
29/09/2025
Về chăm bố đ/ẻ ố/m, chồng gọi ngay shipper chở vali đồ của vợ qua kèm lời nhắn: “Khỏi về”; 30 phút sau, anh ta nhận tr/ái đ/ắng...
Bố Lan năm nay đã ngoài 70, sống một mình ở quê. Mấy hôm nay ông bị số/t cao, phải nhập viện huyện. Nghe tin, Lan vội vàng xin phép chồng là Hùng về chăm bố vài ngày.
– Anh ơi, bố em đang yế/u lắm. Em về trông bố mấy hôm nhé, xong việc em lên ngay.
– Lúc nào nhà ngoại có chuyện là em cứ phải bỏ chồng con mà đi. Ở nhà anh còn bận, ai nấu cơm, ai chăm con? – Hùng đáp lại, giọng lạnh tanh.
Lan im lặng. Suốt 8 năm làm vợ, cô đã quá quen với sự í/ch k/ỷ của chồng. Nhưng lần này, cô không thể b/ỏ mặ/c bố. Cô thu dọn ít đồ, gửi con cho bà nội, rồi bắt chuyến xe sớm về quê.
Cả đêm ở bệnh viện, Lan không ngủ. Nhìn bố nằm thiêm thiếp, cô chỉ cầu ông sớm bình phục. Cô gọi điện về cho chồng báo tin, nhưng anh ta không nghe máy.
Sáng hôm sau, khi Lan đang thay khăn ướt cho bố, điện thoại cô reo lên. Tin nhắn từ Hùng:
“Khỏi về. Tôi gửi đồ qua rồi. Sống ở đâu thì ở đó luôn đi.”
Chưa kịp hiểu chuyện gì, cô nhận được cuộc gọi từ shipper:
– Chị ơi, em là người giao hàng từ Hà Nội, có người đặt gửi vali quần áo, ghi tên chị, địa chỉ là bệnh viện huyện…
Lan ch/ết lặ/ng. Cô chạy ra cổng bệnh viện, thấy một anh shipper đang loay hoay với chiếc vali quen thuộc của mình. Cô mở ra – toàn bộ đồ đạc, giấy tờ, thậm chí cả chiếc áo ng/ủ cô hay mặc ở nhà.
Người đàn ông ấy thật sự đã đu//ổi cô đi.
Lan ngồi sụp xuống, nước mắt cứ thế tuôn rơi. Không phải vì ti/ếc cuộc hôn nhân đã rạ/n n/ứt từ lâu, mà vì cô không ngờ, người chồng từng đầu ấp tay gối lại có thể ph/ũ ph/àng đến vậy – đúng lúc cô đang l/o cho bố ố/m. Và rồi cô đã đưa ra một quyết định... đọc tiếp dưới bình luận 👇