Tích tắc House

Tích tắc House Ngôi nhà nhỏ tại Hội An, Quảng Nam. Ngôi nhà của Sự Sống. Chậm lại một giây thôi. Nghe Thở. Green architecture
Slow & Healthy Life

Hội An mùa nước lũTường vàng ngả sắc chiều thương nhớPhố cổ im lìm, mái ngói trầm tưMưa dầm dề gọi tháng mười se sắtNước...
29/10/2025

Hội An mùa nước lũ

Tường vàng ngả sắc chiều thương nhớ
Phố cổ im lìm, mái ngói trầm tư
Mưa dầm dề gọi tháng mười se sắt
Nước dâng lên từng nhịp thở mùa thu

Con thuyền nhỏ trôi ngang hiên cửa
Lá cây nghiêng soi bóng mái nhà xưa
Người đội nón chòng chành qua kỷ niệm
Thấm cả phần phố, ướt dòng thời gian

Đèn lồng ngủ trong bóng phù sa đục
Tiếng mái chèo thay tiếng cười hôm qua
Phố vẫn đó, hiền như trang sách cũ
Chỉ con nước mỗi năm lại mới ra

Hội An ơi, giăng tay chào mùa lũ
Nhẹ như người chấp nhận chuyện thiên nhiên
Ngày nước rút, phố lại vàng bừng nắng
Giữ trong mình một lớp lũ… bình yên.

Tích Tắc House
Green & Vegan House
Slow & Healthy life
Trảng Kèo 8, Cẩm Hà, Hội An.

Chậm lại một giây thôi.

Người ta biết cách leo lên thang nhưng không biết khi nào nên dừng lại một bậc để “Thở”.Tích Tắc HouseGreen & Vegan Hous...
29/10/2025

Người ta biết cách leo lên thang nhưng không biết khi nào nên dừng lại một bậc để “Thở”.

Tích Tắc House
Green & Vegan House
Slow & Healthy life
Trảng Kèo 8, Cẩm Hà, Hội An.

Chậm lại một giây thôi.

MỘT CÁI CÂY TỰ NHIÊN…Có một kiểu giáo dục không cần bảng đen, không cần lời giảng, không cần phần thưởng hay kỷ luật - đ...
28/10/2025

MỘT CÁI CÂY TỰ NHIÊN…
Có một kiểu giáo dục không cần bảng đen, không cần lời giảng, không cần phần thưởng hay kỷ luật - đó là gieo một hạt giống xuống đất và để một đứa trẻ tự mình lớn lên cùng cái cây. Không phải giới thiệu về sinh học, không phải giảng giải về trách nhiệm hay đạo đức; chỉ cần trao cho nó một hạt giống nhỏ nhoi và thời gian đủ dài, phần còn lại thuộc về tự nhiên và trái tim con người.

Đứa trẻ ấy, từ ngày đầu tiên chạm tay vào đất, sẽ bắt đầu học những bài học mà sách vở không dạy nổi. Nó học rằng có những điều muốn biết sớm cũng không được - chẳng thể nhổ hạt lên xem rễ đã mọc đến đâu. Nó học cách kiềm chế sự nôn nóng của chính mình, vì cây không lớn nhanh theo ý muốn. Nó học sự dịu dàng trong từng giọt nước tưới, vì chỉ một chút quá tay thôi cũng có thể làm mầm non gãy rập. Nó học về trách nhiệm khi nhận ra nếu bỏ quên vài hôm, sự sống sẽ lặng lẽ tắt đi mà không đợi ai cứu vãn.

Rồi một ngày, khi mầm lá đầu tiên mở ra, đứa trẻ ấy sẽ chạm được một niềm vui khác hẳn mọi niềm vui được ban phát từ bên ngoài. Đó là cảm giác thấy thiên nhiên trả lời nỗ lực của mình - không ồn ào, không ngợi khen, chỉ một chiếc lá non sáng lên dưới nắng. Từ đó, nó hiểu một chân lý đơn giản mà con người trưởng thành đôi khi cả đời không học được: tình yêu vô điều kiện, chỉ cần trung thành và bền bỉ; tự nhiên sẽ ghi nhận thay cho mọi lời.

Có lẽ giáo dục đích thực không phải là cố dạy cho trẻ điều gì đúng - mà là âm thầm đặt vào đời nó một trải nghiệm khiến nó không thể sống sai. Và trong vô số con đường giáo dục mà loài người đã dựng lên, việc để một đứa trẻ đồng hành với sự lớn lên của một cái cây có lẽ là hình thức giản dị nhất, nhưng cũng tinh vi và sâu xa nhất: bởi đó là khi trái tim được giáo dục trước cả trí óc; khi một mầm cây dạy một linh hồn biết chậm lại, biết nâng niu sự sống và biết rằng mọi điều lớn lao đều bắt đầu bằng một hạt giống rất nhỏ.

Buổi chiều hoàng hôn hôm ấy, trời hồng phớt như vết mực loang, trong những đứa trẻ rong chơi, có một đứa bé đứng im dưới tán cây xoan độc lập. Không ai đang dạy nó, không ai kiểm tra nó, không ai khen thưởng nó. Chỉ có gió đi qua kẽ lá, và trong khoảnh khắc ấy, có lẽ một mảnh tương lai của nó vừa được định hình - không bằng tham vọng hay bài học, mà bằng việc nó đã từng thấy một sự sống lớn lên tự nhiên như thế nào.

Tích Tắc House
Green & Vegan House
Slow & Healthy life
Trảng Kèo 8, Cẩm Hà, Hội An.

Chậm lại một giây thôi.

Dù ngoài kia mưa Hội An vẫn rơi không ngớt, không khí hơi se lạnh và những mái ngói đỏ phủ một lớp sương ẩm, trong Tích ...
28/10/2025

Dù ngoài kia mưa Hội An vẫn rơi không ngớt, không khí hơi se lạnh và những mái ngói đỏ phủ một lớp sương ẩm, trong Tích Tắc House vẫn giữ nguyên cảm giác yên bình và ấm cúng như một chiếc chăn mềm bọc lấy buổi sáng mùa Đông. Ba ngả người trên chiếc ghế mây cũ, ôm con lên cao, nụ cười của người trưởng thành chạm vào ánh mắt trong veo của một sinh linh bé nhỏ - như thể cả thế giới ngoài kia thu gọn lại vào khoảnh khắc ấy. Tình yêu của người Cha không cần lời, chỉ cần cái cách ông nâng con bằng hai tay, nhìn con như nhìn một phép màu- đó là khoảnh khắc của tình yêu vô điều kiện.

Bên thềm hiên, mưa rơi lên lá, lên mặt đường, nước chảy loang trên những viên gạch, nhưng sắc xanh của khu vườn vẫn đậm và tĩnh. Những bông hoa - dù là hồng phớt của bạn hồng cổ, bạn mắt huyền trắng hay đoá đỏ son môi nhỏ xíu - vẫn âm thầm nở trong mưa, như một lời khẳng định nhẹ nhàng: thiên nhiên có nhịp của riêng nó, thanh thản và không cần chứng minh. Giữa cơn mưa, cảnh vật không trở nên buồn mà lại mang hơi thở: chậm, sâu và đủ đầy.

Trong tiếng tí tách ngoài mái hiên và tiếng bi bô trong vòng tay của Ba, người ta thấy một sự giản dị mà đủ sức chạm đến đáy lòng - như một trang vở trắng của cuộc đời được viết nên bởi năng lượng bình yên, không cần được viết hoa, chỉ cần được sống trọn vẹn mỗi phút giây.

Mưa Hội An rơi đều
mái ngói thở hơi lạnh
trong căn nhà nhỏ
Ba bế con lên
nụ cười chạm vào mắt bé
thế giới tự co lại
vừa bằng một vòng tay

Mưa ngoài hiên
trên lá
trên gạch đỏ
hoa vẫn nở như không hề biết buồn
thiên nhiên cứ đủ đầy
theo cách riêng của nó

Giữa tiếng tí tách của mưa
và tiếng bi bô của con
cuộc đời bỗng hiền lại
chỉ cần ta chậm một giây thôi

Tích Tắc House
Green & Vegan House
Slow & Healthy life
Trảng Kèo 8, Cẩm Hà, Hội An.

Chậm lại một giây thôi.

Bếp nhà Tích Tắc - cơm quê, không bỏ phí hạt nào.Trong nhà còn tô cơm nguội từ bữa trước, thương quá không nỡ đổ đi, bèn...
27/10/2025

Bếp nhà Tích Tắc - cơm quê, không bỏ phí hạt nào.

Trong nhà còn tô cơm nguội từ bữa trước, thương quá không nỡ đổ đi, bèn đem rang lại cho đỡ uổng. Cơm gạo quê hạt nhỏ mà chắc, rang lên đến độ săn, ôm lấy chút dầu lạc, nấm, rau củ sót lại trong góc tủ - cái gì còn dùng người ta cố tình dỗ dành món ăn cũ để nó hết tủi.

Bên mép đĩa là vài lát củ cải ngâm chua ngọt từ người thương, cắn vô nghe thanh tách, như tiếng trong veo của mảnh vườn sau nhà mỗi khi trời trở nắng. Rải thêm vài lát đậu bắp sống, xanh non, còn nguyên mùi lá và đất - tươi đến mức có cảm giác như vừa được bẻ ngoài bờ rào mang vô.

Kề bên là bát canh bí đỏ để nguyên hạt, nấu chậm tay cho ngọt ra từng chút. Khói canh bay nhẹ, làm mình nhớ những mùa xưa bếp rơm um khói, tối tối cả nhà quây quanh nồi cơm, không có món sang, chỉ có sự đủ đầy từ chỗ tiết kiệm, không vung phí.

Một bữa cơm chẳng cầu kỳ, chẳng cho ai xem, chỉ để nhắc mình rằng: sống chậm lại một nhịp, trân trọng những gì còn lại - đôi khi chính chỗ không bỏ phí ấy lại là phần tử tế nhất của một căn bếp ngày mưa rả rích. Thật ấm áp.

Tích Tắc House
Green & Vegan House
Slow & Healthy life
Trảng Kèo 8, Cẩm Hà, Hội An.

Chậm lại một giây thôi.

KHI CÁI CÂY KHÔNG CHỈ LÀ CÁI CÂYChúng ta chỉ gọi nó là một cái cây khi ta chưa có lý do để cần nó. Khi cần bóng mát, ta ...
26/10/2025

KHI CÁI CÂY KHÔNG CHỈ LÀ CÁI CÂY

Chúng ta chỉ gọi nó là một cái cây khi ta chưa có lý do để cần nó. Khi cần bóng mát, ta gọi nó là “cây me đầu ngõ”. Khi cần gỗ, nó trở thành “nguồn vật liệu quý”. Khi muốn xây thêm một gian nhà, nó bỗng biến thành “vật cản phải chặt đi”. Mỗi nhãn dán ta đặt lên nó đều phát sinh từ lợi ích của ta, không từ linh hồn của nó.

Con người vốn quen đánh giá sự tồn tại bằng công dụng. Một cái cây đứng đó - không giúp gì, thậm chí chiếm chỗ - thế là hợp lý khi bị đốn bỏ. Nhưng không ai hỏi: nó đã đứng đó bao lâu? Đã nuôi bao nhiêu lớp rễ, đã hứng bao nhiêu mùa mưa nắng, đã nâng đỡ bao nhiêu tổ chim? Một đời sống lặng lẽ bị giản lược thành một vật thể làm phiền.

Tôi bắt đầu tập nhìn cây theo một cách khác: như một sinh linh chậm rãi. Nó không biết chạy trốn khi bị đe dọa, không biết kêu đau khi bị cưa xẻ, không biết tự biện hộ khi bị xử tử. Chính vì vậy mà cây trở thành sinh linh dễ bị hiểu lầm nhất: luôn hiện diện, luôn trao đi, và luôn im lặng.

Khi tôi đặt tay lên thân cây, cảm giác thô ráp của vỏ giống như tiếng nói không dùng lời. Nó kể về từng năm tháng đậm trong thớ gỗ. Nó có trí nhớ của đất - chậm, sâu, không khoe khoang. Cái cây không lập luận rằng nó “đáng được sống”, nó chỉ sống. Và chính sự kiên định ấy là một phẩm hạnh.

Nếu ta tin rằng mọi thứ tồn tại đều có mạng lưới kết nối vô hình - thì cây là một nút giao trầm tĩnh của các kết nối: ánh sáng, nước, đất, gió, vi khuẩn, chim chóc, con người. Chặt một cây không chỉ là thay đổi một hình khối trong không gian; đó là tháo rời một nút giao trong cả một hệ triết lý của sự sống.

Chúng ta thường chỉ yêu cái gì biết đáp trả. Nhưng có một kiểu yêu trưởng thành hơn: yêu cả những thứ không bao giờ nói lại. Khi ta yêu một cái cây - không phải vì nó có ích, mà vì nó đang sống - ta cũng đang tập yêu chính sự sống bên trong mình: phần biết trao mà không đòi hỏi, biết đứng yên giữa biến động, biết kết nối mà không chiếm hữu.

Có lẽ, cái cây chỉ trở lại đúng nghĩa là “cái cây” - một sự sống - khi ta chịu tháo chiếc kính lợi ích ra khỏi mắt. Và cũng có lẽ, đó chính là lúc ta bắt đầu trở thành con người tử tế hơn với vạn vật.

Cái cây đứng.
Không cần được nhìn thấy.

Nó không hỏi vì sao nó phải có ích.
Nó chỉ sống.

Ta bước qua,
mang theo cả những toan tính trên vai,
và không thấy gì ngoài một khối gỗ có lá.

Một ngày ta chặt nó đi,
và gọi đó là hữu ích,

Cái cây không tranh luận,
cũng không than khóc.
Im lặng của nó dài hơn đời ta.

Rễ không biết bỏ trốn,
nhựa không biết gào lên.
Chính vì vậy,
nó là loài dễ bị giết nhất.

Nếu một sự sống không biết kêu,
ta tưởng nó không đau.
Nếu một sự sống không phản kháng,
ta tưởng ta đúng.

Đặt tay lên thân cây,
không phải để nghe nó nói,
mà để nghe mình im.

Ở nơi im lặng ấy
ta biết:
có những thứ tồn tại
không phải để phục vụ ta,
mà để nhắc ta bớt hung dữ
với thế giới.

Tích Tắc House
Green & Vegan House
Slow & Healthy life
Trảng Kèo 8, Cẩm Hà, Hội An.

Chậm lại một giây thôi.

♡ Bánh chuối nướng – cách Tích tắc House “cứu” những quả chuối chín quá ♡Có những ngày cả nải chuối chín rộ cùng lúc, ăn...
24/10/2025

♡ Bánh chuối nướng – cách Tích tắc House “cứu” những quả chuối chín quá ♡

Có những ngày cả nải chuối chín rộ cùng lúc, ăn không kịp thì… nhìn mà xót! Ở Tích tắc House, mỗi lần như vậy là chúng tớ hí hửng vào bếp để biến chúng thành món bánh chuối nướng thơm nức – mềm ẩm, ngọt tự nhiên, lại còn tốt sức khỏe.

Chuối chín được dầm nhuyễn, trộn cùng yến mạch, chút bột ngũ cốc dinh dưỡng Tam sinh, bột mì, bột cacao, bột quế, hạt chia, sữa chua nhà làm, một xíu bột nở. Không đường – không bơ – không sữa, nhưng vẫn ngọt dịu nhờ vị chuối tự nhiên và thơm lừng khi ra lò. Lúc bánh chín, cả gian bếp ấm lại ngay lập tức.

Điều mình thích nhất ở món này:
• Không lãng phí thực phẩm
• Tận dụng được chuối chín quá – càng chín càng ngon
• Nguyên liệu toàn đồ sẵn có trong bếp
• Bất cứ ai cũng có thể làm thành công ngay lần đầu

Chỉ cần chưa tới 10 phút chuẩn bị, rồi để chiếc nồi chiên không dầu lo phần còn lại. Thành phẩm là chiếc bánh nâu óng, mặt điểm vài lát chuối nướng xém nhẹ, hạnh nhân giòn thơm - nhìn là muốn cắt ngay một miếng!

Nếu bạn cũng đang có chuối chín “đang kêu cứu”, thử làm ngay nhé. Vừa ấm bụng, vừa vui vì mình đã biến “có nguy cơ bỏ đi” thành “món ngon đáo để”.
Còn nếu các bạn muốn thưởng thức mà không cần vào Bếp thì có thể đặt chúng tớ làm thay nhé, 1 ổ bánh thơm dành cho 3 người giá 80k. Ổn áp phải không nào?! 😍

Tích Tắc House
Green & Vegan House
Slow & Healthy life
Trảng Kèo 8, Cẩm Hà, Hội An.

Chậm lại một giây thôi.

Sự chở che Buổi sáng nay, trời bỗng sầm lại. Mây dồn, gió lay, như báo trước một cơn mưa lớn sắp về. Tôi không kịp suy n...
22/10/2025

Sự chở che

Buổi sáng nay, trời bỗng sầm lại. Mây dồn, gió lay, như báo trước một cơn mưa lớn sắp về. Tôi không kịp suy nghĩ nhiều, chỉ lặng lẽ đưa những chậu hoa mảnh dẻ vào nhà, rồi cùng anh bạn tìm một sợi dây để chống cho cây đu đủ khỏi bị gió quật ngã. Việc đó diễn ra rất tự nhiên, nhẹ như một phản xạ.

Chỉ khi đóng cửa lại, nhìn ra ngoài trời xám đi, những bông hoa như reo ca, mới nhận ra: hóa ra trong khoảnh khắc vừa rồi, tôi đã yêu. Yêu theo một cách rất bình thản - không lời, không lý do, không tuyên bố. Yêu là khi ta đưa những bông hoa nhỏ vào trú ẩn trước khi chúng kịp run rẩy. Yêu là khi ta chống một thân cây vì ta không muốn nhìn thấy nó gãy đổ. Yêu là hành động, không phải là ý nghĩ.

Thiên nhiên không nói chuyện bằng lời với ta, nhưng nó biết đón nhận bằng một ngôn ngữ rất khác. Những bông hoa khi được đặt vào chỗ an toàn, trông như dịu xuống. Cây đu đủ đứng vững hơn, như an tâm mà tiếp tục thở. Và điều lạ lùng là: trong lúc tôi bảo vệ chúng, chính tôi cũng thấy lòng mình yên lại. Như thể mỗi chút chăm nom ta dành ra cho thế giới, đều quay lại chăm nom chính mình.

Có lẽ đó là lý do sâu xa khiến con người gắn bó với cây cối, với vườn, với những thứ sống mà không nói. Khi ta che chở, ta được nhắc nhớ rằng mình còn yêu thương. Và trong một đời đầy gấp gáp, chỉ riêng việc ấy thôi - đã là một ân huệ.

Tích Tắc House
Green & Vegan House
Slow & Healthy life
Trảng Kèo 8, Cẩm Hà, Hội An.

Chậm lại một giây thôi.

BÀI HỌC TỪ KHOẢNH KHẮC HOÀNG HÔNDưới hoàng hôn, mọi ranh giới giữa rực rỡ và tàn phai đều trở nên mỏng như một lớp sương...
20/10/2025

BÀI HỌC TỪ KHOẢNH KHẮC HOÀNG HÔN

Dưới hoàng hôn, mọi ranh giới giữa rực rỡ và tàn phai đều trở nên mỏng như một lớp sương. Con chim sặc sỡ nhất cũng chịu chung một định luật: ánh sáng đi qua nó và đổi màu theo nhau. Chỉ cần một khoảnh khắc này, ta đã thấy rõ chân lí giản dị: cái đẹp không nằm ở bản thân sự vật, mà nằm ở thứ đang soi chiếu lên nó, bản thể thực sự của nó.

Bóng tối tràn đến, không ồn ào, không xin phép. Nó xóa dần hình tướng, để ta nhận ra rằng con người xem “thấy được” như một bằng chứng của tồn tại - nhưng thật ra chỉ là một thói quen. Khi hình ảnh bị rút khỏi giác quan, ta mới nghe được những giá trị khác vốn bị tiếng ồn của ánh sáng che lấp bởi vẻ bề ngoài: hơi nước chạm lên da, tiếng gió quệt qua bãi cỏ, nhịp đập nhỏ bé của chính mình.

Tự nhiên không rao giảng, nhưng luôn dạy người biết nhìn: mọi thứ mang vẻ đẹp tuyệt đối trong khoảnh khắc nó biết buông tay khỏi sự sở hữu của chính nó - mặt trời khi chịu lặn, bầu trời khi chịu tối, lòng người khi chịu yên. Vì rốt lại, thứ ở lại với ta không phải là màu sắc của cảnh vật, mà là cách ta đã tỉnh thức như thế nào khi đứng trước sự đổi thay của nó.

Tích Tắc House
Green & Vegan House
Slow & Healthy life
Trảng Kèo 8, Cẩm Hà, Hội An.

Chậm lại một giây thôi.

GHẾ mây….Dưới hiên nhà mở ra khu vườn xanh của Tích Tắc House, chiếc ghế mây bập bênh nằm đó như một nhân chứng hiền làn...
18/10/2025

GHẾ mây….
Dưới hiên nhà mở ra khu vườn xanh của Tích Tắc House, chiếc ghế mây bập bênh nằm đó như một nhân chứng hiền lành của sự chậm lại. Nó vốn là ghế của một căn nhà khác - căn nhà của người anh thương quý- rồi được tặng lại, lẳng lặng chuyển dời, để bây giờ trở thành chiếc ghế chung cho tất cả mọi người. Ai đến đây cũng có thể ngả lưng lên nó, nghe tiếng gió lùa qua lá, tiếng thời gian nhỏ xuống chậm rãi như giọt nước trên mái nhà mỗi bữa trưa hè oi bức. Người đọc sách, người chỉ ngồi im, người ngủ quên. Không ai vội. Không ai bị đòi hỏi điều gì.

Ngoài cửa, ánh sáng bắc ngang những tán cây, bươm bướm vàng thỉnh thoảng ghé lại đậu lên tay người rồi bay đi. Bên trong, sách nằm yên trên kệ, như đã quen với việc thời gian ở đây không chạy mà lững thững. Mọi người đến, rồi chậm lại, rồi nhẹ dần như một hơi thở được trả về với chính họ.
Điều khiến nơi này có “mùi nhà”: không phải vì tường gỗ, không phải vì mái ngói hay ghế mây, mà vì ở đây, người ta được phép hiền lành với chính mình. Chiếc ghế bập bênh cũ kỹ kia - món quà nhỏ từ một căn nhà khác - giờ trở thành chỗ trú yên cho nhiều cuộc đời ghé qua. Và nhờ thế, khoảnh khắc bình thường nhất ở Tích Tắc House lại trở thành một kỷ niệm dịu dàng, nơi người ta nhận ra: hóa ra chỉ cần có một chỗ cho sự chậm rãi trú ngụ, là đã đủ để gọi là Nhà.

Tích Tắc House không chứa đựng điều gì lớn lao. Chỉ có một khoảng tĩnh lặng đủ để ta nhớ mình từng biết sống chậm. Và một chiếc ghế mây - nhỏ bé, giản dị - đang tiếp tục giữ chỗ cho sự dịu dàng ấy giữa đời.

CHAISE EN ROTIN

Au seuil du jardin de Tích Tắc House,
la vieille chaise en rotin à bascule attend —
cadeau venu d’une autre maison,
devenue aujourd’hui le refuge de tous.

On s’y pose, on respire, on laisse le temps descendre
comme une goutte d’été sur les tuiles chaudes.
Parfois un papillon jaune traverse la lumière.
Rien ne presse. Rien n’est exigé.

Ce qui fait maison ici,
ce n’est pas le toit ni les murs —
mais le droit d’être doux envers soi-même.

Ralentir une seconde suffit
pour habiter le monde autrement.

Tích Tắc House
Green & Vegan House
Slow & Healthy life
Trảng Kèo 8, Cẩm Hà, Hội An.

Chậm lại một giây thôi.

Address

Trảng Kèo 8
Hoi An

Website

Alerts

Be the first to know and let us send you an email when Tích tắc House posts news and promotions. Your email address will not be used for any other purpose, and you can unsubscribe at any time.

Share