Humans of Quoc Hoc

Humans of Quoc Hoc Câu lạc bộ Truyền thông Humans of Quoc Hoc được thành lập vào năm 2014 bởi các bạn học sinh Trường THPT chuyên Quốc Học - Huế.

Hãy chia sẻ câu chuyện của bạn bằng cách gửi vào hòm thư: [email protected]. Đã bao lần bạn bất chợt ngang qua một "người thân lạ mặt", để rồi trong lòng lại dâng lên một chút gì đó "thân thương"? Đã bao lần bạn bất chợt lướt qua một hình ảnh của một ai đó không quen nhưng biết bao kỉ niệm vẫn ùa về? Đã bao lần bạn khát khao được quay trở về với những năm tháng

học sinh? Và sự thật là, dù có cách nhau nhiều thế hệ, đằng sau mỗi con người, mỗi hình ảnh đó, là một câu chuyện, một bài học, là kinh nghiệm, là một chút gì đó rất riêng những cũng rất thân quen, là những cách sống mang đậm chất "Quốc Học Huế"

Humans of Quoc Hoc ra đời từ những lần gặp gỡ như vậy. Với mục đích chia sẻ, gắn kết, Humans of Quoc Hoc mong muốn trở thành một nhịp cầu nối, để một chút duyên gặp gỡ trong đời không là hoài phí, để đưa những thế hệ của Quốc Học Huế đến gần nhau hơn. Những ý kiến đóng góp hay những tâm tình chia sẻ, xin gởi vào hộp thư: [email protected]

| LẬT MỞ BÍ ẨN: NHỮNG READERS CÙNG TẦNG NĂNG LƯỢNG |📍 Đơn đăng kí: https://tinyurl.com/HQH2526-AR📍 Hạn cuối nhận đơn: 21...
09/10/2025

| LẬT MỞ BÍ ẨN: NHỮNG READERS CÙNG TẦNG NĂNG LƯỢNG |

📍 Đơn đăng kí: https://tinyurl.com/HQH2526-AR
📍 Hạn cuối nhận đơn: 21:30 ngày 13.10.2025.
📍 Mô tả công việc: https://tinyurl.com/HQH2526-JD
📍 Lưu ý: Bạn có thể đăng ký tối đa 2 ban
_____________________
Người ta nói, mỗi trải bài đều ẩn giấu một lời nhắn gửi. Trước mặt bạn, những lá bài ấy đã sẵn sàng - mang theo câu chuyện và nguồn năng lượng riêng.

Giờ là lúc để bạn tìm thấy điều đang gọi tên mình.

Ba lá bài, ba linh hồn, cùng hòa vào nhau để tạo nên trải bài mang tên “Humans of Quốc Học” - nơi những năng lượng giao thoa và điều diệu kỳ bắt đầu nảy nở. Lắng nghe trực giác, cảm nhận lời gọi đang khẽ vọng trong tim…

Liệu bạn sẽ là người ẩn sau ống kính, người gửi gắm cảm xúc bằng ngôn từ, hay kẻ gieo duyên cho những lần gặp gỡ không ngờ?

Hãy chọn cho mình một thông điệp - biết đâu, nó sẽ dẫn bạn về với điều mình vẫn luôn tìm kiếm.

| HUMANS OF QUOC HOC: MỞ ĐƠN TUYỂN THÀNH VIÊN |📍 Đơn đăng kí: https://tinyurl.com/HQH2526-AR📍 Hạn cuối nhận đơn: 21:30 n...
06/10/2025

| HUMANS OF QUOC HOC: MỞ ĐƠN TUYỂN THÀNH VIÊN |

📍 Đơn đăng kí: https://tinyurl.com/HQH2526-AR
📍 Hạn cuối nhận đơn: 21:30 ngày 13.10.2025.
📍 Mô tả công việc: https://tinyurl.com/HQH2526-JD
📍 Lưu ý: Bạn có thể đăng ký tối đa 2 ban
_____________________

Cánh cửa khẽ mở. Ánh đèn bảng lảng hắt lên những lá bài đã trải sẵn, mùi nến thơm vương trong không gian tĩnh lặng. Một làn khói mỏng vờn quanh, như hơi thở của định mệnh đang dần hiện hình. Trải bài đã hé lộ điềm báo mới:

HUMANS OF QUOC HOC CHÍNH THỨC MỞ ĐƠN TUYỂN THÀNH VIÊN 2025 - 2026!

Trong từng lá bài, ẩn giấu hình bóng của người viết nên câu chuyện, kẻ đứng sau những cuộc gặp gỡ, và tâm hồn nhìn thế giới qua lăng kính ánh sáng. Biết đâu, giữa muôn vàn số phận, lá bài mang tên bạn cũng đang nằm đó - chờ được lật mở.
Lật mở lá bài của riêng mình, cùng Humans of Quoc Hoc viết nên câu chuyện của chính bạn.

| MỘT THỜI ĐỂ NHỚ |02.10.2025 - 1 ngày trước Kỳ thi HSG thành phố. Chiều nay, hành lang lớp học ngập nắng. Ánh vàng loan...
02/10/2025

| MỘT THỜI ĐỂ NHỚ |

02.10.2025 - 1 ngày trước Kỳ thi HSG thành phố.

Chiều nay, hành lang lớp học ngập nắng. Ánh vàng loang xuống nền gạch, khiến từng bước chân cũng bất giác chậm lại. Giữa tiếng bạn bè trò chuyện và làn gió lùa qua ô cửa, tớ chợt bâng khuâng, chẳng biết mai này sẽ nhớ nhung khoảnh khắc ấy đến chừng nào.

Hai năm gắn bó với môn chuyên, tớ đã nếm đủ vị ngọt đắng: vui sướng khi tìm ra lời giải, mệt mỏi trước những chồng bài tập chỉ muốn gấp sách lại cho xong. Có đôi lúc tớ tự hỏi liệu mình có đủ kiên trì để đi đến cuối cùng không; nhưng rồi tớ vẫn bước tiếp, gửi những tháng ngày đẹp nhất vào từng trang giấy còn dang dở.

Giờ đây, khi kỳ thi thành phố đang cận kề, tớ hiểu điều quý giá nhất không chỉ là kiến thức, mà còn là sự bền bỉ, niềm tin và tình bạn đã cùng tớ đồng hành. Tháng ngày ấy, dù hanh thông hay trắc trở, đều là minh chứng rằng tớ đã không ngừng cố gắng.

Và, nếu một ngày cậu thấy lòng mình nặng trĩu, hãy tin rằng bao nỗ lực đã qua chưa từng uổng phí. Tên của tụi mình rồi sẽ được nhắc đến bằng niềm tự hào, cùng với một kết quả tốt đẹp. Nắng trên hành lang hôm nay - dịu dàng, ấm áp - như nhắc nhở rằng phía trước vẫn còn cả một khoảng trời rực rỡ đang chờ đón.
__________________
Humans of Quoc Hoc chúc các bạn bước vào kỳ thi với tâm thế bình tĩnh, tinh thần vững vàng và đạt được được mục tiêu mà mình đã không ngừng hướng tới.

| NGƯỜI BẠN BỐN CHÂN | Chuyện bắt đầu vào một buổi sáng đầu tuần, khi một đứa trong lớp mang từ đâu tới một em mèo bé tí...
26/09/2025

| NGƯỜI BẠN BỐN CHÂN |

Chuyện bắt đầu vào một buổi sáng đầu tuần, khi một đứa trong lớp mang từ đâu tới một em mèo bé tí:

- Ê, tụi bây, tau mới lượm được con mèo nì.
- Ủa thiệt hả? Mi tìm mô ra rứa?
- Khi hồi tau tới nơi thùng rác trường mình thì thấy hắn ở trong luôn.
- Hấy, mô mô tau coi với nờ…!

Cả bọn ngơ ngác, không tin có ngày người bạn bốn chân này lại xuất hiện tại chính phòng học của mình. Đứa nào cũng lấy làm lạ, lại tranh nhau bế bồng và vuốt ve bộ lông đen sọc của nó. Nhưng, có một vấn đề nan giải - ai sẽ nuôi mèo con đây?

- Ê hay tạm thời để tau đem về, nếu được thì tao xin mẹ nuôi hắn luôn.
- Có chi không ổn thì báo cho lớp nghe, tụi mình đứa mô góp được chi thì cứ góp cho hắn.

Và rồi, em mèo nhỏ được mấy đứa trong lớp thay phiên nhau chăm, mỗi đứa một ngày. Khi ở cùng các bạn, em được âu yếm, vuốt ve, cưng nựng hết mực.

Nhưng rồi sóng gió sớm ập đến. Sáng hôm ấy, tiếng bước chân xa lạ trên bục giảng khiến em tò mò chạy ra. Con mèo nhỏ quấn quít dưới chân thầy, và phút giây đó có lẽ là lần đứng nghiêm hồi hộp nhất của cả lớp. Đứa bàn đầu ngay lập tức đến và tóm em lại vào trong túi. Dù kịp cứu nguy thành công cho em mèo, nhưng thật không cứu nổi cái tên đã nằm chễm chệ trên sổ đầu bài…

Cũng may ngày hôm đó, em đã được nhận nuôi. Từ nay, mèo con đã có cho mình một mái ấm thật sự. Mong người bạn đặc biệt của lớp 10 Hóa Sinh sẽ lớn thật nhanh, khỏe mạnh và hạnh phúc bên gia đình mới của mình nhé!

| 500 SẮC THÁI MÙA TỰU TRƯỜNG - PHẦN 4 |Năm học mới bắt đầu, Quốc Học lại rộn ràng với đủ cung bậc cảm xúc: có niềm vui ...
10/09/2025

| 500 SẮC THÁI MÙA TỰU TRƯỜNG - PHẦN 4 |

Năm học mới bắt đầu, Quốc Học lại rộn ràng với đủ cung bậc cảm xúc: có niềm vui khi gặp lại bạn bè, có chút bỡ ngỡ khi bước vào lớp học mới, và đâu đó cả những lo toan ngập ngừng cho chặng đường phía trước.

Chính những sắc thái khác nhau ấy đã tạo nên bức tranh tươi tắn của mùa tựu trường. Và HQH tin rằng, dù mang tâm trạng nào, mỗi QH-er đều mang đến một gam màu riêng để năm học thêm rực rỡ.

Mong năm học mới sẽ đem đến cho các bạn học sinh thật nhiều niềm vui, những kỷ niệm đáng nhớ và thành tích đáng tự hào.

| KHỞI ĐẦU TỪ NHỮNG ĐIỀU DANG DỞ |- Ê răng mà tau thấy hè ni trôi nhanh ghê. Đang quen ngủ nướng tới trưa, mà quay qua q...
05/09/2025

| KHỞI ĐẦU TỪ NHỮNG ĐIỀU DANG DỞ |

- Ê răng mà tau thấy hè ni trôi nhanh ghê. Đang quen ngủ nướng tới trưa, mà quay qua quay lại cái đã tới mùa đồng phục với sách vở rồi.

- Đầu hè tau còn lập list mục tiêu dài ngoằng để làm dần, mà rốt cuộc toàn “để dành” cho hè sau.

- Còn tau suốt ngày chạy tới lui, sinh hoạt đoàn, rồi sự kiện với CLB, ri nên thấy hè trôi cái vèo.

- Rứa mới thấy, điều tụi mình làm trọn vẹn nhất hè ni chắc là… đúng hẹn quay lại trường.

————————————
Hóa ra hè nào cũng vậy, nhiều kế hoạch ấp ủ lắm nhưng chẳng mấy khi hoàn thành trọn vẹn. Có đứa tự thưởng cho mình 3 tháng hè vô lo, có đứa tất bật đủ thứ hoạt động: từ đoàn đội tới câu lạc bộ ngoại khoá, đứa lại quyết tâm chinh phục tấm bằng khen Học sinh giỏi cấp Tỉnh, cấp Quốc gia… rồi cuối cùng lại ngỡ ngàng vì mùa hè trôi nhanh quá.

Nhưng có lẽ cũng chính vì thế, ngày tựu trường mới đặc biệt đến vậy. Giữa sân trường rợp nắng, trong bộ đồng phục thân quen, tụi mình lại gặp nhau, lại mở ra những hành trình mới - để mùa hè dở dang hoá thành khởi đầu trọn vẹn cho một năm học với nhiều điều bất ngờ đang chờ đón.

05.09.2025 - Đánh dấu một khởi đầu đầy hứa hẹn.

| ĐIỀU ƯỚC MÙA HẠ CUỐI |Dạo gần đây, tớ luôn nghĩ về những điều ước - những điều ước đã từng lặng lẽ định hình nên một “...
24/06/2025

| ĐIỀU ƯỚC MÙA HẠ CUỐI |

Dạo gần đây, tớ luôn nghĩ về những điều ước - những điều ước đã từng lặng lẽ định hình nên một “tớ của Quốc Học”.

Mười lăm, bước qua ngưỡng cửa cấp 3, người ta thường kể nhau nghe về những lần đầu thật đáng nhớ: lần đầu trong tà áo dài trắng nơi vệt nắng nghiêng, lần đầu ngang qua những hành lang nhuộm màu đỏ thắm, lần đầu nghe người ta thì thầm câu chuyện “ba năm cấp Ba như một giấc mơ dài”. Và rồi trong đôi mắt long lanh của một đứa trẻ tuổi mười lăm - tớ ước rằng mình sẽ trưởng thành thật diệu ở đây.

Mười sáu, luôn ồn ào như cách người ta vẫn nhắc đến. Tớ nhớ về những ngày đã cười thật lớn, chạy thật nhanh, làm những điều mình muốn. Là những ngày nắng miệt mài đợi chờ trại, là những tiếng cười vang vọng khắp hành lang, là những nuối tiếc một thời ngây dại, và có cả những rung động vì một ánh mắt thoáng qua… Trong tất cả những vội vàng tuổi mười sáu, đâu đó hiện lên một ước mơ thật bình lặng - tớ ước rằng thời gian sẽ chậm lại thêm một chút nữa, lưu lại một tớ của những ngày rực rỡ thanh xuân.

Mười bảy, những ngày người ta bắt đầu đặt tên tên cho “lần cuối”: lần cuối kiểm tra chuyên, lần cuối hát dưới sân trường, lần cuối vô tình bắt gặp một ai đó trong chiều hạ vắng. Tớ vẫn đi qua những hành lang cũ, vẫn ngồi ở chỗ ngồi quen, nhưng mỗi bước chân đều như mang theo những ký ức sau cùng. Nỗi sợ của việc thân quen tất cả, là một ngày lại phải chia xa. Giữa vô vàn những ước nguyện lơ lửng trong màu xanh tán lá, tớ viết - tớ ước mình đủ can đảm để lần cuối nói lời tạm biệt chốn bình yên này.

“Mùa hạ - mùa thi - mùa chia ly”, những tích tắc đếm ngược cuối cùng của một thời áo trắng, chúng ta rồi sẽ khép lại một chặng đường 3 năm miệt mài. Tớ biết cậu đang lo lắng, áp lực, bởi tớ cũng vậy. Chúng ta của mười bảy, là những đêm dài thức ôn bài, là những buổi sáng mệt lả mà vẫn cố gắng. Tớ không dám hứa mọi thứ sẽ hoàn hảo, nhưng tớ tin tụi mình sẽ ổn - vì tụi mình đã không bỏ cuộc trên một chặng đường dài. Và cậu biết không, dù kết quả thế nào, Quốc Học vẫn ở đây, là nơi dịu dàng nhất để cậu trở về. Cứ bước đi, vì giấc mơ tuổi mười bảy của cậu, tại Quốc Học, đã rực rỡ vô cùng!

| NGỪNG LÀM BẠN |- Ê mi, tí ra về gặp tau cổng trường nghe chưa.- Chi rứa trời?- Hì hì, tau nói giỡn đó. Mà tí ra sau sâ...
14/03/2025

| NGỪNG LÀM BẠN |

- Ê mi, tí ra về gặp tau cổng trường nghe chưa.
- Chi rứa trời?
- Hì hì, tau nói giỡn đó. Mà tí ra sau sân bóng gặp tau xíu nghen.
- Cái thằng ni, có chuyện chi mà quan trọng rứa?
- Thì cũng… cũng quan trọng, nhưng mà tí ra gặp rồi biết. Rứa nghe, tau vô học đây.

Nói chưa xong câu, anh bạn đã chạy mất hút, để lại tui với gương mặt ngơ ngác, không hiểu chuyện gì đang xảy ra. Rồi tiếng chuông lúc 11 giờ 20 cũng điểm, tui cũng bán tín bán nghi chạy ra sau sân bóng xem sao. Ngó nghiêng mô cũng không thấy, hoá ra hắn ta đang đứng trên khán đài, mỉm cười nhìn “cô bạn ngốc nghếch” là tui dưới ni.

- Tau có cái ni cho mi nè!
- Chi rứa, tau xem cái coi. Mà răng lại là Coca Zero?
- Thì… tau nghe nói con gái thích “sự ngọt ngào” nhưng lúc mô cũng sợ “nặng ký”. Mi thích không? Mà mi thử nhìn kỹ lại xem, trên lon Coca còn gì nữa kìa?
- Cảm ơn mi nhiều nghen, tau thích…

Trong vô thức, tui thốt ra câu trả lời nớ. Hai đứa ngại ngùng, không dám nhìn thẳng vô mắt nhau. Cũng không biết tui trả lời cho câu hỏi có thích lon nước ngọt không, hay trả lời cho câu hỏi được viết nắn nót trên tờ giấy ghi chú, dán ngay ngắn trên nớ: “Tau thích mi, mi có thích tau không…?”

| GHẾ ĐÁ “TÁM CHUYỆN” |Ghế đá trong sân trường không phải chỉ để ngồi, mà còn là trung tâm văn hóa – giải trí – tâm sự –...
10/03/2025

| GHẾ ĐÁ “TÁM CHUYỆN” |

Ghế đá trong sân trường không phải chỉ để ngồi, mà còn là trung tâm văn hóa – giải trí – tâm sự – ăn vặt của học sinh. Nếu ghế đá biết nói, chắc nó đã viết được nguyên một cuốn sách dày cộp về "drama học đường".

Sáng sớm, ghế đá là nơi tụ tập của hội “cú đêm” ngủ gật. Đứa nào cũng ôm cặp, mắt lờ đờ, miệng lẩm bẩm: “Chết cha, hôm qua quên học bài.” Còn có đứa xem đó là cái giường mà nằm lên.

Đến giờ ra chơi, ghế đá trở thành “căn tin di động”. Hội mê ăn vặt lôi ra đủ thứ mới mua từ Canteen, ngồi nhai rôm rốp mà vẫn không quên tám chuyện. “Ê, biết chi chưa, cô chủ nhiệm lớp tao vừa mới tóm được hai đứa nhắn tin trong giờ học.” Thế là cả đám ồ lên, hóng chuyện này đến chuyện khang, rôm rả cả một góc sân

Chiều muộn, khi sân trường vắng vẻ, ghế đá trở thành nơi lý tưởng cho những tâm hồn “thơ thẩn”. Đứa thì ngồi đọc sách , đứa thì đeo tai nghe, lặng lẽ nhìn trời, ngắm cảnh như đang suy tư về ý nghĩa cuộc đời. Có khi lại có một cặp đôi len lén ra đây, nói chuyện nhỏ nhẹ rồi đỏ mặt.

Và thế là một ngày trôi qua, ghế đá vẫn ở đó, vẫn chứng kiến mọi câu chuyện của lũ học trò. Nếu một ngày nào đó ghế đá được trao danh hiệu, chắc nó sẽ là “nhân chứng sống vĩ đại nhất của tuổi học trò.”

| AI CŨNG BIẾT, CHỈ MỘT NGƯỜI KHÔNG BIẾT |- Hôm ni là 14/2 rồi, mi có định tặng quà ai không?- Có… Mà tau lo quá, lỡ hắn...
14/02/2025

| AI CŨNG BIẾT, CHỈ MỘT NGƯỜI KHÔNG BIẾT |

- Hôm ni là 14/2 rồi, mi có định tặng quà ai không?
- Có… Mà tau lo quá, lỡ hắn không thích thì răng?
- Không thử sao biết!

Thế là sau một hồi đấu tranh tư tưởng, tui cũng lấy hết can đảm để đưa hộp quà nhỏ xinh cho người ấy. Nhưng mà…

- Ủa? Quà Valentine cho lớp mình à? Cảm ơn mi nha!
- …

Chưa kịp nói gì, cả lớp đã vỗ tay rần rần. Người tui định tặng cũng cười tươi rói, ôm hộp quà rồi chia đều cho cả lớp. Tui đứng đơ như tượng, chỉ biết ôm mặt chạy mất.

- Mi răng rồi?
- Tau… tỏ tình nguyên cái lớp rồi.

Bạn tui cười lăn cười bò, còn tui thì chỉ biết úp mặt vào tường khóc ròng. Nhưng nghĩ lại thì ít nhất tui cũng đã dám thử một lần. Năm sau… làm lại từ đầu vậy!

Valentine này, có ai muốn thử rồi hên xui như tui không? Nếu được ăn cả thì tốt, còn lỡ ngã thì… năm sau phục thù nha!

| NĂM QUA TỚ ĐÃ LÀM ĐƯỢC GÌ? |Một năm dần vội vã đi qua, nhìn lại ký ức buồn vui về những câu chuyện cũ, lòng tớ lại bồi...
28/01/2025

| NĂM QUA TỚ ĐÃ LÀM ĐƯỢC GÌ? |

Một năm dần vội vã đi qua, nhìn lại ký ức buồn vui về những câu chuyện cũ, lòng tớ lại bồi hồi nhớ lại: Năm qua tớ đã làm được gì?

Tớ có một nhóm bạn luôn bên cạnh cùng tớ bước qua mọi chặng đường, tớ có gia đình luôn bên cạnh mỗi lúc tớ thấy chơi vơi, tớ đạt được những mục tiêu sau khoảng thời gian miệt mài cố gắng. Cũng đã có những lúc tớ thấy mệt mõi với áp lực học tập, đã có lúc tớ mơ hồ với tương lai đang phía trước, đã có lúc tớ muốn buông xuôi hết mọi thứ xung quanh. Năm qua tớ đã từng, đã từng rất nhiều…

Nhưng rồi tớ nhận ra, một năm qua đi của tớ có ra sao, dẫu là những nụ cười hay nước mắt, tớ vẫn sẽ mở lòng mình để chờ đón những điều đẹp đẽ gõ cửa trong những ngày đầu xuân phía trước. Và tớ mong rằng, cậu cũng sẽ gạt bỏ đi những âu lo cũ để chờ đón một năm mới an lành!

Trong khoảnh khắc chuyển mình sang một mùa xuân mới, Humans of Quoc Hoc xin gửi đến quý thầy cô, các bạn học sinh và những “con người của Quốc Học” ở muôn nơi một năm mới bình an, hạnh phúc, ngập tràn niềm vui và may mắn! Chúc mừng năm mới, mừng xuân Ất Tỵ!

| SỰ TÍCH VỀ CHIẾC CHÌA KHÓA LÀM TỪ “VÀNG” |Ting ting! Hội nhóm Mess ký túc xá lại vang lên tiếng thông báo. Ngoài thông...
24/01/2025

| SỰ TÍCH VỀ CHIẾC CHÌA KHÓA LÀM TỪ “VÀNG” |

Ting ting! Hội nhóm Mess ký túc xá lại vang lên tiếng thông báo. Ngoài thông báo về những buổi bonding nhỏ trong đêm, hay những dòng tin nhắn tha thiết muốn truy hồi thứ áo quần thất lạc, thì tiếng thông báo ấy chỉ có thể là… tin nhắn của “người xui xẻo” nào đó gửi đến: “Mọi người ơi cho mình hỏi có ai cầm nhầm hay thấy chìa khóa nhà xe không ạ?”

- Chết chị ơi khóa nhà xe hắn lại đi mô rồi á. Thầy em réo nãy chừ mà ra còn gặp ngay cảnh ni nữa.
- Ui rứa em kiếm kĩ chưa, kiếm hết mấy chỗ mình hay để rồi hả?
- Dạ rồi chị nở, chừ gấp quá bơ em đặt Grab luôn... À xe tới đây rồi em đi đã nhe.

Lần đó là vậy, mọi lần cũng đều như vậy. Có lẽ chiếc chìa khóa nhà xe từ lâu không còn là một vật dụng mà là một “ngôi sao” có nhiều phân cảnh đắt giá trong Series truyền kì mang tên “Cuộc đời phông bạt của những miếng “vàng””. Thật thần kì rằng đúng những lúc con dân ký túc cần ra ngoài, chiếc chìa khóa nhà xe - vật báu được săn lùng như vàng lại bỗng dưng “đi chơi mà không báo trước”.

Liệu có phải nó đã tham gia một Tour du lịch bí mật nào đó? Hay miếng ”vàng” này đã thực sự đi lạc? Đó vẫn là một bí ẩn chưa thể giải đáp.
________
| THE TALE OF THE “GOLDEN KEY” |

Ding ding! It’s the dorm’s Messenger group chat again. Aside from usual updates about late-night bonding sessions or desperate messages seeking lost pieces of clothing, this familiar sound could only mean one thing - a plea from yet another victim of misfortune: “Guys, has anyone mistakenly grabbed or come across the parking lot key?”

- Oh no, sis, the parking key is missing again! The teacher’s been nagging me all morning!
- Gosh, have you checked all the usual spots? Like, thoroughly?
- Of course I did. I’m in a rush, so I just booked a Grab. Oh, the driver’s here. Gotta go, bye for now!

And so it went, every single time. The parking lot key had long ceased to be a mere object, but rather something more of a “diva” - a recurring star in the epic drama series titled “The glamorous life of the “golden key””. Magically, whenever a dorm resident needed to go out, this coveted “golden treasure” would suddenly vanish without a trace, as if it had gone on a little adventure of its own.

Maybe it’s off for some secret vacation tour? Or perhaps this piece of “gold” has simply wandered too far and gotten itself hopelessly lost. The truth remains an unsolved mystery.

Address

12 Lê Lợi
Hue

Website

Alerts

Be the first to know and let us send you an email when Humans of Quoc Hoc posts news and promotions. Your email address will not be used for any other purpose, and you can unsubscribe at any time.

Contact The Business

Send a message to Humans of Quoc Hoc:

Share

Category