Giáo xứ Tam Tổng

Giáo xứ Tam Tổng Giáo hạt Tam Tổng

🧠 DƯƠNG TU – BIẾT NHIỀU DỄ BỊ CHẾT OAN"Thông minh là phúc. Nhưng nói ra hết – đôi khi lại là họa."______________________...
19/09/2025

🧠 DƯƠNG TU – BIẾT NHIỀU DỄ BỊ CHẾT OAN
"Thông minh là phúc. Nhưng nói ra hết – đôi khi lại là họa."
________________________________________
📖 Chuyện xưa kể lại…
Dương Tu là mưu sĩ lỗi lạc dưới trướng Tào Tháo thời Tam Quốc. Tài trí của ông khiến cả triều đình nể phục. Nhưng chính sự thông minh ấy, thay vì giúp ông tiến thân, lại khiến ông mất mạng.
“Hiểu quá nhanh” – và chết vì hiểu
Một lần, Tào Tháo đi qua cổng Hợp Phì, thấy đề hai chữ "ngõa Hán" (ngói Hán). Ông chỉ cau mày không nói.
Dương Tu liền hạ lệnh phá cổng, bảo:
"Hai chữ ghép lại thành chữ phi – nghĩa là sai, không đúng. Chắc Tào công thấy điềm chẳng lành."
Một lần khác, Tào Tháo gửi mật lệnh với hai chữ: kê cân (gân gà). Ai nấy đều bối rối. Chỉ Dương Tu hiểu và lập tức cho rút quân:
"Gân gà – ăn thì dai, bỏ thì tiếc. Tào công muốn rút lui rồi."
Lại có lúc, Tào Tháo tặng ông một chiếc bánh gọi là “bánh đầu lừa”.
Dương Tu nhận xong thì lặng lẽ thu xếp hành lý, nói:
“Tào công gọi ta là ‘đầu lừa’ – tức kẻ ngu. Ở lại nữa chỉ rước họa.”
Tào Tháo ngoài mặt mỉm cười, nhưng trong lòng đã dấy lên cơn sợ hãi:
“Kẻ có thể đọc được lòng ta như sách mở – há có thể để sống cạnh bên?”
Chẳng lâu sau, Tào Tháo tìm cớ xử trảm Dương Tu, kết tội “tự ý truyền lệnh, làm rối quân tâm.”
Trước khi chết, Dương Tu chỉ lặng lẽ thở dài:
"Ta chết không phải vì lỗi – mà vì biết quá nhiều."
________________________________________
🎭 Nghịch lý: Cái chết của kẻ khôn
Dương Tu thông minh, nhưng không che giấu. Ông hiểu cấp trên, nhưng lại nói thẳng.
Ông tài trí, nhưng không biết khiêm nhường.
Ông trung thành, nhưng không biết giữ mình.
Chân lý thường nghịch lý:
Người càng hiểu sâu – lại càng dễ khiến kẻ khác bất an.
Người càng nói đúng – lại càng khiến kẻ quyền thế e dè.
________________________________________
🔍 Thông điệp triết lý
Câu chuyện không hề bài xích sự thông minh. Trái lại, nó đặt ra một câu hỏi lớn hơn:
Tri thức mà thiếu khiêm tốn – có phải là trí tuệ thật sự?
Biết nhiều – nhưng có nên nói hết?
Trong cuộc sống, không phải lúc nào cũng nên thể hiện mình là người biết rõ nhất. Bởi lẽ, đôi khi người ta không sợ kẻ ngu, mà sợ người biết… mình đang nghĩ gì.
________________________________________
🗣️ Suy ngẫm
Bạn có đang “là Dương Tu” trong môi trường của mình không?
Hoặc đã từng chứng kiến một ai đó “chết oan vì biết nhiều”?
📌 Hãy chia sẻ cảm nhận của bạn, hoặc chia sẻ cho một người bạn "khôn mà không khéo" để cùng suy ngẫm!
🎯 Sự thật cần được nói – nhưng cần đúng lúc, đúng chỗ, đúng cách và khiêm tốn.

DƯỚI ÂM PHỦ CÓ RƯỢU KHÔNG? 🍶👻Ông Ba là một tay nghiện rượu có hạng trong làng. Ngày nào cũng vậy, cứ sáng say 🍻, chiều đ...
17/09/2025

DƯỚI ÂM PHỦ CÓ RƯỢU KHÔNG? 🍶👻
Ông Ba là một tay nghiện rượu có hạng trong làng. Ngày nào cũng vậy, cứ sáng say 🍻, chiều đến lại sỉn 🤪. Mỗi lần có men trong người, ông lại làm "diễn viên chính" 🎭 trong vở kịch bi hài: chửi vợ 📢, quát con 😡, hàng xóm ai đi ngang cũng bị vạ lây.
Hôm ấy, chẳng biết vui hay buồn, ông làm một hơi cả lít rượu 🥃, say đến mức lảo đảo rồi lăn ra ngủ 😴. Bà vợ nhìn cảnh này mà lắc đầu ngao ngán 🤦♀️. Chợt bà nảy ra một ý 💡. Bà lặng lẽ kéo ông vào cái quan tài ⚰️ của bà cố để ở góc nhà, nhẹ nhàng đậy nắp lại, chỉ chừa một khe hở.
Một lúc sau, ông Ba tỉnh dậy, mở mắt ra thấy tối om 🌑, xung quanh mùi gỗ mốc, lạnh lẽo 😨. Hoảng hồn, ông hét lên:
• Trời ơi! Tôi ở đâu thế này? 😱
Bà vợ đứng bên ngoài, giả giọng u ám 👻:
• Ông chết rồi, xuống âm phủ rồi đó!
Ông Ba sững người 😳, ú ớ một hồi rồi hỏi ngay:
• Ở dưới này có rượu không bà? 🍷
Bà vợ chép miệng:
• Chắc có chứ! Mà đã xuống dưới đó rồi thì cứ ở yên mà uống, đừng lên nữa nghe! 😏
Ông Ba im lặng. Một lát sau, bà vợ ghé mắt vào khe hở, thấy ông vẫn nằm yên, không động đậy 🤔. Lo lắng, ông có mệnh hệ gì bà lay nhẹ:
• Này, ông Ba! Nói gì đi chứ?
Ông Ba thở dài thườn thượt 😮💨:
• Tôi đang đợi quỷ bưng rượu tới! 👹🍾
Suy ngẫm
Ông Ba coi rượu như “lẽ sống”, đến mức tưởng mình chết rồi mà điều đầu tiên nghĩ tới vẫn là… rượu. Một thói quen xấu, nếu không kịp tỉnh ngộ, sẽ chiếm trọn trái tim và lý trí, khiến con người quên cả vợ con, quên cả sự sống. Bà vợ kéo ông vào quan tài tuy hài hước, nhưng cũng như một hồi chuông cảnh tỉnh: đời người mong manh, hôm nay say sưa, mai đã không còn.
Thông điệp
• Thói quen tạo nên số phận: Điều bạn lặp lại mỗi ngày – tốt hay xấu – sẽ định hình cuộc đời, và có thể đi theo cả… “xuống âm phủ”.
• Tỉnh thức trước khi quá muộn: Không ai biết mình còn bao nhiêu thời gian. Hãy dừng lại trước những thú vui có hại, nếu không nó có thể biến biến thành gông cùm.

Biết Sử Dụng Thời Gian – Chìa Khóa Cho Hạnh Phúc“Không phải đời người quá ngắn, mà là chúng ta phung phí quá nhiều thời ...
16/09/2025

Biết Sử Dụng Thời Gian – Chìa Khóa Cho Hạnh Phúc
“Không phải đời người quá ngắn, mà là chúng ta phung phí quá nhiều thời gian.”
— Seneca, triết gia La Mã
Gần đây tôi về dự buổi hội ngộ khóa học đầu tiên của trường. Gặp lại nhau, ai cũng mừng rỡ. Bao kỷ niệm học trò ùa về. Sau mấy chục năm, câu cửa miệng của mọi người vẫn giống nhau: “Thời gian trôi nhanh quá! Cuộc đời thật ngắn ngủi. Mới ngày nào chia tay, mà nay tóc đã bạc, đã thành ông thành bà…”
Vàng bạc mất đi còn có thể tìm lại, nhưng khoảnh khắc đã qua không bao giờ trở lại. Vậy mà chúng ta lại dễ dàng tiêu tốn từng giờ cho những lo toan vụn vặt, những thói quen vô bổ, hoặc chạy theo đám đông. Rồi ta than thở “đời quá ngắn”, trong khi vấn đề không phải ta thiếu thời gian, mà là ta chưa biết sắp xếp, chưa biết dừng lại, chưa ưu tiên cho điều thật sự quan trọng: nuôi dưỡng tâm hồn, học hỏi, yêu thương, và tận hưởng tĩnh lặng để trí óc sáng suốt.
Một người dồn hết đời mình để tích lũy tài sản, bỏ bê sức khỏe và gia đình, đến khi bệnh tật ập đến mới nhận ra tiền bạc không mua lại được thời gian đã mất. Ngược lại, có người biết đặt ranh giới cho công việc, đều đặn dành thời gian đọc sách, cầu nguyện, chăm sóc người thân – và họ thường cảm thấy đời mình đủ đầy, dù không giàu có.
Thời gian như một dòng sông: nước chảy đi không trở lại. Ai biết dẫn dòng hợp lý thì đồng ruộng xanh tươi; ai buông mặc, chỉ còn bãi cát khô cằn. Cuộc đời cũng vậy: chỉ nở hoa khi ta biết hướng dòng thời gian vào những điều có ý nghĩa.
Có người sẽ nói: “Tôi bận lắm, làm sao mà chậm lại được?” Nhưng chính khi quá bận, ta càng cần khoảng lặng. Một phút cầu nguyện, một trang sách, một bữa cơm gia đình – đó không phải xa xỉ, mà là dưỡng khí cho tâm hồn. Không ai khác có thể “sắp xếp giúp” ta; nếu không tự chọn, ta sẽ bị guồng quay của điện thoại, mạng xã hội, áp lực công việc cuốn trôi.
Thánh Vịnh 90 đã nhắc: “Lạy Chúa, xin dạy chúng con đếm tháng ngày mình sống, Ngõ hầu tâm trí được khôn ngoan.” Đức Thánh Cha Phanxicô cũng khuyên chúng ta sống “từng phút giây như món quà.” Khi đặt Chúa ở trung tâm, thời gian không chỉ là những con số, mà trở thành cơ hội hiến dâng, cơ hội yêu thương.
Hãy học sống chậm, biết lắng nghe tâm hồn, ưu tiên những giá trị bền lâu – đó là con đường dẫn đến hạnh phúc đích thực. Chủ động “tắt thông báo”, lên kế hoạch cho mỗi ngày, dành giờ cho gia đình, cho Chúa, cho chính mình: đó là cách biến từng giờ sống thành món quà, đúng như lời nhắn nhủ của Seneca từ hơn hai ngàn năm trước.

😳 CHỜ VỢ SINH, CHỒNG BỖNG… LÊN BÀN MỔ!Anh Vương đứng ngồi không yên ngoài phòng sinh. Vợ anh đang "vượt cạn", còn anh ch...
15/09/2025

😳 CHỜ VỢ SINH, CHỒNG BỖNG… LÊN BÀN MỔ!
Anh Vương đứng ngồi không yên ngoài phòng sinh. Vợ anh đang "vượt cạn", còn anh chỉ mong sớm nghe tiếng khóc đầu đời của con.
Bỗng bác sĩ bước ra gọi:
— "Anh Vương, mời vào phòng phẫu thuật!"
Anh giật mình. “Ủa, mình đâu phải người đẻ?” Nhưng nghĩ chắc bệnh viện cần hỗ trợ gì đó nên anh vội vàng đi theo.
Vào phòng, bác sĩ bảo:
— "Anh cởi đồ, nằm lên bàn mổ đi."
— "Ủa… tôi chỉ chờ vợ sinh thôi mà?" — anh lưỡng lự hỏi.
Y tá mỉm cười:
— "Anh cứ yên tâm, làm theo hướng dẫn là được!"
Chưa kịp thắc mắc gì thêm, anh đã bị gây mê.
Tỉnh dậy, anh nghe tiếng khóc con mình vang lên. Mừng chưa được bao lâu thì… một cơn đau buốt từ dưới lưng khiến anh nhăn mặt.
— "Chúc mừng anh, ca phẫu thuật cắt trĩ thành công!" — bác sĩ tươi cười thông báo.
— "Trĩ? Tôi đâu có trĩ?" — anh hoảng hốt.
Cả phòng im lặng. Bác sĩ nhìn lại hồ sơ…
— "Trời ơi… nhầm người rồi!"
😶 Vợ sinh con, còn anh… sinh nhầm một ca mổ. Bài học nhớ đời.
________________________________________
👉 Rút kinh nghiệm:
Khi bác sĩ bảo bạn lên bàn mổ, đừng vội tin. Hãy hỏi kỹ:
"Bác sĩ ơi, tôi đang ở đây vì chuyện gì vậy ạ?"
________________________________________
📌 Chuyện hài thật 100%, nhưng cũng là lời nhắc nhẹ nhàng về sự cẩn trọng trong bệnh viện – và trong cuộc sống.
❤️ Bạn nghĩ sao? Có ai từng gặp chuyện “trớ trêu” thế này chưa?
Chia sẻ để mọi người cùng cười – và nhớ hỏi bác sĩ cho chắc! 😅

CHẤP NHẬN SỐ PHẬN VÀ SỐNG HÒA HỢP VỚI TỰ NHIÊN“Có những điều chúng ta có thể kiểm soát, và những điều chúng ta không thể...
14/09/2025

CHẤP NHẬN SỐ PHẬN VÀ SỐNG HÒA HỢP VỚI TỰ NHIÊN
“Có những điều chúng ta có thể kiểm soát, và những điều chúng ta không thể kiểm soát. Hạnh phúc không phải là điều nằm ngoài ta, mà là cách ta nhìn nhận và đáp trả thế giới.” – Epictetus
Bạn đã bao giờ tự hỏi: Tôi sống để làm gì? Hạnh phúc thật sự ở đâu? Những bất công, thử thách có phải là kẻ thù của tâm hồn tôi không? Triết lý Khắc kỷ của Epictetus mở ra một cánh cửa bất ngờ: hạnh phúc không đến từ việc thay đổi thế giới, mà từ cách ta đối diện với nó.
Trong cuộc đời, có những điều ta không thể chọn: gia đình, nơi sinh, biến cố bất ngờ. Nhưng cách ta đáp trả những điều ấy lại hoàn toàn thuộc quyền mình. Chấp nhận số phận không phải là cam chịu; nó giống như người thuỷ thủ trên biển cả: không thể dừng gió hay sóng, nhưng có thể điều hướng buồm khôn ngoan. Khi bình thản đón nhận những gì không thể thay đổi, nỗi lo âu và oán giận tan biến, nhường chỗ cho tự do nội tâm.
Con người là một phần của tự nhiên, và chống lại quy luật của nó chỉ đem lại mệt mỏi. Thay vì bất mãn, ta có thể học cách sống cùng dòng chảy cuộc đời. Hãy hình dung mùa thu: lá vàng rơi, gió lạnh thổi qua, không ai có thể dừng mùa hay đổi hướng gió. Nhưng chúng ta có thể tận hưởng cảnh sắc, điềm tĩnh trước thay đổi, và tìm thấy vẻ đẹp trong những điều không mong muốn. Người biết sống hòa hợp với tự nhiên là người tìm ra giá trị trong bất kỳ hoàn cảnh nào.
Thật sự, tự do không phải là thay đổi thế giới, mà là làm chủ chính mình. Ai để dục vọng, tham vọng và hoàn cảnh chi phối sẽ trở thành nô lệ của những điều ngoài tầm kiểm soát. Người tự do là người hiểu rõ giới hạn của mình, hài lòng với hiện tại và không bị ràng buộc bởi tham vọng vô tận. Nghịch lý thật: càng chấp nhận, ta càng tự do; càng muốn chi phối, ta càng rơi vào xiềng xích vô hình.
Có người đặt câu hỏi: Chấp nhận số phận liệu có phải là đầu hàng? Liệu có biến con người thành thụ động, bi quan? Câu trả lời là không. Chấp nhận số phận là nhận biết điều gì nên thay đổi và điều gì nên đón nhận. Nó không ngăn cản hành động, mà làm hành động sáng suốt hơn. Như thánh Phaolô viết: “Ta vui mừng trong mọi hoàn cảnh, bởi nhờ Chúa, ta có thể chịu đựng và vượt qua mọi thử thách” (Pl 4,11-13). Chấp nhận không phải đầu hàng, mà là sống chủ động với nhận thức sâu sắc.
Trong đời sống hiện đại, chúng ta dễ bị cuốn vào danh vọng, tiền tài, mưu cầu. Nhưng chính lúc đó, chúng ta quên mất điều quan trọng: bình thản và tự do nội tâm. Học cách chấp nhận, hòa hợp với tự nhiên, kiểm soát tâm trí và thái độ không chỉ giảm căng thẳng mà còn giúp thấy vẻ đẹp trong những điều giản dị nhất: nụ cười trẻ thơ, cơn mưa bất chợt, hay ánh nắng xuyên qua tán lá.
Hãy tưởng tượng mình như một dòng sông. Nước không chống lại bờ đá, không hờn giận mặt trời hay mưa, nhưng vẫn chảy, uốn lượn, tìm đường ra biển. Cuộc đời cũng vậy. Chấp nhận số phận không phải thụ động, mà là tìm nhịp điệu riêng của tâm hồn giữa sóng gió.
Và bạn, liệu có sẵn sàng buông bỏ những gì không thể thay đổi, để tìm tự do trong chính tâm trí mình? Liệu có dám lắng nghe dòng chảy cuộc đời, để hạnh phúc nảy mầm ngay trong những điều giản dị nhất?

Làm chị thì oai, làm em thì khổ… nhưng làm cả hai cùng lúc thì sao?Người lớn vẫn bảo: “Chị em thì phải nhường nhịn nhau....
14/09/2025

Làm chị thì oai, làm em thì khổ… nhưng làm cả hai cùng lúc thì sao?
Người lớn vẫn bảo: “Chị em thì phải nhường nhịn nhau.” Nhưng thử hỏi: nếu cả hai cùng sinh ra trong một giây, ai sẽ nhường ai? Câu hỏi tưởng chừng triết học ấy lại rơi đúng vào tay hai cô bé sinh đôi hiếu thắng, và khổ nhất chính là người phải phân xử: cha xứ hiền lành.
Một buổi chiều, nghe tiếng cãi vã ngoài sân, cha xứ bước ra thấy hai chị em con ông trùm đang giằng co cuốn sách giáo lý.
– Có chuyện gì mà ầm ĩ vậy? – cha hỏi.
Một bé đáp:
– Thưa cha, nó phải nghe lời con chứ!
Bé kia gân cổ cãi:
– Chính nó mới phải nghe lời con!
Cha xứ cười xòa:
– Thế này nhé, đứa nào làm em thì phải vâng lời chị. Dễ thôi mà.
Cả hai đồng thanh:
– Nhưng chúng con là sinh đôi!
Cha vẫn kiên nhẫn:
– Vậy thì đứa nào ra trước thì làm chị.
Hai cô bé không hẹn mà cùng đáp:
– Thưa cha, bác sĩ mổ lấy ra cùng lúc ạ!
Cha xứ hơi chững lại, rồi nảy ra một sáng kiến:
– Thế thì đứa nào biết nhường thì sẽ làm chị.
Vừa nghe xong, cả hai vội đùn cuốn sách sang phía kia. Nhưng trớ trêu thay, chẳng ai chịu nhận, bởi ai cũng… muốn được làm chị, chứ không muốn nhận sách!
Cha bật cười:
– Xem ra, làm “chị” không dễ như các con nghĩ. Làm chị nghĩa là phải biết gánh phần khó về mình. Mà điều đó… hình như chẳng ai chịu!
________________________________________
💡 Suy ngẫm nhỏ:
Trong đời sống, nhiều khi ta thích “làm lớn” cho oai, nhưng đến lúc phải hy sinh, nhường nhịn, thì lại tìm cách né. Cái “hơn” thật sự không nằm ở chỗ danh xưng, mà ở lòng quảng đại và khiêm tốn.

✝️ Mọi dân nước sẽ qua đi – Thánh giá vẫn tồn tại“Omnes gentes transibunt. Crux manet.”Mọi dân nước sẽ qua đi. Thánh giá...
13/09/2025

✝️ Mọi dân nước sẽ qua đi – Thánh giá vẫn tồn tại
“Omnes gentes transibunt. Crux manet.”
Mọi dân nước sẽ qua đi. Thánh giá vẫn tồn tại.
Mới nghe, câu châm ngôn này dường như nghịch lý: những thực tại tưởng như vững bền là các dân tộc và triều đại thì lại qua đi, còn một biểu tượng mong manh như Thánh giá lại tồn tại vĩnh cửu. Nhưng nhìn vào lịch sử, ta thấy rõ sự thật ấy: những đế quốc hùng mạnh, những nền văn minh rực rỡ, cuối cùng chỉ còn là bóng mờ trong ký ức nhân loại.
Còn đâu những triều đại lẫy lừng:
• La Mã, Mông Cổ, Ottoman, Anh, Tây Ban Nha, Nga…
• Tần, Hán, Đường, Tống, Nguyên, Minh, Thanh…
• Ngô, Lý, Trần, Lê sơ, Nguyễn…
Còn đâu những nền văn minh từng rực rỡ một thời:
• Lưỡng Hà, Ai Cập, Ấn Độ, Trung Hoa, Hy Lạp, La Mã…
Tất cả những gì tưởng như vĩnh cửu, cuối cùng đều bị thời gian phủ mờ. Như Heraclitus từng nói: “Không ai tắm hai lần trên cùng một dòng sông.”
________________________________________
🔹 Thân phận mong manh – khát vọng trường tồn
Con người luôn khát khao để lại dấu ấn: xây Kim Tự Tháp, dựng Vạn Lý Trường Thành, bay lên Mặt Trăng… Nhưng cuối cùng, tất cả đều phải đối diện với quy luật vô thường. Vậy điều gì thực sự bền vững?
Nghịch lý của Thánh giá chính là câu trả lời. Khi con người tìm quyền lực để bất tử, Đức Giêsu lại chọn con đường chịu chết treo trên gỗ. Nhìn bề ngoài, đó là thất bại. Nhưng chính trong yếu đuối, sức mạnh được tỏ lộ; trong cái chết, sự sống bừng lên.
Thánh giá không dạy ta leo lên đỉnh vinh quang, mà dạy yêu thương đến tận cùng. Thánh giá hiện diện ở bất cứ nơi nào có yêu thương, tha thứ, hy sinh. Và tình yêu ấy sẽ tồn tại vĩnh hằng, khi mọi vật chất và vinh quang trần thế đều qua đi.
________________________________________
🔹 Tình yêu vượt thời gian
Người mẹ mất con, bệnh nhân ung thư, người chịu oan khuất, dân tộc khổ đau… tất cả đều tìm thấy chính mình nơi Thập giá. Không phải một triết lý xa vời, nhưng là vòng tay sẻ chia, nơi nỗi đau và khát vọng được yêu thương gặp nhau.
Thập giá tồn tại không chỉ vì là biểu tượng, mà vì chạm đến điều sâu kín nhất của kiếp người: nỗi đau, cái chết, và ước vọng trường tồn.
________________________________________
🔹 Câu hỏi cho chính ta
Câu châm ngôn nhắc nhở mọi thế hệ: “Mọi dân nước sẽ qua đi. Thánh giá vẫn tồn tại.”
Nhưng điều quan trọng hơn là tự hỏi:
👉 Thập giá tồn tại “ở ngoài kia” hay ngay trong đời tôi?
👉 Tôi có dám tha thứ, chấp nhận thiệt thòi, sống thật, và yêu thương đến cùng?
Nếu câu trả lời là “có”, thì Thánh giá không chỉ là cây gỗ treo tường, mà là ánh sáng bất diệt trong trái tim ta.
________________________________________
✨ Thông điệp hôm nay
Đừng bám vào những “đế chế phù du” của tiền bạc, quyền lực, danh vọng. Hãy bám vào Thập giá – nơi có tình yêu mạnh hơn cả cái chết.
Sống dưới ánh sáng Thập giá, ta vừa trưởng thành, vừa được chữa lành; vừa biết cho đi, vừa cảm nhận sự bình an sâu thẳm.
💬 “Khi nào Ta bị treo lên, Ta sẽ kéo mọi người lên với Ta” (Ga 12,32).
🙏 Nếu suy tư này chạm đến bạn, hãy để lại một dấu ❤️ trong bình luận, như một lời xác tín: “Con chọn tình yêu Thập giá.”

Phép lạ Đức Mẹ SiluvaPhép lạ Đức Mẹ Siluva (Our Lady of Šiluva) là một trong những hiện tượng thần thiêng nổi bật trong ...
12/09/2025

Phép lạ Đức Mẹ Siluva
Phép lạ Đức Mẹ Siluva (Our Lady of Šiluva) là một trong những hiện tượng thần thiêng nổi bật trong lịch sử Công giáo, diễn ra tại làng Šiluva, Lithuania vào năm 1608. Đây là lần đầu tiên một cuộc hiện ra của Đức Mẹ được ghi nhận rộng rãi ở châu Âu, góp phần phục hồi đức tin Công giáo tại khu vực sau thời kỳ Cải cách Tin Lành.
________________________________________
🌿 Bối cảnh lịch sử
Vào thế kỷ 16, Lithuania chịu ảnh hưởng mạnh mẽ của phong trào Cải cách Tin Lành. Nhiều giáo xứ bị tịch thu, nhà thờ Công giáo bị bỏ hoang hoặc chuyển sang Tin Lành. Làng Šiluva, nơi có nhà thờ cổ được xây từ năm 1457, cũng không ngoại lệ. Sau hơn 80 năm, cộng đồng Công giáo tại đây gần như biến mất, chỉ còn lại những người già nhớ về ngôi nhà thờ bị phá hủy, và lòng họ tràn đầy nỗi tiếc nuối về đức tin đã mất.
________________________________________
👼 Cuộc hiện ra năm 1608
Vào mùa hè năm 1608, một nhóm trẻ em chăn cừu gần khu vực nhà thờ cũ bỗng nhìn thấy một người phụ nữ rạng rỡ ôm một em bé, đứng trên tảng đá và khóc nức nở. Các em hoảng hốt chạy về làng báo tin. Nhiều người, kể cả một số mục sư Tin Lành, đến chứng kiến hiện tượng này.
Người phụ nữ lạ nói:
"Nơi này trước kia tôn thờ Con Ta, nhưng giờ đây đã bị cày xới và gieo trồng."
Lời nhắn nhủ này khiến mọi người xúc động, nhận ra Thiên Chúa vẫn quan tâm đến những nơi tưởng chừng đã bị bỏ quên.
________________________________________
🕊️ Phục hồi đức tin và phát hiện kho báu
Sau cuộc hiện ra, một cụ ông hơn 100 tuổi từ làng lân cận nhớ lại việc cùng linh mục chôn giấu một chiếc rương sắt chứa tranh ảnh, chén thánh và tài liệu nhà thờ dưới tảng đá gần nơi Đức Mẹ hiện ra.
Khi dẫn ông đến đúng vị trí, phép lạ xảy ra: mắt cụ sáng lên, sức khỏe được hồi phục, và chiếc rương được tìm thấy nguyên vẹn. Mọi vật bên trong đều được bảo quản hoàn hảo. Sự kiện này làm sống dậy đức tin của dân làng, khơi dậy lòng kính mến và hy vọng.
________________________________________
🏛️ Công nhận và tôn vinh
Vào năm 1775, Đức Giáo hoàng Piô VI ban hành sắc lệnh xác nhận tính xác thực của phép lạ Đức Mẹ Siluva. Năm 1786, hình ảnh Đức Mẹ Siluva được đội triều thiên canonic. Ngày nay, bức tranh gốc được lưu giữ tại Vương cung thánh đường Đức Mẹ Hài Đồng ở Šiluva, nơi hàng năm thu hút hàng nghìn tín hữu hành hương, cầu nguyện và tôn kính.
________________________________________
🌟 Ý nghĩa và di sản
Đức Mẹ Siluva được coi là "kho báu lớn nhất của Lithuania", biểu tượng của sự trở lại đức tin và hy vọng cho những người từng rời xa Giáo hội. Ngày lễ Đức Mẹ Siluva được tổ chức vào ngày 8 tháng 9 hàng năm, là dịp để cộng đoàn cùng cầu nguyện, tôn vinh Thiên Chúa, và noi gương đức tin kiên trung của các thế hệ đi trước.
Phép lạ Đức Mẹ Siluva không chỉ là một sự kiện tôn giáo, mà còn là minh chứng sống động cho sức mạnh của đức tin, lòng sùng kính và tình yêu Thiên Chúa. Nó khích lệ người tín hữu dâng lời cảm tạ, cầu nguyện qua lời chuyển cầu của Đức Mẹ, và giữ vững niềm tin giữa những thử thách đời thường.

Liêm khiết cả đời, cuối cùng lại thua… một con trâu vàng?Người ta bảo: “Làm quan mà không giàu thì hoặc là… không biết đ...
11/09/2025

Liêm khiết cả đời, cuối cùng lại thua… một con trâu vàng?
Người ta bảo: “Làm quan mà không giàu thì hoặc là… không biết đường, hoặc là thật sự thanh liêm.” Ông quan trong câu chuyện này thuộc loại thứ hai. Nhưng rồi có một ngày, chính ông cũng làm cả nhà bật cười với một câu nói lộ “tâm sự thầm kín” của mình…
Ngày xưa có một ông quan nổi tiếng thanh liêm, cả đời không nhận hối lộ. Vì thế, về hưu rồi, ông nghèo đến nỗi tủ chẳng có gì ngoài vài bộ áo cũ.
Một hôm, ông tình cờ phát hiện trong góc tủ có một bức tượng chuột đúc bằng vàng ròng. Mừng quýnh, ông ôm ra khoe với vợ:
– Bà nó ơi, thế là mình có tiền rồi! Nhưng… sao lại có thứ này trong nhà?
Bà vợ ấp úng:
– Tôi nói thật ông đừng giận. Khi ông còn làm quan, có người hỏi tôi: “Ông nhà tuổi gì?”. Tôi đáp: “Ông ấy tuổi Tý”. Thế là họ biếu cho bức tượng chuột này.
Nghe xong, ông quan cau mày rồi thở dài:
– Trời đất! Sao bà dại thế? Giá mà bà bảo tôi tuổi… Sửu thì giờ ta có cả con trâu vàng to đùng rồi!
Bà vợ tròn mắt nhìn chồng:
– Ủa, thế ra liêm khiết cũng có “giá niêm yết” hả ông?
________________________________________
💡 Thông điệp ẩn
Người chồng cả đời giữ mình không tham, nhưng chỉ một câu buột miệng đã để lộ cái “bụng thèm” vàng bạc. Hóa ra, lòng tham không hẳn chỉ bộc lộ bằng việc ăn hối lộ, mà còn có thể ẩn nấp trong mơ ước, trong lời nói hồn nhiên tưởng như vô hại.
SUY NGẪM
1. Tiếng cười bật ra, nhưng cũng khiến ta giật mình: Có khi mình cũng thế – ngoài mặt chê người ta ham tiền, mà trong bụng vẫn… ước được “chuột vàng, trâu vàng” như ai.
2. Ông quan liêm khiết cả đời, cuối cùng cũng… tiếc con trâu vàng! Cười người mà nghe như tiếng gõ nhẹ vào trán mình: ‘Lòng tham không có giảm giá đâu!
3. Ở đời, cái miệng đôi khi… nhanh hơn cái lòng. Không ăn hối lộ, nhưng lại thầm ước ‘trâu vàng trâu bạc’. Bà con mình có khi cũng y chang vậy thôi!

“Một tấm bánh, cả trái tim rung động!”________________________________________Chiều Giáng Sinh 2013, khi linh mục trao M...
10/09/2025

“Một tấm bánh, cả trái tim rung động!”
________________________________________
Chiều Giáng Sinh 2013, khi linh mục trao Mình Thánh Chúa, một chuyện khiến giáo dân “sốc nhẹ” 😲: tấm bánh Thánh Thể… rơi xuống đất! Không phải là tai nạn bình thường, vì ngay lập tức, trên bánh xuất hiện những vết đỏ kỳ lạ.
________________________________________
• Đức Cha Zbigniew Kiernikowski, Giám mục Giáo phận Legnica, xác nhận: “Sau khi nhặt bánh và đặt trong bình chứa, xuất hiện những vết màu đỏ.”
• Một ủy ban đặc biệt được lập ngay, gửi mẫu bánh đi kiểm tra. Kết quả kinh ngạc:
• Mô đỏ trên bánh giống cơ tim người, với những dấu hiệu đau đớn.
• Phân tích di truyền xác nhận đây chính là mô người.
Những người chứng kiến kể lại, vừa bàng hoàng vừa xúc động 😢. Nhiều giáo dân quỳ xuống cầu nguyện, cảm nhận Chúa hiện diện gần gũi và quyền năng qua Bí tích Thánh Thể.
Biến cố không chỉ khiến cộng đoàn rung động mà còn nhắc nhở mọi người:
• Tôn kính Mình Thánh Chúa 🙏
• Giữ vững đức tin trong đời sống thường nhật
• Sống bác ái, yêu thương và kiên nhẫn trước thử thách
________________________________________
Phép lạ Thánh Thể tại Legnica là lời nhắc nhở nhẹ nhàng nhưng sâu sắc: Chúa luôn hiện diện, và mỗi Bí tích đều mời gọi chúng ta sống trong tình yêu và hy vọng. ❤️
Bạn đã bao giờ cảm nhận Chúa gần gũi một cách “bất ngờ” như thế chưa? Nếu câu chuyện này chạm đến bạn, hãy để lại một tim và chia sẻ niềm tin yêu cùng mọi người!

THẤT HỌC, MÀ LÀM CỐ VẤN CHO HAI VỊ THÁNHỞ Cantalice có một tu sĩ nghèo hèn, tên Felice. Ngài không biết đọc, không biết ...
09/09/2025

THẤT HỌC, MÀ LÀM CỐ VẤN CHO HAI VỊ THÁNH
Ở Cantalice có một tu sĩ nghèo hèn, tên Felice. Ngài không biết đọc, không biết viết. Mỗi khi có ai hỏi chuyện học hành, ngài chỉ cười hiền:
– “Tôi dốt lắm… chỉ học được năm chữ đỏ và một chữ trắng thôi.”
Người ta tò mò:
– “Năm chữ đỏ là gì?”
– “Là năm Dấu Thánh của Chúa Giêsu.”
– “Thế còn chữ trắng?”
– “Là Đức Mẹ Vô Nhiễm Nguyên Tội.”
Ai nghe cũng bật cười, nhưng rồi lại im lặng, vì thấy trong câu trả lời ấy ẩn một niềm tin sâu thẳm.
Felice sống đơn sơ, ngày ngày cầu nguyện, hy sinh, luôn vui tươi, để lại tấm gương sáng rực giữa đời. Chính đời sống nội tâm ấy đã khiến những bậc thông thái cùng thời như thánh Carôlô Bôrômêô và thánh Philiphê Nêri tìm đến, coi ngài như người cố vấn tâm linh.
Một tu sĩ thất học, nhưng đầy khôn ngoan của Thánh Thần.
________________________________________
👉 Lời bình:
Tri thức có thể mở mang đầu óc, nhưng chỉ tình yêu mới mở được con tim. Ai để Chúa chiếm trọn lòng mình, người ấy sẽ trở thành khí cụ tuyệt vời, dù chẳng có bằng cấp hay danh vọng.

AI NÓI LỜI CHÚA KHÔNG THỂ DÙNG ĐỂ… TÁT NHAU?Tin nóng hổi: Hai bà hàng xóm căng thẳng đến mức… một con chó con cũng phải ...
08/09/2025

AI NÓI LỜI CHÚA KHÔNG THỂ DÙNG ĐỂ… TÁT NHAU?
Tin nóng hổi: Hai bà hàng xóm căng thẳng đến mức… một con chó con cũng phải đứng nhìn. Chỉ vì vài đốm trắng trên mắt, sân nhà biến thành ‘chiến trường’ và hàng rào trở thành biên giới cấm vận. Ai ngờ, một con chó nhỏ lại kéo theo… cả triết lý sống của Lời Chúa!
Hôm đó, một chó con nhà bà Tâm chạy mất. Đi tìm khắp nơi, bà thấy nó ở sân nhà bà Lý. Không kịp hỏi han, bà Tâm quát:
– Bà bắt trộm chó nhà tôi phải không?
Bà Lý chống nạnh:
– Vớ vẩn! Chó tôi mua ở chợ.
– Chó nhà tôi có hai đốm trắng ở mắt!
– Thì chó tôi cũng có!
Lời qua tiếng lại, bà Lý nổi nóng, tát cho bà Tâm một cái trời giáng… rồi bồi thêm một cái nữa.
Từ đó, hai nhà dựng hàng rào, trở thành kẻ thù “không đội trời chung”. Ông trùm, hội đoàn, ai khuyên cũng vô ích. Cuối cùng, cha xứ phải mời cả hai đến hoà giải. Cha hỏi bà Lý:
– Sao bà tát bà Tâm tới… hai cái?
Bà Lý nghiêm túc đáp:
– Thưa cha, ban đầu con định tát một cái cảnh cáo thôi. Nhưng ngay lúc đó, con nhớ Lời Chúa dạy: “Ai tát má bên phải, hãy đưa luôn má bên trái.”
– …
– Thế là con tát thêm cái nữa, vì con nghĩ bà Tâm cũng muốn sống Lời Chúa! 😇
Cha xứ… lặng người, chỉ biết làm dấu thánh giá.
________________________________________
💡 Bài học nhẹ nhàng: Đôi khi ta “hiểu” Lời Chúa theo cách… rất riêng. Nhưng sống Lời Chúa thật sự là để yêu thương, tha thứ, chứ không phải để “hợp thức hóa” cơn giận của mình.
📌 Câu hỏi vui: Bạn có từng “lý luận” kiểu bà Lý để bào chữa cho mình chưa? 😅

Address

Thôn 7/Nga Liên/Nga Sơn/Thanh Hóa
Thanh Hóa
40509

Website

Alerts

Be the first to know and let us send you an email when Giáo xứ Tam Tổng posts news and promotions. Your email address will not be used for any other purpose, and you can unsubscribe at any time.

Share