25/08/2025
Khi mình đang tất bật chạy theo những giấc mơ, những mục tiêu lớn lao trong cuộc đời, ba mẹ bỗng trở thành những người đứng lặng lẽ phía sau. Họ không còn hiểu hết những con đường bạn chọn, những quyết định bạn đưa ra, hay những áp lực bạn đang đối mặt. Họ chỉ còn lại những cuộc gọi ngắn ngủi, giọng nói ấm áp nhưng đầy lo âu, nhắc bạn "giữ gìn sức khỏe" hay "nhớ ăn uống đầy đủ". Và rồi, thời gian lặng lẽ trôi, ba mẹ già đi, mái tóc bạc thêm, ánh mắt thêm phần khắc khoải, chỉ để ngóng chờ bạn trở về nhà.
Mình từng nghĩ ba mẹ là những người hiểu mình nhất. Ngày còn bé, ba mẹ luôn biết bạn cần gì, từ chiếc áo mới cho ngày tựu trường đến lời an ủi khi bạn vấp ngã. Nhưng rồi, khi bạn lớn lên, thế giới của bạn mở rộng, còn thế giới của ba mẹ dường như thu nhỏ lại. Họ không còn hiểu được những thuật ngữ bạn dùng trong công việc, không nắm rõ những ước mơ bạn ấp ủ, hay những đêm dài bạn trăn trở vì áp lực cuộc sống. Họ chỉ biết gọi điện, hỏi han những điều giản dị nhất, như thể sức khỏe của bạn là điều duy nhất họ có thể nắm lấy để cảm thấy mình vẫn còn là một phần trong cuộc đời bạn.
Mỗi lần nghe giọng ba mẹ qua điện thoại, mình như thấy cả một trời yêu thương chất chứa. Có lần, mẹ hỏi mình "Con ăn gì chưa?" mà mình chỉ đáp qua loa, rồi vội vàng cúp máy để chạy theo công việc. Nhưng sau đó, mình chợt nhận ra, đằng sau câu hỏi ấy không chỉ là sự quan tâm, mà còn là nỗi sợ hãi của mẹ - sợ rằng một ngày nào đó, mẹ sẽ không còn đủ sức để lo lắng cho mình nữa. Ba cũng vậy, ông ít nói hơn, nhưng mỗi lần gọi, ông luôn nhắc "Làm gì thì làm, giữ sức khỏe nghe con". Những lời ấy, giản đơn nhưng nặng trĩu, như thể ba mẹ đang gửi gắm cả trái tim mình qua từng âm thanh.
Mình tự hỏi, có bao giờ bạn cảm thấy thời gian trôi nhanh quá không? Mới hôm nào ba mẹ còn là những người dẫn dắt bạn qua những bước đi chập chững, mà giờ đây, họ đã bắt đầu chậm lại, tóc điểm bạc, lưng còng hơn. Họ không còn đủ sức để chạy theo nhịp sống của bạn, nhưng trái tim họ vẫn luôn hướng về bạn, chờ đợi bạn quay về, dù chỉ là một buổi chiều cuối tuần hay một cuộc gọi ngắn ngủi. Mỗi lần bạn về nhà, ánh mắt ba mẹ sáng lên, như thể mọi lo toan trong lòng họ tan biến chỉ vì được nhìn thấy bạn.
Hãy trân trọng những cuộc gọi ấy, dù đôi khi bạn thấy chúng lặp lại đến nhàm chán. Hãy dành thời gian về nhà, ngồi bên ba mẹ, nghe họ kể những câu chuyện cũ, hay đơn giản là cùng nhau ăn một bữa cơm. Vì một ngày nào đó, khi ba mẹ không còn ở đó nữa, bạn sẽ nhận ra rằng, những lời nhắc nhở "giữ gìn sức khỏe" chính là món quà quý giá nhất mà họ đã dành cho bạn - món quà của tình yêu vô điều kiện, không bao giờ phai nhạt.
------------------------------------
Weallnet Creative Agency - IDEAS that CONNECT
Email: [email protected]
Hotline: +84 934 343 945