Người Trong Muôn Nghề

Người Trong Muôn Nghề Contact information, map and directions, contact form, opening hours, services, ratings, photos, videos and announcements from Người Trong Muôn Nghề, Media/News Company, Nguyên Khê.
(3)

Mọi nghề nghiệp đều đáng được tôn vinh, và chính từ những con người trong nghề bình thường nhất, ta có thể bắt gặp những câu chuyện bất ngờ và truyền cảm hứng nhất

Chia sẻ chuyện nghề của bạn với chúng mình tại: https://forms.gle/sigQeJQNL1PPzEAZ7

Cuộc đời tưởng thưởng cho những người dám bắt đầu, không phải những người chỉ ngồi đó tính toán.Thế giới không quan tâm ...
18/07/2025

Cuộc đời tưởng thưởng cho những người dám bắt đầu, không phải những người chỉ ngồi đó tính toán.

Thế giới không quan tâm bạn đang tính làm gì. Thế giới chỉ quan tâm bạn đã thực sự làm được gì.

“Những phần thưởng vĩ đại nhất của cuộc đời luôn thuộc về những người không ngừng bắt tay hành động cho đến khi họ đạt được điều mình mong muốn.”
— Anthony Robbins

Dịch bài đăng của tác giả Go Limitless trên LinkedIn. Ủng hộ bài viết gốc tại https://tinyurl.com/2mfvc6rm

Người ta bảo ra trường có tấm bằng bác sĩ trong tay thì không sợ thiếu việc, vấn đề là việc ở đâu thôi. Làm tại trạm Y t...
17/07/2025

Người ta bảo ra trường có tấm bằng bác sĩ trong tay thì không sợ thiếu việc, vấn đề là việc ở đâu thôi. Làm tại trạm Y tế xã cũng là việc, tại trung tâm Y tế huyện cũng là việc, tại bệnh viện tỉnh hay trung ương cũng là việc,... nhưng ai chẳng mơ mộng được vào làm ở các bệnh viện lớn, có cơ hội tiếp cận với đủ loại kỹ thuật hiện đại và các bác sĩ đầu ngành có nền tảng kiến thức siêu việt để trau dồi thêm chuyên môn cho bản thân. Vấn đề là:

Tốt nghiệp bác sĩ đa khoa ra trường coi như kết thúc một chặng đường để quay trở lại vạch số 0. Với những bạn giỏi hơn, xuất sắc hơn và đôi khi may mắn hơn, đỗ bác sĩ nội trú và học tiếp ba năm lại là cả một quá trình rèn luyện kinh khủng. Sáng trưa chiều tối “sấp mặt” ở bệnh viện, nhiều khi ngẩng đầu lên không nhớ mình đã ăn uống gì chưa. Áp lực từ nhiều phía khiến bác sĩ nội trú bỗng dưng PHẢI LÀ NHỮNG NGƯỜI CỰC KỲ GIỎI, khiến họ chỉ cắm đầu cắm cổ vào mà học mà làm. Làm ra nhiều tiền thì đã tốt, đằng này gia đình vẫn phải cày lưng ra góp gạo cho mỗi tháng trong ba năm tiếp theo đó. 28 tuổi đầu, có cha mẹ nào không mong con có thể tự lập, tự đứng vững trên đôi chân của mình, kiếm tiền nuôi sống bản thân và cả gia đình. Có cha mẹ nào không mong những ngày mùng một, giỗ lễ có con ở nhà lo lắng hương khói ban thờ, tết nhất biết về nhà xắn tay lên phụ giúp. Nhưng với những gia đình có con học Y mà còn học bác sĩ nội trú, chắc cảnh duy nhất cha mẹ có thể nhìn thấy là cái mặt phờ phạc mỗi lần nó về nhà rồi nằm vật ra giường ngủ quên trời đất, hoặc thỉnh thoảng ở quê gọi lên thì nhận được câu thốt: “Ối giời ơi hôm nay đã 29 Tết rồi cơ ạ?”. Thở dài chưa!

Với những bạn không học nội trú, dường như lựa chọn sẽ là việc học tiếp định hướng chuyên khoa (mà học phí cho một khóa không hề rẻ nhé), sau đó hoặc ngay trước đó các bạn đăng ký vào làm tại một bệnh viện hoặc cơ sở Y tế nào đấy. Quá trình đi làm ở viện (nếu không phải viện tư nhân) thì đồng lương Nhà nước cũng lại không đủ nuôi thân. Làm 18 tháng có được cái chứng chỉ hành nghề, hăm hở đăng ký học tiếp thạc sĩ hoặc chuyên khoa I. Mà nhiều lúc muốn đi học khi mình còn trẻ, nhưng lại phải xếp hàng đợi các bác sĩ khác trong khoa đi học trước. Thế là tiếp tục chờ, nên thành ra có những người ra trường đến cả chục năm rồi mới bắt đầu được đi học thạc sĩ.

Học bác sĩ ra trường rồi thì trong mắt họ hàng nghiễm nhiên cái quái gì mày cũng phải biết chữa hết. Từ ung thư, đỡ đẻ, mổ xẻ, bó bột... đến tiêm truyền, cho thuốc phải biết hết! Không bố mẹ bỏ tiền cho mày học 6 năm trời để làm gì?! Không biết chữa bách bệnh thì đúng là loại ngu dốt! Tiếp đến là dù có bận trăm công nghìn việc đến mấy thì mày phải có năng lực sắp xếp thế nào cho người nhà đi khám được nhanh nhất, không phải xếp hàng. Người nhà là bố mẹ, anh chị em ruột, họ hàng gần chẳng nói; đây còn cả hàng xóm láng giềng, bà con khu phố, thân bằng cố hữu gần xa của cả nhà cùng trông cậy vào khả năng cho đi khám nhanh của đứa con bác sĩ. Mày không làm được hả? Như thế là làm mất mặt dòng họ, tổ tiên; là phỉ báng đạo nghĩa làm người; là không giữ được cái tâm của người bác sĩ!

Tốt nghiệp bác sĩ ra trường, oai chứ! Bố mẹ tự hào! Bản thân cũng nên tự hào! Xong hăng hái đi làm, hết lòng vì người bệnh. Mà vì mình làm việc liên quan đến tính mạng con người, nên đôi khi phải đối mặt với những vấn đề hết sức “con người”, phải ân cần dịu dàng khi tiếp xúc với người nhà bệnh nhân đang “nóng máu” dù mình đã mệt nhoài, hay dù hy hữu nhưng cũng có trường hợp phải đối diện trước pháp luật.

Khó khăn còn nhiều lắm, chồng chất. Nói vậy chứ cũng nhiều bác sĩ đã trải qua hết các thăng trầm để trụ vững, và tự tin lo được tốt cho bản thân, gia đình mà vẫn chăm sóc được cho người bệnh. Có rất nhiều con đường sau khi ra trường để em lựa chọn và chắc chắn không có con đường nào là thật sự dễ dàng cả. Nên nếu em có đủ năng lực, bản lĩnh và thật nhiều niềm tin thì kiểu gì cũng vượt qua được hết cả thôi.
---
🥼Trích sách Người Trong Muôn Nghề - Định Hướng Nghề Nghiệp Toàn Diện
🥼 Đặt sách tại https://tinyurl.com/spiderum-ntmn
Ảnh: Nhật Ký Sinh Viên Y

Những lý do khiến bạn nghỉ việc:❎ Bất bình với sếp❎ Đồng nghiệp thân thiết đã nghỉ hết❎ Bị layoffTrích bài đăng của tác ...
16/07/2025

Những lý do khiến bạn nghỉ việc:
❎ Bất bình với sếp
❎ Đồng nghiệp thân thiết đã nghỉ hết
❎ Bị layoff

Trích bài đăng của tác giả Loc Le trên LinkedIn. Ủng hộ bài viết gốc tại https://tinyurl.com/4mr6z7k8

“Dừng lại” chưa bao giờ là một lựa chọnGroup Người Trong Muôn Nghề tái khởi độngNăm 2016, mình bắt đầu cùng một số anh e...
15/07/2025

“Dừng lại” chưa bao giờ là một lựa chọn
Group Người Trong Muôn Nghề tái khởi động

Năm 2016, mình bắt đầu cùng một số anh em xây dựng Spiderum, với ước mơ kết nối và tạo ra một môi trường nơi mọi người có thể chia sẻ kiến thức & học hỏi lẫn nhau.

Năm 2020, bọn mình lần đầu tiên giới thiệu cái tên "Người Trong Muôn Nghề" tới mọi người, thông qua cuốn sách cùng tên với cái bìa mà nhiều anh em giờ vẫn còn đùa là "xấu lạ".

Năm 2021, bọn mình làm số podcast đầu tiên trên Youtube, với chất lượng sản xuất... à mà thôi, chắc chỉ cần nói đến thế là đủ...

Kể từ đó đến nay, bọn mình đã phát hành tổng cộng 6 đầu sách trong series sách hướng nghiệp Người Trong Muôn Nghề với gần 100.000 bản đã đến tay bạn đọc; làm gần 100 số podcast, tiếp cận hàng triệu người. Người Trong Muôn Nghề có hàng trăm nghìn người theo dõi trên các mạng xã hội phổ biến như Youtube, Facebook, Tiktok, Spotify...

Bọn mình làm được tất cả những điều đó, có lẽ chỉ đơn giản vì "dừng lại" chưa bao giờ là một lựa chọn; dù có những thời điểm, đó có lẽ là lựa chọn dễ dàng nhất.

Ngày hôm nay, chính tinh thần "không dừng lại" đó là động lực thôi thúc mình viết những dòng này trước hơn 44.000 thành viên của group, trình bày những gì bọn mình sẽ làm, để biến group chúng ta thành một cộng đồng hướng nghiệp và phát triển bản thân thực sự hữu ích và có ảnh hưởng tích cực tới thế hệ trẻ tại Việt Nam.

Cụ thể, bọn mình mong muốn tái khởi động group để tạo nên một sân chơi cho tất cả mọi người, nơi chúng ta có thể:

- Chia sẻ câu chuyện và trải nghiệm bản thân, liên quan đến học tập & công việc
- Kết nối và học hỏi kinh nghiệm từ người đi trước
- Tham gia các cuộc thảo luận về nghề trong group
- Đề xuất chủ đề/khách mời & tham gia đặt câu hỏi cho các số podcast Người Trong Muôn Nghề
- Mở rộng mạng lưới quan hệ thông qua các hoạt động online, offline của Người Trong Muôn Nghề

Là đội ngũ đứng sau sự phát triển của Spiderum, hơn ai hết, bọn mình hiểu rằng một cộng đồng không thể phát triển nếu không có sự yêu quý & chung tay góp sức từ các thành viên. Vì vậy, dù chắc chắn sẽ còn nhiều khó khăn trong hành trình sắp tới, bọn mình hy vọng Người Trong Muôn Nghề sẽ nhận được sự ủng hộ từ tất cả mọi người.

"Nhưng ủng hộ thế nào?" có lẽ nhiều bạn đang tự hỏi.

Câu trả lời không cầu kỳ hay phức tạp: mỗi bài post chia sẻ, mỗi bình luận hỗ trợ hay những tương tác ủng hộ lẫn nhau - có thể đơn giản với mỗi cá nhân, nhưng chắc chắn sẽ tạo ra những thay đổi lớn cho toàn bộ cộng đồng. Và với bọn mình, đó chính là những hỗ trợ thiết thực và ý nghĩa nhất - không chỉ với Người Trong Muôn Nghề hay Spiderum, mà rộng hơn là với rất nhiều bạn trẻ ngoài kia vẫn đang loay hoay, lạc lối trong hành trình phát triển bản thân và sự nghiệp.
Cảm ơn bạn vì đã đọc đến đây. Hy vọng chúng ta sẽ còn gặp lại nhau trong hành trình sắp tới.

| Chia sẻ từ Việt Anh - Founder của Người Trong Muôn Nghề thuộc hệ sinh thái Spiderum

🖋️ Nguồn ảnh: Spiderum Team - đội ngũ đúng tinh thần "người trong muôn nghề" và chiếc bìa sách "huyền thoại", điểm khởi đầu của tất cả mọi điều

Tham gia group Người Trong Muôn Nghề để cùng nhau tìm hiểu về nghề, tìm hướng đi cho sự nghiệp, chia sẻ kiến thức bổ ích và cả những câu chuyện nghề rất riêng của bạn: https://www.facebook.com/groups/nguoitrongmuonnghe

CMO - chiếc ghế ít tiếng nói nhất trong C-Level.Làm marketing đôi khi giống như việc lái xe ngoài phố: ai cũng muốn nhảy...
15/07/2025

CMO - chiếc ghế ít tiếng nói nhất trong C-Level.

Làm marketing đôi khi giống như việc lái xe ngoài phố: ai cũng muốn nhảy lên giành vô lăng vì nghĩ mình biết lái giỏi hơn bạn.

Thử ngẫm mà xem, trong công ty, có bộ phận nào “ai cũng có thể góp ý” nhiều như marketing đâu? Việc của kế toán, gần như không ai dám bàn vì nhầm vài con số có ngày ra tòa. Việc của dev, càng ít người xỏ chân vào, vì ngôn ngữ lập trình nhìn thôi đã nản. Việc của vận hành, phải theo dõi sát sườn từng công đoạn, nên cũng chẳng ai rảnh mà lạm bàn ý kiến.

Chỉ có việc của marketing là ai cũng dễ dàng đưa ra góp ý. Vì ai cũng lướt mạng xã hội xem các hoạt động của đối thủ mỗi ngày. Ai cũng xem quảng cáo, nghe nhạc viral, cập nhật video trending. Ai cũng đầy rẫy quan điểm màu này đẹp hay xấu, tagline có catchy không, influencer này có hợp không.

Và thế là một chiến dịch trước khi launching phải vượt vũ môn qua 1000 lớp kiểm duyệt:
• CEO bảo: “Trông chưa đủ đẳng cấp đâu.”
• CFO hỏi: “Chạy rồi đo lường được ngay ROI chứ?”
• CTO gợi ý: “Dùng AI content cho tối ưu chi phí.”
• CHRO dặn: “Nên khéo hơn, đừng nhạy cảm quá.”
• Thành viên hội đồng quản trị thì phán: “Tôi xem mà chẳng cảm xúc gì, chắc khách cũng vậy.”

Cứ như thể, làm thương hiệu là một trò chơi dân chủ mà ai cũng có tiếng nói, bất kể chuyên môn.

Marketing là nghề duy nhất mà sản phẩm làm ra được tất cả mọi người nhìn thấy và cũng vì thế, nó trở thành chủ đề dễ bị xét nét nhất. Nhưng chiến lược thương hiệu không thể được xây dựng từ tập hợp cảm tính rải rác. Một chiến dịch được sinh ra từ bàn tay của người hiểu insight, dữ liệu, hành vi, brand positioning… chứ không phải từ “thằng cháu nhà tôi đi du học bên Anh về xem rồi bảo chưa hay”.

Làm CMO đôi khi không khó vì câu chuyện chuyên môn. Khó nhất là làm sao lái chiếc thuyền thương hiệu băng qua hàng loạt những cơn sóng feedback từ phòng họp mà vẫn giữ được la bàn chiến lược ban đầu.

Nên mình vẫn hay nói đùa: "Làm CMO không cần giỏi nhất về sáng tạo. Nhưng cần cực kỳ giỏi về bản lĩnh chịu đựng và hẳn nhiên rồi, khả năng debate khi cần thiết".

Trích bài đăng của tác giả Chloe' Vu trên LinkedIn. Ủng hộ bài viết gốc tại https://tinyurl.com/2k42aspb

Mình không phải là nạn nhân của việc công ty đánh giá thấp intern. Và tất cả các em/bạn/anh/chị cũng nên như thế.Dăm bữa...
14/07/2025

Mình không phải là nạn nhân của việc công ty đánh giá thấp intern. Và tất cả các em/bạn/anh/chị cũng nên như thế.

Dăm bữa nửa tháng lướt social từ trên xuống lại thấy một đống bài intern bóc phốt công ty bóc lột, chửi đời bất công, sai vặt lung tung, không trả lương, không học hỏi được gì. Lướt từ dưới lên thì HR bóc phốt intern chảnh hó, gắn mác "Gen Z lười", chửi chưa học A đã đòi học B, nói một câu là dỗi là nghỉ.

Âu thì cũng là lỗi cả hai bên. Thiết nghĩ để thời gian chửi nhau đó quay về tự nhìn lại bản thân và tự vấn coi: Intern đi intern vì cái gì? Công ty mướn intern về với mục tiêu gì? Nếu cả hai đều có một mục đích là xây dựng con người, phát triển chuyên môn và kỹ năng trong ngành, trong nghề, thì làm ơn ngồi xuống lên kế hoạch và hệ thống lại thành một "Hành trình Intern" giùm!

Đào tạo một intern với mình cũng y hệt đào tạo một nhân viên chính thức. Không có lộ trình & hệ thống = buông nhau sớm, bớt đau khổ.

Vậy nên là, khẩn thiết đề xuất công ty nào chưa có lộ trình đào tạo intern thì làm giúp em, để các mầm non intern sớm trở thành nhân tố đóng góp cho sự phát triển của công ty (Trừ những intern nhà giàu đòi nghỉ xong mua lại công ty thì khỏi bàn).

Còn intern nào trước khi đi intern chưa xuống được kế hoạch và lộ trình học hỏi phát triển, thì làm ơn ở nhà đặt đít xuống ngồi lên plan, rồi hẵng lết tới công ty người ta apply intern. Còn mà chỉ cần giấy nạp cho trường thôi thì đi bùa đại đi, rồi tích luỹ kinh nghiệm, apply làm nhân viên chính thức cho cả hai bên bớt tốn thời gian.

Trích bài đăng của tác giả Uyên Phạm trên LinkedIn. Ủng hộ bài viết gốc tại https://tinyurl.com/4v3zu9vd

NGUYÊN TẮC KHI LÀM VIỆC VỚI SẾP MỚICâu chuyện muôn thuở và vẫn luôn là câu chuyện mang lại nhiều cảm xúc nhất : LÀM VIỆC...
13/07/2025

NGUYÊN TẮC KHI LÀM VIỆC VỚI SẾP MỚI

Câu chuyện muôn thuở và vẫn luôn là câu chuyện mang lại nhiều cảm xúc nhất : LÀM VIỆC VỚI SẾP NÊN NHƯ THẾ NÀO?

Đừng vội mong muốn :
- Bày tỏ quan điểm
- Thể hiện chính kiến
- Chứng tỏ chuyên môn ..khoan đã, hãy học cách quan sát và tìm hiểu người đang quản lý mình...họ là ai
Trước khi muốn gì, hãy học một số nguyên tắc cơ bản như sau :

1. HÃY NÓI NHỮNG GÌ SẾP HAY NÓI :
- Mỗi sếp thường sẽ có những tâm đắc về cuộc sống và công việc khác nhau. Hãy để ý xem...họ thường nói gì trong công việc
- Chắc lọc những key work mà sếp thường hay nói hoặc chỉ dẫn
- Làm nó và lặp lại nó khi trình bày hoặc nói chuyện với sếp
- Không phải là bắt chước mà đơn giản : EM HIỂU VÀ ĐANG LÀM NHỮNG GÌ SẾP NÓI
- Tóm lại : sếp nào cũng thích như thế, hãy học cách làm hài lòng người khác trước khi muốn thể hiện cái tôi, cái tài của chính bản thân bạn.

2. HÃY LÀM NHỮNG GÌ SẾP MONG MUỐN :
- Nhiều bạn cứ thích làm theo ý mình, để rồi bị la thì lại bảo sếp bảo thủ.
- Khoan vội chứng tỏ bằng kinh nghiệm và cách làm của bản thân...hãy làm chính xác những gì sếp bạn mong muốn
- Đơn giản đó là công thức thành công của sếp. Trước khi thay đổi, hãy làm theo
- Không phải là rập khuôn...đơn giản họ cần kết quả. Dù bạn có giỏi, có cách hay hơn...đừng vội chê bai và cảm thấy thất vọng nhé
- Sếp nào cũng cần kết quả và thích những gì vận hành theo cách của mình. Hãy học cách đi theo trước khi muốn dẫn dắt ngược lại
- Tóm lại : kết quả là cái quan trọng nhất. Trước khi muốn thay đổi, bạn cần thời gian để trải nghiệm đủ lâu trước khi muốn đưa ý kiến

3. HÃY GÓP Ý HOẶC ĐÓNG GÓP NHỮNG DỊP RIÊNG TƯ
- Thật ra sếp nào cũng muốn lắng nghe chia sẻ từ nhân viên. Nhưng không phải chia sẻ nào cũng được sếp đón nhận tích cực
- Hãy khen ở nơi đông người, trước mặt đối tác
- Hãy chia sẻ ở nơi phù hợp, tốt nhất là chỉ có 2 người
- Hãy khéo léo khen ngợi trước khi đưa ra quan điểm
- Hãy bắt đầu bằng những từ : dạ nếu có thể, không biết em có thể nói ý kiến, cái này em đã từng làm cho phép em chia sẻ...
- Tóm lại : đừng vội và phải tinh tế khi chia sẻ, góp ý. Cách làm quan trọng hơn là làm cái gì

Đối với SẾP MỚI...quan trọng cần thời gian
Bạn cần xây dựng NIỀM TIN
Bạn cần chứng mình NĂNG LỰC
Bạn cần xây dựng QUAN HỆ..mỗi người đều có NGUYÊN TẮC của riêng họ
Nhưng một số nguyên tắc trên, nếu hiểu, làm với sếp nào và làm ở đâu...bạn đều sẽ rất thuận lợi.

Trích bài đăng của tác giả Hoang Nguyen Dinh trên LinkedIn. Ủng hộ bài viết gốc tại https://tinyurl.com/3msu3tpx

Tuổi trẻ tài cao, chỉ biết ngưỡng mộ 🥰---Nguồn: HiCampus
12/07/2025

Tuổi trẻ tài cao, chỉ biết ngưỡng mộ 🥰
---
Nguồn: HiCampus

Mô tả ngắn gọn về nghề bartender dưới góc nhìn của khách hàng, thông qua bức tranh “The Making of the Perfect Martini” c...
11/07/2025

Mô tả ngắn gọn về nghề bartender dưới góc nhìn của khách hàng, thông qua bức tranh “The Making of the Perfect Martini” của họa sĩ Guy Buffet.

4 BÀI HỌC GIÚP BẠN ỔN ĐỊNH TRONG THỜI KỲ BIẾN ĐỘNGNhững ngày này, xã hội đang xôn xao trước chủ trương tinh gọn bộ máy n...
10/07/2025

4 BÀI HỌC GIÚP BẠN ỔN ĐỊNH TRONG THỜI KỲ BIẾN ĐỘNG

Những ngày này, xã hội đang xôn xao trước chủ trương tinh gọn bộ máy nhà nước, sáp nhập các cơ quan chức năng.

Song song đó, các tập đoàn công nghệ lớn trên thế giới bước vào giai đoạn layoff hàng loạt, với hàng ngàn, thậm chí hàng chục ngàn nhân viên mất việc. Ngành giáo dục, vốn được coi là ổn định nhất với các giáo sư ăn biên chế, ngồi yên trong tháp ngà của mình, cũng không thoát khỏi làn sóng này khi chính phủ cắt giảm tài trợ nghiên cứu, hạn chế cấp visa cho du học sinh. Vậy phải làm gì để không trở nên bị động trong thời kì biến động?

Ổn định không nằm ở công việc hay tổ chức bạn chọn. Nó nằm ở chính bạn. Khi nhìn lại, tôi chưa từng thất nghiệp lâu dù đã sống và làm việc ở nhiều nước, trong nhiều lĩnh vực. Bí quyết không phải là may mắn. Đó là: xây dựng sự ổn định từ bên trong.

💎 NĂNG LỰC VÀ THƯƠNG HIỆU CÁ NHÂN LÀ "TÀI SẢN CỐ ĐỊNH" LỚN NHẤT

Trong thời đại VUCA (biến động, bất định, phức tạp, mơ hồ), bạn không chỉ cần giỏi một kỹ năng. Bạn cần đào sâu lĩnh vực của mình, rèn luyện thêm các kỹ năng khác, và quan trọng nhất: xây dựng thương hiệu cá nhân.

Hãy đặt mục tiêu: khi ai đó nhắc đến lĩnh vực của bạn, tên bạn là điều đầu tiên họ nghĩ đến. Đó là cách bạn trở thành "nhân sự không thể thiếu" dù làm ở bất kỳ tổ chức nào.

💎 TÀI CHÍNH DỰ PHÒNG LÀ CHIẾC PHAO CỨU SINH

Một mức lương cao không thể giúp bạn an tâm nếu bạn không biết quản lý tài chính. Tôi luôn duy trì quỹ dự phòng đủ sống từ 6 tháng đến 1 năm. Khoản tiền này giúp tôi:

Bình tĩnh khi công việc không như ý.
Tự tin nghỉ việc nếu môi trường không phù hợp.
Đầu tư thời gian tìm cơ hội tốt hơn, thay vì vội vàng chọn một công việc "tạm bợ".

💎 NETWORK TỐT LÀ "NGƯỜI BẢO TRỢ" TRONG SỰ NGHIỆP

Trong một thế giới mà nộp CV chỉ là chuyện thứ yếu, network cá nhân mới là nguồn tạo ra cơ hội. Nhưng đừng chỉ nghĩ đến "xin xỏ" hay "nhờ vả". Hãy tạo giá trị trước: chia sẻ kiến thức, hỗ trợ đồng nghiệp, xây dựng cộng đồng.

Càng cho đi, bạn càng dễ dàng nhận lại. Và khi bạn cần, sẽ luôn có người sẵn sàng giới thiệu công việc hay giúp đỡ bạn.

💎 TƯ DUY LINH HOẠT VÀ THÁI ĐỘ TÍCH CỰC LÀ "VŨ KHÍ BÍ MẬT"

Đừng để những thành công trong quá khứ đóng khung bạn. Và cũng đừng để thất bại làm bạn sợ hãi.

Tôi từng nghĩ mình không phù hợp với một số lĩnh vực, nhưng chỉ cần thử và học, tôi đã thấy bản thân linh hoạt hơn mình tưởng.

Bí quyết nhỏ:
Luôn đặt câu hỏi: "Mình có thể làm gì tốt hơn từ hôm nay?".
Chấp nhận rằng "thay đổi là cơ hội", không phải là kẻ thù.

🔭 Trong thời đại VUCA, không ai đảm bảo sự ổn định cho bạn. Nhưng nếu bạn xây dựng năng lực, quản lý tài chính, tạo network và giữ tư duy tích cực, bạn sẽ luôn có thể đối mặt với bất cứ biến động nào.

Hãy nhớ:
Sự ổn định không đến từ công việc hay tổ chức. Nó đến từ chính bạn.
Bạn đang làm gì để chuẩn bị cho sự nghiệp trong thời đại VUCA?

Đọc tiếp bài viết trong cuốn sách 𝐓𝐨̂𝐢 đ𝐚̃ 𝐬𝐨̂́𝐧𝐠 𝐦𝐨̣̂𝐭 𝐜𝐮𝐨̣̂𝐜 đ𝐨̛̀𝐢 𝐩𝐡𝐢 𝐭𝐫𝐮𝐲𝐞̂̀𝐧 𝐭𝐡𝐨̂́𝐧𝐠 của Tiến sĩ Phí Linh Giang. Đặt sách tại https://bit.ly/spiderum-tup

CÁC BẠN TRẺ MỚI RA TRƯỜNG NÊN LÀM GÌ!Bài này mình định viết từ lâu mà lười quá, mình viết ko để flex hay gì cả, chỉ là s...
09/07/2025

CÁC BẠN TRẺ MỚI RA TRƯỜNG NÊN LÀM GÌ!

Bài này mình định viết từ lâu mà lười quá, mình viết ko để flex hay gì cả, chỉ là sau khi gặp gỡ nói chuyện 1 số bạn trẻ, nhất là các bạn GenZ đang loay hoay cũng như hoang mang định hướng nghề nghiệp nên muốn chia sẻ để các bạn trẻ có thêm góc nhìn cho bản thân.

Trước hết mình nhận thấy các bạn trẻ bây giờ có những ưu điểm:

- Năng động, cực kì sáng tạo, tiếp thu nhanh.

Vì tại thời kì này, ngay từ cấp 1,2,3 các bạn trẻ đã được tiếp xúc nhiều thông tin, sự kiện, nhiều vấn đề mà thời mình không có điều kiện để được biết và trải nghiệm

- Nhưng ngược lại mình thấy các bạn có những nhược điểm:

Nhanh chán, nhiều khi tự tin (quá mức), ngoại tại định hướng ( được định hình bằng các tác động bên ngoài như bạn bè, mạng xã hội, truyền thông nhiều hơn những thế hệ trước ) Cái tôi cá nhân cao. Và không giỏi trong việc nỗ lực, sắn sàng từ bỏ nếu không thích hoặc không vừa ý. Nhiều bạn thực sự ra trường xin việc với mong muốn: Công việc nhàn, lương cao, sếp tâm lý, …

Về bản thân mình, thực sự mình là một người có xuất phát điểm thấp. Học cấp 3 ở trường bình thường, chỉ có điều kiện đi học 01 năm tại trường thiết kế và bắt đầu xin việc đi làm. Xuất phát điểm là nhân viên thiết kế của phòng truyền thông. Thực sự là vị trí thấp nhất, lương thấp nhất tại phòng. Công việc chính của mình là dàn trang các bài báo, tạp chí, in ấn tài liệu, làm clipping report, burn đĩa ... và hàng lô các việc không liên quan khác. Lúc đó mình thực sự tự ti, vì ở phòng mình ai cũng giỏi, đều biết 2,3 ngoại ngữ. Nhân viên đều tốt nghiệp loại ưu, thủ khoa đầu ra, thủ khoa đầu vào. Đến thực tập còn phải rất xuất sắc tại trường, được giải thưởng hay được các thầy cô giáo giới thiệu mới xin được làm thực tập tại phòng mình.

Mình trước đó thích chụp ảnh nhưng sau 2,3 năm dành dụm chỉ đủ tiền mua máy 40D và lens kít và cũng tự học chụp ảnh chứ không hề qua trường lớp nào. (Khi đi mua máy mình mới biết phải có lens thì máy ảnh mới chụp được. Mình nghĩ cứ mua máy về tập chụp, khi nào có tiền thì mua lens sau). Công ty mình làm chuyên về truyền thông và sự kiện, và mỗi sự kiện đều thuê nhân sự chụp ảnh. Nhưng sếp mình khi đó vẫn bảo mình đi chụp. Tất nhiên là không hề có lương. Ở công ty mình cả chục người có máy ảnh xịn hơn mình, nhưng chả ai rảnh đi làm việc đó cả. Mọi người còn bảo mình rằng dở hơi, bỏ tiền mua máy xong đi chụp free cho công ty. Máy hỏng thì mình tự bỏ tiền sửa, lens tự bỏ tiền mua. Nhưng mình vẫn hàng ngày đi làm tối đi chụp sự kiện. Thậm chí, để ảnh được tốt hơn, có thời điểm mình còn đi vay nặng lãi để mua thêm ống kính để chụp, sau đó có lương thì trả. Sau gần 2 năm, công ty thấy rằng ảnh mình chụp có phần tốt hơn, sử dụng hợp cho truyền thông hơn nên bắt đầu trả tiền cho mình.

Mặc dù vậy, mỗi lần gửi ảnh cho báo chí đều bị chê là xấu, không dùng được. Vậy là mình quyết định xin làm cộng tác viên cho báo, để hiểu cách chụp ảnh cho báo chí.

Một đợt, phòng thay đổi cơ cấu, sẽ phải cắt giảm nhân sư. Một người sẽ cần làm nhiều việc hơn để có thể được ở lại. Sếp mình bảo mình tập làm proposal truyền thông. Mọi người ai cũng cười, bảo sếp rằng, ai lại để thiết kế đi làm proposal bao giờ. Mình thì không nghĩ vậy, từ đó mình quyết định đi học thêm các khóa học:

• Khoá truyền thông căn bản tại học viện báo chí tuyên truyền
• Khoá học truyền thông tại Elite Pr School
• Khoá học truyền thông thị giác
• Khoá học typo
• Khoá học về nhiếp ảnh
• Khoá học về vẽ hình khối
• Khoá học về bố cục thị giác …

Mình còn nhớ đợt đó mẹ mình bảo, ngày trước chả chịu học hành gì, h thì suốt ngày thấy đi học. Thực sự trong mấy năm đi làm, mình không save money được đồng nào cả. Cứ có tiền mình sẽ mua thiết bị máy ảnh hoặc đi học. Ngoài ra, những hôm không phải đi học, mình sẽ đi xem triển lãm, talkshow, các buổi biểu diễn từ tuồng, chèo, chầu văn … Mình vẫn nhớ đi mòn L’espace ntn, suốt ngày đến đó xin vé sự kiện. Từ các buổi ra mắt sách, show ca nhạc, cho đến cả buổi ra mắt sách về Hà Đồ - bát quái mình cũng đều đi xem. (Thời đấy đúng là rảnh thật sự )

Khi review đầu năm, sếp mình hỏi mình muốn làm gì. Mình nói rằng, hãy cho em làm bất cứ công việc gì, việc gì mọi người bảo khó không làm được thì để em làm. Mỗi năm, card visit của mình là một chức vụ khác nhau, nhiều lúc hơi chạnh lòng nhưng mình cũng ko quan tâm lắm. Ở công ty, mình viết bài cho báo, thiết kế, in ấn, lên tin bài, quan hệ báo chí. Đến khi mình nghỉ làm là tròn 7 năm 17 ngày, chỉ nhân viên trong phòng biết mình làm nhân viên thiết kế. Còn tất cả mọi người trong công ty đều nghĩ mình là nhân viên truyền thông và nhiếp ảnh. Đến anh chủ tịch còn đi giới thiệu với mọi người rằng mình là nhân viên truyền thông nhưng vì thích chụp ảnh quá nên chuyển sang làm nhiếp ảnh. Chị trường phòng in ấn khi mình gửi file đi in còn bảo: Ơ, Tuấn cũng biết thiết kế à, đẹp nhỉ. :))

Với mình, đơn giản tuổi trẻ mình cần có kinh nghiệm, không đặt nặng vào lương. Vì thực sự 7 năm làm việc ở cty mình chỉ được trả lương thiết kế, còn lại các công việc mình làm không hề được trả thêm lương. Những buổi gặp gỡ, cảm ơn báo chí cũng tự mình bỏ tiền, chứ ko được cty hỗ trợ. Trong những năm sau đó, có khá nhiều bên gọi mình về làm. Có bên sẵn sàng để mình quản lý gần 100 nhân sự và deal lương thoải mái. Sẵn sàng trả mình gấp 5-7 lần lương hiện tại. Nhưng mình quyết định ở lại, vì mình biết tại thời điểm đó mình không giỏi việc quản lý nhân sự và vì mình còn muốn học thêm nhiều thứ tại đây.

Như mình nói ở trên, để vào thực tập tại công ty không hề dễ. Trong 7 năm làm việc, mình gặp đến cả trăm bạn thực tập, hầu hết ai cũng có profile rất khủng. Nhưng không nhiều bạn nắm lấy cơ hội đó. Phòng mình mọi người cực kì hỗ trợ các bạn thực tập. Có thể ngay buổi đầu tiên đã cho đi họp với khách hàng, làm proposal, có những buổi sự kiện lớn của Việt Nam lúc đó và ko phải ai cũng được đi, mọi người trong phòng cũng cố để cho các bạn thực tập đi để học hỏi. Nhưng có bạn đến nơi thì bảo em đang ngủ thì sếp gọi đến đây mà chả có việc gì làm, có bạn thì xin bận có việc không đi nhưng thực ra là để đi xem phim với bạn ... Bù lại, có những bạn nắm lấy cơ hội đó, là thực tập nhưng làm đủ mọi thứ, ở lại công ty còn muộn hơn cả nhân viên. Sau khi thực tập 3 tháng thì những bạn đó được giữ lại thêm 3 tháng, sau đó được nhận làm nhân viên chính thức.

Mình nghĩ, mỗi người đều có những cơ hội, chỉ là có biết để nắm lấy không mà thôi. Mình không giỏi, cũng không có bằng cấp, nhưng mình có 1 cơ hội được đi làm, và mình đã nắm lấy nó và được như bây giờ. Với rất nhiều người thì chả là gì cả, nhưng với mình, từ con số 0 đến hiện tại đó là thành quả của nỗ lực và không bỏ cuộc. Mình vẫn nhớ, khi làm ở cty được 7 ngày mình đã đứng trước cửa phòng chị HR để xin nghỉ. Nhưng rồi mình quyết định ở lại và làm tiếp. Và cũng không ít lần mình đã phải khóc tại công ty vì mệt và áp lực, nhưng mình cũng đã ở lại làm tiếp.

Vậy nên, khi mình thấy nhiều bạn trẻ bây giờ, quả thực không nắm lấy cơ hội mà mình có. Đang đòi hỏi thành quả ngay khi mới đi làm. Mình viết bài này ko phải flex hay kể lể, chỉ là một chút chia sẻ trong những năm tháng tuổi trẻ mình đã từng trải qua. Nhiều người bảo mình may mắn, mình cũng nhận mình có phần may mắn, nhưng nếu không có sự nỗ lực của bản thân thì sẽ không được như bây giờ.

Nếu những ai thấy dài có thể đọc những điều mình đúc kết sau hơn 15 năm đi làm

• Khi còn trẻ, hãy học và tìm hiểu, đón nhận thật nhiều cái mới, kể cả những thứ không liên quan. Vì sau này, nó có thể sẽ giúp ích được các bạn trong công việc cũng như cuộc sống

• Trong những năm đầu đi làm, đừng chọn những công việc nhàn hạ, bạn sẽ bị thui chột hay tạo sức ỳ cho bản thân. Hãy cố gắng làm càng nhiều càng tốt, vì tuổi trẻ bạn không có gì ngoài sức khoẻ cả. Hãy đổi lấy nó bằng kinh nghiệm sau này.

• Hãy dành thời gian và tiền bạc cho việc học thêm các khoá học, trau dồi kĩ năng. Khi còn trẻ quả thực bạn không kiếm được nhiều. Nên dành nó cho việc học để có thể nâng lương sau này. Ngoài ra các khóa học, các buổi talkshow, … sẽ giúp bạn mở rộng các mối quan hệ trong công việc bạn đang làm

PS: tự nhiên viết xong nhờ 162 Phương Liệt, nhớ cơm cây Bàng, nhớ cơm Lào, nhớ cafe đường tàu, nhớ đồng bọn.

---

Bài viết trên được chia sẻ bởi anh Tuan Dao. Anh Tuấn là một nhiếp ảnh gia tại Hà Nội, là người đã thực hiện bộ ảnh "Hà Nội như tôi thấy" đầy sáng tạo khi checkin cùng các địa điểm nổi tiếng tại Thủ đô. Hiện tại, anh đang là Giám đốc của Tuan Dao Production và TuanDao's Journey. Anh cũng là người truyền cảm hứng cho rất nhiều bạn trẻ "xách balo lên và đi" khi chia sẻ những hành trình trải nghiệm tuyệt vời ở nhiều nơi trên thế giới như: Ladakh, Myanmar, Nhật Bản, Ý, Malaysia....

Người Trong Muôn Nghề xin cảm ơn anh vì câu chuyện của mình.

Address

Nguyên Khê

Alerts

Be the first to know and let us send you an email when Người Trong Muôn Nghề posts news and promotions. Your email address will not be used for any other purpose, and you can unsubscribe at any time.

Contact The Business

Send a message to Người Trong Muôn Nghề:

Share

Dự án sách hướng nghiệp Người Trong Muôn Nghề

“Mình muốn theo học Thiết kế, nhưng bố mẹ chỉ thích ngành Ngân hàng… Mình cảm thấy chán ngán với Ngân hàng, mà cũng không đủ hiểu về ngành Thiết kế để tranh luận với gia đình nên đang rất bế tắc.

Năm nay em lớp 12, chỉ còn vài tháng nữa là phải chọn ngành, chọn trường mà vẫn chưa biết mình phù hợp với nghề gì? Thông tin trong cuốn “Những điều cần biết” của Bộ Giáo dục thì chung chung, không lẽ lại chỉ đăng ký bắt chước các bạn.

Đã sắp hết năm 3 Đại học nhưng tớ vẫn còn hết sức mơ hồ về chuyện năm sau ra trường sẽ làm công việc gì. Làm thế nào để chọn được một công ty phù hợp trong khi bản thân không quá xuất sắc?”

Bạn có thấy mình đã, đang và sẽ nằm trong những tình huống này? Với những người trong độ tuổi mười tám đôi mươi, hướng nghiệp chưa bao giờ là một câu chuyện dễ dàng. Hầu hết chúng ta đều đã từng hoặc đang trải qua cảm giác không biết mình thuộc về đâu, không biết mình đến Trái Đất làm gì. Khó khăn lớn nhất có lẽ không phải là kiếm được việc, mà là chọn được một nghề thực sự phù hợp với bản thân.