WAN Night Stand

WAN Night Stand We are a creative agency that bonds Gen Z and brands. We create IDEAS that CONNECT Best of all, it’s personalized and distributed in one place.

𝐖𝐄𝐀𝐋𝐋𝐍𝐄𝐓 - 𝐘𝐎𝐔𝐑 𝐎𝐍𝐄 𝐔𝐍𝐈𝐐𝐔𝐄 𝐏𝐋𝐀𝐓𝐅𝐎𝐑𝐌

Through unique and immersive experiences, and partnering with only the best content publishers and creators, WEALLNET is your daily content platform that provides carefully curated, quality content. An all-in-one platform that comprehensively combines the best and latest news – both local and global, exclusive KOL and Creator entertainment, a safe and secure chat and hot promotional deals, all at the touch of your finger-tips. Download the app today !

“Quán cà phê 24h – bàn số 13”Đêm Sài Gòn, hơn 2 giờ sáng.Quán cà phê nhỏ ở ngã tư vẫn sáng đèn — “Mở 24h” — chữ neon nhấ...
08/10/2025

“Quán cà phê 24h – bàn số 13”
Đêm Sài Gòn, hơn 2 giờ sáng.
Quán cà phê nhỏ ở ngã tư vẫn sáng đèn — “Mở 24h” — chữ neon nhấp nháy mỏi mệt. Tôi ghé vào, như thói quen những đêm không ngủ.
Cô phục vụ cười nhạt:
– Ngồi đâu anh?
– Bàn số 13.
Cô khựng lại một chút, rồi gật đầu. Tôi không để ý.
Ly cà phê đen được mang ra, nóng, đắng và yên lặng. Ở bàn bên, một người con gái ngồi quay lưng ra phía cửa kính, mái tóc dài che nửa mặt. Cô ấy không gọi gì, chỉ im lặng nhìn mưa.
Tôi định bắt chuyện, nhưng điện thoại cô chợt reo. Chuông cổ điển, ngân dài. Cô cầm máy lên, khẽ nói:
– Em đang ở quán. Ừ, bàn số 13.
Rồi im lặng.
Đến khi tôi định quay sang hỏi, thì cô đã biến mất. Cốc nước trước mặt vẫn còn hơi ấm, ghế vẫn còn dấu lõm.
Tôi ngơ ngác nhìn quanh — chỉ có cô phục vụ đang lau quầy.
– Em… cô gái bàn bên nãy đâu rồi?
Cô ta nhìn tôi, hơi nhíu mày:
– Anh ơi, quán này đâu có bàn số 13…
Tôi sững người, nhìn lại bảng gỗ cũ kỹ — số 12, rồi nhảy thẳng sang 14.
Chỗ tôi đang ngồi… không có số.
Ngoài kia, mưa vẫn rơi. Tiếng chuông điện thoại cổ điển lại vang lên, lần này… từ trong túi áo tôi.
Trên màn hình, dòng chữ sáng mờ:
“Cuộc gọi đến từ: Bàn số 13.”

Hành Trình Cô Đơn Của Sinh Mệnh: Sau Cái Chết, Linh Hồn Có Thực Sự Biến Mất?Cái Chết không phải là tận cùng. Khi hơi thở...
07/10/2025

Hành Trình Cô Đơn Của Sinh Mệnh: Sau Cái Chết, Linh Hồn Có Thực Sự Biến Mất?

Cái Chết không phải là tận cùng. Khi hơi thở lạnh đi, đó là lúc linh hồn cất bước – một cuộc viễn du vô vọng mà người sống vĩnh viễn không thể mục kích. Đây là nơi khởi nguồn của mọi ám ảnh, mọi lời đồn đại về Thế giới Bên kia, về Luân hồi và Tái sinh...
Có người nói: Hồn phải vượt qua một chiếc cầu tăm tối, bên dưới là vực thẳm không đáy, phía trên là sương lạnh như băng. Kẻ tích đức hành thiện sẽ đi trọn vẹn, được hóa kiếp siêu thoát. Kẻ gánh nặng oán nghiệp sẽ bị giáng xuống vực sâu, vĩnh viễn lưu đày trong vòng xoáy nghiệp báo.
Trong dân gian hay Phật pháp cũng thường nhắc “Ch*t” là giai đoạn con người ta bước qua “Cánh Cửa Âm Giới” – nơi Diêm Vương lạnh lùng phán xét. Phúc đức sẽ được ban cho cơ hội tái sinh, còn tội lỗi sẽ bị đày vào địa ngục, mãi mãi trả nợ nghiệp cho đến khi tan biến.
Nhưng cũng có lời đồn thổi rằng: Linh hồn chẳng đi đâu cả. Họ vẫn mãi luẩn quẩn quanh ngôi nhà cũ, góc vườn hoang, bến nước xưa... nơi họ từng gắn bó. Mỗi đêm trăng lu, giữa tiếng gió rít thấu xương qua lũy tre, người ta tin có bóng hình oan khuất vẫn chưa thể siêu thoát. Sự vương vấn lạnh lùng này chính là bí ẩn vĩ đại nhất mà con người khao khát vén màn.
Không ai thực sự biết bức màn cuối cùng sẽ mở ra đâu. Nhưng chính nỗi sợ hãi vô định ấy lại gieo vào lòng người một niềm tin ma mị: Cái Chết chẳng qua là một "Cánh Cửa"... dẫn đến một thế giới hoàn toàn khác. Vậy, ý nghĩa thực sự của cuộc đời này là gì? Và điều gì sẽ chờ đợi ta sau khoảnh khắc lắng đọng cuối cùng?

----------------------
Weallnet Creative Agency - IDEAS that CONNECT
Email: [email protected]
Hotline: +84 934 343 945

Bóng Đêm Và Lời Nguyền Của Cổ Thụ: Nơi Thần và Ma Cùng Ngự TrịTại làng Lưỡng Quán (Vĩnh Phúc), tồn tại một kỳ quan rợn n...
06/10/2025

Bóng Đêm Và Lời Nguyền Của Cổ Thụ: Nơi Thần và Ma Cùng Ngự Trị

Tại làng Lưỡng Quán (Vĩnh Phúc), tồn tại một kỳ quan rợn người: Một cây Đa ôm trọn lấy thân Gạo, sống qua hàng trăm năm. Người dân gọi đây là “cây hai ngọn” – một linh địa được tin là Thiên-Địa đồng nguyên. Nơi đây, Thần ngự trị để ban phúc và trừng phạt, còn Ma vương vấn để ám ảnh và kéo gọi. Qua bao đời, không ai dám đốn chặt, không ai dám xúc phạm; chỉ một lời hỗn hào cũng đủ để nghiệp chướng đổ ập xuống.
Trong nhiều đời nay, người ta không ngừng đồn đoán về lời nguyền của Thần Thụ, hay những bóng ma ẩn khuất trong những thân cây lớn. Chuyện kể: xưa có kẻ say rượu dám ngông cuồng vung dao chém vào rễ cây. Hắn không chỉ bị linh hồn báo oán mà còn bị uy lực thần thánh giáng xuống. Chỉ vài đêm sau, hắn hóa điên, liên tục la hét rằng một bàn tay lạnh lẽo đang túm lấy cổ, lôi hắn xuống lòng đất. Hắn chết trong đau đớn tột cùng, còn vết thương trên gốc cây, khép lại không dấu vết, như chưa từng có sự xâm phạm nào.
Ở Phú Mẫn, một cây Thị gần sáu trăm năm tuổi đứng sừng sững bên cạnh ngôi miếu cổ kính. Khi lính Pháp đóng quân ngang qua, một tên lính ngạo mạn đã tiểu tiện ngay dưới gốc cây thiêng. Hắn không chỉ phạm vào cây cổ thụ, mà còn xâm phạm cả miếu cổ bên cạnh – nơi Thổ thần linh thiêng ngự trị. Sự ngạo mạn này đã kích hoạt không chỉ sự báo thù của vong hồn mà còn là sự phẫn nộ của thần linh. Hắn ngã bệnh lạ, chết bất đắc kỳ tử, để lại lời nguyền vô hình khiến cả đội quân khiếp sợ.
Thế nhân vẫn luôn truyền nhau câu nói đầy ám thị: “Thần cây đa, ma cây gạo, cú cáo cây đề.” Cây càng cổ kính, rễ càng ngoằn ngoèo, bóng càng rợn ngợp — càng dễ trở thành nơi linh hồn vất vưởng nương náu. Đêm khuya, người đi đường thường nghe thấy tiếng bước chân lạo xạo vô hình sau lưng, hay tiếng khóc than nỉ non vọng ra từ hốc cây sâu thẳm. Nhưng khi quay đầu nhìn lại, chỉ có gió rít thấu xương qua cành lá.
Cây cổ thụ không chỉ là linh hồn của làng quê... mà còn là ranh giới mong manh phân định Âm và Dương. Người ta tin rằng, nếu chẳng may gặp bóng trắng đứng lặng dưới gốc đa vào lúc nửa đêm, tuyệt đối không được gọi tên, không được chào hỏi. Bởi biết đâu... kẻ quay lại nhìn bạn, vốn dĩ đã chẳng còn thuộc về cõi dương gian.

----------------------
Weallnet Creative Agency - IDEAS that CONNECT
Email: [email protected]
Hotline: +84 934 343 945

Nút Áo Oan Nghiệt: Mối Ràng Buộc Sinh Tử Hay Lời Nguyền Âm Dương?Trong văn hóa tang ma của người Việt, tồn tại một nghi ...
05/10/2025

Nút Áo Oan Nghiệt: Mối Ràng Buộc Sinh Tử Hay Lời Nguyền Âm Dương?

Trong văn hóa tang ma của người Việt, tồn tại một nghi thức lạnh người mà không ai dám bỏ qua: Cắt bỏ toàn bộ nút áo của người vừa khuất. Nghi thức này không chỉ giới hạn trên cơ thể họ, mà còn áp dụng cho tất thảy những chiếc áo còn sót lại trong tủ đồ...
Người xưa tin rằng, nút áo không chỉ là một vật dụng, mà là mối dây liên kết vật chất giữa cõi sống và cõi chết. Nếu để chúng còn nguyên vẹn, linh hồn sẽ bị ràng buộc oan nghiệt với cõi dương trần, không thể cất bước trọn vẹn sang Thế giới bên kia.
Nguy hiểm hơn... chính cái "mối buộc âm dương" vô hình này có thể trở thành dây cương kéo vong hồn quay trở lại. Trong cơn vương vấn và oán niệm, họ có thể lôi kéo người thân đi cùng, khiến âm dương mắc kẹt trong một kiếp số bi thương.
Vì lẽ đó, nghi lễ cắt nút áo được xem là hành động giải phóng linh hồn một cách dứt khoát, giúp họ siêu thoát thanh thản. Đồng thời, đó cũng là tấm bùa hộ mệnh bảo vệ những người ở lại khỏi sự ám ảnh và kéo gọi từ bóng đêm vĩnh hằng.
Đây là một việc nhỏ nhưng chứa đựng ý nghĩa sinh tử cực kỳ lớn lao. Bởi lẽ, qua bao đời truyền lại, cổ nhân đã dạy rằng: Trong chuyện âm dương cách biệt, chỉ cần một sợi chỉ tàn cũng đủ để linh hồn lưu luyến, gây ra họa lớn.

----------------------
Weallnet Creative Agency - IDEAS that CONNECT
Email: [email protected]
Hotline: +84 934 343 945

Trái Cây Chùm: Mối Nối Của Sinh Tử Hay Lời Nguyền Trùng Tang Đáng Sợ?Khi một sinh linh vừa tắt hơi, linh hồn vẫn còn quẩ...
04/10/2025

Trái Cây Chùm: Mối Nối Của Sinh Tử Hay Lời Nguyền Trùng Tang Đáng Sợ?

Khi một sinh linh vừa tắt hơi, linh hồn vẫn còn quẩn quanh dương gian. Suốt bốn mươi chín đêm đầu tiên, hồn phách ấy vẫn lẩn khuất bên mái nhà, bên bàn thờ lạnh lẽo, bên những nén nhang chưa kịp tàn. Chính vì lẽ đó, mọi nghi thức cúng tế đều phải được thực hiện cẩn trọng như đi trên băng mỏng, kẻo vô tình mở ra điềm dữ.
Ở các vùng quê, một lời dặn vẫn được truyền miệng qua bao đời: “Tuyệt đối không được cúng trái cây chùm cho người mới khuất.” Nho, nhãn, vải, chôm chôm... những loại quả kết thành từng chuỗi nhìn thì đầy đặn, nhưng với người cõi âm trong vòng 49 ngày, đó lại là án ngữ của tai ương.
Dân gian tin rằng, việc "cúng chùm" chính là sự ám thị và kéo gọi cái chết theo chùm. Một người đi chưa kịp mồ yên mả đẹp, thì kẻ khác trong nhà đã ngã xuống nối tiếp. Tang chồng lên tang, khóc than nối tiếp khóc than. Có gia đình vừa dựng xong bàn linh, lại chắp vá lập thêm bàn nữa... khiến cả dòng họ chìm trong bi thương vô tận.
Nỗi ám ảnh "trùng tang" xưa nay vẫn khiến thế nhân run rẩy kinh sợ. Người già thường kể lại, có nhà vô tình không biết, bày mâm nhãn đầy đặn dâng lên bàn thờ nghi ngút khói. Đêm hôm đó, cả nhà nghe thấy tiếng khóc nỉ non như ai oán văng vẳng trong gió thâm u. Chỉ ít lâu sau, thêm một cái tang nữa đột ngột ập đến, đúng như lời truyền về vòng lặp tử biệt.
Dẫu chẳng ai có thể kiểm chứng được sự thật – giả của lời nguyền này, nhưng với người Việt, việc né tránh điềm gở là cách duy nhất để giữ yên lòng. Bởi khi một người thân nằm xuống, chẳng ai dám liều thử vận mệnh, chẳng ai muốn đánh cược với số phận nghiệt ngã đang chờ đợi.

----------------------
Weallnet Creative Agency - IDEAS that CONNECT
Email: [email protected]
Hotline: +84 934 343 945

Truyền Thuyết Cô Dâu Ma Hồ GươmNgười ta vẫn rỉ tai nhau rằng, vào những đêm Hà Nội đổ cơn mưa phùn, khi mặt hồ Hoàn Kiếm...
03/10/2025

Truyền Thuyết Cô Dâu Ma Hồ Gươm

Người ta vẫn rỉ tai nhau rằng, vào những đêm Hà Nội đổ cơn mưa phùn, khi mặt hồ Hoàn Kiếm chìm trong sương khói mỏng, một bóng trắng lại lặng lẽ hiện hình. Đó là Cô Dâu Ma – trong chiếc váy cưới tinh khôi đã phai màu năm tháng, mái tóc buông lơi che khuất gương mặt. Cô bước chậm rãi bên bờ, không đi mà như trôi lững lờ giữa hơi nước lạnh giá, ánh sáng mờ ảo phản chiếu trên làn nước âm u.
Nhiều người kể rằng: Cô là một thiếu nữ sắp bước vào lễ đường hạnh phúc, nhưng biến cố oan nghiệt đã xảy ra ngay trước ngày đại hỷ... cô đột ngột từ giã cõi trần. Chẳng ai biết nguyên do, chỉ biết cô dâu đã không bao giờ tới nơi cô phải tới. Từ ngày đó, linh hồn cô bị ràng buộc trong nỗi chờ đợi vĩnh cửu: Cô xuất hiện vào đêm, khao khát có thể hoàn thành hành trình dang dở, mong mỏi người thương sẽ đến bên bờ hồ, gọi tên cô một lần sau cuối.
Những người đi qua hồ đêm khuya vẫn khắc cốt ghi tâm giây phút đối diện với cô: “Tôi thấy cô đứng bất động rất lâu bên mép nước, ánh mắt trống rỗng nhìn sang phía đối diện... không một giọt lệ, không một tiếng than, chỉ có nỗi buồn như thấm vào sương đêm.” Khi ai đó bước lại gần, hình bóng mờ dần đi như sương tan trong hư vô. Có kẻ lại nghe thấy tiếng thở dài như vọng từ khoảng không lạnh lẽo, hay tiếng bước chân nhẹ lướt qua rồi im bặt – chỉ còn lại hồ gươm chìm sâu trong nỗi tĩnh mịch.
Truyền thuyết về Cô Dâu Ma không chỉ là câu chuyện gieo rắc sợ hãi; nó còn là biểu tượng bi thương của tình yêu vĩnh viễn và nỗi chờ đợi không lời. Câu chuyện này nhắc nhở chúng ta rằng, con người dễ tổn thương nhất khi tình cảm bị cắt đứt đột ngột — rằng tình yêu không trọn vẹn có thể kéo dài mãi mãi trong ký ức của nhân gian, dù thân xác đã hóa thành cát bụi.
Và Hồ Hoàn Kiếm – thiên nhiên lặng lẽ giữa lòng Hà Nội – đã gánh thêm một linh hồn kể chuyện theo từng làn gió, theo từng bước chân thế nhân qua đêm. Khi bạn đứng bên hồ vào giờ phút tĩnh mịch nhất, hãy nhớ: Giữa bóng tối, có thể vẫn còn một cô dâu đang chờ đợi ai đó gọi tên cô lần cuối, để giải thoát cho kiếp số bi ai này.
----------------------
Weallnet Creative Agency - IDEAS that CONNECT
Email: [email protected]
Hotline: +84 934 343 945

Hitobashira: Lời Nguyền Trụ Sống Và Bí Mật Máu Thịt Hóa ĐáTrong truyền thuyết Nhật Bản xa xưa, người ta tin rằng để nhữn...
02/10/2025

Hitobashira: Lời Nguyền Trụ Sống Và Bí Mật Máu Thịt Hóa Đá

Trong truyền thuyết Nhật Bản xa xưa, người ta tin rằng để những công trình vĩ đại như cầu, đập, hay những tòa lâu đài kiên cố đứng vững bất diệt trước sức mạnh tàn phá của bão tố, cần phải có một linh hồn làm trụ cột trấn giữ. Máu thịt phải hòa vào móng, tâm linh phải hóa đá, để công trình mãi mãi không thể sụp đổ. Nghi thức rùng rợn ấy chính là Hitobashira – Cột Người Sống.

Câu chuyện ám ảnh về Lâu đài Maruoka vẫn còn lạnh người đến tận ngày nay. Tường thành cứ dựng lên là sụp đổ, cho đến khi O-shizu, một người phụ nữ nghèo, bị chôn sống dưới trụ. Đổi lại là lời hứa hão huyền về việc phong tước samurai cho con trai bà. Lời hứa không bao giờ thành hiện thực. Từ đó, mỗi mùa mưa bi ai, nước hào quanh lâu đài lại dâng cao bất thường, như tiếng khóc than oán hận của O-shizu vọng về đòi lại công bằng.

Hay dưới chân cây cầu Matsue, người ta kể rằng Gensuke đã bị chôn sống vĩnh viễn trong lòng đất. Đêm đêm, dân làng vẫn nghe thấy tiếng kêu rên rỉ thấu xương vọng lên từ sâu thẳm lòng sông. Đó là sự thật hay chỉ là lời đe dọa để duy trì nỗi sợ hãi? Không ai biết chắc chắn.
Nhưng cái tên Hitobashira vẫn là một vết máu không bao giờ khô trong lịch sử đen tối của Nhật Bản, bởi lẽ, một khi máu người đã hòa vào đất đá, linh hồn oan khuất sẽ mãi mãi canh giữ công trình, mang theo lời nguyền oán hận và nỗi đau không thể siêu thoát.
----------------------
Weallnet Creative Agency - IDEAS that CONNECT
Email: [email protected]
Hotline: +84 934 343 945

Bloody Mary: Thách Thức Tử Thần Trong Gương – Nghi Thức Ám Ảnh Của Bóng ĐêmCó một nghi thức kinh hãi mà bất cứ ai cũng c...
01/10/2025

Bloody Mary: Thách Thức Tử Thần Trong Gương – Nghi Thức Ám Ảnh Của Bóng Đêm

Có một nghi thức kinh hãi mà bất cứ ai cũng có thể thực hiện, nhưng không một linh hồn nào đủ can đảm để thử đến cuối cùng. Bạn chỉ cần nhốt mình trong một căn phòng chìm trong bóng tối vĩnh viễn, đặt một tấm gương lớn đối diện, và thắp duy nhất một ngọn nến bập bùng. Khi không gian chỉ còn ánh lửa leo lét phản chiếu trong gương, bạn phải nhìn chằm chằm vào hình bóng ma mị của chính mình và thì thầm: “Bloody Mary, Bloody Mary, Bloody Mary…”

Có dị bản khẳng định chỉ cần ba tiếng gọi là đủ, có nơi lại đòi hỏi tới mười ba lần lặp lại tên cô ta. Nhưng điểm chung duy nhất là: nếu bạn kêu gọi đủ, gương mặt phản chiếu kia sẽ không còn là bạn nữa. Đôi mắt sẽ dần đục ngầu, làn da rách toạc, và máu sẽ rỉ xuống từ khóe miệng. Và kinh hoàng nhất… phía sau hình bóng ghê rợn ấy sẽ là một người đàn bà khác, đang nhìn chằm chằm vào bạn bằng ánh mắt thù hận không nguôi.
Nguồn gốc của truyền thuyết rùng rợn này mơ hồ như khói sương. Có người tin rằng Bloody Mary chính là Nữ hoàng Mary I của Anh – kẻ đã ra lệnh thiêu sống hàng trăm người và bị hậu thế gọi là “Đẫm Máu”. Lại có dị bản kể rằng đó là linh hồn cô gái trẻ chết oan, bị nguyền rủa phải lang thang mãi mãi trong thế giới của gương. Nhưng tất cả đều là lời cảnh báo: Gọi tên Mary nghĩa là đánh thức cơn thịnh nộ tăm tối, và không ai biết chắc chắn cánh cửa nào sẽ mở ra sau đó.

Những kẻ từng dám đối mặt với nghi thức này khẳng định họ đã nghe thấy tiếng thì thầm lạnh lẽo sát bên tai, dù căn phòng hoàn toàn trống rỗng. Có người run rẩy kể lại cảm giác một bàn tay lạnh ngắt đặt lên vai, mặc dù trong gương chỉ có duy nhất bóng họ. Thậm chí, có người đã gào thét trong tuyệt vọng, vì thấy chính khuôn mặt mình biến dạng thành gương mặt đẫm máu của Mary. Những ai sống sót sau trải nghiệm ấy đều tuyệt đối không dám đứng một mình trước gương trong bóng tối một lần nào nữa.
Giới khoa học giải thích rằng đây chỉ là ảo giác tâm lý, khi mắt người nhìn chằm chằm vào gương trong điều kiện thiếu sáng, não bộ sẽ tự thêu dệt ra hình ảnh khủng khiếp. Nhưng nếu chỉ là trò lừa dối của ánh sáng và não bộ… tại sao hàng thế kỷ qua, biết bao người vẫn thề thốt rằng họ thật sự đã thấy Mary?
Và cho đến hôm nay, truyền thuyết ấy vẫn thì thầm trong tâm trí bất kỳ ai nghe kể lại: Nếu một ngày bạn ở trong căn phòng tối, trước tấm gương im lìm – liệu bạn có dám gọi tên cô ấy?

----------------------
Weallnet Creative Agency - IDEAS that CONNECT
Email: [email protected]
Hotline: +84 934 343 945

🚫Ngãi - thứ bùa ngải không nên động vàoTừ xưa, ở các vùng rừng núi Đông Nam Á, người ta truyền nhau về ngãi - một loại t...
12/09/2025

🚫Ngãi - thứ bùa ngải không nên động vào

Từ xưa, ở các vùng rừng núi Đông Nam Á, người ta truyền nhau về ngãi - một loại t.à t/h.u.ậ.t nuôi bằng m/á.u, bằng x/á.c c/h.ế.t, bằng sự cúng t/ế q/uỷ thần. Người luyện ngãi gọi là thầy ngãi.

Muốn luyện, người ta phải nuôi “con ngãi” - có khi là rễ cây độc, có khi là con trùng, hoặc thậm chí là phần hồn của một người c/h.ế.t yểu.

Mỗi ngày, thầy ngãi phải cho nó ăn máu và nhang khói. Ai nuôi không đủ, “con ngãi” sẽ quay lại cắn ngược, khiến chủ nhân phát điên, thân x/á.c l/ở l.o.é.t, gào khóc cho đến c/h.ế.t.

Ngãi có nhiều loại:
- Ngãi yêu: bỏ vào gối người mình muốn, để người đó si mê đến mù quáng, chỉ biết dính lấy chủ ngãi.
- Ngãi thư: thả vào nhà kẻ thù, khiến chúng bệnh hoạn, hao tài, đau đớn mà không rõ nguyên nhân.
- Ngãi trùng: thầy bỏ nhiều con vào bụng, nuôi chúng trong cơ thể, ai dám phản thì chính chúng sẽ gặm ngược lại ruột gan chủ nhân.

Người ta kể, ai “bị bỏ ngãi” thì rất khó thoát. Ban đầu là mơ thấy ác mộng, rồi cơ thể dần kiệt quệ, ăn bao nhiêu cũng không no, thậm chí thèm… ăn đất, ăn x/á.c thối. Có người vì bị ngãi hành mà khóc cười vô cớ, có người thì đi lang thang giữa đêm như người mất hồn.

Đáng sợ nhất, khi thầy ngãi c/h.ế.t, “con ngãi” không được ai cúng máu, nó sẽ thoát ra ngoài.

Người ta tin rằng, lúc đó nó sẽ bám vào bất kỳ ai đi ngang chỗ thầy ngãi nằm xuống để biến thành chủ nhân mới…

Cho nên, ở quê, người ta vẫn dặn nhau:
“Thấy bùa ngãi, chớ tham, chớ động. Vì một khi đã chơi, thì không bao giờ có đường lui.”
----------------------

Đêm trực, công nhân leo lên sân thượng hút thuốc.Thoáng chốc, anh ta thấy một bóng dáng mảnh khảnh bước lên cầu thang.Ti...
11/09/2025

Đêm trực, công nhân leo lên sân thượng hút thuốc.

Thoáng chốc, anh ta thấy một bóng dáng mảnh khảnh bước lên cầu thang.

Tim đập loạn.
Anh bám theo sau, từng bước một…
Nhưng đến khi vượt qua góc khuất, bóng người ấy bỗng biến mất.

Anh chạy gấp, ngẩng lên, chỉ còn thấy khoảng không trống trải, gió hun hút giữa thành phố.
Một cơn rùng mình chạy dọc sống lưng.

Anh hét lớn, lao ra sân thượng.
Và rồi, đôi mắt mở to, mồ hôi túa ra lạnh buốt.

Ngay giữa khoảng sân, dưới ánh trăng xám bạc…
Là một chiếc váy dài trắng toát, lơ lửng, lay động không gió.

Không có người mặc.
Chỉ có chiếc váy.
Nhưng anh nghe rõ mồn một… tiếng chân trần đang tiến dần về phía mình.

Vậy nên, đừng đi theo người lạ, nếu không có ngày bạn sẽ phải ân hận!

Nguồn ảnh: Silent horror
----------------------

Chiếc điện thoại không thể tắtNgày tôi chuyển đến phòng trọ mới, căn phòng im lặng đến rợn người. Không tiếng xe ngoài đ...
10/09/2025

Chiếc điện thoại không thể tắt

Ngày tôi chuyển đến phòng trọ mới, căn phòng im lặng đến rợn người. Không tiếng xe ngoài đường, không tiếng hàng xóm, chỉ có tiếng bước chân tôi vang vọng trong bốn bức tường ẩm mốc. Chủ nhà nói phòng này bỏ trống lâu rồi vì “không ai hợp ở lâu”. Tôi nghĩ đó chỉ là câu nói dọa dẫm để ép giá.

Khi dọn đồ, tôi phát hiện một chiếc điện thoại cũ nằm dưới ngăn kéo bàn học. Màn hình xước xát, vỏ nhựa nứt nẻ, nhưng điều kỳ lạ là nó đang sáng. Tôi không cắm sạc, và trên đó không hiện logo hãng nào, chỉ có một dòng chữ trắng lạnh băng trên nền đen:
“HÌNH NHƯ CÓ AI ĐANG NHÌN BẠN KÌA?”

Tôi bật cười, nghĩ ai đó cài trò đùa rẻ tiền. Tôi vuốt màn hình, nó mở camera trước. Nhưng thay vì gương mặt tôi, màn hình hiện lên một căn phòng lạ, ánh đèn vàng nhấp nháy, tường dính đầy vết đen như máu khô. Ở giữa phòng là một cái bóng người, đứng quay lưng lại.

Tôi chạm vào nút thoát, không được. Tôi bấm phím nguồn, nhưng chiếc điện thoại này không hề có nút nguồn.

Bóng đen trên màn hình nhúc nhích, rồi từ từ quay đầu lại. Khuôn mặt nó mờ nhòe, không có mắt, chỉ có cái miệng rộng đến tận mang tai, đang nhếch lên một nụ cười quái dị.

Tôi quăng điện thoại xuống sàn, nhưng tiếng loa của nó vang lên, trầm đục như vọng từ dưới đất:
“THẤY MÀY RỒI NHÉ.”

Tim tôi đập dồn dập. Tôi cúi xuống, màn hình đã tắt. Thở phào nhẹ nhõm, tôi nhặt nó lên, định đem quăng đi. Nhưng khi vừa chạm tay vào, màn hình lại sáng, lần này là camera phòng tôi. Tôi thấy chính mình đang cầm điện thoại… và ngay sau lưng, một bóng người cao lêu nghêu, đầu nghiêng một góc kỳ dị, đang đứng bất động.

Tôi quay phắt lại. Không có ai. Căn phòng trống trơn.

Lý trí bảo tôi vứt nó ngay, nhưng một cảm giác kỳ quái thôi thúc tôi giữ lại. Tôi bỏ nó vào ngăn kéo, khóa lại. Đêm đó, tôi không ngủ được. Ngoài cửa sổ, gió rít như tiếng ai cào lên kính. Rồi tôi nghe tiếng gõ nhẹ từ bàn học.
Tích… tích… tích…

Tôi chậm rãi bật đèn, mở ngăn kéo. Chiếc điện thoại đang rung bần bật, màn hình sáng rực. Tin nhắn liên tục hiện lên:
“MỞ RA.”
“MỞ RA.”
“MỞ RA.”

Tôi không chịu nổi nữa, ném nó vào túi rác, mang ra bãi đổ ngay trong đêm. Đường phố trống trơn, lạnh buốt. Tôi thề mình nghe tiếng bước chân theo sau, nhưng mỗi lần quay lại, chẳng có gì ngoài bóng đèn vàng hắt xuống mặt đường nứt nẻ.

Về đến phòng, tôi khóa cửa, kiểm tra mọi ngóc ngách. Yên tĩnh. Tôi cố ngủ. Nhưng đúng 3 giờ sáng, điện thoại của tôi reo lên. Một số lạ, không tên, chỉ có biểu tượng camera. Tay tôi run lên khi nhấc máy.

Màn hình tối om vài giây, rồi hiện hình ảnh một căn phòng. Không phải phòng lạ nữa. Là phòng tôi, lúc này. Góc quay từ ngay trần nhà, nhìn xuống giường. Tôi thấy mình đang nằm ngủ… nhưng không, không chỉ có mình. Có một thứ gì đó đang bò từ dưới gầm giường lên, chậm rãi, khớp xương kêu răng rắc.

Tôi ném điện thoại xuống, chạy bật đèn. Không có gì cả. Tôi bật dậy, lục tung căn phòng, lật cả gầm giường. Không có gì.
Tôi nghĩ mình đang bị ảo giác vì căng thẳng. Nhưng khi quay lại, điện thoại vẫn ở đó, trên màn hình là hình tôi đang cúi lật giường, và phía sau lưng tôi… là nó.
Một bóng đen cao gầy, đầu nghiêng, miệng rộng đến tận mang tai, cười nhe răng.

Tôi đông cứng. Không dám quay lại. Điện thoại rung lên, có cuộc gọi video đến từ số lạ. Tôi không dám nghe, nhưng nó tự động bật. Màn hình tối om, chỉ có tiếng thở dồn dập… và một câu thì thầm sát tai tôi qua loa:
“ĐỪNG QUAY LƯNG LẠI. TAO TỚI RỒI.”
Đèn vụt tắt. Sau lưng, tôi nghe tiếng khớp xương rắc rắc, rất gần.


Người ta tìm thấy căn phòng trống trơn vào sáng hôm sau. Không có vali, không có giấy tờ. Chỉ có một chiếc điện thoại cũ trên sàn, màn hình nứt vỡ, vẫn sáng. Trên đó là hình một người, miệng há rộng trong im lặng, như đang gào thét.
----------------------

👩‍❤️‍💋‍👨Một cuộc vụng trộm giữa rừng.Người đàn ông say mê ôm hôn tình nhân, chẳng biết phía sau… vợ mình đang lặng lẽ ch...
05/09/2025

👩‍❤️‍💋‍👨Một cuộc vụng trộm giữa rừng.

Người đàn ông say mê ôm hôn tình nhân, chẳng biết phía sau… vợ mình đang lặng lẽ chứng kiến tất cả.

Ghen tuông hóa đ.i.ê.n.
Người vợ lao tới, hất thẳng lọ a.x.i.t vào mặt ả tiểu tam.

Tiếng gào x/é t.o.ạ.c không gian.
Da thịt b**g tróc, khói bốc nghi ngút.
Cơ thể cô nhân tình vặn vẹo, c/h/á/y sém, rồi ngã vật xuống trong đau đớn tột cùng.

Nhưng… cái c/h.ế.t chưa phải là dấu chấm hết.
Từ đống x.á/c thịt c.h.á.y k.h.é.t, một thứ gì đó bò ra.
Quái vật lửa, đôi mắt đen kịt, tiếng r/ê.n gào như vọng từ đ.ị.a n.g.ụ.c.

Người chồng và vợ ôm nhau run rẩy, nhưng không thoát nổi.
Tiểu tam đã hóa thành q/u.ỷ.
Thân thể c.h.á.y r.ữ.a, mái tóc bết m/á.u, nụ cười nham nhở hiện trên khuôn mặt trống rỗng.

Đêm ấy, khu rừng cháy bừng trong tro tàn.
Và từ đó, ai đi ngang cũng nghe thấy tiếng cười the thé…
của một kẻ đàn bà c/h.ế.t vì tình, nhưng không cam lòng rời đi.

Nguồn ảnh: Silent horror
----------------------

Address

76 Mạc đĩnh Chi Phường đa Kao, Quận 1
Ho Chi Minh City
700000

Website

https://onelink.to/6s4bkc

Alerts

Be the first to know and let us send you an email when WAN Night Stand posts news and promotions. Your email address will not be used for any other purpose, and you can unsubscribe at any time.

Contact The Business

Send a message to WAN Night Stand:

Share