01/01/2025
[LẠI MỚI]
________________
Thời gian cứ trôi đi, khẽ nhìn những cơn mưa phùn nhẹ bay theo gió, những cơn buốt thoáng qua gò má, thêm cả dáng vẻ hiu quạnh mùa đông bấy giờ bỗng chợt khiến tôi nhận ra: đã một năm trôi qua rồi ư? Sao lại nhanh đến thế? Phút giây ấy, cái buốt giá tê cóng nơi đầu môi như hóa thành hư vô, chỉ để lại trong tôi một khoảng ngỡ ngàng: cớ sao thời gian lại trôi nhanh như thế? Rốt cuộc ai đã cướp đi thời gian của tôi? Là ai, là ai vậy?....
Nhớ thuở nào, tôi còn là đứa non tơ ngày đêm hằng mong về một Chuyên Lê, đã từng học đến tận sáng, đã từng từ bỏ cả một mùa hè trân quý chỉ để bản thân ngày mai sẽ được ở chốn “hào quang” ấy. Vậy mà thời gian thoi đưa vô tình, lạnh lùng, dần cuốn trôi muôn ngàn khoảnh khắc đẹp đẽ, những xúc tình trong xanh của chính tôi dần chìm vào quá khứ. Nó cứ đi, cuốn đi cả những niềm vui hân hoan đến nức nở khi hay tin đã đậu, cả những phút giây ngơ ngác, bồi hồi khi lần đầu tiên đặt chân đến mái trường thân yêu ấy, được gặp gỡ với những gương mặt mới lạ tưởng chừng thân quen đã lâu... Tất cả đã từng khiến tôi xốn xang đến mức nào.
Nhưng Thời Gian à, ông cứ trôi đi, dẫu cho ông có dữ dội, có tàn khốc đến mức nào đi chăng nữa, cũng mãi mãi chẳng bao giờ có thể cướp đi những hồi ức tươi đẹp trong tôi. Tôi sẽ mãi nhớ một tôi đã từng non nớt, rụt rè trước môi trường mới, sẽ mãi nhớ một tôi ngày trước đã từng vui mừng như thế nào khi được kết thân với bạn bè, với những gương mặt sẽ cùng tôi góp nhặt lên tương lai. Sẽ mãi nhớ những khoảnh khắc, niềm vui bất tận khi được trải qua những hành trình mới lạ bên mọi người, anh chị, thầy cô, sẽ mãi khắc ghi những phút giây vò đầu bứt tóc khi ôn thi… bởi một lẽ trời đất dẫu có quyền năng đến mức nào, làm sao có thể xóa bỏ những mảnh hồn quý báu của con người?
Đến cuối cùng, chuyến tàu ấy đã qua đi, bấy giờ là lúc một cánh diều mới tung bay, sẽ rất tiếc nuối, sẽ rất xót xa trước dòng thời gian đã qua nhưng “cây táo sẽ nở hoa”, hoa tàn rồi lại nở. Dẫu có qua đi thì làm sao? Những ấn tượng, những hồi ức bỡ ngỡ khi lần đầu đến trường, được quen bạn mới, được trải nghiệm những điều mới lạ sẽ chẳng bao giờ phai đi, hay nhạt bớt trong lòng tôi, nó sẽ mãi mãi “sống”, mãi mãi dành bớt một góc trong tim tôi. Tôi sẽ nén thật chặt thứ “hồi ức” ấy lại, xây nên một thành trì cho riêng mình, một vùng đất chỉ có riêng tôi mà ở đó những thứ tưởng chừng đã “cũ” sẽ lại một lần nữa bén rễ, sinh sôi ở tương lai.
Hi vọng rằng khi cánh diều 2025 cất cánh sẽ là khởi đầu cho thêm nhiều sắc màu rực rỡ, sẽ là sự tung cánh cho những hồi ức tươi mới hơn, cháy bỏng hơn, và hơn tất thảy hi vọng một năm mới cả tôi, cả mọi người sẽ được đón lấy những phút giây bình yên, hạnh phúc, đầy nhiệt huyết, cháy bỏng của tuổi thời thanh xuân.
Hành trình mới bắt đầu, tôi đã sẵn sàng đón nhận vạn điều “mới”, nhưng với mọi người, ta mong mở đầu trang giấy 2025 kia sẽ là điều gì?
----------------------------------
✒️: Thùy Lâm
📸&🪄: voanh & katedabean.