
30/07/2025
TƯỞNG MÌNH ĐANG TRAO CƠ HỘI – HÓA RA SẾP CHỈ ĐANG TẬN DỤNG NGƯỜI "DỄ DÙNG NHẤT"
Tôi từng rất tự tin rằng mình là người lãnh đạo biết cách “trao quyền đúng lúc”.
Dự án khó? Việc gấp? Vị trí cần người lấp? Tôi luôn nghĩ ngay đến vài người giỏi nhất trong team: những người làm nhanh, ít kêu than, luôn sẵn sàng.
Tôi gọi đó là “trao cơ hội thử sức”. Và tin rằng mình đang tạo điều kiện để họ phát triển.
Cho đến một lần, tôi gọi một bạn lên nhận thêm việc. Bạn ấy chỉ cười nhẹ: “Lại là một cơ hội nữa hả anh?”
Tôi khựng lại. Không phải vì bạn từ chối. Mà vì tôi chợt nhận ra một điều:
Tôi không hẳn đang “trao cơ hội”. Tôi đang tìm cách lấp một chỗ trống – và mặc định người giỏi thì luôn sẵn sàng gánh thêm.
Tôi tin tưởng họ. Nhưng tôi chưa từng hỏi:
Liệu việc này có thực sự giúp họ phát triển?
Liệu họ có muốn theo hướng này? Hay họ chỉ đang cố không phụ kỳ vọng?
Tôi nghĩ mình đang “nuôi dưỡng nhân tài”. Nhưng có lúc, tôi chỉ đang tận dụng người dễ dùng – để chữa cháy cho những thứ tổ chức chưa kịp xây xong.
Đó là lúc tôi bắt đầu nhìn lại:
Có phải, càng tin ai – tôi càng hay giao phần khó?
Có phải, người tôi tin tưởng nhất – cũng là người hay phải nhận thêm việc nhất, mà ít khi được hỏi xem họ thật sự muốn gì?
-
Tổ chức nào cũng cần người giỏi xoay sở, sẵn sàng nhận thêm việc. Nhưng nếu không đủ tỉnh táo, rất dễ nhầm giữa “trao cơ hội” với “tận dụng sự tiện lợi”.
Nguy hiểm hơn cả là sự tận dụng ấy đi kèm một lớp vỏ đẹp đẽ: sự tin tưởng, sự phát triển, sự cất nhắc.
Tôi đã học cách dừng lại trước khi gọi thêm một người giỏi vào chữa cháy.
Và hỏi lại mình một câu đơn giản, nhưng không dễ trả lời:
“Lần gần nhất mình gọi đó là ‘cơ hội’, người nhận có phát triển thật không, hay chỉ là người dễ dùng nhất lúc đó?”