Hà Nội của tôi

Hà Nội của tôi Contact information, map and directions, contact form, opening hours, services, ratings, photos, videos and announcements from Hà Nội của tôi, News & Media Website, Phú Mỹ, Phú Xuyên.

25/10/2025

Cô gái 25t bị bạn trai đ//á đ//au đ//ớn đành cưới đại anh xe ôm ng//hèo cho có chồng, lúc mẹ chồng lên trao hồi môn thì ng//ã qu//ỵ...
Phúc thoáng nhìn qua gương chiếu hậu, thấy đôi mắt cô đẫm nước, trong lòng anh chợt dâng lên một linh cảm chẳng lành.
Đến giữa cầu, Thủy khẽ nói: “Anh chờ tôi một chút… tôi chỉ muốn nhìn sông thôi.” Phúc lặng người. Nhưng khi thấy cô tiến gần la//n ca//n, anh vội lao tới, nắm chặt tay cô, giọng r/un ru/n mà kiên quyết: “Em còn bố mẹ không? Họ sẽ ra sao nếu m//ất em?”.“Một thằ//ng đàn ông p//hản b//ội không đáng để em đánh đổi cả m../ạng số./.ng.”
Lời nói ấy như nh../át d./.ao xé to/ang bức tường tu/yệt vọ/ng trong lòng Thủy. Nước mưa hòa nước mắt, cô ò/a kh/óc như đứa tr/ẻ. Cô gục xuống vai anh, khóc cho trôi hết 5 năm yêu thương, hết những tổ/n thươ/ng cô từng nuốt vào lòng.
Đêm ấy, Phúc đưa Thủy về nhà. Anh không nói gì nhiều, chỉ nhẹ nhàng để lại một câu: “Nếu em cần người lắng nghe, anh sẵn sàng.” Những ngày sau đó, Phúc vẫn thỉnh thoảng nhắn tin hỏi thăm: “Em ăn gì chưa?”. “Hôm nay có đi làm không?”
Sự chân thành, giản dị của anh khiến Thủy cảm thấy lòng mình yên ổn lạ thường. Không nhà cao cửa rộng, không xe sang, không lời hoa mỹ – chỉ là một người đàn ông luôn sẵn sàng dừng xe giữa đường chỉ để hỏi cô có ổn không.
Bốn tháng sau, Phúc tỏ tình. Thủy đồng ý – không phải vì yêu, mà vì cô muốn tr/ả th//ù Nam, muốn cho anh ta thấy, không có anh, cô vẫn hạnh phúc. Ngày cưới, người ta xì xào: “C/on Thủy hoa khôi ngày xưa yêu thằng Nam 5 năm, giờ đi lấy anh xe ôm à?”. “Đúng là gái đẹp mà d//ại, hết tuổi xuân lại lấy đại cho có chồng.”
Thủy chỉ mỉm cười nhạt. Cô nghĩ, sau đám cưới này, chỉ cần đăng một tấm hình hạnh phúc, Nam và lũ bạn anh ta chắc chắn sẽ phải ca/y đắ/ng nhìn. Nhưng mọi chuyện chỉ thật sự s//ốc khi mẹ chú rể bước lên sân khấu...
Xem tiếp dưới bình luận...👇👇

25/10/2025

Chồng thường xuyên đi qu;;a đê;m không về, tôi lé::n theo dõi lái ô tô theo hơn 100km rồi cuối cùng phải đ::au đớ;;n thấy anh ôm một cô bé trẻ hơn mình 15 tu::ổi, tôi không thèm đ:;ánh ghe::n mà ngạo nghễ phi xe về thẳng nhà, và rồi đúng 2 tháng sau tôi bật cười ha hả khi nghe tin về cô ta...
Tôi lấy anh khi đã đủ chín chắn để hiểu hôn nhân chẳng bao giờ chỉ có màu hồng. Nhưng cái tôi không ngờ là… anh có thể ngang nhiên bỏ nhà đi qua đêm triền miên, chẳng thèm ngó ngàng đến vợ con.
Một đêm, nỗi uất nghẹn dâng lên đến cổ, tôi quyết định lén bám theo. Chiếc ô tô lướt vun vút trong đêm, hơn 100km đường dài, lòng tôi nặng như đá. Cuối cùng, tôi thấy cảnh tượng mà tim mình rách toạc: anh vòng tay ôm ấp một cô gái trẻ hơn tôi tới 15 tuổi.
Người ta bảo “vợ bắt gặp chồng ngoại tình” thì hoặc là khóc, hoặc là làm loạn. Nhưng tôi không. Tôi chỉ đứng nhìn, lạnh băng. Rồi tôi xoay xe, ngạo nghễ lái thẳng về nhà, không một giọt nước mắt.
Anh tưởng tôi sẽ ghen tuông, níu kéo, khóc lóc. Nhưng không. Tôi im lặng, coi như chẳng biết gì, sống như thể anh chỉ là một vị khách trọ.
Và rồi… đúng 2 tháng sau, tôi nghe tin chấn độ-ng về cô bồ trẻ kia. Thì ra... 👇👇

25/10/2025

Vợ trở d//ạ nhưng chồng vẫn bận h/ú h/í với nh//ân tì/nh tận Sài Gòn, mẹ chồng đưa con dâu vào viện và bảo: "Con cố gắng mẹ tròn con vu//ông, mọi chuyện còn lại… mẹ lo hết.”...
Trong tu//yệt vọ//ng, Hương gọi cho mẹ chồng. Bà bắt máy ngay, giọng r/un r/un:
“Hương à, con bình tĩnh. Con đừng kh/óc, nghe mẹ này. Con cố thở đều, chuẩn bị đồ đi si//nh. Bố mẹ sang ngay, đừng sợ. Con cố gắng mẹ tr/òn con vuô/ng, mọi chuyện còn lại… mẹ lo hết.”
Chưa đầy 15 phút sau, tiếng còi xe vang lên ngoài cổng. Mẹ chồng cô — bà Hòa, mặc áo mưa, tay cầm ô, mặt t//ái x//anh vì l/o lắ/ng. Bố chồng lái xe chở hai người thẳng vào v//iện.
Suốt quãng đường, bà nắm chặt tay con dâu, miệng không ngừng niệm Phật.
Rồi đ//ứa b//é cất tiếng khóc chào đời. Là một bé trai kháu khỉnh, giống cha như đúc. Mẹ chồng Hương bật kh//óc, hôn lên trán cháu, khẽ nói: “Cháu của bà, dù cha con có t//ệ thế nào, con vẫn phải sống thật mạnh mẽ nhé.”
"Con si//nh anh ấy không thèm về, chắc chắn là anh ấy đi với đồng nghiệp nữ rồi. Con đã nghi ngờ rồi...Hu hu..."...
"Con bình tĩnh, đừng kh//óc, phải nghỉ ngơi để cháu có sữa b//ú, mọi chuyện để mẹ lo".
Hai ngày sau, Hương ra vi//ện. Chồng vẫn bặt vô âm tín. Nhưng đến ngày thứ ba, cô nghe tin — bố mẹ chồng đã đặt vé bay vào Sài Gòn. Không ai biết họ định làm gì, chỉ biết rằng, trước khi đi, mẹ chồng dặn Hương:
“Con cứ ở nhà chăm cháu. Mẹ bảo chị giúp việc bên bố mẹ sang chăm sóc cháu cùng con. Khi nào mẹ gọi thì nghe.”... Để rồi...
Xem tiếp dươí bình luận...👇👇

5 con vật Đệ Tử Thần Tài: Bước chân vào nhà nào nhà đó cực kỳ giàu có 👇👇👇
25/10/2025

5 con vật Đệ Tử Thần Tài: Bước chân vào nhà nào nhà đó cực kỳ giàu có 👇👇👇

"𝐂𝐡𝐨̂̀𝐧𝐠 𝐛𝐚̆́𝐭 𝐯𝐨̛̣ 𝐤𝐲́ đ𝐨̛𝐧 𝐥:𝐲 𝐡:𝐨̂𝐧 𝐧𝐠𝐚𝐲 𝐭𝐫𝐞̂𝐧 𝐠𝐢𝐮̛𝐨̛̀𝐧𝐠 𝐛:𝐞̣̂𝐧𝐡, 𝐧𝐡𝐮̛𝐧𝐠 𝐡𝐚̆́𝐧 𝐤𝐡𝐨̂𝐧𝐠 𝐧𝐠𝐨̛̀ 𝐚𝐢 𝐦𝐨̛́𝐢 𝐥𝐚̀ 𝐧𝐠𝐮̛𝐨̛̀𝐢 𝐛𝐢̣...
25/10/2025

"𝐂𝐡𝐨̂̀𝐧𝐠 𝐛𝐚̆́𝐭 𝐯𝐨̛̣ 𝐤𝐲́ đ𝐨̛𝐧 𝐥:𝐲 𝐡:𝐨̂𝐧 𝐧𝐠𝐚𝐲 𝐭𝐫𝐞̂𝐧 𝐠𝐢𝐮̛𝐨̛̀𝐧𝐠 𝐛:𝐞̣̂𝐧𝐡, 𝐧𝐡𝐮̛𝐧𝐠 𝐡𝐚̆́𝐧 𝐤𝐡𝐨̂𝐧𝐠 𝐧𝐠𝐨̛̀ 𝐚𝐢 𝐦𝐨̛́𝐢 𝐥𝐚̀ 𝐧𝐠𝐮̛𝐨̛̀𝐢 𝐛𝐢̣ 𝐛:𝐨̉ 𝐫:𝐨̛𝐢...
Căn phòng bệnh ở tầng 7 của một b:ệnh v:iện tư nhân yên tĩnh đến lạ. Tiếng máy đo nh:ịp t:im vang đều, ánh đèn trắng hắt lên gương mặt nhợt nhạt của Hạnh – người phụ nữ vừa trải qua ca phẫu thuật :u: t:uyến gi:áp.
Chưa kịp tỉnh hẳn sau thuốc mê, Hạnh đã thấy chồng mình – Khải – đứng ở đầu gi:ường, tay cầm một tập giấy tờ.
– Em tỉnh rồi à? Tốt, ký vào đây đi.
Giọng anh ta lạnh lùng, không một chút cảm xúc.
Hạnh ngơ ngác:
– Gì vậy… giấy gì thế anh?
Khải đẩy xấp giấy về phía cô, nói gọn lỏn:
– Đ:ơn l:y h:ôn. Anh đã viết sẵn, em chỉ cần ký.
Hạnh chết lặng. Cổ họng vẫn đ:au r:á:t sau phẫu thuật khiến cô nói khó khăn, đôi mắt đẫm lệ, vừa đau đớn vừa không hiểu chuyện gì đang xảy ra.
– Anh… nói đùa sao?
– Anh không đùa. Anh đã nói rồi, anh không thể sống mãi với một người phụ nữ yếu đuối, b:ệ:nh t:ậ:t như em được. Anh mệt mỏi vì phải gánh vác mọi thứ. Em nên để anh được sống thật với cảm xúc của mình.
Khải nói dửng dưng, như thể đang bàn chuyện nhỏ nhặt, chứ không phải r:uồ:ng b:ỏ người vợ đã đồng hành cùng anh suốt gần mười năm qua.
Hạnh khẽ cười, nước mắt lăn dài.
– Hóa ra anh chọn đúng lúc em nằm trên gi:ườ:ng b:ệ:nh, không thể ph:ản kh:áng… để bắt em ký?
Khải im vài giây rồi gật đầu:
– Đừng trách anh. Dù sớm hay muộn thì chuyện này cũng phải xảy ra. Anh đã có người khác, và cô ấy không muốn sống trong bóng tối nữa.
Hạnh c:ắ:n chặt môi. Nỗi đau nơi cổ họng chẳng thấm vào đâu so với cơn đ:au nghẹn ngào trong t:im. Nhưng cô không g:ào kh:óc, chỉ khẽ nói:
– Bút đâu?
Khải thoáng s:ững người.
– Em… thật sự ký à?
– Anh nói đúng, sớm muộn cũng phải kết thúc.
Anh ta đặt cây bút vào tay cô. Hạnh r:un r:ẩy cầm lấy, chậm rãi ký tên.
– Xong rồi. Chúc anh hạnh phúc.
– Cảm ơn. Anh sẽ chuyển phần tài sản như đã thỏa thuận. Tạm biệt.
Khải quay người đi. Cánh cửa khép lại nhẹ nhàng, tĩnh lặng đến r:ợ:n người.
Nhưng chưa đầy ba phút sau, nó mở ra lần nữa.
Một người đàn ông bước vào…
👉 Đọc tiếp phần 2 của câu chuyện dưới phần bình luận.
"

10 nhà thì 9 nhà mắc phải đó nhé 👇👇👇
24/10/2025

10 nhà thì 9 nhà mắc phải đó nhé 👇👇👇

24/10/2025

Sống ở nhà chồng, tôi không phải làm công việc nhà vì bố mẹ chồng thuê giúp việc. Ông bà chiều chuộngkhông khác gì con đẻ, vàng thì tháng nào cũng mua cả mấy chỉ. Cứ nghĩ được yêu thương, chiều chuộng, hóa ra phía sau là âm mưu kinhkhung khi tôi biết được nhà họ sắp...
Lấy chồng xong, tôi được sống như bà hoàng.
Bố mẹ chồng thuê giúp việc lo từng bữa cơm, giặt giũ, rửa bát.
Tôi chỉ việc làm đẹp, đi spa, mua sắm.
Mỗi tháng, mẹ chồng đều tặng vài chỉ vàng, bảo “để con gái mẹ có của riêng”.
Họ nói tôi là “con dâu quý”, “con gái cưng”.
Tôi cảm động, nghĩ mình thật may mắn khi được gả vào nhà này.
Nhưng rồi, càng ngày tôi càng thấy có gì đó lạ lắm.
Phòng riêng của bố mẹ chồng luôn khóa trái, dù tôi có quên đồ hay cần lấy gì, cũng bị ngăn lại.
Một tối mất điện, tôi xuống bếp lấy nến, vô tình nghe thấy mẹ chồng nói nhỏ qua điện thoại:
“Tuần sau là tới lượt nó rồi, chuẩn bị giấy tờ cho gọn gàng.”
Tôi rùng mình, không hiểu “nó” là ai.
Sáng hôm sau, bố chồng đưa tôi đi làm sổ bảo hiểm nhân thọ, nói là để “phòng xa”.
Tôi bán tín bán nghi, nhưng vẫn ký — vì tin tưởng.
Rồi đến một ngày, người giúp việc già trong nhà vội kéo tôi ra cổng, dúi vào tay tôi một phong bì và nói nhỏ... 👇👇

24/10/2025

Cưới người chồng t;/ật ng;/uyền nhà giàu để trả nợ “cứu” cha, cô bị nhà chồng khi;/nh r;ẻ suốt 7 năm trời, đến ngày anh đứng dậy đi lại, câu nói đầu tiên của anh khiến cả nhà phải c;/hết lặng…
Bảy năm trước, Thảo đứng lặng trong bộ váy cưới, tay siết chặt váy đến ru///n người.
Cô là sinh viên năm cuối, đang học dở dang thì gia đình sa cơ, cha cô vì bả/o lãn/h nợ cho người quen mà bị xiết cả đất lẫn nhà, đứng trước nguy cơ phải vào t;/ù. Trong lúc tu//yệt vọ///ng, một lời đề nghị “gi///ải c///ứu” từ nhà họ Trần xuất hiện.
"Chỉ cần cô lấy con trai tôi, toàn bộ số nợ coi như được xóa."
Người ta đồn con trai nhà họ Trần – Trần Khánh – là “cục thị-t s-ốn/g”, bị li-/ệt toàn thân sau t;/ai n;/ạn giao thông, số/ng như th//ực v//ật, mọi sinh hoạt phải có người giúp đỡ. Thảo chẳng có lựa chọn. Cô đồng ý.
Từ ngày bước chân về làm dâu, Thảo chưa từng được gọi là “con” hay “vợ”.
Mẹ chồng gọi cô là “cô kia”, chị chồng gọi là “người giúp việc cao cấp”. Mỗi bữa ăn, cô ngồi ở một góc. Hễ có họ hàng đến chơi, mẹ chồng lại bảo:
“Thằng Khánh nó s/ố kh//ổ nên mới lấy loại như cô ta, xuất thân th//ấp ké///m, học hành dang dở...”
Thảo chỉ cúi đầu, lặng lẽ chăm sóc chồng ngày đêm, từ chuyện tắm rửa, ăn uống đến vật lý trị liệu. Cô chưa từng rời anh quá nửa ngày, chưa từng để y tá nào khác chạm vào anh.
Rồi một ngày tháng Tư oi bức, khi cô đang dọn dẹp phòng, bỗng nghe tiếng lạch cạch phía sau.
Quay lại, Thảo ch;/ết lặng.
Trần Khánh – người chồng bất động suốt 7 năm, đang vịn vào thành giường và... bước đi.
Cô cho//áng vá///ng. Nước mắt ứa ra vì mừng. Cô gọi cả nhà.
Người đầu tiên lao vào là mẹ chồng – bà hét lên su;/ng sư;/ớng rồi… tá///t Thảo một cái:
“Mày biết nó đi được mà gi////ấu cả nhà? Đồ á-c độ-c!”
Chưa kịp hiểu chuyện gì, thì Khánh mở miệng lần đầu tiên sau 7 năm nói về tài sản cho vợ.
Cả nhà nghe xong thì ch/ết lặng, không ngờ... đọc tiếp dưới bình luận 👇👇

Đêm nào cũng vậy, khoảng 2 – 3 giờ sáng, tôi lại nhận được cuộc gọi của con gái. Nó vừa sinh được 10 ngày, đang ở nhà ch...
24/10/2025

Đêm nào cũng vậy, khoảng 2 – 3 giờ sáng, tôi lại nhận được cuộc gọi của con gái. Nó vừa sinh được 10 ngày, đang ở nhà chồng để ở cữ. Trong điện thoại, giọng con hoang mộc:
– “Mẹ ơi, con mệt lắm… con sợ lắm… mẹ đến đón con về với mẹ đi, con không chịu nổi nữa đâu…”
Mỗi lần nghe xong, tim tôi như bị ai cắt từng khúc, nhưng nhìn chồng, ông chỉ thở dài:
– “ Hủy bà chịu đựng khó khăn. Con gái đi lấy chồng rồi, đừng làm khó bên thông gia. Ở cữ thì phải kiến ​​khem, không khóc cũng là chuyện thường.”
Tôi yên tĩnh. Nhiều đêm liền, điện thoại réo lên, con suốt như trải rồng, tôi cũng ngồi ôm trả tiền theo, nhưng không sảng khoái vì sợ mang tiếng ồn.
Cho đến sáng hôm đó, tôi không chịu nổi nữa. Tôi gọi chồng dậy, nói dứt khoát:
– “Hôm nay phải lên tận nơi. Nếu thông gia không cho, tôi cũng sẽ nhận được.”
Hai vợ chồng em chạy xe hơn 30 cây số đến nhà thông gia. Nhưng vừa đến cổng, tôi đã tìm thấy một cảnh tượng sảng khoái, hoàng kim mặt mũi, chất lịm xuống sân .
Ngay giữa sân, hai cái quan tài thiết song , trên bàn thờ ngút khói hương, yên tĩnh tang não vọng ra.
XEM TIẾP Ở DƯỚI PHẦN BÌNH LUẬN👇👇👇

Phụ nữ l:ẳng l:ơ hễ mở mi:ệng là nói 3 câu này, nhất là câu số 1: Đà:n ông nên tránh thật xa👇👇👇
24/10/2025

Phụ nữ l:ẳng l:ơ hễ mở mi:ệng là nói 3 câu này, nhất là câu số 1: Đà:n ông nên tránh thật xa
👇👇👇

Tại sao nên để một khoản tiền đằng sau vỏ điện thoại? Nhiều người chưa bao giờ hiểu 👇👇👇
24/10/2025

Tại sao nên để một khoản tiền đằng sau vỏ điện thoại? Nhiều người chưa bao giờ hiểu 👇👇👇

Phòng bố chồng ở sát vách con dâu, đêm nào cũng nghe tiếng hai vợ chồng “kiểm tra bài cũ”, đến 1 ngày ông không k;iề;m c...
24/10/2025

Phòng bố chồng ở sát vách con dâu, đêm nào cũng nghe tiếng hai vợ chồng “kiểm tra bài cũ”, đến 1 ngày ông không k;iề;m c:h;ế được đã…
Phòng ông Lâm ở ngay sát vách phòng vợ chồng con trai. Căn nhà nhỏ, vách mỏng, cách âm kém. Ban đầu, mọi thứ đều ổn, nếu không kể đến những đêm…
Tiếng giường gỗ c:ót ké:t, tiếng r::/ê;n r/:;;ỉ mơ hồ, rồi tiếng cười khúc khích của con dâu vọng qua lớp tường mỏng như tờ giấy. Ông Lâm trằn trọc quay mặt vào tường, mồ hôi r;ị;n ra dù trời mùa đông.
Con trai ông – Hưng – là người khô khan, ít nói. Còn con dâu – Thư – thì dịu dàng, lễ phép, da trắng, mắt ướt. Ông chưa từng nghĩ mình sẽ để tâm đến cô, cho đến khi những â;m th;an:h đ;ê;m đ::ê:m làm ông mất ngủ.
Càng ngày, ông càng trở nên cáu gắt vô cớ. Bữa cơm ch:ê mặn, ch//ê nhạt. Thư nhẫn nhịn, càng khiến ông bực bội. Ông bắt đầu để ý cách cô buộc tóc, dáng đi, giọng cười.
Đêm ấy, ông không chịu được nữa.
Khoảng ba giờ sáng. Ông bước ra khỏi phòng, ông đứng trước cửa phòng con trai, tay giơ lên định gõ… nhưng dừng lại. Một tiếng rên nhỏ vừa vang lên từ bên trong.
Không ch:::ịu nổi.
Ông xoay nắm cửa — không khóa. Bước chân ông nhẹ đến lạ. Ông mở cửa, sẵn sàng nói d;//ối rằng mình mệt quá cần th;u:ố;c, hay ng:;:///ã đ/:ậ/p:/ đ/ầ/u. Nhưng thứ ông nhìn thấy… khiến ông ch*t lặng.
Trên giường, chỉ có mình Thư. Cô nằm quay lưng, ngủ say. Không có Hưng. Không có ai.... Đọc tiếp tại bình luận 👇👇

Address

Phú Mỹ
Phú Xuyên
158000

Telephone

+84856217777

Website

http://dieulinh.dev/

Alerts

Be the first to know and let us send you an email when Hà Nội của tôi posts news and promotions. Your email address will not be used for any other purpose, and you can unsubscribe at any time.

Contact The Business

Send a message to Hà Nội của tôi:

Share