22/09/2025
🍀🍀🍀Đồn trưởng đồn công an thức tỉnh khi nghe chân tướng, đắc phúc báo
Khi cuộc bức hại mới bắt đầu, tôi tiếp đồn trưởng đồn công an cùng một viên cảnh sát trẻ đến nhà tôi, yêu cầu tôi giao nộp các kinh sách của Pháp Luân Công, và muốn tôi viết cam kết không luyện công.
Tôi hỏi vị đồn trưởng có biết về Pháp Luân Công không? Vị đồn trưởng nói chẳng phải là luyện khí công sao? Hiện giờ chính phủ không cho phép luyện thì không được luyện, phải giao nộp sách và đài luyện công, viết cam kết từ đó trở đi không tiếp tục luyện nữa.
Tôi nói: Pháp Luân Công không phải là môn khí công thông thường, mà là tu luyện, là lấy 3 chữ Chân-Thiện-Nhẫn làm chỉ đạo, yêu cầu người tu luyện không ngừng đề cao tâm tính. Hơn nữa, còn có hiệu quả kỳ diệu về chữa bệnh khỏe người, người luyện công có thân thể khỏe mạnh, có thể phục vụ xã hội tốt hơn. Sư phụ còn dạy các đệ tử không được tham gia chính trị, trong tất cả các ngành nghề đều phải làm người tốt cho đến người tốt hơn nữa, có tác dụng tích cực đối với việc thúc đẩy ổn định xã hội, đề cao đạo đức.
Tôi nói: “Các anh trong ngành chấp pháp, vốn nên dùng pháp luật là căn cứ để trừng trị cái ác, tuyên dương cái thiện, nhưng những gì các anh đang làm lại là trừng thiện dương ác, đàn áp người tốt. Đối với cá nhân tôi mà nói, không cần viết cái gì là cam kết luyện công hay không luyện công, đây là quyền lợi hợp pháp của công dân, mà cho dù chính phủ có không cho phép luyện, tôi vẫn luyện trong nhà không ai nhìn thấy, thì viết cam kết phỏng có ý nghĩa gì.
Nhưng một chính phủ bẻ cong sự thật, nói chính thành tà, gây áp lực khiến một nhóm người tu luyện Chân-Thiện-Nhẫn làm người tốt trở thành người xấu, loại quyết sách sai lầm này không chỉ là bức hại người tu luyện, mà cứ tiếp tục làm vậy xã hội sẽ biến thành bộ dạng gì thật khó có thể tưởng tượng được.
Tôi và các anh đều có con, con cái chúng ta sẽ sinh sống thế nào trong xã hội như thế. Con cái chúng ta có muốn trở thành người tốt cũng rất khó. Tôi thật sự lo lắng cho hậu thế, cho đất nước chúng ta”.
Nói đến đây, tôi nghẹn ngào. Nghe tôi nói xong những lời này, vị đồn trưởng rất cảm động. Ông ấy đưa mắt nhìn cậu cảnh sát trẻ rồi nói với tôi: “Chúng ta đều đã từng này tuổi đầu rồi, đã trải qua cách mạng văn hóa, chị thấy vật kia rõ ràng là trắng, nhưng nó muốn chị nói là đen, chị phải nghe theo nó nói là đen. Có những chuyện trong lòng mình minh bạch nhưng không thể nói ra”.
Vị đồn trưởng bảo viên cảnh sát trẻ đi về, đợi cậu ấy ra đến cửa, vị đồn trưởng nhỏ giọng nói bản thân chị nhận định là chân lý thì nhất định phải kiên định đi tới cùng. Nói rồi ông ấy theo sau viên cảnh sát trẻ đi ra cổng.
Từ đó về sau, mỗi lần đến ngày nhạy cảm của Chính quyền Trung quốc, nhân viên Phòng 610 (đơn vị chuyên trách bức hại Pháp Luân Công) lại yêu cầu đồn trưởng dẫn bọn họ đến nhà tôi sách nhiễu, hỏi tôi còn luyện công hay không? Chẳng đợi tôi trả lời, vị đồn trường đã cướp lời, nói: “Bà ấy đã làm ruộng lại còn làm may, bận rộn thế làm gì có thời gian luyện công” và nháy mắt ra hiệu với tôi.
Bằng cách này, nhân viên Phòng 610 muốn bức hại tôi cũng không có cớ gì.
Vị đồn trưởng đứng sau bảo vệ đệ tử Đại Pháp này đã đắc phúc báo, một năm sau được điều lên làm ở quận.
✍Link nguồn: https://vn.minghui.org/.../289848-don-truong-don-cong-an...