02/10/2025
Mẹ gửi đồ cho con gái ở cữ, gửi gạo lên nấu cháo móng giò, thông gia chê ỏng eo nhà quê, nhưng tôi vừa mở túi gạo ra thì khóc nghẹn bế luôn con về nhà đ;;ẻ, 3 hôm sau nhà chồng gọi điện báo tin công an xã đã đến tận nhà để...
Ngày sinh đứa con đầu lòng, Thuỷ (27 tuổi, quê Thái Bình) về nhà chồng ở Phú Thọ để ở cữ. Chồng là Nam, làm công nhân xa, hầu như vắng mặt. Bà thông gia – mẹ chồng Thuỷ – vốn tính khắt khe, hay chê bai “con dâu nhà quê, không biết điều”.
Thấy con gái ở xa, mẹ ruột của Thuỷ là bà Hạnh (55 tuổi) thương con, lặn lội từ quê gửi đồ lên cho con gái tẩm bổ. Trong túi đồ có ít gạo nếp, bà dặn:
“Gạo này mẹ để dành, con nấu cháo móng giò ăn cho có sữa nuôi cháu.”
Thế nhưng khi Thuỷ bê túi gạo ra, vừa mở miệng túi thì bà thông gia đứng ngay cạnh liền chép miệng:
“Trời đất, đúng là quê mùa, sinh con mà gửi cho nắm gạo sần sùi, chắc gạo để lâu mốc meo.”
Nghe thế, Thuỷ cúi mặt, mắt đỏ hoe. Nhưng khi mở hẳn túi gạo, Thuỷ chết lặng: lẫn trong từng hạt gạo là những mẩu giấy vụn, và một túi nhỏ bằng nilon được gói kín. Mở ra thì bên trong… là một xấp giấy tờ cũ, toàn giấy vay nợ và đơn kêu cứu.
Thuỷ run rẩy, bật khóc nấc lên. Thì ra mẹ ruột giấu con gái chuyện ở quê đang bị người ta siết nợ, không muốn con gái mới sinh phải lo lắng nên gửi kèm giấy tờ trong bao gạo với hy vọng con “vô tình thấy” rồi tìm cách giúp.
Bà thông gia còn cười khẩy:
“Nhà nó chắc cùng đường rồi, giờ nhét cả giấy nợ vào gạo à?”
Không chịu nổi thêm giây phút nào, Thuỷ bế con, vừa khóc vừa bắt xe về quê, để mặc tất cả lời bàn tán.
Ba hôm sau, đúng lúc nhà chồng còn hậm hực vì con dâu “mang cháu đi mất”, thì công an xã gọi điện thông báo... 👇👇