22/09/2025
CHỒNG V;Ô S;INH – Coп Dȃu Xιп Bṓ CҺồпg Một Đứa Coп Nṓι Dõι – Và Cáι Kết Đầү Nước Mắt
Ngôi làng nhỏ bên bờ sông vốn yên ả bỗng trở thành tâm điểm của những lời xì xào. Người ta bàn tán về câu chuyện lạ lùng và đầy tranh cãi: con dâu xin bố chồng một đứa con nối dõi.
Nhưng nếu nhìn vào sâu thẳm trái tim những người trong cuộc, ít ai ngờ rằng, đằng sau câu chuyện tưởng chừng trái luân thường đạo lý ấy, lại là cả một bi kịch gia đình, chan chứa tình thương, nước mắt và sự hy sinh đến tột cùng.
Gia đình ông Lâm vốn là một trong những gia đình có tiếng ở làng. Ông Lâm ngoài 60 tuổi, từng là cán bộ huyện đã nghỉ hưu, vợ mất sớm. Ông có một người con trai duy nhất – Minh – niềm hy vọng lớn nhất của dòng họ.
Minh lấy vợ là Hạnh, cô gái hiền lành, xinh xắn, quê ở làng bên. Cuộc h/ôn nh/ân của họ bắt đầu trong sự chúc phúc của cả hai bên, đặc biệt là ông Lâm. Ông mong từng ngày được bế cháu đích tôn, để hương hỏa gia tộc không bị đứt đoạn.
Nhưng 5 năm trôi qua, Hạnh vẫn chưa một lần đậu thai. Những lời đồn đoán, xì xào bắt đầu xuất hiện, xoáy vào lòng tự trọng của Minh và Hạnh.
Ban đầu, Hạnh nghĩ lỗi là do mình. Cô lặng lẽ đi khám, uống thuốc, thay đổi chế độ ăn uống. Nhưng tất cả kết quả đều bình thường. Cuối cùng, Minh đồng ý đi khám, và kết quả như một nhát dao cắt ngang bầu trời yên ả: Minh bị vô sinh bẩm sinh.
Từ ngày biết tin, Minh trở nên lầm lỳ, tránh tiếp xúc với mọi người. Còn Hạnh thì vừa thương chồng, vừa đau cho chính mình. Cô chưa bao giờ trách anh, nhưng áp lực từ bên ngoài quá lớn.
Ông Lâm ban đầu không tin, cho rằng bác sĩ chẩn đoán sai. Nhưng khi cầm kết quả xét nghiệm trên tay, ông ngồi lặng rất lâu, gương mặt già nua như hằn thêm chục tuổi.
Tối hôm ấy, trong mâm cơm chỉ có ba người, không ai nói lời nào. Tiếng đũa chạm vào bát vang lên khô khốc. Hạnh nhìn ông Lâm, thấy ánh mắt ông chất chứa bao điều chưa nói.
Vài hôm sau, ông Lâm gọi riêng Hạnh ra sân sau, giọng trầm xuống:... BẠN ĐỌC TIẾP DƯỚI PHẦN BÌNH LUẬN 👇 👇 👇