08/11/2025
Giám đốc vô tình gặp vợ cũ trên máy bay, bên cạnh là cặp s/o/n/g s/i/n/h trông giống hệt an/h và cái kết không tưởng....
Chiếc máy bay cất cánh khỏi đường băng trong ánh chiều muộn vàng óng. Ở khoang hạng thương gia, Giám đốc trẻ tuổi Khánh Duy ngồi lặng lẽ bên cửa sổ, ánh mắt hướng ra ngoài trời đầy mây. Anh không ngờ, chuyến công tác tưởng như bình thường này lại là bước ngoặt khiến cả cuộc đời anh đảo lộn.
Một tiếng nói quen thuộc vang lên bên cạnh:
“Em xin lỗi, cho em đi qua một chút...”
Anh quay đầu lại — và thời gian như ngừng trôi.
Người phụ nữ ấy... là Minh Thư, vợ cũ mà anh đã l//y hôn ba năm trước.
Nhưng điều khiến tim anh như ngừng đập chính là hai đứa trẻ song sinh đang líu lo đi sau cô — một trai, một gái — với gương mặt giống anh như hai giọt nước...
Khánh Duy là giám đốc điều hành của một tập đoàn công nghệ nổi tiếng. Ba năm sau cuộc ly hôn đầy tổn thương, anh lao vào công việc, từ chối mọi mối quan hệ mới, và sống khép kín trong thế giới riêng đầy nguyên tắc.
Chuyến bay hôm nay đưa anh từ TP.HCM ra Hà Nội để ký kết một thương vụ quan trọng. Anh lên máy bay sớm, chọn chỗ ngồi cạnh cửa sổ như thường lệ. Lúc tiếp viên bắt đầu đóng cửa khoang, anh cúi đầu kiểm tra hồ sơ trong iPad, không để ý đến người phụ nữ cùng hai đứa trẻ vừa lên máy bay.
“Em xin lỗi, cho em đi qua một chút…”
Giọng nói ấy khiến tim anh như bị bóp nghẹt.
Anh ngẩng đầu lên, và cả thế giới như chao đảo. Minh Thư — người phụ nữ từng là tất cả với anh — giờ đang đứng ngay trước mặt. Không chỉ vậy, bên cạnh cô là hai đứa trẻ tầm ba tuổi. Cậu bé có đôi mắt sáng, cái nhíu mày quen thuộc mỗi khi suy nghĩ. Cô bé có lúm đồng tiền sâu và nụ cười... y hệt mẹ nó — và giống anh nữa.
“Thư?” – anh lắp bắp.
Cô ngỡ ngàng, nhưng nhanh chóng lấy lại bình tĩnh. “Chào anh. Lâu rồi không gặp.”
Hai đứa trẻ níu lấy váy mẹ, nhìn anh tò mò. Chúng đồng thanh:
“Mẹ ơi, chú này là ai vậy?”
Minh Thư không trả lời. Cô vội vàng ngồi xuống chỗ cạnh anh, giúp bọn trẻ ổn định chỗ ngồi ở hai ghế bên kia lối đi. Sự im lặng như dồn nén cả không gian.
Khánh Duy quay sang nhìn cô, gương mặt phức tạp.
“Chúng là... con của em?”
Cô gật đầu, nhẹ nhàng. “Phải.”
Anh cảm giác tim mình thắt lại. “Chúng... bao nhiêu tuổi rồi?”
“Ba tuổi rưỡi.”
Duy gần như không thể thở. Ba năm trước, anh và Thư ly hôn trong im lặng, không một lời níu kéo. Cô bỏ đi khỏi cuộc đời anh như chưa từng tồn tại. Anh đã mất tất cả — nhưng hóa ra anh còn mất nhiều hơn cả tình yêu.
Họ từng yêu nhau cuồng nhiệt, trải qua 5 năm từ thời đại học đến khi cùng nhau xây dựng sự nghiệp. Nhưng áp lực công việc, kỳ vọng gia đình và bản tính cầu toàn, lạnh lùng của Duy đã khiến Thư ngày càng cô đơn. Năm thứ ba kết hôn, họ gần như chỉ sống cùng nhau trên danh nghĩa.
Một đêm mùa đông, sau một trận cãi vã lớn, Thư rời khỏi căn nhà hai người từng gọi là tổ ấm. Cô biến mất không dấu vết. Anh không tìm cô, và cô cũng không trở lại.
“Vì sao em không nói với anh?” – Duy hỏi, mắt anh không rời khỏi hai đứa trẻ.
Minh Thư si//ết tay, ngón tay ru/n lên.
“Anh biết rõ lý do mà. Khi ấy, anh chọn công việc. Em chỉ là một phần phụ trong cuộc sống của anh. Em mang thai khi quyết định rời đi. Em không muốn anh cảm thấy bị ràng buộc...”
“Em nghĩ anh không có quyền được biết con mình tồn tại sao?” – giọng Duy nghẹn lại.
Thư quay sang anh, lần đầu ánh mắt cô có chút tức giận.
“Còn anh? Khi em đi, anh có một lần nào cố giữ em lại không? Một lần hỏi em cần gì? Nếu ngày đó anh chỉ cần gọi em về, mọi chuyện đã khác. Nhưng anh không làm. Em phải nuôi con một mình, giữa trời Âu lạnh lẽo, với hai bàn tay trắng.”
Duy sững sờ. Anh không ngờ, sau khi rời khỏi Việt Nam, cô sang châu Âu, sống ẩn danh và làm mẹ đơn thân trong âm thầm.
Suốt chuyến bay dài hai tiếng, họ chỉ nói vài câu ngắn ngủi. Hai đứa trẻ ngồi bên kia lối đi, thi thoảng quay sang mỉm cười với anh — nụ cười ngây thơ mà mỗi lần nhìn thấy, tim anh lại thắt lại.
Máy bay hạ cánh. Khi hành khách bắt đầu đứng dậy, Duy đưa tay ra, chặn Thư lại.
“Anh muốn biết tên chúng.”
Minh Thư nhìn anh, rồi nhẹ giọng:
“Bé trai là Khải Minh, bé gái là Khánh An.”
Anh nhắm mắt lại. Những cái tên... giống hệt những gì anh từng mơ ước đặt cho con mình. Hóa ra cô vẫn nhớ.... Xem tiếp 👇