Phim Miền Tây

Phim Miền Tây Phim Miền Tây

Quán lòng của bà lão m;/ ù cuối xóm nổi tiếng đông khách nhất nhì cái huyện này, tay bà thoăn thoát thá-i lòng dù không ...
13/10/2025

Quán lòng của bà lão m;/ ù cuối xóm nổi tiếng đông khách nhất nhì cái huyện này, tay bà thoăn thoát thá-i lòng dù không nhìn thấy từ nhỏ, cho đến 1 hôm công an đến đưa bà đi từ sáng sớm, đàn ông trong xóm mới khiế-p đảm khi biết trong món lòng gây ng;/ hiện ấy toàn là...

Cuối con ngõ ngoằn ngoèo thuộc xã Phú Thạnh, huyện Hòa Dương, ai cũng biết đến bà Sáu M /ù – người phụ nữ đã ngoài bảy mươi, đôi mắt trắng đục, m;/ ù lòa từ nhỏ nhưng lại có tay nghề chế biến món lòng luộc và cháo lòng khiến cả huyện say mê.

Sáng nào cũng vậy, quán lòng tồi tàn bằng mái tôn dột nát của bà Sáu vẫn đông nghịt khách. Dân tài xế, công nhân, thậm chí cả cán bộ xã cũng tạt vào. Ai cũng trầm trồ:
– “Không hiểu sao lòng bà Sáu thơm thế, nhai giòn, mà nước chấm thì ngon đến lạ…”
Bà Sáu chỉ cười hiền, đôi tay gầy guộc thoăn thoắt thái từng khúc lòng, đổ cháo, bưng bát — thuần thục đến khó tin.

Người ta đồn rằng, dù m- /ù nhưng mũi của bà cực kỳ thính, chỉ cần ngửi qua là biết lòng đã chín tới hay chưa.
Có người hỏi đùa:
– “Bà Sáu ơi, bà nấu bằng bí quyết gì vậy, nói cho con học với?”
Bà chỉ cười, giọng khàn đục:
– “Toàn người quen ăn, nên lòng của bà… hợp miệng thôi con ạ.”
-Một buổi sáng tháng Mười, trời Phú Thạnh đổ mưa rả rích, bà Sáu vẫn ngồi sau quầy, tay sờ từng miếng lòng treo trên móc. Đúng lúc ấy, ba chiếc xe công an dừng trước quán. Người công an bước xuống, giọng rắn rỏi:
– “Bà Nguyễn Thị Sáu, mời bà về trụ sở để làm việc!”
Cả xóm ch-ết lặng. Bà Sáu điềm tĩnh lau tay, khẽ nói:
– “Tôi làm gì sai hả chú?”
Không ai trả lời. Một chiến sĩ lặng lẽ mở tủ đá trong quán ra. Cái mùi tanh ngai ngái lập tức bốc lên. Rồi sau đó, tiếng la thất thanh vang lên từ phía sau bếp:
– “Trời ơi… trong nồi này toàn là… 👇👇

Mẹ chồng nói tôi mãi chưa si/nh được con nên bà nấu bát canh hầm cho tôi, hôm đó tôi mệt nên nhờ chồng ăn hộ, ai ngờ ăn ...
05/10/2025

Mẹ chồng nói tôi mãi chưa si/nh được con nên bà nấu bát canh hầm cho tôi, hôm đó tôi mệt nên nhờ chồng ăn hộ, ai ngờ ăn xong chồng tôi đi cấp cứ/u gấp...👇👇

Ngày nào cũng vậy, mẹ chồng tôi đều chăm chút từng bữa ăn, đặc biệt là những bát canh bổ dưỡng. Bà thường múc riêng cho tôi, miệng không quên lặp đi lặp lại:
“Ăn nhiều vào con, để còn sớm cho mẹ bế cháu.”

Nghe vậy, tôi vừa cảm động vừa thấy áp lực. Suốt hơn hai năm về làm dâu, vợ chồng tôi chưa có con, ai trong họ hàng cũng d/ị ngh/ị, còn mẹ chồng thì càng ra sức thúc giục. Tôi đã đi kh/ám, bác sĩ khẳng định sức khoẻ bình thường. Chồng tôi cũng thế. Nhưng lạ lùng thay, mãi vẫn chưa có tin vui.

Một lần, tôi bị cả/m, không ăn được cơm. Thấy vậy, mẹ chồng có vẻ h/ốt ho/ả/ng, bưng bát canh riêng của tôi vào tận phòng. Nhưng hôm đó, tôi quá mệt, đành nhờ chồng ăn giúp. Đêm ấy, chồng tôi bị đ/a/u b/ụ/ng d/ữ d/ội. Anh chạy vào nhà vệ sinh liên tục. Tôi thì chẳng hề gì. Trong lòng thoáng qua chút nghi hoặc, nhưng rồi tôi tự gạt đi, nghĩ chắc chỉ là ng/ộ đ/ộ/c.

Cho đến một hôm, tôi về quê thăm bố mẹ, không ở nhà chồng. Khi trở lại, tôi tình cờ nghe thấy tiếng mẹ chồng gọi điện cho ai đó trong bếp. Giọng bà nhỏ nhưng rành rọt:
“Ừ, con bé ấy nó vẫn chưa biết gì đâu. Ngày nào cũng cho vào bát canh.....ĐỌC TIẾP DƯỚI BÌNH LUẬN👇

Lương hưu được 17 triệu đồng/tháng, tôi đưa cho con dâu cả 14 triệu đồng để đi chợ, chỉ dám giữ lại 3 triệu thuốc thang ...
03/10/2025

Lương hưu được 17 triệu đồng/tháng, tôi đưa cho con dâu cả 14 triệu đồng để đi chợ, chỉ dám giữ lại 3 triệu thuốc thang lúc ốm đau nhưng nay tôi lại gặp ngay bà thông gia vừa đi ra từ tiệm vàng, tôi số:;c khi biết được số tiền con dâu chu cấp cho cả nhà ngoại mỗi tháng, hóa ra...

Bà Hạnh, 68 tu-ổi, là mẹ chồng của Thu. Cả đời bà làm giáo viên, lương hưu mỗi tháng được 17 triệu đồng. Con trai bà – anh Quang – đi làm xa, mọi việc trong nhà giao cho vợ chồng Quang và Thu quán xuyến. Thươ-ng con dâu mới sinh cháu, lại sợ vợ chồng trẻ thiếu thốn, tháng nào bà cũng đưa hẳn 14 triệu cho Thu đi chợ, lo cơm nước. Bà chỉ giữ lại 3 triệu để phòng lúc trái gió trở trời mua thuốc.

Ai cũng khen bà Hạnh phúc vì tuổi già có con cái phụng dưỡng, chẳng phải lo nghĩ gì. Nhưng dạo gần đây bà thấy cơm canh trong nhà lúc nào cũng đạm bạc lạ thường, thậm chí nhiều hôm bà chỉ thấy toàn rau luộc với canh loãng.

Một sáng đi chợ, tình cờ bà Hạnh bắt gặp bà Thủy – mẹ ruột của Thu, cũng tức là thông gia bên ngoại – từ trong tiệm vàng bước ra, tay cầm một túi nhỏ, mặt mày rạng rỡ.
Bà Hạnh tò mò tiến lại gần:

“Chị Thủy, mua vàng à? Dạo này khá giả ghê nhỉ!”
Bà Thủy cười:
“Thì cũng nhờ con Thu nó gửi tiền đều đặn mỗi tháng chứ còn gì. Có của thì mình tích góp, để dành phòng thân thôi.”
Bà Hạnh sững sờ, giọng lạc hẳn đi:
“Ơ… con Thu lấy tiền đâu mà gửi chị?”
Bà Thủy đáp tỉnh bơ khiến bà Hạnh điếng người... 👇👇

Tôi vẫn không nghi ngờ gì, nhiều lần ở phòng họp, tôi thử mở ca/m/era trong nhà nhưng không được, nhắn tin cho chồng thì...
03/10/2025

Tôi vẫn không nghi ngờ gì, nhiều lần ở phòng họp, tôi thử mở ca/m/era trong nhà nhưng không được, nhắn tin cho chồng thì anh nói ca/m/era bị h/ỏ/ng,👇👇

Cách đây 1 tuần, tôi có một chuyến đi công tác đến thành phố khác. Đợt này các con nghỉ hè nên tôi cho về chơi với ông bà ngoại. Lúc đầu, tôi rủ chồng cùng đi cho vui, nhưng anh lại từ chối và nói tốt nhất là để dịp khác.

Tôi vẫn không nghi ngờ gì, nhiều lần ở phòng họp, tôi thử mở c/am/era trong nhà nhưng không được, nhắn tin cho chồng thì anh nói c/am/era bị h/ỏ/ng, anh sẽ kêu người đến sửa ngay. Mãi tới ngày tôi về, chồng mới thông báo đã gọi thợ đến sửa.
Chiều hôm ấy tôi dọn nhà thì phát hiện một que tăm bị rơi xuống chân ghế sofa. Sẽ chẳng có gì kỳ lạ khi que tăm này dính......ĐỌC TIẾP DƯỚI BÌNH LUẬN👇

Mỗi đêm, khi tôi vừa chợp mắt thì lại nghe tiếng gõ cửa khẽ vang lên. Lúc đầu tôi còn giật mình, nhưng rồi thành quen: c...
02/10/2025

Mỗi đêm, khi tôi vừa chợp mắt thì lại nghe tiếng gõ cửa khẽ vang lên. Lúc đầu tôi còn giật mình, nhưng rồi thành quen: cứ đúng 11 giờ, em chồng tôi lại đứng ngoài,👇👇

Mỗi đêm, khi tôi vừa chợp mắt thì lại nghe tiếng gõ cửa khẽ vang lên. Lúc đầu tôi còn giật mình, nhưng rồi thành quen: cứ đúng 11 giờ, em chồng tôi lại đứng ngoài, gọi khe khẽ:
– Anh ơi, ra em bảo cái này…
Chồng tôi lúc nào cũng lẳng lặng khoác áo, bước ra ngoài. Ban đầu, tôi nghĩ chắc họ có chuyện gia đình, anh em trai thì thầm với nhau cũng bình thường. Nhưng suốt hai tháng, đêm nào cũng thế, thậm chí có đêm đến gần sáng chồng tôi mới quay lại phòng, vẻ mặt mệt mỏi, ánh mắt lảng tránh.
Sự nghi ngờ trong tôi càng lúc càng lớn. Một tối, khi chồng vừa bước ra khỏi phòng, tôi lén bám theo. Ti/m tôi đập thình thịch, bàn chân run rẩy mà vẫn cố nín thở. Họ đi xuống cuối vườn, chỗ căn nhà kho cũ, cửa khóa ngoài nhưng trong lại sáng đèn. Tôi nấp sau gốc cây, dỏng tai nghe.

Bên trong vọng ra tiếng thì thào:
– Anh… em chịu không nổi nữa......ĐỌC TIẾP DƯỚI BÌNH LUẬN👇

Thử lòng con dâu tham tiền nhưng lười đ:;ẻ, bố chồng giả bệ:;nh sắp ch:;ết rồi cho hẳn 6 tỷ nếu chịu sinh con, cứ tưởng ...
02/10/2025

Thử lòng con dâu tham tiền nhưng lười đ:;ẻ, bố chồng giả bệ:;nh sắp ch:;ết rồi cho hẳn 6 tỷ nếu chịu sinh con, cứ tưởng con dâu sẽ đồng ý ngay lập tức nhưng nào ngờ cô ta nằng nặc đòi tôi đưa tiền trước rồi mới chịu mang bầ:;u, bố chồng cao tay nhử trước 100 triệu nhưng chỉ đúng 3 ngày sau đó...

Tôi là Phúc, 65 tu-ổi, cả đời làm ăn tằn tiện mới có được hơn 6 tỷ tiền tiết kiệm. Con trai tôi, Minh, cưới vợ được 3 năm, cô con dâu tên Thảo – trẻ đẹp, khéo ăn khéo nói nhưng tính khí có phần lười biếng. Suốt mấy năm, hai vợ chồng không chịu sinh con, dù nhà cửa, tiền bạc đã ổn định.

Một hôm, tôi nằm trăn trở cả đêm, trong đầu lóe lên ý nghĩ: “Hay mình thử lòng nó xem, coi nó có thật sự muốn sinh con hay chỉ ham tiền?”

Sáng hôm sau, tôi gọi Thảo vào phòng, giả vờ giọng yếu ớt, tay run run:
“Bố bệ-nh nặng rồi, chắc chẳng sống bao lâu. Bố muốn có cháu bế trước khi nhắm mắt. Nếu con chịu sinh con cho nhà này, bố cho ngay 6 tỷ làm vốn riêng.”
Nghe đến đây, mắt Thảo sáng lên như đèn. Nhưng cô ta không vội đồng ý. Thảo nheo mắt:
“Bố thương con thì bố cứ cho tiền trước. Con có vốn rồi mới yên tâm mang bầu, chứ giờ chưa có gì con không dám liều.”
Tôi cười thầm trong bụng, nhưng ngoài mặt vẫn dịu giọng:
“Tiền nhiều, bố chưa kịp chuyển được. Bố đưa trước 100 triệu để con chuẩn bị, coi như bố tin con. Khi con có bầu, bố sẽ giao hết sổ tiết kiệm cho con.”
Thảo cầm ngay lấy 100 triệu, miệng cảm ơn rối rít, hứa hẹn sẽ làm ngay “nhiệm vụ”.
Nhưng đời không như tôi nghĩ. Chỉ 3 ngày sau khi nhận tiền, con dâu bỗng nhiên... 👇👇

Bỗng dưng mẹ chồng cho tôi 300 triệu cùng tất cả nhà cửa đất đai và đề nghị tôi chăm anh trai chồng b//ạ/i n/ã/o suốt đờ...
02/10/2025

Bỗng dưng mẹ chồng cho tôi 300 triệu cùng tất cả nhà cửa đất đai và đề nghị tôi chăm anh trai chồng b//ạ/i n/ã/o suốt đời👇👇

Tôi về làm dâu được hơn một năm thì mới hiểu hết nỗi khổ ẩn sau cánh cửa gia đình chồng. Ngày đầu cưới, ai nhìn vào cũng khen tôi may mắn, vì nhà chồng có đất đai rộng rãi, mẹ chồng sống tằn tiện lại thương con cái. Nhưng dần dà, tôi phát hiện trong căn nhà ấy tồn tại một gánh nặng lớn, anh chồng tôi, hơn 30 tu/ổi, b/ạ/i n/ã/o từ nhỏ, không nói được, cũng chẳng đi lại nổi, mọi sinh hoạt đều phải có người phục vụ.
Tuần trước , mẹ chồng gọi riêng tôi vào phòng bà. Bà lấy từ tủ ra một cuốn sổ tiết kiệm, đặt lên bàn: “Dạo này mẹ thấy hay bị mệt, không còn khỏe như trước nữa. Mẹ lo sau này mẹ chết đi thì anh trai con sẽ kh/ổ. Mẹ biết con là người tốt, nếu con đồng ý chăm sóc anh đến hết đời thì số tiền này mẹ giao cả cho vợ chồng con. Nhà cửa đất đai của bố mẹ có bao nhiêu cũng để lại cho vợ chồng con, chỉ cần con chăm sóc anh chồng chu đáo cho tới ngày anh nhắ/m m/ắ/t xuô/i t/ay”.....ĐỌC TIẾP DƯỚI BÌNH LUẬN👇

Tại đ/á/m t/a/n/g của bố chồng, khi một phụ nữ l/ạ mặt mặc đồ tang như con dâu xuất hiện tự nhận là vợ của chồng tôi...👇...
02/10/2025

Tại đ/á/m t/a/n/g của bố chồng, khi một phụ nữ l/ạ mặt mặc đồ tang như con dâu xuất hiện tự nhận là vợ của chồng tôi...👇👇

Đ/á/m t/a/ng bố chồng diễn ra trong không khí trang nghiêm, ai cũng mặc áo xô, kh/ă/n tr/ắ/ng, cúi đầu thư/ơ/ng ti/ế/c. Tôi – với tư cách con dâu trưởng – tất bật tiếp khách, l/o nh/a/ng kh/ói, lo từng mâm cỗ, cố gắng làm tròn bổn phận trước khi đưa bố chồng về nơi an nghỉ cuối cùng.

Giữa lúc ấy, một bóng dáng l/ạ lẫm xuất hiện. Đó là một người phụ nữ tầm ngoài ba mươi, gương mặt u bu/ồn, trên người cũng mặc đồ t//a/ng t/rắ/ng to/á/t như các con cháu trong gia đình. Điều khiến mọi người sững sờ là bà ta không đứng cùng khách viế//n/g mà tiến thẳng vào hàng cháu dâu, cúi đầu lạy trước linh cữu, rồi lặng lẽ ngồi xuống hàng ghế vốn chỉ dành cho người trong họ.

Cả họ xì xào, nhiều ánh mắt khó hiểu nhìn nhau. Tôi cũng thấy chột dạ nhưng vẫn giữ lễ, tiến lại hỏi nhỏ:
– Chị là… ai? Sao lại mặc đồ t//a//n/g như dâu con trong nhà?
Người phụ nữ ấy ngẩng lên, đôi mắt đỏ hoe, khẽ đáp:
– Tôi… là vợ của chồng chị.....ĐỌC TIẾP DƯỚI BÌNH LUẬN👇

Hàng xóm dựng rạp cưới cả tuần, c/ấ:m không cho ai trong xóm được dắt xe đi qua nhưng tuy/ệt nhiên cũng không mời ai tro...
02/10/2025

Hàng xóm dựng rạp cưới cả tuần, c/ấ:m không cho ai trong xóm được dắt xe đi qua nhưng tuy/ệt nhiên cũng không mời ai trong xóm đến ăn cỗ👇👇

Hàng xóm nhà tôi dựng rạp cưới ngay giữa con đường duy nhất ra vào xóm. Ban đầu, tôi nghĩ thôi thì cũng là chuyện vui, chịu khó vòng vèo đi lối khác một hai hôm cũng chẳng sao. Nhưng không ngờ, cái rạp ấy không phải chỉ dựng một ngày rồi tháo, mà họ chiếm trọn cả con đường suốt cả tuần lễ. Từ ngày làm lễ ăn hỏi cho đến tiệc tùng, hát hò, đánh trống kèn ầm ĩ sáng tối.
Ngày đầu, tôi còn cố nhịn. Ngày thứ hai, tôi phải gọi điện xin nghỉ làm vì chẳng thể dắt xe ra khỏi cổng. Sang đến hôm nay – ngày thứ ba – tôi bắt đầu ph/át đi/ê/n. Công việc thì chất đống, sếp gọi điện thúc giục, còn hàng xóm thì thản nhiên ngồi nhậu, h/út thu/ốc, cười nói ngay trước cổng nhà tôi, coi như không hề có chuyện gì.
Tôi bước ra, cố gắng lịch sự:
– Anh chị ơi, làm ơn chừa cho tôi một lối đi. Tôi còn phải đi làm, không thể cứ ở nhà thế này được.
Một người đàn ông trung niên – chắc là bác của cô dâu – ngả ngớn nhìn tôi rồi cười khẩy:
– Đường làng chứ đường riêng nhà cô chắc? Đám cưới là chuyện trọng đại, có mấy ngày thôi mà cô cũng không thông cảm được à?......ĐỌC TIẾP DƯỚI BÌNH LUẬN👇👇

Về làm dâu ngày đầu mẹ chồng đã bắt giặt 2 chậu quần áo bẩn để từ rất lâu, đang giặt thì phát hiện 1 chỉ vàng trong túi👇...
01/10/2025

Về làm dâu ngày đầu mẹ chồng đã bắt giặt 2 chậu quần áo bẩn để từ rất lâu, đang giặt thì phát hiện 1 chỉ vàng trong túi👇

Ngày đầu tiên tôi về nhà chồng, trời nắng chang chang, nhưng trong lòng lại nặng trĩu. Vừa đặt cái vali xuống, mẹ chồng đã lạnh lùng chỉ tay ra sân, nơi hai chậu quần áo cao ngất, mùi ẩm mốc xộc lên nồng nặc. Bà nói gọn lỏn:

— Làm dâu nhà này thì phải biết việc. Giặt hết đi, từ hồi trước còn sót lại đấy.
Tôi ngơ ngác, chưa kịp thở đã thấy cả đống áo quần b/ẩ/n th/ỉu như để cả tháng trời. Vải quăn cứ/ng, mùi h/ôi thấ/m tận m/ũi. Tôi c/ắ/n ră/ng, không dám cãi, lặng lẽ xắn tay áo lao vào giặt. Nước lạnh ngắt, tay tôi đỏ r/át, nhưng càng vò càng thấy tứ/c t/ủ/i.
Đến khi lộn chiếc quần cũ của ai đó ra, bỗng "leng keng" một vật gì rơi xuống thau. Tôi gi/ậ/t m/ìn/h, cúi xuống nhặt thì thấy một chiếc nhẫn vàng, khắc hoa văn tinh xảo, rõ ràng là vàng thật. Tim tôi đập thì/nh th/ị/ch.
Tôi vội ngó quanh, s/ợ ai đó nhìn thấy. Nhưng lúc ấy, phía cửa bếp, ánh mắt s/ắ/c như dao của mẹ chồng đã nhìn chằm chằm vào tôi. Bà tiến lại, giọng nghi/ê/m kh/ắc:
— Cái gì rơi đấy? Đưa đây cho tôi!....ĐỌC TIẾP DƯỚI BÌNH LUẬN👇

Chưa kịp gắp miếng rau đầu tiên, ch/á/t! – cái t/á/t đầu tiên của bố chồng giá/ng thẳ/ng vào mặt khiến tôi ch/o/áng v/á/...
01/10/2025

Chưa kịp gắp miếng rau đầu tiên, ch/á/t! – cái t/á/t đầu tiên của bố chồng giá/ng thẳ/ng vào mặt khiến tôi ch/o/áng v/á/ng👇👇

Ngày đầu tiên về làm dâu miền núi, tôi vừa hồi hộp vừa cố gắng tỏ ra lễ phép. Cả ngày loay hoay bếp núc, mồ hôi chảy ròng ròng, tôi nghĩ ít nhất cũng được ngồi ăn cùng cả nhà cho vui. Đến bữa cơm, mâm đã bày đủ thịt cá, rau rừng. Mọi người ngồi xuống, tôi cũng khép nép kéo chiếc ghế ngồi vào bàn.
Chưa kịp gắp miếng cơm đầu tiên, ch/á/t! – cái t/á//t đầu tiên của bố chồng gi/áng thẳng vào mặt khiến tôi cho/áng vá/ng. Rồi cái thứ hai, cái thứ ba liên tiếp vang lên nả/y đo/m đ/óm mắt. Ông gằn giọng, mặt đỏ g/a/y:
– "M/ày không biết phép tắc à? Nhà này từ xưa đến nay con dâu phải để cả nhà ăn xong mới được ăn! Đ/ồ m/ấ/t d/ạ/y!"
Sáng hôm sau, tôi dậy sớm hơn thường lệ, nấu cơm, nhóm bếp như một cái máy. Nhưng trong lòng tôi đã có một quyết định. Đến bữa cơm, tôi lại bày mâm ra, lần này cố tình ngồi xuống cùng lúc với mọi người.
Cả nhà sững lại. Bố chồng đ//ập mạnh đôi đũa xuống bàn, ánh mắt như muốn thi/êu đ/ốt tôi.
– "M/à/y còn d/ám h/ỗn l/á/o à?!".....ĐỌC TIẾP DƯỚI BÌNH LUẬN👇

Về nhà chồng được đúng một tuần, tôi còn đang ng/ơ ng/ác với bao nhiêu lễ nghi, phép tắc thì bất ngờ chị gái chồng – ngư...
01/10/2025

Về nhà chồng được đúng một tuần, tôi còn đang ng/ơ ng/ác với bao nhiêu lễ nghi, phép tắc thì bất ngờ chị gái chồng – người đã ly hôn nhiều năm – dắt b/ụ/ng b/ầ/u về nhà mẹ đ/ẻ, tôi phải h/ầu h/ạ chị như c/on ở👇👇

Về nhà chồng được đúng một tuần, tôi còn đang ngơ ngác với bao nhiêu lễ nghi, phép tắc thì bất ngờ chị gái chồng – người đã l/y h/ôn nhiều năm – dắt b/ụ/ng b/ầ/u về nhà mẹ đ/ẻ. Chỉ hai ngày sau, chị si/n/h ngay trong căn buồng cạnh gian vợ chồng tôi. Tưởng đâu cả nhà sẽ thương cảm, sẽ san sẻ cho tôi phần việc, nhưng ngược lại, mọi ánh mắt đều đổ dồn vào tôi: “Mợ mới về, trẻ khỏe, phải hầ/u h/ạ chị là đúng rồi.”

Tôi nai lưng dậy sớm, cơm nước, giặt giũ, bưng từng bát cháo cho chị. Nhưng điều khiến tôi ngh/ẹ/n đắng là cách chị đối xử: giọng điệu há/ch d/ịch, coi tôi chẳng khác gì k/ẻ hầ/u người h/ạ. Có lần, tôi đang bưng mâm cơm thì chị ngang nhiên nói giữa cả nhà:

– “Mợ về cái nhà này là để h/ầ/u h/ạ tôi, đó là việc của mợ. Đừng có tha/n thở.”, tôi không để yên cho chị nói dứt lời.........ĐỌC TIẾP DƯỚI BÌNH LUẬN👇👇

Address

Quan 7
Ho Chi Minh City

Alerts

Be the first to know and let us send you an email when Phim Miền Tây posts news and promotions. Your email address will not be used for any other purpose, and you can unsubscribe at any time.

Contact The Business

Send a message to Phim Miền Tây:

Share