17/08/2022
SELF-LOVE - KHI NÀO TA YÊU MÌNH?
"Và Chill đã bước đầu tìm lại chính mình, nhưng ở một phiên bản mới, trầm lặng hơn, dịu dàng với Chill hơn. Sau từng đó năm nghi ngờ, phán xét về giá trị bản thân thì một ngày mình nhận ra phiên bản đủ đầy ở ngay những thời điểm trống trải chông chênh và nhiều tổn thương. Khi đó, Chill biết mình đã bắt đầu yêu mình"
Cách đây gần 9 tháng, trong một buổi nói chuyện, Chill và các chị em khác nhận được câu hỏi "mục đích sống của bạn là gì?", câu trả lời hầu hết là "vì chồng, vì con, vì gia đình". Sau một đoạn dài phân tích thì mọi người vỡ ra rằng chính vì mục đích sống đang đặt ra ngoài nên vô hình trung chúng ta đang đi tìm sự công nhận của người khác đối với giá trị bản thân. Chúng ta dành 16 tiếng một ngày, trừ khi ngủ, để lo lắng, quan tâm, hoặc đơn giản là nhìn về những đối tượng khác. Mọi tâm trí, suy nghĩ, năng lượng đều không hướng về mình. Sẽ có một thời gian chúng ta hoàn thành tốt mọi nhiệm vụ, sẽ thấy mình sao giỏi quá, sao đa nhiệm, đầy giá trị với cuộc sống này. Nhưng đến ngày lỡ mệt mỏi, trượt chân, thất bại thì những câu hỏi hoài nghi lại trồi lên, đem cái khái niệm "giá trị bản thân" ra phán xét và đay nghiến.
Phụ nữ Việt Nam từ nhỏ đã được dạy tam tòng tứ đức, nhẫn nhịn hy sinh. Nên cuộc giằng co này càng dữ dội, ít chị em dám thẳng thắn nói với mọi người rằng tôi đang sống cho tôi, mặc dù thâm tâm họ có thể đã bắt đầu nghĩ như thế.
Có hai khái niệm hay trong hành trình yêu lấy chính mình, đó là shamed-base belief (niềm tin giới hạn dựa trên sự xấu hổ) và the need for self-love (sự thôi thúc/nhu cầu yêu lấy chính mình). Việc nhận diện, lắng nghe và chấp nhận hai khái niệm này đã là một hành trình rất này và nọ. Để bước những bước đầu tiên gầy dựng tình yêu với chính mình càng khó khăn và mông lung hơn nhiều lắm. Và cản trở lớn nhất chính là bản thân chúng ta, kỳ cục khum :))
Vậy self-love là gì?
Đầu tiên, self-love không hướng đến sự hoàn hảo, không bắt buộc ta lúc nào cũng vui vẻ, phấn khích, yêu đời. Nó không được gieo hạt từ những thành công hoặc sự công nhận bên ngoài, không bắt nguồn từ những phán xét và chỉ trích bản thân. Những hành động này sẽ nấp dưới lớp vỏ của việc khiến bản thân ngày càng phát triển một cách nghiêm khắc, nhưng cách này sẽ làm cho chúng ta rạn nứt, đến một thời điểm thích hợp bên trong ta sẽ b**g xòe như tấm kính cường lực khi bị vỡ.
Và cuối cùng, self-love không phải ích kỉ. Từ âm vô cùng (chăm chăm đề cao lợi ích cá nhân) cho đến dương vô cùng (tập trung mọi công sức hướng về bên ngoài), self-love sẽ nằm ở mức cân bằng 0.
Ta đặt ta làm đối tượng được quan tâm đầu tiên, dịu dàng kết nối, kiên nhẫn và ôm ấp bản thân ngay cả khi tự mình làm cho mọi thứ hỗn loạn và sai hướng. Ta yêu ta như yêu chính đứa trẻ con xinh xắn, non nớt đáng yêu. Ta cùng ta nhận ra điều gì làm mình vui, cùng nhận diện tổn thương và các bài học, an ủi nhau qua những sai lầm hoặc giai đoạn khó khăn với cái nhìn thẳng thắn để tiến bộ nhưng không phán xét. Ta chăm sóc tốt cơ thể vật lý cho đến trạng thái tinh thần. Ta hiểu khi nào cần tạm ngắt kết nối với thế giới bên ngoài, với người thân, với những lao xao của trách nhiệm để lau rửa và đổ đầy chiếc cốc nội tâm.
Khi chiếc cốc đầy tràn tình yêu nội tại:
1. Ta sẽ trở thành bạn thân của chính mình. Ta sẽ có những cuộc đối thoại ta-mình rất nhẹ nhàng, dễ chịu, thấu cảm, đầy tha thứ. Ta sẽ kiên nhẫn với những vết thương cũ, chấp nhận bản thân như ta đang là, không hoàn hảo nhưng thú vị. Ta sẽ cởi mở hơn (mở hé chứ ko toang hoác đâu nha :)) ) với việc đối diện với những tổn thương mới nếu có. Vì ta đủ vững chãi để ôm ấp và xoa dịu chính mình.
2. Cuộc sống tự nhiên sẽ nhiều năng lượng tích cực và niềm vui nhỏ nhỏ khi ta bắt đầu dành ít thời gian vào những sở thích nhiều khi chỉ có tự mình hiểu vì sao tào lao dzị mà vẫn đam mê.
3. Ta sẽ hiểu cách yêu mọi người chung quanh một cách đúng đắn, không ràng buộc và phán xét. Ta sẽ sẵn sàng san sẻ những cảm xúc tích cực một cách thực thụ.
4. Ta sẽ có được mối quan hệ tốt hơn rất nhiều với những ng yêu thương. Do mình đã đủ đầy, không cần ai đến lấp đầy khoảng trống cảm xúc, không ép buộc ai phải làm cho mình vui hoặc đáp ứng mong cầu. Mình sẽ như một cái cây, cứ xanh tươi, vui vẻ, dễ chịu, giữ khoảng không (holding space) cho mọi người thả lỏng và phục hồi khi cần.
5. Ta không còn bị phụ thuộc vào sự công nhận bên ngoài. Tất nhiên ta vẫn phấn đấu vì những mục tiêu riêng, nhưng sẽ bỏ đi những phán xét và cho phép bản thân mắc sai lầm. Khi đó từng chặng trên con đường tới thành công sẽ như những món quà, rất đáng để nhấm nháp và tận hưởng.
6. Ta sẽ tự biết bảo vệ trước những tác động tiêu cực từ bên ngoài. Biết rằng bản thân mình trong miệng thế gian có vô vàn phiên bản tốt xấu, lạ lẫm đến độ bỏ tên mình ra khỏi những đàm tiếu đó, bạn ko nhận ra họ đang nói về ai luôn. Nên cũng chẳng cần phải để tâm đến, chỉ giải thích khi cần với đúng người mà thôi. Ta sẽ biết khi nào cần thiết lập ranh giới và bước ra khỏi mối quan hệ độc hại.
7. Ta sẽ trân trọng những giờ phút ở một mình. Thế giới ta với mình càng lúc càng nhiều màu sắc và hoạt động, mà từng chi tiết trong đó đều dễ chịu và đúng với sở thích riêng. Cảm giác cô đơn sẽ giảm dần, không còn phụ thuộc vào một ai khác để tìm vui. Và khi xuất hiện lại trong một đám đông, cảm giác lạc lõng cũng giảm bớt một cách kỳ diệu...
Cứ một lần trải nghiệm cảm giác ôm chiếc cốc đầy, mình sẽ dần nghiện cảm giác ta yêu chính mình các mị ạ 😅