Thanh Thanh Lê

Thanh Thanh Lê Nhà đào tạo bán hàng thực chiến. Chuyên gia Sinh Trắc Vân Tay và khai vấn Cuộc sống
Tuyển đối tác kinh doanh toàn quốc! https://beacons.ai/lethanhthanh

Sự vô thường của các mối quan hệ không phải lúc nào cũng đến từ sự phản bội hay lỗi lầm. Đôi khi nó chỉ là thời gian, kh...
08/06/2025

Sự vô thường của các mối quan hệ không phải lúc nào cũng đến từ sự phản bội hay lỗi lầm. Đôi khi nó chỉ là thời gian, khoảng cách, hoặc sự thay đổi trong lòng người.
__________
Có hai đứa bạn thân nọ, ngày đó, cả hai là đôi bạn thân ai cũng biết. Lên lớp ngồi cùng bàn, tan trường chở nhau về. Một đứa thích văn, một đứa mê toán, nhưng không có gì ngăn cản được cái kiểu thân thiết tưởng như máu mủ. Người này thất tình, người kia thức đến khuya nghe kể. Người này bị điểm kém, người kia đi xin thầy cô hộ.

Rồi đại học, mỗi đứa một thành phố. Ban đầu còn nhắn tin, gọi điện, gửi đồ ăn vặt cho nhau. Nhưng bận bịu, lịch học, người mới… mọi thứ chen vào như những đợt sóng ngấm ngầm. Chẳng ai làm gì sai, chỉ là một ngày nhận ra, tin nhắn cuối cùng là từ Tết năm trước. Cả hai thỉnh thoảng vẫn like ảnh nhau, vẫn chúc mừng sinh nhật qua loa, nhưng cái thứ từng gọi là “anh em sinh tử” bỗng hóa thành người quen xã giao.
________
Cũng có một cặp đôi, họ yêu nhau từ năm nhất đại học. Bốn năm trời, đi đâu cũng có nhau. Cùng nhau mơ về căn nhà nhỏ, nuôi một con chó, đi du lịch Đà Lạt mỗi dịp đông về. Cô gái từng bảo: “Em không cần gì cả, chỉ cần anh đừng đi.”

Vậy mà tốt nghiệp xong, họ chia tay. Không phải vì phản bội, cũng chẳng phải vì cãi nhau. Chỉ là cả hai đi làm, mỗi người một nhịp sống, một thế giới mới. Tình yêu không còn là điều quan trọng nhất nữa. Thứ từng là hơi thở bỗng trở nên thừa thãi. Và cái kết chẳng bi kịch, chẳng ồn ào, chỉ là một hôm cả hai ngồi đối diện nhau, nhận ra: “Mình hết chuyện để nói rồi.”
_________
Hay hai cô gái đồng nghiệp, hai cô gái cùng làm chung một công ty, thân thiết đến mức mọi người trêu là “chị em thất lạc”. Hễ một người bệnh, người kia tự động mang cháo tới. Tâm sự chuyện yêu đương, chuyện gia đình, chuyện muốn bỏ việc.

Vậy mà sau một đợt sếp đổi người, chức vụ thay đổi, một người được thăng tiến, một người bị điều sang bộ phận khác. Chỉ một lần bất đồng nhỏ trong công việc, câu nói vô tình mà ai đó buột miệng, và thế là tình chị em rạn nứt. Từ không thể thiếu nhau, thành chẳng buồn chào nhau trong thang máy. Tình thân ở chốn công sở, hóa ra cũng chỉ là tạm bợ.
__________
Bạn thấy đó…

Có người đến, ở lại một đoạn, rồi đi. Có người từng là tất cả, rồi dần hóa người dưng. Mỗi người xuất hiện trong đời nhau đều có lý do, và cũng sẽ rời đi đúng lúc họ phải đi.

Những mối quan hệ giống như các mùa trong năm - chúng tự nhiên đến, đẹp rực rỡ, rồi lặng lẽ trôi qua. Điều quan trọng không phải là giữ được ai đó mãi mãi, mà là lúc còn đi chung đường, đã từng tử tế và trân trọng nhau thật lòng.

Bởi suy cho cùng, trên đời này chẳng ai thuộc về ai cả. Ai cũng chỉ là những vị khách qua đời nhau mà thôi…

Học tĩnh trong một thế giới ồn ào,
The Jasmine Guy.

Bài hay nên share cả nhà cùng đọc—SỰ VÔ ƠN KHÔNG LÊN TIẾNG NGAY TỪ ĐẦUNó không ồn ào. Không đột ngột.Nó bắt đầu bằng một...
14/05/2025

Bài hay nên share cả nhà cùng đọc

SỰ VÔ ƠN KHÔNG LÊN TIẾNG NGAY TỪ ĐẦU
Nó không ồn ào. Không đột ngột.
Nó bắt đầu bằng một sự lơ là rất nhỏ - từ khoảnh khắc ai đó ngừng biết ơn những điều từng khiến họ rưng rưng cảm động.

Bạn không nợ họ gì cả. Nhưng bạn vẫn dang tay giúp đỡ, khi họ chẳng còn ai. Không vì muốn được ghi công, cũng chẳng mong báo đáp.
Chỉ đơn giản là… bạn tin rằng: ai cũng xứng đáng được trao thêm một cơ hội để đứng dậy.

Không phải vì muốn trở thành anh hùng.
Mà vì bạn nghĩ: nếu bạn không giúp, thì ai sẽ giúp?

Thời gian đầu, họ cảm kích. Họ biết ơn thật lòng.
Nhưng rồi theo năm tháng, điều từng quý giá trở thành chuyện hiển nhiên.
Thay vì trân trọng, họ bắt đầu đòi hỏi.
Thay vì ghi nhớ, họ bắt đầu lãng quên.
Và đến lúc bạn không thể cho thêm nữa, họ nhìn bạn như kẻ tệ bạc.

Tôi từng chứng kiến một người khổ rớt đáy, không một ai giúp đỡ. Một người tốt bụng đã cưu mang cô ấy, chia sẻ căn nhà, trao cơ hội làm lại từ đầu. Cô ta từng xúc động nghẹn ngào:
“Nếu không có chị, chắc em không sống nổi.”

Nhưng rồi, khi cuộc sống đã ổn định, khi mọi khó khăn chỉ còn là ký ức…
Cô ta ngẩng cao đầu, phán rằng:

“Em có được ngày hôm nay là do chính mình cố gắng. Không ai giúp ai mãi được đâu.”

Còn người từng hết lòng vì cô, đã bị đẩy ra khỏi cuộc đời như một trang giấy cũ.

Đau lòng không? Có.
Nhưng tiếc không? Không.

Vì có lẽ bạn cũng đang dần nhận ra:
Khi lòng tốt không còn được nhìn bằng sự biết ơn, nó sẽ bị xem như điều hiển nhiên.
Và từ đó - sự vô ơn được hình thành.

Chúng ta luôn được dạy: hãy sống tốt, hãy giúp người.
Nhưng sống lâu rồi mới hiểu: không phải ai cũng xứng đáng với lòng tốt của bạn.

Và điều làm bạn đau nhất không phải là sự vô ơn…
Mà là khi chính người bạn từng tin tưởng lại là người đầu tiên quên sạch những gì bạn đã trao.

Cũng dễ hiểu thôi, bởi có thể bạn thuộc về nhóm người mà tâm lý học gọi là “người cứu hộ” - những người luôn có xu hướng dang tay giúp đỡ người khác, kể cả khi chính mình đang tổn thương, cạn kiệt hoặc không có gì để cho. Bạn xem việc giúp người khác là trách nhiệm - thậm chí đôi lúc, là sứ mệnh.

Nhưng bạn biết không?
Đôi khi, chính những “người cứu hộ” cần phải học cách cứu chính mình trước tiên.
Bởi nếu bạn cứ dốc cạn trái tim, chỉ để nhận lại sự thờ ơ - bạn không cao thượng, bạn chỉ là người kiệt sức.

Vì vậy, hãy cứ tốt nhưng đừng mù quáng.
Hãy cho đi nhưng bằng trái tim tỉnh táo.
Đừng trách ai khi họ thay lòng.
Đừng cố níu một người đã quay lưng.

Cuối cùng, bạn không nợ ai cả.
Chỉ có lòng biết ơn, là thứ mỗi người phải tự giữ lấy, nếu còn biết điều gì là đáng quý.

Còn nếu họ quên?
Cứ để họ bước đi. Nhẹ lòng, và dứt khoát.
Bởi vì… bạn xứng đáng được bình yên.

(Theo Nguyen Thuy Kieu Diem, bài viết đã qua chỉnh sửa)

🌟 ĐỪNG ĐÙA KHI PHỤ NỮ KHỞI NGHIỆP 🌟Người ta thường nói:"Phụ nữ hơn nhau ở tấm chồng."Tôi thì tin:Phụ nữ hơn nhau ở bản l...
27/04/2025

🌟 ĐỪNG ĐÙA KHI PHỤ NỮ KHỞI NGHIỆP 🌟

Người ta thường nói:
"Phụ nữ hơn nhau ở tấm chồng."
Tôi thì tin:
Phụ nữ hơn nhau ở bản lĩnh và trí tuệ để tự mình tạo ra cuộc đời mà mình mong muốn.

Khi một người phụ nữ quyết định khởi nghiệp, đó không đơn thuần là câu chuyện kinh doanh.
Đó là lúc cô ấy chọn dấn thân vào hành trình tự thách thức giới hạn bản thân, học cách đứng vững giữa những hoài nghi, và thậm chí… học cách mỉm cười ngay cả khi thế giới quay lưng.

Khởi nghiệp với phụ nữ không phải chỉ là có thêm thu nhập.
Đó là cách họ giành lại quyền được mơ lớn, quyền được lựa chọn, quyền được làm chủ số phận.
Và mỗi bước tiến — dù nhỏ nhoi đến mấy — đều chứa đựng sự kiên cường lặng lẽ mà không phải ai cũng đủ tinh tế để nhận ra.

Thế nên, đừng đùa khi phụ nữ khởi nghiệp.
Bởi một khi họ đã bắt đầu, họ sẽ biến giấc mơ thành sự thật, biến khó khăn thành cơ hội, và biến từng vấp ngã thành bệ phóng vững chắc hơn.

Không cần ồn ào.
Không cần phải chứng minh với thế giới.
Chỉ cần chính họ biết rằng:
"Tôi đang viết nên câu chuyện đời mình, bằng tất cả niềm tin và lòng quả cảm."

Gửi đến những người phụ nữ đang trên hành trình khởi nghiệp!
Bạn không đơn độc.
Bạn đang là nguồn cảm hứng cho chính thế hệ tương lai, cho những cô gái nhỏ đang dõi theo bạn mỗi ngày. 💖

KHỞI NGHIỆP LÀ HÀNH TRÌNH CÔ ĐƠN, NHƯNG NẾU CÓ MINH SƯ, CÓ NGƯỜI CÙNG CHÍ HƯỚNG THÌ SẼ RẤT KHÁC!--9 năm qua, mỗi ngày tr...
26/04/2025

KHỞI NGHIỆP LÀ HÀNH TRÌNH CÔ ĐƠN, NHƯNG NẾU CÓ MINH SƯ, CÓ NGƯỜI CÙNG CHÍ HƯỚNG THÌ SẼ RẤT KHÁC!
--
9 năm qua, mỗi ngày trong tôi vẫn vẹn nguyên sự biết ơn sâu sắc người thầy lớn của cuộc đời mình - thầy Nguyễn Ngọc Huy.

Một người trẻ khởi nghiệp, khát khao có, nhiệt huyết có, mộng mơ có, nhưng thực tế phũ phàng cũng có.
Tôi không phải là người có bản tính liều lĩnh nếu không muốn nói rất an toàn, thì việc bản thân luôn chuẩn bị trước biện pháp nếu chẳng may có điều không như ý xảy đến, giảm thiểu rủi ro nhất có thể là điều tôi quan tâm.

Và dĩ nhiên tại thời điểm năm 2016, phải nói rằng chỉ cần gõ nhẹ dòng chữ "phát triển bản thân" thì hàng trăm ngàn khóa học, và số lượng nhà đào tạo, diễn giả xuất hiện cực nhiều, và ai cũng có một nhân hiệu thật sự hoành tráng.

Tôi không thích người giỏi nói, tôi thích nhìn cách người ta hành động.

Thế nên trong rất nhiều nhà đào tạo tại thời điểm đó, có người về tài chính, có người về marketing, có người về NLP, có người về luật nhân quả... và họ đều sống với công việc của một nhà đào tạo.

Duy nhất có mỗi thầy Huy, một doanh nhân, chủ doanh nghiệp có sản phẩm để kinh doanh, và hơn hết thầy dạy "bán hàng".

Ừ thì một người có thể dạy bán hàng hay, nhưng để kiểm chứng thì chỉ có doanh nghiệp của họ phát triển mới là điều tôi nhìn được kết quả.

Và sau ngần ấy năm, bao nhiêu lượt học viên, đến học rồi rời đi, có người cũng thành công lớn, có người thành công nhỏ, có người biết ơn nhân duyên được gặp thầy, có người vô ơn, cũng có người chưa áp dụng được nhiều...

Nhưng với cá nhân tôi, Thầy là người đã dạy cho tôi rất nhiều bài học lớn về sự kiên định với mục tiêu, dạy tôi cứ đi sẽ thấy tầm nhìn rộng hơn, dạy tôi quản trị cảm xúc , dạy cách sống đời đầy ý nghĩa và cảm hứng...

Trong hành trình khởi nghiệp của tôi, có vui, có buồn, có chiến thắng, có lúc chùn chân, duy nhất chỉ có một lòng biết ơn luôn cháy mỗi ngày.

Tôi hi vọng, bạn cũng sẽ có thể tìm thấy cho mình một minh sư, một người dẫn đường, một người thầy, người anh lớn với tầm nhìn, trái tim, nghĩa khí, tận tâm để dìu dắt bạn đi qua những tháng năm khởi nghiệp đầy gian nan.
Đơn giản chỉ vì, ngày trước khi thầy khởi nghiệp, có lẽ đã từng ước, có ai đó dẫn dắt thầy như cách thầy đang dẫn dắt chúng tôi bây giờ!

Trước đây, tôi không hiểu hết lời thầy dạy, nhưng sau này, khi bản thân đã có nhiều người yêu thương, tin tưởng lựa chọn tôi là người dẫn đường của họ, tôi đã thấm sâu hơn tấm lòng của thầy.

Vậy nên hành trình này dù khó đi, vẫn nguyện cho bản thân can trường, bản lĩnh và không mỏi gối chùn chân, mong được phụng sự cộng đồng này thật lâu.

Thắp ngọn lửa nhiệt huyết lên, không cần nỗ lực, ít nhất ngọn lửa đó sẽ soi sáng được cho người gần bạn!

TỪ CÔ KỸ SƯ IT “LẠC ĐƯỜNG” ĐẾN NGƯỜI DẪN DẮT HÀNH TRÌNH PHÁT TRIỂN BẢN THÂN CHO CỘNG ĐỒNG!- Ngày ấy, cô gái trẻ vừa bước...
25/04/2025

TỪ CÔ KỸ SƯ IT “LẠC ĐƯỜNG” ĐẾN NGƯỜI DẪN DẮT HÀNH TRÌNH PHÁT TRIỂN BẢN THÂN CHO CỘNG ĐỒNG!
-
Ngày ấy, cô gái trẻ vừa bước chân ra khỏi cổng trường đại học với tấm bằng kỹ sư Công nghệ Thông tin danh giá trong tay, ngỡ rằng cuộc đời đã vẽ sẵn một con đường rực rỡ: đi làm, thăng tiến, và thành công.

Nhưng lạ thay… mỗi sáng thức dậy, dù lương ổn, môi trường tốt, vẫn là cảm giác mệt mỏi, hụt hẫng và… lạc lõng. Trong lòng cô luôn vang lên một câu hỏi không lời đáp:

“Tại sao mình không vui, dù mình đang sống đúng ‘kế hoạch’ của cuộc đời?”

Cô đã từng nghĩ rằng vấn đề nằm ở công ty, ở sếp, hay ở đồng nghiệp. Nhưng qua bao lần nhảy việc, đổi môi trường, cô mới nhận ra: không phải công việc không đúng – mà là cô đã chọn sai ngành, từ ngày đầu tiên.

Vì sao lại sai?
Vì chưa từng hiểu rõ bản thân.
Vì chọn nghề dựa vào điểm số, kỳ vọng của người khác, và những “nghề hot” được gợi ý.
Vì chưa một lần thật sự hỏi bản thân: “Mình là ai? Mình muốn sống cuộc đời như thế nào?”

Cho đến một ngày, cô bước vào một buổi hội thảo về phát triển bản thân – không kỳ vọng, không mục tiêu rõ ràng – chỉ là… muốn tìm lại một chút ánh sáng.
Và rồi… ánh sáng đó đến từ chính bên trong cô, khi lần đầu tiên cô được dẫn dắt để hiểu sâu về giá trị cá nhân, điểm mạnh, động lực nội tại, và “tài năng bẩm sinh” mà cô chưa từng khai thác.

Cô quyết định nghỉ việc. Không phải vì bốc đồng, mà vì lần đầu tiên trong đời, cô thật sự biết mình đang đi đâu.

Cô học, cô trải nghiệm, cô vấp ngã… nhưng lần này, mỗi bước đi đều có ý nghĩa.
Cô trở thành một nhà đào tạo, một người truyền cảm hứng cho hàng trăm người khác cũng đang hoang mang, lạc lối giống mình năm xưa.

Cô không còn là kỹ sư phần mềm – cô là “kỹ sư cuộc đời” của chính mình – và của nhiều người khác.

👉 Chọn sai ngành chưa bao giờ là thất bại – miễn là bạn dám dừng lại và tái định hướng.
👉 Thành công không nằm ở việc bạn theo đuổi điều gì “đúng” theo số đông, mà là bạn có đủ dũng cảm để hiểu rõ mình là ai, và sống thật với điều đó.

Nếu bạn – hoặc ai đó bạn biết – đang cảm thấy lạc lõng trong chính công việc của mình, có thể đã đến lúc bạn cần dừng lại, và tìm hiểu:
“Mình là ai, và mình thật sự muốn gì trong cuộc đời này?”
Đừng đợi đến khi kiệt sức mới bắt đầu hành trình tìm lại chính mình. Bắt đầu bây giờ, vẫn còn kịp.

30+, ĐỘ TUỔI ĐẸP ĐỂ KHẲNG ĐỊNH CHÍNH MÌNH!--Ở độ tuổi 30+ thật sự tôi đã rất nhiều lần hỏi "Đâu là điều quan trọng nhất ...
24/04/2025

30+, ĐỘ TUỔI ĐẸP ĐỂ KHẲNG ĐỊNH CHÍNH MÌNH!
--
Ở độ tuổi 30+ thật sự tôi đã rất nhiều lần hỏi "Đâu là điều quan trọng nhất với tôi?" Kiếm tiền hay tận hưởng?
Nhịp sống mỗi ngày tôi nhìn thấy ở ngoài kia, đâu là cuộc sống tôi chọn lựa?

Liệu có phải là những buổi cafe tán gẫu cùng bạn bè như thuở đôi mươi?
Có phải là những chiều tan tầm, tay xách nách mang khệ nệ hàng tá đống đồ nấu nướng phục vụ cơm nước cho chồng con?
Có phải là những buổi thâu đêm tại các hàng quán để mong mang về một hợp đồng đắt giá?
Có phải là những buổi mài quần chạy cho kịp deadline và không tiếc lời mắng mỏ sếp mình tàn ác?

Tất cả đều không phải điều mà bản thân tôi muốn cho cuộc sống này!!

Nhưng hiện thực vẫn là như vậy, là vợ, là mẹ, là nhân viên đi làm công, trăm thứ gánh nặng đè lên đôi vai, thử hỏi ai lại can đảm sống cho bản thân mình, đủ bản lĩnh quản trị cảm xúc tiêu cực vây lấy mỗi ngày?

Tuy nhiên, không gì là không thể với một thế giới phẳng như hiện nay, khi mà sự học hỏi, hay kết nối với tri thức đã không còn rào cản, sự giao lưu những người cùng tần số và cơ hội khám phá những công việc phù hợp với thời gian, năng lực và tiềm lực của mỗi cá nhân luôn hiện hữu.
Việc của chúng ta là nắm lấy cơ hội, chọn lựa và cho bản thân chinh phục đến những điểu mà khiến ta có một tương lai rực rỡ.

Mỗi ngày thức dậy, chọn lựa hình ảnh tuyệt vời, kỷ luật cho bản thân theo đuổi và reo vui cho những chiến thắng nhỏ mỗi ngày.

KHÔNG PHẢI CỨ BẬN LÀ LÃNH ĐẠO GIỎI?-- Có những giai đoạn tôi nghĩ rằng làm lãnh đạo là phải “gánh team”, phải lăn xả, ph...
18/04/2025

KHÔNG PHẢI CỨ BẬN LÀ LÃNH ĐẠO GIỎI?
--
Có những giai đoạn tôi nghĩ rằng làm lãnh đạo là phải “gánh team”, phải lăn xả, phải luôn có mặt mọi nơi.
Càng bận, tôi càng nghĩ mình quan trọng. Càng làm nhiều, tôi càng tự tin là đang tạo ra giá trị.

Tôi từng mất nhiều năm để hiểu điều đó.
Mình không phải là trung tâm.
Mình là người thiết kế hệ thống, tạo văn hóa, và giữ vững phương hướng.

Nếu tôi cứ bận bịu giải quyết sự vụ, ai sẽ là người lo chiến lược?
Nếu tôi cứ làm thay nhân sự, ai sẽ là người đào tạo họ để họ tự lớn lên?

Từ đó tôi thay đổi cách làm:

Tôi ngừng nhảy vào mọi rắc rối, bắt đầu đào tạo và đặt niềm tin vào người khác.

Tôi xây quy trình, giao quyền, và chịu đựng những lần họ làm chưa đúng – để rồi họ trưởng thành.

Tôi dành thời gian nhiều hơn cho việc đọc, nghĩ, và kết nối với những người cấp cao hơn mình – vì đó mới là vai trò của một lãnh đạo.

Khởi nghiệp không phải làm hết – mà là xây đội ngũ làm được cùng mình.
Lãnh đạo không phải bận rộn – mà là tạo ra kết quả thông qua người khác.

Có một thời gian dài tôi sống chỉ để xoay vòng:Làm – trả nợ – lo lắng cho cả gia đình – rồi lại làm tiếp, không hưởng th...
16/04/2025

Có một thời gian dài tôi sống chỉ để xoay vòng:
Làm – trả nợ – lo lắng cho cả gia đình – rồi lại làm tiếp, không hưởng thụ, không tự hỏi những gì mình muốn là gì..

Mỗi sáng dậy không phải vì có động lực, mà vì không thể không dậy.

Tôi cứ nghĩ mình cố gắng chút nữa thì sẽ qua thôi, cho đến khi nhận ra:

Mình không hề có định hướng.
Mình chỉ đang vận hành bằng bản năng sinh tồn.

Thời điểm đó, không ít lần tôi thấy mình kiệt sức.
Và trong khoảnh khắc đó, một câu hỏi bật ra:
"Nếu cứ sống thế này 5 năm nữa… thì mình đang tiến lên hay chỉ đang đứng yên?"

Hành trình thay đổi từ đó đến nay cũng vì thế mà trở nên ý nghĩa hơn.
Tôi không lớn tiếng tuyên bố. Chỉ lặng lẽ làm một điều khác đi mỗi ngày:

1. Đặt câu hỏi rõ ràng trước khi lao vào một việc

2. Dừng lại 5 phút để nghĩ xem điều mình làm có đưa mình tới đâu

3. Và quan trọng nhất: biết nói "không" với những thứ không còn phù hợp

Tôi không nỗ lực để làm người giỏi nhất.
Chỉ là tôi chọn sống có định hướng hơn, mỗi ngày một chút.

Tôi hôm nay viết điều này không phải để khuyên bạn nên sống ra sao.
Tôi chỉ muốn nhắn nhủ những ai hữu duyên đọc được dòng này:

Bạn có quyền chọn lại cách mình sống – vào bất kỳ lúc nào.
Miễn là bạn đủ tỉnh táo để đặt lại câu hỏi, và đủ dũng cảm để trả lời thật lòng.

AI CŨNG CÓ MỘT NHỊP ĐIỆU RIÊNG ĐỂ TRƯỞNG THÀNH! Cũng như mỗi loại cây có mùa vụ khác nhau để thu hoạch.Có cây trồng vài ...
15/04/2025

AI CŨNG CÓ MỘT NHỊP ĐIỆU RIÊNG ĐỂ TRƯỞNG THÀNH!
Cũng như mỗi loại cây có mùa vụ khác nhau để thu hoạch.
Có cây trồng vài tháng, có loài phải mất vài năm.. khi đất đủ ấm, nước đủ sâu và khi nắng đủ sáng..

Đừng bắt ép ai phải đua cuộc đua của sự trưởng thành, vì mỗi bước tiến trong đời , ngày nào còn sống hãy lan tỏa giá trị và học hỏi không ngừng, đời sẽ đẹp 😍

TÔI LUÔN TỰ HỎI “MÌNH LÀ AI TRONG TẬP THỂ?”Có những lúc tôi ngồi lại, tự hỏi mình: “Giữa một tập thể giỏi giang, mình là...
13/04/2025

TÔI LUÔN TỰ HỎI “MÌNH LÀ AI TRONG TẬP THỂ?”

Có những lúc tôi ngồi lại, tự hỏi mình: “Giữa một tập thể giỏi giang, mình là ai? Mình đang mang lại giá trị gì?”

Và rồi tôi nhận ra, không ai tự dưng mà được tôn trọng, không ai mặc định có chỗ đứng chỉ vì mình có mặt trong một tập thể. Muốn có giá trị, thì phải không ngừng nâng tầm chính mình. Không phải để hơn ai, mà để mỗi ngày không còn là bản sao mờ nhạt của hôm qua.

Tôi học cách quan sát nhiều hơn, lắng nghe sâu hơn, nói ra những điều có trọng lượng, và chọn việc gì cũng làm cho đến nơi đến chốn. Tôi không muốn là người giỏi nhất phòng ban của mình – tôi muốn là người luôn tiến bộ, luôn giữ được tinh thần tử tế, chủ động, và không đổ lỗi.

Tôi hiểu rằng, khi mình giỏi hơn – một cách khiêm nhường và thực chất – mình sẽ trở thành người mà tập thể cần. Và khi mình là người biết mang đến năng lượng tích cực, giải pháp, hay một góc nhìn mới, thì tự khắc mình sẽ có “vị trí” – không cần phải tranh giành.

Nên tôi nhắc mình mỗi ngày: “Cứ nâng giá trị bản thân lên đi, lặng lẽ mà vững vàng. Cơ hội sẽ tìm đến. Tập thể sẽ nhận ra.” Vì một cá nhân tốt hơn, là một tập thể mạnh mẽ hơn. Và tôi – tôi muốn là người như thế.

Bạn có thấy mình cũng như vậy không?

Đừng sợ sự thay đổi khiến bạn mất đi điều gì đang tốt đẹp. Hãy can đảm để có thứ tốt đẹp hơn 🏊‍♀️
12/04/2025

Đừng sợ sự thay đổi khiến bạn mất đi điều gì đang tốt đẹp. Hãy can đảm để có thứ tốt đẹp hơn 🏊‍♀️

Address

Ho Chi Minh City

Alerts

Be the first to know and let us send you an email when Thanh Thanh Lê posts news and promotions. Your email address will not be used for any other purpose, and you can unsubscribe at any time.

Contact The Business

Send a message to Thanh Thanh Lê:

Share