20/10/2025
Trong đám t-ang vợ cũ, tôi ch-ết lặng khi thấy người đàn ông bên cạnh con trai đang khóc. Lúc đó, một sự thật đ-au l-òng đã được hé lộ, khiến tôi không thể tin vào mắt mình...
Một năm sau ly hôn, Mạnh cảm thấy cuộc sống của mình nhẹ nhõm hơn rất nhiều. Không còn sự g-ượng é-p, không còn những bữa cơm im lặng. Anh dành toàn bộ thời gian cho Minh, cùng con học bài, chơi game, đi công viên. Tình cảm cha con giữa Mạnh và Minh ngày càng sâu sắc. Minh là tất cả đối với anh. Thằng bé lanh lợi, thông minh, và luôn biết cách khiến Mạnh mỉm cười. Mạnh yêu thương Minh bằng tất cả trái tim mình, một tình yêu không cần giải thích, không cần chứng minh. Anh cảm thấy, dù cuộc hôn nhân có đổ vỡ, anh vẫn có Minh, và đó là đủ.
Rồi một ngày, Mạnh nhận được điện thoại từ em gái của Lan. Giọng cô r-un r-ẩy, nghẹn ngào. "Anh Mạnh ơi, chị Lan m-ất rồi…"
Điện thoại từ trên tay Mạnh rơi xuống, tiếng va đập khô khốc trên sàn nhà. Anh đứng sững sờ, cảm giác như có một bàn tay vô hình đang b-óp ngh-ẹt tr-ái t-im mình. Lan m-ất rồi? Người phụ nữ đã từng là vợ anh, mẹ của con trai anh, đã ra đi mãi mãi.
Dù không còn tình cảm vợ chồng, nhưng tin tức này vẫn khiến Mạnh b-àng h-oàng. Một cảm giác t-iếc n-uối, x-ót x-a len lỏi trong lòng anh. Tiếc nuối cho một cuộc hôn nhân chưa trọn vẹn, xót xa cho một kiếp người ngắn ngủi.
Mạnh gọi Minh lại. "Minh, mẹ con… mẹ con m-ất rồi."
Minh ngước đôi mắt tròn xoe nhìn anh, chưa hiểu chuyện gì đang xảy ra. "M-ất là sao hả bố?"
"Là mẹ sẽ không về nữa, con trai ạ," Mạnh nói, giọng anh lạc đi. Anh ôm Minh vào lòng, cố gắng kìm nén nước mắt. Anh biết, Minh còn quá nhỏ để hiểu được sự m-ất m-át này.
Đám tang của Lan diễn ra tại một ngôi chùa cổ kính, tĩnh mịch. Mạnh và Minh đến sớm. Không khí u buồn bao trùm khắp nơi. Mạnh mặc một bộ vest đen, ôm Minh trong vòng tay. Thằng bé mặc bộ đồ trắng tinh khôi, đôi mắt ngây thơ nhìn di ảnh của mẹ. Minh có vẻ chưa thực sự hiểu cái ch-ết là gì, nhưng nó cảm nhận được sự đ-au b-uồn của những người xung quanh.
Mạnh đứng trước linh cữu của Lan, nhìn gương mặt cô trên di ảnh. Cô vẫn xinh đẹp, nhưng nụ cười có vẻ gượng gạo. Anh nhớ lại ngày cưới của họ, cũng nụ cười ấy, cũng ánh mắt ấy. Một nỗi buồn khó tả dâng lên trong lòng Mạnh. Dù sao thì, họ cũng đã từng là vợ chồng.Khi Mạnh đang chìm đắm trong suy nghĩ, một hình bóng bỗng lọt vào tầm mắt anh. Một người đàn ông, mặc bộ vest đen, đứng nép mình ở một góc, hai vai ru-n r-ẩy. Anh ta đang khóc. Tiếng n-ức n-ở của anh ta càng lúc càng lớn, đến mức suýt ng-ất đi...👇ĐỌC TIẾP TRUYỆN NGẮN DƯỚI BÌNH LUẬN