24/03/2024
Cuộc trò chuyện Christian Kerez với Stéphanie Bru và Alexandre Theriot
-
Christian Kerez (1): Ở Bruther hai người tiếp cận một dự án như thế nào? Làm thế nào để cả hai bắt đầu từ một trang giấy trắng?
Alexandre Theriot (2): Chúng tôi luôn khá hoài nghi về phương pháp luận. Chúng ta có thực sự có một phương pháp luận không? Thử thách đầu tiên chúng tôi gặp là phải kết hợp các vấn đề khác nhau, cho dù đó là những câu hỏi mang tính tham khảo, những vấn đề về lãnh thổ, liên quan đến quản lý dự án hay cách xây dựng, ... Và điều thực sự thú vị đối với chúng tôi là cố gắng dung hòa tất cả những vấn đề này trong một ý tưởng. Đó là lý do tại sao chúng tôi muốn duy trì sự rối loạn nhất định trong giai đoạn đầu của dự án để phạm vi vấn đề và chủ đề cần giải quyết càng rộng càng tốt. Và bằng cách này, chúng tôi khám phá theo mọi hướng và tạo nhiều cơ hội cho việc tìm kiếm trở nên phong phú. Sau đó, tập hợp tất cả sự hỗn loạn đó lại với nhau bằng nhiều cách khác nhau.
Stéphanie Bru (3): Cụ thể hơn, chúng tôi bắt đầu với việc phân tích thông qua sơ đồ. Chúng tôi luôn bắt đầu bằng cách làm việc trên những khía cạnh cơ học của dự án. Điều này cho phép chúng tôi phác thảo việc hiện thực hóa các ý tưởng và xây dựng một lĩnh vực càng rộng càng tốt... để tìm ra điểm chính sẽ làm cốt lõi của dự án.. Sau đó, ít nhiều song song, chúng tôi đã làm việc với các bài kiểm tra về hình khối. Chúng tôi luôn lần theo một số manh mối có thể không liên quan gì đến nhau. Các thử nghiệm về chiến lược triển khai sẽ được tích lũy qua các mô hình tỷ lệ nhỏ.
A. Theriot: Điều bình thường là chúng ta tiến hành bằng cách loại bỏ. Trên thực tế, chúng tôi không xác định bất kỳ khuôn khổ nào, chúng tôi không cho phép mình tìm ra những cách thực hiện khả thi. Nhưng trong mọi trường hợp, khía cạnh đô thị là điều cần thiết khi tìm ra cách thức để phát triển một dự án. Sau đó đến vấn đề về địa hình. Tuy nhiên, trong bất kỳ dự án nào của chúng tôi và bất kể điều gì xảy ra, đối với chúng tôi làm việc trên bản vẽ mặt bằng luôn là nền tảng cho kết quả cuối cùng.
S. Bru: Còn ông, Christian? Ông tiếp cận một dự án như thế nào?
C. Kerez: Chúng tôi thực hiện rất nhiều nghiên cứu. Chúng tôi cố gắng hiểu mọi việc được thực hiện như thế nào ở những nơi khác trên thế giới. Chúng tôi làm rất nhiều việc để hiểu bản tóm tắt, địa điểm và bối cảnh tốt nhất có thể. Chúng ta càng hiểu rõ bối cảnh, từ quan điểm văn hóa và tinh thần hơn là quan điểm vật chất thì chúng ta càng có khả năng đưa ra quan điểm và đề xuất các giả thuyết khác nhau tốt hơn. Tôi vẽ rất nhiều, không thích nói chuyện quá nhiều với người khác hay lắng nghe người khác nghĩ gì nhưng lại rất thích nhận tài liệu ngoài tầm hiểu biết của tôi. Tôi thích nghiên cứu bản vẽ mặt bằng, minh họa và phân tích.
Và chúng tôi thường tạo các mô hình (vật lý hoặc 3D bằng máy tính) để có thể hình dung khối kiến trúc và không gian ngay từ ban đầu. Thông qua loạt mô hình thử nghiệm khổng lồ dựa trên các giả thuyết khác nhau mà chúng tôi xử lý, dự án có thể phát triển từ những hình ảnh tưởng tượng để cuối cùng có được một không gian kiến trúc. Nếu chúng tôi làm việc sáu tuần cho một cuộc thi, thì thực tế chúng tôi dành bốn tuần cho nghiên cứu và mô hình khái niệm, và chỉ có hai tuần cho dự án cuối cùng.
S. Bru: Vâng, chúng tôi cũng làm điều tương tự; Chúng tôi coi mỗi dự án là một khảo cứu. Chúng tôi tìm kiếm manh mối và đề xuất những điều có thể đưa chúng tôi đi theo những con đường khác nhau. Và đến một thời điểm nào đó, chúng ta cảm thấy mọi thứ đều ăn khớp với nhau. Về cơ bản, vấn đề là tìm và tập hợp được tất cả các manh mối sẽ tạo nên dự án.
C. Kerez: Và song song đó, chúng tôi luôn tìm kiếm sự đặc biệt của một dự án. Bởi vì mọi dự án, mọi nơi đều mang đến cơ hội “chỉ có một lần trong đời”. Người ta luôn cố gắng quên đi những gì mình đã làm trước đây, gạt bỏ những trải nghiệm trong quá khứ, để tránh rơi vào bẫy của sự lặp lại. Mặc dù càng lớn tuổi, bạn rất mất nhiều thời gian để làm việc đó, mặc dù bạn cũng tin chắc rằng mình sẽ có thể quên, rằng sẽ đến lúc bạn nhận ra điểm đặc biệt đó sẽ dẫn đến dự án mới. Trong mọi trường hợp, điều đó luôn khiến tôi ngạc nhiên là phải mất bao lâu để xem rốt cuộc thì điều gì rõ ràng. Thực ra nó đã nằm trên bàn ngay từ đầu, chỉ chờ chúng ta coi trọng nó.
Hãy nói về dự án của Bruther. Khi tôi đến thăm nó, tôi rất ngạc nhiên khi thấy chất lượng thiết kế của công trình được kiểm soát chặt chẽ đến mức nào. Có vẻ như mọi thứ đều tuân theo một ý định. Làm thế nào để các bạn có được sự kiểm soát này? Đó có phải là điều gì đó đã rõ ràng ngay từ đầu? Hay nó xuất hiện song song với việc phát triển công việc với nhân viên của Bruther? Việc kiểm soát này có được thực hiện theo một cách cụ thể không?
A. Theriot: Tôi nghĩ rằng trên hết kết quả phải đạt giống như chúng tôi mong muốn. Xem xét một dự án từ giai đoạn tranh luận đến giai đoạn xây dựng như thể nó đến từ cùng một thứ. Chúng tôi được thúc đẩy bởi mong muốn tiếp tục điều chỉnh cho đến khi dự án hoàn thành. Tôi nghĩ rằng ý định có được phản ánh trong dự án của chúng tôi một cách có kiểm soát là phụ thuộc vào mong muốn đó. Mong muốn được chuyển thành một cách hành động cụ thể trong từng bối cảnh của dự án.
S. Bru: Cũng cần lưu ý rằng chúng tôi có mặt rất nhiều ở hiện trạng khu đất. Trong giai đoạn xây dựng, chúng tôi đã thay đổi rất nhiều thứ, điều mà không phải ai cũng thích. Do đó, có một khoảng cách (ít nhất là ở nước ta) giữa thời điểm nghiên cứu và thời điểm đối đầu với tầm nhìn của các công ty xây dựng. Đôi khi, những đề xuất sau có nhiều giải pháp theo hướng của chúng tôi hơn những gì các kỹ sư của chúng tôi có thể đưa ra. Vì vậy, mặc dù tầm quan trọng của việc dành thời gian cho việc nghiên cứu, nhưng khi mọi thứ đã được xác định rất rõ ràng. Trên công trường, chúng tôi luôn sửa đổi mọi thứ cho đến cùng. Cách tiếp cận của chúng tôi không bao giờ dừng lại ở điều gì đó. Nếu có một hạn chế thì chúng tôi sẽ tìm cách đưa nó vào. Mặc dù chúng tôi luôn sẵn sàng nhìn thấy dự án phát triển, nhưng chúng tôi từ chối nhượng bộ ý chí và mục tiêu của mình.
A. Theriot: Và điều đó xảy ra bởi vì những nghi ngờ mà chúng ta ngày càng trở nên quan trọng. Chúng có tính cấu trúc khá cao đối với cách chúng ta phát triển mọi thứ. Do đó, vấn đề là có thể tiếp tục điều chỉnh các dự án trong tất cả các giai đoạn, ngay cả trên công trường. Tất nhiên, điều này không phải lúc nào cũng dễ dàng, bởi vì bất kỳ sự điều chỉnh nào cũng sẽ phá vỡ quy trình làm việc của các công ty xây dựng vốn phải làm việc nhanh chóng. Do đó, thách thức ở đây là giữ cho cuộc đối thoại diễn ra sôi nổi với họ và có thể nắm bắt được những ý tưởng hay. Vào cuối cùng, điều chúng tôi quan tâm là xây dựng và thử nghiệm mọi thứ mà chúng tôi đã dể xuất trong quá trình phát triển dự án.
…
-
(1) Christian Kerez là kiến trúc sư người Thụy Sĩ, sinh ra tại Venezuela. Học tại Học viện Công nghệ Liên bang Thụy Sĩ Zurich và nhận bằng Thạc sĩ Kiến trúc năm 1988. Trong những năm 1980 và đầu những năm 1990, ông là một nhiếp ảnh gia. Công việc này lại ảnh hưởng sâu sắc đến cách tiếp cận kiến trúc của ông. Ông là kiến trúc sư thiết kế tại văn phòng của Rudolf Fontana từ năm 1991 đến năm 1993. Sau khi có tác phẩm được xuất bản rộng rãi trong lĩnh vực nhiếp ảnh kiến trúc, ông mở văn phòng kiến trúc của riêng mình tại Zurich, Thụy Sĩ vào năm 1993. Christian Kerez là giáo sư thỉnh giảng tại Thụy Sĩ Viện Công nghệ Liên bang Zurich từ năm 2001.
(2) Alexandre Theriot là kiến trúc sư người Pháp và đồng sáng lập studio kiến trúc 'Bruther', cùng với Stéphanie Bry. Họ thuộc thế hệ kiến trúc sư bắt đầu sự nghiệp của mình khi bắt đầu cuộc suy thoái, một điều kiện có thể được phản ánh trong cách họ định nghĩa kiến trúc là dung hòa mọi lĩnh vực kiến thức. Các dự án gần đây của họ cho thấy sự cân bằng tinh tế giữa chiến lược và hình thức, sự chặt chẽ, tự do, tính tức thời và khả năng phát triển. Theriot cũng là giảng viên tại nhiều trường kiến trúc trên toàn thế giới với chức danh Phó Giáo sư Kiến trúc & Thiết kế. Ông hiện đang giảng dạy tại Khoa Kiến trúc, Viện Công nghệ Liên bang Thụy Sĩ (ETH Zurich), Thụy Sĩ.
(3) Stéphanie Bru là nữ kiến trúc sư người Pháp và đồng sáng lập studio 'Bruther', cùng với Alexandre Theriot. Họ thuộc thế hệ kiến trúc sư bắt đầu sự nghiệp của mình khi bắt đầu cuộc suy thoái, một điều kiện có thể được phản ánh trong cách họ định nghĩa kiến trúc: giống như một con dao quân đội Thụy Sĩ, một công cụ được sử dụng trong những hoàn cảnh khác biệt nhất, một sự trợ giúp giúp dung hòa mọi lĩnh vực kiến thức. Các dự án gần đây của họ cho thấy sự cân bằng tinh tế giữa chiến lược và hình thức, sự chặt chẽ và tự do, cụ thể và chung chung, tính tức thời và khả năng phát triển. Bru hiện là giáo sư tại Đại học Universität der Künste (UdK) ở Berlin và tại Đại học Harvard ở Boston.
-
Nhân vật | Cuộc trò chuyện Christian Kerez với Stéphanie Bru và Alexandre Theriot
-Nguồn: El croquis 197: Bruther
-Hình ảnh: El Croquis, Filip Dujardin
-Tác giả: El Croquis
-Biên tập tiếng Việt : Đình Văn I IF magazine