
03/12/2024
Giữa núi rừng mộc mạc mà lại ngân thơ
Ba cô gái giữa núi rừng Tây Bắc,
Áo chàm đen rực nét quê nhà.
Đầu quấn khăn đỏ hồng sắc,
Tựa hoa rừng nở giữa bao la.
Bàn tay khéo chạm lá thảo mộc,
Gieo yêu thương qua từng nụ cười.
Mắt sáng ngời trong trời mây lộc,
Mang bao tâm tình đến muôn nơi.
Nếp áo truyền thống bao năm giữ,
Hồn núi rừng hòa quyện đời thường.
Dáng hình ấy, quê hương lưu lữ,
Lặng lẽ đẹp, dịu dàng vấn vương.
Người con gái của núi ngàn thương nhớ,
Mang trong tim trọn vẹn thiên nhiên.
Hồn Việt đó, kiên cường muôn thuở,
Tỏa rạng ngời dưới ánh nắng miền.
Kha Hạnh!