Người Trẻ Sống Tin Mừng

Người Trẻ Sống Tin Mừng Salesian Don Bosco Việt nam

01/08/2025

CHÚA NHẬT XVIII, THƯỜNG NIÊN NĂM C
Sự Khôn Ngoan Đích Thực: Xây Kho Lẫm Ở Đâu?

Tin Mừng tập trung vào ý nghĩa của sự khôn ngoan đích thực qua lăng kính Kitô giáo, đặc biệt là dụ ngôn về người phú hộ dại dột trong Phúc Âm Lu-ca. Chúng phê phán việc tích trữ của cải trần thế mà bỏ bê việc chuẩn bị cho cuộc sống vĩnh cửu, nhấn mạnh rằng sự khôn ngoan không nằm ở tài sản hay kế hoạch vật chất mà ở việc làm giàu trước mặt Thiên Chúa.

Lời Chúa khuyến khích người đọc tìm kiếm những giá trị thuộc về Thượng Giới như tình yêu thương, tha thứ và bác ái, thay vì mù quáng chạy theo của cải phù vân, từ đó định hướng lại mục tiêu cuộc đời.

Suy tư của Văn Hào, SDB

Suy niệm Lời Chúa - Chúa Nhật XVIII Thường niên năm C: Bạn Có Phải Là "Đồ Ngốc" Của Thiên Chúa? ✠Tin Mừng Chúa Giê-su Ki...
01/08/2025

Suy niệm Lời Chúa - Chúa Nhật XVIII Thường niên năm C: Bạn Có Phải Là "Đồ Ngốc" Của Thiên Chúa?

✠Tin Mừng Chúa Giê-su Ki-tô theo thánh Lu-ca.
13 Khi ấy, có người trong đám đông nói với Đức Giê-su rằng :

“Thưa Thầy, xin Thầy bảo anh tôi chia phần gia tài cho tôi.” 14 Người đáp : “Này anh, ai đã đặt tôi làm người xử kiện hay người chia gia tài cho các anh ?” 15 Và Người nói với họ : “Anh em phải coi chừng, phải giữ mình khỏi mọi thứ tham lam, không phải vì dư giả mà mạng sống con người được bảo đảm nhờ của cải đâu.”
16 Sau đó Người nói với họ dụ ngôn này : “Có một nhà phú hộ kia, ruộng nương sinh nhiều hoa lợi, 17 mới nghĩ bụng rằng : ‘Mình phải làm gì đây ? Vì còn chỗ đâu mà tích trữ hoa mầu !’ 18 Rồi ông ta tự bảo : ‘Mình sẽ làm thế này : phá những cái kho kia đi, xây những cái lớn hơn, rồi tích trữ tất cả thóc lúa và của cải mình vào đó. 19 Lúc ấy ta sẽ nhủ lòng : hồn ta hỡi, mình bây giờ ê hề của cải, dư xài nhiều năm. Thôi, cứ nghỉ ngơi, cứ ăn uống vui chơi cho đã !’ 20 Nhưng Thiên Chúa bảo ông ta : ‘Đồ ngốc ! Nội đêm nay, người ta sẽ đòi lại mạng ngươi, thì những gì ngươi sắm sẵn đó sẽ về tay ai ?’ 21 Ấy kẻ nào thu tích của cải cho mình, mà không lo làm giàu trước mặt Thiên Chúa, thì số phận cũng như thế đó.”
----------
Suy niệm Tin Mừng: (Lc 12,13-21)
Cuộc sống hiện đại của chúng ta được vận hành bởi hai chữ "kế hoạch". Chúng ta có kế hoạch 5 năm, 10 năm cho sự nghiệp. Chúng ta có kế hoạch tài chính để mua nhà, mua xe. Chúng ta có kế hoạch lo cho con cái học trường tốt nhất, kế hoạch cho tuổi già được an nhàn. Và thế gian gọi đó là sự khôn ngoan. Tục ngữ Việt Nam cũng dạy: "Khôn sống, bống chết". Ai không biết tính toán, lo xa, người đó là kẻ khờ dại.

Thế nhưng, Lời Chúa hôm nay lại đặt ra một câu hỏi làm rung chuyển mọi kế hoạch của chúng ta. Qua dụ ngôn người phú hộ, Chúa Giêsu hỏi: “Đêm nay, người ta sẽ đòi lại mạng ngươi, thì những gì ngươi đã sắm sẵn đó sẽ thuộc về ai?” (Lc 12,20).
Câu hỏi này mời gọi chúng ta nhìn lại: Đâu mới là sự khôn ngoan đích thực?

1. Chẩn đoán của Tin Mừng: Căn bệnh của "Người Ngốc"
Chúng ta hãy nhìn kỹ người phú hộ trong dụ ngôn. Ông ta có phải là người xấu không? Thưa không. Ông không cướp của giết người. Ông là một nhà kinh doanh giỏi, làm ăn phát đạt, được mùa lớn. Ông là mẫu người thành đạt mà thế gian ngưỡng mộ. Ông lên một kế hoạch hoàn hảo: phá kho cũ, xây kho mới to hơn, rồi tự nhủ: "Hồn ta hỡi, mình bây giờ ê hề của cải, tha hồ ăn uống, nghỉ ngơi, vui chơi cho đã!"

Một kế hoạch tưởng chừng rất khôn ngoan. Nhưng Thiên Chúa lại gọi ông là "Đồ ngốc!". Tại sao vậy?

Vì kế hoạch của ông có một lỗ hổng chí mạng: nó kết thúc ở nấm mồ. Ông đã lên kế hoạch cho mọi thứ, trừ điều quan trọng nhất: cuộc sống sau khi chết, cuộc sống trước mặt Thiên Chúa. Ông xây những cái kho vĩ đại trên mặt đất, nhưng lại có một tâm hồn trống rỗng trước Nước Trời. Ông bận rộn tích trữ của cải cho mình, mà quên đi việc quan trọng hơn: "làm giàu trước mặt Thiên Chúa".
Đây chính là căn bệnh của thời đại chúng ta. "Cái kho" của người phú hộ ngày nay có thể là số dư trong tài khoản ngân hàng, là danh mục cổ phiếu, là những bất động sản, là sự nghiệp thăng tiến, hay thậm chí là lượt theo dõi trên mạng xã hội. Chúng ta dành cả đời để xây những cái kho đó, để rồi có nguy cơ nghe thấy lời phán của Chúa: "Đồ ngốc!".

2. Sự Khôn Ngoan Đích Thực: "Hãy Tìm Kiếm Những Gì Thuộc Thượng Giới"

Vậy đâu là liều thuốc cho căn bệnh này?
Bài đọc một, sách Giảng viên đã cho chúng ta thấy bước đầu tiên: hãy nhận ra sự thật. “Phù vân, quả là phù vân. Tất cả chỉ là phù vân”. Tiền bạc, danh vọng, quyền lực, sắc đẹp... tất cả những gì chúng ta cố nắm giữ, rồi cũng sẽ tuột khỏi tay khi ta đối diện với cái chết. Đây không phải là một cái nhìn bi quan, mà là một cái nhìn thực tế để chúng ta không đặt sai chỗ cho trái tim mình.
Alexandre Đại Đế, vị hoàng đế chinh phục gần hết thế giới cổ đại, trước khi chết ở tuổi 33, đã dặn cận thần hãy đặt thi hài ông vào quan tài với hai bàn tay mở ra ngoài. Ông muốn cả thế giới thấy rằng, một người có tất cả trong tay, cuối cùng cũng ra đi với hai bàn tay trắng.

Nhưng Kitô giáo không dừng lại ở hai bàn tay trắng. Thánh Phaolô trong bài đọc hai đã chỉ cho chúng ta con đường vượt lên trên sự phù vân đó: “Anh em đã được trỗi dậy cùng với Đức Kitô, nên hãy tìm kiếm những gì thuộc thượng giới” ( Cl 3 ,1).

Đây chính là định nghĩa về sự khôn ngoan đích thực. Người khôn ngoan không phải là người không làm việc, không lo lắng cho cuộc sống. Nhưng người khôn ngoan là người biết thiết lập lại hệ thống định vị GPS cho cuộc đời mình. Đích đến cuối cùng không phải là sự giàu có ở trần gian, mà là vinh quang với Đức Kitô trên trời. Mọi quyết định, mọi lựa chọn hằng ngày đều được định hướng bởi cái đích đến tối hậu đó.

"Làm giàu trước mặt Thiên Chúa" nghĩa là gì?
• Đó là khi ta chọn dành thêm một giờ cho gia đình thay vì một giờ làm thêm.
• Đó là khi ta chọn tha thứ cho người làm tổn thương mình, thay vì nuôi lòng hận thù.
• Đó là khi ta sẵn sàng chia sẻ cho người thiếu thốn, thay vì tích trữ cho riêng mình.
• Đó là khi anh chị em trong nhà chọn sự hòa thuận thay vì tranh chấp nhau từng mét đất, từng đồng thừa kế để rồi không nhìn mặt nhau.

Kho tàng trên trời được xây bằng những viên gạch của tình yêu, lòng bác ái, sự tha thứ và sự công chính như thế đó.
Câu chuyện cổ kể về một vị vua nuôi một anh chàng ngốc trong cung để mua vui. Vua thưởng cho anh một cây gậy và bảo: "Đây là cây gậy của đồ ngốc. Khi nào ngươi tìm thấy ai ngốc hơn ngươi, hãy trao nó cho họ."

Một ngày kia, nhà vua lâm trọng bệnh, hấp hối trên giường. Ông gọi anh chàng ngốc đến và nói: "Ta sắp phải đi một chuyến đi xa lắm." Anh ngốc hỏi: "Tâu đức vua, Ngài đi bao lâu? Ngài đã chuẩn bị gì cho chuyến đi chưa ạ?" Nhà vua buồn rầu đáp: "Ta đi mãi mãi, và... ta chưa chuẩn bị gì cả."

Nghe vậy, anh chàng ngốc liền trao cây gậy cho nhà vua và nói: "Vậy thì cây gậy này thuộc về Ngài. Con chỉ là kẻ ngốc trong những chuyện trần gian. Còn Ngài, Ngài sắp đi chuyến đi quan trọng nhất của cả cuộc đời mà không chuẩn bị gì, Ngài mới là người ngốc hơn con."

Lời Chúa hôm nay là một lời cảnh tỉnh đầy yêu thương. Thiên Chúa không muốn ai trong chúng ta phải nhận lấy "cây gậy của kẻ ngốc". Người xuẩn ngốc nhất không phải là người nghèo khó vật chất, mà là người có tất cả nhưng lại sống như thể không có Thiên Chúa, không có cuộc sống mai sau.

Xin Chúa cho mỗi chúng ta, trong tuần lễ này, biết dừng lại một chút giữa những lo toan bộn bề. Hãy tự hỏi: "Tôi đang xây kho lẫm ở đâu? Tôi đang lập kế hoạch cho ai? Tôi có đang làm giàu trước mặt Thiên Chúa không?"

Ước gì tất cả chúng ta đều trở nên những người khôn ngoan đích thực trong mắt Chúa, để một ngày kia, khi kết thúc hành trình trần thế, chúng ta sẽ được nghe lời mời gọi đầy yêu thương của Ngài: "Hỡi đầy tớ tốt lành và trung tín, hãy vào mà hưởng niềm vui của chủ ngươi." Amen.

22/07/2025

TIN MỪNG CHÚA NHẬT THỨ XVII, THƯỜNG NIÊN, NĂM C
KINH LẠY CHA - LỜI KINH CỦA TRÁI TIM VÀ CUỘC SỐNG

Bản văn trình bày một Bài Tin Mừng từ sách Lu-ca, nơi Chúa Giê-su dạy các môn đệ cách cầu nguyện bằng Kinh Lạy Cha và khuyến khích sự kiên trì trong lời cầu xin qua các dụ ngôn.

Kế đến, Bài Giảng Suy Niệm phân tích sâu hơn về ý nghĩa của Kinh Lạy Cha, không chỉ như một lời kinh thuộc lòng mà còn là lời nguyện của trái tim và cuộc sống. Bài giảng nhấn mạnh thái độ cầu nguyện chân thành, ý thức mình là con cái Thiên Chúa, và xem Kinh Lạy Cha như một bản đồ định hướng cho đời sống Kitô hữu, thúc đẩy sự tín thác, tha thứ và hành động để xây dựng Nước Chúa.

Cuối cùng, bài giảng dùng những câu chuyện minh họa để khẳng định tầm quan trọng của sự đơn sơ, sống động và chân thành trong mọi lời cầu nguyện.

Văn Hào
Bài viết để trong link dưới 👇

17/07/2025

CHÚA NHẬT XVI THƯỜNG NIÊN – NĂM C

NGHỆ THUẬT ĐÓN TIẾP CHÚA: KẾT HỢP ĐÔI TAY CỦA MÁT-TA VÀ CON TIM CỦA MA-RI-A

SUY NIỆM TIN MỪNG CHÚA NHẬT 16 THƯỜNG NIÊN - NĂM CChủ đề: Giữa Muôn Bề Bộn, Chọn Lấy Phần Tốt NhấtCuộc sống của chúng ta...
15/07/2025

SUY NIỆM TIN MỪNG CHÚA NHẬT 16 THƯỜNG NIÊN - NĂM C
Chủ đề: Giữa Muôn Bề Bộn, Chọn Lấy Phần Tốt Nhất

Cuộc sống của chúng ta có bao giờ giống như căn nhà của ba chị em ở Bêtania hôm ấy không? Bên ngoài, có tiếng chân đi lại vội vã, tiếng chén đĩa lách cách, mùi thơm của thức ăn đang chuẩn bị, và cả một chút căng thẳng của người chủ nhà muốn mọi thứ phải thật hoàn hảo. Đó là thế giới của Matta, thế giới của trách nhiệm, của hành động, của những "việc phải làm" nối dài không dứt.
Nhưng trong chính không gian ồn ào ấy, lại có một góc thinh lặng lạ thường. Nơi đó, Maria ngồi yên, ánh mắt không rời vị Thầy, đôi tai rộng mở để thu trọn từng lời của Ngài. Cô chọn một thế giới khác: thế giới của sự hiện diện, của lắng nghe, của con tim gặp gỡ con tim.

Chúng ta, những con người của thế kỷ 21, mang trong mình cả Matta và Maria. Phần Matta trong ta luôn hối hả với công việc, lo toan cho gia đình, chạy đua với những mục tiêu. Phần Maria lại khao khát được dừng lại, được thở sâu, được tìm một khoảng lặng cho tâm hồn. Và đôi khi, hai con người ấy xung đột ngay trong chính chúng ta.

Lời trách yêu của Đức Giêsu: “Matta, Matta…”
Khi nghe Matta than phiền, Đức Giêsu không hề chê trách công việc phục vụ của cô. Ngài không nói: "Con đừng làm nữa." Ngài chỉ gọi tên cô hai lần, một cách thật dịu dàng và trìu mến: "Matta, Matta, con bận rộn lo lắng nhiều chuyện quá!"
Lời của Chúa như một cái chạm nhẹ vào vai, một lời mời gọi hãy dừng lại một chút. Ngài không phủ nhận giá trị của công việc, nhưng Ngài chỉ ra cội rễ của sự lo lắng: đó là khi hành động của chúng ta mất đi cái neo tâm hồn. Khi chúng ta làm việc chỉ bằng sức mình, bằng sự bồn chồn, mà quên mất việc kín múc sức mạnh và bình an từ chính Nguồn Sống.

Công việc phục vụ, nếu không bắt nguồn từ tình yêu chiêm ngắm, sẽ dễ dàng trở thành chủ nghĩa hoạt động, một sự lao nhọc trống rỗng, như lời Đức Piô XII cảnh báo. Mẹ Têrêsa Calcutta đã hiểu điều này hơn ai hết. Mẹ không sai các nữ tu ra đường phục vụ người nghèo cho đến khi họ đã dành giờ đầu tiên trong ngày để ở lại với Chúa Giêsu trong phép Thánh Thể. Tình yêu chiêm ngắm chính là nhiên liệu cho cỗ xe phục vụ. Không có nhiên liệu, cỗ xe dù đẹp đến mấy cũng không thể lăn bánh.

Tìm về "sa mạc" giữa phố thị ồn ào
Chúa Giêsu khen Maria: "Cô đã chọn phần tốt nhất". Phần tốt nhất đó là gì? Đó là khả năng tạo ra một "sa mạc" cho tâm hồn ngay giữa những ồn ào.

Sa mạc trong Kinh Thánh không phải là nơi chết chóc, mà là không gian của cuộc gặp gỡ thần linh. Đó là nơi Môsê nghe được tiếng Chúa trong bụi g*i bốc cháy, nơi dân Israel được Lời Chúa nuôi dưỡng, và cũng là nơi chính Đức Giêsu chiến thắng cám dỗ trước khi thi hành sứ vụ.

Ngày nay, "sa mạc" của chúng ta không ở đâu xa. Nó là 5 phút ta tắt điện thoại để thinh lặng trước khi ngủ. Nó là vài giây ta hít thở sâu và dâng ngày mới cho Chúa trước khi lao vào công việc. Nó là khoảnh khắc ta chọn nghe một bản thánh ca thay vì lướt mạng xã hội. Tạo ra một "ốc đảo" thinh lặng như thế chính là chọn lấy "phần tốt nhất" mà Maria đã chọn. Bởi trong tĩnh lặng, những tiếng ồn ào của thế gian lắng xuống, và tiếng thì thầm của Thiên Chúa mới có cơ hội được vang lên.

Hành trình cầu nguyện: Từ nói đến nghe, từ nghe đến hiệp thông
Maria là hình mẫu tuyệt vời của sự cầu nguyện. Cô cho thấy cầu nguyện không chỉ là đọc kinh, không chỉ là "tôi nói, Chúa nghe". Đó là một hành trình đi sâu vào sự thân mật:

• Lúc ban đầu, ta nói và mong Chúa lắng nghe những nhu cầu của ta.
• Rồi ta học cách im lặng, để nghe được tiếng Ngài thì thầm qua Lời Chúa, qua những biến cố cuộc đời.
• Và đỉnh cao là khi ta chỉ đơn giản là ở đó với Ngài, không cần nói, chẳng cần nghe, chỉ có hai trái tim cùng chung một nhịp đập trong thinh lặng của tình yêu. Đó là sự hiệp thông trọn vẹn.

Đó chính là "phần tốt nhất", một kho báu "sẽ không bị lấy đi", bởi nó không phụ thuộc vào hoàn cảnh bên ngoài, mà là một gia sản được cất giấu sâu trong tâm hồn.

Bài Tin Mừng hôm nay không phải là một cuộc tranh tài xem ai thánh thiện hơn giữa Matta và Maria. Đó là một lời mời gọi cho mỗi chúng ta hãy sống một đời sống quân bình: hãy là một Matta với đôi tay phục vụ không mệt mỏi, nhưng với một trái tim của Maria luôn biết ngồi lại bên chân Chúa.
Xin cho chúng ta, giữa muôn vàn bận rộn, biết khôn ngoan dừng lại và tự hỏi: "Đâu là 'phần tốt nhất' mà Chúa muốn tôi chọn ngay lúc này?" Để rồi mọi công việc của chúng ta đều trở thành lời cầu nguyện, và mỗi khoảnh khắc thinh lặng lại làm cho việc phục vụ của chúng ta thêm nồng nàn hương vị tình yêu. Amen.

Chúa Nhật ngày 13/07/2025 – Chúa Nhật 15 thương niên, năm C: Ai là người thân cận của tôi ?Tin Mừng: Lc 10,25-37✠Tin Mừn...
12/07/2025

Chúa Nhật ngày 13/07/2025 – Chúa Nhật 15 thương niên, năm C: Ai là người thân cận của tôi ?

Tin Mừng: Lc 10,25-37

✠Tin Mừng Chúa Giê-su Ki-tô theo thánh Lu-ca.
25 Khi ấy, có người thông luật kia muốn thử Đức Giê-su mới đứng lên hỏi Người rằng : “Thưa Thầy, tôi phải làm gì để được sự sống đời đời làm gia nghiệp ?” 26 Người đáp : “Trong Luật đã viết gì ? Ông đọc thế nào ?” 27 Ông ấy thưa : “Ngươi phải yêu mến Đức Chúa, Thiên Chúa của ngươi, hết lòng, hết linh hồn, hết sức lực, và hết trí khôn ngươi, và yêu mến người thân cận như chính mình.” 28 Đức Giê-su bảo ông ta : “Ông trả lời đúng lắm. Cứ làm như vậy là sẽ được sống.”

29 Tuy nhiên, ông ấy muốn chứng tỏ là mình có lý, nên mới thưa cùng Đức Giê-su rằng : “Nhưng ai là người thân cận của tôi ?” 30 Đức Giê-su đáp : “Một người kia từ Giê-ru-sa-lem xuống Giê-ri-khô, dọc đường bị rơi vào tay kẻ cướp. Chúng lột sạch người ấy, đánh nhừ tử, rồi bỏ đi, để mặc người ấy nửa sống nửa chết. 31 Tình cờ, có thầy tư tế cũng đi xuống trên con đường ấy. Trông thấy nạn nhân, ông tránh qua bên kia mà đi. 32 Rồi một thầy Lê-vi đi tới chỗ ấy, thấy thế, cũng tránh qua bên kia mà đi. 33 Nhưng một người Sa-ma-ri kia đi đường, tới chỗ nạn nhân, thấy vậy thì động lòng thương. 34 Ông ta lại gần, lấy dầu lấy rượu xức vết thương cho người ấy và băng bó lại, rồi đặt người ấy trên lưng lừa của mình, đưa về quán trọ mà săn sóc. 35 Hôm sau, ông lấy ra hai quan tiền, trao cho chủ quán và nói : “Nhờ bác săn sóc cho người này, có tốn kém thêm bao nhiêu, thì khi trở về, chính tôi sẽ hoàn lại bác.” 36 Vậy theo ông nghĩ, trong ba người đó, ai đã tỏ ra là người thân cận với người đã bị rơi vào tay kẻ cướp ?” 37 Người thông luật trả lời : “Chính là kẻ đã thực thi lòng thương xót đối với người ấy.” Đức Giê-su bảo ông ta : “Ông hãy đi, và cũng hãy làm như vậy.”
----------------
Suy Niệm Tin Mừng (Lc 10, 25-37) – Ai là Người Thân Cận của Tôi?

Kính thưa cộng đoàn,
Trong dòng chảy không ngừng của cuộc sống hiện đại, giữa bộn bề thông tin và những thách thức phức tạp, chúng ta thường xuyên đối diện với những câu hỏi lớn về ý nghĩa cuộc đời, về trách nhiệm của bản thân đối với cộng đồng, và về ranh giới giữa tôi và người khác. Bài đọc Lời Chúa hôm nay, đặc biệt là đoạn Tin Mừng theo Thánh Luca về dụ ngôn Người Sa-ma-ri tốt lành, không chỉ là một câu chuyện luân lý đơn thuần, mà còn là lời chất vấn sâu sắc chạm đến tận cốt lõi của nhân bản và đời sống đức tin, đặc biệt với những ai đang tìm kiếm sự minh triết và ý nghĩa trong xã hội.

1. Lề Luật Không Xa Vời, Mà Nơi Lòng Ta (Từ Đnl 30,10-14)
Chúng ta mở đầu với đoạn Sách Đệ Nhị Luật, nơi Môsê long trọng tuyên bố với dân Ítraen rằng lề luật của Thiên Chúa – con đường dẫn đến sự sống – không phải là điều gì bí hiểm, xa vời, nằm "trên trời" hay "bên kia biển". Trái lại, nó rất gần gũi, "ở trong miệng ngươi và trong lòng ngươi, để ngươi thi hành". Đối với người tri thức hiện đại, đây là một lời nhắc nhở quan trọng. Đôi khi, chúng ta có xu hướng phức tạp hóa các vấn đề đạo đức, tìm kiếm những hệ thống triết học phức tạp, hoặc cảm thấy bất lực trước sự vĩ mô của các vấn đề xã hội. Đoạn sách này khẳng định một sự thật đơn giản và nền tảng: những đòi hỏi cốt lõi của sự thiện, của tình yêu thương, của công lý, đã được Thiên Chúa khắc ghi trong lương tâm mỗi người. Vấn đề không nằm ở việc tìm kiếm một chân lý xa xôi, mà ở việc chúng ta có thực sự muốn quay về với tiếng nói nội tâm ấy, với "tất cả lòng và tất cả linh hồn", để sống và thi hành nó hay không. Đây là lời mời gọi trở về với sự chân thành nội tâm, là nền tảng cho mọi hành động ý nghĩa bên ngoài.

Vâng, Lời Chúa, lề luật của Thiên Chúa, rất gần gũi, ở ngay trong lòng chúng ta. Nhưng nền tảng sâu xa nào, nguồn năng lượng nào cho phép chúng ta thực sự sống điều luật tình yêu ấy bằng tất cả lòng và linh hồn? Câu trả lời được Thánh Phaolô hé mở trong Bài đọc thứ hai.

2. Đức Kitô, Đấng Giao Hòa Vũ Trụ: Tình Yêu Vượt Mọi Phân Cách (Từ Cl 1 ,15-20)
Đoạn thư Thánh Phaolô gửi tín hữu Côlôxê nâng tầm nhìn của chúng ta lên một bình diện khác, bình diện vũ trụ. Thánh Phaolô ca ngợi Đức Kitô như là Đầu của mọi sự, Đấng mà muôn vật được tạo thành và nhờ Người mà mọi sự được giao hòa. Trong một thế giới đầy rẫy sự phân mảnh, xung đột và những bức tường ngăn cách (giữa các ý thức hệ, chủng tộc, kinh tế, văn hóa...), cái nhìn về Đức Kitô như Đấng Giao Hòa trở nên vô cùng ý nghĩa. Tình yêu mà chúng ta được mời gọi sống không chỉ là một nguyên tắc đạo đức xã hội, mà là sự tham dự vào chính công trình tái tạo và hiệp nhất của Thiên Chúa nơi Đức Kitô. Khi chúng ta cố gắng yêu thương và chấp nhận "người khác" – người không giống mình, người mình không hiểu, người mình từng có mâu thuẫn – chúng ta đang cộng tác vào việc phá đổ những bức tường ngăn cách, đang sống tinh thần của Đấng đã dùng máu mình để giao hòa mọi sự. Cái nhìn này cho chúng ta động lực sâu xa: sống tình yêu không chỉ vì nó "tốt", mà vì nó là sự hưởng ứng lại tình yêu giao hòa của Thiên Chúa, và là cách chúng ta hòa mình vào mục đích tối hậu của vũ trụ nơi Đức Kitô.

Nhưng công trình giao hòa và tình yêu bao la ấy của Người được thể hiện cách cụ thể nhất, gần gũi nhất trong đời sống chúng ta như thế nào? Dụ ngôn Người Sa-ma-ri tốt lành trong Tin Mừng theo Thánh Luca hôm nay đưa ra câu trả lời đầy thách thức.

3. Dụ Ngôn Người Sa-ma-ri Tốt Lành: Từ Định Nghĩa Đến Hành Động (Từ Lc 10,25-37)
Đây là đỉnh điểm và là lời thách thức trực tiếp nhất từ Lời Chúa hôm nay. Câu hỏi của luật sĩ "Ai là người thân cận của tôi?" là một câu hỏi mang tính định nghĩa, tìm cách xác lập ranh giới trách nhiệm. Tuy nhiên, Đức Giêsu không trả lời bằng một định nghĩa. Ngài kể một câu chuyện, và qua câu chuyện ấy, Ngài đảo ngược hoàn toàn câu hỏi. Vấn đề không phải là ai là người thân cận của tôi theo tiêu chí của tôi, mà là tôi có sẵn sàng trở thành người thân cận cho bất cứ ai đang cần tôi hay không?

Dụ ngôn phơi bày sự thật trần trụi về tình trạng con người. Có "người bị nạn" – biểu tượng cho sự mong manh, dễ tổn thương và sự cô độc của con người khi rơi vào nghịch cảnh. Có những người đại diện cho hệ thống tôn giáo, luật lệ – những người có lý do chính đáng (theo luật) để "đi vòng qua", nhưng lại bỏ quên luật yêu thương lớn lao hơn. Và có "người Sa-ma-ri" – người ngoại tộc, bị khinh miệt, bị coi là ô uế – nhưng lại là người duy nhất "chạnh lòng thương" và hành động một cách cụ thể, không tính toán thiệt hơn.
Đối với chúng ta ngày nay, câu hỏi "Ai là người thân cận của tôi?" vẫn vang vọng. Trong xã hội đa dạng và phân cực, chúng ta dễ dàng tự đóng khung mình trong những nhóm đồng đẳng, đồng quan điểm, và có xu hướng xa lánh hoặc phớt lờ những người thuộc "nhóm khác" – khác biệt về văn hóa, tầng lớp, quan điểm chính trị, hoặc thậm chí chỉ đơn giản là người lạ mặt gặp khó khăn trên đường.

Bài Tin Mừng hôm nay mời gọi chúng ta:
• Vượt qua định nghĩa: Dừng lại việc tự hỏi "Ai là người tôi phải giúp?" mà hãy hỏi "Làm sao tôi có thể trở thành người thân cận cho người này?". Người thân cận không được xác định bởi khoảng cách địa lý, huyết thống, tôn giáo hay đẳng cấp xã hội, mà bởi sự cần thiết của họ và lòng trắc ẩn cùng hành động của tôi.

• Nuôi dưỡng lòng trắc ẩn: Cái nhìn "chạnh lòng thương" của người Sa-ma-ri là điểm mấu chốt. Đó không chỉ là sự thương hại thoáng qua, mà là sự đồng cảm sâu sắc, cảm thấy đau với nỗi đau của người khác, thúc đẩy hành động. Trong một xã hội có xu hướng vô cảm hóa bởi tin tức tiêu cực hàng ngày, việc giữ cho trái tim mình biết rung động trước sự khổ đau của đồng loại là một cuộc chiến đấu thiêng liêng.

• Hành động cụ thể: "Ngươi hãy đi và làm như vậy" là mệnh lệnh dứt khoát của Đức Giêsu. Tình yêu người thân cận không phải là lý thuyết hay cảm xúc suông, mà phải biến thành hành động thiết thực: giúp đỡ vật chất, dành thời gian lắng nghe, chia sẻ gánh nặng, đứng lên bênh vực công lý cho người yếu thế, hoặc đơn giản chỉ là một cử chỉ tử tế với người lạ.

Kết luận:
Lời Chúa Chúa Nhật hôm nay như một tấm bản đồ chỉ đường đến sự sống đời đời, không phải bằng những quy tắc phức tạp hay những nghi thức xa vời (Đnl), mà bằng cách sống trong Đức Kitô, Đấng là nguồn mạch và mục đích của tình yêu và sự giao hòa (Cl), và được cụ thể hóa bằng việc trở thành người thân cận cho bất cứ ai cần chúng ta, với lòng trắc ẩn và hành động (Lc).

Đối với những người tri thức, đây là lời mời gọi sử dụng chính trí tuệ và vị thế của mình không phải để xây dựng những bức tường lý thuyết hay biện minh cho sự thờ ơ, mà để hiểu sâu sắc hơn về nhân bản, về ý nghĩa của tình yêu, và để tìm ra những cách thức sáng tạo, hiệu quả để thể hiện lòng trắc ẩn và trở thành người Sa-ma-ri trong thế giới phức tạp ngày nay. Đó có thể là đấu tranh cho công bằng xã hội, đóng góp chuyên môn để giải quyết các vấn đề cộng đồng, hay đơn giản chỉ là một ánh mắt cảm thông và một bàn tay giúp đỡ với người đồng nghiệp, người hàng xóm đang gặp khó khăn.

Chúng ta hãy xin Chúa ban cho chúng ta một trái tim nhạy cảm, một khối óc minh mẫn để nhận ra những "người bị nạn" xung quanh mình, và đủ can đảm để "đi và làm như vậy", biến Lời Chúa thành hành động cụ thể, góp phần vào công trình giao hòa của Người trong thế giới này.
Amen.

09/07/2025

CHÚA NHẬT 15 THƯỜNG NIÊN, NĂM C
Ai là người thân cân của tôi?

07/07/2025

Tin Mừng Thứ Ba, ngày 08/07/2025
Tin Mừng: Mt 9,32-38 - MỤC TỬ NHÂN LÀNH VÀ THỢ GẶT

07/07/2025

Tin Mừng Thứ Hai, ngày 07/07/2025
Tin Mừng: Mt 9,18-26 - CHẠM

05/07/2025

CHÚA NHẬT XIV THƯỜNG NIÊN, NĂM C
Sống Chất Lừ Với Bình An Và Sứ Mạng Đích Thực

SUY NIỆM LỜI CHÚA DÀNH CHO GIỚI TRẺ: 😇PHÊRÔ VÀ PHAOLÔ, HAI "FAIL" ĐƯỢC BIẾN ĐỔI BỞI TÌNH YÊU KHÔNG GIỚI HẠN Mạng xã hội ...
24/06/2025

SUY NIỆM LỜI CHÚA DÀNH CHO GIỚI TRẺ:
😇PHÊRÔ VÀ PHAOLÔ, HAI "FAIL" ĐƯỢC BIẾN ĐỔI BỞI TÌNH YÊU KHÔNG GIỚI HẠN

Mạng xã hội và những "phiên bản hoàn hảo"
Trong thế giới của chúng ta hôm nay, thế giới của những bức ảnh được chỉnh sửa kỹ lưỡng, những câu chuyện thành công lấp lánh trên mạng xã hội, dường như chúng ta luôn cảm thấy áp lực phải thể hiện một "phiên bản hoàn hảo" của chính mình. Thất bại là điều đáng xấu hổ, quá khứ lầm lỗi là thứ cần che giấu, và yếu đuối là từ đồng nghĩa với thua kém.

Nhưng Giáo Hội hôm nay mời gọi chúng ta nhìn về hai con người hoàn toàn khác biệt – hai vị Thánh Tông đồ cột trụ: Phêrô và Phaolô. Họ không phải là những siêu anh hùng từ thuở lọt lòng. Họ là những con người rất thật, rất "đời", với đầy rẫy những sai lầm, vấp ngã, thậm chí là những "fail" rất lớn trong quá khứ. Tuy nhiên, chính nơi những đổ vỡ và yếu đuối đó, ánh sáng tình yêu của Thiên Chúa đã biến đổi họ thành những chứng nhân vĩ đại. Câu chuyện của họ là một nghịch lý tuyệt vời, thách thức định nghĩa về "thành công" và "thánh thiện" của thế giới hiện đại.

Phêrô: Nỗi sợ hãi và Giọt nước mắt chuộc tội
Hãy nhìn Phêrô. Không phải Phêrô "Đá Tảng", mà là Phêrô con người. Anh là một ngư phủ chất phác, thẳng thắn, nhiệt thành, nhưng cũng rất bốc đồng và dễ sợ hãi. Khi Thầy bị bắt, giữa đêm đen lạnh lẽo, đứng trước ngọn lửa bập bùng trong sân nhà thượng tế, anh đã ba lần chối Thầy – thậm chí chỉ vì sợ hãi một cô gái hầu phòng.

Khoảnh khắc ấy, tiếng gà gáy vang lên như một lời kết án, và Phêrô đối diện với sự thật phũ phàng về chính mình: một kẻ nhát đảm, một kẻ phản bội. Nỗi đau và sự hổ thẹn ấy chắc hẳn đã xé nát tâm can ông. Chúng ta có thấy mình trong Phêrô không? Những lúc vì sợ hãi, vì áp lực, vì muốn hòa nhập mà chúng ta đã chối bỏ niềm tin của mình, dù chỉ bằng một im lặng hèn nhát hay một hành động nhỏ bé?

Nhưng câu chuyện của Phêrô không dừng lại ở đó. Kinh Thánh ghi lại: "Đức Giêsu quay lại nhìn Phêrô. Ông sực nhớ lời Đức Giêsu đã nói... Ông ra ngoài và khóc lóc thảm thiết" (Lc 22, 61-62). Ánh mắt ấy – ánh mắt của tình yêu không phán xét, ánh mắt của sự thấu hiểu và tha thứ – đã chạm đến nơi sâu thẳm nhất của Phêrô. Giọt nước mắt của ông không chỉ là nỗi ăn năn, mà là sự tan chảy của tâm hồn trước sức mạnh chữa lành của tình yêu Thiên Chúa.
Và chính tình yêu ấy đã biến đổi hoàn toàn. Từ kẻ chối Thầy, Phêrô trở thành người đầu tiên công bố Chúa Giêsu đã Phục sinh, trở thành "đá tảng" trên đó Chúa xây dựng Hội Thánh. Khi Chúa Giêsu hỏi: "Con có yêu mến Thầy không?", câu trả lời "Thưa Thầy, Thầy biết mọi sự, Thầy biết con yêu mến Thầy" (Ga 21,17) không phải là lời biện minh, mà là lời phó thác trọn vẹn của một tâm hồn đã trải qua vực sâu và được nâng dậy bởi tình yêu.

Phaolô: Từ "Kẻ Hủy Diệt" Thành "Kiến Trúc Sư"
Bây giờ, hãy nhìn sang Phaolô, tên thật là Saolê. Nếu Phêrô là người vấp ngã vì yếu đuối, thì Phaolô lại là người sai lầm vì quá mạnh mẽ trong niềm tin sai lầm của mình. Ông là một trí thức uyên bác, một người Do Thái sùng đạo, đầy nhiệt huyết, nhưng nhiệt huyết ấy lại hướng vào việc bách hại, bắt bớ và giết hại các Kitô hữu. Ông tin rằng mình đang phục vụ Thiên Chúa bằng cách tiêu diệt cái mà ông coi là dị giáo. Chúng ta có nhận ra những thái độ này trong thế giới của mình không? Sự cực đoan, sự phán xét gay gắt, sự tự cho mình là đúng và sẵn sàng loại trừ những người khác biệt vì lý tưởng hay niềm tin?

Trên đường đi Đamas để tiếp tục công cuộc đàn áp, một luồng sáng chói lòa từ trời đã quật ngã Saolê. Ông bị mù lòa về thể xác, nhưng chính sự mù lòa ấy lại mở ra đôi mắt đức tin. Cuộc gặp gỡ với Đức Kitô Phục sinh không chỉ thay đổi hướng đi của ông, mà thay đổi cả con người ông.

Sự biến đổi của Phaolô kịch tính và triệt để. Từ một kẻ gieo rắc sợ hãi, ông trở thành người rao giảng Tin Mừng không biết mệt mỏi. Ông, người vốn chỉ quan tâm đến dân Do Thái, lại trở thành Tông đồ Dân Ngoại vĩ đại. Kinh nghiệm về tội lỗi và ân sủng nơi Phaolô được diễn tả một cách sâu sắc: "Ở đâu tội lỗi càng nhiều, ở đó ân sủng càng chan chứa" (Rm 5,20). Câu nói này không phải là lời khuyến khích phạm tội, mà là sự kinh ngạc trước lòng thương xót vô biên của Thiên Chúa. Nó nói lên rằng, không có tội lỗi nào quá lớn đến mức ân sủng không thể vượt qua.

Động lực nào đã khiến Phaolô bền bỉ đến cùng, chịu đựng bao khổ đau, tù đày, thậm chí là cái chết? Chính là tình yêu. "Tình yêu Đức Kitô thúc bách tôi" (2 Cr 5,14). "Không gì có thể tách tôi ra khỏi tình yêu của Thiên Chúa trong Đức Kitô" (Rm 8,38). Tình yêu ấy là nguồn năng lượng không cạn, biến một kẻ hung hãn thành một người hiền lành vì Chúa, biến một kẻ kiêu ngạo thành một người khiêm nhường vì Tin Mừng.

Nghịch lý Tuyệt vời: Ân sủng Trên Nền Tội Lỗi
Câu chuyện của Phêrô và Phaolô không phải là câu chuyện về hai con người xứng đáng với tình yêu Thiên Chúa vì họ đã tốt lành. Ngược lại, đó là câu chuyện về tình yêu Thiên Chúa đã đổ tràn trên hai con người đầy rẫy sai lầm, yếu đuối, thậm chí là tội lỗi nghiêm trọng, và biến đổi họ thành những vị thánh.

Như Thánh Tôma Aquinô nói: "Kẻ nào sa ngã trong tội, đó là một con người rất bình thường. Ai ở lỳ trong tội lỗi, đó là một tên ác quỷ. Còn những ai biết trỗi dậy từ trong đống bùn tội ác để trở về với Chúa, đó lại là một vị thánh". Phêrô và Phaolô là minh chứng sống động cho điều này. Quá khứ của họ không bị xóa bỏ, nhưng được tình yêu biến đổi, trở thành bằng chứng hùng hồn nhất về sức mạnh cứu độ của Thiên Chúa.

Điều này mang lại hy vọng lớn lao cho chúng ta hôm nay. Trong một thế giới đầy áp lực về sự hoàn hảo và dễ dàng phán xét người khác (và chính mình) dựa trên sai lầm, Phêrô và Phaolô nhắc nhở chúng ta rằng:

• Yếu đuối không phải là điểm kết thúc: Sự sợ hãi, sự vấp ngã của chúng ta không định nghĩa con người thật của chúng ta. Điều quan trọng là cách chúng ta đáp trả ánh mắt yêu thương và tha thứ của Chúa.
• Quá khứ tội lỗi không phải là án chung thân: Dù chúng ta đã từng sai lầm đến mức nào, dù quá khứ có "đen tối" ra sao, cánh cửa lòng thương xót của Chúa vẫn luôn rộng mở. Giống như Phaolô, chúng ta luôn có một tương lai trong ánh sáng của Ngài.
• Sức mạnh thật sự đến từ Tình yêu: Biến đổi không đến từ việc chúng ta cố gắng trở nên tốt hơn bằng sức riêng, mà đến từ việc mở lòng ra đón nhận tình yêu chữa lành, tha thứ và biến đổi của Thiên Chúa.

Cùng Nhau Xây Dựng: Hiệp Nhất Trong Khác Biệt Ngày Nay
Nhìn tượng Thánh Phêrô và Thánh Phaolô đứng cạnh nhau tại Vatican, chúng ta thấy biểu tượng của hai cột trụ vững chắc của Hội Thánh. Nhưng hãy nhớ, họ xuất phát từ hai thế giới khác biệt: một ngư phủ Do Thái, một trí thức La Mã; một người coi trọng truyền thống, một người sẵn sàng vượt ra khỏi lề luật cũ để đến với Dân Ngoại. Họ đã từng bất đồng sâu sắc về cách truyền giáo!
Thế nhưng, Chúa Thánh Thần đã quy tụ họ lại, giúp họ vượt qua những khác biệt về tính cách, văn hóa, và quan điểm để cùng nhau xây dựng Nhiệm Thể Đức Kitô. Công đồng Giêrusalem (Cv 15) là một ví dụ điển hình về cách họ học cách lắng nghe nhau và để Chúa Thánh Thần hướng dẫn tìm ra con đường chung.

Bài học về "Hiệp nhất trong dị biệt" (Unity in diversity) nơi Phêrô và Phaolô cực kỳ cấp bách cho Hội Thánh và xã hội hôm nay. Trong một thế giới ngày càng phân cực, với những cuộc tranh luận gay gắt về đủ mọi vấn đề từ thần học đến chính trị, chúng ta có học được từ các Ngài cách để đối thoại thay vì đối đầu? Cách để nhìn thấy món quà của Chúa Thánh Thần nơi những người khác biệt với mình? Cách để cùng nhau xây dựng thay vì chia rẽ và phá đổ?

Hành trình của chúng ta
Câu chuyện của Phêrô và Phaolô là lời mời gọi chúng ta nhìn lại chính mình. Chúng ta là ai trong câu chuyện này? Là Phêrô nhát đảm chối Thầy? Là Saolê nhiệt thành trong sai lầm? Hay là cả hai? Dù là ai, chúng ta đều được mời gọi bước vào hành trình biến đổi bởi tình yêu Thiên Chúa.

Giống như chiếc thuyền mong manh của ngư phủ Galilê được xây trên "Đá Tảng" là Phêrô, Hội Thánh vẫn tiếp tục vượt qua bao sóng gió. Sức mạnh của con thuyền ấy không nằm ở sự hoàn hảo của những người chèo lái, mà ở Tình Yêu của Đấng đang dẫn dắt.
Hôm nay, noi gương Thánh Phêrô và Thánh Phaolô, chúng ta hãy dám nhìn nhận sự yếu đuối và sai lầm của mình. Hãy mở rộng lòng mình ra đón nhận Ánh Sáng và Tình Yêu chữa lành của Đức Kitô. Và hãy cùng nhau, bất chấp những khác biệt, để Chúa Thánh Thần biến đổi và thúc đẩy chúng ta trở thành những chứng nhân sống động của lòng thương xót và sức mạnh biến đổi của Ngài trong thế giới cần hy vọng và tình yêu này.

Tác giả: T.V.H

Address

31 ĐƯỜNG SỐ 2, KHU PHÓ 3, LINH XUÂN
Thủ Đức
84

Telephone

+84972917780

Website

Alerts

Be the first to know and let us send you an email when Người Trẻ Sống Tin Mừng posts news and promotions. Your email address will not be used for any other purpose, and you can unsubscribe at any time.

Contact The Business

Send a message to Người Trẻ Sống Tin Mừng:

Share