xin hỏi mua, lúc đầu ông ta vẫn không chịu bán, đến khi mọi người năm lần bảy lượt khẩn cầu ông ta mới chịu bán cho, nhưng với điều kiện một mẫu ruộng đổi một thạch lúa, đã vậy lúa còn bị trộn lẫn với bổi chấu. Nhờ thủ đoạn này Chu Thánh Chương đổi được một hòm đầy khế ước ruộng đất, tổng cộng lên tới hơn 5000 mẫu, sau mấy năm ngắn ngủi ông ta đã có tới trên vạn mẫu ruộng, tiền bạc như núi.
Mặc dù tài phú đầy nhà nhưng Chu Thánh Chương lại không sinh được một mụn con trai nào, cầu khấn khắp nơi, mãi tới năm 68 tuổi họ Chương mới sinh được một người con nên đặt tên là Lục Bát. Lục Bát chưa đầy 10 tuổi thì Chu Thánh Chương qua đời, Chu Lục Bát sau khi lớn lên xem tiền bạc như cỏ rác, mỗi lần ra ngoài đều đem theo rất nhiều ngân lượng rồi tiêu pha phung phí đến khi nào hết mới chịu về nhà, có khi tiêu không hết cậu ta ném luôn tiền bên vệ đường. Năm đó triều chính thi hành "Luật kho xã", chọn một nhà giàu có tại địa phương làm kho xã, quan nha chọn đúng nhà Chu Lục Bát., Nhiều người thấy Chu Lục Bát còn nhỏ lại yếu đuối nên chỉ có mượn mà không có trả, dẫn tới việc mỗi năm Chu Lục Bát phải đền vào ngân khố rất nhiều, cộng với thói quen cờ bạc, gia sản chẳng mấy chốc đều tiêu tan hết, tới lúc qua đời, ngay cả chốn dung thân cũng không có.
Đức là cái gốc làm giàu
Tương truyền Đào Chu Công là một thương nhân nổi tiếng giàu có bậc nhất thời Xuân Thu – Chiến Quốc. Đào Chu Công chỉ là tên sau này. Nguyên ông chính là Phạm Lãi, người nước Sở, từng phò tá Việt Vương Câu Tiễn đánh bại quân Ngô, làm bá chủ thời hậu Xuân Thu. Sau khi công thành danh toại, ông rút lui khỏi chính trường, về làm kinh doanh, trở thành một đại thương nhân.
Chỉ vẻn vẹn 19 năm, Đào Chu Công đã ba lần trở thành người giàu có nhất thiên hạ và cũng ba lần đem cho toàn bộ gia sản của mình cứu tế dân nghèo. Nếu như chúng ta quy đổi giá trị tài sản của Đào Chu Công theo tỷ giá hiện tại thì ông đã ba lần sở hữu khối tài sản bằng 500 tập đoàn lớn nhất toàn cầu hiện nay gộp lại. ông chính là biểu hiện của cái gọi là “Thương đạo”: đạo làm giàu lấy thiện lương làm gốc.
Nhiều người cho rằng: “Thương trường là chiến trường”. Thực ra không hẳn như vậy. Thương trường tuy khắc nghiệt, có cạnh tranh nhưng vẫn có “đạo” của mình, vẫn tôn trọng người có đức, biểu dương lòng nghĩa hiệp.
Kỳ thực vàng bạc châu báu vốn đều không phải là kho báu thực sự, chỉ có nhân cách, mới là bảo vật lớn nhất của đời người… Đó cũng chính nền tảng tư tưởng thể hiện đạo lý kinh doanh của thương nhân. Làm người cũng vậy, đối nhân xử thế chỉ có thể dựa vào nhân phẩm, lòng trung thực thiện lương mới có thể tồn tại bền lâu, đức dày phúc ấm.
Cổ Phong (biên dịch)

Người có thể thắng mà không cần thắng mới thực sự là cao nhânĐời người, đôi khi thắng chưa hẳn đã chứng tỏ đó là người c...
07/09/2025

Người có thể thắng mà không cần thắng mới thực sự là cao nhân
Đời người, đôi khi thắng chưa hẳn đã chứng tỏ đó là người có trí tuệ, là bậc cao nhân. Trái lại, thua cũng chưa hẳn là người tầm thường, kém cỏi.
Vào những năm cuối triều đại nhà Thanh, Tả Tông Đường được xưng là người có tài năng kiệt xuất và gan dạ hơn người. Ông là người tỉnh Hồ Nam. Theo sử sách ghi chép, Tả Tông Đường là người thông minh thiên bẩm. Thời thanh niên, ông có tài nhưng không gặp thời, mãi đến tuổi trung niên mới được bạn bè tiến cử làm quan.
Về sau này, qua cách xử thế của Tả Tông Đường trong cuộc vận động Thái Bình Thiên Quốc, thu phục chiến dịch biên cương thì tài năng quân sư và chính trị tuyệt vời của ông mới được hiển lộ rõ ra. Vì vậy mà Tả Tông Đường được người đời xưng là “Gia Cát Lượng tái thế”.
Tả Tông Đường còn rất thích chơi cờ vây, hơn nữa còn là một cao thủ. Kỳ thực gần như không có ai là đối thủ của ông. Trong những câu chuyện kể về thú vui chơi cờ vây của Tả Tông Đường, người ta còn lưu lại một câu chuyện xưa “Thiên hạ đệ nhất kỳ thủ” khiến người đời phải suy ngẫm như thế này:
Có một lần Tả Tông Đường dẫn quân xuất chinh. Trên đường đi, ông nhìn thấy có một ngôi nhà tranh, bên trên treo một tấm biển “Đệ nhất thiên hạ kỳ thủ”. Tả Tông Đường rất không phục liền tiến vào nhà tranh đấu với chủ nhân của ngôi nhà ba ván cờ liền.
Kết quả, chơi cả ba ván cờ, người chủ nhân này đều bị thua. Tả Tông Đường hưng phấn dạt dào, rồi cười lớn và nói: “Ông có thể hạ tấm biển này xuống được rồi!” Nói xong, Tả Tông Đường tràn đầy tự tin, vui vẻ dẫn quân đi tiếp.
Không lâu sau khi Tả Tông Đường quay trở lại con đường ấy để về triều. Khi ông đi ngang qua ngôi nhà kia, ông ngạc nhiên vì nhìn thấy tấm biển “Đệ nhất thiên hạ kỳ thủ” vẫn không bị chủ nhân dỡ xuống. Tả Tông Đường có chút suy nghĩ rồi liền bước vào trong nhà và lại đấu với chủ nhân của ngôi nhà ba ván cờ nữa.
Kết quả, lần này, chơi cả ba ván cờ, Tả Tông Đường đều bị thua.
Tả Tông Đường rất kinh ngạc liền hỏi vị chủ nhân xem nguyên nhân là vì sao?
Người chủ nhân của ngôi nhà chậm rãi đáp: “Thưa ngài, lần trước là trên thân ngài còn mang trọng trách lớn, phải dẫn binh đi đánh giặc. Tôi đương nhiên không thể làm giảm nhuệ khí của ngài được. Hôm nay, ngài đã thắng lợi trở về, tôi đương nhiên có thể chơi hết sức mình, không nhân nhượng, việc đáng làm thì phải làm thôi!”
Tả Tông Đường nghe xong những lời này liền bừng tỉnh đại ngộ, hơi một chút xấu hổ nhưng trong lòng lại vô cùng bội phục người chủ nhà này. Tả Tông Đường liền nói: “Ngài không hổ danh là ‘Thiên hạ đệ nhất kỳ thủ’!”
Trong bất kỳ một lĩnh vực nào đều có người đạt được những thành tựu xuất sắc nổi bật hơn người. Nhưng thông thường họ đều là những người có hàm dưỡng rất cao. Họ chẳng những có kỹ nghệ cao siêu mà khí độ cũng vượt quá người thường. Cũng có thể chính là bởi vì, lòng khoan dung độ lượng của họ lớn lại có đủ mỹ đức giỏi hiểu được ý người khác nên họ mới có thể đạt được thành tựu to lớn như vậy.
Đương nhiên cái “giỏi hiểu ý người khác” mà chúng ta nói đến ở đây cũng không giống như việc mà mọi người thường hay nói là “tinh khôn”. Mà nó chính là thái độ đối nhân xử thế, là có lý tính kết hợp với chân thành, thiện ác phân minh, phải trái rõ ràng. Giống như người xưa từng nói: “Cao nhân thực sự trong thế gian chính là người hiểu được những lúc có thể thắng mà không nhất định cần phải thắng, có tấm lòng khiêm nhường trước người khác, có thể hiểu ý nguyện lòng người.”
Trong cuộc sống đời thường của chúng ta, chẳng phải cũng như vậy sao? Thông minh thì không nhất định là có trí tuệ nhưng trí tuệ thì bao gồm cả thông minh. Thông minh không nhất định là có mỹ đức, có mỹ đức mà lại thông minh mới giống như “hổ thêm cánh”. Người thông minh thường thường xem trọng được mất, nhưng người có mỹ đức, trí tuệ biết dũng cảm buông bỏ và vượt qua, có thể tiến, có thể lui nên mới có thể ở trong hoàn cảnh hỗn tạp mà bảo trì được ý nghĩ thanh tỉnh, mới có thể nhẫn và ở vào lúc nguy nan, đột ngột mới có thể bình tĩnh tìm được hướng giải quyết.
Người ta nói: “Tai thực sự thính chính là có thể nghe được tiếng lòng, mắt thực sự sáng là có thể nhìn thấu tâm linh.”
Nhìn, không hẳn đã là nhìn thấy.
Nhìn thấy không hẳn đã là nhìn thấy rõ
Nhìn thấy rõ không hẳn đã là nhìn thấy hiểu
Nhìn thấy hiểu không hẳn đã là nhìn thấu.
Nhìn thấu không hẳn đã là thông suốt.

Sưu tầm

ĐỪNG CẮM ĐẦU CÀY CUỐC 12 TIẾNG, HÃY HỌC CÁCH ĐỂ TẠO RA DÒNG TIỀNNgày xưa, tôi có một người bạn làm marketing agency. Mỗi...
06/09/2025

ĐỪNG CẮM ĐẦU CÀY CUỐC 12 TIẾNG, HÃY HỌC CÁCH ĐỂ TẠO RA DÒNG TIỀN
Ngày xưa, tôi có một người bạn làm marketing agency. Mỗi ngày cậu ấy làm việc từ 8 giờ sáng đến 10 giờ tối, cuối tuần vẫn check mail, khách gọi là bắt máy ngay. Lịch làm việc dày đặc khiến cậu ấy không có thời gian nghỉ, càng không có thời gian nghĩ.
Ba năm trôi qua, cậu vẫn vất vả y như ngày đầu. Lương tăng chút ít, sức khỏe giảm, còn cảm giác ""tự do"" thì chẳng bao giờ thấy. Lý do? Cậu ấy đang bán “thời gian” của mình – thứ tài nguyên hữu hạn, để đổi lấy tiền.

Làm chăm chỉ là cần thiết, nhưng nếu toàn bộ sức lực chỉ dồn vào “làm” mà không dành thời gian cho “nghĩ”, bạn sẽ mãi mắc kẹt trong guồng quay. Người tạo ra sự giàu có thật sự biết dừng lại để tính đường dài, họ dành thời gian thiết kế hệ thống, tạo sản phẩm có thể bán nhiều lần, hoặc xây dựng nguồn thu mà không cần có mặt 24/7.

Cắm đầu cày cuốc có thể giúp bạn tồn tại hôm nay. Nhưng ngẩng đầu lên, suy nghĩ cách để dòng tiền tự chảy vào túi, mới giúp bạn sống thoải mái ngày mai.

Vậy hôm nay, bạn sẽ chọn bán thêm 12 tiếng sức lực… hay bỏ ra 2 tiếng để tìm ra một cách kiếm tiền ngay cả khi bạn đang ngủ?
-------------
Đọc ngay cuốn Biến mọi thứ thành tiền, để học cách tư duy như người làm chủ, không phải như nạn nhân của nghèo khó.
💡 Tư duy thay đổi, tiền bạc sẽ thay đổi theo.
👉Link sách tại đây: https://sbooks.vn/combo-2-cuon-sach-bien-moi-thu-thanh-tien-quyen-12-nguyen-anh-dung-sbooks/

ĐỪNG CHỈ THẤY CÁI LỢI TRƯỚC MẮT MÀ VỘI VONG ÂNNgười ta vẫn hay mắc một sai lầm ngây ngô: thấy miếng bánh ngay trước mặt ...
06/09/2025

ĐỪNG CHỈ THẤY CÁI LỢI TRƯỚC MẮT MÀ VỘI VONG ÂN
Người ta vẫn hay mắc một sai lầm ngây ngô: thấy miếng bánh ngay trước mặt liền vội cắn một miếng, quên mất rằng cái khay còn đầy chưa kịp mang ra. Lợi trước mắt ngọt như mật, nhưng ngọt quá cũng gắt cổ. Và có những cái giá phải trả, không phải bằng tiền, mà bằng danh dự, nhân cách và con đường dài về sau.

Người đã cưu mang bạn một lần, đó không chỉ là nghĩa cử, mà là một khoản “tín dụng niềm tin” họ trao. Khoản đó không tính lãi, nhưng nếu bạn xù, sẽ chẳng ngân hàng nào dám cho vay lần nữa. Vậy mà có kẻ, vừa xong việc nhỏ đã vội quay lưng, tưởng mình khôn, hóa ra chỉ đang tự đóng cửa tương lai. Khi đó, đừng đổ tại đời bạc bẽo, đời vốn vô tri, chỉ con người mới biết bội bạc.

Thói vô ơn vốn chẳng cần học, nó đến tự nhiên như cỏ dại mọc ven đường. Nhưng giữ được lòng biết ơn thì phải luyện, như luyện cơ bắp, không chăm, nó teo. Người khôn biết nhìn xa, giữ chặt người đã từng giúp mình, bởi họ hiểu: thế giới này không nhiều bàn tay chịu giúp mình một lần, chứ đừng nói nhiều lần. Người khôn biết giữ liên minh, giữ bàn tay từng kéo mình khỏi hố sâu, vì hiểu rằng trong đời, những bàn tay ấy hiếm hơn vàng ròng. Một khi bạn bẻ gãy cầu nối, bạn sẽ là kẻ đứng trên hoang đảo khi nước triều dâng.

Làm người tử tế không khó, khó ở chỗ đừng để cơn đói cái lợi nhỏ xé rách mối dây nghĩa tình. Có thứ mất rồi thì thôi, còn thứ mất rồi sẽ lấy theo cả phần đời bạn chưa sống. Và đôi khi, kẻ “ăn non” nhất, lại chính là người tưởng mình khôn hơn thiên hạ.
----------
📖 Người xưa dạy: Muốn đi xa, trước hết phải biết mình muốn đi đâu. Muốn lập thân, an gia, trị quốc không thể không học đạo lý. Bộ Cổ học kỳ thư là con đường trở về cội rễ minh triết phương Đông: Là những bài học nhỏ nuôi dưỡng nhân cách lớn, là lời thì thầm của tiền nhân thức tỉnh người thời nay.
👉 Link sách tại đây: https://sbooks.vn/boxset-5-sach-co-hoc-ky-thu-sbooks/

Address

KDC Vạn Phúc, Phường Hiệp Bình Phước, Thành Phố Thủ Đức
Ho Chi Minh City
700000

Website

https://tuoitrethudo.vn/sbooks-duoc-goi-ten-trong-giai-thuong-sach-quoc-gia-2024-2665

Alerts

Be the first to know and let us send you an email when Nhà Sách Sbooks posts news and promotions. Your email address will not be used for any other purpose, and you can unsubscribe at any time.

Share