Vi Vu Việt Nam

Vi Vu Việt Nam -" Một tài sản có giá trị nằm ở sự minh bạch về pháp lý. "Thời gian của khách hàng luôn là ưu tiên số một với chúng tôi .

10/08/2025

Send a message to learn more

Tớ...đang không ổn...Sáng nay mình check điểm thi THPTQG. Toán 4,35. Mình chết lặng. Không phải kiểu “hơi buồn” đâu, mà ...
09/08/2025

Tớ...đang không ổn...

Sáng nay mình check điểm thi THPTQG. Toán 4,35. Mình chết lặng. Không phải kiểu “hơi buồn” đâu, mà là kiểu… thấy mình như biến mất khỏi thế giới trong một cái chớp mắt. Mình từng tin vào môn Toán, từng nghĩ “nếu không giỏi gì ít nhất còn Toán”. Nhưng không ngờ… cú ngã lại đến từ chính nơi mình đặt nhiều kỳ vọng nhất.

Trong lúc hoảng loạn, mình sửa điểm. Không phải vì muốn lừa ai. Chỉ là mình quá sợ. Sợ bố mẹ thất vọng. Sợ ánh mắt của bố luôn nghiêm khắc và chưa từng dễ dãi với mình chuyện học hành.

Nhưng sửa điểm là sai. Mình không trung thực. Mình tự tay phá đi niềm tin bố mẹ dành cho mình và quan trọng hơn, phá luôn cả chính mình.

Bố phát hiện vì thấy mình khác lạ. Bố không quát, không mắng, chỉ nói đúng một câu:

“Thế này thì nghỉ học đi, lên đại học cũng chẳng làm được gì đâu.”

Câu nói ấy không phải là một cú đánh. Nó là cả một cái hố. Mình rơi tự do vào đó, không ai kéo lên. Bố quay đi, mẹ khóc. Mình thì... im lặng. Không khóc được, không biết nói gì.

Không ai hỏi mình có ổn không. Không ai hỏi mấy tháng qua mình đã cố gắng thế nào. Chỉ một con điểm đủ để xoá sạch mọi thứ. Mình biết mình sai nhưng mình cũng thấy mình lạc lõng. Như thể chỉ cần một lỗi là không còn giá trị gì nữa.

Và giữa lúc mọi thứ rối tung lên như vậy, mình lại nhớ đến cậu.

Người từng bên mình suốt năm lớp 12. Tụi mình giận nhau đúng ngày cuối cùng của thời học sinh... từ đó đến giờ chưa gặp lại. Không biết cậu còn giận không. Không biết cậu thi tốt không. Chỉ là… hôm nay, lúc mình tệ nhất, mình đã ước có cậu bên cạnh.

Nhưng giờ thì, tớ không chỉ buồn vì điểm thấp nữa.

Tớ buồn vì tớ đã sai. Tớ đã không trung thực và tớ không chắc mình còn có cơ hội nào để sửa.

Giá mà có thể nói một câu thôi:

“Tớ không ổn. Mà tớ cũng sai nữa.”

Tớ là con nuôi của một gia đình hiếm muộn nọ. Tớ là con nuôi của một gia đình hiếm muộn nọ. Nhận nuôi tớ xong, ba năm sa...
01/08/2025

Tớ là con nuôi của một gia đình hiếm muộn nọ.

Tớ là con nuôi của một gia đình hiếm muộn nọ. Nhận nuôi tớ xong, ba năm sau họ sinh được con ruột đầu lòng. Kể từ khi ấy, tớ biết mình không còn chỗ đứng trong ngôi nhà đó nữa rồi.

Từ lớp 1 tới lớp 12, tớ luôn là học sinh giỏi, là liên đội trưởng, là cây văn nghệ, là người mang giải học sinh giỏi về cho trường, cho lớp. Nhưng chưa bao giờ tớ nhận được một lời khen hay động viên nào từ “bố mẹ” cả.

Năm lớp 5, tớ phải đi thi học sinh giỏi cấp tỉnh, xa nhà ba ngày. Tớ - một đứa nhỏ mới 10 tuổi, không một xu dính túi, tự gói ghém quần áo, rồi ngồi nhờ xe đạp cô giáo đến điểm thi cách nhà 30km, vì “bố mẹ bận ăn giỗ”, không đưa tớ đi được. Ba ngày ôn và thi, nhìn bạn bè ai cũng có bố mẹ đi cùng, có những chai nước, những món ăn ngon, những lời động viên từ gia đình… tớ chỉ biết nghe, biết nhìn rồi lặng lẽ trốn vào gầm bàn mà khóc.

Kỳ thi ấy, tớ đạt giải Nhất cấp huyện và giải Nhì cấp tỉnh. Nhưng cũng chẳng nhận được lời hỏi han, động viên nào... Tớ một mình theo trường đi nhận bằng khen, rồi lặng lẽ về căn gác mái, cất tấm bằng vào ngăn bàn…

Lên cấp 2, tớ đạp xe đi học ở trường chuyên của huyện, cách nhà 16km. Buổi trưa, tớ xin mẹ nuôi một miếng cá kho hay quả trứng rán để mang cơm đi ăn trưa. Có hôm, tớ chỉ ăn một cái bánh mì hai nghìn vì nhà không có gì cho tớ mang theo cả. Trưa hôm đó, thầy dạy đội tuyển đi ngang qua, thấy tội, thầy mua cho tớ một ổ bánh mì trứng, cái bánh mì trứng đầu tiên trong đời một thằng nhóc 11 tuổi. Không phụ lòng thầy, tớ mang về giải Nhì học sinh giỏi cấp huyện môn tiếng Anh. Cả đội chỉ mình tớ có giải. Tớ vui lắm khi ở lớp, nhưng khi về nhà, chẳng có ai để chia vui cả. Bố mẹ, ngoài việc đóng tiền học, thì chẳng cần biết gì về tớ.

Lớp 7, 8, 9 trôi qua thật nhanh. Mỗi năm, tớ đều mang về một giải học sinh giỏi cấp huyện nữa...

Năm đó, lớp tớ rủ nhau đi thi trường chuyên Lê Hồng Phong. Tớ cũng muốn thử sức, nhưng xa quá, không thể đạp xe đi thi, cũng không có tiền ở lại thành phố 2-3 ngày. Tớ đợi các bạn thi xong rồi xin đề về làm thử. Tớ đủ điểm đỗ chuyên Anh luôn.

Cuối cùng, tớ thi vào trường cấp 3 của huyện, vẫn tự đạp xe đi thi 3 ngày liền và được 45,5/50 điểm.

Ba năm cấp 3 trôi qua cũng nhanh. Tớ thi tốt nghiệp được 24 điểm. Tớ chọn một trường bình thường ở Hà Nội, với mức sinh hoạt phí hàng tháng mà bố cho là 2 triệu. Tớ trả tiền trọ hết 1 triệu 1, tiền ăn mỗi ngày 25 nghìn cho cả ba bữa...

Biến cố ập đến khi tớ học hết năm 2: tớ phát hiện mình bị xơ gan. Nhưng mẹ nói nhà không có tiền, bảo tớ cố gắng vừa học vừa làm để mua thuốc, chứ nhà thì “lấy đâu ra tiền”.

Nhưng mà, em của mẹ thì học cách nhà 1km có xe điện, có iPhone, đi thi có người đưa đón. Tớ biết, nhưng cũng chẳng dám nói gì.

Ngày tớ trở bệnh nặng, phải nhờ bác hàng xóm đèo đi cấp cứu ở A9 Bệnh viện Bạch Mai. Tối đó, bố bắt taxi từ ngoại thành đến, đưa cho tớ 300 nghìn và một tờ bảo hiểm y tế, rồi nói: “M tự lo đi...”

Tớ xin bảo lưu. Tớ đi làm để trả nợ viện phí vay bạn bè và tự thuốc men cho bản thân. Tớ thấy bố mẹ mua đất, xây nhà ngoại thành, mua cả ô tô. Còn tớ thì vẫn lặng lẽ đi làm, gom tiền, làm cả Tết không về, cũng chẳng ai hỏi han. Tớ cảm thấy mình không thuộc về nơi đó...

Đã 7 năm rồi, tớ không về “nhà” đó nữa.

Giờ thì tớ đã bước sang giai đoạn 4 của xơ gan rồi.

Tớ chỉ than thở chút thôi. Phải ngủ sớm để mai còn đi ship kiếm cơm nữa 😉
Chúc các cậu luôn mạnh mẽ, vượt qua nghịch cảnh nhé...


Bài viết từ một bạn ẩn danh gửi và group Đây Là Đáy Giếng!?

Ngày 19/07/2025, có hàng chục con người bước lên con tàu giữa Vịnh Hạ Long – nụ cười rạng rỡ, điện thoại chụp hình, tiến...
23/07/2025

Ngày 19/07/2025, có hàng chục con người bước lên con tàu giữa Vịnh Hạ Long – nụ cười rạng rỡ, điện thoại chụp hình, tiếng cười vang.

Nhưng chỉ sau một cơn giông lốc… họ không bao giờ trở về nữa.

Bạn biết không?

Cuộc sống này… không ai báo trước.

Chúng ta cứ nghĩ mình còn nhiều thời gian.
Cứ nghĩ “mai sẽ làm”, “khi nào rảnh sẽ yêu thương”, “khi nào thành công sẽ báo hiếu”…

Nhưng… nếu không còn “ngày mai”?

Mình lặng người khi đọc những dòng chia sẻ:
Có đứa trẻ 14 tuổi kẹt trong khoang tàu 4 tiếng được cứu sống…
Nhưng cũng có người mẹ không còn cơ hội ôm con về nhà.

Mình đã từ hỏi bản thân ...

Nếu hôm nay là ngày cuối cùng?
Ta có đang sống xứng đáng không?
Ta đã đủ yêu thương chưa?
Ta đã sống thật hay chỉ đang tồn tại trong vòng xoay “cố gắng để được công nhận”?

Sống là để cho đi
Và mình tin ...

Khi mỗi người sống tỉnh thức hơn một chút
xã hội sẽ nhân văn hơn rất nhiều ...

Hãy sống sâu sắc hơn một chút.
Yêu thương nhiều hơn một chút.
Và sống như thể… ngày mai không đến nữa.

Vì không ai biết – khi nào mình sẽ là người bước lên “chuyến tàu cuối cùng”.

VỀ LÀM DÂU HƯNG YÊNEm là gái đất Thái Bình,Chân quê lam lũ, nghĩa tình đầy tim.Tay quen cấy lúa ruộng chìm,Chưa từng ngạ...
25/06/2025

VỀ LÀM DÂU HƯNG YÊN

Em là gái đất Thái Bình,
Chân quê lam lũ, nghĩa tình đầy tim.
Tay quen cấy lúa ruộng chìm,
Chưa từng ngại khó, chẳng tìm thiệt hơn.

Về làm dâu ở Hưng Yên,
Nơi lạ, người mới, buổi đầu ngại ngùng.
Thương cha mẹ chồng tận cùng,
Một lời chưa nói, em dùng việc thay.

Gió đồng quê vẫn vơi đầy,
Em đem tiếng Bắc pha đầy giọng Nam.
Dâu con chẳng dám kêu than,
Chỉ mong giữ được mái nhà bình yên.

Thái Bình dẫu ở xa miền,
Nhưng em mang trọn nếp hiền về theo.
Cá kho, rau luộc sớm chiều,
Dạy con, chăm chồng, lo điều sau trước.

Người Hưng Yên vốn chân phương,
Cũng thương cô gái biết nhường biết lo.
Rồi mùa nhãn ngọt đơm hoa,
Cũng như tình nghĩa mẹ cha vun đầy.

Về đây đâu phải đổi thay,
Chỉ là viết tiếp những ngày yêu thương.
Dâu xa nhưng vẫn chung đường,
Dẫu quê hai ngả, cùng thương một nhà.

8 CÂU NÓI VỪA THÂM VỪA THẤM!1. Chơi với người TỐT như vào hàng hoa. Khi đi ra hương thơm còn vương vấn. Chơi với...
16/06/2025

8 CÂU NÓI VỪA THÂM VỪA THẤM!

1. Chơi với người TỐT như vào hàng hoa. Khi đi ra hương thơm còn vương vấn. Chơi với người X ẤU như vào hàng cá. Quen tanh rồi , chẳng biết mình tanh.

2. “Người ta nói, con ong, độc nhất ở cái đuôi, còn đàn bà độc nhất là ở tấm lòng. Không sai đâu, hãy nghĩ kĩ đi, nếu bạn không chọc phá con ong, nó sẽ chẳng chích, cũng như đàn bà, nếu không đẩy họ vào đường cùng, họ sẽ không bao giờ thâm độc.”

3. Lớn rồi !!!
– Nhìn 1 phải thấu 10
– Bởi vì bên trong 1 con người..
– Không thân thiện như cái miệng của họ thể hiện.
Nhớ nhé:
Không phải cái gì lóng lánh cũng là vàng.
Không phải ai nhìn đàng hoàng cũng là người tử tế.

4. Chuyện của người khác, hãy nói cẩn thận.
Chuyện của người lớn, ít nói.
Chuyện của trẻ con, hãy nhẹ nhàng khuyên bảo giảng giải.
Chuyện nhỏ, nói một cách hài hước.
Chuyện làm không được, đừng nói
Chuyện buồn, chỉ tìm bạn tri kỉ nói
Chuyện của bản thân, nên nghe người khác nói thế nào trước
Chuyện vợ chồng, cùng nhau thương lượng
Chuyện gấp, từ từ nói.
Chuyện chưa chắc có thể sẽ xảy ra, đừng nên nói bậy.
Chuyện tổn thương người khác, tuyệt đối không nói.

5. Ở đời có 3 chữ Đừng
Đừng hiền quá để người ta bắt nạt
Đừng ngốc quá để người ta đùa giỡn
Đừng tin tưởng quá để khi bị lừa dối cũng không đến nỗi bi thương.

6. Đừng bao giờ níu kéo một ai cả. Đơn giản vì khi người ta muốn ở lại thì có đuổi thế nào cũng không đi. Nếu người ta muốn đi có giữ thế nào người ta cũng không ở lại.

7. “10 năm trước, những người quanh bạn sẽ dựa vào thu nhập của bố mẹ bạn để đối đãi với bạn! 10 năm sau, những người xung quanh bạn sẽ dựa vào thu nhập của bạn để đối đãi với bố mẹ bạn!”

8. Khi bạn đã cố gắng hết sức mà họ vẫn không cảm nhận được. Vậy thì hãy dừng lại… Hãy sống vì những gì xứng đáng hơn.
Là phụ nữ đừng ỷ vào nhan sắc, vì nó sẽ tàn phai theo thời gian.
Người phụ nữ có Tâm đẹp mới là người phụ nữ đẹp nhất.....


Bản đồ 34 tỉnh thành mới của Việt Nam, từ nay chính thức bước sang trang mới 👇👇👇
12/06/2025

Bản đồ 34 tỉnh thành mới của Việt Nam, từ nay chính thức bước sang trang mới 👇👇👇

Đừng ghen tỵ với cuộc sống của bất cứ ai, bởi vì, dưới đáy nồi nhà ai mà không có nhọ, cuộc sống không phải thế này thì ...
09/06/2025

Đừng ghen tỵ với cuộc sống của bất cứ ai, bởi vì, dưới đáy nồi nhà ai mà không có nhọ, cuộc sống không phải thế này thì sẽ là thế kia thôi.

Vốn dĩ không phải cuộc đời người khác đẹp đẽ vô hạn ra sao, mà là những chuyện phiền toái như lông gà đầy đất họ không có phô ra cho người khác, vậy nên, bạn cứ theo tự nhiên là được rồi.

99,999 PHỤ NỮ KHÔNG BIẾT ĐIỀU NÀY.ANIMA - NỮ THẦN NGỦ QUÊN TRONG MỖI NGƯỜI PHỤ NỮCó một phần trong người phụ nữ không th...
27/05/2025

99,999 PHỤ NỮ KHÔNG BIẾT ĐIỀU NÀY.
ANIMA - NỮ THẦN NGỦ QUÊN TRONG MỖI NGƯỜI PHỤ NỮ

Có một phần trong người phụ nữ không thể trang điểm, không thể luyện tập, không thể gồng lên để trở thành.
Phần ấy không đến từ làn da căng, ánh mắt sắc hay đôi môi đỏ.
Nó đến từ nơi rất sâu nơi chỉ có cô và linh hồn mình mới chạm vào được.

Phần ấy mang tên: Anima.

Không phải ai cũng biết mình có nó.
Không phải ai cũng từng gặp.
Và không phải ai cũng đủ dũng cảm để quay về đánh thức.

Bởi vì phần Anima ấy không ồn ào. Nó thì thầm.
Không bon chen. Nó đợi.
Không quyến rũ. Nó hiện diện.

Anima là phần nữ thần bị lãng quên bên trong người phụ nữ.
Khi cô còn bận chứng minh giá trị mình bằng dáng vóc, bằng thành tích, bằng sự cần thiết trong mắt người khác…
Cô sống mà không thật sự sống.
Cô yêu mà không thật sự đủ đầy.
Cô cười, nhưng bên trong là một cánh đồng bỏ hoang.

Chỉ khi cô bắt đầu quay vào trong
Học cách ngồi với chính mình.
Chấp nhận phần tổn thương cũ.
Ôm lấy những giấc mơ nhỏ đã từng bị bỏ rơi.
Chăm sóc cơ thể không vì vừa vặn với chuẩn mực, mà vì biết ơn nó vẫn đang mang mình đi qua bão tố.

Thì…
Một điều lặng lẽ xảy ra.

Anima bắt đầu mở mắt.

Cô không còn là một cô gái khao khát được yêu.
Cô trở thành một người phụ nữ khiến người ta muốn giữ gìn.

Cô không còn cần phải nói “Tôi xứng đáng”.
Sự có mặt của cô đã là câu trả lời trọn vẹn.

Cô không còn đi tìm tình yêu.
Cô trở thành tình yêu.

Khi Anima sống dậy, người phụ nữ ấy không còn đi theo thế giới.
Cô bước giữa đời như một nữ tư tế,
Mang theo ánh sáng mềm, lòng từ bi, sự uy nghi thầm lặng.
Cô yêu một người không phải để được yêu lại, mà để mở một cánh cổng thiêng liêng giữa hai linh hồn.

Nếu bạn thấy điều gì đó vừa lay động bên trong mình,
Đó có thể là Anima của bạn đang khẽ gọi:

“Hãy dừng lại. Hãy quay về. Em không cần trở nên gì cả. Em chỉ cần là em.”

Hãy sống chậm lại.
Hãy chạm vào trái tim mình.
Bởi có thể bạn đã đi rất xa…
Nhưng nữ thần trong bạn vẫn đang ngồi đó, đợi bạn về.

Tà đạo "TỊNH QUANG AM" 👇 https://youtu.be/I3t7AZPgBow?si=7gxiWsDe2zWByn_i
22/05/2025

Tà đạo "TỊNH QUANG AM" 👇
https://youtu.be/I3t7AZPgBow?si=7gxiWsDe2zWByn_i

Trong Ngày Lễ Rước Xá lợi Phật, Một Sư Cô Đưa Cho Cảnh Sát Lá Thư | Phát Hiện Bí Mật Kinh HoàngGiữa không khí trang nghiêm của Đại lễ Vesak 2025 tại chùa Ta...

Address

Thủ Đức
700000

Website

Alerts

Be the first to know and let us send you an email when Vi Vu Việt Nam posts news and promotions. Your email address will not be used for any other purpose, and you can unsubscribe at any time.

Share