10/10/2025
Con gái bị chồng t;/á/t vì không dậy nấu đồ ăn sáng cho bố mẹ chồng, bố ruột lập tức đến thẳng nhà con rể trong đêm để làm 1 việc khiến nhà trai mu-ố-i m-ặ-t
Sáng sớm, ánh nắng len qua khe rèm, chiếu lên căn bếp nhỏ của nhà Hùng và Mai. Mai, cô gái 26 tuổi, vừa cưới Hùng được hơn một năm, đang loay hoay trong phòng ngủ, cố d;;ỗ cậu co;n trai 3 thangtuoi đang qu;/ấ/y kh//óc. Đê;/m qua, bé Minh kh-ó//c liên tục, khiến Mai gần như không ch;/ợp mắt. Cô m;/ệ/t m//ỏi, đôi mắt thâ;/m qu-;ầng, nhưng vẫn cố gắng để không làm phi-ề-n ai trong nhà.
Trong bếp, mẹ chồng Mai, bà Lan, đang lẩm bẩm với chồng: “Con dâu gì mà sáng ra không dậy nổi để nấu ăn sáng. Nhà này có mỗi cái bữa sáng mà cũng không l;o được!” Giọng bà không to, nhưng đủ để lọt vào tai Mai. Cô c/ắ;/n mô;;i, cố gắng bế con nhanh hơn để ra phụ giúp, nhưng bé Minh lại kh;/ó/c t;;o hơn.
Hùng, chồng Mai, vừa đi làm về muộn đê;/m qua, sáng nay cũng dậy trễ. Anh bước vào bếp, nghe mẹ phà;;n nà;;n, mặt đã nó-ng ra-n. “Mai! Em làm gì mà giờ này chưa có nổi bát cháo cho bố mẹ?” – Hùng qu;/át lớ;n từ phòng khách. Mai vội vàng chạy ra, định giải thích, nhưng chưa kịp nói gì, một cái t-á-t mạ;/nh giá;/ng xuố;/ng má cô. Tiếng “ch;;át” vang lên, khiến cả căn nhà như lặ;;ng đi. Bé Minh kh/ó;/c r;/é lê-n trong phòng.
“Em làm vợ kiểu gì vậy? Bố mẹ ở nhà mà không lo được bữa sáng!” – Hùng gằn giọng, không để ý đến ánh mắt sữ;/ng s;/ờ của Mai. Cô ô;m m;ặt, nư-ớc m-ắt ch;/ực tr;/ào, nhưng chỉ lặ;ng l;ẽ quay vào phòng, bế con lên dỗ. Bà Lan đứng đó, không nói gì, chỉ khẽ th-ở dà-i. Bố chồng, ông Tâm, lắc đầu, bỏ ra ngoài h/ú;/t thu;oc
Mai không nói một lời. Cô chỉ nhắn một tin cho bố ruột mình: “Bố, con m;;ệt quá.” Tin nhắn ngắ-n ng-ủi, không một lời k;;ể l;;ể, nhưng với ông Tuấn – bố Mai – đó như một tiếng kêu c;ứ;u.
Ông Tuấn, một người đàn ông 55 tuổi, sống ở quê cách nhà Mai hơn 100 cây số. Ông là một nông dân chân chất, cả đời tần tảo nuôi Mai khôn lớn. Khi Mai lấy Hùng, ông từng lo lắ;/ng vì gia đình nhà trai có vẻ kh;/ắt kh//e, nhưng thấy con gái hạnh phúc, ông không nói gì. Tin nhắn của Mai đến vào lúc ông đang ngồi bên hiên nhà, h-ú-t đi;/ếu thu;/ố/c l/à/o. Đọc xong, ông lặ;;ng người. Ông biết con gái mình không phải người hay th-a-n v-ã-n. Nếu Mai nhắn “m;;ệt”, chắc chắn có chuyện lớn.
Không do dự, ông Tuấn đứng dậy, đến thẳng nhà con rể. Đường đêm dài, gió lạnh, nhưng trong lòng ông nó-ng như l/ử;/a đ//ố/t. Ông không gọi điện hỏi thêm, không muốn làm Mai l;o. Ông chỉ biết, con gái mình đang cần ông.
Trong khi đó, ở nhà Hùng, không khí nặ;/ng n;/ề ba;o trù;m. Mai không nói gì với chồng, chỉ lặng lẽ chăm con, nấu bữa trưa cho cả nhà như chưa từng có chuyện gì xảy ra. Nhưng mỗi lần soi gương, vế;/t đ//ỏ trên má khiến cô không kì-m được nư;/ớc m;/ắt. Cô tự hỏi, mình đã làm gì sai? Cô đã cố gắng hết sức để làm một người vợ, người con dâu tốt, nhưng dường như không bao giờ đủ.
Đê;/m muộn, Mai giật mình, nghe tiếng gõ cửa dồ;/n d;/ập. Cô ra mở, sữ-ng s-ờ khi thấy bố mình đứng đó, áo mưa ư;/ớt sũ;/ng, khuôn mặt đầy vẻ cươ-ng ng-hị. “Bố…” – Mai chưa kịp nói gì, ông Tuấn đã bước vào nhà, giọng trầm nhưng chắc chắn: “Gọi thằ;ng Hùng dậy. Bố cần nói chuyện.”
Hùng, bị đánh thức, ng;/ơ ng/á/c bước ra phòng khách. Bà Lan và ông Tâm cũng dậy, không hiểu chuyện gì đang xảy ra. Ông Tuấn không vò-ng v-o, nhìn thẳng vào Hùng: “M/à;/y t/á/t con gái t/a;/o, đúng không?” Hùng cứ-ng h-ọ-ng, định mở miệng phâ;;n bu;;a, nhưng ánh mắt sắ;c lạ;nh của ông Tuấn khiến anh i;/m b/;ặt.
Không để Hùng trả lời, ông Tuấn quay sang ông Tâm và bà Lan:... ĐỌC TIẾP Ở BÌNH LUẬN 👇👇👇